Quyển 3 - Chương 1397: Cầm tới (1)
Vong Ngữ
22/06/2021
- Vũ Dạ?
Ánh mắt Thạch Mục rơi vào thân ảnh màu đen phía trên, hơi ngẩn ra.
Trong mắt Yên La hiện lên một tia ánh sáng lạnh lẽo.
Thời khắc này, bên ngoài thân Vũ Dạ mặc áo giáp màu đen. Hắn đã không còn là xương cốt tối đen như mực. Hai tay, hai chân và chỗ bụng không ngờ sinh ra không ít máu thịt.
Chỉ có điều ở chỗ hai viền mắt của hắn lại vẫn trống trơn. Bên trong chớp động hồn hỏa yếu ớt. Gương mặt hắn hắn hoàn toàn không có da, cơ mọc lan tràn, thoạt nhìn vô cùng đáng sợ.
Điều càng làm cho Thạch Mục cảm thấy kinh ngạc, lại là tu vi của Vũ Dạ. Lúc này không ngờ hắn đã đạt đến Thần Cảnh trung kỳ. So với Yên La miêu tả, lại càng cường đại hơn thêm.
- Khanh khách...
Hầu kết của Vũ Dạ run rẩy lên xuống, phát ra những tiếng cười khó hiểu, chói tai
- Không nghĩ tới... Nàng... nhanh như vậy, đã đuổi kịp....
Rất hiển nhiên, cơ bắp cổ họng của hắn mới mọc ra không lâu, nói tới nói lui vẫn có vẻ rất trúc trắc khó khăn.
- Cầm tới.
Yên La giơ một cánh tay lên, lạnh giọng nói.
- Nàng tới giết ta. Vậy hãy để cho ta xem thử, nàng có năng lực này hay không?
Vũ Dạ không để ý đến Yên La, nói như thế.
Dứt lời, trong viền mắt hắn, hồn hỏa chấn động một hồi.
Cách bên cạnh thân hắn không xa, mười mấy sinh vật tử linh cấp bậc Quỷ Vương đều thoáng động. Trong miệng chúng đồng thời phát ra tiếng rít gào.
- Gào...
- Ngao...
Quỷ Vương rít gào liên tiếp mấy tiếng. Hơn mười vạn đại quân vong linh cũng rối loạn một hồi. Vô số tử linh cấp thấp, hồn hỏa trong hốc mắt đều lay động.
Đây là Vũ Dạ truyền đạt mệnh lệnh tấn công. Trong nháy mắt, mệnh lệnh này đã truyền đạt tới cho mỗi một tử linh.
Nhưng mà, những tử linh này mặc dù không có linh trí, nhưng đối với cường giả Thần Cảnh giống như Thạch Mục và Yên La, theo bản năng vẫn có phần sợ hãi. Trong lúc nhất thời rốt cuộc không có một tử linh nào có can đảm phát động công kích về phía hai người này.
Vũ Dạ thấy tình hình như vậy, đầu lắc lư trái phải, đưa mắt nhìn ra toàn bộ đại quân. Hắn nắm Trụy Tiên Đài trong tay chợt nâng lên. Trên Trụy Tiên Đài lập tức có đường vân màu vàng sẫm sáng lên.
Một sóng chấn động vô hình từ trong đó truyền ra. Trong số đại quân vong linh, hồn hỏa vô số tử linh, kịch liệt lay động. Không ít tử linh đều gập cả lưng lại, bộ dạng có vẻ hết sức thống khổ.
Nhưng sau một lát, Vũ Dạ vừa thu Trụy Tiên Đài lại, tất cả những tử linh này đều một lần nữa khôi phục bình thường. Binh khí trong tay một lần nữa được nhấc tới, đều chuyển hướng về phía hai người Yên La.
Không biết bất đầu từ chỗ nào, binh sĩ bộ xương khô đầu tiên tay cầm đao xương, công kích trước.
Ngay sau đó, ngàn vạn đại quân tử linh, tất cả đều giống như thủy triều lao về phía hai người Yên La.
Sắc mặt Thạch Mục hơi trầm xuống. Hắn đi nhanh về phía trước, nghênh đón về phía đại quân vong linh. Chợt nghe giọng điệu Yên La từ phía sau truyền tới:
- Tử linh cấp thấp không có linh trí, chỉ bị ép phải theo, không cần đuổi tận giết tuyệt. Những cấp bậc Quỷ Vương đó đã sinh ra linh trí từ lâu. Nếu chúng đã phản bội, thì quyết không cho phép nuông chiều.
- Được.
Thạch Mục một lời đáp ứng. Trên người hắn lại có ánh sáng màu vàng phát ra. Cơ bắp toàn thân từng khối nổi lên. Trong xương cốt cũng không ngừng truyền đến những tiếng rắc rắc. Thân hình hắn chợt thay đổi kịch liệt.
Chỉ có điều sau một lát, hắn đã hiển hóa chân thân Di Thiên Cự Viên, biến thành một con vượn lớn màu vàng cao hơn vạn trượng. Trên người hắn hiện lên linh văn màu vàng, giống như phủ thêm một chiến giáp màu vàng. Uy áp vô cùng cường đại lập tức từ trên người tản ra, khiến cho mặt đất cũng chấn động không ngừng run rẩy.
Ở trước mặt hắn, thân hình sinh vật tử linh vốn nhìn như rất lớn, lúc này so sánh, lại có vẻ cực kỳ nhỏ bé. Phần lớn thoạt nhìn giống như con kiến hôi.
Thân thể Thạch Mục chợt giẫm xuống một cái. Hai cái đầu màu vàng cực đại cầu cúi xuống. Cái miệng lớn như chậu máu, đầy răng nanh dữ tợn, bỗng nhiên mở ra, phát ra một tiếng rít gào rung trời.
- Gào...
Chỉ thấy hai luồng sóng khí dùng mắt thường có thể thấy được, từ trong miệng hắn phun mạnh ra ngoài, giống như hai trận gió xoáy cuồng bạo, vọt vào bên trong đại quân tử linh đang tràn về phía bên này.
- Xôn xao.
Những tiếng động lớn vang lên, giống như cơn gió thổi những trang giấy. Vô số bộ xương khô màu trắng ở dưới cơn lốc này cuốn tới, bay vào bên trong bầu trời, rơi xuống phía xa.
Trong đó, phần lớn xương cốt đều bị rơi vỡ nát. Chỉ còn hai con hồn hỏa không trọn vẹn hãy còn nhúc nhích.
Trận gió xoáy tập kích từng khu vực, lộ ra một thông đạo trống trải, đi thẳng đến chỗ Vũ Dạ.
Thất Bảo Diệu Thụ trong tay Yên La vung lên. Nàng phi thân lên. Mũi chân nàng điểm một cái ở trên hư không. Dưới chân nàng có hào quang bảy màu sáng lên. Từng bước sinh ra đóa sen, nhanh chóng di chuyển về phía Vũ Dạ. Trong chớp mắt nàng đã bay qua khoảng cách vài dặm.
Chỉ thấy giữa không trung có ánh sáng trắng bỗng nhiên lóe lên. Một cốt thương cực lớn màu trắng từ bên cạnh chợt đâm ra, liên tiếp kích động. Ở giữa không trung tản ra một mảnh thương hoa giống như sương mù, hoàn toàn phong tỏa phạm vi mấy trăm trượng ở phía trước Yên La.
Yên La lại hoàn toàn không thèm để ý tới, thân hình giống như mị ảnh, cực kỳ linh động. Trong mấy cái chớp động, nàng trực tiếp phóng về phía trước.
Mắt thấy nàng sẽ lọt vào bên trong thương ảnh, một cánh tay cực lớn màu vàng từ giữa không trung thả xuống. Đó là tay Thạch Mục giơ ra, ngăn cản tất cả thương ảnh trong sương mù.
- Keng keng keng.
Những âm thanh giống như kim loại vang lên. Bàn tay Thạch Mục vung lên, dâng lên một lực lượng dồi dào, trực tiếp một chưởng đánh tay chủ nhân của cốt thương màu trắng. một bộ xương khô Quỷ Vương cao hơn nghìn trượng.
Chỉ thấy bộ xương khô Quỷ Vương lượn vài vòng ở giữa không trung. Toàn thân xương cốt vặn vẹo cùng một chỗ, đều gãy ra.
Xung quanh vô số bộ xương khô và thi thể mục nát thoáng bị kìm hãm, lại ở dưới sự điều khiển của Trụy Tiên Đài, một lần nữa xông tới. Thoáng cái chắn hết đường đi phía trước của Yên La. Vô số cốt nhận độc thi bắt đầu lao về phía Yên La.
Thạch Mục đi nhanh tới. Bàn chân cực lớn bỗng nhiên giẫm xuống về phía đại quân tử linh.
- Ầm ầm.
Có tiếng động rất lớn vang lên.
Mặt đất Băng Nguyên ầm ầm chấn động. Trên mặt đất, cả khối đất lạnh lớn đều xuất hiện vết nứt. Từng địa thế giống như răng nhọn đâm ra khỏi mặt đất. Vô số xương trắng tử linh bị những lực lượng cực lớn chấn động, bay lên giữa không trung.
Ánh mắt Thạch Mục rơi vào thân ảnh màu đen phía trên, hơi ngẩn ra.
Trong mắt Yên La hiện lên một tia ánh sáng lạnh lẽo.
Thời khắc này, bên ngoài thân Vũ Dạ mặc áo giáp màu đen. Hắn đã không còn là xương cốt tối đen như mực. Hai tay, hai chân và chỗ bụng không ngờ sinh ra không ít máu thịt.
Chỉ có điều ở chỗ hai viền mắt của hắn lại vẫn trống trơn. Bên trong chớp động hồn hỏa yếu ớt. Gương mặt hắn hắn hoàn toàn không có da, cơ mọc lan tràn, thoạt nhìn vô cùng đáng sợ.
Điều càng làm cho Thạch Mục cảm thấy kinh ngạc, lại là tu vi của Vũ Dạ. Lúc này không ngờ hắn đã đạt đến Thần Cảnh trung kỳ. So với Yên La miêu tả, lại càng cường đại hơn thêm.
- Khanh khách...
Hầu kết của Vũ Dạ run rẩy lên xuống, phát ra những tiếng cười khó hiểu, chói tai
- Không nghĩ tới... Nàng... nhanh như vậy, đã đuổi kịp....
Rất hiển nhiên, cơ bắp cổ họng của hắn mới mọc ra không lâu, nói tới nói lui vẫn có vẻ rất trúc trắc khó khăn.
- Cầm tới.
Yên La giơ một cánh tay lên, lạnh giọng nói.
- Nàng tới giết ta. Vậy hãy để cho ta xem thử, nàng có năng lực này hay không?
Vũ Dạ không để ý đến Yên La, nói như thế.
Dứt lời, trong viền mắt hắn, hồn hỏa chấn động một hồi.
Cách bên cạnh thân hắn không xa, mười mấy sinh vật tử linh cấp bậc Quỷ Vương đều thoáng động. Trong miệng chúng đồng thời phát ra tiếng rít gào.
- Gào...
- Ngao...
Quỷ Vương rít gào liên tiếp mấy tiếng. Hơn mười vạn đại quân vong linh cũng rối loạn một hồi. Vô số tử linh cấp thấp, hồn hỏa trong hốc mắt đều lay động.
Đây là Vũ Dạ truyền đạt mệnh lệnh tấn công. Trong nháy mắt, mệnh lệnh này đã truyền đạt tới cho mỗi một tử linh.
Nhưng mà, những tử linh này mặc dù không có linh trí, nhưng đối với cường giả Thần Cảnh giống như Thạch Mục và Yên La, theo bản năng vẫn có phần sợ hãi. Trong lúc nhất thời rốt cuộc không có một tử linh nào có can đảm phát động công kích về phía hai người này.
Vũ Dạ thấy tình hình như vậy, đầu lắc lư trái phải, đưa mắt nhìn ra toàn bộ đại quân. Hắn nắm Trụy Tiên Đài trong tay chợt nâng lên. Trên Trụy Tiên Đài lập tức có đường vân màu vàng sẫm sáng lên.
Một sóng chấn động vô hình từ trong đó truyền ra. Trong số đại quân vong linh, hồn hỏa vô số tử linh, kịch liệt lay động. Không ít tử linh đều gập cả lưng lại, bộ dạng có vẻ hết sức thống khổ.
Nhưng sau một lát, Vũ Dạ vừa thu Trụy Tiên Đài lại, tất cả những tử linh này đều một lần nữa khôi phục bình thường. Binh khí trong tay một lần nữa được nhấc tới, đều chuyển hướng về phía hai người Yên La.
Không biết bất đầu từ chỗ nào, binh sĩ bộ xương khô đầu tiên tay cầm đao xương, công kích trước.
Ngay sau đó, ngàn vạn đại quân tử linh, tất cả đều giống như thủy triều lao về phía hai người Yên La.
Sắc mặt Thạch Mục hơi trầm xuống. Hắn đi nhanh về phía trước, nghênh đón về phía đại quân vong linh. Chợt nghe giọng điệu Yên La từ phía sau truyền tới:
- Tử linh cấp thấp không có linh trí, chỉ bị ép phải theo, không cần đuổi tận giết tuyệt. Những cấp bậc Quỷ Vương đó đã sinh ra linh trí từ lâu. Nếu chúng đã phản bội, thì quyết không cho phép nuông chiều.
- Được.
Thạch Mục một lời đáp ứng. Trên người hắn lại có ánh sáng màu vàng phát ra. Cơ bắp toàn thân từng khối nổi lên. Trong xương cốt cũng không ngừng truyền đến những tiếng rắc rắc. Thân hình hắn chợt thay đổi kịch liệt.
Chỉ có điều sau một lát, hắn đã hiển hóa chân thân Di Thiên Cự Viên, biến thành một con vượn lớn màu vàng cao hơn vạn trượng. Trên người hắn hiện lên linh văn màu vàng, giống như phủ thêm một chiến giáp màu vàng. Uy áp vô cùng cường đại lập tức từ trên người tản ra, khiến cho mặt đất cũng chấn động không ngừng run rẩy.
Ở trước mặt hắn, thân hình sinh vật tử linh vốn nhìn như rất lớn, lúc này so sánh, lại có vẻ cực kỳ nhỏ bé. Phần lớn thoạt nhìn giống như con kiến hôi.
Thân thể Thạch Mục chợt giẫm xuống một cái. Hai cái đầu màu vàng cực đại cầu cúi xuống. Cái miệng lớn như chậu máu, đầy răng nanh dữ tợn, bỗng nhiên mở ra, phát ra một tiếng rít gào rung trời.
- Gào...
Chỉ thấy hai luồng sóng khí dùng mắt thường có thể thấy được, từ trong miệng hắn phun mạnh ra ngoài, giống như hai trận gió xoáy cuồng bạo, vọt vào bên trong đại quân tử linh đang tràn về phía bên này.
- Xôn xao.
Những tiếng động lớn vang lên, giống như cơn gió thổi những trang giấy. Vô số bộ xương khô màu trắng ở dưới cơn lốc này cuốn tới, bay vào bên trong bầu trời, rơi xuống phía xa.
Trong đó, phần lớn xương cốt đều bị rơi vỡ nát. Chỉ còn hai con hồn hỏa không trọn vẹn hãy còn nhúc nhích.
Trận gió xoáy tập kích từng khu vực, lộ ra một thông đạo trống trải, đi thẳng đến chỗ Vũ Dạ.
Thất Bảo Diệu Thụ trong tay Yên La vung lên. Nàng phi thân lên. Mũi chân nàng điểm một cái ở trên hư không. Dưới chân nàng có hào quang bảy màu sáng lên. Từng bước sinh ra đóa sen, nhanh chóng di chuyển về phía Vũ Dạ. Trong chớp mắt nàng đã bay qua khoảng cách vài dặm.
Chỉ thấy giữa không trung có ánh sáng trắng bỗng nhiên lóe lên. Một cốt thương cực lớn màu trắng từ bên cạnh chợt đâm ra, liên tiếp kích động. Ở giữa không trung tản ra một mảnh thương hoa giống như sương mù, hoàn toàn phong tỏa phạm vi mấy trăm trượng ở phía trước Yên La.
Yên La lại hoàn toàn không thèm để ý tới, thân hình giống như mị ảnh, cực kỳ linh động. Trong mấy cái chớp động, nàng trực tiếp phóng về phía trước.
Mắt thấy nàng sẽ lọt vào bên trong thương ảnh, một cánh tay cực lớn màu vàng từ giữa không trung thả xuống. Đó là tay Thạch Mục giơ ra, ngăn cản tất cả thương ảnh trong sương mù.
- Keng keng keng.
Những âm thanh giống như kim loại vang lên. Bàn tay Thạch Mục vung lên, dâng lên một lực lượng dồi dào, trực tiếp một chưởng đánh tay chủ nhân của cốt thương màu trắng. một bộ xương khô Quỷ Vương cao hơn nghìn trượng.
Chỉ thấy bộ xương khô Quỷ Vương lượn vài vòng ở giữa không trung. Toàn thân xương cốt vặn vẹo cùng một chỗ, đều gãy ra.
Xung quanh vô số bộ xương khô và thi thể mục nát thoáng bị kìm hãm, lại ở dưới sự điều khiển của Trụy Tiên Đài, một lần nữa xông tới. Thoáng cái chắn hết đường đi phía trước của Yên La. Vô số cốt nhận độc thi bắt đầu lao về phía Yên La.
Thạch Mục đi nhanh tới. Bàn chân cực lớn bỗng nhiên giẫm xuống về phía đại quân tử linh.
- Ầm ầm.
Có tiếng động rất lớn vang lên.
Mặt đất Băng Nguyên ầm ầm chấn động. Trên mặt đất, cả khối đất lạnh lớn đều xuất hiện vết nứt. Từng địa thế giống như răng nhọn đâm ra khỏi mặt đất. Vô số xương trắng tử linh bị những lực lượng cực lớn chấn động, bay lên giữa không trung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.