Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1173: Bi kịch Vinh Dương (2)

Ám Ma Sư

14/08/2019

- Vinh Dương đại sư, ngươi...

Lý Như Thành vội vàng muốn tiến lên dò hỏi, nhưng lời nói của hắn chỉ hỏi một nửa.

Oành…

Thân thể Vinh Dương ầm ầm bay ngược ra, cả người tầng tầng ngã xuống đất, sau đó ánh mắt cấp tốc ảm đạm, không có nửa điểm sinh cơ.

Chuyện này...

Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều sửng sốt, dại ra nhìn Vinh Dương nằm ở nơi đó, cùng với Diệp Huyền đứng xoa xoa nắm đấm, chỉ cảm thấy trong đầu bối rối.

Lý Như Thành cùng Kỳ Lập Minh vội vàng nhào tới, mà Úy Trì Bất Công cùng Tiêu Vô Tẫn cũng thân hình lóe lên, đi tới trước người Vinh Dương.

- Chết, chết rồi... Dĩ nhiên thật sự chết rồi, này, sao có thể có chuyện đó?

Lý Như Thành hoảng hốt, chỉ cảm thấy cả người đầu nặng chân nhẹ, giống như nằm mơ.

Đây chính là Vinh Dương đại sư a, Hồn Sư Tháp Phó hội trưởng, Vũ Hoàng nhị trọng, Luyện Hồn Sư thất giai, ở toàn bộ Thiên Đô Phủ, cũng là nhân vật có tên tuổi, lại bị người một quyền giết chết.

Càng làm cho Lý Như Thành không thể nào tiếp thu được là, giết chết Vinh Dương là một thanh niên chừng hai mươi tuổi.

Hắn hoảng hoảng hốt hốt, bỗng nhiên tỉnh táo lại, khuôn mặt dữ tợn quay về Diệp Huyền nói:

- Ngươi dám giết Vinh Dương đại sư, ngươi chết chắc rồi, ngươi biết không, ngươi chết chắc rồi.

Trong lòng Lý Như Thành cực kỳ hoảng sợ, cuồng loạn gào thét, chết là Hồn Sư Tháp phó tháp chủ a, hơn nữa còn là hắn mời đi theo, tuy giết là Huyền Quang Các Diệp Huyền, thế nhưng để Hồn Sư Tháp Tả Viễn tháp chủ biết chân tướng của chuyện này, mặc dù hắn là Lý gia trưởng lão, cũng đừng nghĩ có đường sống.

Trong nháy mắt, trong lòng Lý Như Thành chỉ có một ý nghĩ, là đẩy trách nhiệm lên người Diệp Huyền, chỉ có như vậy, hắn mới có khả năng có một chút hi vọng sống.

Diệp Huyền lạnh lùng cười nói:

- Chuyện này tựa hồ cùng ta không có quan hệ gì a? Là hắn đánh cuộc thua, miễn cưỡng muốn tiếp ta một quyền, nếu như hắn đúng là một Luyện Hồn đại sư, không thể không ngăn được cú đấm này của ta, chỉ tiếc, hắn chỉ là hàng giả, không cẩn thận liền bị ta một quyền đấm chết.

- Há, đúng rồi, Lý Như Thành Lý trưởng lão, người này hẳn là ngươi mời đi theo a? Đến thời điểm đó kính xin ngươi đi Hồn Sư Tháp giải thích một chút, tại sao Hồn Sư Tháp lại phái một hàng giả đến Huyền Quang Các ta, hơn nữa còn ăn nói bừa bãi, ăn nói linh tinh, phá hoại danh tiếng của Huyền Quang Các ta, Huyền Quang Các chúng ta cần Hồn Sư Tháp cho một câu trả lời.



- Ngươi...

Lý Như Thành trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.

- Diệp thiếu, ngươi...

Đám người Tô Tú Nhất, Đông lão cũng có chút ngạc nhiên, giờ khắc này Diệp Huyền, nào có nửa điểm trọng thương?

Bọn họ làm sao biết, lúc trước Diệp Huyền trọng thương, vốn là hắn giả ra.

Luận tu vi Luyện Hồn, Vinh Dương so với Vô Lượng Sơn Lương Vũ còn kém không ít, lúc trước Diệp Huyền ngay cả hồn lực chiến kỹ của Lương Vũ cũng không sợ, há sẽ sợ hồn lực công kích của Vinh Dương?

Từ khi tỷ thí bắt đầu, hắn dùng đan dược làm bộ đột phá thất giai, lại đến lúc sau làm bộ bị thương, tất cả tất cả, đều là bỏ đi Vinh Dương nghi ngờ.

Diệp Huyền nhìn người rất chuẩn, biết người như Vinh Dương, vô cùng cẩn thận cảnh giác, coi như thua tỷ thí, đến thời điểm cũng sẽ không thật sự để hắn tiến công, nhất định sẽ dùng thủ đoạn gì khác.

Đã như thế, coi như Diệp Huyền mạnh hơn, một tên Vũ Hoàng nhị trọng, Luyện Hồn Sư thất giai hữu tâm phòng ngự, hắn cũng không thể một quyền liền đánh giết đối phương.

Bởi vậy lúc này Diệp Huyền mới diễn một màn kịch, quả nhiên để Vinh Dương bỏ đi nghi ngờ, đối với Diệp Huyền tràn ngập xem thường.

Mà kết quả xem thường, chính là dâng ra cái mạng mình, đối với người muốn diệt Huyền Quang Các mình, Diệp Huyền là chắc chắn sẽ không có bất kỳ hạ thủ lưu tình.

- Các hạ quả nhiên là thủ đoạn cao cường a.

Đúng lúc này, Úy Trì Bất Công lạnh lùng nói một câu.

Ở đây duy nhất có thể nhìn ra một ít đầu mối, chỉ có hắn cùng Tiêu Vô Tẫn.

Mới đầu bọn họ chỉ có chút hoài nghi, nhưng bây giờ nhìn đến dáng dấp của Diệp Huyền, ngay lập tức biết Diệp Huyền lúc trước không có bị thương, hết thảy đều là vì một quyền đánh giết Vinh Dương.

Thủ đoạn kín đáo như vậy, để trong lòng Úy Trì Bất Công cũng có chút kiêng kỵ.

- Các hạ nói, ta nghe không hiểu.



Diệp Huyền từ tốn nói.

- Ngươi không cần trang với ta.

Úy Trì Bất Công cười lạnh nói:

- Ngươi giết Vinh Dương đại sư, chờ Hồn Sư Tháp tới nói chuyện với ngươi đi.

Một bên Tiêu Vô Tẫn cũng lắc lắc đầu:

- Vinh Dương thân là Hồn Sư Tháp phó tháp chủ, ngươi giết hắn, Hồn Sư Tháp là tuyệt đối sẽ không giảng hoà, đáng tiếc, đáng tiếc...

Hắn không giống Úy Trì Bất Công, đối với thiên phú cùng thực lực của Diệp Huyền, đúng là có chút thưởng thức, chỉ tiếc Diệp Huyền giết Vinh Dương, tất nhiên sẽ khiến cho Hồn Sư Tháp tức giận.

Mà tuy Thiên Đô Phủ lấy Tiêu gia cùng Úy Trì gia bọn họ làm đầu, nhưng Hồn Sư Tháp địa vị siêu nhiên, một khi Tả Viễn tháp chủ hưng binh vấn tội, ngay cả hai gia tộc bọn họ cũng không dám đứng ra.

Diệp Huyền mặt không chút thay đổi nói:

- Nếu Hồn Sư Tháp dám đến, liền để hắn đến đây đi, Huyền Quang Các ta đường đường chính chính, tự nhiên không sợ bất luận người nào, ta còn muốn hỏi Hồn Sư Tháp hắn một chút, vì sao để một hàng giả đảm nhiệm phó tháp chủ, còn hãm hại Huyền Quang Các ta.

Nói xong câu đó, ánh mắt Diệp Huyền lần thứ hai rơi vào trên người Lý Như Thành cùng Cổ Đan Lâu Kỳ Lập Minh.

- Lý Như Thành trưởng lão, Kỳ lâu chủ, các ngươi tới Huyền Quang Các ta gây sự, hiện tại có phải là muốn cho chúng ta một cái giải thích không?

Diệp Huyền bước ra một bước, khí thế trên người nổi lên, lập tức chấn động đến mức Lý Như Thành cùng đám người Kỳ Lập Minh liên tiếp lui về phía sau, trong mắt đều là lộ ra vẻ sợ hãi.

Lúc trước Diệp Huyền một quyền đánh giết Vinh Dương, đã ở trong lòng bọn họ lưu lại bóng ma.

- Hừ, cái gì gây sự, ta nghe không hiểu, rõ ràng là Huyền Quang Các ngươi muốn đánh giết Cổ Đan Lâu Chân Ly, Lý gia ta nhìn không được giữ gìn lẽ phải mà thôi, ngươi bây giờ còn có thời gian rảnh rỗi nói những thứ đồ này, ngươi giết Hồn Sư Tháp Vinh Dương phó tháp chủ, chờ bị Hồn Sư Tháp diệt môn đi.

Lý Như Thành phẫn nộ gầm hét lên.

Diệp Huyền cười lạnh nói:

- Ở trước mặt ta ngươi còn muốn trang, Võ Hồn của Chân Ly kia ngươi cho rằng ta không thấy được sao, rõ ràng là mình tự bạo, hơn nữa tuy người này tự bạo, nhưng không đủ tàn nhẫn, ở trước lúc tự bạo dùng Cố Hồn Đan, vì lẽ đó khí tức Võ Hồn nát mà không tiêu tan, chỉ cần có một vị Luyện Hồn Sư thất giai đồng ý ra tay, không cần bỏ ra giá cao bao nhiêu liền có thể chữa trị trở về, ngươi cho rằng ta không thấy được?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên Hồn Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook