Huyền Giới Chi Môn

Quyển 1 - Chương 103: Nguyệt Quang Hải Đàm

Vong Ngữ

10/03/2016

Ba ngày sau, trong thạch ốc.

Thạch Mục khoanh chân ngồi dưới đất, trước người có đặt mười sáu thanh loan đao dài nửa xích, rất mỏng, hình dạng như mảnh trăng cong, tản mát ra ánh sáng bạc nhàn nhạt, thoạt trông cực kì đẹp đẽ rực rỡ.

Khóe miệng Thạch Mục khẽ nhếch lên, ẩn chứa một tia hài lòng như có như không.

Những thanh loan đao này là một loại vũ khí đặc thù được ghi trong Chung Công bí điển, còn có một cái tên rất cổ quái là "Nguyệt Quang Hải Đảm", cũng có thứ hạng tương đối cao trong bảng xếp hạng ám khí âm độc ghi trong bí điển.

Cái tên này nghe nói là xuất phát từ một loại hải đảm đặc biệt ở phụ cận của vùng biển Đại Tề, con hải đảm này toàn thân một màu trắng bạc, sáng lấp lánh như ánh trăng, cực kì diễm lệ. Có điều gai trên người nó có chưa kịch độc, chỉ cần nó bị cái gì đụng phải sẽ lập tức bắn gai độc trên người ra bốn phương tám hướng, người bị gai đâm trúng nếu như không có cách cứu trị kịp thời thì chỉ trong chốc lát đã đi đời nhà ma.

*Hải đảm: Là con cầu gai, hoặc còn gọi là nhím biển. Để hán việt cho tên của cái đám loan đao kia còn dễ ngửi, chứ chẳng lẽ gọi là "Nhím biển ánh trăng" =)) Chi tiết xin xem ở đây. Ngộ lười. https://vi.wikipedia.org/wiki/Cầu_gai

Những thanh loan đao màu bạc này cũng vậy, chỉ dùng một loại kim loại đặc thù là "Ngân Tân Thiết" chế tạo thành, tính chất mỏng nhẹ dễ vỡ, ngoại lực va chạm sẽ vỡ vụn.

*Ngân Tân Thiết: Cứ xem như một loại sắt thép đặc biệt có ánh bạc đi.

Dựa theo giải thích trong bí điển thì phải thoa lên thân đao một loại tuyệt độc kiến huyết phong hầu*, sử dụng trong lúc giao thủ với người khác, chỉ cần đối thủ dùng vũ khí đón đỡ thì Nguyệt Quang Hải Đảm sẽ lập tức vỡ vụn.

*Kiến huyết phong hầu: Thấy máu là cổ họng cũng khép lại. Tức là loại độc chỉ cần dính vào vết thương hở là toi.

Không cần biết thực lực của đối thủ lợi hại cỡ nào, chỉ cần nó vỡ tung trong khoảng cách gần thì khó có thể không bị thương được.

Việc chế tác "Nguyệt Quang Hải Đảm" là vô cùng khó khăn, không phải là loại kim loại đặc thù này khó kiếm mà là loại tuyệt độc kiến huyết phong hầu này cực kì khó phối chế.

Trong tay Thạch Mục cũng không có loại kịch độc này, có điều hắn cơ bản cũng không muốn chế tạo loại Nguyệt Quang Hải Đảm giống như nguyên gốc.

Hắn nghĩ như thế xong rồi lại cẩn thận từng li từng tí thu mười mấy thanh loan đao ấy lại, đứng dậy đi đến cạnh bàn, đặt hết loan đao lên một bên, chỉ giữ lại một thanh, tay phải vừa lật, trong tay liền xuất hiện một thanh Phù bút màu đỏ.

Một khắc sau, con ngươi của Thạch Mục bỗng nhiên hóa thành màu ánh kim nhạt, cổ tay khẽ động, bắt đầu khắc phù văn lên trên thân loan đao, chỉ thấy thế bút của hắn như nước chảy mây trôi, chuyển qua chuyển lại một hồi, một mảnh phù văn đã hiển hiện trên thân đao.

Chính là Liệt Viêm phù trận đã khắc lên thân thanh hắc đao Vẫn Thiết kia.



Chỉ là hiện tại, thân đao làm từ vật liệu đặc thù, chẳng những không cần nọc độc của Hóa Kim Tích, ngay cả bước đưa vào lò nung cho mềm cũng có thể lược bỏ.

Bởi vậy hắn định thử vẽ lên mấy thanh loan đao đặc chế này - điệp gia mười tầng phù trận xem sao.

Căn cứ lời giải thích trong điển tịch, cho dù là phù trận cấp thấp, một khi điệp gia đến hơn mười tầng thì sẽ có thu hoạch ngoài sức tưởng tượng.

Quá trình thực thuận lợi, trước sau chỉ mất không đầy thời gian một nén hương, Thạch Mục liền điệp gia đến tầng phù trận thứ sáu lên thanh loan đao này.

Lại thấy thế bút hắn vừa thu lại, nhẹ nhàng thở phào một cái xong, phù bút khẽ động, một lần nữa rơi vào phù văn đầu tiên, bắt đầu điệp gia đến phù trận tầng thứ bảy.

Nhưng mà phù văn thứ nhất còn chưa xong, Thạch Mục biến sắc, phù bút trong tay vội vàng thu lại, một luồng pháp lực mãnh liệt chấn động từ trên thân đao đột ngột tuôn ra.

"Phù!" một tiếng.

Thanh loan đao đang được khắc phù trận đã bị một màn lửa hừng hực bao lấy.

Ngọn lửa này tới đột ngột, đi cũng nhanh, chỉ trong nháy mắt đã biến thành một đốm lửa nhỏ biến mất trong không khí.

Còn thanh loan đao kia cũng theo đó mà biến thành vô số mảnh vỡ, rơi xuống mặt đất.

Thạch Mục thấy thế, trên mặt lộ ra vẻ tiếc nuối, nhưng lại nhanh chóng nhấc một thanh loan đao khác lên, bắt đầu khắc phù trận.

Lần này cũng giống như vậy, tầng phù trận thứ bảy còn chưa khắc xong một nửa thì phù trận đã sụp đổ, loan đao cũng vỡ tan tành.

Sắc mặt Thạch Mục cũng trầm xuống

Hắn không có cách nào giải thích được tại sao lại xảy ra tình huống này.

Dù sao cảm thấy mình hết sức quen thuộc đối với loại pháp trận Liệt Diễm này, lại thêm hiệu quả phóng đại của Linh Mục, đáng lẽ phải có thể phục chế phù trận một cách hoàn mỹ, không thể phát sinh sai lầm mới đúng.



Hắn chậm rãi bước qua bước lại mấy cái, bất đắc dĩ quay trở lại trên giường, khoanh chân nhắm mắt bắt đầu dưỡng thần.

Một lúc lâu sau, trong mắt Thạch Mục lóe lên thần quang, nhảy dựng lên, hắn bước nhanh đến trước bàn, lại lấy ra một thanh loan đao nữa, đồng thời tay bải cầm phù bút, một lần nữa khắc phù trận.

Đến khi tầng phù trận thứ hai hoàn tất, hắn nhắm mắt lại, không hề nhúc nhích, đồng thời trong lòng bắt đầu huy động Uẩn Thần Thuật, dần dần tiến vào một cảnh giới huyền diệu, Tinh Thần Lực phát ra ngoài cơ thể, tình cảnh xung quanh lập tức được hiển hiện trong đầu.

Rất nhanh chóng, hắn đã cảm ứng được trên mặt đao của thanh loan đao trước người này có một loại pháp lực Hỏa thuộc tính cực kì kín đáo đang chấn động.

Nhưng vào lúc này, hắn chợt mở to mắt, phù bút trong tay khẽ động, lần nữa sử dụng tốc độ vô cùng chậm chạp khắc chồng lên tầng phù trận thứ ba. Bởi vì vừa rồi, thông qua Tinh Thần lực, hắn đã phát hiện điểm kỳ lạ. Mặc dù hắn có năng lực phục chế phù trận hoàn mỹ, nhưng giữa các phù trận lại có một chút sai khác rất khó phát hiện, làm cho toàn độ phù trận đã điệp gia phát ra chấn động pháp lực, làm xuất hiện một tia hỗn loạn nhỏ đến mức khó thấy. Càng khắc chồng nhiều tầng phù trận, liên kết yếu ớt do chúng tạo thành sẽ càng trở nên bất ổn. Lúc này đây, tốc độ phóng bút của Thạch Mục vô cùng chậm. Hắn vừa vẽ vừa phóng xuất Tinh Thần lực cảm ứng chấn động pháp lực phù trận phát ra, cố gắng duy trì sự ổn định của nó.

Qua thời gian chừng một nén hương, Thạch Mục có chút vui mừng quan sát Liệt Viêm phù trận đã được khắc chồng đến tầng thứ bảy đồng thời âm thầm thở nhẹ một hơi. Sau khi ngừng lại một chút, hắn lại bắt đầu tiến hành vẽ nên tầng phù trận thứ tám. Thế nhưng lần này hắn lại không thể duy trì trạng thái tốt nhất, khiến cho tầng phù trận thứ tám hình thành hơn phân nửa thình lình lóe lên hỏa quang, ầm ầm tan vỡ. Tuy thần sắc thoạt nhìn có chút nặng nề nhưng ánh mắt Thạch Mục lại hiện vẻ kiên nghị. Hắn không chút do dự cầm lấy một thanh loan đao, lần nữa khắc khắc vẽ vẽ.

...

Một lúc lâu sau, nhà đá bỗng lóe lên ánh sáng đỏ tím rồi chợp tắt, một thanh loan đao bàng bạc có khắc mười hai đạo phù văn đỏ tía lẳng lặng nằm trước mặt Thạch Mục. Sau khi liên tiếp phá hỏng năm thanh loan đao, họ Thạch rốt cuộc chế tạo thành công một thanh loan đao biến dị có khắc chồng lên mười tầng ‘Nguyệt Quang Hải Đảm”. Khẽ vuốt thứ đồ chơi hao công phí sức này, ánh mắt của hắn không thể giấu được vẻ hưng phấn.

Đúng lúc này, cảm giác đau đớn xẹt qua đầu hắn. Thân hình họ Thạch theo đó lảo đảo, tay phải khẽ chống xuống bàn mới miễn cưỡng giúp hắn không ngã sấp xuống. Lúc này hắn mới phát hiện, Tinh Thần lực của bản thân đã bị tiêu hao gần như không còn bèn vội vàng khoanh chân ngồi xuống bên giường, ngưng thần tĩnh khí vận chuyển Uẩn Thần thuật, chậm rãi khôi phục Tinh Thần lực của mình.

...

Thời gian ba ngày cứ thế trôi qua, phần lớn thời gian đều được Thạch Mục dành cho việc luyện chế ‘Nguyệt Quang Hải Đảm’. Cường độ tiêu hao Tinh Thần lực cực cao khiến hắn không khỏi lộ vẻ mệt mỏi. Nhưng bỏ công không phụ lòng người, trong số mười sáu thanh loan đao màu bạc đặc chế, rốt cuộc đã có ba thanh thành công khắc lên mười tầng phù trận, trở thành Pháp khí chân chính.

Sau khi nằm ườn trên giường suốt một ngày, buổi tối hôm đó, thừa dịp đêm vắn, Thạch Mục lén lét đi tới bãi đất trống không người dưới chân núi bên ngoài sơn cốc, chuẩn bị thử nghiệm qua uy lực của pháp khí ‘Nguyệt Quang Hải Đảm’. Quan sát một hồi, ánh mắt của hắn dừng tại một tảng đá lớn màu đen cao chừng ba trượng. Tay phải lần mò bên hông, một đạo ngân quang lập tức rơi vào trong tay, thân đao lưu chuyển phù văn đỏ tím cùng khí tức nguy hiểm tản ra nhàn nhạt.

Ánh mắt Thạch Mục lóe lên hàn quang, pháp lực trong cơ thể điên cuồng vận chuyển khiến cho phù văn trên mặt loan đao lập tức tỏa sáng. Sau một khắc, toàn bộ loan đao liền bị một tầng hào quang bao phủ. Thân đao hơi mỏng rung động kịch liệt hơn nữa còn phát ra âm thanh ông ông bén nhọn. Mười tầng phù trận Liệt Viêm được khắc chồng lên nhau hiển nhiên đã được kích phát hoàn toàn!

Chân khí trong cơ thể Thạch Mục lưu chuyển một hồi, loan đao lập tức hóa thành một đạo quang mang đỏ tím bắn tới cự thạch màu đen.

Khoảng cách mười trượng liền bị rút ngắn trong nháy mắt!

Hai bên vừa chạm vào nhau, quang mang đỏ tím lập tức nổ tung, ánh sáng chói mắt bay lên một vòng như mặt trời nho nhỏ bao phủ cự thạch bên dưới. Tiếng nổ mạnh qua đi, trung tâm ánh sáng sinh ra sóng nhiệt cực lớn, bọc lấy vô số đá vụn bắn ra bốn phía.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Giới Chi Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook