Chương 808: Diệp Huyền ra trận (2)
Ám Ma Sư
14/08/2019
- Một canh giờ rưỡi trôi qua, còn lại sáu mươi người. Huyền Diệp này cũng ở bên trong. Một nhóm này, thành tích quả nhiên nghịch thiên.
Mọi người đều cảm thán.
Không biết lần này, có thể có kỷ lục mới phát sinh hay không.
Trong lòng không ít người đều hiếu kỳ.
Mà giờ này phút này, Diệp Huyền lại ở trong trận pháp, lòng yên tĩnh giống như nước.
Từng uy áp không ngừng hạ xuống ở trên người của hắn, hướng về phía hắn nghiền đè xuống.
Trong uy áp này không ngừng trở nên mạnh mẽ, giống như một ngọn núi lớn, không ngừng đè ép xuống phía dưới.
- Sát hạch này, thật đúng là không phải tùy tiện thiết lập. Người càng có thể kiên trì lâu hơn, thiên phú quả thực càng cao hơn.
Không giống với đệ tử khác đau khổ chống đỡ, Diệp Huyền ở trong trận pháp này, lại vẫn đang gật đầu đánh giá.
Trận pháp này, thử thách là năng lực võ giả chống lại áp lực. Sát hạch không chỉ là tu vi, còn là ý chí võ đạo, cường độ huyền thức của võ giả.
Người có thể ở chỗ này kiên trì chịu đựng, bình thường đại biểu, năng lực bọn họ chống lại nghịch cảnh càng mạnh. Đối mặt với áp lực, bạo phát ra lực lượng cũng càng mạnh hơn.
Rất nhiều đệ tử xuất thân từ gia tộc lớn, tuy rằng thiên phú kinh người, tu vi cũng rất cao, nhưng không trải qua rèn luyện, không có ở trong sinh tử, cho nên rất dễ dàng không chống đỡ được nữa, bị đào thải ra khỏi cục diện.
Mà điều này đối với những đệ tử bình thường ở trong sinh tử, lại có thể thu được thành tích tốt hơn.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao trước đó thời gian Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch kiên trì có thể dài hơn so với Chu Khinh Vi và Mộ Dung Vân Tiêu.
Điều đó cũng không phải nói thiên phú của các nàng mạnh mẽ hơn so với hai người bọn họ. Mà là dù sao Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch trải qua rất nhiều chuyện. So với hai vị đại tiểu thư hào môn này, năng lực sinh tồn khi đối mặt với cảnh khốn cùng, thật sự mạnh hơn rất nhiều.
- Chỉ có điều, uy áp của trận pháp này cũng quá nhỏ đi? Hiện tại cũng sắp tới hai canh giờ, hình như không có cảm giác gì cả.
Diệp Huyền sờ sờ mũi, thần thái có chút nhàn nhã.
Cũng may trên người của hắn bao phủ một tầng ánh sáng trắng. Người từ bên ngoài trận pháp nhìn vào, căn bản không nhìn thấy được hành động của hắn. Nếu không, bọn họ tuyệt đối sẽ giật mình kinh ngạc.
Thần thái nhàn nhã này làm gì có được nửa phần dáng vẻ đang sát hạch. Quả thực giống như đang đi nghỉ.
Theo trận pháp không ngừng được tăng cường.
Từng đệ tử bị bài xích đẩy ra ngoài. Vẻ thoải mái trên mặt Diệp Huyền cuối cùng cũng biến mất một ít.
- Ừ, hai canh giờ, cuối cùng cũng có chút cảm giác.
Diệp Huyền cuối cùng cảm nhận được, uy áp của trận pháp này bắt đầu phát sinh một ít ảnh hưởng đối với thân thể hắn.
Chỉ là ảnh hưởng này, cũng không tính là lớn.
Lúc này bên ngoài, mọi người đã ồ lên một mảnh.
Bởi vậy trong một nhóm này, kiên trì đến hai canh giờ, lại có tới mười người.
Mấy người này, không thể không nói, cực kỳ nghịch thiên.
Chỉ có điều đến hai canh giờ, áp lực to lớn, không giống bình thường. Trong mười người này, không ngừng có người bị bài xích đẩy ra ngoài.
Nhưng Diệp Huyền từ đầu tới cuối, đều sừng sững không động.
- Huyền Diệp này lại có thể còn chưa có đi ra. Xem ra gia hỏa này có thể bị thái thượng trưởng lão của Huyền Cơ Tông truy sát, cũng không phải là kẻ đầu đường xó chợ.
- Còn nữa, người bên cạnh hắn, tên gọi là Hầu Phi. Đây là tiết tấu muốn đi trùng kích hai canh giờ rưỡi sao?
Từng tiếng thán phục, không ngừng vang lên.
Cảnh tượng long tranh hổ đấu như vậy, khiến cho mọi người hô to đã nghiền.
Ngay cả ánh mắt của quan chủ khảo Thanh Phong, cũng lặng lẽ hiện lên một đạo tinh quang.
Thời gian trôi qua. Cuối cùng, hai canh giờ rưỡi đã qua.
Trong miệng tất cả những người đang vây xem đều phát ra những tiếng kinh ngạc. Chính là ngay cả những học viên cũ kia, cũng đều trợn mắt há hốc mồm.
Hai canh giờ rưỡi, đây là tiêu chuẩn của học viên nội viện!
Học viện Lam Quang phân ra nội viện và ngoại viện.
Ngoại viện, đều một ít học viên bình thường. Nội viện, tuyệt đối là tinh anh trong học viện. Đối với rất nhiều học viên cũ mà nói, có thể gia nhập nội viện, đó là một chuyện vô cùng vinh quang.
Trong lịch sử của học viện Lam Quang, bình thường ở vòng sát hạch thứ nhất, có thể kiên trì hai canh giờ rưỡi, chỉ cần ở phương diện thiên phú khác không chỗ thiếu hụt, trên cơ bản đều có thể gia nhập nội viện.
- Hai canh giờ rưỡi, người nào đi tới mốc này, ý chí phải vô cùng kiên định. Thông thường có hi vọng trùng kích cảnh giới Võ Vương.
Trong lòng Thanh Phong thoáng động. Đối với Diệp Huyền và Hầu Phi, hắn phát sinh một tia hứng thú.
Trước đó hắn cứu Diệp Huyền, chỉ là vì giữ gìn mặt mũi của học viện Lam Quang. Nhưng hiện tại, hắn lại thật sự phát sinh hiếu kỳ đối với Diệp Huyền.
- Cũng không biết, hai người này còn có thể kiên trì được bao lâu. Ai sẽ lui ra trước tiên đây?
Tất cả mọi người đều hiếu kỳ không thôi. Cho tới bây giờ, thành tích của Diệp Huyền và Hầu Phi, đều đã vượt qua Tiếu Bình mạnh nhất của nhóm trước. Ai kiên trì lâu nhất, người đó chính là kỷ lục mới.
Hai canh giờ rưỡi lại qua đi một khắc đồng hồ.
Hầu Phi cuối cùng không kiên trì nổi, bị đẩy đi ra ngoài.
- Thành tích của ta, không có gì bất ngờ xảy ra, chắc là đứng đầu trong lần này.
Đây là một người thiếu niên da ngăm đen, hình thể có chút gầy gò, đôi mắt có tinh quang lóe lên.
Lúc trước, trong lúc hắn đăng ký, cũng không đặc biệt thu hút. Nhưng sau vòng sát hạch thứ nhất, hắn nghiễm nhiên đã trở thành nhân vật phong vân.
Chỉ có điều làm cho hắn chấn động kinh ngạc chính là, sau khi hắn bị chấn động ra ngoài, vẫn còn có người, vẫn ở bên trong trận pháp.
- Là Huyền Diệp này. Làm sao có thể?
Trên mặt Hầu Phi lộ ra vẻ khiếp sợ không thôi.
Chấn động kinh ngạc không chỉ có mình hắn, còn có các võ giả còn lại ở đây.
- Huyền Diệp này không ngờ kiên trì đến cuối cùng.
- Hiện tại cũng đã qua hai canh giờ rưỡi đã lâu. Gia hỏa này là muốn trùng kích ba canh giờ sao?
Mọi người kinh ngạc vạn phần. Đặc biệt là những học viên cũ. Bọn họ càng trợn mắt há hốc mồm.
Trong lịch sử trăm năm gần đây của học viện, kỷ lục cao nhất cũng chính là gần ba canh giờ. Đạt tới ba canh giờ, đây hoàn toàn chính là kỷ lục cao nhất.
Trước mắt bao nhiêu người, đánh dấu thời gian trên trận pháp cuối cùng đạt tới ba canh giờ.
- Phá rồi. Thật sự phá kỷ lục ba canh giờ.
- Ông trời của ta ơi, Huyền Diệp này có lai lịch thế nào vậy? Đây là muốn nghịch thiên sao?
Gần như tất cả mọi người có mặt tại hiện trường, đều kinh hãi vô cùng.
Mọi người đều cảm thán.
Không biết lần này, có thể có kỷ lục mới phát sinh hay không.
Trong lòng không ít người đều hiếu kỳ.
Mà giờ này phút này, Diệp Huyền lại ở trong trận pháp, lòng yên tĩnh giống như nước.
Từng uy áp không ngừng hạ xuống ở trên người của hắn, hướng về phía hắn nghiền đè xuống.
Trong uy áp này không ngừng trở nên mạnh mẽ, giống như một ngọn núi lớn, không ngừng đè ép xuống phía dưới.
- Sát hạch này, thật đúng là không phải tùy tiện thiết lập. Người càng có thể kiên trì lâu hơn, thiên phú quả thực càng cao hơn.
Không giống với đệ tử khác đau khổ chống đỡ, Diệp Huyền ở trong trận pháp này, lại vẫn đang gật đầu đánh giá.
Trận pháp này, thử thách là năng lực võ giả chống lại áp lực. Sát hạch không chỉ là tu vi, còn là ý chí võ đạo, cường độ huyền thức của võ giả.
Người có thể ở chỗ này kiên trì chịu đựng, bình thường đại biểu, năng lực bọn họ chống lại nghịch cảnh càng mạnh. Đối mặt với áp lực, bạo phát ra lực lượng cũng càng mạnh hơn.
Rất nhiều đệ tử xuất thân từ gia tộc lớn, tuy rằng thiên phú kinh người, tu vi cũng rất cao, nhưng không trải qua rèn luyện, không có ở trong sinh tử, cho nên rất dễ dàng không chống đỡ được nữa, bị đào thải ra khỏi cục diện.
Mà điều này đối với những đệ tử bình thường ở trong sinh tử, lại có thể thu được thành tích tốt hơn.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao trước đó thời gian Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch kiên trì có thể dài hơn so với Chu Khinh Vi và Mộ Dung Vân Tiêu.
Điều đó cũng không phải nói thiên phú của các nàng mạnh mẽ hơn so với hai người bọn họ. Mà là dù sao Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch trải qua rất nhiều chuyện. So với hai vị đại tiểu thư hào môn này, năng lực sinh tồn khi đối mặt với cảnh khốn cùng, thật sự mạnh hơn rất nhiều.
- Chỉ có điều, uy áp của trận pháp này cũng quá nhỏ đi? Hiện tại cũng sắp tới hai canh giờ, hình như không có cảm giác gì cả.
Diệp Huyền sờ sờ mũi, thần thái có chút nhàn nhã.
Cũng may trên người của hắn bao phủ một tầng ánh sáng trắng. Người từ bên ngoài trận pháp nhìn vào, căn bản không nhìn thấy được hành động của hắn. Nếu không, bọn họ tuyệt đối sẽ giật mình kinh ngạc.
Thần thái nhàn nhã này làm gì có được nửa phần dáng vẻ đang sát hạch. Quả thực giống như đang đi nghỉ.
Theo trận pháp không ngừng được tăng cường.
Từng đệ tử bị bài xích đẩy ra ngoài. Vẻ thoải mái trên mặt Diệp Huyền cuối cùng cũng biến mất một ít.
- Ừ, hai canh giờ, cuối cùng cũng có chút cảm giác.
Diệp Huyền cuối cùng cảm nhận được, uy áp của trận pháp này bắt đầu phát sinh một ít ảnh hưởng đối với thân thể hắn.
Chỉ là ảnh hưởng này, cũng không tính là lớn.
Lúc này bên ngoài, mọi người đã ồ lên một mảnh.
Bởi vậy trong một nhóm này, kiên trì đến hai canh giờ, lại có tới mười người.
Mấy người này, không thể không nói, cực kỳ nghịch thiên.
Chỉ có điều đến hai canh giờ, áp lực to lớn, không giống bình thường. Trong mười người này, không ngừng có người bị bài xích đẩy ra ngoài.
Nhưng Diệp Huyền từ đầu tới cuối, đều sừng sững không động.
- Huyền Diệp này lại có thể còn chưa có đi ra. Xem ra gia hỏa này có thể bị thái thượng trưởng lão của Huyền Cơ Tông truy sát, cũng không phải là kẻ đầu đường xó chợ.
- Còn nữa, người bên cạnh hắn, tên gọi là Hầu Phi. Đây là tiết tấu muốn đi trùng kích hai canh giờ rưỡi sao?
Từng tiếng thán phục, không ngừng vang lên.
Cảnh tượng long tranh hổ đấu như vậy, khiến cho mọi người hô to đã nghiền.
Ngay cả ánh mắt của quan chủ khảo Thanh Phong, cũng lặng lẽ hiện lên một đạo tinh quang.
Thời gian trôi qua. Cuối cùng, hai canh giờ rưỡi đã qua.
Trong miệng tất cả những người đang vây xem đều phát ra những tiếng kinh ngạc. Chính là ngay cả những học viên cũ kia, cũng đều trợn mắt há hốc mồm.
Hai canh giờ rưỡi, đây là tiêu chuẩn của học viên nội viện!
Học viện Lam Quang phân ra nội viện và ngoại viện.
Ngoại viện, đều một ít học viên bình thường. Nội viện, tuyệt đối là tinh anh trong học viện. Đối với rất nhiều học viên cũ mà nói, có thể gia nhập nội viện, đó là một chuyện vô cùng vinh quang.
Trong lịch sử của học viện Lam Quang, bình thường ở vòng sát hạch thứ nhất, có thể kiên trì hai canh giờ rưỡi, chỉ cần ở phương diện thiên phú khác không chỗ thiếu hụt, trên cơ bản đều có thể gia nhập nội viện.
- Hai canh giờ rưỡi, người nào đi tới mốc này, ý chí phải vô cùng kiên định. Thông thường có hi vọng trùng kích cảnh giới Võ Vương.
Trong lòng Thanh Phong thoáng động. Đối với Diệp Huyền và Hầu Phi, hắn phát sinh một tia hứng thú.
Trước đó hắn cứu Diệp Huyền, chỉ là vì giữ gìn mặt mũi của học viện Lam Quang. Nhưng hiện tại, hắn lại thật sự phát sinh hiếu kỳ đối với Diệp Huyền.
- Cũng không biết, hai người này còn có thể kiên trì được bao lâu. Ai sẽ lui ra trước tiên đây?
Tất cả mọi người đều hiếu kỳ không thôi. Cho tới bây giờ, thành tích của Diệp Huyền và Hầu Phi, đều đã vượt qua Tiếu Bình mạnh nhất của nhóm trước. Ai kiên trì lâu nhất, người đó chính là kỷ lục mới.
Hai canh giờ rưỡi lại qua đi một khắc đồng hồ.
Hầu Phi cuối cùng không kiên trì nổi, bị đẩy đi ra ngoài.
- Thành tích của ta, không có gì bất ngờ xảy ra, chắc là đứng đầu trong lần này.
Đây là một người thiếu niên da ngăm đen, hình thể có chút gầy gò, đôi mắt có tinh quang lóe lên.
Lúc trước, trong lúc hắn đăng ký, cũng không đặc biệt thu hút. Nhưng sau vòng sát hạch thứ nhất, hắn nghiễm nhiên đã trở thành nhân vật phong vân.
Chỉ có điều làm cho hắn chấn động kinh ngạc chính là, sau khi hắn bị chấn động ra ngoài, vẫn còn có người, vẫn ở bên trong trận pháp.
- Là Huyền Diệp này. Làm sao có thể?
Trên mặt Hầu Phi lộ ra vẻ khiếp sợ không thôi.
Chấn động kinh ngạc không chỉ có mình hắn, còn có các võ giả còn lại ở đây.
- Huyền Diệp này không ngờ kiên trì đến cuối cùng.
- Hiện tại cũng đã qua hai canh giờ rưỡi đã lâu. Gia hỏa này là muốn trùng kích ba canh giờ sao?
Mọi người kinh ngạc vạn phần. Đặc biệt là những học viên cũ. Bọn họ càng trợn mắt há hốc mồm.
Trong lịch sử trăm năm gần đây của học viện, kỷ lục cao nhất cũng chính là gần ba canh giờ. Đạt tới ba canh giờ, đây hoàn toàn chính là kỷ lục cao nhất.
Trước mắt bao nhiêu người, đánh dấu thời gian trên trận pháp cuối cùng đạt tới ba canh giờ.
- Phá rồi. Thật sự phá kỷ lục ba canh giờ.
- Ông trời của ta ơi, Huyền Diệp này có lai lịch thế nào vậy? Đây là muốn nghịch thiên sao?
Gần như tất cả mọi người có mặt tại hiện trường, đều kinh hãi vô cùng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.