Chương 25: Story 2: Tri Chu Nữ (Nữ nhện)
Huyền Tử Phách
27/10/2020
Mùa hè nóng bức.
Các cô bé thích mặc đồ không tay, váy ngắn, quần đùi, thứ nhất mát mẻ, thứ hai có vẻ thanh xuân tràn đầy.
Thế nhưng các cô bé yêu cái đẹp cũng có lúc buồn bực, thể mao xấu xí dưới nách và tứ chi.
Những khi ấy, sinh ý thẩm mỹ viện luôn lửa nóng, vì ở mùa này, cô bé yêu cái đẹp đặc biệt nguyện ý dùng tiền làm một loại giải phẫu —— laser triệt lông.
...
Chung Tân đấm thắt lưng có chút đau, khách hôm nay hơi nhiều, mệt chết!
Ngoài cửa truyền đến tiếng gõ.
"Chung bác sĩ!"
"Vào đi."
Một vị hộ sĩ đẩy cửa vào, "Chung bác sĩ, có khách!"
"Ừ, mọi người chuẩn bị, tôi ra ngay."
Hộ sĩ đóng cửa ra ngoài, Chung Tân thở dài một hơi.
Tiếp tục công tác, chờ dành đủ tiền, có thể cầu hôn Tiểu Linh.
Chung Tân tưởng tượng cảnh kết hôn với bạn gái, tâm tình trở nên vui vẻ.
Chung Tân là bác sĩ chuyên nghiệp làm laser triệt lông, bạn gái hiện tại của anh Lâm Linh là quen ở thẩm mỹ viện, khi đó Lâm Linh tới làm giải phẫu laser triệt lông, hai người không biết thế nào, thoáng cái vừa lòng, hiện sắp tới giai đoạn đàm hôn luận gả.
Làm một bác sĩ laser triệt lông, Chung Tân gặp không ít mỹ nữ, vị khách hôm nay cũng là một mỹ nhân.
Anh ho nhẹ một tiếng, sai hộ sĩ chuẩn bị tốt những gì giải phẫu cần, sau đó nhìn cô gái trên giường giải phẫu.
"Tiểu thư muốn laser triệt lông bộ vị nào?"
"Toàn thân."
Chung Tân giật mình, anh làm bác sĩ laser triệt lông năm năm, lần đầu thấy có người làm toàn thân.
Sợ mình nghe lầm, Chung Tân không xác định hỏi: "Tiểu thư, cô xác định muốn làm toàn thân?"
"Xác định."
"Vậy cô cần biết phí giải phẫu toàn thân là rất cao?"
"Biết."
Chung Tân nghĩ cô gái tựa hồ khá trầm mặc ít lời, vốn định trò chuyện, giờ anh bỏ đi ý niệm này.
Bầu không khí trong phòng giải phẫu thoáng yên lặng.
Ánh mắt Chung Tân hữu ý vô ý liếc về phía cô gái, đột nhiên, anh kinh ngạc trợn tròn mắt.
Cánh tay, cẳng chân cô gái để lộ, bộ lông cực dày và dài.
Có chút người vì vấn đề nội tiết, cho dù là nữ tính, cũng có bộ lông dày, đây không phải đáng ngạc nhiên.
Nhưng mà, Chung Tân ngạc nhiên không phải thể mao cô gái dày, mà là bộ lông của cô màu trắng, là loại trắng hầu như tuyết trắng.
Làm một bác sĩ, Chung Tân biết một số người mắc bệnh bạch biến khiến bộ lông biến trắng, thế nhưng cô gái nhìn qua không giống. Bị bạch biến, da có tí hoặc nhiều vết ban màu trắng, màu da cô gái là mật ong mê người, không chút tỳ vết.
Theo cánh tay hướng lên, Chung Tân chống lại ánh mắt lạnh lùng của cô gái.
...
Một tuần gần đây, Huyền Huyễn nghĩ ngày rất đẹp.
Vì buổi sáng thiếu ánh đèn chớp chớp quấy rầy của Huyền Diệu Khả, nha đầu này tạm thời đổi mục tiêu, cô nhìn trúng Tiêu Xuân Hạ có đôi mắt câu hồn.
Huyền Diệu Khả mưu cầu danh lợi dùng đôi mắt câu hồn này phối bất đồng gương mặt, bất đồng vóc người.
Gần đây, kẻ bi thảm là Tiêu Xuân Hạ, cả ngày phải né tránh Huyền Diệu Khả truy tung chụp ảnh.
Tiêu Xuân Hạ không chỉ một lần khóc lóc kể lể với Huyền Huyễn, nói Huyền Diệu Khả không phải Bạo Long Nữ, là Lang Nữ.
Cô gái đáng sợ kia cư nhiên lợi dụng thủ đoạn phi pháp xâm nhập nhà anh, chụp ảnh anh lúc rời giường.
Huyền Huyễn vẫn hiếu kỳ, Huyền Diệu Khả thế nào thích chụp người lúc rời giường.
Đối vấn đề này, Huyền Huyễn rốt cuộc nhịn không được hỏi.
Huyền Diệu Khả cười quỷ dị, một người khi rời giường, là không phòng bị nhất, thần tình trên mặt là tự nhiên nhất, đó cũng là lúc đẹp nhất.
Cả đầu rối bời, còn buồn ngủ, như vậy đẹp?
Huyền Diệu Khả đặc biệt khinh bỉ, đây gọi là vẻ đẹp hỗn loạn! Có chút hồn nhiên, có chút dã tính, có chút khả ái...
Huyền Huyễn nghe xong dựng thẳng tóc gáy, rốt cuộc nghe không nổi, bỏ chạy.
Dù sao hiện tại chịu tội không phải cậu, Huyền Diệu Khả thích lăn qua lăn lại thế nào thì lăn qua lăn lại thế đó!
Huyền Huyễn yên tâm thoải mái.
Các cô bé thích mặc đồ không tay, váy ngắn, quần đùi, thứ nhất mát mẻ, thứ hai có vẻ thanh xuân tràn đầy.
Thế nhưng các cô bé yêu cái đẹp cũng có lúc buồn bực, thể mao xấu xí dưới nách và tứ chi.
Những khi ấy, sinh ý thẩm mỹ viện luôn lửa nóng, vì ở mùa này, cô bé yêu cái đẹp đặc biệt nguyện ý dùng tiền làm một loại giải phẫu —— laser triệt lông.
...
Chung Tân đấm thắt lưng có chút đau, khách hôm nay hơi nhiều, mệt chết!
Ngoài cửa truyền đến tiếng gõ.
"Chung bác sĩ!"
"Vào đi."
Một vị hộ sĩ đẩy cửa vào, "Chung bác sĩ, có khách!"
"Ừ, mọi người chuẩn bị, tôi ra ngay."
Hộ sĩ đóng cửa ra ngoài, Chung Tân thở dài một hơi.
Tiếp tục công tác, chờ dành đủ tiền, có thể cầu hôn Tiểu Linh.
Chung Tân tưởng tượng cảnh kết hôn với bạn gái, tâm tình trở nên vui vẻ.
Chung Tân là bác sĩ chuyên nghiệp làm laser triệt lông, bạn gái hiện tại của anh Lâm Linh là quen ở thẩm mỹ viện, khi đó Lâm Linh tới làm giải phẫu laser triệt lông, hai người không biết thế nào, thoáng cái vừa lòng, hiện sắp tới giai đoạn đàm hôn luận gả.
Làm một bác sĩ laser triệt lông, Chung Tân gặp không ít mỹ nữ, vị khách hôm nay cũng là một mỹ nhân.
Anh ho nhẹ một tiếng, sai hộ sĩ chuẩn bị tốt những gì giải phẫu cần, sau đó nhìn cô gái trên giường giải phẫu.
"Tiểu thư muốn laser triệt lông bộ vị nào?"
"Toàn thân."
Chung Tân giật mình, anh làm bác sĩ laser triệt lông năm năm, lần đầu thấy có người làm toàn thân.
Sợ mình nghe lầm, Chung Tân không xác định hỏi: "Tiểu thư, cô xác định muốn làm toàn thân?"
"Xác định."
"Vậy cô cần biết phí giải phẫu toàn thân là rất cao?"
"Biết."
Chung Tân nghĩ cô gái tựa hồ khá trầm mặc ít lời, vốn định trò chuyện, giờ anh bỏ đi ý niệm này.
Bầu không khí trong phòng giải phẫu thoáng yên lặng.
Ánh mắt Chung Tân hữu ý vô ý liếc về phía cô gái, đột nhiên, anh kinh ngạc trợn tròn mắt.
Cánh tay, cẳng chân cô gái để lộ, bộ lông cực dày và dài.
Có chút người vì vấn đề nội tiết, cho dù là nữ tính, cũng có bộ lông dày, đây không phải đáng ngạc nhiên.
Nhưng mà, Chung Tân ngạc nhiên không phải thể mao cô gái dày, mà là bộ lông của cô màu trắng, là loại trắng hầu như tuyết trắng.
Làm một bác sĩ, Chung Tân biết một số người mắc bệnh bạch biến khiến bộ lông biến trắng, thế nhưng cô gái nhìn qua không giống. Bị bạch biến, da có tí hoặc nhiều vết ban màu trắng, màu da cô gái là mật ong mê người, không chút tỳ vết.
Theo cánh tay hướng lên, Chung Tân chống lại ánh mắt lạnh lùng của cô gái.
...
Một tuần gần đây, Huyền Huyễn nghĩ ngày rất đẹp.
Vì buổi sáng thiếu ánh đèn chớp chớp quấy rầy của Huyền Diệu Khả, nha đầu này tạm thời đổi mục tiêu, cô nhìn trúng Tiêu Xuân Hạ có đôi mắt câu hồn.
Huyền Diệu Khả mưu cầu danh lợi dùng đôi mắt câu hồn này phối bất đồng gương mặt, bất đồng vóc người.
Gần đây, kẻ bi thảm là Tiêu Xuân Hạ, cả ngày phải né tránh Huyền Diệu Khả truy tung chụp ảnh.
Tiêu Xuân Hạ không chỉ một lần khóc lóc kể lể với Huyền Huyễn, nói Huyền Diệu Khả không phải Bạo Long Nữ, là Lang Nữ.
Cô gái đáng sợ kia cư nhiên lợi dụng thủ đoạn phi pháp xâm nhập nhà anh, chụp ảnh anh lúc rời giường.
Huyền Huyễn vẫn hiếu kỳ, Huyền Diệu Khả thế nào thích chụp người lúc rời giường.
Đối vấn đề này, Huyền Huyễn rốt cuộc nhịn không được hỏi.
Huyền Diệu Khả cười quỷ dị, một người khi rời giường, là không phòng bị nhất, thần tình trên mặt là tự nhiên nhất, đó cũng là lúc đẹp nhất.
Cả đầu rối bời, còn buồn ngủ, như vậy đẹp?
Huyền Diệu Khả đặc biệt khinh bỉ, đây gọi là vẻ đẹp hỗn loạn! Có chút hồn nhiên, có chút dã tính, có chút khả ái...
Huyền Huyễn nghe xong dựng thẳng tóc gáy, rốt cuộc nghe không nổi, bỏ chạy.
Dù sao hiện tại chịu tội không phải cậu, Huyền Diệu Khả thích lăn qua lăn lại thế nào thì lăn qua lăn lại thế đó!
Huyền Huyễn yên tâm thoải mái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.