Huyền Huyễn Chi Diệt Thế Chí Tôn
Chương 44: Đóng cổng thành.
Hoàng Chi Nhất Thiếu
11/12/2019
“Cố gắng chống cự, ta có dự cảm đại trưởng lão sắp qua tới”.
Phía trước chống trả Thuấn Phong tựa như cảm giác lấy, hắn trước nay luôn tin vào dự cảm không sai. Đợi được hắn tới chắc chắn có thể chống trả, trước đây Thuấn Thiếu Thiên nói tới thấy rõ hình ảnh hắn miễu sát liên tục gần 20 đầu Vương cấp Hung Thú cùng vì thế lão nhân rất tin tưởng lấy.
Đám người có chút nhụt chí lúc này như bừng tỉnh, một lần nữa chiến ý đâng lên cao nhất, phía xa Thuấn Thiếu Thiên nghe thấy có chút không cam lòng, quả thật hắn đã làm rất tốt nhưng như thế vẫn chưa đủ. Thực lực như vậy. Có thể hắn phụ lấy người hắn xem lão sư.
“Giết giết”.
Đám người tựa như rất đồng thanh, một mực dừng lại bước chân tại vị trí này đánh chặn, kinh khủng chiến ý tựa như trùng thiên khiến đám Hung Thú có chút dừng nhưng rất nhanh liền lao tới. Sức mạnh tinh thần đám người quá mức mạnh mẻ, chỉ vì một cái nhận định liền có thể dốc sức làm lấy. Cái này khiến phía xa tường thành Phong Thần cảm thấy có chút nghẹn lòng. Đám người quá mức tin tưởng hắn.
Đám người hơn 10 người Đấu Sư cảnh thu lấy toàn bộ công kích của hơn 20 đầu Vương cấp Hung Thú tạo điều kiện cho đám người miễu sát lấy đám cửu giai một trong, chỉ có cách như vậy liều có thể.
Không còn biết lùi lấy mà đám người lúc này có chút tiến tới, cơ thể thúc đẩy lấy toàn bộ Hồn Lực thôi động tới đỉnh điểm, khí tức tựa như bùng nổ tản mát xung quanh. Ánh mắt đám người có chút quang mang huyết dịch một dạng, thân thể đám lão nhân tựa như căng phồng lên, thân thể già yếu lúc này như khởi tử hồi sinh một dạng, thân thể cơ bắp cao ráo lộ rõ, thân thể chi chít vết thương trông có chút đáng sợ, đám lão nhân kia chắc chắc trải quá rất nhiều chiến trận.
Lúc này đám người có chút lấn áp lấy, liên tục từng đầu Hung Thú bị đánh bay cùng miễu sát lấy, số lượng ngày một giảm mạnh nhưng đám người chưa có lấy một người thương vong. Nguy hiểm nuôi lấy đám người khả năng thích nghi rất mạnh, có thể cảm nhận lấy nguy hiểm mà tránh thoát.
Đâu vì số lượng giảm mạnh mà khiến chúng nhụt chí tựa như mỗi một đầu chết đi chúng liền điên cuồng một dạng, đúng là thực lực mà đám Hung Thú bầy đàn có được. Liên tục bại lui rồi liên tục lao tới, đâu phải vì thương tích mà suy yếu. Trên thân chúng từng bết thương to lớn hiện rõ sâu tới xương. Từng miệng huyết dịch trào ra như suối.
Đám người thấy vậy cảm giác có chút nhẹ, càng ngày càng chiếm lấy lợi thế, ngày càng mạt sát lấy một nhiều, số lượng hai bên dần cân bằng lấy.
“Giết giết”.
Từng thanh âm đám người hét lớn tựa như kích thích đám người một dạng, khí tức từ đó mà có chút tăng trưởng. Tựa như cơ thể đám người tiềm ẩn năng lực như bị kích thích, cảm giác hồi hộp ngày một tăng. Liên tục nắm thế chủ động, dẫn đầu đám người Thuấn Phong rất hăng hái lao lên, trên tay đại đao liên tục thi triển lấy cùng võ kỷ.
Đệ nhị Hồn Kỷ!
Phi Thiên Trảm!
Liên tục từng cái công kích từ Hồn kỷ mang theo ngày một mạnh, từng cái đánh trúng chắc chắn khiến đám Hung Thú không chết cũng bị thương. Từng đẩu cửu giai Hung Thú trúng phải chắc chắn chết không bàn cải, chỉ có lấy đám Hung Thú thực lực đủ mạnh mới có thể.
Từng cái Hồn kỷ đám người sử dụng lấy, mỗi một lần đều có thể giết tới một đầu, liên tục thi triển đám người tựa như càng nhanh chóng. Thực lực đâu có thể yếu hơn nhưng về cận chiến đâu thể thắng ít, lợi thế nhiều Hồn kỷ, võ kỷ mang lại đám người tựa như giúp đám người.
Một canh giờ liên tục thi triển lấy Hồn Kỷ, thực lực đám người vẫn ổn định nhưng lượng Hồn Lực quá mức hao hụt, lúc này chỉ còn khoảng 6 thành nhiều mà thôi. Bên kia đám Hung Thú tựa như không khác nhau là bao, hơn 20 đầu Vương cấp lúc này bị giết chết đâu chỉ 10 đầu hơn chưa kể đầu cửu giai bị mạt sát hầu như còn phân nửa. Quá thảm bại.
Cũng chỉ vì một câu nói liền có thể thôi động đám người, chỉ cần thế liền có thể xoay chuyển tinh hình. Chỉ cần đám người gắng gượng liền có thể thắng.
Đám người tựa như sinh ra để chiến đấu một dạng, phối hợp công kích rất nhuần nhuyển cùng lượng lớn. Đến hiện tại đám người chưa sử dụng lấy bộ võ kỷ kia, tựa như đang chờ đợi lấy, cần khiến đám Hung Thú hao tổn thêm một chút thực lực liền có thể sử dụng lấy mạt sát toàn bộ.
Đám người một mực lao lên từng cái Hồn Kỷ phối hợp mang lại lượng sát thương rất lớn, mỗi một kích tựa như bị một cái núi lớn đánh trúng để lại trên thân thể một miệng vết thương lớn. Đám người hiện tại đại đa số Võ Hồn Đại Đao cận chiến cực mạnh, càng về sau càng mạnh, mỗi một cái công kích tựa như muốn chặt đứt thân thể, cảm giác đau đớn tới cực điểm.
Đệ tam Hồn Kỷ!
Phong Nhận!
Phá Pháp Đao !
Một cái công kích mà lão nhân Thuấn Phong tự hào nhất từ trước tới nay một trong, võ kỷ khả năng xuyên giáp cực mạnh cùng tốc độ từ Hồn Kỷ mang lại chỉ cần đánh trúng liền có thể miễu sát lấy một đầu nhưng quá mức khó sử dụng cùng hao tổn nên lão ta rất ít khi dùng lấy.
Đưa đại đao hướng ra một bên, hai chân dẫm mạnh tạo một hố lõm sâu trên nền đất tạo cự lực mạnh mẻ đẩy hắn lao về phía trước rất nhanh liền áp sát tới trước mặt một đầu Hung Thú, hai tay nắm chặt lấy quét mạng sang ngang cự lực từ hai tay phát ra rất mạnh, không khí tựa như bị xé rách, trực tiếm một đòn trực diện đánh tới. Đầu kia Hung Thú tựa như phản kháng không kịp, ăn trọn lấy. Lưỡi đao đi tới chạm vào thân thể, lớp phong ngự bên ngoài tựa như mỏng như tờ giấy rất dễ dàng bị cắt đứt. Cắt mạnh vào thân thể phát ra một thanh âm sắc bén, cơ thể Hung Thú rất nhanh liền bị cắt lấy làm hai gục xuống.
Quân số hoàn toàn nghiêng về phía đám người, Hung Thú triều tịch tựa như bị miễu sát toàn bộ. Đám người số lượng người bị thương không ít chí ít phân nửa. Đám lão nhân thương thế không quá nhiều nhưng khí lực bị hao tổn rất nhiều. Thân già đã lâu không vận động cảm giác có chút khó khắn. Hơn 10 người Đấu Sư cảnh vẫn đứng vững bảo vệ lấy.
Đám Vương cấp Hung Thú chưa tới 7 đầu tựa như mất đi ý chí, hơi chút lùi lại về sau.
Thời điểm tốt như vậy đâu thể lảng phí, cần phải nhân lúc này mà giết hết toàn bộ có thể giữ láy một thời gian dài không bị đám này Hung Thú công kích.
Đám người nhận thấy lúc này thời điểm tới. Tới lúc dùng lấy đại võ kỷ miễu sát toàn bộ. Lượng sát thương nó mang lại quá mức kinh khủng, mỗi một chiên liền có thể miễu sát lấy lượng lớn Hung Thú, rất thích hợp để tiêu diệt lấy toàn bộ trong một hai chiêu thức khiến địch không kịp trở.
Đám người vận sức tựa như dồn toàn bộ sức lực vào một đòn duy nhất. Cảm giác không khí có chút khó thở một dạng, phía xa đám người đi tới quay đầu nhận thấy. Từng cái khí tức mạnh mẽ liên tục tăng trưởng trong một thời gian ngắn.
“Tới lúc rồi sao?”.
Thuấn Thiếu Thiên hắn quay đầu, trên mặt nở lấy nụ cười, lần này chắc chắn đám người có thể thành công . Tối hậu kích thi triển chắc chắn không thể tránh thoát chỉ cần thực lực mạnh hơn đám người nhiều lần liền có thể.
“Bán Nguyệt Đao!”.
“Phi Thiên Nhận Đao Pháp!”.
“Phá Đao Kỷ!”.
Đám người hét lớn, toàn bộ khí huyết tựa như dồn về một điểm, phía trên đại đao mang tới cảm giác cực lạnh tựa như khí tức tử vong một trong.
Cắn chặt răng, khóe miệng có chút huyết dịch chảy ra, hai chân dầm mạnh xuống tới. Công kích này muốn mạnh tới cực điểm cần phải kết hợp [Phá Ảnh Bộ] có thể. Hai chân đám người tụ một cái cự lực rất mạnh, dưới chân tựa như một lượt gió mát thổi qua. Bóng dáng ngay lập tức biết mất nhanh tới mức thân ảnh lóe một cái rồi hoàn toàn biến mất ngay lập tức xuất hiện trước mặt. Hai tay vung mạnh lấy đại đao, quét mạnh xung quanh. Từ trên lưỡi đao tựa như sản sinh lấy một vòng cung nhàn nhạt đao khí quét thẳng tới. Từng đầu Hung Thú tựa như cỏ một dạng, đao khí quét qua nhanh chóng, thân thể Hung Thú bị cắt làm hai.
Thấy vậy đám người nở lấy nụ cười, nhanh chóng liền gục xuống, khí lực hao tổn quá nhiều, hai chân tựa cảm giác tựa như muốn đứt gãy, đàm người tích tụ quá nhiều cự lực dồn tới, [Phá Ảnh Bộ] đám người tựa như tu luyện chưa quá thành thục, cưởng ép sử dụng tới cực điểm chắc chắn mang lại hậu quả lớn. Nhưng như vậy quả thật rất đáng. Có thể quét sạch lấy toàn bộ Hung Thú triều tịch mà không lấy một người thương vong. Đây quả thật một chuyện đáng mừng.
“Ta thằng. Ta thắng a”.
Phía xa đám người hét lớn, cảm giác này rất khó diển tả, có người không cầm lấy được nước mắt, hai hang nước mắt chảy xuống. Đã rất lâu, rất lâu đám người mới có thể trải qua một lần như này. Tựa như mọi cảm xúc vỡ ào, không ai không có người thân tử nạn trong tay chúng, hiện tại có thể vì đám người mà báo thù, vết thương lòng tựa như được gỡ bỏ.
Phía trong làng chạy ra đám trẻ cùng nhưng người khá cũng không kìm được nước mắt chạy tới ôm chầm lấy người thân. Trúc Nhi nàng khóc lớn, nhìn thấy cha mẹ mình bị thương nặng nàng cảm giác rất đau đớn. Cảm giác bản thân rất bất lực.
Thấy vậy mẹ nàng đưa tay lên vuốt lấy mái tóc suôn mượt nở lấy nụ cười tươi như ra hiệu cho nàng mọi chuyện ổn lấy. Nàng ôm chặt lấy một hồi lâu mới thả tay, trên người váy hồng có chút thấm máu.
Phía xa đám người tiến tới đở lấy đám người, hai chân run lấy cảm giác đứng còn không vửng.
“Quay về thôi”.
Thuấn Phong hướng mặt về phía ngôi làng hét lớn. Sắc mặt trông mệt mỏi tới cực điểm lại nở ra một nụ cười thỏa mản, phía xa đám người mừng như mộng liên túc từng tiếng cười lới cùng thanh âm vang vọng lấy. Rất nhanh đám người cất bước chậm rải đi tới.
Xoạt xoạt!
Đám người đâu biết cái này Hung Thú triều tịch còn chưa hết. Phía xa từng thanh âm di chuyển nhanh va chạm lấy. Nhận thấy dị động phương xa truyền tới, đám người nhanh chóng quay đầu, trước mắt từng cái cột khói bụi lớn bốc lên chắc chắn số lượng đi tới không thấp hơn trước mà có chút nhiều.
Chưa kết thúc sao?
Đám người sắc mặt trở nên ngưng trọng tới cực điểm, từng hạt một hôi rận ra liên tục. Mấy vị lão nhân đưa tay gạt bỏ lấy đám người đẩy đám người ra sau. Tựa như đồng thanh một dạng. Trên tay triệu lấy Võ Hồn trực tiếp đón lấy, trong làng đám lão nhân chính là lớp phòng ngự mạnh nhất, mất đi chắc chắn trong làng lành ít dữ nhiều.
“Nhanh quay lại, đóng chặt cổng thành, bọn ta ở tại ngăn cản. Không cần lo lắng”.
Đám người có chút không đành lòng đứng lại một hồi lâu, nhận thấy gương mặt nghiêm nghị đám người đâu thể không nghe, cực tốc chạy tới đứng phía trước cổng thành. Quay đầu nhìn lại, phía xa truyền tới thanh âm di chuyển phát ra rất lớn đâu chỉ nhiều Hung Thú, từng cái khí tức khủng bố lan tràn xung quanh. Đám người không kìm được nước mắt.
“Gia gia, cha”.
Phía xa Thuấn Thiếu Thiên nhận thấy, hắt hét lớn, trên tay Võ Hồn tựa như chạy tới nhưng rất nhanh bị người đứng cạnh bên giữ lại. Nhìn qua hắn hai hàng lệ chảy ra lắc đầu. Tựa như cảm giác mất đi người thân lần nữa ập tới.
“Trưởng lảo”.
Từng cái thanh âm đam người hét lớn tựa như trong vô vọng. Có người không kìm lấy được hai hàng nước mắt chảy ra, lại một lần cái này cảm giác. Đám người quá phụ thuộc thực lực, nhiều năm như vậy gần như bỏ bên lấy, cái này khồn thể than trách lấy, cũng chỉ chịu lấy mà thôi.
“Đóng cổng”.
Đứng tại năm vị lão nhân cùng sáu vị Đấu Sư cấp trên tay đại đao cùng trường thương cùng kiếm chống đở lấy giữ vứng thân thể, hai chân run lấy, không phải sợ mà hậu quả việc sử dụng bộ pháp quá mức chịu lấy. Sắc mặt nghiêm nghị nở lấy nụ cười hét lớn.
Rất nhanh chóng một đầu Vương cấp Hung Thú lao tới, chi trước hướng tới đám người đánh tới. Tốc độ quá nhanh đâu chỉ hơn nhiều lần đám Hung Thú lần trước. Không kịp phản xạ thân thể tựa như cứng đờ. Mắt tựa như có chút hoa không nhìn tháy rõ, cảm giác lạnh sống lưng, cảm giác tử vong tiến đến.
Đám người phía xa không dám nhìn lấy, hai mắt nhắm lìm đóng cổng. Từng tiếng trẻ nhỏ ào khóc, đám người đâu thể làm khác, cảm giác đau nhói, số phận đám người quá nghiệt ngả.
Rất nhanh công kích lao tới, đầu kia Hung Thú cách đám người 50m xa điên cuồng há rộng miệng cắt tới thấy rõ nước dải chảy ra tới tựa như bị bỏ đói lâu ngày một dạng. Đám người không kịp phản kháng, hai mắt nhắm lấy tựa như từ bỏ.
Vèo vèo!
Phía xa truyền tới một thanh âm bay tới vận tốc cực nhanh lao tới, chỉ nghe thấy một tiếng xé gió xượt qua tản mát cả người, đánh tan cái kia cảm giác. Cảm giác như có chút mộng.
Bành bành!
Ngay lập tức một thanh âm như bị đâm xuyên phát ra. Thân thể nó nhanh chóng gục xuống trên nền đất, từ miệng vết thương huyết dịch chảy ra như suối. Cái kia lao tới quá mức chuẩn xác, đâm xuyên qua tim nó một dạng. Chí mạng công kích.
Phía xa đám người trên tường thành nhìn thấy cảnh tượng Hung Thú tự nhiên gục xuống tựa như có chút mộng không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Rõ ràng đầu Hung Thú tiến tới rất gần đám người nhưng…
Đám người bên ngoài cảm giác được gió mát từ phía sau truyền tới, cảm giác huyết dịch bốc lên. Mở mắt, trước mắt cảnh tượng đám người rất kinh khủng, một đầu Hung Thú cực mạnh bị đâm xuyên chắm sâu xuống đất. Hai mắt cay cay có chút hoa mắt, thân thể cảm giác run liên hồi.
“Các ngươi làm rất tốt. Việc còn lại để ta”.
Phía trước chống trả Thuấn Phong tựa như cảm giác lấy, hắn trước nay luôn tin vào dự cảm không sai. Đợi được hắn tới chắc chắn có thể chống trả, trước đây Thuấn Thiếu Thiên nói tới thấy rõ hình ảnh hắn miễu sát liên tục gần 20 đầu Vương cấp Hung Thú cùng vì thế lão nhân rất tin tưởng lấy.
Đám người có chút nhụt chí lúc này như bừng tỉnh, một lần nữa chiến ý đâng lên cao nhất, phía xa Thuấn Thiếu Thiên nghe thấy có chút không cam lòng, quả thật hắn đã làm rất tốt nhưng như thế vẫn chưa đủ. Thực lực như vậy. Có thể hắn phụ lấy người hắn xem lão sư.
“Giết giết”.
Đám người tựa như rất đồng thanh, một mực dừng lại bước chân tại vị trí này đánh chặn, kinh khủng chiến ý tựa như trùng thiên khiến đám Hung Thú có chút dừng nhưng rất nhanh liền lao tới. Sức mạnh tinh thần đám người quá mức mạnh mẻ, chỉ vì một cái nhận định liền có thể dốc sức làm lấy. Cái này khiến phía xa tường thành Phong Thần cảm thấy có chút nghẹn lòng. Đám người quá mức tin tưởng hắn.
Đám người hơn 10 người Đấu Sư cảnh thu lấy toàn bộ công kích của hơn 20 đầu Vương cấp Hung Thú tạo điều kiện cho đám người miễu sát lấy đám cửu giai một trong, chỉ có cách như vậy liều có thể.
Không còn biết lùi lấy mà đám người lúc này có chút tiến tới, cơ thể thúc đẩy lấy toàn bộ Hồn Lực thôi động tới đỉnh điểm, khí tức tựa như bùng nổ tản mát xung quanh. Ánh mắt đám người có chút quang mang huyết dịch một dạng, thân thể đám lão nhân tựa như căng phồng lên, thân thể già yếu lúc này như khởi tử hồi sinh một dạng, thân thể cơ bắp cao ráo lộ rõ, thân thể chi chít vết thương trông có chút đáng sợ, đám lão nhân kia chắc chắc trải quá rất nhiều chiến trận.
Lúc này đám người có chút lấn áp lấy, liên tục từng đầu Hung Thú bị đánh bay cùng miễu sát lấy, số lượng ngày một giảm mạnh nhưng đám người chưa có lấy một người thương vong. Nguy hiểm nuôi lấy đám người khả năng thích nghi rất mạnh, có thể cảm nhận lấy nguy hiểm mà tránh thoát.
Đâu vì số lượng giảm mạnh mà khiến chúng nhụt chí tựa như mỗi một đầu chết đi chúng liền điên cuồng một dạng, đúng là thực lực mà đám Hung Thú bầy đàn có được. Liên tục bại lui rồi liên tục lao tới, đâu phải vì thương tích mà suy yếu. Trên thân chúng từng bết thương to lớn hiện rõ sâu tới xương. Từng miệng huyết dịch trào ra như suối.
Đám người thấy vậy cảm giác có chút nhẹ, càng ngày càng chiếm lấy lợi thế, ngày càng mạt sát lấy một nhiều, số lượng hai bên dần cân bằng lấy.
“Giết giết”.
Từng thanh âm đám người hét lớn tựa như kích thích đám người một dạng, khí tức từ đó mà có chút tăng trưởng. Tựa như cơ thể đám người tiềm ẩn năng lực như bị kích thích, cảm giác hồi hộp ngày một tăng. Liên tục nắm thế chủ động, dẫn đầu đám người Thuấn Phong rất hăng hái lao lên, trên tay đại đao liên tục thi triển lấy cùng võ kỷ.
Đệ nhị Hồn Kỷ!
Phi Thiên Trảm!
Liên tục từng cái công kích từ Hồn kỷ mang theo ngày một mạnh, từng cái đánh trúng chắc chắn khiến đám Hung Thú không chết cũng bị thương. Từng đẩu cửu giai Hung Thú trúng phải chắc chắn chết không bàn cải, chỉ có lấy đám Hung Thú thực lực đủ mạnh mới có thể.
Từng cái Hồn kỷ đám người sử dụng lấy, mỗi một lần đều có thể giết tới một đầu, liên tục thi triển đám người tựa như càng nhanh chóng. Thực lực đâu có thể yếu hơn nhưng về cận chiến đâu thể thắng ít, lợi thế nhiều Hồn kỷ, võ kỷ mang lại đám người tựa như giúp đám người.
Một canh giờ liên tục thi triển lấy Hồn Kỷ, thực lực đám người vẫn ổn định nhưng lượng Hồn Lực quá mức hao hụt, lúc này chỉ còn khoảng 6 thành nhiều mà thôi. Bên kia đám Hung Thú tựa như không khác nhau là bao, hơn 20 đầu Vương cấp lúc này bị giết chết đâu chỉ 10 đầu hơn chưa kể đầu cửu giai bị mạt sát hầu như còn phân nửa. Quá thảm bại.
Cũng chỉ vì một câu nói liền có thể thôi động đám người, chỉ cần thế liền có thể xoay chuyển tinh hình. Chỉ cần đám người gắng gượng liền có thể thắng.
Đám người tựa như sinh ra để chiến đấu một dạng, phối hợp công kích rất nhuần nhuyển cùng lượng lớn. Đến hiện tại đám người chưa sử dụng lấy bộ võ kỷ kia, tựa như đang chờ đợi lấy, cần khiến đám Hung Thú hao tổn thêm một chút thực lực liền có thể sử dụng lấy mạt sát toàn bộ.
Đám người một mực lao lên từng cái Hồn Kỷ phối hợp mang lại lượng sát thương rất lớn, mỗi một kích tựa như bị một cái núi lớn đánh trúng để lại trên thân thể một miệng vết thương lớn. Đám người hiện tại đại đa số Võ Hồn Đại Đao cận chiến cực mạnh, càng về sau càng mạnh, mỗi một cái công kích tựa như muốn chặt đứt thân thể, cảm giác đau đớn tới cực điểm.
Đệ tam Hồn Kỷ!
Phong Nhận!
Phá Pháp Đao !
Một cái công kích mà lão nhân Thuấn Phong tự hào nhất từ trước tới nay một trong, võ kỷ khả năng xuyên giáp cực mạnh cùng tốc độ từ Hồn Kỷ mang lại chỉ cần đánh trúng liền có thể miễu sát lấy một đầu nhưng quá mức khó sử dụng cùng hao tổn nên lão ta rất ít khi dùng lấy.
Đưa đại đao hướng ra một bên, hai chân dẫm mạnh tạo một hố lõm sâu trên nền đất tạo cự lực mạnh mẻ đẩy hắn lao về phía trước rất nhanh liền áp sát tới trước mặt một đầu Hung Thú, hai tay nắm chặt lấy quét mạng sang ngang cự lực từ hai tay phát ra rất mạnh, không khí tựa như bị xé rách, trực tiếm một đòn trực diện đánh tới. Đầu kia Hung Thú tựa như phản kháng không kịp, ăn trọn lấy. Lưỡi đao đi tới chạm vào thân thể, lớp phong ngự bên ngoài tựa như mỏng như tờ giấy rất dễ dàng bị cắt đứt. Cắt mạnh vào thân thể phát ra một thanh âm sắc bén, cơ thể Hung Thú rất nhanh liền bị cắt lấy làm hai gục xuống.
Quân số hoàn toàn nghiêng về phía đám người, Hung Thú triều tịch tựa như bị miễu sát toàn bộ. Đám người số lượng người bị thương không ít chí ít phân nửa. Đám lão nhân thương thế không quá nhiều nhưng khí lực bị hao tổn rất nhiều. Thân già đã lâu không vận động cảm giác có chút khó khắn. Hơn 10 người Đấu Sư cảnh vẫn đứng vững bảo vệ lấy.
Đám Vương cấp Hung Thú chưa tới 7 đầu tựa như mất đi ý chí, hơi chút lùi lại về sau.
Thời điểm tốt như vậy đâu thể lảng phí, cần phải nhân lúc này mà giết hết toàn bộ có thể giữ láy một thời gian dài không bị đám này Hung Thú công kích.
Đám người nhận thấy lúc này thời điểm tới. Tới lúc dùng lấy đại võ kỷ miễu sát toàn bộ. Lượng sát thương nó mang lại quá mức kinh khủng, mỗi một chiên liền có thể miễu sát lấy lượng lớn Hung Thú, rất thích hợp để tiêu diệt lấy toàn bộ trong một hai chiêu thức khiến địch không kịp trở.
Đám người vận sức tựa như dồn toàn bộ sức lực vào một đòn duy nhất. Cảm giác không khí có chút khó thở một dạng, phía xa đám người đi tới quay đầu nhận thấy. Từng cái khí tức mạnh mẽ liên tục tăng trưởng trong một thời gian ngắn.
“Tới lúc rồi sao?”.
Thuấn Thiếu Thiên hắn quay đầu, trên mặt nở lấy nụ cười, lần này chắc chắn đám người có thể thành công . Tối hậu kích thi triển chắc chắn không thể tránh thoát chỉ cần thực lực mạnh hơn đám người nhiều lần liền có thể.
“Bán Nguyệt Đao!”.
“Phi Thiên Nhận Đao Pháp!”.
“Phá Đao Kỷ!”.
Đám người hét lớn, toàn bộ khí huyết tựa như dồn về một điểm, phía trên đại đao mang tới cảm giác cực lạnh tựa như khí tức tử vong một trong.
Cắn chặt răng, khóe miệng có chút huyết dịch chảy ra, hai chân dầm mạnh xuống tới. Công kích này muốn mạnh tới cực điểm cần phải kết hợp [Phá Ảnh Bộ] có thể. Hai chân đám người tụ một cái cự lực rất mạnh, dưới chân tựa như một lượt gió mát thổi qua. Bóng dáng ngay lập tức biết mất nhanh tới mức thân ảnh lóe một cái rồi hoàn toàn biến mất ngay lập tức xuất hiện trước mặt. Hai tay vung mạnh lấy đại đao, quét mạnh xung quanh. Từ trên lưỡi đao tựa như sản sinh lấy một vòng cung nhàn nhạt đao khí quét thẳng tới. Từng đầu Hung Thú tựa như cỏ một dạng, đao khí quét qua nhanh chóng, thân thể Hung Thú bị cắt làm hai.
Thấy vậy đám người nở lấy nụ cười, nhanh chóng liền gục xuống, khí lực hao tổn quá nhiều, hai chân tựa cảm giác tựa như muốn đứt gãy, đàm người tích tụ quá nhiều cự lực dồn tới, [Phá Ảnh Bộ] đám người tựa như tu luyện chưa quá thành thục, cưởng ép sử dụng tới cực điểm chắc chắn mang lại hậu quả lớn. Nhưng như vậy quả thật rất đáng. Có thể quét sạch lấy toàn bộ Hung Thú triều tịch mà không lấy một người thương vong. Đây quả thật một chuyện đáng mừng.
“Ta thằng. Ta thắng a”.
Phía xa đám người hét lớn, cảm giác này rất khó diển tả, có người không cầm lấy được nước mắt, hai hang nước mắt chảy xuống. Đã rất lâu, rất lâu đám người mới có thể trải qua một lần như này. Tựa như mọi cảm xúc vỡ ào, không ai không có người thân tử nạn trong tay chúng, hiện tại có thể vì đám người mà báo thù, vết thương lòng tựa như được gỡ bỏ.
Phía trong làng chạy ra đám trẻ cùng nhưng người khá cũng không kìm được nước mắt chạy tới ôm chầm lấy người thân. Trúc Nhi nàng khóc lớn, nhìn thấy cha mẹ mình bị thương nặng nàng cảm giác rất đau đớn. Cảm giác bản thân rất bất lực.
Thấy vậy mẹ nàng đưa tay lên vuốt lấy mái tóc suôn mượt nở lấy nụ cười tươi như ra hiệu cho nàng mọi chuyện ổn lấy. Nàng ôm chặt lấy một hồi lâu mới thả tay, trên người váy hồng có chút thấm máu.
Phía xa đám người tiến tới đở lấy đám người, hai chân run lấy cảm giác đứng còn không vửng.
“Quay về thôi”.
Thuấn Phong hướng mặt về phía ngôi làng hét lớn. Sắc mặt trông mệt mỏi tới cực điểm lại nở ra một nụ cười thỏa mản, phía xa đám người mừng như mộng liên túc từng tiếng cười lới cùng thanh âm vang vọng lấy. Rất nhanh đám người cất bước chậm rải đi tới.
Xoạt xoạt!
Đám người đâu biết cái này Hung Thú triều tịch còn chưa hết. Phía xa từng thanh âm di chuyển nhanh va chạm lấy. Nhận thấy dị động phương xa truyền tới, đám người nhanh chóng quay đầu, trước mắt từng cái cột khói bụi lớn bốc lên chắc chắn số lượng đi tới không thấp hơn trước mà có chút nhiều.
Chưa kết thúc sao?
Đám người sắc mặt trở nên ngưng trọng tới cực điểm, từng hạt một hôi rận ra liên tục. Mấy vị lão nhân đưa tay gạt bỏ lấy đám người đẩy đám người ra sau. Tựa như đồng thanh một dạng. Trên tay triệu lấy Võ Hồn trực tiếp đón lấy, trong làng đám lão nhân chính là lớp phòng ngự mạnh nhất, mất đi chắc chắn trong làng lành ít dữ nhiều.
“Nhanh quay lại, đóng chặt cổng thành, bọn ta ở tại ngăn cản. Không cần lo lắng”.
Đám người có chút không đành lòng đứng lại một hồi lâu, nhận thấy gương mặt nghiêm nghị đám người đâu thể không nghe, cực tốc chạy tới đứng phía trước cổng thành. Quay đầu nhìn lại, phía xa truyền tới thanh âm di chuyển phát ra rất lớn đâu chỉ nhiều Hung Thú, từng cái khí tức khủng bố lan tràn xung quanh. Đám người không kìm được nước mắt.
“Gia gia, cha”.
Phía xa Thuấn Thiếu Thiên nhận thấy, hắt hét lớn, trên tay Võ Hồn tựa như chạy tới nhưng rất nhanh bị người đứng cạnh bên giữ lại. Nhìn qua hắn hai hàng lệ chảy ra lắc đầu. Tựa như cảm giác mất đi người thân lần nữa ập tới.
“Trưởng lảo”.
Từng cái thanh âm đam người hét lớn tựa như trong vô vọng. Có người không kìm lấy được hai hàng nước mắt chảy ra, lại một lần cái này cảm giác. Đám người quá phụ thuộc thực lực, nhiều năm như vậy gần như bỏ bên lấy, cái này khồn thể than trách lấy, cũng chỉ chịu lấy mà thôi.
“Đóng cổng”.
Đứng tại năm vị lão nhân cùng sáu vị Đấu Sư cấp trên tay đại đao cùng trường thương cùng kiếm chống đở lấy giữ vứng thân thể, hai chân run lấy, không phải sợ mà hậu quả việc sử dụng bộ pháp quá mức chịu lấy. Sắc mặt nghiêm nghị nở lấy nụ cười hét lớn.
Rất nhanh chóng một đầu Vương cấp Hung Thú lao tới, chi trước hướng tới đám người đánh tới. Tốc độ quá nhanh đâu chỉ hơn nhiều lần đám Hung Thú lần trước. Không kịp phản xạ thân thể tựa như cứng đờ. Mắt tựa như có chút hoa không nhìn tháy rõ, cảm giác lạnh sống lưng, cảm giác tử vong tiến đến.
Đám người phía xa không dám nhìn lấy, hai mắt nhắm lìm đóng cổng. Từng tiếng trẻ nhỏ ào khóc, đám người đâu thể làm khác, cảm giác đau nhói, số phận đám người quá nghiệt ngả.
Rất nhanh công kích lao tới, đầu kia Hung Thú cách đám người 50m xa điên cuồng há rộng miệng cắt tới thấy rõ nước dải chảy ra tới tựa như bị bỏ đói lâu ngày một dạng. Đám người không kịp phản kháng, hai mắt nhắm lấy tựa như từ bỏ.
Vèo vèo!
Phía xa truyền tới một thanh âm bay tới vận tốc cực nhanh lao tới, chỉ nghe thấy một tiếng xé gió xượt qua tản mát cả người, đánh tan cái kia cảm giác. Cảm giác như có chút mộng.
Bành bành!
Ngay lập tức một thanh âm như bị đâm xuyên phát ra. Thân thể nó nhanh chóng gục xuống trên nền đất, từ miệng vết thương huyết dịch chảy ra như suối. Cái kia lao tới quá mức chuẩn xác, đâm xuyên qua tim nó một dạng. Chí mạng công kích.
Phía xa đám người trên tường thành nhìn thấy cảnh tượng Hung Thú tự nhiên gục xuống tựa như có chút mộng không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Rõ ràng đầu Hung Thú tiến tới rất gần đám người nhưng…
Đám người bên ngoài cảm giác được gió mát từ phía sau truyền tới, cảm giác huyết dịch bốc lên. Mở mắt, trước mắt cảnh tượng đám người rất kinh khủng, một đầu Hung Thú cực mạnh bị đâm xuyên chắm sâu xuống đất. Hai mắt cay cay có chút hoa mắt, thân thể cảm giác run liên hồi.
“Các ngươi làm rất tốt. Việc còn lại để ta”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.