Quyển 3 - Chương 1008: Đại điển thánh nữ (2)
Vong Ngữ
22/06/2021
- Vẫn không có. Ta mời không ít thế lực đặc biệt hỏi thăm tin tức truy tìm điều tra, nhưng một chút xíu tin tức của Chung tỷ tỷ cũng không nghe được.
Thải Nhi lắc đầu nói.
Tuy rằng Thạch Mục đã sớm có sự chuẩn bị tâm lý, nhưng nghe đến đó, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ thất vọng.
- Tuy rằng chuyện này không phải về Chung Tú, chỉ có điều đối với ở Thiên Phượng Nhất Tộc mà nói cũng là chuyện lớn.
Thải Nhi nói.
- A, là chuyện gì?
Chân mày Thạch Mục nhíu lại, hỏi.
- Nghe nói là thánh nữ Thiên Phượng Nhất Tộc mới thức tỉnh. Sắp tới sẽ tiến hành đại điển thánh nữ tiếp nhận chức vụ. Thiên Phượng Nhất Tộc mời phần lớn thế lực trong tinh vực Thiên Hà đi vào xem lễ.
Thải Nhi nói.
Thạch Mục nghe vậy sắc mặt thoáng động.
Hắn đối với cái đại điển thánh nữ tiếp nhận chức vụ này, tất nhiên không có hứng thú gì. Chỉ có điều suy nghĩ một chút, đây có lẽ là một cơ hội. Một có thể cơ hội danh chính ngôn thuận đi tới Thiên Phượng Nhất Tộc.
- Đã biết ngươi nhất định sẽ mượn cơ hội này, chạy tới tìm Chung Tú. Sau khi ta nghe ngóng được tin tức này, lập tức di chuyển không ngừng nghỉ chạy về.
Thải Nhi tranh công vậy nói.
- Được rồi, hôm nào thưởng ngươi một khối linh thạch tiên phẩm!
Thạch Mục nói.
- Thật sao? Cũng không được nói dối ta.
Thải Nhi mừng rỡ kêu lên.
- Tất nhiên không có nói dối.
Thạch Mục khẽ cười một tiếng nói.
Hắn trầm ngâm một hồi, vọt người phóng lên, bay về phía xa.
Sau một lát, thân hình hắn hạ xuống trên một ngọn núi màu xám.
Trên ngọn núi có một tòa cung điện phong cách cổ xưa, cũng không xa hoa. Chỉ có điều nơi này người đến người đi, có chút bận rộn.
Thạch Mục đi tới bên ngoài đại điện. Ở cửa đại điện hai tộc nhân của Di Thiên Cự Viên đứng thủ vệ.
- Tham kiến tứ trưởng lão.
Hai người vội vàng hành lễ.
- Không cần đa lễ. Đại trưởng lão đang ở bên trong sao?
Thạch Mục hỏi.
- Có ở bên trong. Tứ trưởng lão chờ. Ta sẽ lập tức đi vào thông báo.
Một tộc nhân của Di Thiên Cự Viên nói một tiếng xong, bước nhanh vào trong.
Sau một lát, hắn liền vòng trở lại.
- Tứ trưởng lão, đại trưởng lão mời ngài đi vào.
Thạch Mục gật đầu, cất bước đi vào đại điện.
Trong đại điện trang trí rất đơn giản. Hai bên là hơn mười cây cột đá lớn, chống đỡ khung đỉnh. Trung tâm của đại điện là một cái thạch đài dài vài chục trượng.
Trên thạch đài khắc từng phù văn, hình thành một trận pháp, tản ra ánh sáng mờ tỏ. Một hình vẽ lập thể hiện lên rõ ràng ở trong ánh sáng.
Là vô số quang điểm tạo thành một ngân hà sáng chói.
Chân mày Thạch Mục nhíu lại. Cái hình vẽ lập thể này không ngờ chính là tinh vực Thiên Hà.
Lúc này đại trưởng lão đứng ở bên cạnh thạch đài, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hình vẽ ngân hà, thần sắc thản nhiên, không biết đang suy nghĩ điều gì. Ngay cả chuyện Thạch Mục tiến vào cũng không có phản ứng.
- Đại trưởng lão.
Thạch Mục kêu một tiếng.
- Là Thạch trưởng lão tới sao? Mời ngồi đi.
Thân thể Đại trưởng lão chấn động, chậm rãi xoay người lại, chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh thạch đài nói.
Hai người ngồi đối diện nhau.
- Ha hả, thực sự già rồi. Nhìn đồ cứ thích đờ ra.
Đại trưởng lão cũng ngồi xuống, than thở.
- Đại trưởng lão tu vi đã đạt đến Thần cảnh. Thọ nguyên rất lâu. Ngược lại cũng không cần như vậy.
Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, nói.
Trong mười năm này, hắn cũng từng bớt thời giờ tìm đọc một ít điển tịch Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc, cũng được biết một ít tin tức về Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc.
Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc chính là chủng tộc có huyết mạch thiên thú cực kỳ tinh thuần, thọ nguyên lâu, vượt xa so với nhân loại.
Đừng thấy bộ dạng đại trưởng lão hiện tại run run rẩy rẩy, giống như sắp sửa mục nát tới nơi. Nhưng hắn sống thêm một nghìn năm nữa cũng hoàn toàn không có vấn đề.
- Không nghĩ tới, Thạch trưởng lão chỉ lật qua vài lần, đã tìm hiểu được thần công, khiến tu vi tiến thêm một bước.
Đại trưởng lão nói.
- May mắn đột phá mà thôi.
Thạch Mục nói.
- Ha hả, ngươi không cần quá khiêm tốn. Thực lực đạt được Thánh Giai, muốn có bất kỳ đột phá nào cũng rất khó. Chứ đừng nói là đột phá một cảnh giới nhỏ. Thảo nào tộc trưởng lại chọn ngươi làm truyền nhân của hắn.
Đại trưởng lão nói.
Thạch Mục mỉm cười, không nói gì.
- Thạch Mục trưởng lão tới đây, chắc là có chuyện gì? Cứ nói đừng ngại.
Đại trưởng lão cười nói.
- Đúng vậy, không biết đại trưởng lão cũng biết sắp tới Thiên Phượng Nhất Tộc sẽ tiến hành đại điển thánh nữ mới tiếp nhận chức vụ chứ?
Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, đi thẳng vào vấn đề hỏi.
- Không ngờ Thạch Mục trưởng lão linh thông tin tức như vậy. Chuyện này đã được bàn tán xôn xao trong toàn bộ tinh vực Thiên Hà. Ta tất nhiên cũng đã nghe nói qua một ít. Không biết vì sao Thạch trưởng lão lại nhắc tới chuyện này?
Đại trưởng lão nghe vậy ánh mắt lóe lên, có chút bất ngờ nói.
Thải Nhi lắc đầu nói.
Tuy rằng Thạch Mục đã sớm có sự chuẩn bị tâm lý, nhưng nghe đến đó, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ thất vọng.
- Tuy rằng chuyện này không phải về Chung Tú, chỉ có điều đối với ở Thiên Phượng Nhất Tộc mà nói cũng là chuyện lớn.
Thải Nhi nói.
- A, là chuyện gì?
Chân mày Thạch Mục nhíu lại, hỏi.
- Nghe nói là thánh nữ Thiên Phượng Nhất Tộc mới thức tỉnh. Sắp tới sẽ tiến hành đại điển thánh nữ tiếp nhận chức vụ. Thiên Phượng Nhất Tộc mời phần lớn thế lực trong tinh vực Thiên Hà đi vào xem lễ.
Thải Nhi nói.
Thạch Mục nghe vậy sắc mặt thoáng động.
Hắn đối với cái đại điển thánh nữ tiếp nhận chức vụ này, tất nhiên không có hứng thú gì. Chỉ có điều suy nghĩ một chút, đây có lẽ là một cơ hội. Một có thể cơ hội danh chính ngôn thuận đi tới Thiên Phượng Nhất Tộc.
- Đã biết ngươi nhất định sẽ mượn cơ hội này, chạy tới tìm Chung Tú. Sau khi ta nghe ngóng được tin tức này, lập tức di chuyển không ngừng nghỉ chạy về.
Thải Nhi tranh công vậy nói.
- Được rồi, hôm nào thưởng ngươi một khối linh thạch tiên phẩm!
Thạch Mục nói.
- Thật sao? Cũng không được nói dối ta.
Thải Nhi mừng rỡ kêu lên.
- Tất nhiên không có nói dối.
Thạch Mục khẽ cười một tiếng nói.
Hắn trầm ngâm một hồi, vọt người phóng lên, bay về phía xa.
Sau một lát, thân hình hắn hạ xuống trên một ngọn núi màu xám.
Trên ngọn núi có một tòa cung điện phong cách cổ xưa, cũng không xa hoa. Chỉ có điều nơi này người đến người đi, có chút bận rộn.
Thạch Mục đi tới bên ngoài đại điện. Ở cửa đại điện hai tộc nhân của Di Thiên Cự Viên đứng thủ vệ.
- Tham kiến tứ trưởng lão.
Hai người vội vàng hành lễ.
- Không cần đa lễ. Đại trưởng lão đang ở bên trong sao?
Thạch Mục hỏi.
- Có ở bên trong. Tứ trưởng lão chờ. Ta sẽ lập tức đi vào thông báo.
Một tộc nhân của Di Thiên Cự Viên nói một tiếng xong, bước nhanh vào trong.
Sau một lát, hắn liền vòng trở lại.
- Tứ trưởng lão, đại trưởng lão mời ngài đi vào.
Thạch Mục gật đầu, cất bước đi vào đại điện.
Trong đại điện trang trí rất đơn giản. Hai bên là hơn mười cây cột đá lớn, chống đỡ khung đỉnh. Trung tâm của đại điện là một cái thạch đài dài vài chục trượng.
Trên thạch đài khắc từng phù văn, hình thành một trận pháp, tản ra ánh sáng mờ tỏ. Một hình vẽ lập thể hiện lên rõ ràng ở trong ánh sáng.
Là vô số quang điểm tạo thành một ngân hà sáng chói.
Chân mày Thạch Mục nhíu lại. Cái hình vẽ lập thể này không ngờ chính là tinh vực Thiên Hà.
Lúc này đại trưởng lão đứng ở bên cạnh thạch đài, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hình vẽ ngân hà, thần sắc thản nhiên, không biết đang suy nghĩ điều gì. Ngay cả chuyện Thạch Mục tiến vào cũng không có phản ứng.
- Đại trưởng lão.
Thạch Mục kêu một tiếng.
- Là Thạch trưởng lão tới sao? Mời ngồi đi.
Thân thể Đại trưởng lão chấn động, chậm rãi xoay người lại, chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh thạch đài nói.
Hai người ngồi đối diện nhau.
- Ha hả, thực sự già rồi. Nhìn đồ cứ thích đờ ra.
Đại trưởng lão cũng ngồi xuống, than thở.
- Đại trưởng lão tu vi đã đạt đến Thần cảnh. Thọ nguyên rất lâu. Ngược lại cũng không cần như vậy.
Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, nói.
Trong mười năm này, hắn cũng từng bớt thời giờ tìm đọc một ít điển tịch Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc, cũng được biết một ít tin tức về Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc.
Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc chính là chủng tộc có huyết mạch thiên thú cực kỳ tinh thuần, thọ nguyên lâu, vượt xa so với nhân loại.
Đừng thấy bộ dạng đại trưởng lão hiện tại run run rẩy rẩy, giống như sắp sửa mục nát tới nơi. Nhưng hắn sống thêm một nghìn năm nữa cũng hoàn toàn không có vấn đề.
- Không nghĩ tới, Thạch trưởng lão chỉ lật qua vài lần, đã tìm hiểu được thần công, khiến tu vi tiến thêm một bước.
Đại trưởng lão nói.
- May mắn đột phá mà thôi.
Thạch Mục nói.
- Ha hả, ngươi không cần quá khiêm tốn. Thực lực đạt được Thánh Giai, muốn có bất kỳ đột phá nào cũng rất khó. Chứ đừng nói là đột phá một cảnh giới nhỏ. Thảo nào tộc trưởng lại chọn ngươi làm truyền nhân của hắn.
Đại trưởng lão nói.
Thạch Mục mỉm cười, không nói gì.
- Thạch Mục trưởng lão tới đây, chắc là có chuyện gì? Cứ nói đừng ngại.
Đại trưởng lão cười nói.
- Đúng vậy, không biết đại trưởng lão cũng biết sắp tới Thiên Phượng Nhất Tộc sẽ tiến hành đại điển thánh nữ mới tiếp nhận chức vụ chứ?
Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, đi thẳng vào vấn đề hỏi.
- Không ngờ Thạch Mục trưởng lão linh thông tin tức như vậy. Chuyện này đã được bàn tán xôn xao trong toàn bộ tinh vực Thiên Hà. Ta tất nhiên cũng đã nghe nói qua một ít. Không biết vì sao Thạch trưởng lão lại nhắc tới chuyện này?
Đại trưởng lão nghe vậy ánh mắt lóe lên, có chút bất ngờ nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.