Quyển 3 - Chương 873: Truy đuổi thi hài (2)
Vong Ngữ
22/06/2021
Minh La hỏi.
Thạch Mục nhướn mày, hơi trầm ngâm một lúc mới trả lời:
- Binh sĩ chủ lực Cổ Man tộc nếu như đều ở đây, chắc hẳn mấy tên Thần Cảnh trong tộc cũng sẽ xuất hiện, chúng ta đánh đến long trời lở đất như vậy mà bọn hắn vẫn không xuất hiện, tất nhiên đang làm chuyện gì đó vô cùng quan trọng trên đảo. Minh La, ngươi hiểu rõ được mấy phần Bạo Phong Ma Giác?
- Những gì ta biết về nơi này không quá nhiều, chỉ biết đây là một thượng cổ cấm địa còn sót lại trong Hắc Ma Tinh Vực.
Minh La trả lời.
- Minh La, ngươi thủ tại đây đi.
Thạch Mục nghe vậy gật đầu thật nhẹ, tinh quang trong mắt lóe lên.
Sau một khắc, hắn ném đi hai khối linh thạch đã xám trắng, hai cánh thủy hỏa mở ra, thân hình trong nháy mắt bay lên, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt một tên Cổ Man tộc tu vi Thánh giai sơ kỳ.
Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay hắn kim quang rạng rỡ, xen lẫn quang mang đen trắng, quét ra một côn mãnh liệt.
Tên Thánh giai Cổ Man tộc đang kịch chiến của người tộc Hắc Ma đồng cấp, sắc mặt ngay lập tức biến đổi, vội vàng mở miệng phun ra mũi tên nhỏ màu xanh ngăn chặn thế công của Như Ý Tấn Thiết Côn.
Ầm ầm!
Vô tận kim quang tách ra từ Như Ý Tấn Thiết Côn nhanh chóng đánh nát mũi tên màu xanh, uy thế không giảm, kim sắc côn ảnh nhanh chóng bổ vào đầu tên Thánh giai Cổ Man tộc kia.
Đầu hắn vừa vỡ ra giống như dưa hấu nát vụn, một luồng ánh sáng màu xanh bao vây lấy một người tí hon cao chừng hai tấc từ trong đầu bay ra, bỏ chạy về phía xa.
Thạch Mục hừ lạnh, đôi cánh thủy hỏa nhanh chóng giang rộng, sau một khắc đã xuất hiện trước thanh quang, dùng một tay bắt lấy nó.
Từng tia hắc quang từ trong tay hắn truyền vào trong thần hồn màu xanh.
Sưu hồn!
Sau mấy hơi thở, ánh sáng xanh từ trong thần hồn bỗng nhiên sáng ngời, tiếp theo đó là tiếng gòa thảm thiết từ bên trong truyền ra.
Đuôi lông mày Thạch Mục giật giật, trên mặt lộ ra vẻ khác thương, hai cánh thủy hỏa sau lưng khẽ động, bay trở về bên cạnh thất thải cự đản.
- Sao rồi, có thu hoặc gì không?
Minh La lập tức hỏi.
- Hai tên Thần Cảnh Cổ Man tộc đều đang ở đây, thế nhưng trên Ma Giác Đảo bọn hắn dường như tìm ra một bí cảnh, mấy năm qua ý đồ bọn chúng muốn đọat được bảo vật bên trong.
Thạch Mục kể lại cặn kẽ.
- Bí Cảnh! Bảo vật!
Nhãn thần Minh La sáng rực lên.
Nàng còn chưa dứt lời, Ma Giác Đảo lại rung động kịch liệt hơn, một cột sáng to màu đen từ trong đảo chọc thủng lên trời.
Ma khí khổng lồ dao động trong cột sáng truyền ra, khiến cho vùng ven biển cuộn trào cơn sóng dữ, bên trên bầu trời mây đen kéo cuồn cuộn, ngay sau đó xuất hiện thành một vòng xoáy lấy cột sáng làm trung tâm.
Kịch biến vừa phát sinh, sắc mặt đám người Thích Vô Nhai đang chém giết xung quanh cũng lộ vẻ hoảng sợ.
Một nửa binh sĩ đi đến đây cơ hồ bị ba bọn họ chém giết, chỉ có tên đại hán tóc vàng cùng một số cường giả có thực lực hùng mạnh vẫn còn giãy giụa, thế nhưng bị trong thương rất nhiều nơi.
Nhưng những tên Hắc Ma tộc tu vi Thánh giai, Thiên Vị đã quy hàng Thiên Đình, đã sớm không chống cự, ngoan ngoãn đứng một bên.
Thạch Mục quan sát cột sáng màu đen, nhướng mày.
Bên trong ma khí dày đặc chấn động, hắn tựa hồ cảm giác được một tia khí tức thi sát.
Vào thời khắc này, một hắc quang hình người từ cột sáng bắn ra, tản mát ra thi sát khí vô cùng hùng mạnh.
Xuyên qua hắc quang, có thể nhìn thấy thân ảnh đen kịt bên trong, giống như một bộ thi hài, vô số phù văn màu đen trong cuồn cuộn hắc khí, hình thành một kết giới màu đen mơ hồ.
- Đó là...
Đám người Thích Vô Nhai nhìn thấy hắc sắc thi hài, thân hình chấn động mạnh, lộ vẻ mừng như điên, tới tấp bay ra, hào quang trên người tỏa sáng, chộp tới thi hài màu đen, thế nhưng tên đại hán tóc vàng bất chấp vết thương trên người, phát ra một luông kim quang, bay về phía hắc sắc thi hài.
Sắc mặt Minh La cũng vui mừng khôn xiết, thân hình nhoáng lên, bay nhảo ra ngoài, bàn tay nhỏ bé hóa thành một bàn tay đen kịt chộp về phía thi hài.
Trong khoảnh khắc đó, hai thân ảnh cao lớn đứng giữa Ma Giác Đảo, bay ra từ hắc sắc quang trụ.
Một người là đại hán mặt đỏ, một người là nữ tử, không ai khác ngoài Tỳ Phù, Cửu Phượng, hai vị đại thần thần tướng Cổ Man tộc.
- Tặc tử, ngươi dám!
Hai người vừa phát hiện hành động cua3h ai người, lập tức giận dữ hét lên.
Tỳ Phù Thần Tướng quát to, kim quang xán lạn hiện ra trên người hắn, hư ảnh ngưu hình cự thú lóe lên rồi biết mất.
Trong tay hắn xuất hiện một chiến chùy đầu tròn màu vàng, phát ra uy áp nghĩ trời, giống như sao băng bắn ra.
Một tiếng sấm nền nổ mạnh!
Chiến chùy kim sắc quyết chiến cùng Thích Vô Nhai, Vân Lý và Chuyên Vũ.
Một vầng mặt trời ban trưa vô cùng gay gắn xuất hiện, mang hào quang chói mắt khiến không ai có thể nhìn thẳng.
Luồng sáng nhanh chóng thu lại, hắc sắc chiến chùy bị đánh bay ngược về sau, thế công của nó bị ba người Thích Vô Nhai đẩy lùi hoàn toàn.
Bành!
Minh La phát ra hắc quang, bị Cửu Phượng dùng xích sắc màu xanh, thoạt nhìn giống như pháp bảo ngăn cản Minh La. Thân thể Minh La hơi lảo đảo, bị đẩy lui hai bước, Cửu Phượng vẫn sừng sững bất động.
Sáu đại năng Thần Cảnh đại đấu, ánh mắt đều dán trên người thi hài màu đen.
Phạm vi của sáu người cách thi hài chừng mười trượng, khí tức thần cảnh của cả sáu bao phủ lấy hắc sắc thi hài, giống như hình thành một tầng kết giới, làm cỗ thi hài giống như con ruồi không đầu bay tán loạn ra bốn phía nhưng vẫn không thể giãy giụa thoát khỏi sự giam cầm.
Thạch Mục nhướn mày, hơi trầm ngâm một lúc mới trả lời:
- Binh sĩ chủ lực Cổ Man tộc nếu như đều ở đây, chắc hẳn mấy tên Thần Cảnh trong tộc cũng sẽ xuất hiện, chúng ta đánh đến long trời lở đất như vậy mà bọn hắn vẫn không xuất hiện, tất nhiên đang làm chuyện gì đó vô cùng quan trọng trên đảo. Minh La, ngươi hiểu rõ được mấy phần Bạo Phong Ma Giác?
- Những gì ta biết về nơi này không quá nhiều, chỉ biết đây là một thượng cổ cấm địa còn sót lại trong Hắc Ma Tinh Vực.
Minh La trả lời.
- Minh La, ngươi thủ tại đây đi.
Thạch Mục nghe vậy gật đầu thật nhẹ, tinh quang trong mắt lóe lên.
Sau một khắc, hắn ném đi hai khối linh thạch đã xám trắng, hai cánh thủy hỏa mở ra, thân hình trong nháy mắt bay lên, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt một tên Cổ Man tộc tu vi Thánh giai sơ kỳ.
Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay hắn kim quang rạng rỡ, xen lẫn quang mang đen trắng, quét ra một côn mãnh liệt.
Tên Thánh giai Cổ Man tộc đang kịch chiến của người tộc Hắc Ma đồng cấp, sắc mặt ngay lập tức biến đổi, vội vàng mở miệng phun ra mũi tên nhỏ màu xanh ngăn chặn thế công của Như Ý Tấn Thiết Côn.
Ầm ầm!
Vô tận kim quang tách ra từ Như Ý Tấn Thiết Côn nhanh chóng đánh nát mũi tên màu xanh, uy thế không giảm, kim sắc côn ảnh nhanh chóng bổ vào đầu tên Thánh giai Cổ Man tộc kia.
Đầu hắn vừa vỡ ra giống như dưa hấu nát vụn, một luồng ánh sáng màu xanh bao vây lấy một người tí hon cao chừng hai tấc từ trong đầu bay ra, bỏ chạy về phía xa.
Thạch Mục hừ lạnh, đôi cánh thủy hỏa nhanh chóng giang rộng, sau một khắc đã xuất hiện trước thanh quang, dùng một tay bắt lấy nó.
Từng tia hắc quang từ trong tay hắn truyền vào trong thần hồn màu xanh.
Sưu hồn!
Sau mấy hơi thở, ánh sáng xanh từ trong thần hồn bỗng nhiên sáng ngời, tiếp theo đó là tiếng gòa thảm thiết từ bên trong truyền ra.
Đuôi lông mày Thạch Mục giật giật, trên mặt lộ ra vẻ khác thương, hai cánh thủy hỏa sau lưng khẽ động, bay trở về bên cạnh thất thải cự đản.
- Sao rồi, có thu hoặc gì không?
Minh La lập tức hỏi.
- Hai tên Thần Cảnh Cổ Man tộc đều đang ở đây, thế nhưng trên Ma Giác Đảo bọn hắn dường như tìm ra một bí cảnh, mấy năm qua ý đồ bọn chúng muốn đọat được bảo vật bên trong.
Thạch Mục kể lại cặn kẽ.
- Bí Cảnh! Bảo vật!
Nhãn thần Minh La sáng rực lên.
Nàng còn chưa dứt lời, Ma Giác Đảo lại rung động kịch liệt hơn, một cột sáng to màu đen từ trong đảo chọc thủng lên trời.
Ma khí khổng lồ dao động trong cột sáng truyền ra, khiến cho vùng ven biển cuộn trào cơn sóng dữ, bên trên bầu trời mây đen kéo cuồn cuộn, ngay sau đó xuất hiện thành một vòng xoáy lấy cột sáng làm trung tâm.
Kịch biến vừa phát sinh, sắc mặt đám người Thích Vô Nhai đang chém giết xung quanh cũng lộ vẻ hoảng sợ.
Một nửa binh sĩ đi đến đây cơ hồ bị ba bọn họ chém giết, chỉ có tên đại hán tóc vàng cùng một số cường giả có thực lực hùng mạnh vẫn còn giãy giụa, thế nhưng bị trong thương rất nhiều nơi.
Nhưng những tên Hắc Ma tộc tu vi Thánh giai, Thiên Vị đã quy hàng Thiên Đình, đã sớm không chống cự, ngoan ngoãn đứng một bên.
Thạch Mục quan sát cột sáng màu đen, nhướng mày.
Bên trong ma khí dày đặc chấn động, hắn tựa hồ cảm giác được một tia khí tức thi sát.
Vào thời khắc này, một hắc quang hình người từ cột sáng bắn ra, tản mát ra thi sát khí vô cùng hùng mạnh.
Xuyên qua hắc quang, có thể nhìn thấy thân ảnh đen kịt bên trong, giống như một bộ thi hài, vô số phù văn màu đen trong cuồn cuộn hắc khí, hình thành một kết giới màu đen mơ hồ.
- Đó là...
Đám người Thích Vô Nhai nhìn thấy hắc sắc thi hài, thân hình chấn động mạnh, lộ vẻ mừng như điên, tới tấp bay ra, hào quang trên người tỏa sáng, chộp tới thi hài màu đen, thế nhưng tên đại hán tóc vàng bất chấp vết thương trên người, phát ra một luông kim quang, bay về phía hắc sắc thi hài.
Sắc mặt Minh La cũng vui mừng khôn xiết, thân hình nhoáng lên, bay nhảo ra ngoài, bàn tay nhỏ bé hóa thành một bàn tay đen kịt chộp về phía thi hài.
Trong khoảnh khắc đó, hai thân ảnh cao lớn đứng giữa Ma Giác Đảo, bay ra từ hắc sắc quang trụ.
Một người là đại hán mặt đỏ, một người là nữ tử, không ai khác ngoài Tỳ Phù, Cửu Phượng, hai vị đại thần thần tướng Cổ Man tộc.
- Tặc tử, ngươi dám!
Hai người vừa phát hiện hành động cua3h ai người, lập tức giận dữ hét lên.
Tỳ Phù Thần Tướng quát to, kim quang xán lạn hiện ra trên người hắn, hư ảnh ngưu hình cự thú lóe lên rồi biết mất.
Trong tay hắn xuất hiện một chiến chùy đầu tròn màu vàng, phát ra uy áp nghĩ trời, giống như sao băng bắn ra.
Một tiếng sấm nền nổ mạnh!
Chiến chùy kim sắc quyết chiến cùng Thích Vô Nhai, Vân Lý và Chuyên Vũ.
Một vầng mặt trời ban trưa vô cùng gay gắn xuất hiện, mang hào quang chói mắt khiến không ai có thể nhìn thẳng.
Luồng sáng nhanh chóng thu lại, hắc sắc chiến chùy bị đánh bay ngược về sau, thế công của nó bị ba người Thích Vô Nhai đẩy lùi hoàn toàn.
Bành!
Minh La phát ra hắc quang, bị Cửu Phượng dùng xích sắc màu xanh, thoạt nhìn giống như pháp bảo ngăn cản Minh La. Thân thể Minh La hơi lảo đảo, bị đẩy lui hai bước, Cửu Phượng vẫn sừng sững bất động.
Sáu đại năng Thần Cảnh đại đấu, ánh mắt đều dán trên người thi hài màu đen.
Phạm vi của sáu người cách thi hài chừng mười trượng, khí tức thần cảnh của cả sáu bao phủ lấy hắc sắc thi hài, giống như hình thành một tầng kết giới, làm cỗ thi hài giống như con ruồi không đầu bay tán loạn ra bốn phía nhưng vẫn không thể giãy giụa thoát khỏi sự giam cầm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.