Huyền Huyễn Chi Diệt Thế Chí Tôn
Chương 108: Ta cược 100 vạn linh thạch.
Hoàng Chi Nhất Thiếu
12/02/2020
“Sư huynh, thật cám ơn ngươi”.
Tiểu Hồng lúc này vẫn chưa thể giữ lại được sự bình tỉnh, quá vui sướng.
Cả hai đứng ngẩn người phải một lúc mà không hề hay biết Phong Thần đã đi qua từ lúc nào. Kỳ lạ ở chổ là ngay khi kết thúc phiên đấu giá thì toàn bộ bên trong đều được ánh sáng chiếu rọi.
“Còn ngẩn ra đó làm gì? Không rời đi sao?”.
“A a a a. Đại ca, ngươi đi ra từ lúc nào?”.
Nhẩn Thục Viêm thân thể nhanh chóng giật bắn cả lên, hắn lúc này giường như bị líu lưỡi.
“Từ lúc các ngươi đang tình tứ với nhau”.
Cả hai người lúc này gương mặt đỏ hồng cả lên, không biết phải diễn tả như thế nào.
Không đợi hai người trả lời, hắn tiếp tục hướng bước chân đi ra ngoài.
Đi sau lưng hắn, hai người vẫn chưa hết ngại ngùng, chỉ biết cắm đầu nhìn xuống đất mà thôi.
“Đa tạ ngươi, sư huynh”.
Tiểu Hồng nhanh chóng chạy lên đứng bên cạnh rồi nói. Nếu như không có hắn đi đến thì tương lai nàng sẽ không được rộng mở như lúc này. Gương mặt đỏ hồng nở ra một nụ cười tươi tắn.
Hắn thì hoàn toàn trái ngược, không có một chút cảm giác. Không có quay qua nhìn mà là bỉnh thản trả lời.
“Người mà ngươi nên cảm ơn là hắn, còn ta chỉ là bán đi mà thôi”.
Trên đường đi về, cả ba người đều được rất nhiều người chú ý, không phải vì vẻ bề ngoài mà là từ trong chổ đấu giá đi ra, chắc chắn không phải người bình thường. Xung quanh cũng có rất nhiều đệ tử trong môn phái từ tất cả các lớp đều nhìn với ánh mắt kinh ngạc.
Buổi sáng hôm nay không phải chỉ có hội chợ thôi đâu, còn có một số nơi còn có thể đi đến như sân đấu, nơi có thể tham gia đặt cược thắng thua, muốn thu hoạch nhiều linh thạch thì cách này là nhanh nhất.
“Đại ca. Giờ ta đi tới nơi nào?”.
Nhẩn Thục Viêm được Phong Thần nói giúp liền nở ra một nụ cười, bị hai người dẩn đi trước nên cấp tóc chạy theo, đi sát bên cạnh hắn quay qua hỏi.
“Đi tới nơi nào náo nhiệt chút”.
“Tốt, ta đưa ngươi tới đấu trường, nơi đó là nơi kiếm được nhiều tiền nhất”.
Nhận Thục Viêm không cần suy nghĩ mà đã có ngay đáp án ở trong đầu, trước đây, tại môn phái này, vào dịp trước thi đấu hội thì những nơi nên ghé qua nhất chỉ có khu chợ giao dịch cùng đấu trường.
Chính là nơi sâu đấu của đệ tử ngoại môn, khu vực này có diện tích rộng nhất nên dành để tổ chức là rất hợp lý.
Nơi này cách sân đấu không quá xa chỉ khoảng gần 1 dặm mà thôi, dành chút thời gian để đi đến không tốn là bao. Cả ba như đang đi tản bộ giữa làn người đông đúc.
Xung quanh có rất nhiều người thuộc cá môn phái khác cùng quân đế quốc đi tới chiếm số lượng rất lớn, chỉ tính sơ qua cũng phải trên 10 đạo, với từng loại trang phục khác nhau nên việc nhận ra rất dễ dàng. Xen lẫn giữa đám đông có một vài người khiến hắn rất thích thú.
Đứng trước cổng vào, điều khiến Phong Thần kinh ngạc là dù chỉ một môn phái cách xa cùng với số lượng đệ tử không quá đông như các đại môn phái khác nhưng toàn bộ kiến trúc nơi này cùng mức độ hoàng tráng của nó thật đáng để xem trọng, chỉ tính mỗi cái cổng thôi cũng đã khiến người khác giật mình.
Nó được làm ra hoàn toàn bằng gỗ, dường như không có bất kỳ vết cắt xén nào mà chỉ toàn là dấu vết đục khoét mà thôi, cách gần 100m lại có một mối tách rời được cố định bằng tường vô cùng kiên cố. Cũng không hề đơn giản như vậy, toàn bộ được chạm khắc lên rất tỷ mỉ, từng công đoạn được làm ra cực kỳ tốn kém thời gian.
Nó đâu chỉ cao gần 20m cùng chiều dày khoảng 3m, để có thể vận chuyển cùng xây dựng lên rất đáng được khen ngợi.
Quan sát một lúc rồi tiếp tục tiến vào. Khuôn viên bên trong trông không khác bên ngoài là bao. Đi vào sâu thêm nữa, trước mắt là một cái đấu trường cực kỳ rộng lớn, sức chứa của nó có thể lên tới gần 1 vạn người.
Ở bên trong có rất nhiều người tập trung, gần như toàn bộ những người mạnh mẻ nhất đều đứng tại đây, việc có thể thể hiện sức mạnh cùng gia tăng kinh nghiệm chiến đấu nên hằng ngày có rất nhiều trận diễn ra.
“Đại ca, phía trên cao còn dư gian phóng, ta có thể lên trên kia ngồi quan sát cùng đặt cược”.
“Ở bên dưới chỉ là những người quan sát cùng ra sân thi đấu mà thôi”.
Nhẩn Thục Viêm đã đến nơi này rất nhiều lần nên rất có nhiều thông tin.
Đi lên tầng cao nhất, trên đó chỉ có hai cái ghế ngồi cùng một cái bàn nhỏ, đứng ở bên ngoài còn có một người đứng đợi, rất có thể là người tiến đến để phổ biến đặt cược.
“Xin hỏi ba vị muốn đặt cược số lượng linh thạch nhỏ hay lớn?”.
Ba người vừa đặt chân vào phòng thì tên đó nhanh chóng đi theo sau, đợi khi ba người ổn định chổ ngồi rồi tiến lại gần hỏi.
“Chổ này các ngươi đặt cược tối đa là bao nhiêu?”.
Phong Thần không hề trả lời hắn mà hỏi ngược lại.
“Chổ này đặt cược không giới hạn, tỷ lệ là 1-1, nếu ngươi đoán đúng thì nhận được 80% linh thạch”.
“Chỉ có 80% thôi sao?”.
“Đúng vậy”.
“Trận chiến tiếp theo chuẩn bị bắt đầu không biết vị huynh đệ đặt cược người nào?”.
Ở phía dưới sàn đấu đi ra có 8 người từ mỗi hướng khác nhau, trên người đều có đánh dấu số thứ tự, đại đa số người tham gia đều là nam nhân, ngoài ra còn có Hung Thú ra trận.
“Loạn chiến sao?”.
“Đại ca, thi đấu như thế này rất khó để đoán đúng, ta nghĩ nên đặt cược nhỏ mà thôi”.
Nhẩn Thục Viêm tiến lại gần nói nhỏ.
Phong Thần ánh mắt đảo qua một cái rồi nhắm mắt. Tất cả mọi thứ đều được hắn tính toán rất kỷ lưởng, người có khả năng cao nhất hắn cũng đã nhận biết.
“Trong tay ta có 100 vạn linh thạch, toàn bộ đều đặt cho người số 7”.
Từ trong kho đồ, hắn lấy ra toàn bộ số linh thạch gồm 10 bịch lớn, việc này khiến toàn bộ người có mặt đều giật mình.
“Đại ca, ngươi làm vậy không nên, ta thấy tên số 7 kia không có mạnh như ngươi nghĩ”.
“Đúng vậy”.
Bên cạnh Tiểu Hồng cùng Nhẫn Thục Viên liên tiếp nhìn qua rồi lắc đầu.
“Đặt cược thành công”.
Không đợi hai người kia can ngăn, hắn nhanh chóng thu toàn bộ số linh thạch cào trong nhẫn trử vật rồi để lại một tấm lệnh bài có ghi chép đầy đủ toàn bộ. Sau khi thành công giao dịch hắn nhanh chóng đi ra ngoài.
“Đại ca. Ngươi… haizzzzz”.
Sau khi toàn bộ đề đã đặt cược xong liền bắt đầu.
Tám người đều rất có thực lực, toàn bộ đều là đạt trên cấp 30 nên việc gian lận hay giết chết một ai đó sẽ khá là không dễ, chỉ cần đánh văng ra ngoài hoặc đánh ngất đi liền xem như là thua trận.
Trên sân đấu, toàn bộ 8 người đều lao vào tấn công liên tục. Từng cái công kích đánh vào rồi lại văng ra liên hổi. Một khi tiến vào sân đấu liền tung hết toàn bộ khả năng, nếu không rất dễ bị người khác đánh lén. Quan trọng nhất là có thể sử dụng Võ Hồn.
Tám cái tinh quang phát ra trên thân thể mỗi người, từng cái Võ Hồn dần dần hiện ra cùng từng vong Hồn Hoàn bay xung quanh thân thể. Từng sóng ba động Hồn Lực giao động rất mạnh mẻ, liên tiếp đánh vào nhau phát ra vô số tia sáng. Trận chiến này rất có thể chính là trận đáng được mong chờ nhất hôm nay.
Tiểu Hồng lúc này vẫn chưa thể giữ lại được sự bình tỉnh, quá vui sướng.
Cả hai đứng ngẩn người phải một lúc mà không hề hay biết Phong Thần đã đi qua từ lúc nào. Kỳ lạ ở chổ là ngay khi kết thúc phiên đấu giá thì toàn bộ bên trong đều được ánh sáng chiếu rọi.
“Còn ngẩn ra đó làm gì? Không rời đi sao?”.
“A a a a. Đại ca, ngươi đi ra từ lúc nào?”.
Nhẩn Thục Viêm thân thể nhanh chóng giật bắn cả lên, hắn lúc này giường như bị líu lưỡi.
“Từ lúc các ngươi đang tình tứ với nhau”.
Cả hai người lúc này gương mặt đỏ hồng cả lên, không biết phải diễn tả như thế nào.
Không đợi hai người trả lời, hắn tiếp tục hướng bước chân đi ra ngoài.
Đi sau lưng hắn, hai người vẫn chưa hết ngại ngùng, chỉ biết cắm đầu nhìn xuống đất mà thôi.
“Đa tạ ngươi, sư huynh”.
Tiểu Hồng nhanh chóng chạy lên đứng bên cạnh rồi nói. Nếu như không có hắn đi đến thì tương lai nàng sẽ không được rộng mở như lúc này. Gương mặt đỏ hồng nở ra một nụ cười tươi tắn.
Hắn thì hoàn toàn trái ngược, không có một chút cảm giác. Không có quay qua nhìn mà là bỉnh thản trả lời.
“Người mà ngươi nên cảm ơn là hắn, còn ta chỉ là bán đi mà thôi”.
Trên đường đi về, cả ba người đều được rất nhiều người chú ý, không phải vì vẻ bề ngoài mà là từ trong chổ đấu giá đi ra, chắc chắn không phải người bình thường. Xung quanh cũng có rất nhiều đệ tử trong môn phái từ tất cả các lớp đều nhìn với ánh mắt kinh ngạc.
Buổi sáng hôm nay không phải chỉ có hội chợ thôi đâu, còn có một số nơi còn có thể đi đến như sân đấu, nơi có thể tham gia đặt cược thắng thua, muốn thu hoạch nhiều linh thạch thì cách này là nhanh nhất.
“Đại ca. Giờ ta đi tới nơi nào?”.
Nhẩn Thục Viêm được Phong Thần nói giúp liền nở ra một nụ cười, bị hai người dẩn đi trước nên cấp tóc chạy theo, đi sát bên cạnh hắn quay qua hỏi.
“Đi tới nơi nào náo nhiệt chút”.
“Tốt, ta đưa ngươi tới đấu trường, nơi đó là nơi kiếm được nhiều tiền nhất”.
Nhận Thục Viêm không cần suy nghĩ mà đã có ngay đáp án ở trong đầu, trước đây, tại môn phái này, vào dịp trước thi đấu hội thì những nơi nên ghé qua nhất chỉ có khu chợ giao dịch cùng đấu trường.
Chính là nơi sâu đấu của đệ tử ngoại môn, khu vực này có diện tích rộng nhất nên dành để tổ chức là rất hợp lý.
Nơi này cách sân đấu không quá xa chỉ khoảng gần 1 dặm mà thôi, dành chút thời gian để đi đến không tốn là bao. Cả ba như đang đi tản bộ giữa làn người đông đúc.
Xung quanh có rất nhiều người thuộc cá môn phái khác cùng quân đế quốc đi tới chiếm số lượng rất lớn, chỉ tính sơ qua cũng phải trên 10 đạo, với từng loại trang phục khác nhau nên việc nhận ra rất dễ dàng. Xen lẫn giữa đám đông có một vài người khiến hắn rất thích thú.
Đứng trước cổng vào, điều khiến Phong Thần kinh ngạc là dù chỉ một môn phái cách xa cùng với số lượng đệ tử không quá đông như các đại môn phái khác nhưng toàn bộ kiến trúc nơi này cùng mức độ hoàng tráng của nó thật đáng để xem trọng, chỉ tính mỗi cái cổng thôi cũng đã khiến người khác giật mình.
Nó được làm ra hoàn toàn bằng gỗ, dường như không có bất kỳ vết cắt xén nào mà chỉ toàn là dấu vết đục khoét mà thôi, cách gần 100m lại có một mối tách rời được cố định bằng tường vô cùng kiên cố. Cũng không hề đơn giản như vậy, toàn bộ được chạm khắc lên rất tỷ mỉ, từng công đoạn được làm ra cực kỳ tốn kém thời gian.
Nó đâu chỉ cao gần 20m cùng chiều dày khoảng 3m, để có thể vận chuyển cùng xây dựng lên rất đáng được khen ngợi.
Quan sát một lúc rồi tiếp tục tiến vào. Khuôn viên bên trong trông không khác bên ngoài là bao. Đi vào sâu thêm nữa, trước mắt là một cái đấu trường cực kỳ rộng lớn, sức chứa của nó có thể lên tới gần 1 vạn người.
Ở bên trong có rất nhiều người tập trung, gần như toàn bộ những người mạnh mẻ nhất đều đứng tại đây, việc có thể thể hiện sức mạnh cùng gia tăng kinh nghiệm chiến đấu nên hằng ngày có rất nhiều trận diễn ra.
“Đại ca, phía trên cao còn dư gian phóng, ta có thể lên trên kia ngồi quan sát cùng đặt cược”.
“Ở bên dưới chỉ là những người quan sát cùng ra sân thi đấu mà thôi”.
Nhẩn Thục Viêm đã đến nơi này rất nhiều lần nên rất có nhiều thông tin.
Đi lên tầng cao nhất, trên đó chỉ có hai cái ghế ngồi cùng một cái bàn nhỏ, đứng ở bên ngoài còn có một người đứng đợi, rất có thể là người tiến đến để phổ biến đặt cược.
“Xin hỏi ba vị muốn đặt cược số lượng linh thạch nhỏ hay lớn?”.
Ba người vừa đặt chân vào phòng thì tên đó nhanh chóng đi theo sau, đợi khi ba người ổn định chổ ngồi rồi tiến lại gần hỏi.
“Chổ này các ngươi đặt cược tối đa là bao nhiêu?”.
Phong Thần không hề trả lời hắn mà hỏi ngược lại.
“Chổ này đặt cược không giới hạn, tỷ lệ là 1-1, nếu ngươi đoán đúng thì nhận được 80% linh thạch”.
“Chỉ có 80% thôi sao?”.
“Đúng vậy”.
“Trận chiến tiếp theo chuẩn bị bắt đầu không biết vị huynh đệ đặt cược người nào?”.
Ở phía dưới sàn đấu đi ra có 8 người từ mỗi hướng khác nhau, trên người đều có đánh dấu số thứ tự, đại đa số người tham gia đều là nam nhân, ngoài ra còn có Hung Thú ra trận.
“Loạn chiến sao?”.
“Đại ca, thi đấu như thế này rất khó để đoán đúng, ta nghĩ nên đặt cược nhỏ mà thôi”.
Nhẩn Thục Viêm tiến lại gần nói nhỏ.
Phong Thần ánh mắt đảo qua một cái rồi nhắm mắt. Tất cả mọi thứ đều được hắn tính toán rất kỷ lưởng, người có khả năng cao nhất hắn cũng đã nhận biết.
“Trong tay ta có 100 vạn linh thạch, toàn bộ đều đặt cho người số 7”.
Từ trong kho đồ, hắn lấy ra toàn bộ số linh thạch gồm 10 bịch lớn, việc này khiến toàn bộ người có mặt đều giật mình.
“Đại ca, ngươi làm vậy không nên, ta thấy tên số 7 kia không có mạnh như ngươi nghĩ”.
“Đúng vậy”.
Bên cạnh Tiểu Hồng cùng Nhẫn Thục Viên liên tiếp nhìn qua rồi lắc đầu.
“Đặt cược thành công”.
Không đợi hai người kia can ngăn, hắn nhanh chóng thu toàn bộ số linh thạch cào trong nhẫn trử vật rồi để lại một tấm lệnh bài có ghi chép đầy đủ toàn bộ. Sau khi thành công giao dịch hắn nhanh chóng đi ra ngoài.
“Đại ca. Ngươi… haizzzzz”.
Sau khi toàn bộ đề đã đặt cược xong liền bắt đầu.
Tám người đều rất có thực lực, toàn bộ đều là đạt trên cấp 30 nên việc gian lận hay giết chết một ai đó sẽ khá là không dễ, chỉ cần đánh văng ra ngoài hoặc đánh ngất đi liền xem như là thua trận.
Trên sân đấu, toàn bộ 8 người đều lao vào tấn công liên tục. Từng cái công kích đánh vào rồi lại văng ra liên hổi. Một khi tiến vào sân đấu liền tung hết toàn bộ khả năng, nếu không rất dễ bị người khác đánh lén. Quan trọng nhất là có thể sử dụng Võ Hồn.
Tám cái tinh quang phát ra trên thân thể mỗi người, từng cái Võ Hồn dần dần hiện ra cùng từng vong Hồn Hoàn bay xung quanh thân thể. Từng sóng ba động Hồn Lực giao động rất mạnh mẻ, liên tiếp đánh vào nhau phát ra vô số tia sáng. Trận chiến này rất có thể chính là trận đáng được mong chờ nhất hôm nay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.