Quyển 1 - Chương 22: Hồi đáo Trung Châu (5)
Vương Thiểu Thiểu
11/07/2014
Ngô Dụng liền vỗ đùi, dùng giọng nói lanh lãnh kêu lên: "Bang chủ anh
minh, đây là do Thượng Quan nhị công tử phát lệnh truy nã, hắn 5 tháng
trước qua Trung Châu một lần, ở tại Duyệt Lai khách sạn, lưu lại trong
thành 3 ngày. Hai thánh trước hắn lại tới một lần, từng xuất hiện qua ở
phụ cận tổng đàn Kim Tiền Bang."
"Thượng Quan Trác Việt? Hắn làm một chuyện ngu xuẩn nha, quá sốt ruột, hiện tại thì muốn mưu tranh chức vị gia chủ sao? Thượng Quan thế gia hiện có 3 tòa thành trì, đều là nắm chắc trong tay Thượng Quan gia chủ, hắn hiện tại không có một binh một tốt, cho cùng muốn làm gì chứ? Hắn sau khi đến Trung Châu lần thứ hai, Kim Tiền có phải hạ độc thủ đối với chúng ta không?"
Ngô Dụng nói: "Bang chủ anh minh, giống như phỏng đoán của người. Từ sau khi Thượng Quan Trác Việt đến lần thứ nhất, Kim Tiền Bang đã đối đãi chúng ta ngang ngược, đặc biệt là 2 tháng này, bọn chúng càng không kiêng nể gì cả, A Tinh đã bị bọn chúng đánh thương 4 lần, lần này nặng nhất."
"Trong nửa năm ta mất tích, Thượng Quan thế gia có xuất hiện chuyện gì đặc biệt không? Hoặc giả Thượng Quan Bình Phàm có quân công gi mới chăng?" Thượng Quan Bình Phàm là đại công tử của Thượng Quan thế gia, từ nhỏ được bồi dưỡng thành quân sự thiên tài, khi 19 tuổi, liền dùng 3 vạn binh mã công hãm một tòa thành trì trong có 4 vạn thủ quân, ở quân đội của Thượng Quan thế gia xưa nay có quân uy, rất được binh sĩ ủng hộ.
Ngô Dụng sớm quen với việc liệu sự như thần của hắn, vỗ đùi tiếp tục nói: "Không sai, Thượng Quan Bình Phàm lại được 1 tòa thành trì nhỏ, nằm ở trung tâm nam bắc thương đạo, giàu có phồn hoa không kém thành trì cỡ trung, Hơn nữa, Thượng Quan gia chủ đã đem tòa thành nhỏ này ban thưởng cho hắn, để hắn học quản lí chánh vụ, còn phái 2 danh lão gia thần phụ trợ hắn."
"Minh bạch rồi, ta đã triệu tập huynh đệ quay về tổ, đợi chúng ta mở hội nghị lãnh sự cao cấp xong, lại đi động viên bọn hài tử." Bởi vì sào huyệt tịnh không ở tại tổng đàn Tế Bần Bang. Tục ngữ nói, thỏ khôn ba lỗ.
"Bang chủ muốn giao phó hậu sự sao?" Ngô Dụng đột nhiên nghiêm túc đứng lên, thanh âm lanh lãnh cũng có chút đành chịu cùng thương cảm.
"Fuck!!! Tử nhân yêu, không trù bổn bang chủ không được sao? Ta là có chuyện quan trọng giao phó, nhưng giống bổn bang chủ người xấu xa thế này, thế nào cũng được sống trăm ngàn năm! Đi nhanh, kêu bọn sâu mọt ham ăn biếng làm đó đều qua mở hội." Tiểu Lục Tử lo trước tính sau. Ngô Dụng có thể nhìn thấu tâm tư của Tiểu Lục Tử, đương nhiên không phải vô dụng như biểu hiện bề ngoài, hắn nếu không có một cái đầu óc thông minh giảo hoạt, Tiểu Lục Tử thế nào có thể chọn hắn cất nhắc làm cẩu đầu quân sư chứ!
"Phải phải, lão nô đây liền đi kêu bọn chúng!" Bước chân của Ngô Dụng khi thực sự không nhanh nhẹn như thế, từ bắt đầu kiến lập Tế Bần Bang, hắn theo dõi Tiểu Lục Từ từng bước từng bước tích lũa gia nghiệp, thủ đoạn thần kì vận dụng không hết, luôn luôn có thể tuyệt xứ phùng sinh. Nhưng hắn cũng biết, bang chủ cuối cùng còn là một tiểu hài tử, cũng đụng chạm qua thế lực cường đại, lần này bị Kim Tiền Bang cùng Thượng Quan thế gia liên thủ sỉ nhục, khả năng thực sự phải giao phó hậu sự.
Khi không nhiều, bên ngoài truyền lại thanh âm chửi mát, mười mấy bước chân hỗn loạn vang lên tại cửa nghị sự sảnh, còn có tiếng đánh úp ngươi một quyền ta một cước. Bước chân tuy loạn, nhưng đều nhẹ nhàng, trình độ võ kĩ hiển nhiên không yếu. Đây là mười mấy bang chúng tiểu đầu mục Tiểu Lục Tử tận lực dạy bào, truyền cho chúng chính là chính tông luyện khí sĩ công pháp. Đương nhiên, tuyệt kĩ trộm đồ cũng là Tiểu Lục Tử chỉ dạy.
"Bang chủ, huynh đệ chúng tôi nhớ người chết, nhớ người muốn ngủ không được..."
"Phải a, người không quay về, chúng tôi không có tiền đi chơi kĩ viện nào, cẩu đầu quân sư này một phân tiền đều không cho chúng tôi, huynh đệ chúng tôi thảm thương chết được..."
"Xéo đi, các ngươi đó là nhớ tiền của bang chủ, ta mới là chân chánh nhớ bang chủ, ta còn đem tranh vẽ của bang chủ treo trên tường làm thần tượng quỳ bái, cầu khẩn bang chủ sớm quay về một chút, phát tiền công cho chúng ta..."
"Thượng Quan Trác Việt? Hắn làm một chuyện ngu xuẩn nha, quá sốt ruột, hiện tại thì muốn mưu tranh chức vị gia chủ sao? Thượng Quan thế gia hiện có 3 tòa thành trì, đều là nắm chắc trong tay Thượng Quan gia chủ, hắn hiện tại không có một binh một tốt, cho cùng muốn làm gì chứ? Hắn sau khi đến Trung Châu lần thứ hai, Kim Tiền có phải hạ độc thủ đối với chúng ta không?"
Ngô Dụng nói: "Bang chủ anh minh, giống như phỏng đoán của người. Từ sau khi Thượng Quan Trác Việt đến lần thứ nhất, Kim Tiền Bang đã đối đãi chúng ta ngang ngược, đặc biệt là 2 tháng này, bọn chúng càng không kiêng nể gì cả, A Tinh đã bị bọn chúng đánh thương 4 lần, lần này nặng nhất."
"Trong nửa năm ta mất tích, Thượng Quan thế gia có xuất hiện chuyện gì đặc biệt không? Hoặc giả Thượng Quan Bình Phàm có quân công gi mới chăng?" Thượng Quan Bình Phàm là đại công tử của Thượng Quan thế gia, từ nhỏ được bồi dưỡng thành quân sự thiên tài, khi 19 tuổi, liền dùng 3 vạn binh mã công hãm một tòa thành trì trong có 4 vạn thủ quân, ở quân đội của Thượng Quan thế gia xưa nay có quân uy, rất được binh sĩ ủng hộ.
Ngô Dụng sớm quen với việc liệu sự như thần của hắn, vỗ đùi tiếp tục nói: "Không sai, Thượng Quan Bình Phàm lại được 1 tòa thành trì nhỏ, nằm ở trung tâm nam bắc thương đạo, giàu có phồn hoa không kém thành trì cỡ trung, Hơn nữa, Thượng Quan gia chủ đã đem tòa thành nhỏ này ban thưởng cho hắn, để hắn học quản lí chánh vụ, còn phái 2 danh lão gia thần phụ trợ hắn."
"Minh bạch rồi, ta đã triệu tập huynh đệ quay về tổ, đợi chúng ta mở hội nghị lãnh sự cao cấp xong, lại đi động viên bọn hài tử." Bởi vì sào huyệt tịnh không ở tại tổng đàn Tế Bần Bang. Tục ngữ nói, thỏ khôn ba lỗ.
"Bang chủ muốn giao phó hậu sự sao?" Ngô Dụng đột nhiên nghiêm túc đứng lên, thanh âm lanh lãnh cũng có chút đành chịu cùng thương cảm.
"Fuck!!! Tử nhân yêu, không trù bổn bang chủ không được sao? Ta là có chuyện quan trọng giao phó, nhưng giống bổn bang chủ người xấu xa thế này, thế nào cũng được sống trăm ngàn năm! Đi nhanh, kêu bọn sâu mọt ham ăn biếng làm đó đều qua mở hội." Tiểu Lục Tử lo trước tính sau. Ngô Dụng có thể nhìn thấu tâm tư của Tiểu Lục Tử, đương nhiên không phải vô dụng như biểu hiện bề ngoài, hắn nếu không có một cái đầu óc thông minh giảo hoạt, Tiểu Lục Tử thế nào có thể chọn hắn cất nhắc làm cẩu đầu quân sư chứ!
"Phải phải, lão nô đây liền đi kêu bọn chúng!" Bước chân của Ngô Dụng khi thực sự không nhanh nhẹn như thế, từ bắt đầu kiến lập Tế Bần Bang, hắn theo dõi Tiểu Lục Từ từng bước từng bước tích lũa gia nghiệp, thủ đoạn thần kì vận dụng không hết, luôn luôn có thể tuyệt xứ phùng sinh. Nhưng hắn cũng biết, bang chủ cuối cùng còn là một tiểu hài tử, cũng đụng chạm qua thế lực cường đại, lần này bị Kim Tiền Bang cùng Thượng Quan thế gia liên thủ sỉ nhục, khả năng thực sự phải giao phó hậu sự.
Khi không nhiều, bên ngoài truyền lại thanh âm chửi mát, mười mấy bước chân hỗn loạn vang lên tại cửa nghị sự sảnh, còn có tiếng đánh úp ngươi một quyền ta một cước. Bước chân tuy loạn, nhưng đều nhẹ nhàng, trình độ võ kĩ hiển nhiên không yếu. Đây là mười mấy bang chúng tiểu đầu mục Tiểu Lục Tử tận lực dạy bào, truyền cho chúng chính là chính tông luyện khí sĩ công pháp. Đương nhiên, tuyệt kĩ trộm đồ cũng là Tiểu Lục Tử chỉ dạy.
"Bang chủ, huynh đệ chúng tôi nhớ người chết, nhớ người muốn ngủ không được..."
"Phải a, người không quay về, chúng tôi không có tiền đi chơi kĩ viện nào, cẩu đầu quân sư này một phân tiền đều không cho chúng tôi, huynh đệ chúng tôi thảm thương chết được..."
"Xéo đi, các ngươi đó là nhớ tiền của bang chủ, ta mới là chân chánh nhớ bang chủ, ta còn đem tranh vẽ của bang chủ treo trên tường làm thần tượng quỳ bái, cầu khẩn bang chủ sớm quay về một chút, phát tiền công cho chúng ta..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.