Chương 1634: Hòa vào thế tục (2)
Ám Ma Sư
14/08/2019
- Vương huynh, không phải ta nói ngươi, tầm mắt cách cục quá nhỏ, trước sau đặt tâm tư ở trên thế lực tranh đấu, Thiên Huyền đại lục quan trọng nhất chính là thực lực, hiện tại ngươi và ta đều là đệ tử nội môn, nên thả càng nhiều tinh lực ở tu luyện mới được, mau chóng bước vào Vũ Vương cảnh, trở thành đệ tử hạch tâm của tông môn, mới là chúng ta cần làm nhất, đến thời điểm đó chúng ta tay ôm quyền to, còn cần quan tâm mấy đệ tử ngoại môn sao?
- Lý huynh ngươi nói không sai, có điều tu luyện cũng cần tài nguyên, ta không giống ngươi sinh ra ở thế gia, Lăng Quang Thành Lý gia uy danh hiển hách, cái nào không biết, cái nào không hiểu, ta làm như vậy, không phải cũng là vì có thể ở tông môn tranh thủ đến càng nhiều tài nguyên, nhanh chóng đột phá sao!
- Này ngược lại cũng đúng, quên đi, không nói những chuyện này, chúng ta hiếm thấy ra tông môn một chuyến, ta dẫn ngươi đi chỗ tốt vui vẻ a.
Hai tên thanh niên này càng chạy càng xa, thanh âm trò chuyện cũng yếu ớt đi.
- Tiểu huynh đệ, bánh bao mới ra lò, bánh bao nóng hổi, đến hai cái đi.
Một trung niên bán bánh bao nhìn Diệp Huyền hô, thần thái cực kỳ nhiệt tình.
Diệp Huyền từ trên người lấy ra một khối huyền tệ.
- Bán hai cái bánh bao thịt.
- Được rồi.
Trung niên nhân nhanh nhẹn thu cẩn thận huyền tệ, sau đó đưa hai cái bánh bao thịt cho Diệp Huyền.
Diệp Huyền tiếp nhận bánh bao thịt hỏi:
- Ông chủ, trong Lăng Quang Thành này chỗ nào có nơi tu luyện tốt?
- Khà khà, tiểu huynh đệ, ngươi là tới tham gia Lăng Diệt Tông mười năm một lần thu đồ đệ đại hội a, này là hỏi đúng người rồi, phía trước quẹo trái, đi khoảng hai dặm, có một Hành Tu hội, nơi đó là trung tâm tu luyện to lớn nhất của Lăng Quang Thành ta, cũng là sân bãi tu luyện của Lăng Diệt Tông, bất luận người nào chỉ cần trả tiền liền có thể ở bên trong tu luyện, tiểu huynh đệ, gần nhất thiên tài đến Lăng Quang Thành rất nhiều, ngươi phải nắm chặt cơ hội, nếu không liền không có vị trí.
Trung niên nhiệt tình nói.
- Tạ ơn lão bản.
Diệp Huyền dọc theo đối phương giới thiệu, đi về phía trước, vừa đi vừa ăn bánh bao thịt, hoàn toàn dung nhập vào trong thành trì, mặc cho ai tới xem, cũng không thấy đây là một thiên tài tu vi cao tuyệt, có thể cùng Vũ Đế tranh đấu, mà như một thiên tài bình thường tới tham gia Lăng Diệt Tông thu đồ đệ đại hội.
Trong lúc cất bước, Diệp Huyền nhìn chung quanh, nhưng không có thả ra Huyền Thức, nhận biết bốn phía, bởi vì hắn biết mình bây giờ còn không có thoát ly nguy hiểm.
Ầm ầm!
Quả nhiên, còn chưa chờ hắn đi tới trung tâm tu luyện, trong chớp mắt, trên đường chân trời Lăng Quang Thành, một luồng uy thế cùng Huyền Thức mạnh mẽ bức tán xuống, Huyền Thức vô hình bao phủ toàn bộ thành trì, từng chút tìm tòi, đặc biệt là đối với võ giả trong thành, đều bị tinh tế tìm tòi một phen.
- Hừm, Cuồng Ngục Vũ Đế kia quả nhiên vẫn đoán được ta ở trong Lăng Quang Thành, chỉ có điều thành trì này nhân khẩu ít nhất hơn mười triệu, ở dưới Thâu Thiên Hoán Nhật, Cuồng Ngục Vũ Đế không thể phát hiện ta a.
Diệp Huyền bình tĩnh, cũng không có bị Huyền Thức của Cuồng Ngục Vũ Đế làm cho kinh động, mà làm bộ hồn nhiên không có phát hiện, tiếp tục đi vào trung tâm tu luyện.
- Chưởng quỹ, cho ta một phòng tu luyện tốt nhất.
Diệp Huyền đi vào, thật giống như một công tử bột, hung hăng kêu ầm lên.
Chưởng quỹ kia tu vi không yếu, là một Vũ Tôn, cũng không vì thái độ của Diệp Huyền mà buồn bực, lạnh nhạt nói:
- Phòng tu luyện tốt nhất, 50 ngàn huyền tệ một ngày.
- Mắc như thế?
Diệp Huyền lấy làm kinh hãi, nhưng cũng không lùi bước, mà cắn răng, ném ra một tấm huyền thẻ:
- 50 ngàn liền 50 ngàn, trước tiên ba ngày, chờ thiếu gia ta gia nhập Lăng Diệt Tông, cái gì cũng có thể kiếm về.
Chưởng quỹ kia thu thẻ, làm tốt thủ tục cho Diệp Huyền, các võ giả xung quanh đều ước ao nhìn Diệp Huyền rời đi, chua xót nói:
- Hừ, không biết lại là đệ tử của gia tộc nào đi ra, phòng tu luyện cao cấp nhất 50 ngàn huyền tệ một ngày, lão tử ta còn chưa bao giờ cảm giác qua a.
- Khà khà, có bản lĩnh ngươi cũng đầu thai nhà tốt a, thiếu niên này tuổi tác không lớn, tu vi lại tiếp cận Vũ Tôn, gia nhập Lăng Diệt Tông vẫn rất có hi vọng.
Mọi người nghị luận sôi nổi.
Nhưng sự chú ý của Diệp Huyền là tập trung Huyền Thức mạnh mẽ bao phủ ở trên bầu trời, Huyền Thức của Cuồng Ngục Vũ Đế hiển nhiên lần thứ nhất không có quét đến Diệp Huyền, dĩ nhiên lại gia tăng uy thế, lại một lần nữa đè xuống.
- Xem ra Cuồng Ngục Vũ Đế này là không tìm được ta không chịu bỏ qua a.
Diệp Huyền hơi nhướng mày, khoanh chân ở trong phòng làm bộ tu luyện, Cuồng Ngục Vũ Đế không có ý rời đi, điều này làm cho hắn cảm thấy một tia không ổn, tuy Thâu Thiên Hoán Nhật mạnh mẽ, nhưng nếu như một Vũ Đế tam trọng lần lượt quét hình, vẫn có thể phát hiện một ít kẽ hở.
Bầu trời Lăng Quang Thành.
Huyền Thức của Cuồng Ngục Vũ Đế quét liền hai lần, vẫn không thể phát hiện tung tích của Diệp Huyền.
- Phó sơn chủ đại nhân, còn không có tìm được Huyền Diệp kia sao?
Tả Đồng Vũ Đế cẩn thận hỏi.
Cuồng Ngục Vũ Đế hơi nhướng mày:
- Huyền Diệp này, thật giống như triển khai bí pháp gì đó ẩn giấu, ta quét hai lần cũng không có phát hiện tung tích của hắn, có điều ta tin tưởng, hắn nhất định không có chạy xa, ngay ở trong thành trì này, chỉ có điều che lấp khí tức mà thôi.
- Vậy chúng ta làm sao bây giờ?
- Rất đơn giản.
Cuồng Ngục Vũ Đế xì cười một tiếng.
- Coi như người này có thể tránh thoát Huyền Thức của bản tọa thăm dò, cũng chạy không thoát Võ Hồn của bản tọa tìm tòi.
Vù!
Hắc động thật lớn, đột nhiên xuất hiện ở trên đỉnh đầu Cuồng Ngục Vũ Đế, khí tức rộng rãi tràn ngập, bầu trời phía trên Lăng Quang Thành như từ ban ngày lập tức đi tới đêm đen, một luồng khí tức làm người kinh sợ tỏ khắp ra.
Khí tức đáng sợ đè xuống, toàn bộ Lăng Quang Thành trong nháy mắt rơi vào trong hỗn loạn.
- Đó là cái gì?
- Trời ạ, Thái Dương cũng bị che chắn, trên trời tựa hồ có hai người.
- Đến tột cùng là người nào, ở Lăng Quang Thành ta ngang ngược?
- Khí tức thật khủng bố.
Phía dưới vô số võ giả đều sợ hãi ngẩng đầu nhìn trời, khí tức rộng rãi đáng sợ kia trấn áp xuống, một ít bách tính bình thường nhất thời thống khổ ngã trên mặt đất, kêu rên không ngớt, coi như là một ít võ giả cấp cao cũng cảm giác thân thể khó chịu đến cực điểm, thật giống như sinh bệnh.
- Vù!
Từng đạo từng đạo lực lượng Võ Hồn đáng sợ, bắt đầu lan tràn xuống phía dưới.
- Lý huynh ngươi nói không sai, có điều tu luyện cũng cần tài nguyên, ta không giống ngươi sinh ra ở thế gia, Lăng Quang Thành Lý gia uy danh hiển hách, cái nào không biết, cái nào không hiểu, ta làm như vậy, không phải cũng là vì có thể ở tông môn tranh thủ đến càng nhiều tài nguyên, nhanh chóng đột phá sao!
- Này ngược lại cũng đúng, quên đi, không nói những chuyện này, chúng ta hiếm thấy ra tông môn một chuyến, ta dẫn ngươi đi chỗ tốt vui vẻ a.
Hai tên thanh niên này càng chạy càng xa, thanh âm trò chuyện cũng yếu ớt đi.
- Tiểu huynh đệ, bánh bao mới ra lò, bánh bao nóng hổi, đến hai cái đi.
Một trung niên bán bánh bao nhìn Diệp Huyền hô, thần thái cực kỳ nhiệt tình.
Diệp Huyền từ trên người lấy ra một khối huyền tệ.
- Bán hai cái bánh bao thịt.
- Được rồi.
Trung niên nhân nhanh nhẹn thu cẩn thận huyền tệ, sau đó đưa hai cái bánh bao thịt cho Diệp Huyền.
Diệp Huyền tiếp nhận bánh bao thịt hỏi:
- Ông chủ, trong Lăng Quang Thành này chỗ nào có nơi tu luyện tốt?
- Khà khà, tiểu huynh đệ, ngươi là tới tham gia Lăng Diệt Tông mười năm một lần thu đồ đệ đại hội a, này là hỏi đúng người rồi, phía trước quẹo trái, đi khoảng hai dặm, có một Hành Tu hội, nơi đó là trung tâm tu luyện to lớn nhất của Lăng Quang Thành ta, cũng là sân bãi tu luyện của Lăng Diệt Tông, bất luận người nào chỉ cần trả tiền liền có thể ở bên trong tu luyện, tiểu huynh đệ, gần nhất thiên tài đến Lăng Quang Thành rất nhiều, ngươi phải nắm chặt cơ hội, nếu không liền không có vị trí.
Trung niên nhiệt tình nói.
- Tạ ơn lão bản.
Diệp Huyền dọc theo đối phương giới thiệu, đi về phía trước, vừa đi vừa ăn bánh bao thịt, hoàn toàn dung nhập vào trong thành trì, mặc cho ai tới xem, cũng không thấy đây là một thiên tài tu vi cao tuyệt, có thể cùng Vũ Đế tranh đấu, mà như một thiên tài bình thường tới tham gia Lăng Diệt Tông thu đồ đệ đại hội.
Trong lúc cất bước, Diệp Huyền nhìn chung quanh, nhưng không có thả ra Huyền Thức, nhận biết bốn phía, bởi vì hắn biết mình bây giờ còn không có thoát ly nguy hiểm.
Ầm ầm!
Quả nhiên, còn chưa chờ hắn đi tới trung tâm tu luyện, trong chớp mắt, trên đường chân trời Lăng Quang Thành, một luồng uy thế cùng Huyền Thức mạnh mẽ bức tán xuống, Huyền Thức vô hình bao phủ toàn bộ thành trì, từng chút tìm tòi, đặc biệt là đối với võ giả trong thành, đều bị tinh tế tìm tòi một phen.
- Hừm, Cuồng Ngục Vũ Đế kia quả nhiên vẫn đoán được ta ở trong Lăng Quang Thành, chỉ có điều thành trì này nhân khẩu ít nhất hơn mười triệu, ở dưới Thâu Thiên Hoán Nhật, Cuồng Ngục Vũ Đế không thể phát hiện ta a.
Diệp Huyền bình tĩnh, cũng không có bị Huyền Thức của Cuồng Ngục Vũ Đế làm cho kinh động, mà làm bộ hồn nhiên không có phát hiện, tiếp tục đi vào trung tâm tu luyện.
- Chưởng quỹ, cho ta một phòng tu luyện tốt nhất.
Diệp Huyền đi vào, thật giống như một công tử bột, hung hăng kêu ầm lên.
Chưởng quỹ kia tu vi không yếu, là một Vũ Tôn, cũng không vì thái độ của Diệp Huyền mà buồn bực, lạnh nhạt nói:
- Phòng tu luyện tốt nhất, 50 ngàn huyền tệ một ngày.
- Mắc như thế?
Diệp Huyền lấy làm kinh hãi, nhưng cũng không lùi bước, mà cắn răng, ném ra một tấm huyền thẻ:
- 50 ngàn liền 50 ngàn, trước tiên ba ngày, chờ thiếu gia ta gia nhập Lăng Diệt Tông, cái gì cũng có thể kiếm về.
Chưởng quỹ kia thu thẻ, làm tốt thủ tục cho Diệp Huyền, các võ giả xung quanh đều ước ao nhìn Diệp Huyền rời đi, chua xót nói:
- Hừ, không biết lại là đệ tử của gia tộc nào đi ra, phòng tu luyện cao cấp nhất 50 ngàn huyền tệ một ngày, lão tử ta còn chưa bao giờ cảm giác qua a.
- Khà khà, có bản lĩnh ngươi cũng đầu thai nhà tốt a, thiếu niên này tuổi tác không lớn, tu vi lại tiếp cận Vũ Tôn, gia nhập Lăng Diệt Tông vẫn rất có hi vọng.
Mọi người nghị luận sôi nổi.
Nhưng sự chú ý của Diệp Huyền là tập trung Huyền Thức mạnh mẽ bao phủ ở trên bầu trời, Huyền Thức của Cuồng Ngục Vũ Đế hiển nhiên lần thứ nhất không có quét đến Diệp Huyền, dĩ nhiên lại gia tăng uy thế, lại một lần nữa đè xuống.
- Xem ra Cuồng Ngục Vũ Đế này là không tìm được ta không chịu bỏ qua a.
Diệp Huyền hơi nhướng mày, khoanh chân ở trong phòng làm bộ tu luyện, Cuồng Ngục Vũ Đế không có ý rời đi, điều này làm cho hắn cảm thấy một tia không ổn, tuy Thâu Thiên Hoán Nhật mạnh mẽ, nhưng nếu như một Vũ Đế tam trọng lần lượt quét hình, vẫn có thể phát hiện một ít kẽ hở.
Bầu trời Lăng Quang Thành.
Huyền Thức của Cuồng Ngục Vũ Đế quét liền hai lần, vẫn không thể phát hiện tung tích của Diệp Huyền.
- Phó sơn chủ đại nhân, còn không có tìm được Huyền Diệp kia sao?
Tả Đồng Vũ Đế cẩn thận hỏi.
Cuồng Ngục Vũ Đế hơi nhướng mày:
- Huyền Diệp này, thật giống như triển khai bí pháp gì đó ẩn giấu, ta quét hai lần cũng không có phát hiện tung tích của hắn, có điều ta tin tưởng, hắn nhất định không có chạy xa, ngay ở trong thành trì này, chỉ có điều che lấp khí tức mà thôi.
- Vậy chúng ta làm sao bây giờ?
- Rất đơn giản.
Cuồng Ngục Vũ Đế xì cười một tiếng.
- Coi như người này có thể tránh thoát Huyền Thức của bản tọa thăm dò, cũng chạy không thoát Võ Hồn của bản tọa tìm tòi.
Vù!
Hắc động thật lớn, đột nhiên xuất hiện ở trên đỉnh đầu Cuồng Ngục Vũ Đế, khí tức rộng rãi tràn ngập, bầu trời phía trên Lăng Quang Thành như từ ban ngày lập tức đi tới đêm đen, một luồng khí tức làm người kinh sợ tỏ khắp ra.
Khí tức đáng sợ đè xuống, toàn bộ Lăng Quang Thành trong nháy mắt rơi vào trong hỗn loạn.
- Đó là cái gì?
- Trời ạ, Thái Dương cũng bị che chắn, trên trời tựa hồ có hai người.
- Đến tột cùng là người nào, ở Lăng Quang Thành ta ngang ngược?
- Khí tức thật khủng bố.
Phía dưới vô số võ giả đều sợ hãi ngẩng đầu nhìn trời, khí tức rộng rãi đáng sợ kia trấn áp xuống, một ít bách tính bình thường nhất thời thống khổ ngã trên mặt đất, kêu rên không ngớt, coi như là một ít võ giả cấp cao cũng cảm giác thân thể khó chịu đến cực điểm, thật giống như sinh bệnh.
- Vù!
Từng đạo từng đạo lực lượng Võ Hồn đáng sợ, bắt đầu lan tràn xuống phía dưới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.