Chương 44: Đánh cờ
Đông Phương Ất
03/01/2014
Lưu Cường nhìn Lê Ngạn, trong mắt không khỏi toát ra ánh mắt thán phục.
“Cô không cần dùng tâm tư của cô áp đặt tâm tư người khác, Tiểu Phân không phải người như vậy, cô ấy là dựa vào cố gắng của chính mình đi kiếm tiền!” Nhược Nạp nhịn không được nói.
Phùng Vân Thư sửng sốt, tựa như cảm thấy được bản thân đã lỡ lời.
“Hiện tại cô còn có cái gì cần giấu diếm không?” Lưu Cường hỏi.
“Cho dù thừa nhận thì thế nào? Tôi giấu diếm cũng là do không muốn đối mặt ánh mắt thế tục, nói đến cái này phạm pháp sao? Bọn họ đều là tự nguyện, còn nữa, cũng không có đứa trẻ nào được sinh ra mà.”
“Cô còn chưa nói hết, Khổng Á Nam thì sao? Cô cho rằng cô ta sẽ đối đãi với cô như thế nào?” Lê Ngạn hỏi.
Phùng Vân Thư cười nói: “Cậu đây là đang hạ bẫy với tôi sao? Khổng Á Nam này nói vậy đối với các người hình như rất quan trọng sao? Đáng tiếc, tôi không biết cô ta, tôi nhớ ra rồi, cô ta cũng cùng Cố Thần Tường chết ở Vân Nam? Thật sự là bất hạnh.”
“Cô cho rằng Cố Thần Tường cùng mấy cô gái này đồng thời ở Vân Nam bị mưu sát, là một sự trùng hợp sao?”
“Tôi làm thế nào mà biết được, có lẽ mấy người bọn họ có ý tưởng của riêng họ, đều tự có cách nghe được hành tung của Cố Thần Tường sau đó đi theo, vậy cũng không có gì kỳ quái, bất quá là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga à, nghĩ bụng định từ thiếp lên làm vợ sao, đáng tiếc mạng cũng chẳng còn.”
“Đương nhiên, nếu nói bọn họ có tâm tư này cũng không tính là kỳ quái, kỳ quái là bọn họ làm thế nào có thể kết thành một đoàn đi du lịch, đây không phải rất kỳ quái sao?”
“Là rất kỳ quái, cũng thực khôi hài, không phải sao? Có lẽ là ý trời, người ta không phải nói vô xảo bất thành thư sao.”
“Hình như cô có ý để người ta tin đây chỉ là trùng hợp.”
“Đây vốn chính là trùng hợp, không phải sao? Không lẽ các người cho rằng bọn họ lên kế hoạch, bàn bạc đi cùng nhau sao? Nếu bọn họ ngu xuẩn như vậy, lúc trước tôi sẽ không lựa chọn một ai ở trong bọn họ, cho dù là con nuôi, tôi cũng phải cầu có gen tốt.”
“Đúng, chúng tôi không tin trùng hợp, chuyện tất có nguyên nhân, chúng tôi cho rằng người này chính là Khổng Á Nam, cô ta là không trùng hợp nhất trong những người mà cô cho là không trùng hợp, cô ta vừa không phải sinh viên sắp hoặc là tốt nghiệp không lâu, cũng không phải người thứ ba mà Cố Thần Tường từng bao dưỡng, cô ta trông thế nào cũng đều phá hủy lần tính toán trùng hợp hoàn mỹ này.”
“Phải không? Có lẽ là Lý Mai kia bản lãnh lớn, đã sớm từ bên trong động tay động chân?”
“Lý Mai bản lãnh không nhỏ, từ hành động giết chết mười ba người của cô ta trước đó là có thể nhìn ra được, nhưng mà cô ta làm sao biết được Cố Thần Tường đã cùng ai cấu kết, cái này khó khăn là rất lớn, cô cảm thấy cô ta có thể tiếp xúc được những người có thể biết được điều này sao?”
“Tôi làm sao mà biết được, giết người là cô ta, không phải tôi”.
“Tôi cảm thấy không có khả năng, nhưng luôn luôn có người có thể biết chứ? Nếu không bọn họ làm thế nào có thể đi cùng nhau như vậy?”
“Cậu đã không muốn tin tưởng đó là trùng hợp, vậy tự mình đi tìm nguyên nhân đi.”
“Tôi đương nhiên sẽ tìm, đúng rồi, có những ai biết lần xuất hành này củaCố Thần Tường?”
“Ai biết, vậy khó mà nói, thư ký, lái xe, quản lí trung tầng.”
“Những người này có khả năng biết ông ta muốn ra ngoài, nhưng hành trình cụ thể chỉ sợ cũng không rõ ràng.”
“Hành trình cụ thể ngay cả tôi cũng không rõ ràng, tôi đương nhiên không biết là có ai biết.”
“Cái này thật đúng là kỳ quái, hành trình Cố Thần Tường ra ngoài ngay cả Cố phu nhân cũng không rõ ràng, vậy mấy cô gái kia làm thế nào lại rõ ràng như vậy, chẳng lẽ thật sự là trùng hợp? Đúng rồi, còn có một việc, cô có biết Cố Thần Tường đi cùng ai hay không?”
“Trước đó tôi cho rằng anh ta đi một mình, sau lại thông qua quan hệ mới biết được, anh ta còn có bạn đường.”
“Thông qua quan hệ?”
“Đương nhiên, cha tôi có vài người bạn, cảnh sát cũng không phải bền chắc như thép, sự tình đã xảy ra, tôi thoáng tìm hiểu một chút cũng không được sao? Ít nhất đến bây giờ tôi còn chưa có truy cứu mấy người phá án bất lợi.”
Lưu Cường hơi hơi lộ ra tức giận, vừa muốn nói gì, Lê Ngạn giành trước hỏi: “Vậy cô có thông qua quan hệ hiểu biết được, Cố Thần Tường cùng vị bạn đường kia là quan hệ gì hay không?”
Thân thể Phùng Vân Thư cứng đờ, hít vào một hơi cười nói: “Cái này cần phải biết sao? Không phải là bằng hữu bình thường, nếu là nữ, tôi nói không chừng còn có hứng thú hỏi một chút, cũng có thể hiểu một chút anh ta yêu thích cái gì.”
Lê Ngạn gật gật đầu, ý bảo Lưu Cường có thể nói.
Lúc này, có hộ lý tiến vào nhắc nhở Phùng Vân Thư tới giờ uống thuốc rồi.
“Nếu như vậy, hôm nay chúng tôi chỉ nói tới đây thôi, nếu Phùng nữ sĩ nghĩ ra cái gì thì có thể tùy thời liên hệ cùng chúng tôi, chúng tôi cũng có khả năng còn đến quấy rầy, hy vọng chúng ta hợp tác lẫn nhau, nhanh chóng phá án, cho Cố Thần Tường cùng những cô gái kia một câu trả lời.”
Phùng Vân Thư không nói gì, chỉ uống thuốc, cũng không có ý tứ tiễn khách, mấy người Lưu Cường liền rời phòng bệnh.
Thời điểm đi tới cửa, Lê Ngạn dùng một loại thanh âm như đè thấp nhưng cũng đủ để nghe thấy nói với Lưu Cường nói: “Nơi này tựa như không có được thứ gì hữu dụng, chúng ta đi tra Khổng Á Nam thôi.”
Trên đường rời khỏi bệnh viện, Nhược Nạp cảm thấy bản thân tựa như quấy rầy Lê Ngạn hỏi, trong lòng không khỏi có chút bất an, chính mình vừa rồi quá nóng nảy, làm cho trong lòng Phùng Vân Thư nhất định có chuẩn bị.
“Tôi vừa rồi có phải không nên lên tiếng không?” Nhược Nạp hỏi.
“Là không nên nóng nảy như vậy.” Lê Ngạn mặt không chút thay đổi nói.
“Thực xin lỗi.”
“Mặt đối mặt nói chuyện với nhau là một cách tiến hành dò xét tâm lý rất tốt, ngôn ngữ cùng hành vi của cô ta sẽ phản bội cô ta, tựa như hai người đánh cờ, cô phải chú ý đối thủ bố phòng mình như thế nào, tốc độ phản ứng cùng độ mạnh yếu của cô ta, sau đó quan sát gương mặt cùng thân thể của cô ta, cái này có thể miêu tả ra hoạt động trong lòng cô ta, ở trong quá trình cô lắng nghe, phải hiểu rõ những chỗ rất nhỏ này, lưu ý những lời ngầm cùng thâm ý sau lưng.
Mặt khác phải chú ý ngôn ngữ cùng vẻ mặt của cô ta ở trong khi nói chuyện, chính là cái loại vẻ mặt chợt lóe qua mà lại lập tức bị áp xuống này, quan sát vẻ mặt biến hóa khi cô ta thả lỏng cùng với khi gặp áp lực.
Nếu có thể thành lập một đường dây liên hệ, ở khi tôi khiêu chiến điểm mấu chốt phòng ngự tâm lý của cô ta, tôi có thể nhìn ra tâm lý cô ta dao động, bức cô ta chủ động vạch trần những chuyện xảy ra ở trước khi gặp chuyện không may.”
Nhược Nạp như có chút hiểu ra gật gật đầu.
“Cái này cần xem ngộ tính của cô, có đôi khi lực nắm giữ sâu sắc so với rất nhiều ngôn ngữ sắc bén còn có tác dụng hơn.”
“Tôi cảm thấy Phùng Vân Thư thực giảo hoạt, căn bản chính là giả bộ ngớ ngẩn với chúng ta để qua mặt, rất nhiều chuyện cô ta không nói thật, nếu không phải anh cố ý kích thích cô ta, chúng tôi thật đúng là cũng không đủ chứng cớ chứng thực.”
“Cô ta không chỉ là giảo hoạt, còn thực thông minh, chỉ là có điểm thiếu kiên nhẫn, chỉ sợ không ai ở trước mặt cô ta công khai công bố hành vi ti tiện cùng hôn nhân thất bại của cô ta như vậy, ở trong lòng của cô ta, luôn luôn đang lừa gạt chính mình, cho rằng Cố Thần Tường là ở trong khống chế của cô ta, ở trước khi cùng chúng ta nói chuyện, cô ta chưa từng có hoài nghi điểm này. Đáng tiếc cô ta đã tự tin đến tự đại, lòng người là khó nắm trong tay nhất, mà cái này cũng là cô ta không chịu thừa nhận.”
“Cô ta là một bước sai, từng bước sai.”
“Cô không cần dùng tâm tư của cô áp đặt tâm tư người khác, Tiểu Phân không phải người như vậy, cô ấy là dựa vào cố gắng của chính mình đi kiếm tiền!” Nhược Nạp nhịn không được nói.
Phùng Vân Thư sửng sốt, tựa như cảm thấy được bản thân đã lỡ lời.
“Hiện tại cô còn có cái gì cần giấu diếm không?” Lưu Cường hỏi.
“Cho dù thừa nhận thì thế nào? Tôi giấu diếm cũng là do không muốn đối mặt ánh mắt thế tục, nói đến cái này phạm pháp sao? Bọn họ đều là tự nguyện, còn nữa, cũng không có đứa trẻ nào được sinh ra mà.”
“Cô còn chưa nói hết, Khổng Á Nam thì sao? Cô cho rằng cô ta sẽ đối đãi với cô như thế nào?” Lê Ngạn hỏi.
Phùng Vân Thư cười nói: “Cậu đây là đang hạ bẫy với tôi sao? Khổng Á Nam này nói vậy đối với các người hình như rất quan trọng sao? Đáng tiếc, tôi không biết cô ta, tôi nhớ ra rồi, cô ta cũng cùng Cố Thần Tường chết ở Vân Nam? Thật sự là bất hạnh.”
“Cô cho rằng Cố Thần Tường cùng mấy cô gái này đồng thời ở Vân Nam bị mưu sát, là một sự trùng hợp sao?”
“Tôi làm thế nào mà biết được, có lẽ mấy người bọn họ có ý tưởng của riêng họ, đều tự có cách nghe được hành tung của Cố Thần Tường sau đó đi theo, vậy cũng không có gì kỳ quái, bất quá là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga à, nghĩ bụng định từ thiếp lên làm vợ sao, đáng tiếc mạng cũng chẳng còn.”
“Đương nhiên, nếu nói bọn họ có tâm tư này cũng không tính là kỳ quái, kỳ quái là bọn họ làm thế nào có thể kết thành một đoàn đi du lịch, đây không phải rất kỳ quái sao?”
“Là rất kỳ quái, cũng thực khôi hài, không phải sao? Có lẽ là ý trời, người ta không phải nói vô xảo bất thành thư sao.”
“Hình như cô có ý để người ta tin đây chỉ là trùng hợp.”
“Đây vốn chính là trùng hợp, không phải sao? Không lẽ các người cho rằng bọn họ lên kế hoạch, bàn bạc đi cùng nhau sao? Nếu bọn họ ngu xuẩn như vậy, lúc trước tôi sẽ không lựa chọn một ai ở trong bọn họ, cho dù là con nuôi, tôi cũng phải cầu có gen tốt.”
“Đúng, chúng tôi không tin trùng hợp, chuyện tất có nguyên nhân, chúng tôi cho rằng người này chính là Khổng Á Nam, cô ta là không trùng hợp nhất trong những người mà cô cho là không trùng hợp, cô ta vừa không phải sinh viên sắp hoặc là tốt nghiệp không lâu, cũng không phải người thứ ba mà Cố Thần Tường từng bao dưỡng, cô ta trông thế nào cũng đều phá hủy lần tính toán trùng hợp hoàn mỹ này.”
“Phải không? Có lẽ là Lý Mai kia bản lãnh lớn, đã sớm từ bên trong động tay động chân?”
“Lý Mai bản lãnh không nhỏ, từ hành động giết chết mười ba người của cô ta trước đó là có thể nhìn ra được, nhưng mà cô ta làm sao biết được Cố Thần Tường đã cùng ai cấu kết, cái này khó khăn là rất lớn, cô cảm thấy cô ta có thể tiếp xúc được những người có thể biết được điều này sao?”
“Tôi làm sao mà biết được, giết người là cô ta, không phải tôi”.
“Tôi cảm thấy không có khả năng, nhưng luôn luôn có người có thể biết chứ? Nếu không bọn họ làm thế nào có thể đi cùng nhau như vậy?”
“Cậu đã không muốn tin tưởng đó là trùng hợp, vậy tự mình đi tìm nguyên nhân đi.”
“Tôi đương nhiên sẽ tìm, đúng rồi, có những ai biết lần xuất hành này củaCố Thần Tường?”
“Ai biết, vậy khó mà nói, thư ký, lái xe, quản lí trung tầng.”
“Những người này có khả năng biết ông ta muốn ra ngoài, nhưng hành trình cụ thể chỉ sợ cũng không rõ ràng.”
“Hành trình cụ thể ngay cả tôi cũng không rõ ràng, tôi đương nhiên không biết là có ai biết.”
“Cái này thật đúng là kỳ quái, hành trình Cố Thần Tường ra ngoài ngay cả Cố phu nhân cũng không rõ ràng, vậy mấy cô gái kia làm thế nào lại rõ ràng như vậy, chẳng lẽ thật sự là trùng hợp? Đúng rồi, còn có một việc, cô có biết Cố Thần Tường đi cùng ai hay không?”
“Trước đó tôi cho rằng anh ta đi một mình, sau lại thông qua quan hệ mới biết được, anh ta còn có bạn đường.”
“Thông qua quan hệ?”
“Đương nhiên, cha tôi có vài người bạn, cảnh sát cũng không phải bền chắc như thép, sự tình đã xảy ra, tôi thoáng tìm hiểu một chút cũng không được sao? Ít nhất đến bây giờ tôi còn chưa có truy cứu mấy người phá án bất lợi.”
Lưu Cường hơi hơi lộ ra tức giận, vừa muốn nói gì, Lê Ngạn giành trước hỏi: “Vậy cô có thông qua quan hệ hiểu biết được, Cố Thần Tường cùng vị bạn đường kia là quan hệ gì hay không?”
Thân thể Phùng Vân Thư cứng đờ, hít vào một hơi cười nói: “Cái này cần phải biết sao? Không phải là bằng hữu bình thường, nếu là nữ, tôi nói không chừng còn có hứng thú hỏi một chút, cũng có thể hiểu một chút anh ta yêu thích cái gì.”
Lê Ngạn gật gật đầu, ý bảo Lưu Cường có thể nói.
Lúc này, có hộ lý tiến vào nhắc nhở Phùng Vân Thư tới giờ uống thuốc rồi.
“Nếu như vậy, hôm nay chúng tôi chỉ nói tới đây thôi, nếu Phùng nữ sĩ nghĩ ra cái gì thì có thể tùy thời liên hệ cùng chúng tôi, chúng tôi cũng có khả năng còn đến quấy rầy, hy vọng chúng ta hợp tác lẫn nhau, nhanh chóng phá án, cho Cố Thần Tường cùng những cô gái kia một câu trả lời.”
Phùng Vân Thư không nói gì, chỉ uống thuốc, cũng không có ý tứ tiễn khách, mấy người Lưu Cường liền rời phòng bệnh.
Thời điểm đi tới cửa, Lê Ngạn dùng một loại thanh âm như đè thấp nhưng cũng đủ để nghe thấy nói với Lưu Cường nói: “Nơi này tựa như không có được thứ gì hữu dụng, chúng ta đi tra Khổng Á Nam thôi.”
Trên đường rời khỏi bệnh viện, Nhược Nạp cảm thấy bản thân tựa như quấy rầy Lê Ngạn hỏi, trong lòng không khỏi có chút bất an, chính mình vừa rồi quá nóng nảy, làm cho trong lòng Phùng Vân Thư nhất định có chuẩn bị.
“Tôi vừa rồi có phải không nên lên tiếng không?” Nhược Nạp hỏi.
“Là không nên nóng nảy như vậy.” Lê Ngạn mặt không chút thay đổi nói.
“Thực xin lỗi.”
“Mặt đối mặt nói chuyện với nhau là một cách tiến hành dò xét tâm lý rất tốt, ngôn ngữ cùng hành vi của cô ta sẽ phản bội cô ta, tựa như hai người đánh cờ, cô phải chú ý đối thủ bố phòng mình như thế nào, tốc độ phản ứng cùng độ mạnh yếu của cô ta, sau đó quan sát gương mặt cùng thân thể của cô ta, cái này có thể miêu tả ra hoạt động trong lòng cô ta, ở trong quá trình cô lắng nghe, phải hiểu rõ những chỗ rất nhỏ này, lưu ý những lời ngầm cùng thâm ý sau lưng.
Mặt khác phải chú ý ngôn ngữ cùng vẻ mặt của cô ta ở trong khi nói chuyện, chính là cái loại vẻ mặt chợt lóe qua mà lại lập tức bị áp xuống này, quan sát vẻ mặt biến hóa khi cô ta thả lỏng cùng với khi gặp áp lực.
Nếu có thể thành lập một đường dây liên hệ, ở khi tôi khiêu chiến điểm mấu chốt phòng ngự tâm lý của cô ta, tôi có thể nhìn ra tâm lý cô ta dao động, bức cô ta chủ động vạch trần những chuyện xảy ra ở trước khi gặp chuyện không may.”
Nhược Nạp như có chút hiểu ra gật gật đầu.
“Cái này cần xem ngộ tính của cô, có đôi khi lực nắm giữ sâu sắc so với rất nhiều ngôn ngữ sắc bén còn có tác dụng hơn.”
“Tôi cảm thấy Phùng Vân Thư thực giảo hoạt, căn bản chính là giả bộ ngớ ngẩn với chúng ta để qua mặt, rất nhiều chuyện cô ta không nói thật, nếu không phải anh cố ý kích thích cô ta, chúng tôi thật đúng là cũng không đủ chứng cớ chứng thực.”
“Cô ta không chỉ là giảo hoạt, còn thực thông minh, chỉ là có điểm thiếu kiên nhẫn, chỉ sợ không ai ở trước mặt cô ta công khai công bố hành vi ti tiện cùng hôn nhân thất bại của cô ta như vậy, ở trong lòng của cô ta, luôn luôn đang lừa gạt chính mình, cho rằng Cố Thần Tường là ở trong khống chế của cô ta, ở trước khi cùng chúng ta nói chuyện, cô ta chưa từng có hoài nghi điểm này. Đáng tiếc cô ta đã tự tin đến tự đại, lòng người là khó nắm trong tay nhất, mà cái này cũng là cô ta không chịu thừa nhận.”
“Cô ta là một bước sai, từng bước sai.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.