Chương 513: Chuyển dời mục tiêu (1)
Ám Ma Sư
14/08/2019
- Không tốt, Thất Thải Hoa Liên có thể ngắt lấy.
- Nhanh!
- Tiểu chút chít màu tím kia tới từ nơi nào? Quá giảo hoạt, ngăn nó lại.
Trong lúc nhất thời có tiếng gầm vang lên, mặc kệ võ giả nhân loại hay yêu thú đều không có tâm tư đánh nhau, cả đám điên cuồng lao về phía Thất Thải Hoa Liên.
Răng rắc!
Tiểu Tử Điêu có tay nhỏ nhưng tốc độ lại cực nhanh, chỉ trong nháy mắt nó đã hái đi ba đóa trong bảy đóa hoa sen..
Thời điểm nó muốn ngắt lấy đóa thứ tư.
- Cút ngay!
Huyền thú Hắc Minh đuổi tới đầu tiên, trong tiếng rống giận dữ nó vỗ vào người Tiểu Tử Điêu, đồng thời lại vung trảo nhiếp hoa sen ở gần mình.
Sau lưng Hắc Minh là hai Huyền thú ngũ giai Xích Viêm và Bạch Tượng cũng nổi giận đùng đùng, đại lượng yêu thú ngũ giai cùng với Võ Tông nhân loại đều giết tới gần, đôi mắt bọn họ đỏ bừng.
Tiểu Tử Điêu trào phúng cười cười, ngay sau đó thân thể của nó chấn động và hư không tiêu thất, ngay sau đó nó xuất hiện trên móng vuốt của Hắc Minh và hái đóa hoa sen thứ tư.
Vào lúc nó hái xong, Tiểu Tử Điêu còn đá mạnh một cước, nó đá một đóa hoa sen bay ra bên ngoài.
Phương hướng nó dá chính là đám người Phương Ngôn Ngữ và Khô Trần.
Ba!
Một đóa hoa sen đến tay, Đông Phương Ngôn Ngữ và Khô Trần đều giật mình.
Cho dù thế nào bọn họ cũng không ngờ dễ dàng đạt được một đóa sen như thế, vận khí như vậy cũng quá tốt rồi.
- Con chồn nhỏ kia rất quen thuộc, tại sao giống con của Diệp Huyền thế?
Đông Phương Ngôn Ngữ và Khô Trần đều nhìn thấy Tiểu Tử Điêu của Diệp Huyền, thần sắc bọn họ giật mình, chợt liếc nhau sauđoó không do dự lui về phía sau.
Bảy đóa hoa sen cũng chỉ có bảy đóa, hiện tại bị ngắt đi năm đóa, lúc này cũng chỉ còn lại hai đóa mà thôi.
Lưu Vân quốc có thể có được một đóa đã là chuyện ngoài ý muốn, hai người đều là người ý chí kiên định, lập tức biết rõ thấy tốt thì lấy, tạm thời lánh phong mang.
- Ngươi!
Hắc Minh Huyền thú nhìn thấy cảnh này, nó lập tức giận tím mặt, ngay sau đó nó gào thét với Tiểu Tử Điêu.
Bá!
Tiểu Tử Điêu cười xùy một tiếng, thân thể của nó hư không tiêu thất và biến mất không thấy đâu nữa.
Lúc này hai đóa hoa sen còn lại cũng sắp bị ngắt lấy, bất chấp phẫn nộ, Hắc Minh lập tức lao thẳng về phía hai đóa sen cuối cùng.
Ầm ầm!
Một trận đại chiến diễn ra, đối mặt với Thất Thải Hoa Liên có thể vô điều kiện tăng một đẳng cấp cho người khác, tất cả mọi người và yêu thú đều điên cuồng ra tay với nhau.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục, đại lượng yêu thú cấp thấp và võ giả nhân loại vẫn lạc tại chỗ.
- Đệ tử Lưu Vân quốc, tất cả đều lui về phía sau cho ta.
- Đệ tử Thiên Kim quốc lui lại.
- Đệ tử Thạch Chân quốc không được gia nhập chiến đoàn.
Từng tiếng rống giận vang lên, hội trưởng hồn sư tháp các quốc gia nhìn thấy đệ tử dưới trướng không ngừng vẫn lạc, bọn họ lập tức gào to.
Trong đại chiến lớn như thế, đệ tử thiên tài tam giai Địa Vũ Sư hoàn toàn không có chút tác dụng gì, gia nhập chiến đoàn chính là tìm chết.
Những đệ tử này mặc dù vô cùng đỏ mắt với Thất Thải Hoa Liên nhưng khi đối mặt với tràng diện khủng bố như thế cũng bất đắc dĩ thở dài, liên tục lui về phía sau.
Bọn họ cũng không có bỏ qua hi vọng cuối cùng, ngược lại tìm kiếm tung tích của Tiểu Tử Điêu.
Lúc trước Tiểu Tử Điêu cướp đi bốn đóa hoa sen, nếu có thể tìm được nó còn thuận lợi hơn tranh đoạt hai đóa hoa sen kia.
- Ha ha!
Trong hang động dung nham, dù sao thế lực yêu thú mạnh hơn so với nhân loại, Hắc Minh cười như điên, trong tình huống liều mạng tổn thương nó đã ngắt lấy một trong hai đóa hoa sen cuối cùng.
- Thất Thải Hoa Liên chỉ còn một đóa mà thôi.
- Còn có một đóa, đáng chết.
- Mọi người không nên lưu thủ.
Chính mình tân tân khổ khổ cố gắng lâu như vậy nhưng không đoạt được một đóa hoa sen, đám người Tả Nhất Minh tức giận gào thét, rốt cuộc bất chấp giữ lại liền thi triển át chủ bài của mình.
Ầm ầm!
Các loại huyền binh, hồn binh, thậm chí huyền bảo xuất hiện trong hang động, điên cuồng nghiền áp đội ngũ yêu thú.
Đám ngườiTả Nhất Minh lúc này toàn lực bộc phát, đội ngũ yêu thú bị đánh ra khe hở, một đóa Thất Thải Hoa Liên cuối cùng xuất hiện trước mặt đám người Tả Nhất Minh.
- Nhân loại đáng giận.
Hắc Minh đạt được một đóa Thất Thải Hoa Liên, Xích Viêm và Bạch Tượng lại không có đạt được, hai đại Huyền thú lòng nóng như lửa đốt, vội vàng triệu hoán yêu thú dưới trướng tấn công liều chết.
- Các vị, ra tay ngăn cản đám yêu thú này, nếu không chống được một kích của bọn chúng, tất cả chúng ta sẽ chết tổn thương thảm trọng.
- Tả Nhất Minh nói đúng, ngăn cản bọn chúng.
Tả Nhất Minh và Hứa Tín Hoa vội vàng gào thét, trong mắt của bọn họ xuất hiện hào quang giảo hoạt.
- Ngăn cản bọn chúng.
Nhìn thấy uy thế đám yêu thú tiến công, sắc mặt Chúc Thiên Lam biến hóa, hắn lập tức nhắc nhở mọi người, dẫn đầu đội ngũ đứng ở phía trước.
Ở chỗ này, số lượng yêu thú và thực lực cũng vượt qua võ giả nhân loại, nếu vì Thất Thải Hoa Liên mà mọi người phân tán xa nhau, nhiều yêu thú ngũ giai trùng kích hung hãn không sợ chết như thế sẽ có rất nhiều người vẫn lạc.
Thân là luyện hồn sư mạnh nhất trong liên minh mười ba nước, Chúc Thiên Lam tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ chuyện đó xảy ra.
Thậm chí đám người Đông Phương Ngôn Ngữ và Khô Trần đã rút lui cũng đứng ở phía sau trợ trận.
Oanh!
Hai đại quân không ngừng đối kháng lẫn nhau.
Bá!
Vào thời khắc mấu chốt, hai người Tả Nhất Minh và Hứa Tín Hoa đang đứng ở vị trí đầu cũng rút lui về phía sau.
Thiếu đi hai Võ Tông ngăn cản, thực lực võ giả nhân loại giảm nhiều, ẩn ẩn có xu thế bị phá tan.
- Tả Nhất Minh, Hứa Tín Hoa, hai người các ngươi làm gì!
Chúc Thiên Lam và các cường giả khác tức giận gào to.
- Chúng ta hái Thất Thải Hoa Liên xuống, bởi như vậy mọi người cố gắng những ngày qua mới có ý nghĩa, tuyệt đối không thể để đóa hoa sen cuối cùng rơi vào trong tay của Huyền thú.
Tả Nhất Minh và Hứa Tín Hoa nói chuyện đường hoàng, đồng thời điên cuồng lao về phía Thất Thải Hoa Liên, trong nội tâm lại âm thầm đắc ý, đám ngu ngốc này chỉ biết ngăn cản yêu thú, vừa vặn thay ta cản đám yêu thú kia, tranh thủ thời gian cho ta.
Chúc Thiên Lam và những người khác cực kỳ tức giận, hai gia hỏa này lợi dụng mình ngăn cản yêu thú, bản thân bọn chúng đi hái Thất Thải Hoa Liên, quả thực vô sỉ đến cực điểm.
Sưu sưu!
Tả Nhất Minh và Hứa Tín Hoa đồng thời đi tới trước đóa Thất Thải Hoa Liên, bọn họ nhìn nhau, trong bắn ra hàn quang.
- Nhanh!
- Tiểu chút chít màu tím kia tới từ nơi nào? Quá giảo hoạt, ngăn nó lại.
Trong lúc nhất thời có tiếng gầm vang lên, mặc kệ võ giả nhân loại hay yêu thú đều không có tâm tư đánh nhau, cả đám điên cuồng lao về phía Thất Thải Hoa Liên.
Răng rắc!
Tiểu Tử Điêu có tay nhỏ nhưng tốc độ lại cực nhanh, chỉ trong nháy mắt nó đã hái đi ba đóa trong bảy đóa hoa sen..
Thời điểm nó muốn ngắt lấy đóa thứ tư.
- Cút ngay!
Huyền thú Hắc Minh đuổi tới đầu tiên, trong tiếng rống giận dữ nó vỗ vào người Tiểu Tử Điêu, đồng thời lại vung trảo nhiếp hoa sen ở gần mình.
Sau lưng Hắc Minh là hai Huyền thú ngũ giai Xích Viêm và Bạch Tượng cũng nổi giận đùng đùng, đại lượng yêu thú ngũ giai cùng với Võ Tông nhân loại đều giết tới gần, đôi mắt bọn họ đỏ bừng.
Tiểu Tử Điêu trào phúng cười cười, ngay sau đó thân thể của nó chấn động và hư không tiêu thất, ngay sau đó nó xuất hiện trên móng vuốt của Hắc Minh và hái đóa hoa sen thứ tư.
Vào lúc nó hái xong, Tiểu Tử Điêu còn đá mạnh một cước, nó đá một đóa hoa sen bay ra bên ngoài.
Phương hướng nó dá chính là đám người Phương Ngôn Ngữ và Khô Trần.
Ba!
Một đóa hoa sen đến tay, Đông Phương Ngôn Ngữ và Khô Trần đều giật mình.
Cho dù thế nào bọn họ cũng không ngờ dễ dàng đạt được một đóa sen như thế, vận khí như vậy cũng quá tốt rồi.
- Con chồn nhỏ kia rất quen thuộc, tại sao giống con của Diệp Huyền thế?
Đông Phương Ngôn Ngữ và Khô Trần đều nhìn thấy Tiểu Tử Điêu của Diệp Huyền, thần sắc bọn họ giật mình, chợt liếc nhau sauđoó không do dự lui về phía sau.
Bảy đóa hoa sen cũng chỉ có bảy đóa, hiện tại bị ngắt đi năm đóa, lúc này cũng chỉ còn lại hai đóa mà thôi.
Lưu Vân quốc có thể có được một đóa đã là chuyện ngoài ý muốn, hai người đều là người ý chí kiên định, lập tức biết rõ thấy tốt thì lấy, tạm thời lánh phong mang.
- Ngươi!
Hắc Minh Huyền thú nhìn thấy cảnh này, nó lập tức giận tím mặt, ngay sau đó nó gào thét với Tiểu Tử Điêu.
Bá!
Tiểu Tử Điêu cười xùy một tiếng, thân thể của nó hư không tiêu thất và biến mất không thấy đâu nữa.
Lúc này hai đóa hoa sen còn lại cũng sắp bị ngắt lấy, bất chấp phẫn nộ, Hắc Minh lập tức lao thẳng về phía hai đóa sen cuối cùng.
Ầm ầm!
Một trận đại chiến diễn ra, đối mặt với Thất Thải Hoa Liên có thể vô điều kiện tăng một đẳng cấp cho người khác, tất cả mọi người và yêu thú đều điên cuồng ra tay với nhau.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục, đại lượng yêu thú cấp thấp và võ giả nhân loại vẫn lạc tại chỗ.
- Đệ tử Lưu Vân quốc, tất cả đều lui về phía sau cho ta.
- Đệ tử Thiên Kim quốc lui lại.
- Đệ tử Thạch Chân quốc không được gia nhập chiến đoàn.
Từng tiếng rống giận vang lên, hội trưởng hồn sư tháp các quốc gia nhìn thấy đệ tử dưới trướng không ngừng vẫn lạc, bọn họ lập tức gào to.
Trong đại chiến lớn như thế, đệ tử thiên tài tam giai Địa Vũ Sư hoàn toàn không có chút tác dụng gì, gia nhập chiến đoàn chính là tìm chết.
Những đệ tử này mặc dù vô cùng đỏ mắt với Thất Thải Hoa Liên nhưng khi đối mặt với tràng diện khủng bố như thế cũng bất đắc dĩ thở dài, liên tục lui về phía sau.
Bọn họ cũng không có bỏ qua hi vọng cuối cùng, ngược lại tìm kiếm tung tích của Tiểu Tử Điêu.
Lúc trước Tiểu Tử Điêu cướp đi bốn đóa hoa sen, nếu có thể tìm được nó còn thuận lợi hơn tranh đoạt hai đóa hoa sen kia.
- Ha ha!
Trong hang động dung nham, dù sao thế lực yêu thú mạnh hơn so với nhân loại, Hắc Minh cười như điên, trong tình huống liều mạng tổn thương nó đã ngắt lấy một trong hai đóa hoa sen cuối cùng.
- Thất Thải Hoa Liên chỉ còn một đóa mà thôi.
- Còn có một đóa, đáng chết.
- Mọi người không nên lưu thủ.
Chính mình tân tân khổ khổ cố gắng lâu như vậy nhưng không đoạt được một đóa hoa sen, đám người Tả Nhất Minh tức giận gào thét, rốt cuộc bất chấp giữ lại liền thi triển át chủ bài của mình.
Ầm ầm!
Các loại huyền binh, hồn binh, thậm chí huyền bảo xuất hiện trong hang động, điên cuồng nghiền áp đội ngũ yêu thú.
Đám ngườiTả Nhất Minh lúc này toàn lực bộc phát, đội ngũ yêu thú bị đánh ra khe hở, một đóa Thất Thải Hoa Liên cuối cùng xuất hiện trước mặt đám người Tả Nhất Minh.
- Nhân loại đáng giận.
Hắc Minh đạt được một đóa Thất Thải Hoa Liên, Xích Viêm và Bạch Tượng lại không có đạt được, hai đại Huyền thú lòng nóng như lửa đốt, vội vàng triệu hoán yêu thú dưới trướng tấn công liều chết.
- Các vị, ra tay ngăn cản đám yêu thú này, nếu không chống được một kích của bọn chúng, tất cả chúng ta sẽ chết tổn thương thảm trọng.
- Tả Nhất Minh nói đúng, ngăn cản bọn chúng.
Tả Nhất Minh và Hứa Tín Hoa vội vàng gào thét, trong mắt của bọn họ xuất hiện hào quang giảo hoạt.
- Ngăn cản bọn chúng.
Nhìn thấy uy thế đám yêu thú tiến công, sắc mặt Chúc Thiên Lam biến hóa, hắn lập tức nhắc nhở mọi người, dẫn đầu đội ngũ đứng ở phía trước.
Ở chỗ này, số lượng yêu thú và thực lực cũng vượt qua võ giả nhân loại, nếu vì Thất Thải Hoa Liên mà mọi người phân tán xa nhau, nhiều yêu thú ngũ giai trùng kích hung hãn không sợ chết như thế sẽ có rất nhiều người vẫn lạc.
Thân là luyện hồn sư mạnh nhất trong liên minh mười ba nước, Chúc Thiên Lam tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ chuyện đó xảy ra.
Thậm chí đám người Đông Phương Ngôn Ngữ và Khô Trần đã rút lui cũng đứng ở phía sau trợ trận.
Oanh!
Hai đại quân không ngừng đối kháng lẫn nhau.
Bá!
Vào thời khắc mấu chốt, hai người Tả Nhất Minh và Hứa Tín Hoa đang đứng ở vị trí đầu cũng rút lui về phía sau.
Thiếu đi hai Võ Tông ngăn cản, thực lực võ giả nhân loại giảm nhiều, ẩn ẩn có xu thế bị phá tan.
- Tả Nhất Minh, Hứa Tín Hoa, hai người các ngươi làm gì!
Chúc Thiên Lam và các cường giả khác tức giận gào to.
- Chúng ta hái Thất Thải Hoa Liên xuống, bởi như vậy mọi người cố gắng những ngày qua mới có ý nghĩa, tuyệt đối không thể để đóa hoa sen cuối cùng rơi vào trong tay của Huyền thú.
Tả Nhất Minh và Hứa Tín Hoa nói chuyện đường hoàng, đồng thời điên cuồng lao về phía Thất Thải Hoa Liên, trong nội tâm lại âm thầm đắc ý, đám ngu ngốc này chỉ biết ngăn cản yêu thú, vừa vặn thay ta cản đám yêu thú kia, tranh thủ thời gian cho ta.
Chúc Thiên Lam và những người khác cực kỳ tức giận, hai gia hỏa này lợi dụng mình ngăn cản yêu thú, bản thân bọn chúng đi hái Thất Thải Hoa Liên, quả thực vô sỉ đến cực điểm.
Sưu sưu!
Tả Nhất Minh và Hứa Tín Hoa đồng thời đi tới trước đóa Thất Thải Hoa Liên, bọn họ nhìn nhau, trong bắn ra hàn quang.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.