Huyền Huyễn Chi Diệt Thế Chí Tôn
Chương 46: 1 vs 12.
Hoàng Chi Nhất Thiếu
12/12/2019
Cái kia thơ ca đám người nghe thấy, thu lấy đọc lớn, thanh âm đám người
đồng thanh bao quát bán kính vài dặm xa. Phía xa Phong Thần nghe thấy
trên mặt nở ra một nụ cười. Đưa tay hướng trường thương về phía đám Hung Thú, bước tới một bước chấn lớn, thân thể tựa như cự lực lao nhanh
hướng trới. Phía dưới đại địa bị hắn giẫm mạnh lấy tạo một cái vết lỏm
sâu xuồng gần 1m đẩy mạnh thân thể. Trực diện đâm lấy hướng tới trung
tâm chổ xa hướng tới. Tốc độ lao tới quá mức nhanh cùng mạnh mẻ, trên
đường tới mấy đầu Hung Thú không kịp tránh né bị trường thương đâm xuyên cùng đánh bay ra ngoài mất hết sinh cơ.
Đám người nhận nhấy có chút kinh ngạc cùng có chút sợ lấy, cự lực phải mạnh tới bao nhiêu mới có thể như thế thực hiện lấy, đâu phải tự nhiên tiến tới trung tâm địch. Đám người như có dấu hỏi lớn trong đầu.
Trung tâm đám Hung Thú, hắn vung lấy trường thương liên tục đánh lấy, trường thương hắn vung lấy tựa như múa kết hợp từng bước di chuyển trông rất nhẹ nhàng cùng uyển chuyển, lưỡi thương tựa như lóe lên ánh quang tạo ra một đường cong tròn lấy đỏ sắc quét lấy không sai biệt là vết máu trên lưỡi thương tạo thành, hắn thi triển tới không dùng lấy Hồn Lực cùng Hồn Kỷ chỉ dùng lấy toàn bộ cự lực thân thể phát động, hiện tại đầu cửu giai Hung Thú hắn không cần quá phải xem trọng, chỉ cần một quyền liền có thế, trường thương gần 400 cân nặng đánh lấy xung quanh, từng đầu Hung Thú nhận lấy một mực bị đánh bay ra ngoài gia nhập lấy đám đông chân Hung Thú.
Xung quanh hắn phạm vi gần 20m không một đầu Hung Thú nào có thể hướng tới, liên tục từng cái công kích hắn phát động liên tục, mỗi một thương đại biểu miểu sát lấy một đầu cửu giai Hung Thú, đại biểu 200 đầu là 200 lần vung thương một dạng.
Phía xa đám Vương cấp Cự Lang thấy vậy cũng sớm nên có dị động nếu không rất nhanh liền tổn thất nặng nề. Đám kia Vương cấp Hung Thú đâu thể nhanh chóng tiến đến thế được, số lượng cửu giai bao quát lấy hắn quá mức nhiều, chí ít cần một chút thời gian không đạp lên chúng mà tiến vào.
Trung tâm, Phong Thần tựa như múa thương một dạng, nhìn tới tựa như không có một chút lực nào cũng như trông có vẻ chậm nhưng mỗi một kích đánh trúng tựa như cự lực đạt phát không một đầu cửu giai có thể ngăn cản, bị đánh bay ra xa. Lúc này đối đầu không quá mức khó khăn, cũng chỉ đầu cửu giai Hung Thú mà thôi, hắn nhắm mắt cũng có thể giết lấy, đủ để hắn đánh cũng chỉ có mấy đầu Vương cấp kia mà thôi.
Từng kích một uyển chuyển tạo thành từng thương quang tựa như đưa tay đánh lấy một đầu bút vậy, hắn có thể nói thương pháp tu luyện chưa quá mức cao siêu nhưng được xem là đỉnh điểm hiện tại, cũng vì thế mà hắn có thể thoải mái đánh bay chúng địch lao tới. Mỗi một cái công kích cự lực mỗi một đầu Hung Thú ngả xuống không sức gượng dậy. Mỗi một kích đánh tới đám Hung Thú lại tổn thất nặng nề.
Hú hú!
Phía xa hơn 10 đầu Vương cấp Hung Thú lao tới vận tốc nhanh cùng tiếng hú vang trời không ngắt quảng tựa như hiệu lệnh tránh ra một dạng, từng đầu cửu giai phía sau tựa như di chuyển qua hai bên tại một lối lớn cùng khoảng trống rộng phía trung tâm. Hướng phía Phong Thần đánh tới, từng đầu Vương cấp hùng hổ sắc mặt, cặp mắt tức giận đỏ như màu, thấy rõ sự phẫn nộ, chỉ một làng bé nhỏ mà giết chết rất nhiều con dân của chúng, đâu thể dễ dàng tha thứ, phải giết chết đám người liền có thể.
Thân thể cao hơn 5m lớn dài gần 8m Cự Lang, thân thể to lớn cùng màu lông xám đen điểm đôi chút quang trắng bạc vết kẻ toàn thân, tứ chi to lớn cùng từng cái móng vuốt sắc nhọn lộ ra hướng tới hắn, hàm răng sắc bén tựa như muốn đâm xuyên qua thân thể. Ánh mắt nhìn chằm chằm lấy, cũng không quá nhanh nhạy khi trực tiếp lao tới, nó kinh nghiệm chiến đấu đâu phải ít tới vậy, không biết trải qua bao nhiêu lần săn giét con mồi đơn lẻ cho chúng biết cách nhanh nhất để giết cũng như hành hạ chúng tới kiệt lực. Nhưng lần này lại khác, chúng không hề muốn giây dưa chỉ muốn giết hắn nhanh nhất có thể rồi đánh tới phía xa kia làng.
Phía xa từng người trông thấy cảnh này cảm giác tựa như có chút lông tơ dựng đứng, một mình hắn bị hơn mười đầu Hung Thú, đúng 12 đầu bao vây lấy, số lượng quá nhiều cho một người. Sắc mặt đám người có chút trầm xuống, thực lực không đủ liền chết ngay tức khắc khỏi phải bàn, lúc này đám người đi tới cũng chỉ làm vướng chân hắn mà thôi.
“Đại trưởng lảo hắn…”
Phía sau tiếng thanh âm trong trẻo vang lên, nghe thấy chắc chắn đoán được người phát ra cũng chỉ có nàng ta Trúc Nhi, nàng không quá thân thuộc cùng hắn nhưng cũng có chút nhận thức khác biệt chưa kể hiện tại hắn cũng đang ngăn lại Hung Thú triều tịch cho đám người. Nàng trên mặt có chút tái xanh, từ nàng cảm nhận lấy từng đầu khí tức kinh khủng từ đám Hung Thú phát ra đủ để khiến nàng sợ tới run người chưa kể một đánh 12 thế khác nào lấy trứng chọi đá. Hai bàn nay nàng nắm chặt, ánh mắt đổ dồn lấy thân thể hắn.
“Quan sát kỷ tới, lão sư người không đơn giản như vậy đâu”.
Thuấn Thiếu Thiên nghe thấy cũng có chút lo lắng, nhìn thấy cái kia lão sư hắn truyền tới hình ảnh nhưng chưa trực tiếp thấy cùng đám kia Hung Thú tựa như mạnh hơn thực lực chưa thể nói tới điều gì. Hắn cũng có chút sốt sắng, lão sư hắn không thể ngăn cản chắc chắn đám người không thể thoát khỏi.
Ai ai trong đám người mà không lo lắng lấy, thời gian đám người cùng hắn quen lấy cũng chỉ một năm nhưng gặp mặt đâu chỉ đếm trên đầu ngón tay, có thể liền hắn rời đi bỏ mặc lấy đám người nhưng lúc này hắn lại đứng ra tới. Đám người cũng vì thế mà thêm phần kính nể hắn. Cảm giác tựa như đang lâm trận một dạng. Không thể làm gì hơn lúc này cũng chỉ biết cầu nguyện mà thôi.
Đúng vậy. Bị 12 đầu Vương cấp Hung Thú hắn sắc mặt không quá khó coi, từ đó có thể nhận thấy nét mặt nghiêm nghị cùng tự tin, cảm giác tựa như có thể thắng lấy. Hắn cũng rất ngứa ngáy thân thể, đã lâu như vậy mới có một trận phải đánh cho thỏa mãn, cảm giác nhận thương thế lấy tựa như rất kích thích hắn. Càng bị thương hắn càng hăng máu, không chuyện gì liền có thể nói trước.
Tay kia nắm chặt trường thương đưa tới, toàn thân vận khí phát ra một luồng gió mạnh thồi tới xung quanh, phía xa có thể cảm nhận được trong ngọn gió có chút lạ, có thể cảm nhận lấy mùi hương huyết dịch một dạng. Đám Hung Thú cũng có cảm nhận như vậy, có đầu yếu chút trực tiếp lùi về sau khoảng cách xa.
Trên thân thể hắn dần dần phát ra khí tức ngày một tăng tựa như không có điểm dừng một dạng, mái tóc bung dây bay tung tóe theo gợn sóng khí tức, thân thể tựa như có quang mang phát ra bao phủ lấy toàn thân, thân cao gần 6 thước lúc này khí huyết sôi trào tới cực điểm, chiến ý trùng thiên cảm giác. Trên tay trường thương thôi động lấy Võ Hồn cùng thúc đẩy Hồn Lực đẩy cao tới cực điểm, quanh thân ba cái Hồn Hoàn vàng – tím – tím hiện lên thấy rõ, khí tức hắn lúc này bùng phát tới cực điểm mạnh. Lần này tựa như hắn toàn lực đánh tới.
Phía xa đám người tựa như bị khí tức hắn dọa sợ có chút đứng không vững, cảm giác thân thể có chút đau một dạng. Quá mức kinh khủng. Thực lực hắn đủ để khiến Đấu Sư cảnh có chút sợ.
“Đại trưởng lảo hắn Đấu Sư cảnh”.
Đám người không quá kinh ngạc, tựa như có chút ngoài ý. Đám người nghĩ tới hắn chí ít cũng Đấu Vương cảnh trở lên nhưng lúc này mới nhận thấy rõ khí tức không sai biệt Đấu Sư cảnh. Cảm giác có chút hơi thất thế đám người.
“Nhìn tới, có chút khác biệt”.
Lão nhân Thuấn Phong nhanh nhạy cảm nhận tới, từ trong khí tức không sai Đấu Sư cảnh tựa như co chút gì khó nói. Từng cái Hồn Hoàn hiện ra khiến đám người có chút sợ cảm giác. Đâu phải Đấu Sư cảnh bình thường đâu, cái kia thực lực trên Đấu Sư cảnh một khoảng cách xa.
“Hắn… hắn hấp thu vượt cấp, chưa kể thực lực không dừng lại tại đó”.
Đám người kinh ngạc trên mặt con ngươi co rút lấy quan sát. Hấp thu vượt cấp Hồn Hoàn đâu chỉ khó tới cực điểm mà phải đủ mạnh để áp chế lấy nó, chỉ sơ sẩy một bước liền có thể mất mạng nhưng hắn liền có thể. Cảm giác ba cái Hồn Hoàn đều vượt cấp mà thu, đám người có chút mộng. Chưa kể khí tức hắn ngày một tăng lên chưa dừng tới.
Lúc này hắn thực lực được xem đỉnh phong nhất mọi khi, chưa kể lần này hắn còn phải mượn đám này Hung Thú tu luyện lấy, có thể gia tăng bước lớn thực lực. Trên tay trường thương cùng ba cái Hồn Hoàn bay lơ lửng quay lấy, đám Hung Thú tựa như có sức ép nhận phải. Có đầu Vương cấp Hung Thú yếu chút liền lùi ra sau vài bước, ánh mắt trong đó thấy có chút sợ hải.
“Tới đây”.
Phong Thần đưa tay hướng trường thương tới đám Hung Thú thét lớn, thanh âm mạnh mẽ ẩn chứa Hồn Lực làm rung chuyển mặt đất. Đám kia Hung Thú tựa như bị khiêu khích một dạng. Đáp trả bằng từng tiếng hú dài không ngắt lao tới.
12 đầu Hung Thú như điên cuồng đánh tới, đại địa bị kinh khủng cự lực làm cho rung chuyển, mỗi một đầu Vương cấp đều có thực lực khác biệt cùng thuộc tính khác nhau, từng cái công kích chúng khác xa nhau, có chút hơi khó đối phó.
Mũi thương chạm đất, hắn chạy nhanh tới kéo lấy mũi thương quét một đường dài. Kinh khủng cự lực hai bên va chạm, từng thanh âm công kích đánh tới phát ra rất mạnh, phía xa như cảm giác được khó chịu. Hắn tốc độ rất nhanh liền tránh né rồi công kích lấy. Đám này Vương cấp đâu chỉ thực lực gấp nhiều lần cùng sức phòng ngự hết sức mạnh mẻ, đánh tới có chút hơi rân rân cảm giác tay.
Bành bành!
Từng cái thanh âm đánh tới liên tục, tốc độ đâu chỉ nhanh kinh người, đám người có chút không theo kịp hắn tốc độ. Đúng thật hắn tốc độ đâu chỉ vượt xa đám người, ngay cả bản thân hắn có chút tự tin vào nó một dạng. Từng đầu Hung Thú bị đánh văng ra ngay lập tức bật dậy lao tới điên cuồng công kích tựa như thiêu thân. Tùng cái vết thương không quá nặng dần lộ rõ trên thân thể chúng, từng miệng vết thương chảy ra huyết dịch nhỏ xuống mặt đất. Nén lấy cảm giác đau đớn.
Đệ nhị Hồn Kỷ!
Cường Hóa!
Phá Cầm Thương!
Tung ra lấy võ kỷ đầu tiên kết hợp cùng Hồn Kỷ này uy lực đâu chỉ tăng lên nhiều thành, một một cái kích đánh trúng cảm giác đâu chỉ đau đớn kinh khủng, một cái vết thương tựa như không có điểm khôi phục, Hồn Lực chúng đưa tới cảm giác bị ngăn cản lấy, cái này thuộc tính trên lưỡi thương hắn phong ấn một dạng, trong thời gian ngắn liền không thể đẩy Hồn Lực đi tới chữa trị, cũng vì thế mà đám Hung Thú có chút lo ngại.
Bành bành!
Đầu kia Vương cấp tứ giai Cự Lang bị một kích đánh trúng đầu văng ra xa gần 5 trượng khoảng cách mới dừng lại, đầu có chút cảm giác lâng lâng khó tả, choáng váng một hồi lâu mới thể đứng dậy, chúng phòng ngự có chút mạnh, không chỉ vì một cái kích đánh trúng mà bại vong. Nhanh chóng đứng dậy, ổn định một hồi rồi tiếp tục lao vào tới.
“Một kích đánh bay Vương cấp Hung Thú”.
Phía xa đám người có chút mộng, cự lực phải mạnh như nào mới có thể đạt tới, đầu kia Hung Thú thân thể nặng đâu chỉ vài trăm cân lớn, nhẹ nhàng bị đánh bay như vậy đâu chỉ cự lực cao hơn nhiều lần mới có thể. Chưa hết đám người tựa như bị liên tục kinh ngạc kéo tới, một đấu 12 mà tựa như không có chút yếu thế. Quá mức mạnh mẽ a.
Đám người có chút rầm rộ nhưng rất nhanh chóng ổn định lại quan sát lấy, cảm giác thời gian lúc này tựa như chậm chạp tới cực điểm, chưa một lần mang lại cảm giác như vậy.
Đám kia Hung Thú tấn công có chút dễ đoán tựa như đứa trẻ tung quyền một dạng, hắn tựa như tránh né không quá khó khăn, thân ảnh hắn tựa như lóe lên liên tục, ngay lập tức tiến sát một đầu Hung Thú đánh tới một kích cực mạnh bên thân thể quét ngang 180 độ, không kịp tránh né dầu kia Hung Thú trực diện nhận lấy bị đánh bay gần 10 trượng xa, thân thể cũng xuất hiện một vết cắt sâu tới xương, xém chút liền có thể cắt đứt. Gục xuống một hôi lâu nó mới có thể đứng dậy.
Đám người nhận nhấy có chút kinh ngạc cùng có chút sợ lấy, cự lực phải mạnh tới bao nhiêu mới có thể như thế thực hiện lấy, đâu phải tự nhiên tiến tới trung tâm địch. Đám người như có dấu hỏi lớn trong đầu.
Trung tâm đám Hung Thú, hắn vung lấy trường thương liên tục đánh lấy, trường thương hắn vung lấy tựa như múa kết hợp từng bước di chuyển trông rất nhẹ nhàng cùng uyển chuyển, lưỡi thương tựa như lóe lên ánh quang tạo ra một đường cong tròn lấy đỏ sắc quét lấy không sai biệt là vết máu trên lưỡi thương tạo thành, hắn thi triển tới không dùng lấy Hồn Lực cùng Hồn Kỷ chỉ dùng lấy toàn bộ cự lực thân thể phát động, hiện tại đầu cửu giai Hung Thú hắn không cần quá phải xem trọng, chỉ cần một quyền liền có thế, trường thương gần 400 cân nặng đánh lấy xung quanh, từng đầu Hung Thú nhận lấy một mực bị đánh bay ra ngoài gia nhập lấy đám đông chân Hung Thú.
Xung quanh hắn phạm vi gần 20m không một đầu Hung Thú nào có thể hướng tới, liên tục từng cái công kích hắn phát động liên tục, mỗi một thương đại biểu miểu sát lấy một đầu cửu giai Hung Thú, đại biểu 200 đầu là 200 lần vung thương một dạng.
Phía xa đám Vương cấp Cự Lang thấy vậy cũng sớm nên có dị động nếu không rất nhanh liền tổn thất nặng nề. Đám kia Vương cấp Hung Thú đâu thể nhanh chóng tiến đến thế được, số lượng cửu giai bao quát lấy hắn quá mức nhiều, chí ít cần một chút thời gian không đạp lên chúng mà tiến vào.
Trung tâm, Phong Thần tựa như múa thương một dạng, nhìn tới tựa như không có một chút lực nào cũng như trông có vẻ chậm nhưng mỗi một kích đánh trúng tựa như cự lực đạt phát không một đầu cửu giai có thể ngăn cản, bị đánh bay ra xa. Lúc này đối đầu không quá mức khó khăn, cũng chỉ đầu cửu giai Hung Thú mà thôi, hắn nhắm mắt cũng có thể giết lấy, đủ để hắn đánh cũng chỉ có mấy đầu Vương cấp kia mà thôi.
Từng kích một uyển chuyển tạo thành từng thương quang tựa như đưa tay đánh lấy một đầu bút vậy, hắn có thể nói thương pháp tu luyện chưa quá mức cao siêu nhưng được xem là đỉnh điểm hiện tại, cũng vì thế mà hắn có thể thoải mái đánh bay chúng địch lao tới. Mỗi một cái công kích cự lực mỗi một đầu Hung Thú ngả xuống không sức gượng dậy. Mỗi một kích đánh tới đám Hung Thú lại tổn thất nặng nề.
Hú hú!
Phía xa hơn 10 đầu Vương cấp Hung Thú lao tới vận tốc nhanh cùng tiếng hú vang trời không ngắt quảng tựa như hiệu lệnh tránh ra một dạng, từng đầu cửu giai phía sau tựa như di chuyển qua hai bên tại một lối lớn cùng khoảng trống rộng phía trung tâm. Hướng phía Phong Thần đánh tới, từng đầu Vương cấp hùng hổ sắc mặt, cặp mắt tức giận đỏ như màu, thấy rõ sự phẫn nộ, chỉ một làng bé nhỏ mà giết chết rất nhiều con dân của chúng, đâu thể dễ dàng tha thứ, phải giết chết đám người liền có thể.
Thân thể cao hơn 5m lớn dài gần 8m Cự Lang, thân thể to lớn cùng màu lông xám đen điểm đôi chút quang trắng bạc vết kẻ toàn thân, tứ chi to lớn cùng từng cái móng vuốt sắc nhọn lộ ra hướng tới hắn, hàm răng sắc bén tựa như muốn đâm xuyên qua thân thể. Ánh mắt nhìn chằm chằm lấy, cũng không quá nhanh nhạy khi trực tiếp lao tới, nó kinh nghiệm chiến đấu đâu phải ít tới vậy, không biết trải qua bao nhiêu lần săn giét con mồi đơn lẻ cho chúng biết cách nhanh nhất để giết cũng như hành hạ chúng tới kiệt lực. Nhưng lần này lại khác, chúng không hề muốn giây dưa chỉ muốn giết hắn nhanh nhất có thể rồi đánh tới phía xa kia làng.
Phía xa từng người trông thấy cảnh này cảm giác tựa như có chút lông tơ dựng đứng, một mình hắn bị hơn mười đầu Hung Thú, đúng 12 đầu bao vây lấy, số lượng quá nhiều cho một người. Sắc mặt đám người có chút trầm xuống, thực lực không đủ liền chết ngay tức khắc khỏi phải bàn, lúc này đám người đi tới cũng chỉ làm vướng chân hắn mà thôi.
“Đại trưởng lảo hắn…”
Phía sau tiếng thanh âm trong trẻo vang lên, nghe thấy chắc chắn đoán được người phát ra cũng chỉ có nàng ta Trúc Nhi, nàng không quá thân thuộc cùng hắn nhưng cũng có chút nhận thức khác biệt chưa kể hiện tại hắn cũng đang ngăn lại Hung Thú triều tịch cho đám người. Nàng trên mặt có chút tái xanh, từ nàng cảm nhận lấy từng đầu khí tức kinh khủng từ đám Hung Thú phát ra đủ để khiến nàng sợ tới run người chưa kể một đánh 12 thế khác nào lấy trứng chọi đá. Hai bàn nay nàng nắm chặt, ánh mắt đổ dồn lấy thân thể hắn.
“Quan sát kỷ tới, lão sư người không đơn giản như vậy đâu”.
Thuấn Thiếu Thiên nghe thấy cũng có chút lo lắng, nhìn thấy cái kia lão sư hắn truyền tới hình ảnh nhưng chưa trực tiếp thấy cùng đám kia Hung Thú tựa như mạnh hơn thực lực chưa thể nói tới điều gì. Hắn cũng có chút sốt sắng, lão sư hắn không thể ngăn cản chắc chắn đám người không thể thoát khỏi.
Ai ai trong đám người mà không lo lắng lấy, thời gian đám người cùng hắn quen lấy cũng chỉ một năm nhưng gặp mặt đâu chỉ đếm trên đầu ngón tay, có thể liền hắn rời đi bỏ mặc lấy đám người nhưng lúc này hắn lại đứng ra tới. Đám người cũng vì thế mà thêm phần kính nể hắn. Cảm giác tựa như đang lâm trận một dạng. Không thể làm gì hơn lúc này cũng chỉ biết cầu nguyện mà thôi.
Đúng vậy. Bị 12 đầu Vương cấp Hung Thú hắn sắc mặt không quá khó coi, từ đó có thể nhận thấy nét mặt nghiêm nghị cùng tự tin, cảm giác tựa như có thể thắng lấy. Hắn cũng rất ngứa ngáy thân thể, đã lâu như vậy mới có một trận phải đánh cho thỏa mãn, cảm giác nhận thương thế lấy tựa như rất kích thích hắn. Càng bị thương hắn càng hăng máu, không chuyện gì liền có thể nói trước.
Tay kia nắm chặt trường thương đưa tới, toàn thân vận khí phát ra một luồng gió mạnh thồi tới xung quanh, phía xa có thể cảm nhận được trong ngọn gió có chút lạ, có thể cảm nhận lấy mùi hương huyết dịch một dạng. Đám Hung Thú cũng có cảm nhận như vậy, có đầu yếu chút trực tiếp lùi về sau khoảng cách xa.
Trên thân thể hắn dần dần phát ra khí tức ngày một tăng tựa như không có điểm dừng một dạng, mái tóc bung dây bay tung tóe theo gợn sóng khí tức, thân thể tựa như có quang mang phát ra bao phủ lấy toàn thân, thân cao gần 6 thước lúc này khí huyết sôi trào tới cực điểm, chiến ý trùng thiên cảm giác. Trên tay trường thương thôi động lấy Võ Hồn cùng thúc đẩy Hồn Lực đẩy cao tới cực điểm, quanh thân ba cái Hồn Hoàn vàng – tím – tím hiện lên thấy rõ, khí tức hắn lúc này bùng phát tới cực điểm mạnh. Lần này tựa như hắn toàn lực đánh tới.
Phía xa đám người tựa như bị khí tức hắn dọa sợ có chút đứng không vững, cảm giác thân thể có chút đau một dạng. Quá mức kinh khủng. Thực lực hắn đủ để khiến Đấu Sư cảnh có chút sợ.
“Đại trưởng lảo hắn Đấu Sư cảnh”.
Đám người không quá kinh ngạc, tựa như có chút ngoài ý. Đám người nghĩ tới hắn chí ít cũng Đấu Vương cảnh trở lên nhưng lúc này mới nhận thấy rõ khí tức không sai biệt Đấu Sư cảnh. Cảm giác có chút hơi thất thế đám người.
“Nhìn tới, có chút khác biệt”.
Lão nhân Thuấn Phong nhanh nhạy cảm nhận tới, từ trong khí tức không sai Đấu Sư cảnh tựa như co chút gì khó nói. Từng cái Hồn Hoàn hiện ra khiến đám người có chút sợ cảm giác. Đâu phải Đấu Sư cảnh bình thường đâu, cái kia thực lực trên Đấu Sư cảnh một khoảng cách xa.
“Hắn… hắn hấp thu vượt cấp, chưa kể thực lực không dừng lại tại đó”.
Đám người kinh ngạc trên mặt con ngươi co rút lấy quan sát. Hấp thu vượt cấp Hồn Hoàn đâu chỉ khó tới cực điểm mà phải đủ mạnh để áp chế lấy nó, chỉ sơ sẩy một bước liền có thể mất mạng nhưng hắn liền có thể. Cảm giác ba cái Hồn Hoàn đều vượt cấp mà thu, đám người có chút mộng. Chưa kể khí tức hắn ngày một tăng lên chưa dừng tới.
Lúc này hắn thực lực được xem đỉnh phong nhất mọi khi, chưa kể lần này hắn còn phải mượn đám này Hung Thú tu luyện lấy, có thể gia tăng bước lớn thực lực. Trên tay trường thương cùng ba cái Hồn Hoàn bay lơ lửng quay lấy, đám Hung Thú tựa như có sức ép nhận phải. Có đầu Vương cấp Hung Thú yếu chút liền lùi ra sau vài bước, ánh mắt trong đó thấy có chút sợ hải.
“Tới đây”.
Phong Thần đưa tay hướng trường thương tới đám Hung Thú thét lớn, thanh âm mạnh mẽ ẩn chứa Hồn Lực làm rung chuyển mặt đất. Đám kia Hung Thú tựa như bị khiêu khích một dạng. Đáp trả bằng từng tiếng hú dài không ngắt lao tới.
12 đầu Hung Thú như điên cuồng đánh tới, đại địa bị kinh khủng cự lực làm cho rung chuyển, mỗi một đầu Vương cấp đều có thực lực khác biệt cùng thuộc tính khác nhau, từng cái công kích chúng khác xa nhau, có chút hơi khó đối phó.
Mũi thương chạm đất, hắn chạy nhanh tới kéo lấy mũi thương quét một đường dài. Kinh khủng cự lực hai bên va chạm, từng thanh âm công kích đánh tới phát ra rất mạnh, phía xa như cảm giác được khó chịu. Hắn tốc độ rất nhanh liền tránh né rồi công kích lấy. Đám này Vương cấp đâu chỉ thực lực gấp nhiều lần cùng sức phòng ngự hết sức mạnh mẻ, đánh tới có chút hơi rân rân cảm giác tay.
Bành bành!
Từng cái thanh âm đánh tới liên tục, tốc độ đâu chỉ nhanh kinh người, đám người có chút không theo kịp hắn tốc độ. Đúng thật hắn tốc độ đâu chỉ vượt xa đám người, ngay cả bản thân hắn có chút tự tin vào nó một dạng. Từng đầu Hung Thú bị đánh văng ra ngay lập tức bật dậy lao tới điên cuồng công kích tựa như thiêu thân. Tùng cái vết thương không quá nặng dần lộ rõ trên thân thể chúng, từng miệng vết thương chảy ra huyết dịch nhỏ xuống mặt đất. Nén lấy cảm giác đau đớn.
Đệ nhị Hồn Kỷ!
Cường Hóa!
Phá Cầm Thương!
Tung ra lấy võ kỷ đầu tiên kết hợp cùng Hồn Kỷ này uy lực đâu chỉ tăng lên nhiều thành, một một cái kích đánh trúng cảm giác đâu chỉ đau đớn kinh khủng, một cái vết thương tựa như không có điểm khôi phục, Hồn Lực chúng đưa tới cảm giác bị ngăn cản lấy, cái này thuộc tính trên lưỡi thương hắn phong ấn một dạng, trong thời gian ngắn liền không thể đẩy Hồn Lực đi tới chữa trị, cũng vì thế mà đám Hung Thú có chút lo ngại.
Bành bành!
Đầu kia Vương cấp tứ giai Cự Lang bị một kích đánh trúng đầu văng ra xa gần 5 trượng khoảng cách mới dừng lại, đầu có chút cảm giác lâng lâng khó tả, choáng váng một hồi lâu mới thể đứng dậy, chúng phòng ngự có chút mạnh, không chỉ vì một cái kích đánh trúng mà bại vong. Nhanh chóng đứng dậy, ổn định một hồi rồi tiếp tục lao vào tới.
“Một kích đánh bay Vương cấp Hung Thú”.
Phía xa đám người có chút mộng, cự lực phải mạnh như nào mới có thể đạt tới, đầu kia Hung Thú thân thể nặng đâu chỉ vài trăm cân lớn, nhẹ nhàng bị đánh bay như vậy đâu chỉ cự lực cao hơn nhiều lần mới có thể. Chưa hết đám người tựa như bị liên tục kinh ngạc kéo tới, một đấu 12 mà tựa như không có chút yếu thế. Quá mức mạnh mẽ a.
Đám người có chút rầm rộ nhưng rất nhanh chóng ổn định lại quan sát lấy, cảm giác thời gian lúc này tựa như chậm chạp tới cực điểm, chưa một lần mang lại cảm giác như vậy.
Đám kia Hung Thú tấn công có chút dễ đoán tựa như đứa trẻ tung quyền một dạng, hắn tựa như tránh né không quá khó khăn, thân ảnh hắn tựa như lóe lên liên tục, ngay lập tức tiến sát một đầu Hung Thú đánh tới một kích cực mạnh bên thân thể quét ngang 180 độ, không kịp tránh né dầu kia Hung Thú trực diện nhận lấy bị đánh bay gần 10 trượng xa, thân thể cũng xuất hiện một vết cắt sâu tới xương, xém chút liền có thể cắt đứt. Gục xuống một hôi lâu nó mới có thể đứng dậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.