Quyển 1 - Chương 26: Mĩ nhân xuất dục (4)
Vương Thiểu Thiểu
11/07/2014
Tiểu Lục Tử biết thời gian không đợi người, hiện tại nhất định phải đem
chuyệt của Sở Sở định cho xong, nếu không 2 ngày sau khi bỏ trốn, không
biết khi nào mới có thể quay lại, sợ rằng không có biến thành sự thật,
chỉ lo nữ hài có thể thay lòng. Đây thật là không phải đả kích nam nhân
hai kiếp mới yêu lần đầu có thể tiếp nhận. Hắn đây là dựa theo kí ức
tiền thế suy đoán tính cách nữ nhân cổ đại, nghĩ đủ dùng thích hợp cho
nữ nhân thế giới này.
Sở Sở tuy là vừa mới vào thùng tắm, nước nóng bên trong lại đóng băng rất nhanh, Tiểu Lục Tử biết đây là ảnh hưởng của hàn tố trên người nàng. Sợ nàng lạnh, vội vàng nhân nữ nhân còn mơ hồ trong dục hỏa bế nàng ra, dùng khăn mặt qua loa lau vài cái, rồi đem nàng bế đến màn ấm giường ngọc. Tuy mới là cuối thu, nơi đây lại ở Giang Nam, phòng nàng lại đã đốt lò than.
“Hảo đệ đệ, không nên đùa thư thư nữa, đợi đêm tân hôn của chúng ta, thư thư lại đem toàn bộ thân thể giao cho đệ … ê a!” Sở Sở nhắm con mắt đẹp sáng lại, cách quãng lại cầu xin. Nàng đã lõa thể nằm dài trên giường. Một đoạn lớn của chân ngọc trơn tuyết bị ngâm trong chất lỏng như mật đến ẩm uốt mát lạnh, ma thủ của Tiểu Lục Tử đã lạc đến trên cuống hoa của nữ nhân, lại cắt uốn lời của nữ nhân.
Nghe được tới đây, trong lòng Tiểu Lục Tử mềm ra, không nỡ lại để nữ hài giữ nghiêm đạo phụ gia trinh hiền khó nói, liền bèn nhào nặn bộ ngực phì nhiêu xinh đẹp của nàng cười nói: “Thư thư tốt, vậy chúng ta hiện tại liển thành thân nha? Thế đệ có thể với thư thư cùng nhau hưởng thụ sự vui sướng trở mây.”
“Xì! Nào có như tiểu lưu manh thế này của đệ, cũng chú ý một chút đến thể diện của gia đình nữ nhân chứ, tất cả bị đệ loạn như thế này …” Nữ hài thấy hắn dừng lại, miệng thở một hơi nhẹ nhõm, đưa tay kéo lấy cái chăn, che lấy thân người nở nang trắng tuyết như ngọc.
“Thư thư tốt, để đệ ôm nữa nào, đệ sẽ không mò loạn.” Nam hài tử trơ trẽn chui vào trong chăn, Sở Sở sớm đã mồ hôi đầm đìa không kham nổi càn quấy của hắn, rốt cuộc lần nữa bị hắn thực hiện được, mĩ nhũ như tuyết lê lần nữa bị hắn cầm lấy, một cây vật lớn hừng hực mà cứng chắc đội lên trên hương đồn (mông) xinh đẹp nẩy nở, trên thấm ướt chất lỏng trơn dính như mật, gần như bị hắn từ phía sau đâm thọc tiến vào, Sở Sở sợ đến hoa dung thất sắc, lật đật nhanh chóng lật người qua, từ trước mặt ôm chặt lấy hắn, không để hắn loạn lên.
Hai người đều hoài tâm sự, đang muốn nói chuyện, chợt nghe sư khiếu bên ngoài khẽ giọng kêu vui, thanh âm Sở Lôi hào sảng từ bên ngoài truyền lại: “Muội tử, nghe nói Tiểu Lục Tử quay về rồi, hắn đã từng lại hỏi thăm qua muội chưa?”
Tiểu Lục Tử vửa nghe thanh âm của Sở Lôi, thầm vui mừng mới rồi không có cưỡng ép, nếu là bị đại cữu ca bảo thủ tử thủ cựu lễ này tóm được, không chết cũng được lột da. Thế là vội vàng kêu lên: “Đại cửu tử, ta giống loại người không có lương tâm đó sao. Đệ vừa quay về liền chạy tới thăm hỏi Sở Sở, ngay cả bọn tiểu huynh đệ chịu ức hiếp đó còn không kịp lại an ủi.”
“Tử tiểu tử, ngươi lại chui vào trong phòng Sở Sở, xé ra cho ta.” Sở Lôi do dự một chút, lại kêu lên: “Muội tử, hắn không có khi phụ muội chứ?”
Sở Sở vừa nghe được thanh âm ca ca liền xấu hổ muốn mặc y phục, lại bị Tiểu Lục Tử ôm chặt cửa động không được, lúc này chỉ đành đáp: “Muội không việc gì. Tiểu Lục Tử giúp muội mượn được Hỏa Phượng Kiếm, bọn muội đang chuẩn bị liệu thương.”
Tiểu Lục Tử cười xấu xa hôn nàng, hạ giọng ở bên tai nàng: “Nghĩ không được thư cũng có thể lừa người, hơn nữa còn lừa khôn khéo như thế, đệ sau này phải cận thận, sợ phải phân biệt rõ câu nào của tỉ là thật câu nào là giả!”
“Đáng ghét, thư đây cũng không vì đệ … a a!” Đôi môi đỏ của Sở Sở đột nhiên bị ngăn trở, nam hài nhiệt tình mà bá đạo ngậm lấy cánh môi thơm mềm, khều mở hàm răng chỉnh tề, hút mút chiếc lưỡi thơm trơn mềm, nước bọt (tiết) từ từ, cũng bị quấy rối không an phận. Sở Sở trúc trắc bị hắn kéo theo, phân biệt không rõ nam bắc, miễn cưỡng nuốt vài ngụm, lại cũng cảm giác được ngọt ngào dị thường, một chút cũng không có nổi giận.
Sở Sở tuy là vừa mới vào thùng tắm, nước nóng bên trong lại đóng băng rất nhanh, Tiểu Lục Tử biết đây là ảnh hưởng của hàn tố trên người nàng. Sợ nàng lạnh, vội vàng nhân nữ nhân còn mơ hồ trong dục hỏa bế nàng ra, dùng khăn mặt qua loa lau vài cái, rồi đem nàng bế đến màn ấm giường ngọc. Tuy mới là cuối thu, nơi đây lại ở Giang Nam, phòng nàng lại đã đốt lò than.
“Hảo đệ đệ, không nên đùa thư thư nữa, đợi đêm tân hôn của chúng ta, thư thư lại đem toàn bộ thân thể giao cho đệ … ê a!” Sở Sở nhắm con mắt đẹp sáng lại, cách quãng lại cầu xin. Nàng đã lõa thể nằm dài trên giường. Một đoạn lớn của chân ngọc trơn tuyết bị ngâm trong chất lỏng như mật đến ẩm uốt mát lạnh, ma thủ của Tiểu Lục Tử đã lạc đến trên cuống hoa của nữ nhân, lại cắt uốn lời của nữ nhân.
Nghe được tới đây, trong lòng Tiểu Lục Tử mềm ra, không nỡ lại để nữ hài giữ nghiêm đạo phụ gia trinh hiền khó nói, liền bèn nhào nặn bộ ngực phì nhiêu xinh đẹp của nàng cười nói: “Thư thư tốt, vậy chúng ta hiện tại liển thành thân nha? Thế đệ có thể với thư thư cùng nhau hưởng thụ sự vui sướng trở mây.”
“Xì! Nào có như tiểu lưu manh thế này của đệ, cũng chú ý một chút đến thể diện của gia đình nữ nhân chứ, tất cả bị đệ loạn như thế này …” Nữ hài thấy hắn dừng lại, miệng thở một hơi nhẹ nhõm, đưa tay kéo lấy cái chăn, che lấy thân người nở nang trắng tuyết như ngọc.
“Thư thư tốt, để đệ ôm nữa nào, đệ sẽ không mò loạn.” Nam hài tử trơ trẽn chui vào trong chăn, Sở Sở sớm đã mồ hôi đầm đìa không kham nổi càn quấy của hắn, rốt cuộc lần nữa bị hắn thực hiện được, mĩ nhũ như tuyết lê lần nữa bị hắn cầm lấy, một cây vật lớn hừng hực mà cứng chắc đội lên trên hương đồn (mông) xinh đẹp nẩy nở, trên thấm ướt chất lỏng trơn dính như mật, gần như bị hắn từ phía sau đâm thọc tiến vào, Sở Sở sợ đến hoa dung thất sắc, lật đật nhanh chóng lật người qua, từ trước mặt ôm chặt lấy hắn, không để hắn loạn lên.
Hai người đều hoài tâm sự, đang muốn nói chuyện, chợt nghe sư khiếu bên ngoài khẽ giọng kêu vui, thanh âm Sở Lôi hào sảng từ bên ngoài truyền lại: “Muội tử, nghe nói Tiểu Lục Tử quay về rồi, hắn đã từng lại hỏi thăm qua muội chưa?”
Tiểu Lục Tử vửa nghe thanh âm của Sở Lôi, thầm vui mừng mới rồi không có cưỡng ép, nếu là bị đại cữu ca bảo thủ tử thủ cựu lễ này tóm được, không chết cũng được lột da. Thế là vội vàng kêu lên: “Đại cửu tử, ta giống loại người không có lương tâm đó sao. Đệ vừa quay về liền chạy tới thăm hỏi Sở Sở, ngay cả bọn tiểu huynh đệ chịu ức hiếp đó còn không kịp lại an ủi.”
“Tử tiểu tử, ngươi lại chui vào trong phòng Sở Sở, xé ra cho ta.” Sở Lôi do dự một chút, lại kêu lên: “Muội tử, hắn không có khi phụ muội chứ?”
Sở Sở vừa nghe được thanh âm ca ca liền xấu hổ muốn mặc y phục, lại bị Tiểu Lục Tử ôm chặt cửa động không được, lúc này chỉ đành đáp: “Muội không việc gì. Tiểu Lục Tử giúp muội mượn được Hỏa Phượng Kiếm, bọn muội đang chuẩn bị liệu thương.”
Tiểu Lục Tử cười xấu xa hôn nàng, hạ giọng ở bên tai nàng: “Nghĩ không được thư cũng có thể lừa người, hơn nữa còn lừa khôn khéo như thế, đệ sau này phải cận thận, sợ phải phân biệt rõ câu nào của tỉ là thật câu nào là giả!”
“Đáng ghét, thư đây cũng không vì đệ … a a!” Đôi môi đỏ của Sở Sở đột nhiên bị ngăn trở, nam hài nhiệt tình mà bá đạo ngậm lấy cánh môi thơm mềm, khều mở hàm răng chỉnh tề, hút mút chiếc lưỡi thơm trơn mềm, nước bọt (tiết) từ từ, cũng bị quấy rối không an phận. Sở Sở trúc trắc bị hắn kéo theo, phân biệt không rõ nam bắc, miễn cưỡng nuốt vài ngụm, lại cũng cảm giác được ngọt ngào dị thường, một chút cũng không có nổi giận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.