Huyền Huyễn Bắt Đầu Từ Hỗn Độn Thể
Chương 14: Biết Giặt Quần Áo Nấu Cơm Là Được, Đại Ma Thần Huyết Mạch
Tiên Nữ Xuyên Liễu Bàn Thứ
23/12/2020
Trong nháy mắt nghe thấy giọng nói này.
Nam tử áo lam bỗng nhiên trợn mắt, huyết sắc trên mặt biến mất, không còn vênh váo hung hăng như vừa rồi nữa.
“Xin Thần Tử thứ tội.”
Hắn ta vội vàng hướng về phía phát ra giọng nói quỳ xuống.
“Đây là. . .”
Nhìn về nơi đó, hô hấp của tất cả tu sĩ không khỏi cứng lại.
Người tới giống như bước ra từ một bức tranh sơn thủy, hòa làm một thể với thiên địa, lại giống như trích tiên bên ngoài chín tầng mây, không có tì vết, trong suốt tự nhiên.
Áo trắng vân văn, thân hình cao lớn, một thân tràn đầy tiên ý mờ mịt.
Khuôn mặt giống như bao phủ một tầng tiên vụ, không nhìn thấy rõ ràng, chỉ có hai mắt giống như biển sâu, lộ ra lạnh nhạt trầm tĩnh.
Lại giống như ở một phương thế giới khác.
Đây chính là truyền nhân của Trường Sinh thế gia sao?
Không cần phải nói, mặc dù đám đệ tử Cố gia chưa bao giờ nhìn thấy chân dung Cố Trường Sinh, nhưng trong nháy mắt đã xác định.
Người này chính là Thần Tử trong truyền thuyết!
“Bái kiến Thần Tử.” Bọn họ lập tức cùng nhau chào hỏi.
Cố Trường Sinh khẽ vuốt cằm, bảo bọn họ đứng dậy.
Thật ra hắn đã đến đây một lúc rồi, chỉ là vẫn chưa hiện thân mà thôi.
Nam tử áo lam đầu đầy mồ hôi, sắc mặt tái nhợt, căn bản không ngờ mình lại bị trách phạt như vậy.
“Xin Thần Tử thứ tội.”
Cố Trường Sinh cũng biết trách phạt tộc nhân trước mặt nhiều người ngoài như vậy rất không thỏa đáng.
Nhưng hắn vẫn phải có uy tín, nhất là việc liên quan đến mặt mũi Cố gia.
“Tự mình đến gặp tộc lão hình pháp lĩnh phạt đi, lần sau nếu để ta lại gặp được, sẽ không phạt trượng đơn giản như vậy đâu.”
Hắn nhàn nhạt nói, sau đó hắn nhìn về phía thiếu nữ thanh tú vẻ mặt mờ mịt, thậm chí tay chân có chút luống cuống kia.
“Ngươi tên là gì?”
Cố Trường Sinh hỏi.
“A! Ta sao?” Thiếu nữ thanh tú giống như còn chưa lấy lại tinh thần từ chuyện vừa rồi, nghe được Cố Trường Sinh hỏi, nửa ngày không phản ứng.
Người xung quanh ném ánh mắt ước ao ghen tị về phía nàng ta.
Đến tộc nhân Cố gia có mặt ở đây cũng thế.
Cố Trường Sinh luôn cảm thấy thiếu nữ thanh tú có chút chậm chạp, nhưng vẫn tiếp tục nói: “Đúng, là ngươi.”
“Ta. . . Ta tên là Tô Tiểu Huyên, Thần Tử, ta có thể làm tùy tùng của ngươi sao?” Cuối cùng nàng ta đã phản ứng lại, vị công tử mặc áo trắng như trích tiên này đang nói chuyện với mình, thiếu nữ thanh tú nghẹn đến đỏ mặt, lấy dũng khí nói.
“Biết nấu cơm không?”
“Biết.” Tô Tiểu Huyên có chút mộng bức, không hiểu vì sao Thần Tử của Cố gia lại hỏi như vậy, nhưng khẳng định nàng ta biết nấu cơm.
“Biết giặt quần áo không?”
“Cũng biết.”
“Vậy thì ngươi đi.” Cố Trường Sinh tùy ý nói.
? ? ?
Giờ khắc này, không chỉ Tô Tiểu Huyên mộng bức, tất cả tu sĩ tuổi trẻ xung quanh cũng đều mộng bức.
Giặt quần áo nấu cơm!
Bọn họ cũng biết mà.
Thần Tử Cố gia chọn lựa tùy tùng tùy ý như vậy sao? Hay là thiếu nữ thanh tú tên Tô Tiểu Huyên kia có vận khí quá tốt rồi?
Vẻ mặt nam tử áo lam quỳ rạp trên mặt đất trở nên vô cùng hoảng sợ.
“Cái này. . .” Tô Tiểu Huyên cảm thấy đầu óc choáng váng, giống như bị một đĩa bánh từ trên trời rơi xuống trúng đầu.
Trước khi đến đây, nàng ta đã có dự định sẽ phải tranh đoạt với vô số thiên kiêu rồi.
Nhưng . . Hạnh phúc tới quá đột nhiên, khiến nàng ta trở tay không kịp.
Tô Tiểu Huyên lộn xộn nói: “Công tử, ta không chỉ biết giặt quần áo nấu cơm, kiếm pháp của ta. . .”
Cố Trường Sinh khoát tay ngắt lời Tô Tiểu Huyên, lạnh nhạt nói: “Biết giặt quần áo nấu cơm là đủ rồi.”
Trời sinh kiếm cốt, bên trong vận có một tia tử ý.
Vận khí màu tím, tương lai, thành tựu của thiếu nữ này sẽ không quá thấp.
Đương nhiên những lời này Cố Trường Sinh sẽ không nói với mọi người.
Bồ Đề Minh Kính Pháp, không chỉ có thể khám phá bản nguyên, hơn nữa còn có thể dò xét khí vận.
Nhưng trong mắt mọi người, lại biến thành điên cuồng ghen ghét.
Vận khí của Tô Tiểu Huyên này cũng quá tốt đi!
Bề ngoài không tính đứng đầu, thiên phú thực lực cũng không tính đứng đầu, chỉ biết giặt quần áo nấu cơm đã được Cố gia Thần Tử xem trọng.
Có thể đoán được, tương lai của thiếu nữ này sẽ vô cùng vô tận!
Tất cả mọi người trong Cố gia đều hâm mộ ghen ghét Tô Tiểu Huyên không thôi, bọn họ cũng không có phúc khí được Thần Tử xem trọng như vậy.
Bên trong liễn xa, nữ tử tuyệt mĩ mặc đại bào phượng văn, trên mặt có vẻ hoàng đạo tôn quý, trong lòng cũng không khỏi thầm nói: “Vận khí của thiếu nữ này đúng là không tệ, tu vi chỉ có Tịch Địa cảnh nhất chuyển, thế mà cũng có thể lọt vào mắt vị kia.”
Nhưng trong nội tâm nàng ta vẫn mang theo vài phần ngạo nghễ và lơ đễnh như cũ.
Cho rằng chuyện này hoàn toàn do vận khí.
Nàng ta là cửu công chúa của hoàng triều Cảnh Dương, trời sinh Đế Hoàng thể, tuyệt đối là Chí Tôn trẻ tuổi, tương lai trưởng thành có thể quét ngang một phương, bây giờ lại hạ thấp thân phận cam tâm tình nguyện làm một tùy tùng.
Chỉ cần Thần Tử Cố gia có nhãn quang, tuyệt đối sẽ chọn nàng ta.
“Nếu không phải hoàng triều gặp nạn, cần nâng đỡ, ta cần gì phải đến đây. . .”
Yên lặng nghĩ tới đây, trên mặt nữ tử tuyệt mỹ khôi phục lại vẻ tôn quý ngạo nghễ như cũ.
Trong lòng nàng ta rất tự tin, tự tin đối với thực lực, thiên phú, cùng mỹ mạo của mình.
Cố Trường Sinh chọn Tô Tiểu Huyên xong, ánh mắt lại lần nữa bắt đầu đánh giá đám người.
Thấy vậy, hô hấp của tất cả tu sĩ cũng ngừng lại, trong lòng ẩn chứa kích động và chờ mong, biết đâu vận khí của mình cũng tốt như Tô Tiểu Huyên thì sao.
Trong liễn xa bạch ngọc, thân thể Sở Yêu Nguyệt dựa ra sau cũng không khỏi ngồi ngay ngắn lại.
Bên trên Lục Dực Đạp Thiên Thú, hô hấp của nam tử trẻ tuổi như Ma Thần cũng không nhịn được chậm lại, tay cầm trường kích dùng sức hơn rất nhiều.
Trong lòng không bình tĩnh như bề ngoài.
“Ngươi tên là gì?”
Cố Trường Sinh nhìn về phía thân ảnh trên Lục Dực Đạp Thiên Thú, lên tiếng hỏi.
“Thác Bạt Tư Vũ.”
Trong lòng nam tử trẻ tuổi như Ma Thần kích động, lập tức lớn tiếng nói.
Thác Bạt Cổ Tộc, bắt nguồn từ một tộc ở Cổ Hoang Giới, là hậu đại của Ma Thần từ thượng cổ.
Mà trên người hắn ta có huyết mạch của Đại Ma Thần, chính là người nổi bật trong tộc.
Một thân khí huyết chi lực, tại Nhục Thân cảnh, trực tiếp đột phá ngàn vạn cân.
“Rất tốt, từ nay về sau, ngươi liền đi cùng ta đi.”
Cố Trường Sinh hài lòng nói.
Hắn coi trọng lực lượng huyết mạch của nam tử này, có hi vọng thành tựu Đại Ma Thần, đó chính là tồn tại có thể khiêu chiến Chí Tôn.
Nam tử áo lam bỗng nhiên trợn mắt, huyết sắc trên mặt biến mất, không còn vênh váo hung hăng như vừa rồi nữa.
“Xin Thần Tử thứ tội.”
Hắn ta vội vàng hướng về phía phát ra giọng nói quỳ xuống.
“Đây là. . .”
Nhìn về nơi đó, hô hấp của tất cả tu sĩ không khỏi cứng lại.
Người tới giống như bước ra từ một bức tranh sơn thủy, hòa làm một thể với thiên địa, lại giống như trích tiên bên ngoài chín tầng mây, không có tì vết, trong suốt tự nhiên.
Áo trắng vân văn, thân hình cao lớn, một thân tràn đầy tiên ý mờ mịt.
Khuôn mặt giống như bao phủ một tầng tiên vụ, không nhìn thấy rõ ràng, chỉ có hai mắt giống như biển sâu, lộ ra lạnh nhạt trầm tĩnh.
Lại giống như ở một phương thế giới khác.
Đây chính là truyền nhân của Trường Sinh thế gia sao?
Không cần phải nói, mặc dù đám đệ tử Cố gia chưa bao giờ nhìn thấy chân dung Cố Trường Sinh, nhưng trong nháy mắt đã xác định.
Người này chính là Thần Tử trong truyền thuyết!
“Bái kiến Thần Tử.” Bọn họ lập tức cùng nhau chào hỏi.
Cố Trường Sinh khẽ vuốt cằm, bảo bọn họ đứng dậy.
Thật ra hắn đã đến đây một lúc rồi, chỉ là vẫn chưa hiện thân mà thôi.
Nam tử áo lam đầu đầy mồ hôi, sắc mặt tái nhợt, căn bản không ngờ mình lại bị trách phạt như vậy.
“Xin Thần Tử thứ tội.”
Cố Trường Sinh cũng biết trách phạt tộc nhân trước mặt nhiều người ngoài như vậy rất không thỏa đáng.
Nhưng hắn vẫn phải có uy tín, nhất là việc liên quan đến mặt mũi Cố gia.
“Tự mình đến gặp tộc lão hình pháp lĩnh phạt đi, lần sau nếu để ta lại gặp được, sẽ không phạt trượng đơn giản như vậy đâu.”
Hắn nhàn nhạt nói, sau đó hắn nhìn về phía thiếu nữ thanh tú vẻ mặt mờ mịt, thậm chí tay chân có chút luống cuống kia.
“Ngươi tên là gì?”
Cố Trường Sinh hỏi.
“A! Ta sao?” Thiếu nữ thanh tú giống như còn chưa lấy lại tinh thần từ chuyện vừa rồi, nghe được Cố Trường Sinh hỏi, nửa ngày không phản ứng.
Người xung quanh ném ánh mắt ước ao ghen tị về phía nàng ta.
Đến tộc nhân Cố gia có mặt ở đây cũng thế.
Cố Trường Sinh luôn cảm thấy thiếu nữ thanh tú có chút chậm chạp, nhưng vẫn tiếp tục nói: “Đúng, là ngươi.”
“Ta. . . Ta tên là Tô Tiểu Huyên, Thần Tử, ta có thể làm tùy tùng của ngươi sao?” Cuối cùng nàng ta đã phản ứng lại, vị công tử mặc áo trắng như trích tiên này đang nói chuyện với mình, thiếu nữ thanh tú nghẹn đến đỏ mặt, lấy dũng khí nói.
“Biết nấu cơm không?”
“Biết.” Tô Tiểu Huyên có chút mộng bức, không hiểu vì sao Thần Tử của Cố gia lại hỏi như vậy, nhưng khẳng định nàng ta biết nấu cơm.
“Biết giặt quần áo không?”
“Cũng biết.”
“Vậy thì ngươi đi.” Cố Trường Sinh tùy ý nói.
? ? ?
Giờ khắc này, không chỉ Tô Tiểu Huyên mộng bức, tất cả tu sĩ tuổi trẻ xung quanh cũng đều mộng bức.
Giặt quần áo nấu cơm!
Bọn họ cũng biết mà.
Thần Tử Cố gia chọn lựa tùy tùng tùy ý như vậy sao? Hay là thiếu nữ thanh tú tên Tô Tiểu Huyên kia có vận khí quá tốt rồi?
Vẻ mặt nam tử áo lam quỳ rạp trên mặt đất trở nên vô cùng hoảng sợ.
“Cái này. . .” Tô Tiểu Huyên cảm thấy đầu óc choáng váng, giống như bị một đĩa bánh từ trên trời rơi xuống trúng đầu.
Trước khi đến đây, nàng ta đã có dự định sẽ phải tranh đoạt với vô số thiên kiêu rồi.
Nhưng . . Hạnh phúc tới quá đột nhiên, khiến nàng ta trở tay không kịp.
Tô Tiểu Huyên lộn xộn nói: “Công tử, ta không chỉ biết giặt quần áo nấu cơm, kiếm pháp của ta. . .”
Cố Trường Sinh khoát tay ngắt lời Tô Tiểu Huyên, lạnh nhạt nói: “Biết giặt quần áo nấu cơm là đủ rồi.”
Trời sinh kiếm cốt, bên trong vận có một tia tử ý.
Vận khí màu tím, tương lai, thành tựu của thiếu nữ này sẽ không quá thấp.
Đương nhiên những lời này Cố Trường Sinh sẽ không nói với mọi người.
Bồ Đề Minh Kính Pháp, không chỉ có thể khám phá bản nguyên, hơn nữa còn có thể dò xét khí vận.
Nhưng trong mắt mọi người, lại biến thành điên cuồng ghen ghét.
Vận khí của Tô Tiểu Huyên này cũng quá tốt đi!
Bề ngoài không tính đứng đầu, thiên phú thực lực cũng không tính đứng đầu, chỉ biết giặt quần áo nấu cơm đã được Cố gia Thần Tử xem trọng.
Có thể đoán được, tương lai của thiếu nữ này sẽ vô cùng vô tận!
Tất cả mọi người trong Cố gia đều hâm mộ ghen ghét Tô Tiểu Huyên không thôi, bọn họ cũng không có phúc khí được Thần Tử xem trọng như vậy.
Bên trong liễn xa, nữ tử tuyệt mĩ mặc đại bào phượng văn, trên mặt có vẻ hoàng đạo tôn quý, trong lòng cũng không khỏi thầm nói: “Vận khí của thiếu nữ này đúng là không tệ, tu vi chỉ có Tịch Địa cảnh nhất chuyển, thế mà cũng có thể lọt vào mắt vị kia.”
Nhưng trong nội tâm nàng ta vẫn mang theo vài phần ngạo nghễ và lơ đễnh như cũ.
Cho rằng chuyện này hoàn toàn do vận khí.
Nàng ta là cửu công chúa của hoàng triều Cảnh Dương, trời sinh Đế Hoàng thể, tuyệt đối là Chí Tôn trẻ tuổi, tương lai trưởng thành có thể quét ngang một phương, bây giờ lại hạ thấp thân phận cam tâm tình nguyện làm một tùy tùng.
Chỉ cần Thần Tử Cố gia có nhãn quang, tuyệt đối sẽ chọn nàng ta.
“Nếu không phải hoàng triều gặp nạn, cần nâng đỡ, ta cần gì phải đến đây. . .”
Yên lặng nghĩ tới đây, trên mặt nữ tử tuyệt mỹ khôi phục lại vẻ tôn quý ngạo nghễ như cũ.
Trong lòng nàng ta rất tự tin, tự tin đối với thực lực, thiên phú, cùng mỹ mạo của mình.
Cố Trường Sinh chọn Tô Tiểu Huyên xong, ánh mắt lại lần nữa bắt đầu đánh giá đám người.
Thấy vậy, hô hấp của tất cả tu sĩ cũng ngừng lại, trong lòng ẩn chứa kích động và chờ mong, biết đâu vận khí của mình cũng tốt như Tô Tiểu Huyên thì sao.
Trong liễn xa bạch ngọc, thân thể Sở Yêu Nguyệt dựa ra sau cũng không khỏi ngồi ngay ngắn lại.
Bên trên Lục Dực Đạp Thiên Thú, hô hấp của nam tử trẻ tuổi như Ma Thần cũng không nhịn được chậm lại, tay cầm trường kích dùng sức hơn rất nhiều.
Trong lòng không bình tĩnh như bề ngoài.
“Ngươi tên là gì?”
Cố Trường Sinh nhìn về phía thân ảnh trên Lục Dực Đạp Thiên Thú, lên tiếng hỏi.
“Thác Bạt Tư Vũ.”
Trong lòng nam tử trẻ tuổi như Ma Thần kích động, lập tức lớn tiếng nói.
Thác Bạt Cổ Tộc, bắt nguồn từ một tộc ở Cổ Hoang Giới, là hậu đại của Ma Thần từ thượng cổ.
Mà trên người hắn ta có huyết mạch của Đại Ma Thần, chính là người nổi bật trong tộc.
Một thân khí huyết chi lực, tại Nhục Thân cảnh, trực tiếp đột phá ngàn vạn cân.
“Rất tốt, từ nay về sau, ngươi liền đi cùng ta đi.”
Cố Trường Sinh hài lòng nói.
Hắn coi trọng lực lượng huyết mạch của nam tử này, có hi vọng thành tựu Đại Ma Thần, đó chính là tồn tại có thể khiêu chiến Chí Tôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.