[Huyền Học] Thiên Kim Thật Dựa Livestream Đoán Mệnh Phi Thăng
Chương 16:
Niên Cao Phấn Ti Thang
12/11/2024
Họ hối hận vì phút giây tham lam mong giàu sang đã khiến họ rơi vào hoàn cảnh này. Và họ sợ hãi quyền lực và tài sản của gia đình đối phương sẽ khiến mình trả giá đắt.
Lộc Minh Vi thoáng nhìn cha của Tằng Viện Viện, giữa chân mày khẽ cau lại. Tuy vậy, nàng còn chưa kịp mở miệng thì Tằng Viện Viện đã kéo tay nàng ra khỏi đồn cảnh sát: "Đi thôi, chuyện còn lại cứ để ba ta lo."
Bên ngoài, ánh mặt trời chiếu rọi rực rỡ.
Dưới ánh nắng ấm áp, Lộc Minh Vi chỉ thấy từng sợi khí đen quanh khuôn mặt và tóc của Tằng Viện Viện từ từ tan biến, cuối cùng biến mất hoàn toàn, không còn vương chút nào.
Tằng Viện Viện hít một hơi sâu, rồi chậm rãi thở ra.
Nàng xoay vai, vặn cổ, nhìn Lộc Minh Vi cười: "Lạ thật, giống như cả người vừa được giải thoát vậy!"
Điều đó là đương nhiên.
Lộc Minh Vi gật đầu, mỉm cười đáp: "Loại bỏ được vận xui, thứ còn lại chắc chắn là may mắn."
Tằng Viện Viện gật gù: "Không sai, đúng là vậy."
Nàng vuốt bụng, khẽ thầm thì: "Vi Vi, ta có thể gọi ngươi là Vi Vi không?"
"Được chứ."
"Hehe, Vi Vi, ngươi đói không? Đi nào! Ta dẫn ngươi đến một quán ăn ngon!"
Lộc Minh Vi còn chưa kịp từ chối, đã bị Tằng Viện Viện lôi đi.
Hai người tuy da mặt dày, nhưng cũng không còn mặt mũi quay lại quán rượu Quế Thành, đành chọn một tiệm ăn khác.
Chỉ là quán này lại đông khách quá.
Tằng Viện Viện bước đến cửa hỏi người phục vụ: "Bàn hai người thì còn phải chờ bao lâu nữa?"
Chưa kịp nghe câu trả lời, đoàn người phía trước bỗng nhiên ngừng lại. Một người đàn ông cầm đầu quay lại, giọng nói đầy phấn khích: "Ơ… Lộc đại sư đấy sao!?"
Lộc Minh Vi ngẩng lên nhìn: "Là ngươi à?"
Người lên tiếng chính là chủ livestream, người đã làm chứng cho hai nàng lúc trước.
Thấy Lộc Minh Vi nhận ra mình, anh ta càng hưng phấn hơn.
Chủ livestream chạy lại gần, vẻ mặt nhiệt tình: "Thật là trùng hợp quá! Lộc đại sư, các ngươi cũng đến ăn cơm à? Nếu không thì ngồi chung bàn với chúng ta nhé?"
Lộc Minh Vi nhướng mày: "Đại sư?"
Xem ra, người này cũng khá tinh mắt đấy.
Đánh giá của nàng về chủ livestream này cũng tăng lên đôi chút.
Chủ livestream liên tục gật đầu: "Đúng rồi, đúng rồi! Cứ như vậy nhé!"
Anh ta nhấc chân phải lên, hào hứng tung một cú đá.
Vẻ mặt tràn đầy mong chờ, anh ta hỏi: "Đại sư, ngài xem tư thế của ta thế này có đạt chuẩn không?"
Lộc Minh Vi khóe miệng giật giật, không biết phải bình luận thế nào, bèn nói: "Không tồi."
Chủ livestream lập tức cười rạng rỡ, vui sướng không nói nên lời.
Hắn vô cùng đắc ý giơ điện thoại lên khoe với mọi người: "Thấy chưa? Ngay cả đại sư cũng nói tư thế của ta rất chuẩn đấy! Ha ha ha, ta đã bảo mà, chắc chắn ta có thiên phú mà!"
… Thiên phú?
Đại sư chỉ nói đúng hai chữ thôi mà?
Vừa nãy chân của chủ livestream có rời mặt đất được 30 centimet không vậy?
Con trai ba tuổi nhà ta còn làm tốt hơn hắn!
???
Sao chủ livestream lại gọi cô gái đó là "đại sư"?
Người ở trên vừa mới vào xem phải không?
Xem lại phát sóng đi, cô ấy thực sự là đại sư đấy, còn chủ livestream thì đúng là đồ cùi bắp!
Trên màn hình điện thoại, các bình luận lướt qua không ngừng.
Lộc Minh Vi nhìn thấy màn hình điện thoại nhấp nháy, có chút tò mò: "Đây là phát sóng trực tiếp à?"
Chủ livestream – mà mọi người gọi là Cầu ca – ngơ ngác: "Hả?"
Hắn cúi đầu nhìn điện thoại: "À, đại sư không thích phát sóng trực tiếp sao? Để ta tắt đi trước nhé…"
Lộc Minh Vi: "Không, ta chỉ tò mò thôi."
Có chút hứng thú với phát sóng trực tiếp, nàng nhận lời mời và cùng Cầu ca bước vào trong quán.
Trong phòng livestream, mọi người thảo luận không ngớt.
Nhiều người nghi ngờ rằng biểu hiện của Lộc Minh Vi hơi quá giả: *Bây giờ còn ai chưa từng xem livestream nữa?*
*… Giả bộ hả?*
Lộc Minh Vi thoáng nhìn cha của Tằng Viện Viện, giữa chân mày khẽ cau lại. Tuy vậy, nàng còn chưa kịp mở miệng thì Tằng Viện Viện đã kéo tay nàng ra khỏi đồn cảnh sát: "Đi thôi, chuyện còn lại cứ để ba ta lo."
Bên ngoài, ánh mặt trời chiếu rọi rực rỡ.
Dưới ánh nắng ấm áp, Lộc Minh Vi chỉ thấy từng sợi khí đen quanh khuôn mặt và tóc của Tằng Viện Viện từ từ tan biến, cuối cùng biến mất hoàn toàn, không còn vương chút nào.
Tằng Viện Viện hít một hơi sâu, rồi chậm rãi thở ra.
Nàng xoay vai, vặn cổ, nhìn Lộc Minh Vi cười: "Lạ thật, giống như cả người vừa được giải thoát vậy!"
Điều đó là đương nhiên.
Lộc Minh Vi gật đầu, mỉm cười đáp: "Loại bỏ được vận xui, thứ còn lại chắc chắn là may mắn."
Tằng Viện Viện gật gù: "Không sai, đúng là vậy."
Nàng vuốt bụng, khẽ thầm thì: "Vi Vi, ta có thể gọi ngươi là Vi Vi không?"
"Được chứ."
"Hehe, Vi Vi, ngươi đói không? Đi nào! Ta dẫn ngươi đến một quán ăn ngon!"
Lộc Minh Vi còn chưa kịp từ chối, đã bị Tằng Viện Viện lôi đi.
Hai người tuy da mặt dày, nhưng cũng không còn mặt mũi quay lại quán rượu Quế Thành, đành chọn một tiệm ăn khác.
Chỉ là quán này lại đông khách quá.
Tằng Viện Viện bước đến cửa hỏi người phục vụ: "Bàn hai người thì còn phải chờ bao lâu nữa?"
Chưa kịp nghe câu trả lời, đoàn người phía trước bỗng nhiên ngừng lại. Một người đàn ông cầm đầu quay lại, giọng nói đầy phấn khích: "Ơ… Lộc đại sư đấy sao!?"
Lộc Minh Vi ngẩng lên nhìn: "Là ngươi à?"
Người lên tiếng chính là chủ livestream, người đã làm chứng cho hai nàng lúc trước.
Thấy Lộc Minh Vi nhận ra mình, anh ta càng hưng phấn hơn.
Chủ livestream chạy lại gần, vẻ mặt nhiệt tình: "Thật là trùng hợp quá! Lộc đại sư, các ngươi cũng đến ăn cơm à? Nếu không thì ngồi chung bàn với chúng ta nhé?"
Lộc Minh Vi nhướng mày: "Đại sư?"
Xem ra, người này cũng khá tinh mắt đấy.
Đánh giá của nàng về chủ livestream này cũng tăng lên đôi chút.
Chủ livestream liên tục gật đầu: "Đúng rồi, đúng rồi! Cứ như vậy nhé!"
Anh ta nhấc chân phải lên, hào hứng tung một cú đá.
Vẻ mặt tràn đầy mong chờ, anh ta hỏi: "Đại sư, ngài xem tư thế của ta thế này có đạt chuẩn không?"
Lộc Minh Vi khóe miệng giật giật, không biết phải bình luận thế nào, bèn nói: "Không tồi."
Chủ livestream lập tức cười rạng rỡ, vui sướng không nói nên lời.
Hắn vô cùng đắc ý giơ điện thoại lên khoe với mọi người: "Thấy chưa? Ngay cả đại sư cũng nói tư thế của ta rất chuẩn đấy! Ha ha ha, ta đã bảo mà, chắc chắn ta có thiên phú mà!"
… Thiên phú?
Đại sư chỉ nói đúng hai chữ thôi mà?
Vừa nãy chân của chủ livestream có rời mặt đất được 30 centimet không vậy?
Con trai ba tuổi nhà ta còn làm tốt hơn hắn!
???
Sao chủ livestream lại gọi cô gái đó là "đại sư"?
Người ở trên vừa mới vào xem phải không?
Xem lại phát sóng đi, cô ấy thực sự là đại sư đấy, còn chủ livestream thì đúng là đồ cùi bắp!
Trên màn hình điện thoại, các bình luận lướt qua không ngừng.
Lộc Minh Vi nhìn thấy màn hình điện thoại nhấp nháy, có chút tò mò: "Đây là phát sóng trực tiếp à?"
Chủ livestream – mà mọi người gọi là Cầu ca – ngơ ngác: "Hả?"
Hắn cúi đầu nhìn điện thoại: "À, đại sư không thích phát sóng trực tiếp sao? Để ta tắt đi trước nhé…"
Lộc Minh Vi: "Không, ta chỉ tò mò thôi."
Có chút hứng thú với phát sóng trực tiếp, nàng nhận lời mời và cùng Cầu ca bước vào trong quán.
Trong phòng livestream, mọi người thảo luận không ngớt.
Nhiều người nghi ngờ rằng biểu hiện của Lộc Minh Vi hơi quá giả: *Bây giờ còn ai chưa từng xem livestream nữa?*
*… Giả bộ hả?*
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.