Chương 29: Thi thể bị che dấu
Đông Phương Ất
03/01/2014
Ba người Nhược Cẩm tiếp tục hướng phía vách núi đi đến, tới bên vách núi vẫn không phát hiện cái gì.
“Xem ra chúng ta chỉ có thể đi xuống núi.” Nhược Cẩm nói với Hình Bân và Vương Cát.
“Đoạn đường này đi quá nhanh, không bằng nghỉ ngơi một chút đi, nào, uống nước đi.” Hình Bân đem bình nước đưa cho Nhược Cẩm, nói.
“Cũng tốt, chúng ta nghỉ ngơi một chút.” Nhược Cẩm tìm khối đá bằng phẳng dưới tàng cây ngồi xuống.
“Số 9, số 9, đây là trung tâm chỉ huy, nghe được xin trả lời, nghe được xin trả lời.” Bộ đàm trong tay Hình Bân đột nhiên vang lên.
“Tôi là số 9, mời nói, hoàn tất.” Hình Bân nói vào bộ đàm.
“Lưu đội tổ trọng án tỉnh S đã tới trung tâm chỉ huy, tổ bọn họ có vị Huyền Mạc tiên sinh yêu cầu được trò chuyện với Huyền Nhược Cẩm tiểu thư, hoàn tất.”
Hình Bân liếc mắt nhìn Nhược Cẩm một cái, Nhược Cẩm nhảy dựng lên nói: “Đó là anh hai của tôi, sao anh ấy lại đi đến đây?”
“Trung tâm chỉ huy, tôi hiện tại đem bộ đàm giao cho Huyền tiểu thư, hoàn tất.”
Hình Bân đem bộ đàm giao cho Nhược Cẩm: “Cô ấn cái phím này là có thể nói chuyện, nói xong thì buông ra, như vậy cô mới có thể nghe được người bên kia nói chuyện, không cần giữ mãi.”
“Anh hai, em là Nhược Cẩm.” Nhược Cẩm khẩn cấp nói.
“Em hiện tại thế nào? Có bị thương không?” Huyền Mạc hỏi.
“Em không sao, anh hai, em làm sao mà gặp chuyện được. Sao anh lại đến đây? Có phải người nhà mấy cô gái kia đều đến đây hay không?”
“Bọn anh tham dự điều tra án này, em trở về anh sẽ nói cho em nghe, bọn họ nói em cùng võ cảnh cùng đi tìm Cố Thần Tường cùng Lý Mai, em nhất định phải cẩn thận, mục tiêu của Lý Mai là Cố Thần Tường, hiện tại Cố Thần Tường ở cùng một chỗ với cô ta, chỉ sợ đã ngộ hại, cô gái kia đã phát cuồng, ngàn vạn không được sơ ý.”
“Mục tiêu của Lý Mai là Cố Thần Tường? Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy? Vì sao cô ta phải giết nhiều người như thế?”
“Sự tình rất phức tạp, nói rõ ràng cũng khó, hiện tại em quan trọng nhất là chú ý an toàn, trước khi trời tối phải quay về, chỉ cần bảo vệ đường vào núi, Lý Mai sẽ không chạy được. Đúng rồi, Nhược Nạp muốn nói chuyện với với em.”
“Chị, em là Nhược Nạp.”
“Tiểu Nạp, không cần lo lắng, chị không sao.”
“Vậy chị tự mình chú ý cho tốt, trở về chúng ta nói sau.”
Nhược Cẩm đem bộ đàm trả lại cho Hình Bân.
“Có phải anh hai cô nói chúng ta tìm được khả năng chỉ là thi thể Cố Thần Tường hay không?”
“Tôi không biết, sao bọn họ lại tham gia vào dự án điều tra này? Chẳng lẽ anh ấy cùng Tiểu Nạp...” Nhược Cẩm đột nhiên nhớ tới Nhược Nạp nói.
Đoàn người Huyền Mạc sau khi Nhược Cẩm đi không lâu thì đuổi tới, Lưu Cường hướng Bành Kiệt báo cáo lại vu án, vụ án ly kỳ mà kinh sợ làm cho Bành Kiệt cùng Lý Bảo Phong, những cảnh sát đã có mấy chục năm kinh nghiệm cũng đều cảm thấy không thể tưởng tượng được, mặt khác đối với thủ pháp phá án của Lê Ngạn cũng rất ngạc nhiên.
“Lấy tiến triển hiện tại của mấy người mà nói, Lê tiên sinh điều tra tựa như cũng không có lệch lạc, có điều, có một chút tôi không rõ ràng, nếu anh nói cô ta giết chết những cô gái này ý nghĩa là cô ta muốn giết chết những người từng là chính mình, mà mục tiêu cuối cùng của cô ta lại là giết chết vợ chồng Cố Thần Tường, như vậy nếu cô ta biết Cố Thần Tường lại xuất hiện ở chỗ này, cô ta cũng gặp được Cố Thần Tường, như vậy cô ta vì sao còn muốn giết chết những cô gái kia, bọn họ có chút không phù hợp đặc thù người bị hại mà cô ta trước đó lựa chọn.”
“Điểm này tôi cũng đã suy nghĩ qua, nhưng mà tôi cũng không nghĩ rõ ràng ra được.” Lê Ngạn không bởi vì bản thân không nghĩ ra mà che giấu.
“Tôi xem qua ghi chép của chị, mọi người có chú ý tới điểm này hay không, Mạnh Lệ cũng là một trong những cô gái mà Cố Thần Tường từng bao nuôi, anh nói Lý Mai có thể là vì cái này mới động sát khí hay không?”
“Rất có khả năng, tôi cảm thấy cần thiết xem xét quan hệ giữa những người này và vợ chồng Cố Thần Tường, lần du lịch này có khả năng ngay từ đầu chính là một âm mưu lớn.”
“Còn có một điểm tôi không rõ ràng, nếu Cố Thần Tường cùng Lý Mai kia từng có quan hệ chặt chẽ như vậy, vậy vì sao gặp mặt lại không biết?” Đinh Hoài Đông lại đưa ra nghi vấn.
“Cái này cũng không khó giải thích, nếu không phải đến lúc Mạnh Lệ sắp chết mới nói ra cô ta cùng Cố Thần Tường có quan hệ, chỉ sợ người khác cũng sẽ không biết chuyện giữa bọn họ.”
“Trung tâm chỉ huy, trung tâm chỉ huy, tôi là số 2, nghe rõ xin trả lời, nghe rõ xin trả lời, hoàn tất.” Lúc mọi người ở đây đều đang nghiên cứu vụ án, bộ đàm trong tay Lý Bảo Phong vang lên.
“Đây là trung tâm chỉ huy, mời nói, hoàn tất.” Lý Bảo Phong lập tức trả lời.
“Tổ chúng tôi ở chỗ phía bắc cách trại 1 km, phát hiện một thi thể nữa, hẳn là người mất tích số 1, xin chỉ thị hành động bước tiếp theo, hoàn tất.” Chuyên án sau khi thành lập đối với người mất tích đều tiến hành đánh số, hiện tại nói số 1 mất tích chính là Vương Tiểu Phân đã mất tích vài ngày.
Lý Bảo Phong nhìn về phía Bành Kiệt cùng Lưu Cường: “Mọi người cho rằng chúng ta có cần đi tới hiện trường không?”
Theo ông ta thấy mục đích tới hiện trường là vì tra tìm người hiềm nghi, hiện tại người hiềm nghi cơ bản đã xác định, ý nghĩa hiện trường sẽ không lớn.
“Mặc dù ở tỉnh S phát hiện tám thi thể có thể xác nhận không nghi ngờ gì là án Lý Mai làm, nhưng mà ở trong này chúng ta còn chưa thu thập được chứng cớ gì có thể kết án cô ta, toàn bộ căn cứ chỉ là phỏng đoán hợp lý. Chúng ta cần khi khởi tố cô ta là làm cho cô ta đối với mỗi một án đã từng làm đều phải nhận trách nhiệm nên có, nhất định phải có đủ chứng cớ.
Nhưng trước mắt mà xem, hiện trường Quý Trình Trình, Mạnh Lệ, Khổng Á Nam bị hại đã không thể lấy ra chứng cớ tương ứng, bởi vì hiện trường đã bị phá hư hoặc là bị thiêu hủy, chúng ta hẳn nên đi xem hiện trường này.” Bành Kiệt nghĩ nghĩ nói.
Lý Bảo Phong gật gật đầu, quay đầu an bài cấp dưới: “Bảo số 2 bảo vệ tốt hiện trường, kêu nhân viên pháp y cùng kỹ thuật tới, chúng ta cùng nhau lên núi.”
Ước chừng một giờ sau, mọi người đã đến hiện trường phát hiện thi thể, hai cảnh sát võ trang đang canh giữ ở xung quanh hiện trường.
“Thi thể bị vùi lấp đơn giản cho nên trên cơ bản không bị điều kiện bên ngoài làm tổn hại.” Một trong hai cảnh sát đến báo cáo.
“Lý Mai kia cho tới bây giờ không có phí công sức khi vứt xác như vậy, lần này vì sao lại làm ra loại hành động này, chẳng lẽ là lương tâm bộc phát?” Lưu Cường nghi hoặc nói.
“Nơi này cách bọn họ hạ trại bao xa?” Lê Ngạn hỏi.
“Không xa, ước chừng hơn 200 mét”.
“Anh xem vết máu dưới thân người chết, nơi này hẳn là chính là hiện trường thứ nhất, nói cách khác cô ta bị hại chính trong này. Nhưng anh lại nhìn lá cây này, tuy rằng bao trùm ở trên người của người chết, nhưng không có dính máu, thuyết minh đây không phải lúc bị hại lấp lên, cô ta khẳng định đã trở lại một lần, khi đó máu đã đọng lại, cho nên không thể làm ướt lá cây.”
“Vì sao cô ta lại trở về tiến hành vùi lấp đối với thi thể?”
“Hẳn là lúc ấy cô ta không muốn để người trong trại chạy về căn nhỏ kia, mà khi quay về nhà gỗ nhỏ thì cô ta phát hiện chỗ đó cách nơi này quá gần, thi thể dễ dàng bị phát hiện, cho nên cô ta bất đắc dĩ lại trở về vùi lấp một chút, cô ta chỉ không muốn để cho người khác phát hiện người chết sớm như vậy, bởi vì cái này đối với bước hành động tiếp theo của cô ta sẽ tạo thành ảnh hưởng, cho nên cái đó cùng lương tâm không hề có quan hệ.”
“Tạo thành ảnh hưởng gì?”
“Xem ra chúng ta chỉ có thể đi xuống núi.” Nhược Cẩm nói với Hình Bân và Vương Cát.
“Đoạn đường này đi quá nhanh, không bằng nghỉ ngơi một chút đi, nào, uống nước đi.” Hình Bân đem bình nước đưa cho Nhược Cẩm, nói.
“Cũng tốt, chúng ta nghỉ ngơi một chút.” Nhược Cẩm tìm khối đá bằng phẳng dưới tàng cây ngồi xuống.
“Số 9, số 9, đây là trung tâm chỉ huy, nghe được xin trả lời, nghe được xin trả lời.” Bộ đàm trong tay Hình Bân đột nhiên vang lên.
“Tôi là số 9, mời nói, hoàn tất.” Hình Bân nói vào bộ đàm.
“Lưu đội tổ trọng án tỉnh S đã tới trung tâm chỉ huy, tổ bọn họ có vị Huyền Mạc tiên sinh yêu cầu được trò chuyện với Huyền Nhược Cẩm tiểu thư, hoàn tất.”
Hình Bân liếc mắt nhìn Nhược Cẩm một cái, Nhược Cẩm nhảy dựng lên nói: “Đó là anh hai của tôi, sao anh ấy lại đi đến đây?”
“Trung tâm chỉ huy, tôi hiện tại đem bộ đàm giao cho Huyền tiểu thư, hoàn tất.”
Hình Bân đem bộ đàm giao cho Nhược Cẩm: “Cô ấn cái phím này là có thể nói chuyện, nói xong thì buông ra, như vậy cô mới có thể nghe được người bên kia nói chuyện, không cần giữ mãi.”
“Anh hai, em là Nhược Cẩm.” Nhược Cẩm khẩn cấp nói.
“Em hiện tại thế nào? Có bị thương không?” Huyền Mạc hỏi.
“Em không sao, anh hai, em làm sao mà gặp chuyện được. Sao anh lại đến đây? Có phải người nhà mấy cô gái kia đều đến đây hay không?”
“Bọn anh tham dự điều tra án này, em trở về anh sẽ nói cho em nghe, bọn họ nói em cùng võ cảnh cùng đi tìm Cố Thần Tường cùng Lý Mai, em nhất định phải cẩn thận, mục tiêu của Lý Mai là Cố Thần Tường, hiện tại Cố Thần Tường ở cùng một chỗ với cô ta, chỉ sợ đã ngộ hại, cô gái kia đã phát cuồng, ngàn vạn không được sơ ý.”
“Mục tiêu của Lý Mai là Cố Thần Tường? Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy? Vì sao cô ta phải giết nhiều người như thế?”
“Sự tình rất phức tạp, nói rõ ràng cũng khó, hiện tại em quan trọng nhất là chú ý an toàn, trước khi trời tối phải quay về, chỉ cần bảo vệ đường vào núi, Lý Mai sẽ không chạy được. Đúng rồi, Nhược Nạp muốn nói chuyện với với em.”
“Chị, em là Nhược Nạp.”
“Tiểu Nạp, không cần lo lắng, chị không sao.”
“Vậy chị tự mình chú ý cho tốt, trở về chúng ta nói sau.”
Nhược Cẩm đem bộ đàm trả lại cho Hình Bân.
“Có phải anh hai cô nói chúng ta tìm được khả năng chỉ là thi thể Cố Thần Tường hay không?”
“Tôi không biết, sao bọn họ lại tham gia vào dự án điều tra này? Chẳng lẽ anh ấy cùng Tiểu Nạp...” Nhược Cẩm đột nhiên nhớ tới Nhược Nạp nói.
Đoàn người Huyền Mạc sau khi Nhược Cẩm đi không lâu thì đuổi tới, Lưu Cường hướng Bành Kiệt báo cáo lại vu án, vụ án ly kỳ mà kinh sợ làm cho Bành Kiệt cùng Lý Bảo Phong, những cảnh sát đã có mấy chục năm kinh nghiệm cũng đều cảm thấy không thể tưởng tượng được, mặt khác đối với thủ pháp phá án của Lê Ngạn cũng rất ngạc nhiên.
“Lấy tiến triển hiện tại của mấy người mà nói, Lê tiên sinh điều tra tựa như cũng không có lệch lạc, có điều, có một chút tôi không rõ ràng, nếu anh nói cô ta giết chết những cô gái này ý nghĩa là cô ta muốn giết chết những người từng là chính mình, mà mục tiêu cuối cùng của cô ta lại là giết chết vợ chồng Cố Thần Tường, như vậy nếu cô ta biết Cố Thần Tường lại xuất hiện ở chỗ này, cô ta cũng gặp được Cố Thần Tường, như vậy cô ta vì sao còn muốn giết chết những cô gái kia, bọn họ có chút không phù hợp đặc thù người bị hại mà cô ta trước đó lựa chọn.”
“Điểm này tôi cũng đã suy nghĩ qua, nhưng mà tôi cũng không nghĩ rõ ràng ra được.” Lê Ngạn không bởi vì bản thân không nghĩ ra mà che giấu.
“Tôi xem qua ghi chép của chị, mọi người có chú ý tới điểm này hay không, Mạnh Lệ cũng là một trong những cô gái mà Cố Thần Tường từng bao nuôi, anh nói Lý Mai có thể là vì cái này mới động sát khí hay không?”
“Rất có khả năng, tôi cảm thấy cần thiết xem xét quan hệ giữa những người này và vợ chồng Cố Thần Tường, lần du lịch này có khả năng ngay từ đầu chính là một âm mưu lớn.”
“Còn có một điểm tôi không rõ ràng, nếu Cố Thần Tường cùng Lý Mai kia từng có quan hệ chặt chẽ như vậy, vậy vì sao gặp mặt lại không biết?” Đinh Hoài Đông lại đưa ra nghi vấn.
“Cái này cũng không khó giải thích, nếu không phải đến lúc Mạnh Lệ sắp chết mới nói ra cô ta cùng Cố Thần Tường có quan hệ, chỉ sợ người khác cũng sẽ không biết chuyện giữa bọn họ.”
“Trung tâm chỉ huy, trung tâm chỉ huy, tôi là số 2, nghe rõ xin trả lời, nghe rõ xin trả lời, hoàn tất.” Lúc mọi người ở đây đều đang nghiên cứu vụ án, bộ đàm trong tay Lý Bảo Phong vang lên.
“Đây là trung tâm chỉ huy, mời nói, hoàn tất.” Lý Bảo Phong lập tức trả lời.
“Tổ chúng tôi ở chỗ phía bắc cách trại 1 km, phát hiện một thi thể nữa, hẳn là người mất tích số 1, xin chỉ thị hành động bước tiếp theo, hoàn tất.” Chuyên án sau khi thành lập đối với người mất tích đều tiến hành đánh số, hiện tại nói số 1 mất tích chính là Vương Tiểu Phân đã mất tích vài ngày.
Lý Bảo Phong nhìn về phía Bành Kiệt cùng Lưu Cường: “Mọi người cho rằng chúng ta có cần đi tới hiện trường không?”
Theo ông ta thấy mục đích tới hiện trường là vì tra tìm người hiềm nghi, hiện tại người hiềm nghi cơ bản đã xác định, ý nghĩa hiện trường sẽ không lớn.
“Mặc dù ở tỉnh S phát hiện tám thi thể có thể xác nhận không nghi ngờ gì là án Lý Mai làm, nhưng mà ở trong này chúng ta còn chưa thu thập được chứng cớ gì có thể kết án cô ta, toàn bộ căn cứ chỉ là phỏng đoán hợp lý. Chúng ta cần khi khởi tố cô ta là làm cho cô ta đối với mỗi một án đã từng làm đều phải nhận trách nhiệm nên có, nhất định phải có đủ chứng cớ.
Nhưng trước mắt mà xem, hiện trường Quý Trình Trình, Mạnh Lệ, Khổng Á Nam bị hại đã không thể lấy ra chứng cớ tương ứng, bởi vì hiện trường đã bị phá hư hoặc là bị thiêu hủy, chúng ta hẳn nên đi xem hiện trường này.” Bành Kiệt nghĩ nghĩ nói.
Lý Bảo Phong gật gật đầu, quay đầu an bài cấp dưới: “Bảo số 2 bảo vệ tốt hiện trường, kêu nhân viên pháp y cùng kỹ thuật tới, chúng ta cùng nhau lên núi.”
Ước chừng một giờ sau, mọi người đã đến hiện trường phát hiện thi thể, hai cảnh sát võ trang đang canh giữ ở xung quanh hiện trường.
“Thi thể bị vùi lấp đơn giản cho nên trên cơ bản không bị điều kiện bên ngoài làm tổn hại.” Một trong hai cảnh sát đến báo cáo.
“Lý Mai kia cho tới bây giờ không có phí công sức khi vứt xác như vậy, lần này vì sao lại làm ra loại hành động này, chẳng lẽ là lương tâm bộc phát?” Lưu Cường nghi hoặc nói.
“Nơi này cách bọn họ hạ trại bao xa?” Lê Ngạn hỏi.
“Không xa, ước chừng hơn 200 mét”.
“Anh xem vết máu dưới thân người chết, nơi này hẳn là chính là hiện trường thứ nhất, nói cách khác cô ta bị hại chính trong này. Nhưng anh lại nhìn lá cây này, tuy rằng bao trùm ở trên người của người chết, nhưng không có dính máu, thuyết minh đây không phải lúc bị hại lấp lên, cô ta khẳng định đã trở lại một lần, khi đó máu đã đọng lại, cho nên không thể làm ướt lá cây.”
“Vì sao cô ta lại trở về tiến hành vùi lấp đối với thi thể?”
“Hẳn là lúc ấy cô ta không muốn để người trong trại chạy về căn nhỏ kia, mà khi quay về nhà gỗ nhỏ thì cô ta phát hiện chỗ đó cách nơi này quá gần, thi thể dễ dàng bị phát hiện, cho nên cô ta bất đắc dĩ lại trở về vùi lấp một chút, cô ta chỉ không muốn để cho người khác phát hiện người chết sớm như vậy, bởi vì cái này đối với bước hành động tiếp theo của cô ta sẽ tạo thành ảnh hưởng, cho nên cái đó cùng lương tâm không hề có quan hệ.”
“Tạo thành ảnh hưởng gì?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.