Chương 812: Hầu Phi khiêu khích (2)
Ám Ma Sư
14/08/2019
Nếu như là ở bên ngoài, tốc độ như vậy, bất kỳ một võ sĩ nhất giai nào cũng có thể làm được. Nhưng ở trong Lam Quang Cảnh, tốc độ này lại khiến cho người ta chấn động kinh ngạc.
Điều càng khiến cho người khác chấn động kinh ngạc chính là, một dải ánh sáng bảy màu, chẳng biết từ lúc nào, đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh thân Hầu Phi, nhẹ nhàng cắt qua.
Hầu Phi này mắt thấy sẽ bị quét trúng. Nhưng ở thời khắc mấu chốt, thân thể của hắn mạnh lắc một cái, không ngờ trong nháy mắt đã lướt qua dải ánh sáng bảy màu.
- Hầu Phi này nhất định đã sớm biết được dải ánh sáng bảy màu này sẽ xuất hiện ở nơi này. Nếu không tuyệt đối sẽ không né tránh được nhanh như vậy.
Vô số võ giả đều sợ tới ngây người.
- Không được. Hầu Phi này ở trong thời gian một nén hương nửa ngắn ngủi, tìm được quy luật của dải ánh sáng bảy màu. Nhãn lực của hắn, vô cùng mạnh mẽ.
Ngay cả lão nhân Thanh Phong, trong con ngươi cũng hiện lên một sự kinh ngạc, lộ ra vẻ tán thưởng.
Cái gọi là sát hạch, đó là nhất định phải có biện pháp giải quyết. Chỉ có điều sát hạch Lam Quang Cảnh, đặc biệt khó khăn mà thôi. Thanh Phong có thể tìm ra được quy luật trong đó, nghiễm nhiên là người xuất sắc trong nhóm tất cả những người sát hạch này.
Trước mắt bao nhiêu người, Hầu Phi đang nhanh chóng đi về phía trước chừng mấy chục thước, trên đường đi, hắn đột nhiên nghiêng đầu.
Ánh mắt hắn vừa lúc nhìn về phía chỗ của Diệp Huyền. Trong ánh mắt lộ ra một tia khiêu khích.
Trong vòng sát hạch thứ nhất trước đó, hắn tiếc hận khi bại bởi Diệp Huyền. Hắn vô cùng tự tin. Trong lòng hắn tất nhiên cảm thấy rất khó chịu. Vòng khảo sát thứ hai, hắn biểu hiện như vậy, mục đích chính là một, muốn quyết tranh cao thấp với Diệp Huyền một lần.
Hành động này của Hầu Phi, lập tức khiến cho tất cả mọi người cảm thấy hưng phấn.
- Hầu Phi lộ ra bộ dạng như vậy, dướng như là muốn phân chia cao thấp với Diệp Huyền.
- Vòng sát hạch thứ nhất trước đó, Diệp Huyền lấy thành tích ba canh giờ, thu được vị trí đầu tiên. Nhưng Hầu Phi chỉ đạt tới hai canh giờ rưỡi. Xem ra hắn đối với chuyện Diệp Huyền đứng ở trên đầu mình, rất không phục.
- Thật thú vị, rất thú vị.
- Không biết Diệp Huyền này, có thể ứng chiến hay không.
Mọi người bàn luận ầm ĩ, kích động không thôi.
Ngay cả lão nhân Thanh Phong, khóe miệng cũng lộ ra một nụ cười mỉm. Hắn cũng rất hiếu kỳ, ở vòng sát hạch thứ hai này, Diệp Huyền rốt cuộc sẽ có biểu hiện thế nào.
Khiêu khích sao?
Trong lòng Diệp Huyền thầm cười nhạt.
Hầu Phi này thật sự có thiên phú. Cho dù là ở trong hoàn cảnh giống như Huyền Vực vậy, cũng chưa chắc sẽ không có tiếng tăm gì.
Chỉ có điều hắn muốn so tài cùng mình, điều này cũng không tránh khỏi quá tự đại.
Nghĩ tới đây, Diệp Huyền không khỏi liếc nhìn quan chủ khảo Thanh Phong.
- Đã như vậy, lại thể hiện ra một ít thiên phú của ta vậy.
Khóe miệng Diệp Huyền cong lên, hiện ra một nụ cười nhạt.
Diệp Huyền hiểu rất rõ. Tuy rằng trước đó Cuồng Chiến bị đánh lui, nhưng lấy tính cách của Cuồng Chiến, không có khả năng hắn sẽ từ bỏ ý định. Lần tiếp theo, khi Cuồng Chiến đến, rất có thể sẽ có càng nhiều cường giả của Huyền Cơ Tông hơn nữa.
Hôm nay, mình còn chưa đủ khả năng để đối đầu với Huyền Cơ Tông. Như vậy biện pháp duy nhất, lại là dựa vào học viện Lam Quang.
Nếu muốn học viện Lam Quang ra tay vì bản thân mình, phải lộ ra đầy đủ thiên phú.
- A!
Tâm niệm đến đang lên đến đó, Diệp Huyền đột nhiên xông vào trong Lam Quang Cảnh.
Vù!
Thân thể Diệp Huyền chợt rơi vào trong sự đè ép của keo dính người. Nhưng trên mặt hắn lại là một mảnh yên tĩnh. Trên mặt đất, hai chân nhanh chóng giẫm lên ra một mảnh huyễn ảnh.
Vèo vèo vèo!
Trong áp lực khủng khiếp của Lam Quang Cảnh, Diệp Huyền lại giống như một chiếc thuyền buồm vượt mọi chông gai, ở trên mặt biển, lao nhanh giống như tên bắn.
Tốc độ kia cực nhanh, khiến cho đồng tử của tất cả mọi người đều co lại.
- Tốc độ thật nhanh.
Tất cả mọi người đều hoảng sợ mở to hai mắt nhìn.
Chỉ trong thời gian mười mấy lần hít thở, Diệp Huyền đã đuổi kịp Hầu Phi đi trước một bước.
- Không, không có khả năng!
Trong ánh mắt Hầu Phi mang theo vẻ khó tin. Hắn gầm lên giận dữ, điên cuồng lao về phía trước.
Hai tay Hầu Phi đặt ở trước người hình thành một huyễn ảnh. Từng dòng huyền lực dâng trào, ở phía trước bổ ra từng lỗ thủng, giảm bớt sức cản để hắn đi về phía trước.
Nhưng tất cả chỉ là vô dụng!
Mặc cho Hầu Phi cố gắng như thế nào, biểu tình của Diệp Huyền vẫn bình thản vô cùng.
Điều càng làm cho mọi người cảm thấy sởn tóc gáy chính là, Diệp Huyền ở trong Lam Quang Cảnh, căn bản không có lợi dụng hai tay xé rách đè ép phía trước. Mà hắn lại vùi đầu bay vút đi, lại giống như sự ngăn cản ở phía trước, đối với hắn mà nói, hoàn toàn không có gì khác biệt so với bình thường.
Đây quả thực là chuyện vượt ra khỏi tưởng tượng của mọi người.
- Gặp quỷ rồi. Vì sao tiểu tử này ở trong Lam Quang Cảnh này, căn bản giống như không có áp lực gì vậy?
- Nhìn vẻ mặt của hắn, giống như đi dạo trong sân đình vắng vẻ. Tại sao có thể như vậy được?
- Chẳng lẽ sức cản của Lam Quang Cảnh này đối với hắn mà nói, căn bản không có tác dụng gì quá lớn hay sao? Hay là huyền lực của hắn, căn bản không nhận sự đè ép của Lam Quang Cảnh?
- Không thể nào đâu? Luận về tu vi, ta cũng là Vũ Tông ngũ giai nhất trọng, so với hắn không kém là bao nhiêu. Nhưng mỗi khi đi một bước, đều cảm thấy mỗi bước khó khăn. Diệp Huyền này cũng quá thoải mái đi?
- Hắn rốt cuộc có phải là một võ giả hay không. Tại sao ta lại có cảm giác hắn giống như là một con yêu thú hóa thành hình người vậy!
Nhìn thấy được Diệp Huyền này đấu đá lung tung, tư thế hoàn toàn không có gặp khó khăn gì, bất luận là học viên cũ, học viên mới, hay là những võ giả của Lam Quang Thành, tất cả đều trợn mắt há hốc mồm, mở to hai mắt.
- Thật hay cho một Huyền Diệp. Lhông biết hắn tu luyện chính là loại công pháp luyện thể nào, có thể dễ dàng xé rách lực lượng của Lam Quang Cảnh, khủng khiếp đến kinh người.
Chỉ có một vài cường giả đứng ngoài xem, khôn ngoan lén nhìn ra được một tia manh mối. Cũng không phải huyền lực của Huyền Diệp này, không bị Lam Quang Cảnh đè ép. Mà là lực lượng của Huyền Diệp này quá mức khủng khiếp. Cho dù hắn bị mất đi huyền lực, cũng đủ để dễ dàng phá thủng đè ép của Lam Quang Cảnh.
Lực lượng như vậy đã hoàn toàn vượt ra khỏi phạm trù của Vũ Tông ngũ giai. Cho dù là một ít Vũ Tôn lục giai, cũng không nhất định nắm giữ được.
Điều càng khiến cho người khác chấn động kinh ngạc chính là, một dải ánh sáng bảy màu, chẳng biết từ lúc nào, đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh thân Hầu Phi, nhẹ nhàng cắt qua.
Hầu Phi này mắt thấy sẽ bị quét trúng. Nhưng ở thời khắc mấu chốt, thân thể của hắn mạnh lắc một cái, không ngờ trong nháy mắt đã lướt qua dải ánh sáng bảy màu.
- Hầu Phi này nhất định đã sớm biết được dải ánh sáng bảy màu này sẽ xuất hiện ở nơi này. Nếu không tuyệt đối sẽ không né tránh được nhanh như vậy.
Vô số võ giả đều sợ tới ngây người.
- Không được. Hầu Phi này ở trong thời gian một nén hương nửa ngắn ngủi, tìm được quy luật của dải ánh sáng bảy màu. Nhãn lực của hắn, vô cùng mạnh mẽ.
Ngay cả lão nhân Thanh Phong, trong con ngươi cũng hiện lên một sự kinh ngạc, lộ ra vẻ tán thưởng.
Cái gọi là sát hạch, đó là nhất định phải có biện pháp giải quyết. Chỉ có điều sát hạch Lam Quang Cảnh, đặc biệt khó khăn mà thôi. Thanh Phong có thể tìm ra được quy luật trong đó, nghiễm nhiên là người xuất sắc trong nhóm tất cả những người sát hạch này.
Trước mắt bao nhiêu người, Hầu Phi đang nhanh chóng đi về phía trước chừng mấy chục thước, trên đường đi, hắn đột nhiên nghiêng đầu.
Ánh mắt hắn vừa lúc nhìn về phía chỗ của Diệp Huyền. Trong ánh mắt lộ ra một tia khiêu khích.
Trong vòng sát hạch thứ nhất trước đó, hắn tiếc hận khi bại bởi Diệp Huyền. Hắn vô cùng tự tin. Trong lòng hắn tất nhiên cảm thấy rất khó chịu. Vòng khảo sát thứ hai, hắn biểu hiện như vậy, mục đích chính là một, muốn quyết tranh cao thấp với Diệp Huyền một lần.
Hành động này của Hầu Phi, lập tức khiến cho tất cả mọi người cảm thấy hưng phấn.
- Hầu Phi lộ ra bộ dạng như vậy, dướng như là muốn phân chia cao thấp với Diệp Huyền.
- Vòng sát hạch thứ nhất trước đó, Diệp Huyền lấy thành tích ba canh giờ, thu được vị trí đầu tiên. Nhưng Hầu Phi chỉ đạt tới hai canh giờ rưỡi. Xem ra hắn đối với chuyện Diệp Huyền đứng ở trên đầu mình, rất không phục.
- Thật thú vị, rất thú vị.
- Không biết Diệp Huyền này, có thể ứng chiến hay không.
Mọi người bàn luận ầm ĩ, kích động không thôi.
Ngay cả lão nhân Thanh Phong, khóe miệng cũng lộ ra một nụ cười mỉm. Hắn cũng rất hiếu kỳ, ở vòng sát hạch thứ hai này, Diệp Huyền rốt cuộc sẽ có biểu hiện thế nào.
Khiêu khích sao?
Trong lòng Diệp Huyền thầm cười nhạt.
Hầu Phi này thật sự có thiên phú. Cho dù là ở trong hoàn cảnh giống như Huyền Vực vậy, cũng chưa chắc sẽ không có tiếng tăm gì.
Chỉ có điều hắn muốn so tài cùng mình, điều này cũng không tránh khỏi quá tự đại.
Nghĩ tới đây, Diệp Huyền không khỏi liếc nhìn quan chủ khảo Thanh Phong.
- Đã như vậy, lại thể hiện ra một ít thiên phú của ta vậy.
Khóe miệng Diệp Huyền cong lên, hiện ra một nụ cười nhạt.
Diệp Huyền hiểu rất rõ. Tuy rằng trước đó Cuồng Chiến bị đánh lui, nhưng lấy tính cách của Cuồng Chiến, không có khả năng hắn sẽ từ bỏ ý định. Lần tiếp theo, khi Cuồng Chiến đến, rất có thể sẽ có càng nhiều cường giả của Huyền Cơ Tông hơn nữa.
Hôm nay, mình còn chưa đủ khả năng để đối đầu với Huyền Cơ Tông. Như vậy biện pháp duy nhất, lại là dựa vào học viện Lam Quang.
Nếu muốn học viện Lam Quang ra tay vì bản thân mình, phải lộ ra đầy đủ thiên phú.
- A!
Tâm niệm đến đang lên đến đó, Diệp Huyền đột nhiên xông vào trong Lam Quang Cảnh.
Vù!
Thân thể Diệp Huyền chợt rơi vào trong sự đè ép của keo dính người. Nhưng trên mặt hắn lại là một mảnh yên tĩnh. Trên mặt đất, hai chân nhanh chóng giẫm lên ra một mảnh huyễn ảnh.
Vèo vèo vèo!
Trong áp lực khủng khiếp của Lam Quang Cảnh, Diệp Huyền lại giống như một chiếc thuyền buồm vượt mọi chông gai, ở trên mặt biển, lao nhanh giống như tên bắn.
Tốc độ kia cực nhanh, khiến cho đồng tử của tất cả mọi người đều co lại.
- Tốc độ thật nhanh.
Tất cả mọi người đều hoảng sợ mở to hai mắt nhìn.
Chỉ trong thời gian mười mấy lần hít thở, Diệp Huyền đã đuổi kịp Hầu Phi đi trước một bước.
- Không, không có khả năng!
Trong ánh mắt Hầu Phi mang theo vẻ khó tin. Hắn gầm lên giận dữ, điên cuồng lao về phía trước.
Hai tay Hầu Phi đặt ở trước người hình thành một huyễn ảnh. Từng dòng huyền lực dâng trào, ở phía trước bổ ra từng lỗ thủng, giảm bớt sức cản để hắn đi về phía trước.
Nhưng tất cả chỉ là vô dụng!
Mặc cho Hầu Phi cố gắng như thế nào, biểu tình của Diệp Huyền vẫn bình thản vô cùng.
Điều càng làm cho mọi người cảm thấy sởn tóc gáy chính là, Diệp Huyền ở trong Lam Quang Cảnh, căn bản không có lợi dụng hai tay xé rách đè ép phía trước. Mà hắn lại vùi đầu bay vút đi, lại giống như sự ngăn cản ở phía trước, đối với hắn mà nói, hoàn toàn không có gì khác biệt so với bình thường.
Đây quả thực là chuyện vượt ra khỏi tưởng tượng của mọi người.
- Gặp quỷ rồi. Vì sao tiểu tử này ở trong Lam Quang Cảnh này, căn bản giống như không có áp lực gì vậy?
- Nhìn vẻ mặt của hắn, giống như đi dạo trong sân đình vắng vẻ. Tại sao có thể như vậy được?
- Chẳng lẽ sức cản của Lam Quang Cảnh này đối với hắn mà nói, căn bản không có tác dụng gì quá lớn hay sao? Hay là huyền lực của hắn, căn bản không nhận sự đè ép của Lam Quang Cảnh?
- Không thể nào đâu? Luận về tu vi, ta cũng là Vũ Tông ngũ giai nhất trọng, so với hắn không kém là bao nhiêu. Nhưng mỗi khi đi một bước, đều cảm thấy mỗi bước khó khăn. Diệp Huyền này cũng quá thoải mái đi?
- Hắn rốt cuộc có phải là một võ giả hay không. Tại sao ta lại có cảm giác hắn giống như là một con yêu thú hóa thành hình người vậy!
Nhìn thấy được Diệp Huyền này đấu đá lung tung, tư thế hoàn toàn không có gặp khó khăn gì, bất luận là học viên cũ, học viên mới, hay là những võ giả của Lam Quang Thành, tất cả đều trợn mắt há hốc mồm, mở to hai mắt.
- Thật hay cho một Huyền Diệp. Lhông biết hắn tu luyện chính là loại công pháp luyện thể nào, có thể dễ dàng xé rách lực lượng của Lam Quang Cảnh, khủng khiếp đến kinh người.
Chỉ có một vài cường giả đứng ngoài xem, khôn ngoan lén nhìn ra được một tia manh mối. Cũng không phải huyền lực của Huyền Diệp này, không bị Lam Quang Cảnh đè ép. Mà là lực lượng của Huyền Diệp này quá mức khủng khiếp. Cho dù hắn bị mất đi huyền lực, cũng đủ để dễ dàng phá thủng đè ép của Lam Quang Cảnh.
Lực lượng như vậy đã hoàn toàn vượt ra khỏi phạm trù của Vũ Tông ngũ giai. Cho dù là một ít Vũ Tôn lục giai, cũng không nhất định nắm giữ được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.