Chương 5: Hỗn Chiến Trên Thảo Nguyên (P.2)
Delicia Spirit
07/01/2021
Quay lại khoảng tầm bốn mươi phút trước khi Reha thực hiện ma pháp lần thứ hai, tình hình chiến sự lúc này vô cùng căng thẳng. Với số quân ít ỏi, theo kế hoạch, mọi người đồng tâm hợp lực làm giảm bớt số lượng của bọn ma sói xuống càng nhiều càng tốt. Ở quảng trường gần cổng làng, đội hỗ trợ gồm có: Triệu Phương Nghi, Dực Vũ Sinh, Du Giang Thanh, Du Thanh Lâm. Xung quanh họ đứng là những thùng gỗ lớn, ngay khi đợt oanh tạc dữ dội từ ma pháp của Reha xung kích xuống mặt đất từ phía ngoài làng khiến cả vùng này chấn động dữ dội kết thúc, họ bung hết nắp thùng gỗ ở phía trước ra, phía bên trong là những chai lọ nhỏ, màu sắc đỏ như huyết tương, đó chính là thần dược trị thương mà Dực Vũ Sinh cùng những đứa trẻ và vài vài người lớn tuổi khác cùng tạo ra.
Reha cưỡi trên bạch mã về trước tiên, trông cô ấy kiệt sức quá rồi, dường như suýt ngã xuống khỏi bạch mã. Dực Vũ Sinh và Du Thanh Lâm một người giữ cho con ngựa bình tĩnh, một người đỡ cô xuống, xong hai người đưa cô lại ngồi dựa vào những cái thùng gỗ. Phương Nghi lau mồ hôi cho cô ấy, Giang Thanh đưa cô một lọ thần dược đã cầm sẵn, uống vào một ngụm thần sắc khá hơn hẳn.
Nhóm bắn cung đã trở về, vài người thật sự đã bị thương, một số người còn hoảng loạn quá mức, bốn người bạn lập tức phân phát Thần dược trị thương cho những người này. Một người bị cào trúng tạo ra một vết thương khá sâu, sau khi dùng thần xong máu được cầm ngay lập tức, miệng vết thương cũng nhỏ lại, tớ đây hai cô gái tay chân nhanh nhẹn xử lý bằng cách băng bó lại cho họ. Một người nữa về sau nhóm, hai chân cô ấy bị cắn xé máu tuôn ra rất nhiều, có vẻ như đã giằng co với bọn ma sói kịch liệt lắm, một lọ thần dược không đủ để hồi phục chỗ bị cắn xé đến lộ cả xương kia được, Nghi và Thanh mặt căng thẳng nhanh chóng lấy vật dụng sơ cứu đã chuẩn bị sẵn cạnh đó thực hiện thêm các thao tác thủ công thì vết thương mới bớt lo ngại hơn được. Người trở về cuối cùng của đội bắn cung là Chu Thiếu Tư, cô gái cũng đầy những vết cào cấu trên tay và chân, nhưng không quá nghiêm trọng. Những người về quảng trường làng trước đã khá hơn, ai nấy đều bắt đầu khẩn trương chuẩn bị cho đợt tấn công kế tiếp, mặc cho vài người có những vết thương chưa lành hẳn, họ quả là những nữ chiến binh gan dạ.
Vào lúc này, tiếng la hét ngoài mặt trận phía trước thật sự hỗn loạn. Họ có thể cảm nhận được khí thế của những người đàn ông thuộc đội cận chiến quả cảm. Lòng bứt rứt, Reha bặm môi rồi đứng dậy, đôi mắt sáng hẳn lên, cô có thể thấy động thái vung đại đao chém đôi bao nhiêu cơ thể binh sĩ ngoài kia của con quái thú mang danh Vua Sói. Reha nhìn thấy Vua Sói đang dẫm nát chiến trường, dẫm nát xác của đội quân trung thành với mình. Nữ pháp sư gương mặt biến sắc, đôi mắt lóe lên ánh nhìn tức giận, cô đưa tay lên phía trước mặt bắt đầu niệm chú thực hiện ma pháp lần thứ hai, trên bầu trời màu đỏ, vòng tròn ma pháp dần được hình thành, hình ảnh một ngôi sao xuất hiện đầu tiên, kế đến những vòng tròn với những kí hiệu ma pháp khác xuất hiện xung quanh, xong thêm hai ba đường tròn khác xuất hiện, cuối cùng những kí tự ma pháp hiện lên xếp theo độ cong của các đường tròn, nhịp độ xuất hiện từng lớp ma pháp dựa theo nhịp đọc của Reha:
- Quang! Trọng! Minh! Văn! Môn! - ngôn từ của nữa pháp sư khó hiểu, âm điệu dứt khoát, và rất tức giận.
Trong lúc đó, Du Thanh Lâm và Dực Vũ Sinh lúc này ra phía sau, đẩy một xe chứa những thùng dầu và một mớ tên mới lên phía chỗ mà ngôi làng chuẩn bị sẵn hành rào chông. Những người phụ nữ thuộc đội bắn cung đã xong các bước chuẩn bị và kiểm tra, Chu Thiếu Tư cũng đã nghỉ ngơi đủ:
- Toàn đội chú ý! Nhúng dầu! - Chu Thiếu Tư hô khẩu lệnh, tay đưa lên cao.
Đội bắn cung đồng loạt nhúng đầu mũi tên vào các thùng dầu đã được sắp sẵn. Đội cận chiến ở phía trước đã vừa đánh vừa lùi đến gần hơn trước mắt kia rồi. Các lớp ma pháp của vòng tròn ma pháp mà Reha tạo ra bắt đầu xoay tròn theo hai chiều thuận và ngược kim đồng hồ, độ sáng tăng dần khi Reha tiếp tục đọc thần chú:
- Hỡi Sứ Thần Công Lý, vị thần của sự công bằng và lý trí, xin hãy ban phước cho bề tôi trung thành của người, hãy ban cho con sự minh mẫn và đức tin, hãy cho con sức mạnh để thanh tẩy những linh hồn mục rửa!
- Giương cung! Nhắm! - Chu Thiếu Tư hô khẩu lệnh kế tiếp.
Đội cận chiến đã dụ địch đến ngay tầm bắn.
- Bắn! - Hiệu lệnh bắn được hô lên dõng dạc.
- Trừng phạt! - Reha cũng ngay lúc này cho đòn ma pháp giáng xuống, lúc này cũng là lúc vòng tròn ma pháp sáng nhất.
Cơn mưa tên và những luồng ma pháp liên tục rải xuống chiến trường, giáng lên thân xác của bọn quái thú ăn thịt và Vua Sói, chúng la hét kinh hoàng vì đau đớn, đôi mắt đỏ trừng to nhìn khắp nhìn khắp mặt trận, Vua Sói lại càng điên tiết hơn, cả đàn sói hàng trăm con giao chiến với toán quân nhỏ của loài người lại thương vong gần hết rồi. Sau đó nó nhìn về phía Reha, đôi mắt căm hờn, nheo lại:
- Ngươi! Con người!
Như dự cảm chẳng lành khi nhìn thấy ánh mắt đó, Du Giang Thanh quay qua vơ vội lấy quyển sách đươc đặt trên một trong những thùng gỗ, kéo tay Triệu Phương Nghi chạy đến vị trí ngay phía trước Reha, phía sau đội bắn tên, cô vội mở trang sách đầu tiên, Phương Nghi đứng ngay bên cạnh, viên pha lê trí tuệ, mặt dây đeo vòng cổ của Nghi phát sáng. Một tay cầm sách, một tay vung ra phía trước mặt, Phương Nghi tập trung tư tưởng, gương mặt và nội tâm căng thẳng tột cùng:
- Thổ! Hữu! Hộ! Văn! Môn! - Nhìn vào sách, Thanh đọc những ngôn từ khó hiểu, nhịp đọc rất nhanh. - Hỡi Sứ Thần Hòa Bình, vị thần của sự yên bình và hạnh phúc, xin hãy ban phước cho bề tôi trung thành của người, hãy ban cho con sự kiên cường và tình yêu, hãy cho con sức mạnh để bảo vệ những gì quý!
Vua Sói lấy đà rồi vung tay thật mạnh, ném cây đại đao còn dính đầy máu tươi thẳng về phía mà Reha đang niệm phép. Dưới chân Giang Thanh, nhóm bắn cung và Reha, một vòng tròng ma pháp màu cam hiện ra, Giang Thanh trừng to đôi mắt đang phát sáng rực màu cam thét lớn:
- Phòng Ngự!
Một bán cầu màu cam trong suốt hiện ra ngay trước khi thanh đại đao của Vua Sói vừa bay tới. Choang! Thanh đại đao bị bật ngược trở ra rơi xuống nền đất phía trước mặt nghe ầm một tiếng."Mình làm được rồi?" Du Giang Thanh tự ngạc nhiên thầm nghĩ. Liên hệ từ việc gia huy của gia tộc mình rất giống với ký hiệu ngôi sao trong vòng tròn ma pháp mà Reha tạo ra, Reha và cô tự suy đoán rằng tổ tiên của mình có liên quan đến thế giới này. Trong đêm họp kế hoạch tác chiến, Reha trao cho cô một quyển sách ma pháp và bảo cô thử nghiên cứu. Dù có pha lê trí tuệ của Phương Nghi, nhưng cũng mất một tuần mới có thể hiểu được nội dung của trang sách đầu tiên, đó là cách thi triển ma pháp phòng ngự. Để thực hiên được ma pháp này, người thi triển phải nhuần nhuyễn câu lệnh chú khởi động ma pháp, sau đó phải thành tâm cầu khẩn, cuối cùng là dốc ma lực ra để tạo được tấm khiên, tùy vào lượng ma lực của mỗi người mà độ chắc chắn của khiên khác nhau. Để có đủ ma lực để sử dụng ma pháp, theo một số người lớn tuổi trong làng hướng dẫn cho cô rằng mỗi ngày pháp sư phải tự tu luyện bằng cách thiền và tĩnh tâm. Thành quả một tuần để chuẩn học tập và chuẩn bị cuối cùng cũng đã thành công. Cảm xúc Du Giang Thanh tự thấy thật vui mừng khó tả, nhưng hình như có gì đó không ổn. Phương Nghi đang kề vai để đỡ cô, Thanh cảm thấy kiệt sức, tay chân dần bủn rủn, mắt mờ dần, tự hiểu năng lực mình chưa đủ. Cô gắng sức còn lại quay sang nói với Reha:
- Tôi đã làm được rồi... Re...
Chưa hết câu, cô quỵ xuống hoàn toàn. Cùng lúc này, ma pháp của Reha cũng vừa kết thúc. Ma pháp lẫn vòng tròn ma pháp mà cả hai tạo nên đều tan vỡ và biến mất. Reha cũng đã kiệt sức, khuỵu xuống xoa đầu an ủi cô gái trẻ đang bất tỉnh:
- Tiểu thư đã làm rất tốt...
Quay lại thực tại, đội quân ma sói bốn chân lúc này đã bị diệt hoàn toàn, trên chiến trường lúc này chỉ còn lại Vua Sói, con quái thú cấp thủ lĩnh. Nhóm bắn cung lúc này xem như đã hết nhiệm vụ, họ bắt đầu di chuyển đến hầm bí mật để trốn thoát theo như kế hoạch đã định. Con quái vật to lớn tiến lại chỗ của Reha bằng đôi chân nặng trịch cùng với ánh mắt căm hờn từng bước một.
- Nó đang nhắm tới ngài pháp sư! Mau cản lại!
Một người lính vừa hô lên cảnh báo, Dực Vũ Sinh, Du Thanh Lâm và Triệu Phương Nghi sau khi đưa Du Giang Thanh đến nơi an toàn, họ liền quay lại quảng trường mở tiếp những nắp thùng còn lại. Trong thùng là những bình đựng chất lỏng màu vàng lớn, lần lượt ba người xách lấy ra ném tới tấp về phía Vua Sói, những bình nước khi chạm trúng thân hình to lớn của quái thú liền tạo ra những vụ nổ, làm chậm bước tiến của nó, Reha có thêm thời gian dùng thêm một bình Thần dược trị thương để lấy lại sức và một chút ma lực. Vua Sói vẫn cứ bước lên, trên người xuất hiện vài vết thương chảy máu rồi. Những binh sĩ bắt đầu xông lên sùng vũ khí tấn công Vua Sói, không cho phép nó tiến thêm bước, nhưng không được. Họ vung chém, nó đỡ đòn rồi dùng sức đánh bật họ ra, một số người còn không kịp trở tay bị nó chém chết ngay tại chỗ. Binh sĩ bị đánh bật ra hết thì nhóm của Phương Nghi, Thanh Lâm, Vũ Sinh ném những lọ "bùa nổ" tiếp vào con quái vật to lớn và lực lưỡng.
- Reha, có vẻ như nó không bị ảnh hưởng bởi bùa nổ! - Vũ Sinh bất lực nhưng cẫn cứ ném.
Reha lại leo lên bạch mã, nhưng lần này cô không bỏ chạy, cô thả lỏng bàn tay một vòng tròn ma pháp nhỏ chợt hiện ra, cô thì thầm:
- Quang! Chiến! Trang! Văn! Môn!
Một quyền trượng xuất hiện từ vòng tròn ma pháp nhỏ, nữ pháp sư chụp lấy gọn trong lòng bàn tay. Quyền trượng bạc dài tầm chưa tới hai mét, phía đuôi được gia công đính đá, đầu trượng gắn một viên kim cương, gia công nhọn về phần đỉnh, một vòng tròn lớn phía ngoài, trên bòng tròn chạm khắc những ký tự ma thuật, hai sợi xích bạc ở hai bên móc hai mảnh bùa có vẽ kí tự ma thuật trên đó, một vòng tròn ma pháp hiện hữu dưới vòng tròn chừng một gang tay trông như quyền trượng đang đâm xuyên vòng tròn ma pháp đó vậy. Cô thúc ngựa, bạch mã lao về phía của Vua Sói. Một tay cầm trượng, tay còn lại giữ dây cương, đưa trượng hướng về phía con quái thí cấp thủ lĩnh đang điên cuồng. Một cầu ma pháp tích tụ trên đầu trượng được tạo ra chừng ba giây rồi bắn thẳng đến, Vua Sói không đứng yên để lãnh đòn, nó dùng đại đao đánh bật ra. Vua Sói chém tạt từ bên dưới phía sau lên đằng cao phía trước mặt, một luồng áp lực gió ập đến khiến bạch mã bối rối mà nhảy cẩn lên hí vang trời. Reha níu dây cương cho ngựa chạy theo hướng khác ngay.
- Quang! Chiến! Cường! Văn! Môn!
Reha lại đọc thần chú một cách ngắn gọn. Một vòng tròn ma pháp hiện ra trước mặt, cô cùng bạch mã nhảy qua vòng tròn ma pháp đó, toàn thân cô bỗng có mộng bóng sáng mờ bao phủ, lúc này cô cảm thấy thể lực cô như tràn đầy. Đây là một loại ma pháp cường hóa thể chất. Song cô lại thúc ngựa đến giao tranh với vua sói. Cô vẫn một tay giữ cương, tay cầm trượng lúc này dùng trượng như một cây giáo, cùng bạch mã tiếp cận rồi đâm, rồi chém, rồi đỡ. Vua Sói cũng dồn dập những hành động tương tự. Nó vung đao tạt ngang như muốn chẻ đoi Reha ra, cô liền cúi xuống né chiêu xoay trượng hai ba vòng cô liền đâm thẳng tới. Vua Sói cũng không vừa, nó vung đao đánh bật ra ngay. Âm thanh trượng và đại đao chạm vào nhau vang dội cả khu vực. Bạch mã của Reha nhanh nhẹn di chuyển phối hợp ăn ý với chủ nhân của nó, những lúc Vua Sói dồn lực chém xuống mạnh nó đều phóng ra xa giữ khoảng cách, ngay đoạn đó Reha vung trượng bắn liên tiếp nhiều cầu ma pháp vào Vua Sói.
Cùng lúc này Du Thanh Lâm, Dực Vũ Sinh đẩy chiếc xe gỗ chứa tên và dầu khi nãy cho đội bắn cung đến, nhưng lúc này trên xe trống rỗng. Hai cậu vội vàng giúp đưa vài người mất khả năng di chuyển lên xe, số quân còn khả năng di chuyển cũng phụ giúp hai người. Theo sau đó là Triệu Phương Nghi với túi vải đeo ngang hông, cô lấy từ túi ra những lọ "thần dược trị thương" phân phát cho mọi người. Vua Sói thấy vậy, nhìn sang một chàng trai trẻ thân thể đầy máu đang thoi thóp và khốn khổ vì vết thương nặng gần đó, nó ngoái lại nhìn nhóm đang thực hiện cứu hộ, rồi bất ngờ xắn thanh đại đao xuống ngay giữa người của chàng trai một cách tàn nhẫn không thương tiếc, xoay qua bên kia nó dẫm lên thân thể một người khác cuối xuống nắm lấy đầu anh ta rồi bứt ra ném qua một bên, nó cầm cây nông cụ vốn dùng để chỉa rơm nay làm vũ khí ra chiến trường bên cạnh thi thể này phóng đi, thêm một người nữa ở phía xa hơn, chỉ kịp nghe người lính hét lên và thấy máu bắn lên, thêm một sinh mạng nữa bị cướp đi bởi con quái thú. Một cảm giác lạnh xương sống ngang qua, tim như ngừng đập trong khoảnh khắc, cổ họng nghẹn lại, tâm trí như vỡ ra từng mảnh. Vua Sói nhìn về phía Reha cười man rợ.
- Mau quay về trị thương! Ta sẽ giữ chân nó một lúc! - Reha ra lệnh cho quân đoàn. - Hãy ở yên trong khu an toàn nếu không còn khả năng chiến đấu! Ta không muốn mất đi thêm bất kì một ai nữa!
Reha nhíu mày lại, nghiến hai hàm răng, gương mặt trở nên đáng sợ rồi trợn mắt với con quái thú, cô hét lên giận dữ:
- Đồ khốn kiếp khát máu nhà ngươi!
Vị nữ pháp sư với đôi mắt rực sáng bắn điên cuồng những cầu ma pháp về phía con quái thú ác độc. Cô lại thúc cương, bạch mã tiến lại phía Vua Sói. Reha liên tục dùng trượng tấn công. Vua Sói cười lớn hơn như đang thõa mãn, như đang trêu ghẹo lòng căm thù của Reha, con quái thú này chỉ đỡ đòn khiêu khích.
Một số binh sĩ bị thương nhẹ nhanh chóng phối hợp cùng Lâm và Sinh dời những người bị thương nhẹ rời khỏi chiến trường tránh nhận thêm thương vong. Chu Thiếu Tư đang giữ khoảng cách từ xa tiếp tục ném những lọ "bùa nổ", mặc dù chẳng hiệu quả mấy với thân hình vạm vỡ của con quái, ngăn cho con quái sát hại những người binh sĩ và các bạn đang trong công cuộc cứu hộ.
Nữ pháp sư vẫn đang kiên cường tấn công Vua sói, vừa đỡ đòn nó vừa quan sát tình hình của đội cứu hộ đang thực hiện nhiệm vụ xung quanh, ánh mắt nó chạm tới cô gái đang phân phát thuốc hồi phục cho các binh sĩ. Vua sói dẫm mạnh chân xuống nền đất, bạch ngã bị lạng choạng trong cách di chuyển, rồi nhảy cẫng hai chân trước lên khiến cho Reha cũng chút phần bối rối và khó khăn trong việc tấn công Vua Sói. Nhân lúc này, Vua Sói lại chém thanh đại đao từ phía sau ra trước hướng về phía Phương Nghi, tạo ra một luồng áp lực mạnh, có thể thấy rõ nó bởi lớp đất cát bị cuốn theo, luồng áp lực này tạt thẳng về phía cô gái đánh bật cô gái với dáng người bé nhỏ khi còn chưa kịp hiểu điều gì vừa xảy đến với mình, đồng tử cô giãn rộng. Cơ thể nhỏ nhận áp lực mạnh văng cả người theo hướng nó di chuyển thẳng tới, Phương Nghi ngã xuống mặt đất còn trượt thêm một đoạn, lăn mấy. Al và Khả Trí cũng ngay hướng đó nên kịp thời đỡ cô gái lại, tay chân như trầy xước hết.
- Họ Triệu! Họ Triệu! Có sao không? - Lục Khả Trí lay đôi vai cô gái, vỗ vỗ nhẹ vào má, cố gắng gọi. - Triệu Phương Nghi!
Mất một lúc để Triệu Phương Nghi bình tĩnh lại, cô thở dốc một hơi, kiểm tra lại túi thần dược.
- Vỡ... Vỡ hết rồi... - Mắt như muốn khóc, cô gái giọng run run.Lục tung đám ống bị vỡ, những ống này làm bằng thủy tinh, khi vỡ tạo ra nhiều cạnh sắc nhọn, tay cô gái rớm máu.
- Bỏ đi cô bé... - Al can ngăn với ánh nhìn bất lực.
Xung quanh vẫn còn bao nhiêu đồng đội bị thương từ lúc còn cố gắng chiến với bọn ma sói bốn chân để giảm bớt số lượng kẻ địch, thậm chí đến lúc này, vài đồng đội còn đang thoi thóp vì bị thương khá nặng, nếu không có thần dược họ khó mà qua nổi, Al nhắm mắt nhíu mày tỏ vẻ đau lòng.
- Dừng lại đi Triệu Phương Nghi! Đôi tay cô bị cắt hết rồi! - Lục Khả Trí can ngăn cô bạn.
- Đây là chiến tranh, cô không cần... - Al nói giọng buồn bã.
- Còn ba lọ! - Phương Nghi mừng húm. - Trí! Al! Hai người hãy đưa nó cho hai người đằng...
Chưa kịp dứt lời, một bóng đen to lớn trờ tới, một cây đao dính đầy máu tươi cắm thẳng xuống ngay bụng cắt đôi thân xác của một binh sĩ đang nằm đó, người bên cạnh đó bị cái thể xác to lớn đó dẫm thẳng vào đầu. nền đất bê bết máu trào ra. Người binh sĩ bị cắt đôi thân đưa tay lên về phía ba người, mở miệng ọc máu ra:
- C... Cứu... Tôi...
Bốp! Nửa thân trên bị đá đi bởi nó, là Vua Sói, con quái thú tàn bạo đã làm điều man rợ đó trước mắt ba người họ như vậy. Bàn tay đang rớm máu còn đang đưa ra ba lọ thần dược cuối cùng run rẩy, thật ra là cả người cô gái run rẩy, đôi mắt lại rơi nước mắt liên tục, gương mặt tái nhợt lộ rõ sự sợ hãi. Lần đầu ra chiến trường, lần đầu nhìn thấy những cảnh tượng máu me kinh hoàng như vậy, đối với Phương Nghi điều này quá sức chịu đựng.
- Bình tĩnh lại Phương Nghi! Nghe rõ không? Bình tĩnh lại nào! - Lục Khả Trí vừa lay người cô bạn vừa nói.
- Mau đưa tiểu thư rời khỏi đó! - Reha hét lên.
Reha thúc con bạch mã mặc chiến giáp của mình vội vàng. Vua Sói đang nhắm tới Triệu Phương Nghi. Lục Khả Trí lập tức xách tay Phương Nghi lên cõng cô ấy chạy khỏi vị trí, Al một tay cầm kiếm, một tay cầm khiên đứng lên chặn con quái thú cùng Reha. Là một chỉ huy, kỹ năng cận chiến của Al không phải trình độ tầm thường, khi Vua Sói chém xuống, Al dùng khiên đỡ, tay còn lại đang cầm kiếm đâm ngược lên, nhưng nó kịp lui lại né được chiêu hiểm. Al tiếp tục vận dụng lực tù sức mạnh và sức nặng của bản thân, anh còn hết lực tống cái khiên vào người nó thêm lần nữa, Vua Sói lại bị đẩy lùi. Phía sau, Reha cũng vừa tới nơi dùng trượng nhưng tựa như thương, chém mạnh khiến nó đau đớn, một đường cắt dài trên khối cơ bắp rắn chắc kèm với dòng máu màu lục đậm tuôn ra.
- Đồ súc sinh hèn hạ, ta mới là đối thủ của ngươi! - Reha gương mặt giận dữ thét lên.
Khả Trí và Phương Nghi càng xa dần, nó tức tối gào lên, vùng người thật mạnh, vung tay đánh bật Reha và Al văng ra hai bên, rồi lấy đà phóng tới hướng hai người bạn trẻ đang tháo chạy. Không xong rồi, nó sắp tóm được hai người rồi. Bùm! Một tiếng nổ vang trời đinh tai ngay phía sau Phương Nghi và Khả Trí. Cũng dưới tác động nổ này, Vua Sói bị bật ra một đoạn so với hai cô cậu.
Từ phía này nhìn qua thấy cô bạn, cậu tiếp tục gồng người cõng cô gái nhỏ nhắn trên lưng, hết sức chạy đến chỗ của Du Thanh Lâm và Chu Thiếu Tư. Hai người bạn đỡ Triệu Phương Nghi xuống. Phương Nghi lúc này mới lấy lại được chút ý thức, cô nhìn lại bàn tay còn đang nắm chặt hai ống thần dược, tay cô vẫn còn run cầm cập. Khả Trí hai tay nắm bàn tay đó lại trấn an:
- Được rồi qua rồi, bây giờ còn có A Tư ở đây nữa, bình tĩnh lại! Đây là chiến tranh, là chuyện hiển nhiên, không phải do ai cả. Họ đi rồi thì họ lên thiên đàng hạnh phúc rồi, được chưa?
- Cái quái gì thế họ Lục? - Lâm khó hiểu.
- Tình hình này mà hạnh phúc á? - Thiếu Tư nhếch mày.
- Thôi dẹp đi hai người làm gì thì làm cho cô ấy bớt sợ đi! Khốn thật! - Khả Trí bật dậy, đỏ mặt vì thấy mình vừa làm gì đó không đúng với thường lệ.
Chỉ biết là Lục Khả Trí đã rất lo lắng cho Triệu Phương Nghi khi thấy cảnh cô gái sợ đến đơ người mà phát khóc, cậu đã chẳng có thời gian để dỗ khi vừa chứng kiến xong cảnh tượng man rợ đó họ lại bị con quái vật tàn bạo đó truy sát. Còn bây giờ cậu vẫn rất muốn dỗ dành cô ấy nhưng không biết cách làm thế nào. Bình thường đối với Dực Vũ Sinh hay Du Thanh Lâm, khi có chuyện gì đó cậu sẽ mời họ đi uống, hoặc chơi game thâu đêm, vấn đề Nghi là con gái, sở thích lại không giống nhau. Nói tóm lại khi phải lo lắng cho người bạn khác giới cậu rất bối rối.
- Cảm ơn Lục Khả Trí, tớ sẽ không vô dụng vậy nữa... - Triệu Phương Nghi nhắm mắt, nói nhỏ. - Thật thảm hại, vì tớ mà cậu suýt mất mạng nếu không có Thiếu Tư giúp nhỉ?
- À Ờ... Là bạn bè với nhau phải quan tâm nhau chứ! - Khả Trí vẫn bối rối.
Vút! Thiếu Tư vừa bắn mũi tên thứ hai về phía Vua Sói. Du Thanh Lâm nhìn rồi nhíu mày lại nhận xét:
- Có vẻ như bùa nổ và đòn tấn công ma pháp của Reha không có tác dụng với nó.
- Có lẽ là vậy, nên Reha đã chuyển sang lối đánh cận chiến với nó... - Triệu Phương Nghi lo lắng đáp lại.
Reha liên tục vung quyền trượng như một cây thương đâm tới tấp Vua Sói. Al phối hợp giữa khiên và kiếm vừa đỡ đòn, vừa chém hỗ trợ cho Reha. Mỗi lần nó dùng lực nện lưỡi đao xuống Reha thì Al đưa khiên đỡ lại cho cô, Reha nhân cơ hội liền đâm tới, con quái thú đỡ thương của Reha thì Al vung kiếm chém tới, nó lùi lại mấy bước né đòn ngay.
Al lại dùng khiên đẩy tới, con quái thú lực lưỡng thủ về một chân sau trụ lại đòn đẩy dũng mãnh. Reha lại đâm tới lần nữa, có vẻ như đã hiểu được nhịp tấn công của hai người, Vua Sói một tay nắm ngay quyền trượng của Reha lại, Al lại chém tới thì nó lách người qua một bên làm Al mất đà lao tới. Nhân cơ hội hai người sơ hở nó vung đao chém Reha, nhưng cô kịp thời buông thương ngửa người ra sau nằm trên lưng bạch mã, đường đao sượt qua mặt cô tạo một đường cắt mỏng máu chảy xuống, bạch mã ngay lập tức vội chạy ra xa giữ khoảng cách. Ngay sau đó con quái thú xoay lại đạp thẳng vào bụng của Al khi anh vừa lôm côm đứng dậy khiến chàng binh sĩ văng ra xa cả thước. Al bật dậy với cơn đau, tay trái lại cầm khiên đưa ra trước, tay cầm kiếm thả lỏng cơ sẵn sàng chiến tiếp, dáng người hơi chùng xuống. Reha ngồi vững dậy, một tay giữ cương, một tay đưa lên, quyền trượng lại xuất hiện trong tay cô cùng với khoảnh khắc quyền trượng trên tay tên Vua Sói biến mất. Hai con người ánh nhìn căng thẳng, mồ hôi đẫm trán vây con quái thú đứng ở giữa, nó vặn vẹo cơ bắp rồi gầm lên, vẫn với chất giọng ồm ồm ghê rợn, nó thách thức:
- Con người! Đến đây!
Reha cưỡi trên bạch mã về trước tiên, trông cô ấy kiệt sức quá rồi, dường như suýt ngã xuống khỏi bạch mã. Dực Vũ Sinh và Du Thanh Lâm một người giữ cho con ngựa bình tĩnh, một người đỡ cô xuống, xong hai người đưa cô lại ngồi dựa vào những cái thùng gỗ. Phương Nghi lau mồ hôi cho cô ấy, Giang Thanh đưa cô một lọ thần dược đã cầm sẵn, uống vào một ngụm thần sắc khá hơn hẳn.
Nhóm bắn cung đã trở về, vài người thật sự đã bị thương, một số người còn hoảng loạn quá mức, bốn người bạn lập tức phân phát Thần dược trị thương cho những người này. Một người bị cào trúng tạo ra một vết thương khá sâu, sau khi dùng thần xong máu được cầm ngay lập tức, miệng vết thương cũng nhỏ lại, tớ đây hai cô gái tay chân nhanh nhẹn xử lý bằng cách băng bó lại cho họ. Một người nữa về sau nhóm, hai chân cô ấy bị cắn xé máu tuôn ra rất nhiều, có vẻ như đã giằng co với bọn ma sói kịch liệt lắm, một lọ thần dược không đủ để hồi phục chỗ bị cắn xé đến lộ cả xương kia được, Nghi và Thanh mặt căng thẳng nhanh chóng lấy vật dụng sơ cứu đã chuẩn bị sẵn cạnh đó thực hiện thêm các thao tác thủ công thì vết thương mới bớt lo ngại hơn được. Người trở về cuối cùng của đội bắn cung là Chu Thiếu Tư, cô gái cũng đầy những vết cào cấu trên tay và chân, nhưng không quá nghiêm trọng. Những người về quảng trường làng trước đã khá hơn, ai nấy đều bắt đầu khẩn trương chuẩn bị cho đợt tấn công kế tiếp, mặc cho vài người có những vết thương chưa lành hẳn, họ quả là những nữ chiến binh gan dạ.
Vào lúc này, tiếng la hét ngoài mặt trận phía trước thật sự hỗn loạn. Họ có thể cảm nhận được khí thế của những người đàn ông thuộc đội cận chiến quả cảm. Lòng bứt rứt, Reha bặm môi rồi đứng dậy, đôi mắt sáng hẳn lên, cô có thể thấy động thái vung đại đao chém đôi bao nhiêu cơ thể binh sĩ ngoài kia của con quái thú mang danh Vua Sói. Reha nhìn thấy Vua Sói đang dẫm nát chiến trường, dẫm nát xác của đội quân trung thành với mình. Nữ pháp sư gương mặt biến sắc, đôi mắt lóe lên ánh nhìn tức giận, cô đưa tay lên phía trước mặt bắt đầu niệm chú thực hiện ma pháp lần thứ hai, trên bầu trời màu đỏ, vòng tròn ma pháp dần được hình thành, hình ảnh một ngôi sao xuất hiện đầu tiên, kế đến những vòng tròn với những kí hiệu ma pháp khác xuất hiện xung quanh, xong thêm hai ba đường tròn khác xuất hiện, cuối cùng những kí tự ma pháp hiện lên xếp theo độ cong của các đường tròn, nhịp độ xuất hiện từng lớp ma pháp dựa theo nhịp đọc của Reha:
- Quang! Trọng! Minh! Văn! Môn! - ngôn từ của nữa pháp sư khó hiểu, âm điệu dứt khoát, và rất tức giận.
Trong lúc đó, Du Thanh Lâm và Dực Vũ Sinh lúc này ra phía sau, đẩy một xe chứa những thùng dầu và một mớ tên mới lên phía chỗ mà ngôi làng chuẩn bị sẵn hành rào chông. Những người phụ nữ thuộc đội bắn cung đã xong các bước chuẩn bị và kiểm tra, Chu Thiếu Tư cũng đã nghỉ ngơi đủ:
- Toàn đội chú ý! Nhúng dầu! - Chu Thiếu Tư hô khẩu lệnh, tay đưa lên cao.
Đội bắn cung đồng loạt nhúng đầu mũi tên vào các thùng dầu đã được sắp sẵn. Đội cận chiến ở phía trước đã vừa đánh vừa lùi đến gần hơn trước mắt kia rồi. Các lớp ma pháp của vòng tròn ma pháp mà Reha tạo ra bắt đầu xoay tròn theo hai chiều thuận và ngược kim đồng hồ, độ sáng tăng dần khi Reha tiếp tục đọc thần chú:
- Hỡi Sứ Thần Công Lý, vị thần của sự công bằng và lý trí, xin hãy ban phước cho bề tôi trung thành của người, hãy ban cho con sự minh mẫn và đức tin, hãy cho con sức mạnh để thanh tẩy những linh hồn mục rửa!
- Giương cung! Nhắm! - Chu Thiếu Tư hô khẩu lệnh kế tiếp.
Đội cận chiến đã dụ địch đến ngay tầm bắn.
- Bắn! - Hiệu lệnh bắn được hô lên dõng dạc.
- Trừng phạt! - Reha cũng ngay lúc này cho đòn ma pháp giáng xuống, lúc này cũng là lúc vòng tròn ma pháp sáng nhất.
Cơn mưa tên và những luồng ma pháp liên tục rải xuống chiến trường, giáng lên thân xác của bọn quái thú ăn thịt và Vua Sói, chúng la hét kinh hoàng vì đau đớn, đôi mắt đỏ trừng to nhìn khắp nhìn khắp mặt trận, Vua Sói lại càng điên tiết hơn, cả đàn sói hàng trăm con giao chiến với toán quân nhỏ của loài người lại thương vong gần hết rồi. Sau đó nó nhìn về phía Reha, đôi mắt căm hờn, nheo lại:
- Ngươi! Con người!
Như dự cảm chẳng lành khi nhìn thấy ánh mắt đó, Du Giang Thanh quay qua vơ vội lấy quyển sách đươc đặt trên một trong những thùng gỗ, kéo tay Triệu Phương Nghi chạy đến vị trí ngay phía trước Reha, phía sau đội bắn tên, cô vội mở trang sách đầu tiên, Phương Nghi đứng ngay bên cạnh, viên pha lê trí tuệ, mặt dây đeo vòng cổ của Nghi phát sáng. Một tay cầm sách, một tay vung ra phía trước mặt, Phương Nghi tập trung tư tưởng, gương mặt và nội tâm căng thẳng tột cùng:
- Thổ! Hữu! Hộ! Văn! Môn! - Nhìn vào sách, Thanh đọc những ngôn từ khó hiểu, nhịp đọc rất nhanh. - Hỡi Sứ Thần Hòa Bình, vị thần của sự yên bình và hạnh phúc, xin hãy ban phước cho bề tôi trung thành của người, hãy ban cho con sự kiên cường và tình yêu, hãy cho con sức mạnh để bảo vệ những gì quý!
Vua Sói lấy đà rồi vung tay thật mạnh, ném cây đại đao còn dính đầy máu tươi thẳng về phía mà Reha đang niệm phép. Dưới chân Giang Thanh, nhóm bắn cung và Reha, một vòng tròng ma pháp màu cam hiện ra, Giang Thanh trừng to đôi mắt đang phát sáng rực màu cam thét lớn:
- Phòng Ngự!
Một bán cầu màu cam trong suốt hiện ra ngay trước khi thanh đại đao của Vua Sói vừa bay tới. Choang! Thanh đại đao bị bật ngược trở ra rơi xuống nền đất phía trước mặt nghe ầm một tiếng."Mình làm được rồi?" Du Giang Thanh tự ngạc nhiên thầm nghĩ. Liên hệ từ việc gia huy của gia tộc mình rất giống với ký hiệu ngôi sao trong vòng tròn ma pháp mà Reha tạo ra, Reha và cô tự suy đoán rằng tổ tiên của mình có liên quan đến thế giới này. Trong đêm họp kế hoạch tác chiến, Reha trao cho cô một quyển sách ma pháp và bảo cô thử nghiên cứu. Dù có pha lê trí tuệ của Phương Nghi, nhưng cũng mất một tuần mới có thể hiểu được nội dung của trang sách đầu tiên, đó là cách thi triển ma pháp phòng ngự. Để thực hiên được ma pháp này, người thi triển phải nhuần nhuyễn câu lệnh chú khởi động ma pháp, sau đó phải thành tâm cầu khẩn, cuối cùng là dốc ma lực ra để tạo được tấm khiên, tùy vào lượng ma lực của mỗi người mà độ chắc chắn của khiên khác nhau. Để có đủ ma lực để sử dụng ma pháp, theo một số người lớn tuổi trong làng hướng dẫn cho cô rằng mỗi ngày pháp sư phải tự tu luyện bằng cách thiền và tĩnh tâm. Thành quả một tuần để chuẩn học tập và chuẩn bị cuối cùng cũng đã thành công. Cảm xúc Du Giang Thanh tự thấy thật vui mừng khó tả, nhưng hình như có gì đó không ổn. Phương Nghi đang kề vai để đỡ cô, Thanh cảm thấy kiệt sức, tay chân dần bủn rủn, mắt mờ dần, tự hiểu năng lực mình chưa đủ. Cô gắng sức còn lại quay sang nói với Reha:
- Tôi đã làm được rồi... Re...
Chưa hết câu, cô quỵ xuống hoàn toàn. Cùng lúc này, ma pháp của Reha cũng vừa kết thúc. Ma pháp lẫn vòng tròn ma pháp mà cả hai tạo nên đều tan vỡ và biến mất. Reha cũng đã kiệt sức, khuỵu xuống xoa đầu an ủi cô gái trẻ đang bất tỉnh:
- Tiểu thư đã làm rất tốt...
Quay lại thực tại, đội quân ma sói bốn chân lúc này đã bị diệt hoàn toàn, trên chiến trường lúc này chỉ còn lại Vua Sói, con quái thú cấp thủ lĩnh. Nhóm bắn cung lúc này xem như đã hết nhiệm vụ, họ bắt đầu di chuyển đến hầm bí mật để trốn thoát theo như kế hoạch đã định. Con quái vật to lớn tiến lại chỗ của Reha bằng đôi chân nặng trịch cùng với ánh mắt căm hờn từng bước một.
- Nó đang nhắm tới ngài pháp sư! Mau cản lại!
Một người lính vừa hô lên cảnh báo, Dực Vũ Sinh, Du Thanh Lâm và Triệu Phương Nghi sau khi đưa Du Giang Thanh đến nơi an toàn, họ liền quay lại quảng trường mở tiếp những nắp thùng còn lại. Trong thùng là những bình đựng chất lỏng màu vàng lớn, lần lượt ba người xách lấy ra ném tới tấp về phía Vua Sói, những bình nước khi chạm trúng thân hình to lớn của quái thú liền tạo ra những vụ nổ, làm chậm bước tiến của nó, Reha có thêm thời gian dùng thêm một bình Thần dược trị thương để lấy lại sức và một chút ma lực. Vua Sói vẫn cứ bước lên, trên người xuất hiện vài vết thương chảy máu rồi. Những binh sĩ bắt đầu xông lên sùng vũ khí tấn công Vua Sói, không cho phép nó tiến thêm bước, nhưng không được. Họ vung chém, nó đỡ đòn rồi dùng sức đánh bật họ ra, một số người còn không kịp trở tay bị nó chém chết ngay tại chỗ. Binh sĩ bị đánh bật ra hết thì nhóm của Phương Nghi, Thanh Lâm, Vũ Sinh ném những lọ "bùa nổ" tiếp vào con quái vật to lớn và lực lưỡng.
- Reha, có vẻ như nó không bị ảnh hưởng bởi bùa nổ! - Vũ Sinh bất lực nhưng cẫn cứ ném.
Reha lại leo lên bạch mã, nhưng lần này cô không bỏ chạy, cô thả lỏng bàn tay một vòng tròn ma pháp nhỏ chợt hiện ra, cô thì thầm:
- Quang! Chiến! Trang! Văn! Môn!
Một quyền trượng xuất hiện từ vòng tròn ma pháp nhỏ, nữ pháp sư chụp lấy gọn trong lòng bàn tay. Quyền trượng bạc dài tầm chưa tới hai mét, phía đuôi được gia công đính đá, đầu trượng gắn một viên kim cương, gia công nhọn về phần đỉnh, một vòng tròn lớn phía ngoài, trên bòng tròn chạm khắc những ký tự ma thuật, hai sợi xích bạc ở hai bên móc hai mảnh bùa có vẽ kí tự ma thuật trên đó, một vòng tròn ma pháp hiện hữu dưới vòng tròn chừng một gang tay trông như quyền trượng đang đâm xuyên vòng tròn ma pháp đó vậy. Cô thúc ngựa, bạch mã lao về phía của Vua Sói. Một tay cầm trượng, tay còn lại giữ dây cương, đưa trượng hướng về phía con quái thí cấp thủ lĩnh đang điên cuồng. Một cầu ma pháp tích tụ trên đầu trượng được tạo ra chừng ba giây rồi bắn thẳng đến, Vua Sói không đứng yên để lãnh đòn, nó dùng đại đao đánh bật ra. Vua Sói chém tạt từ bên dưới phía sau lên đằng cao phía trước mặt, một luồng áp lực gió ập đến khiến bạch mã bối rối mà nhảy cẩn lên hí vang trời. Reha níu dây cương cho ngựa chạy theo hướng khác ngay.
- Quang! Chiến! Cường! Văn! Môn!
Reha lại đọc thần chú một cách ngắn gọn. Một vòng tròn ma pháp hiện ra trước mặt, cô cùng bạch mã nhảy qua vòng tròn ma pháp đó, toàn thân cô bỗng có mộng bóng sáng mờ bao phủ, lúc này cô cảm thấy thể lực cô như tràn đầy. Đây là một loại ma pháp cường hóa thể chất. Song cô lại thúc ngựa đến giao tranh với vua sói. Cô vẫn một tay giữ cương, tay cầm trượng lúc này dùng trượng như một cây giáo, cùng bạch mã tiếp cận rồi đâm, rồi chém, rồi đỡ. Vua Sói cũng dồn dập những hành động tương tự. Nó vung đao tạt ngang như muốn chẻ đoi Reha ra, cô liền cúi xuống né chiêu xoay trượng hai ba vòng cô liền đâm thẳng tới. Vua Sói cũng không vừa, nó vung đao đánh bật ra ngay. Âm thanh trượng và đại đao chạm vào nhau vang dội cả khu vực. Bạch mã của Reha nhanh nhẹn di chuyển phối hợp ăn ý với chủ nhân của nó, những lúc Vua Sói dồn lực chém xuống mạnh nó đều phóng ra xa giữ khoảng cách, ngay đoạn đó Reha vung trượng bắn liên tiếp nhiều cầu ma pháp vào Vua Sói.
Cùng lúc này Du Thanh Lâm, Dực Vũ Sinh đẩy chiếc xe gỗ chứa tên và dầu khi nãy cho đội bắn cung đến, nhưng lúc này trên xe trống rỗng. Hai cậu vội vàng giúp đưa vài người mất khả năng di chuyển lên xe, số quân còn khả năng di chuyển cũng phụ giúp hai người. Theo sau đó là Triệu Phương Nghi với túi vải đeo ngang hông, cô lấy từ túi ra những lọ "thần dược trị thương" phân phát cho mọi người. Vua Sói thấy vậy, nhìn sang một chàng trai trẻ thân thể đầy máu đang thoi thóp và khốn khổ vì vết thương nặng gần đó, nó ngoái lại nhìn nhóm đang thực hiện cứu hộ, rồi bất ngờ xắn thanh đại đao xuống ngay giữa người của chàng trai một cách tàn nhẫn không thương tiếc, xoay qua bên kia nó dẫm lên thân thể một người khác cuối xuống nắm lấy đầu anh ta rồi bứt ra ném qua một bên, nó cầm cây nông cụ vốn dùng để chỉa rơm nay làm vũ khí ra chiến trường bên cạnh thi thể này phóng đi, thêm một người nữa ở phía xa hơn, chỉ kịp nghe người lính hét lên và thấy máu bắn lên, thêm một sinh mạng nữa bị cướp đi bởi con quái thú. Một cảm giác lạnh xương sống ngang qua, tim như ngừng đập trong khoảnh khắc, cổ họng nghẹn lại, tâm trí như vỡ ra từng mảnh. Vua Sói nhìn về phía Reha cười man rợ.
- Mau quay về trị thương! Ta sẽ giữ chân nó một lúc! - Reha ra lệnh cho quân đoàn. - Hãy ở yên trong khu an toàn nếu không còn khả năng chiến đấu! Ta không muốn mất đi thêm bất kì một ai nữa!
Reha nhíu mày lại, nghiến hai hàm răng, gương mặt trở nên đáng sợ rồi trợn mắt với con quái thú, cô hét lên giận dữ:
- Đồ khốn kiếp khát máu nhà ngươi!
Vị nữ pháp sư với đôi mắt rực sáng bắn điên cuồng những cầu ma pháp về phía con quái thú ác độc. Cô lại thúc cương, bạch mã tiến lại phía Vua Sói. Reha liên tục dùng trượng tấn công. Vua Sói cười lớn hơn như đang thõa mãn, như đang trêu ghẹo lòng căm thù của Reha, con quái thú này chỉ đỡ đòn khiêu khích.
Một số binh sĩ bị thương nhẹ nhanh chóng phối hợp cùng Lâm và Sinh dời những người bị thương nhẹ rời khỏi chiến trường tránh nhận thêm thương vong. Chu Thiếu Tư đang giữ khoảng cách từ xa tiếp tục ném những lọ "bùa nổ", mặc dù chẳng hiệu quả mấy với thân hình vạm vỡ của con quái, ngăn cho con quái sát hại những người binh sĩ và các bạn đang trong công cuộc cứu hộ.
Nữ pháp sư vẫn đang kiên cường tấn công Vua sói, vừa đỡ đòn nó vừa quan sát tình hình của đội cứu hộ đang thực hiện nhiệm vụ xung quanh, ánh mắt nó chạm tới cô gái đang phân phát thuốc hồi phục cho các binh sĩ. Vua sói dẫm mạnh chân xuống nền đất, bạch ngã bị lạng choạng trong cách di chuyển, rồi nhảy cẫng hai chân trước lên khiến cho Reha cũng chút phần bối rối và khó khăn trong việc tấn công Vua Sói. Nhân lúc này, Vua Sói lại chém thanh đại đao từ phía sau ra trước hướng về phía Phương Nghi, tạo ra một luồng áp lực mạnh, có thể thấy rõ nó bởi lớp đất cát bị cuốn theo, luồng áp lực này tạt thẳng về phía cô gái đánh bật cô gái với dáng người bé nhỏ khi còn chưa kịp hiểu điều gì vừa xảy đến với mình, đồng tử cô giãn rộng. Cơ thể nhỏ nhận áp lực mạnh văng cả người theo hướng nó di chuyển thẳng tới, Phương Nghi ngã xuống mặt đất còn trượt thêm một đoạn, lăn mấy. Al và Khả Trí cũng ngay hướng đó nên kịp thời đỡ cô gái lại, tay chân như trầy xước hết.
- Họ Triệu! Họ Triệu! Có sao không? - Lục Khả Trí lay đôi vai cô gái, vỗ vỗ nhẹ vào má, cố gắng gọi. - Triệu Phương Nghi!
Mất một lúc để Triệu Phương Nghi bình tĩnh lại, cô thở dốc một hơi, kiểm tra lại túi thần dược.
- Vỡ... Vỡ hết rồi... - Mắt như muốn khóc, cô gái giọng run run.Lục tung đám ống bị vỡ, những ống này làm bằng thủy tinh, khi vỡ tạo ra nhiều cạnh sắc nhọn, tay cô gái rớm máu.
- Bỏ đi cô bé... - Al can ngăn với ánh nhìn bất lực.
Xung quanh vẫn còn bao nhiêu đồng đội bị thương từ lúc còn cố gắng chiến với bọn ma sói bốn chân để giảm bớt số lượng kẻ địch, thậm chí đến lúc này, vài đồng đội còn đang thoi thóp vì bị thương khá nặng, nếu không có thần dược họ khó mà qua nổi, Al nhắm mắt nhíu mày tỏ vẻ đau lòng.
- Dừng lại đi Triệu Phương Nghi! Đôi tay cô bị cắt hết rồi! - Lục Khả Trí can ngăn cô bạn.
- Đây là chiến tranh, cô không cần... - Al nói giọng buồn bã.
- Còn ba lọ! - Phương Nghi mừng húm. - Trí! Al! Hai người hãy đưa nó cho hai người đằng...
Chưa kịp dứt lời, một bóng đen to lớn trờ tới, một cây đao dính đầy máu tươi cắm thẳng xuống ngay bụng cắt đôi thân xác của một binh sĩ đang nằm đó, người bên cạnh đó bị cái thể xác to lớn đó dẫm thẳng vào đầu. nền đất bê bết máu trào ra. Người binh sĩ bị cắt đôi thân đưa tay lên về phía ba người, mở miệng ọc máu ra:
- C... Cứu... Tôi...
Bốp! Nửa thân trên bị đá đi bởi nó, là Vua Sói, con quái thú tàn bạo đã làm điều man rợ đó trước mắt ba người họ như vậy. Bàn tay đang rớm máu còn đang đưa ra ba lọ thần dược cuối cùng run rẩy, thật ra là cả người cô gái run rẩy, đôi mắt lại rơi nước mắt liên tục, gương mặt tái nhợt lộ rõ sự sợ hãi. Lần đầu ra chiến trường, lần đầu nhìn thấy những cảnh tượng máu me kinh hoàng như vậy, đối với Phương Nghi điều này quá sức chịu đựng.
- Bình tĩnh lại Phương Nghi! Nghe rõ không? Bình tĩnh lại nào! - Lục Khả Trí vừa lay người cô bạn vừa nói.
- Mau đưa tiểu thư rời khỏi đó! - Reha hét lên.
Reha thúc con bạch mã mặc chiến giáp của mình vội vàng. Vua Sói đang nhắm tới Triệu Phương Nghi. Lục Khả Trí lập tức xách tay Phương Nghi lên cõng cô ấy chạy khỏi vị trí, Al một tay cầm kiếm, một tay cầm khiên đứng lên chặn con quái thú cùng Reha. Là một chỉ huy, kỹ năng cận chiến của Al không phải trình độ tầm thường, khi Vua Sói chém xuống, Al dùng khiên đỡ, tay còn lại đang cầm kiếm đâm ngược lên, nhưng nó kịp lui lại né được chiêu hiểm. Al tiếp tục vận dụng lực tù sức mạnh và sức nặng của bản thân, anh còn hết lực tống cái khiên vào người nó thêm lần nữa, Vua Sói lại bị đẩy lùi. Phía sau, Reha cũng vừa tới nơi dùng trượng nhưng tựa như thương, chém mạnh khiến nó đau đớn, một đường cắt dài trên khối cơ bắp rắn chắc kèm với dòng máu màu lục đậm tuôn ra.
- Đồ súc sinh hèn hạ, ta mới là đối thủ của ngươi! - Reha gương mặt giận dữ thét lên.
Khả Trí và Phương Nghi càng xa dần, nó tức tối gào lên, vùng người thật mạnh, vung tay đánh bật Reha và Al văng ra hai bên, rồi lấy đà phóng tới hướng hai người bạn trẻ đang tháo chạy. Không xong rồi, nó sắp tóm được hai người rồi. Bùm! Một tiếng nổ vang trời đinh tai ngay phía sau Phương Nghi và Khả Trí. Cũng dưới tác động nổ này, Vua Sói bị bật ra một đoạn so với hai cô cậu.
Từ phía này nhìn qua thấy cô bạn, cậu tiếp tục gồng người cõng cô gái nhỏ nhắn trên lưng, hết sức chạy đến chỗ của Du Thanh Lâm và Chu Thiếu Tư. Hai người bạn đỡ Triệu Phương Nghi xuống. Phương Nghi lúc này mới lấy lại được chút ý thức, cô nhìn lại bàn tay còn đang nắm chặt hai ống thần dược, tay cô vẫn còn run cầm cập. Khả Trí hai tay nắm bàn tay đó lại trấn an:
- Được rồi qua rồi, bây giờ còn có A Tư ở đây nữa, bình tĩnh lại! Đây là chiến tranh, là chuyện hiển nhiên, không phải do ai cả. Họ đi rồi thì họ lên thiên đàng hạnh phúc rồi, được chưa?
- Cái quái gì thế họ Lục? - Lâm khó hiểu.
- Tình hình này mà hạnh phúc á? - Thiếu Tư nhếch mày.
- Thôi dẹp đi hai người làm gì thì làm cho cô ấy bớt sợ đi! Khốn thật! - Khả Trí bật dậy, đỏ mặt vì thấy mình vừa làm gì đó không đúng với thường lệ.
Chỉ biết là Lục Khả Trí đã rất lo lắng cho Triệu Phương Nghi khi thấy cảnh cô gái sợ đến đơ người mà phát khóc, cậu đã chẳng có thời gian để dỗ khi vừa chứng kiến xong cảnh tượng man rợ đó họ lại bị con quái vật tàn bạo đó truy sát. Còn bây giờ cậu vẫn rất muốn dỗ dành cô ấy nhưng không biết cách làm thế nào. Bình thường đối với Dực Vũ Sinh hay Du Thanh Lâm, khi có chuyện gì đó cậu sẽ mời họ đi uống, hoặc chơi game thâu đêm, vấn đề Nghi là con gái, sở thích lại không giống nhau. Nói tóm lại khi phải lo lắng cho người bạn khác giới cậu rất bối rối.
- Cảm ơn Lục Khả Trí, tớ sẽ không vô dụng vậy nữa... - Triệu Phương Nghi nhắm mắt, nói nhỏ. - Thật thảm hại, vì tớ mà cậu suýt mất mạng nếu không có Thiếu Tư giúp nhỉ?
- À Ờ... Là bạn bè với nhau phải quan tâm nhau chứ! - Khả Trí vẫn bối rối.
Vút! Thiếu Tư vừa bắn mũi tên thứ hai về phía Vua Sói. Du Thanh Lâm nhìn rồi nhíu mày lại nhận xét:
- Có vẻ như bùa nổ và đòn tấn công ma pháp của Reha không có tác dụng với nó.
- Có lẽ là vậy, nên Reha đã chuyển sang lối đánh cận chiến với nó... - Triệu Phương Nghi lo lắng đáp lại.
Reha liên tục vung quyền trượng như một cây thương đâm tới tấp Vua Sói. Al phối hợp giữa khiên và kiếm vừa đỡ đòn, vừa chém hỗ trợ cho Reha. Mỗi lần nó dùng lực nện lưỡi đao xuống Reha thì Al đưa khiên đỡ lại cho cô, Reha nhân cơ hội liền đâm tới, con quái thú đỡ thương của Reha thì Al vung kiếm chém tới, nó lùi lại mấy bước né đòn ngay.
Al lại dùng khiên đẩy tới, con quái thú lực lưỡng thủ về một chân sau trụ lại đòn đẩy dũng mãnh. Reha lại đâm tới lần nữa, có vẻ như đã hiểu được nhịp tấn công của hai người, Vua Sói một tay nắm ngay quyền trượng của Reha lại, Al lại chém tới thì nó lách người qua một bên làm Al mất đà lao tới. Nhân cơ hội hai người sơ hở nó vung đao chém Reha, nhưng cô kịp thời buông thương ngửa người ra sau nằm trên lưng bạch mã, đường đao sượt qua mặt cô tạo một đường cắt mỏng máu chảy xuống, bạch mã ngay lập tức vội chạy ra xa giữ khoảng cách. Ngay sau đó con quái thú xoay lại đạp thẳng vào bụng của Al khi anh vừa lôm côm đứng dậy khiến chàng binh sĩ văng ra xa cả thước. Al bật dậy với cơn đau, tay trái lại cầm khiên đưa ra trước, tay cầm kiếm thả lỏng cơ sẵn sàng chiến tiếp, dáng người hơi chùng xuống. Reha ngồi vững dậy, một tay giữ cương, một tay đưa lên, quyền trượng lại xuất hiện trong tay cô cùng với khoảnh khắc quyền trượng trên tay tên Vua Sói biến mất. Hai con người ánh nhìn căng thẳng, mồ hôi đẫm trán vây con quái thú đứng ở giữa, nó vặn vẹo cơ bắp rồi gầm lên, vẫn với chất giọng ồm ồm ghê rợn, nó thách thức:
- Con người! Đến đây!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.