Chương 33: Đại kết cục
Cắt Tử Căn
18/06/2024
Rất nhiều năm sau, Abby rút khỏi vị trí trưởng quản của cả GCon Partner và Gflow. Nàng chỉ quan sát từ trong hội đồng quản trị, còn Linda nắm chắc vị trí Tổng Giám đốc Tập đoàn. Cô ấy bị Wenhui nì nèo vài năm, cuối cùng, hai người họ cũng có một cặp sinh đôi kháu khỉnh. Thế nhưng, sau đó, tham vọng của bạn nàng vẫn có xu hướng gia tăng theo thời gian nên Gflow từ trong Mỹ đi khắp các nước châu Âu rồi châu Á, chính thức trở thành Gflow Global.
Công ty vẫn còn móc nối thân thiết với Sloane Beckinsale. Trước, anh ta làm luật sư đại diện bang, rồi từng bước lên đến Thống đốc, giờ còn đang tranh cử Tổng thống nữa. Samantha cũng có một sự nghiệp công tố chuyên về các vấn đề quyền con người và bệnh nhân tâm lý tâm thần một thời gian dài sau trường luật. Giờ tuy nghỉ hẳn để giúp chồng tranh cử, nhưng Sammy cũng hoạt động xã hội rất nhiều.
Còn về gia đình lớn, sau khi Terry và Jacob Beckinsale không còn tham gia quá nhiều vào chính trường, mọi việc trở nên êm đềm hơn với Joanne. Felix Beckinsale quay về tiếp quản những việc lớn nhỏ. Tuy anh hé lộ sự thật rằng mình không phải con ruột của Joanne nhưng vẫn luôn tôn trọng bà đã nuôi lớn mình. Mẹ của Sloane là một người phụ nữ tốt đẹp, bà hận chồng có con riêng nhưng ngay cả thế, bà đối xử với Felix chỉ là nghiêm khắc hơn chứ không hoàn toàn lạnh nhạt. Vậy nên khi Felix nhận mẹ, vị thế của bà trong lòng anh cũng không phai đi chút nào.
Ở bên đội Eagles năm xưa, Ed Harris mấy năm cuối sự nghiệp thì chuyển sang chơi cho Kansas City. Anh và bạn gái lâu năm Caroline Hartfort cuối cùng chia tay trong hòa bình và vẫn chăm sóc con chung không một nửa điểm sai. Howard Knightly thì đã có đến ba đời vợ nhưng rốt cục cô đơn một mình.
Benji Snyder bị ung thư mất sớm nên Heather khủng hoảng vô cùng. Keith và Abby đã ở bên cô ấy một thời gian dài. Nàng giúp cô ấy mở một nhà hàng đồ Địa Trung Hải ở giữa Philly và hai người vẫn cùng nhau nhau nấu ăn rất nhiều ngày sau đó.
Bạn thân hắn, Jackson Bennett thì có bốn đứa trẻ xinh đẹp cùng Lori. Cô ấy bị chấn thương cổ chân nên rút hẳn khỏi làng giải trí. Bennett sau khi giải nghệ thì trở thành bình luận viên trong giải nhà nghề. Tuy cá tính anh ta hơi cục mịch nhưng khán giả rất thích những câu trả lời thẳng thật và không giấu giếm này. Thế nên cuộc sống của hai người rất ổn.
Phoebe Shaw sau khi mãn hạn tù thì tìm gặp hắn để xin lỗi. Mặc dù Keith đồng ý gặp nhưng Abby vẫn lo lắng không ngừng. Dù sao người phụ nữ này cũng đã từng rất độc hại. Không rõ hai người nói gì nhưng sau đó hắn hỗ trợ cô ta mở một tiệm đồ thủ công trong thành phố, tuy không giàu có nhưng Phoebe có đồng ra đồng vào.
Steve học xong đại học thì bác trai nhà Tiff cũng miễn cưỡng cho hai người kết hôn. Nếu không phải Abby cũng ngọt nhạt nịnh nọt ủng hộ thì e rằng mọi chuyện cũng chẳng dễ dàng thế. Dù sao Tiff trong mắt ba mình cũng là "cành vàng lá ngọc" còn chàng trai trẻ kia nhìn sao ông cũng không quá vừa lòng. Thế nhưng, mấy năm trôi qua, công ty đồ ăn của anh ta và "công chúa" phát triển vượt bậc. Steve coi như cũng chứng minh được bản thân mình. Khi ba Tiff yếu dần, họ bán lại doanh nghiệp lấy một khoản tiền lớn còn hai người quay về Việt Nam tiếp quản công việc quản trị.
Trước ngày rời đi, ba cô gái lại làm một bữa lẩu. Căn hộ chân mèo ngày nào đã bị thành phố phá đi để xây công viên mới. Tình bạn của họ đã kéo dài xuyên biên giới. Gặp nhau, chia xa rồi gặp lại. Giờ đây có vẻ như cuộc sống tiếp tục cuốn ba người về phương trời riêng. Thế nhưng, dù thế nào ba người cũng đã chia sẻ với nhau những tình cảm và thăng trầm chân thực nhất.
Keith kết thúc sự nghiệp tuyển thủ ở 8 chiếc nhẫn siêu cúp, phá kỉ lục của mọi tiền vệ trước đây. Trong đó, hắn thắng 2 cho Titans và 5 cho Eagles. Còn một chiếc, hắn nhìn xuống tay mình, năm đó đồng đội Keith đã thắng nó ngày Jacquelin chào đời.
Keith và Abby quyết định rời Philly về miền nam rực nắng. Wren và Roger Eastman làm một bữa tiệc gia đình nho nhỏ tiễn hai người. Ngoài Sammy và Sloane, bạn hắn và bạn nàng cũng được mời đến nữa. Linda chép miệng tiếc nuối:
- Tiff đi. Giờ đến cậu cũng đi. Sao tự dưng tớ đến lúc già lại đơn côi một mình như vậy?
- Cậu đã già đâu? – Abby phì cười. – Chỉ là cậu hơi bận nên chưa kịp tận hưởng cuộc sống thôi.
Cô ấy nhìn sang nàng vui vẻ:
- Đâu có, tớ thấy mở công ty với cậu cũng rất tận hưởng đấy chứ.
Nàng và Linda ngoài tình bạn có một sự tôn trọng rất lớn với đối phương khi làm việc. Abby luôn nghĩ Linda xuất chúng hơn mình dù học hành hay công việc, còn Linda nói tầm nhìn của nàng tuy mơ mộng nhưng vô cùng thực tế trong triển khai. Thế nên, Abby mới phải là người khởi xướng ý tưởng còn Linda bành chướng ý tưởng lớn của nàng thành định nghĩa thời đại. Làm bạn khó. Vừa làm bạn vừa làm ăn càng khó hơn.
Sloane phía bên này vẫn không ngừng điện thoại cho cuộc chạy đua Tổng thống của mình. Thấy anh ta buông được xuống rồi thở phào, Keith bật cười:
- Lần sao gặp chắc tôi phải gọi anh là "ngài" rồi.
Chàng luật sư xuất sắc nhất Philly năm nào bật một lon bia, đứng cạnh hắn:
- Giờ tôi đổi việc cho anh, anh có chịu không? Lúc đó, tôi sẽ gọi anh là "ngài"
- Không. – Keith lắc đầu – Tôi cần thời gian để trồng cây với Abby. Việc của anh thì quá vất vả rồi.
Sloane nhìn vợ mình đang tất bật vui đùa với lũ nhóc tì họ Beckinsale, tự dưng cảm thấy hơi tội lỗi:
- Dạo này tôi đúng là không chăm sóc cho mẹ con Sammy được nhiều.
- Không sao đâu – Keith khoác vai anh ta. – Những cô gái của chúng ta đều rất mạnh mẽ. Chỉ cần khi một số ưu tiên công việc qua rồi, người đầu tiên chúng ta nghĩ đến là họ thì không phải tốt rồi sao?
Sloane gật đầu. Anh ta thoáng nhìn cô gái mà mình thầm yêu suốt một thời trường luật. Giờ nàng rất hạnh phúc bên chồng còn anh ta chỉ nghĩ được đến Sammy. Mọi chuyện thực ra đều là duyên số. Thuận theo nó, ai cũng một mảnh riêng của mình.
Bữa tiệc chưa tàn, Keith một mình đi bộ đến thăm Jackie và Blake. Nhiều năm nay, trừ khi thi đấu ở xa hoặc có việc về Việt Nam, hắn tuần nào cũng đến nhưng lần này là để từ biệt. Keith ngồi xuống bên cạnh mộ người vợ đã mất:
- Chào Jackie, em và con ở bên đó có khỏe không?
Không hiểu tiếng gió đã nói gì nhưng hắn trả lời:
- Anh và cô ấy vẫn vậy. Anh yêu em, nhưng cũng đến lúc anh là của riêng Abby rồi. Thi thoảng anh sẽ về thăm nhé.
Keith và Abby mang các con về Nashville trước. Ngoài Jacqueline, họ cũng có thêm hai con trai. Vẫn là thuốc bắc mẹ nàng gửi sang rất tốt. Amy Adams như thường lệ mời cả gia đình ở chơi tại nhà bà một hôm. Dạo này bà yếu nên không đánh golf hay cưỡi ngựa nữa, chỉ vui vẻ nhìn Keith chạy theo đám trẻ và uống trà với nàng. Bao nhiêu năm như vậy, đối tác nho nhỏ ngày nào, giờ trở thành bạn thân trong gia đình, còn ngồi ngang hàng với bà và chồng nữa:
- Keith thực sự chỉ muốn huấn luyện đại học sao? – Amy từ tốn hỏi.
- Phải. – Abby cười cười – Anh ấy nói giải đại học thay đổi nhiều nên nhiều đất để sáng tạo và tiếp xúc với góc nhìn mới từ những tuyển thủ trẻ trung hơn.
- Tiếc thật đấy. – Amy chép miệng. – Jacob Lionelson từ mấy năm trước đã nói nếu Keith chịu làm Huấn luyện đội hình tấn công cho Titans thì siêu cúp của chúng tôi chẳng mấy chốc sẽ nhiều gấp bốn.
- Nhưng mà tôi không phải người dễ nhờ để nói với anh ấy đâu. – Abby biết rõ Amy đang muốn mình nói khó cho bà trước mặt hắn.
- Tôi vẫn biết cô thích thuận ý chồng.. – Bà cười cười –.. nhưng mà muốn thử, biết đâu ngày nào đó cô đổi ý?
Con gái út của Amy cuối cùng cũng chịu tiếp quản Titans. Trước khi về hưu hẳn, bà vẫn cố để chuẩn bị tương lai thuận lợi hơn cho con mình cùng cả đội.
Sau Amy, hắn và nàng gặp lại rất nhiều bạn bè mình ở chỗ Jerry. Mike Crawford giờ chơi cho 49ers ở San Francisco. Hết mùa bóng, anh ta dẫn vợ về Nashville chơi mấy ngày cho thư giãn đầu óc rồi tranh thủ gặp Keith luôn. Phong độ của anh ta càng nhiều năm càng tốt, nhưng mới chỉ có hai chiếc nhẫn siêu cúp thôi. Biết hắn giải nghệ, Mike không nhịn được, trêu chọc:
- Ít ra, không có anh, tôi cũng nhiều cơ hội hơn một chút.
Chủ lò ủ rượu, Jerry, rót một ly Bourbon giá trên cùng đặt trước mặt Keith:
- Ly này nhất định anh phải uống. – Anh ta đơn giản nhìn sang Abby đang chơi ném móng ngựa với lũ trẻ rồi nói. – Đơn giản vì năm đó, tôi đã đoán đúng về hai người rồi.
Keith và nàng vẫn không thích Bourbon nhưng đến nơi này thực sự là vì không khí chân thật và tình cảm con người. Jerry nằm ở trung tâm của điều đó. Lò ủ của anh ta chưa từng có lợi ích kinh tế thực sự từ khách đến mà chỉ có những câu chuyện và những niềm vui thôi. Keith nhìn ly rượu trước mặt, lần đầu tiên ngẩng đầu uống cạn như đúng cách mà khách quen ở nơi này thử Bourbon.
Nhìn quanh, Vance đã lấy vợ mới. Anh vẫn không uống rượu, mang con trai nhỏ đến đây đùa nghịch với mấy đứa trẻ nhà Patrick. Bryan và Jess vui vẻ với cuộc sống hôn nhân hai người nhưng họ quyết định không tự sinh con mà nhận nuôi thẳng từ một số trường hợp ly hôn đáng buồn mà anh chàng đại diện hãng luật kia phải giải quyết.
Nhà Anderson không hiểu sao cũng có mặt. Qua nhiều năm, sự ghen tức ngày nào của Jennifer đối với Abby đã hoàn toàn biến mất. Hai người thậm chí không còn nhớ họ nói nhau về chuyện gì. Tuổi trẻ nông nổi qua đi, khi người ta chọn trưởng thành thì cư xử với nhau cũng hoàn toàn khác.
Rời Nashville, hai người lái xe hai giờ để đến thăm ba mẹ hắn. Valerie giờ đã 17 tuổi, xinh đẹp và rạng rỡ vô cùng. Katherine lâu lắm mới nhìn thấy mấy đứa cháu nội thì quấn quýt vui tươi. Keith và Abby về Tennessee rồi, thi thoảng bà và Tom có thể lái đi thăm cháu, không khó khăn gì cả. Thomas Patrick nhìn vợ mình và hai con dâu tíu tít chuẩn bị nấu ăn tối, mỗi người một việc thì cười cười với hắn và Taylor:
- Các con xem, những người phụ nữ của chúng ta, nếu chúng ta đối với họ thật tốt thì đến cuối ngày họ cũng hòa thuận vui vẻ thôi.
Keith cười cười. Mẹ hắn và nàng qua nhiều năm có vẻ cũng không khác người một nhà rồi. Mấy năm trước Katherine bệnh nặng, tự Abby về chăm sóc. Hắn cũng bàn với Bill Clark để bán hết quyền chọn cổ phần tại Mermaid Skin để dồn về cho Tom và Kate có một cuối đời không lo nghĩ. Hắn làm được, nàng cũng có kinh tế riêng. Hai người không mảy may ý định chia tay nào nên gia đình luôn vững chãi.
Nghỉ ngơi xong xuôi, hai người về Knoxville. Nhờ Chủ tịch giải nhà nghề Jacob Lionelson liên tục nói về khả năng chiến thuật và Huấn luyện, Keith không khó khăn gì để kí hợp đồng Huấn luyện viên trưởng với Đại học bang Tennessee. Họ xây nhà trên một trang trại lớn.
Micah giờ đang làm giáo sư cùng trường. Sau đám cưới của Abby và Keith, Stephi, em gái nàng, và anh chàng bạn cùng phòng của Steve đã dọn về Knoxville trước. Thế nên, trước khi rời Philly, hắn và nàng có chỗ nhờ vả để thiết kế và xây dựng ngôi nhà mơ ước của mình. Khuôn viên hồ bơi và vườn tược do chính tay Stephi vẽ còn Micah tìm người thi công. Ba mẹ Abby sang thăm Mỹ cũng đang ở đây. Lâu lắm rồi cả gia đình với hai cô con gái mới tề tựu đầy đủ như vậy.
Ăn tối xong, Abby thoáng chọc hắn:
- Anh từng hứa là cho em về đất nước của mình, mà giờ lại về đây huấn luyện tiếp rồi?
Keith dụi má lên tóc mai Abby:
- Cho anh thêm mấy năm nữa nhé.
Ở trên đài, bài hát "Thời gian không đợi" vang lên. Hai người bật cười. Hắn nhìn ánh mắt giờ đã không còn chút vệt buồn của Abby nói:
- Anh có bài hát hợp với khung cảnh này hơn đấy.
Keith bấm máy chuyển chương trình chơi nhạc, rồi chìa tay ra mời nàng nhảy. Tiếng nhạc cũng như tiếng lòng hai người:
I've been lonesome
I've been empty
I've got an aching, way down inside
I need someone, someone to hold me
Pull down the shade
Turn out the light
And love me tonight
Don't think about tomorrow
It don't matter any more
We can turn the key
And lock the world outside the door
I need you so now
Come on let go now
Kick off your shoes
Turn out the light
And love me tonight
Now don't you worry
We're all alone now
Let your hair down, sit by my side
Turn off the TV, put on some music
Pull down the shade
Turn out the light
And love me tonight
(Anh đã cô đơn
Anh đã trống rỗng
Anh đã rất đau, ở bên trong mình
Anh cần ai đó, ai đó đến ôm anh
Kéo rèm xuống
Tắt đèn đi
Và yêu anh đêm nay.
Đừng nghĩ đến ngày mai
Nó không còn quan trọng nữa
Chúng ta có thể xoay chìa khóa
Khóa tất cả thế giới ở ngoài cửa.
Anh rất cần em lúc này
Hãy thả lỏng ra nhé
Đá đôi cao gót của em xuống khỏi chân
Tắt đèn đi
Và yêu anh đêm nay
Giờ em đừng lo lắng nhé
Ở đây chỉ có anh và em thôi
Để tóc em xõa xuống, ngồi cạnh bên anh
Tắt TV đi, chơi một bản nhạc.
Kéo rèm xuống
Tắt đèn đi
Và yêu anh đêm nay)
Một nụ hôn ngọt ngào. Họ có thể không biết ngày mai, không biết mình đang ở đâu. Họ chỉ cần có nhau là đủ.
Công ty vẫn còn móc nối thân thiết với Sloane Beckinsale. Trước, anh ta làm luật sư đại diện bang, rồi từng bước lên đến Thống đốc, giờ còn đang tranh cử Tổng thống nữa. Samantha cũng có một sự nghiệp công tố chuyên về các vấn đề quyền con người và bệnh nhân tâm lý tâm thần một thời gian dài sau trường luật. Giờ tuy nghỉ hẳn để giúp chồng tranh cử, nhưng Sammy cũng hoạt động xã hội rất nhiều.
Còn về gia đình lớn, sau khi Terry và Jacob Beckinsale không còn tham gia quá nhiều vào chính trường, mọi việc trở nên êm đềm hơn với Joanne. Felix Beckinsale quay về tiếp quản những việc lớn nhỏ. Tuy anh hé lộ sự thật rằng mình không phải con ruột của Joanne nhưng vẫn luôn tôn trọng bà đã nuôi lớn mình. Mẹ của Sloane là một người phụ nữ tốt đẹp, bà hận chồng có con riêng nhưng ngay cả thế, bà đối xử với Felix chỉ là nghiêm khắc hơn chứ không hoàn toàn lạnh nhạt. Vậy nên khi Felix nhận mẹ, vị thế của bà trong lòng anh cũng không phai đi chút nào.
Ở bên đội Eagles năm xưa, Ed Harris mấy năm cuối sự nghiệp thì chuyển sang chơi cho Kansas City. Anh và bạn gái lâu năm Caroline Hartfort cuối cùng chia tay trong hòa bình và vẫn chăm sóc con chung không một nửa điểm sai. Howard Knightly thì đã có đến ba đời vợ nhưng rốt cục cô đơn một mình.
Benji Snyder bị ung thư mất sớm nên Heather khủng hoảng vô cùng. Keith và Abby đã ở bên cô ấy một thời gian dài. Nàng giúp cô ấy mở một nhà hàng đồ Địa Trung Hải ở giữa Philly và hai người vẫn cùng nhau nhau nấu ăn rất nhiều ngày sau đó.
Bạn thân hắn, Jackson Bennett thì có bốn đứa trẻ xinh đẹp cùng Lori. Cô ấy bị chấn thương cổ chân nên rút hẳn khỏi làng giải trí. Bennett sau khi giải nghệ thì trở thành bình luận viên trong giải nhà nghề. Tuy cá tính anh ta hơi cục mịch nhưng khán giả rất thích những câu trả lời thẳng thật và không giấu giếm này. Thế nên cuộc sống của hai người rất ổn.
Phoebe Shaw sau khi mãn hạn tù thì tìm gặp hắn để xin lỗi. Mặc dù Keith đồng ý gặp nhưng Abby vẫn lo lắng không ngừng. Dù sao người phụ nữ này cũng đã từng rất độc hại. Không rõ hai người nói gì nhưng sau đó hắn hỗ trợ cô ta mở một tiệm đồ thủ công trong thành phố, tuy không giàu có nhưng Phoebe có đồng ra đồng vào.
Steve học xong đại học thì bác trai nhà Tiff cũng miễn cưỡng cho hai người kết hôn. Nếu không phải Abby cũng ngọt nhạt nịnh nọt ủng hộ thì e rằng mọi chuyện cũng chẳng dễ dàng thế. Dù sao Tiff trong mắt ba mình cũng là "cành vàng lá ngọc" còn chàng trai trẻ kia nhìn sao ông cũng không quá vừa lòng. Thế nhưng, mấy năm trôi qua, công ty đồ ăn của anh ta và "công chúa" phát triển vượt bậc. Steve coi như cũng chứng minh được bản thân mình. Khi ba Tiff yếu dần, họ bán lại doanh nghiệp lấy một khoản tiền lớn còn hai người quay về Việt Nam tiếp quản công việc quản trị.
Trước ngày rời đi, ba cô gái lại làm một bữa lẩu. Căn hộ chân mèo ngày nào đã bị thành phố phá đi để xây công viên mới. Tình bạn của họ đã kéo dài xuyên biên giới. Gặp nhau, chia xa rồi gặp lại. Giờ đây có vẻ như cuộc sống tiếp tục cuốn ba người về phương trời riêng. Thế nhưng, dù thế nào ba người cũng đã chia sẻ với nhau những tình cảm và thăng trầm chân thực nhất.
Keith kết thúc sự nghiệp tuyển thủ ở 8 chiếc nhẫn siêu cúp, phá kỉ lục của mọi tiền vệ trước đây. Trong đó, hắn thắng 2 cho Titans và 5 cho Eagles. Còn một chiếc, hắn nhìn xuống tay mình, năm đó đồng đội Keith đã thắng nó ngày Jacquelin chào đời.
Keith và Abby quyết định rời Philly về miền nam rực nắng. Wren và Roger Eastman làm một bữa tiệc gia đình nho nhỏ tiễn hai người. Ngoài Sammy và Sloane, bạn hắn và bạn nàng cũng được mời đến nữa. Linda chép miệng tiếc nuối:
- Tiff đi. Giờ đến cậu cũng đi. Sao tự dưng tớ đến lúc già lại đơn côi một mình như vậy?
- Cậu đã già đâu? – Abby phì cười. – Chỉ là cậu hơi bận nên chưa kịp tận hưởng cuộc sống thôi.
Cô ấy nhìn sang nàng vui vẻ:
- Đâu có, tớ thấy mở công ty với cậu cũng rất tận hưởng đấy chứ.
Nàng và Linda ngoài tình bạn có một sự tôn trọng rất lớn với đối phương khi làm việc. Abby luôn nghĩ Linda xuất chúng hơn mình dù học hành hay công việc, còn Linda nói tầm nhìn của nàng tuy mơ mộng nhưng vô cùng thực tế trong triển khai. Thế nên, Abby mới phải là người khởi xướng ý tưởng còn Linda bành chướng ý tưởng lớn của nàng thành định nghĩa thời đại. Làm bạn khó. Vừa làm bạn vừa làm ăn càng khó hơn.
Sloane phía bên này vẫn không ngừng điện thoại cho cuộc chạy đua Tổng thống của mình. Thấy anh ta buông được xuống rồi thở phào, Keith bật cười:
- Lần sao gặp chắc tôi phải gọi anh là "ngài" rồi.
Chàng luật sư xuất sắc nhất Philly năm nào bật một lon bia, đứng cạnh hắn:
- Giờ tôi đổi việc cho anh, anh có chịu không? Lúc đó, tôi sẽ gọi anh là "ngài"
- Không. – Keith lắc đầu – Tôi cần thời gian để trồng cây với Abby. Việc của anh thì quá vất vả rồi.
Sloane nhìn vợ mình đang tất bật vui đùa với lũ nhóc tì họ Beckinsale, tự dưng cảm thấy hơi tội lỗi:
- Dạo này tôi đúng là không chăm sóc cho mẹ con Sammy được nhiều.
- Không sao đâu – Keith khoác vai anh ta. – Những cô gái của chúng ta đều rất mạnh mẽ. Chỉ cần khi một số ưu tiên công việc qua rồi, người đầu tiên chúng ta nghĩ đến là họ thì không phải tốt rồi sao?
Sloane gật đầu. Anh ta thoáng nhìn cô gái mà mình thầm yêu suốt một thời trường luật. Giờ nàng rất hạnh phúc bên chồng còn anh ta chỉ nghĩ được đến Sammy. Mọi chuyện thực ra đều là duyên số. Thuận theo nó, ai cũng một mảnh riêng của mình.
Bữa tiệc chưa tàn, Keith một mình đi bộ đến thăm Jackie và Blake. Nhiều năm nay, trừ khi thi đấu ở xa hoặc có việc về Việt Nam, hắn tuần nào cũng đến nhưng lần này là để từ biệt. Keith ngồi xuống bên cạnh mộ người vợ đã mất:
- Chào Jackie, em và con ở bên đó có khỏe không?
Không hiểu tiếng gió đã nói gì nhưng hắn trả lời:
- Anh và cô ấy vẫn vậy. Anh yêu em, nhưng cũng đến lúc anh là của riêng Abby rồi. Thi thoảng anh sẽ về thăm nhé.
Keith và Abby mang các con về Nashville trước. Ngoài Jacqueline, họ cũng có thêm hai con trai. Vẫn là thuốc bắc mẹ nàng gửi sang rất tốt. Amy Adams như thường lệ mời cả gia đình ở chơi tại nhà bà một hôm. Dạo này bà yếu nên không đánh golf hay cưỡi ngựa nữa, chỉ vui vẻ nhìn Keith chạy theo đám trẻ và uống trà với nàng. Bao nhiêu năm như vậy, đối tác nho nhỏ ngày nào, giờ trở thành bạn thân trong gia đình, còn ngồi ngang hàng với bà và chồng nữa:
- Keith thực sự chỉ muốn huấn luyện đại học sao? – Amy từ tốn hỏi.
- Phải. – Abby cười cười – Anh ấy nói giải đại học thay đổi nhiều nên nhiều đất để sáng tạo và tiếp xúc với góc nhìn mới từ những tuyển thủ trẻ trung hơn.
- Tiếc thật đấy. – Amy chép miệng. – Jacob Lionelson từ mấy năm trước đã nói nếu Keith chịu làm Huấn luyện đội hình tấn công cho Titans thì siêu cúp của chúng tôi chẳng mấy chốc sẽ nhiều gấp bốn.
- Nhưng mà tôi không phải người dễ nhờ để nói với anh ấy đâu. – Abby biết rõ Amy đang muốn mình nói khó cho bà trước mặt hắn.
- Tôi vẫn biết cô thích thuận ý chồng.. – Bà cười cười –.. nhưng mà muốn thử, biết đâu ngày nào đó cô đổi ý?
Con gái út của Amy cuối cùng cũng chịu tiếp quản Titans. Trước khi về hưu hẳn, bà vẫn cố để chuẩn bị tương lai thuận lợi hơn cho con mình cùng cả đội.
Sau Amy, hắn và nàng gặp lại rất nhiều bạn bè mình ở chỗ Jerry. Mike Crawford giờ chơi cho 49ers ở San Francisco. Hết mùa bóng, anh ta dẫn vợ về Nashville chơi mấy ngày cho thư giãn đầu óc rồi tranh thủ gặp Keith luôn. Phong độ của anh ta càng nhiều năm càng tốt, nhưng mới chỉ có hai chiếc nhẫn siêu cúp thôi. Biết hắn giải nghệ, Mike không nhịn được, trêu chọc:
- Ít ra, không có anh, tôi cũng nhiều cơ hội hơn một chút.
Chủ lò ủ rượu, Jerry, rót một ly Bourbon giá trên cùng đặt trước mặt Keith:
- Ly này nhất định anh phải uống. – Anh ta đơn giản nhìn sang Abby đang chơi ném móng ngựa với lũ trẻ rồi nói. – Đơn giản vì năm đó, tôi đã đoán đúng về hai người rồi.
Keith và nàng vẫn không thích Bourbon nhưng đến nơi này thực sự là vì không khí chân thật và tình cảm con người. Jerry nằm ở trung tâm của điều đó. Lò ủ của anh ta chưa từng có lợi ích kinh tế thực sự từ khách đến mà chỉ có những câu chuyện và những niềm vui thôi. Keith nhìn ly rượu trước mặt, lần đầu tiên ngẩng đầu uống cạn như đúng cách mà khách quen ở nơi này thử Bourbon.
Nhìn quanh, Vance đã lấy vợ mới. Anh vẫn không uống rượu, mang con trai nhỏ đến đây đùa nghịch với mấy đứa trẻ nhà Patrick. Bryan và Jess vui vẻ với cuộc sống hôn nhân hai người nhưng họ quyết định không tự sinh con mà nhận nuôi thẳng từ một số trường hợp ly hôn đáng buồn mà anh chàng đại diện hãng luật kia phải giải quyết.
Nhà Anderson không hiểu sao cũng có mặt. Qua nhiều năm, sự ghen tức ngày nào của Jennifer đối với Abby đã hoàn toàn biến mất. Hai người thậm chí không còn nhớ họ nói nhau về chuyện gì. Tuổi trẻ nông nổi qua đi, khi người ta chọn trưởng thành thì cư xử với nhau cũng hoàn toàn khác.
Rời Nashville, hai người lái xe hai giờ để đến thăm ba mẹ hắn. Valerie giờ đã 17 tuổi, xinh đẹp và rạng rỡ vô cùng. Katherine lâu lắm mới nhìn thấy mấy đứa cháu nội thì quấn quýt vui tươi. Keith và Abby về Tennessee rồi, thi thoảng bà và Tom có thể lái đi thăm cháu, không khó khăn gì cả. Thomas Patrick nhìn vợ mình và hai con dâu tíu tít chuẩn bị nấu ăn tối, mỗi người một việc thì cười cười với hắn và Taylor:
- Các con xem, những người phụ nữ của chúng ta, nếu chúng ta đối với họ thật tốt thì đến cuối ngày họ cũng hòa thuận vui vẻ thôi.
Keith cười cười. Mẹ hắn và nàng qua nhiều năm có vẻ cũng không khác người một nhà rồi. Mấy năm trước Katherine bệnh nặng, tự Abby về chăm sóc. Hắn cũng bàn với Bill Clark để bán hết quyền chọn cổ phần tại Mermaid Skin để dồn về cho Tom và Kate có một cuối đời không lo nghĩ. Hắn làm được, nàng cũng có kinh tế riêng. Hai người không mảy may ý định chia tay nào nên gia đình luôn vững chãi.
Nghỉ ngơi xong xuôi, hai người về Knoxville. Nhờ Chủ tịch giải nhà nghề Jacob Lionelson liên tục nói về khả năng chiến thuật và Huấn luyện, Keith không khó khăn gì để kí hợp đồng Huấn luyện viên trưởng với Đại học bang Tennessee. Họ xây nhà trên một trang trại lớn.
Micah giờ đang làm giáo sư cùng trường. Sau đám cưới của Abby và Keith, Stephi, em gái nàng, và anh chàng bạn cùng phòng của Steve đã dọn về Knoxville trước. Thế nên, trước khi rời Philly, hắn và nàng có chỗ nhờ vả để thiết kế và xây dựng ngôi nhà mơ ước của mình. Khuôn viên hồ bơi và vườn tược do chính tay Stephi vẽ còn Micah tìm người thi công. Ba mẹ Abby sang thăm Mỹ cũng đang ở đây. Lâu lắm rồi cả gia đình với hai cô con gái mới tề tựu đầy đủ như vậy.
Ăn tối xong, Abby thoáng chọc hắn:
- Anh từng hứa là cho em về đất nước của mình, mà giờ lại về đây huấn luyện tiếp rồi?
Keith dụi má lên tóc mai Abby:
- Cho anh thêm mấy năm nữa nhé.
Ở trên đài, bài hát "Thời gian không đợi" vang lên. Hai người bật cười. Hắn nhìn ánh mắt giờ đã không còn chút vệt buồn của Abby nói:
- Anh có bài hát hợp với khung cảnh này hơn đấy.
Keith bấm máy chuyển chương trình chơi nhạc, rồi chìa tay ra mời nàng nhảy. Tiếng nhạc cũng như tiếng lòng hai người:
I've been lonesome
I've been empty
I've got an aching, way down inside
I need someone, someone to hold me
Pull down the shade
Turn out the light
And love me tonight
Don't think about tomorrow
It don't matter any more
We can turn the key
And lock the world outside the door
I need you so now
Come on let go now
Kick off your shoes
Turn out the light
And love me tonight
Now don't you worry
We're all alone now
Let your hair down, sit by my side
Turn off the TV, put on some music
Pull down the shade
Turn out the light
And love me tonight
(Anh đã cô đơn
Anh đã trống rỗng
Anh đã rất đau, ở bên trong mình
Anh cần ai đó, ai đó đến ôm anh
Kéo rèm xuống
Tắt đèn đi
Và yêu anh đêm nay.
Đừng nghĩ đến ngày mai
Nó không còn quan trọng nữa
Chúng ta có thể xoay chìa khóa
Khóa tất cả thế giới ở ngoài cửa.
Anh rất cần em lúc này
Hãy thả lỏng ra nhé
Đá đôi cao gót của em xuống khỏi chân
Tắt đèn đi
Và yêu anh đêm nay
Giờ em đừng lo lắng nhé
Ở đây chỉ có anh và em thôi
Để tóc em xõa xuống, ngồi cạnh bên anh
Tắt TV đi, chơi một bản nhạc.
Kéo rèm xuống
Tắt đèn đi
Và yêu anh đêm nay)
Một nụ hôn ngọt ngào. Họ có thể không biết ngày mai, không biết mình đang ở đâu. Họ chỉ cần có nhau là đủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.