Chương 310: Quyển 7 - Chương 45
Huyền Tử Phách
27/10/2020
Một đầu khác, Hàn Vũ nghĩ mọi cách cùng Tô Lý Á chu toàn.
"Nhớ ra sao? Em cũng biết số 2, sao lại quên?"
Tô Lý Á trừng Hàn Vũ một hồi, trên mặt bỗng nhiên lộ ra biểu tình kỳ quái, "Em hình như đã gặp anh, em biết rồi, anh là số 2!"
Người trước mắt rõ ràng là Tô Lý Á, thế nhưng cô bé như trúng thuốc, hoảng hoảng hốt hốt, căn bản không biết mình là ai.
Hàn Vũ lắc đầu, "Không, anh không phải, em cũng không phải số 1, em gọi Tô Lý Á, em là Tiểu Á, em không nhớ anh sao?"
Tô Lý Á vẻ mặt cố chấp, "Cái gì Tiểu Á, em là số 1, số 1, số 1, nhớ kỹ! Em là số 1!"
Hàn Vũ nhíu mày, thỏa hiệp: "Tốt tốt tốt, em là số 1, vừa nãy em nói nhổ trồng não người vào rắn mối là một việc đơn giản, vậy em nói cho anh, thế nào đơn giản?"
Tô Lý Á hăng hái, sôi nổi nhảy đến bên cạnh rắn mối ngoắc Hàn Vũ, "Tới tới, em nói cho anh."
Hàn Vũ theo lời đi tới, ngồi xuống.
Tô Lý Á tựa hồ thật cao hứng, chỉ lũ trùng nhúc nhích nói: "Em thấy rất rõ, đầu tiên móc não hai kẻ đáng ghét này--"
"Hai kẻ đáng ghét?"
"Một nam một nữ, pet của em, bất quá em không thích bọn họ, cho nên chết thì chết." Tô Lý Á không quan tâm nói.
Hàn Vũ tâm niệm khẽ động, một nam một nữ, chẳng lẽ là Tạ Quân và Hoàng Vân?
Tô Lý Á tiếp tục nói: "Móc não bọn họ ra, bỏ trùng này vào đầu rắn mối hai đầu để chúng ăn tươi đầu rắn mối, kế bỏ não hai kẻ này vào, kéo dài lũ trùng, như băng gạc quấn lại, nga, còn phải đổ vào một thứ trắng trắng đông lại lũ trùng đáng yêu này, như vậy đại công cáo thành, rất đơn giản đúng không?"
Hàn Vũ nghe kiến thức nửa vời, có chút rõ, lại có chút không rõ.
Tô Lý Á chống má nói: "Em nghĩ rất đơn giản, vì em thấy cậu ấy không chút cố sức đã đổi đầu của bọn họ."
Hàn Vũ bắt được từ, truy vấn: "Cậu ấy, cậu ấy nào?"
Tô Lý Á nghiêng đầu thật lâu, toát ra một câu: "Em thích cậu ấy."
Hàn Vũ kiên trì hỏi: "Cậu ấy tên gì?"
"Tên? Không biết."
Hàn Vũ lại hỏi vài câu, Tô Lý Á đều lắc đầu, một hỏi ba không biết.
Hàn Vũ thở dài, vốn hy vọng có thể từ miệng Tô Lý Á hỏi ra giết vợ chồng Tạ Quân là ai, thế nhưng giờ xem ra không khả năng.
La Minh nhìn hai người ra vẻ "trò chuyện với nhau thật vui", đáy lòng âm thầm vì Hàn Vũ cổ vũ, Hàn Vũ anh phải cố lên, dỗ yêu nữ quỷ này chúng ta mới có cơ hội rời đi!
Tô Lý Á nhẹ nhàng lắc đầu, hỏi Hàn Vũ: "Anh thực sự không phải số 2? Em nhớ rõ anh là số 2?"
"Anh không phải, em nhớ lầm."
"Không sao, từ giờ trở đi anh làm số 2, mấy người bọn họ làm số 3 4 5 6!" Tô Lý Á hưng phấn mà nói, "Bất quá em tìm không được rắn mối đổi đầu các anh, đúng rồi, các anh đổi đầu cho nhau cũng được!"
"Ừ, suy nghĩ này rất tốt, em quá thông minh!" Tô Lý Á tự khen.
Nghe vậy, mọi người mồ hôi lạnh chảy ròng, suy nghĩ này không tốt tí nào!
Tô Lý Á vốc một nắm trùng trên đất, ánh mắt qua lại nhìn bọn họ, tự hỏi trước bắt đầu từ ai.
Tình thế ép sát, Đường Vân cũng cố không hơn "lén lút", cả tiếng hỏi: "Mọi người ai có đồ của Huyền Huyễn, chờ cứu mạng a!"
Đám người Hàn Vũ nhức đầu, bọn họ không phải Nguyệt Vũ, sao có thể có đồ của Huyền Huyễn? Muốn chết, muốn chết, lúc này chết chắc rồi!
"Nhớ ra sao? Em cũng biết số 2, sao lại quên?"
Tô Lý Á trừng Hàn Vũ một hồi, trên mặt bỗng nhiên lộ ra biểu tình kỳ quái, "Em hình như đã gặp anh, em biết rồi, anh là số 2!"
Người trước mắt rõ ràng là Tô Lý Á, thế nhưng cô bé như trúng thuốc, hoảng hoảng hốt hốt, căn bản không biết mình là ai.
Hàn Vũ lắc đầu, "Không, anh không phải, em cũng không phải số 1, em gọi Tô Lý Á, em là Tiểu Á, em không nhớ anh sao?"
Tô Lý Á vẻ mặt cố chấp, "Cái gì Tiểu Á, em là số 1, số 1, số 1, nhớ kỹ! Em là số 1!"
Hàn Vũ nhíu mày, thỏa hiệp: "Tốt tốt tốt, em là số 1, vừa nãy em nói nhổ trồng não người vào rắn mối là một việc đơn giản, vậy em nói cho anh, thế nào đơn giản?"
Tô Lý Á hăng hái, sôi nổi nhảy đến bên cạnh rắn mối ngoắc Hàn Vũ, "Tới tới, em nói cho anh."
Hàn Vũ theo lời đi tới, ngồi xuống.
Tô Lý Á tựa hồ thật cao hứng, chỉ lũ trùng nhúc nhích nói: "Em thấy rất rõ, đầu tiên móc não hai kẻ đáng ghét này--"
"Hai kẻ đáng ghét?"
"Một nam một nữ, pet của em, bất quá em không thích bọn họ, cho nên chết thì chết." Tô Lý Á không quan tâm nói.
Hàn Vũ tâm niệm khẽ động, một nam một nữ, chẳng lẽ là Tạ Quân và Hoàng Vân?
Tô Lý Á tiếp tục nói: "Móc não bọn họ ra, bỏ trùng này vào đầu rắn mối hai đầu để chúng ăn tươi đầu rắn mối, kế bỏ não hai kẻ này vào, kéo dài lũ trùng, như băng gạc quấn lại, nga, còn phải đổ vào một thứ trắng trắng đông lại lũ trùng đáng yêu này, như vậy đại công cáo thành, rất đơn giản đúng không?"
Hàn Vũ nghe kiến thức nửa vời, có chút rõ, lại có chút không rõ.
Tô Lý Á chống má nói: "Em nghĩ rất đơn giản, vì em thấy cậu ấy không chút cố sức đã đổi đầu của bọn họ."
Hàn Vũ bắt được từ, truy vấn: "Cậu ấy, cậu ấy nào?"
Tô Lý Á nghiêng đầu thật lâu, toát ra một câu: "Em thích cậu ấy."
Hàn Vũ kiên trì hỏi: "Cậu ấy tên gì?"
"Tên? Không biết."
Hàn Vũ lại hỏi vài câu, Tô Lý Á đều lắc đầu, một hỏi ba không biết.
Hàn Vũ thở dài, vốn hy vọng có thể từ miệng Tô Lý Á hỏi ra giết vợ chồng Tạ Quân là ai, thế nhưng giờ xem ra không khả năng.
La Minh nhìn hai người ra vẻ "trò chuyện với nhau thật vui", đáy lòng âm thầm vì Hàn Vũ cổ vũ, Hàn Vũ anh phải cố lên, dỗ yêu nữ quỷ này chúng ta mới có cơ hội rời đi!
Tô Lý Á nhẹ nhàng lắc đầu, hỏi Hàn Vũ: "Anh thực sự không phải số 2? Em nhớ rõ anh là số 2?"
"Anh không phải, em nhớ lầm."
"Không sao, từ giờ trở đi anh làm số 2, mấy người bọn họ làm số 3 4 5 6!" Tô Lý Á hưng phấn mà nói, "Bất quá em tìm không được rắn mối đổi đầu các anh, đúng rồi, các anh đổi đầu cho nhau cũng được!"
"Ừ, suy nghĩ này rất tốt, em quá thông minh!" Tô Lý Á tự khen.
Nghe vậy, mọi người mồ hôi lạnh chảy ròng, suy nghĩ này không tốt tí nào!
Tô Lý Á vốc một nắm trùng trên đất, ánh mắt qua lại nhìn bọn họ, tự hỏi trước bắt đầu từ ai.
Tình thế ép sát, Đường Vân cũng cố không hơn "lén lút", cả tiếng hỏi: "Mọi người ai có đồ của Huyền Huyễn, chờ cứu mạng a!"
Đám người Hàn Vũ nhức đầu, bọn họ không phải Nguyệt Vũ, sao có thể có đồ của Huyền Huyễn? Muốn chết, muốn chết, lúc này chết chắc rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.