Chương 595: Hối hận xanh ruột (2)
Ám Ma Sư
14/08/2019
Lúc trước Diệp Huyền xuất ra gốc Hoàng Tinh Thảo kia, hắn căn bản không có quan sát cẩn thận, trực tiếp cho ra cái giá bốn ngàn huyền tệ.
Bây giờ nghe Đông Phương Tử Ti vừa nói như vậy, mới phát hiện Diệp Huyền cầm linh dược còn tốt hơn linh dược ngang cấp của cửa hàng tới ba thành.
Hắn bỏ lỡ giao dịch linh dược như thế?
Trong nội tâm Lưu quản sự vô cùng hối hận, Diệp Huyền đi đã đi Tụ Bảo Hiên của hắn trước đấy.
Diệp Huyền gật gật đầu, Đông Phương Tử Ti nói ra giá cả còn cao hơn Tụ Bảo Hiên một nửa.
Dưới tình huống bình thường, gốc Hoàng Tinh Thảo như thế bán cho luyện dược sư sẽ bán bảy tám ngàn huyền tệ cũng không thành vấn đề, nếu là giá thu mua sẽ thấp hơn một ít.
- Nói tổng số đi.
Nội tâm Diệp Huyền suy nghĩ một chút.
- Vừa rồi ta định giá Thất Sắc Hỗn Độn Thổ là dựa theo bảo vật thất cấp bình thường, ngươi mang linh dược cấp bậc khá thấp nhưng tỉ lệ rất tốt, cho nên tính toán ba trăm triệu năm trăm ngàn, như vậy tính toán ra chúng ta cần bốn ngàn gốc linh dược tứ giai, một vạn sáu ngàn gốc linh dược tam giai.
Số lượng này gần như hối đoái sạch những linh dược cấp bậc thấp trong trữ vật giới chỉ của Diệp Huyền.
- Thành giao.
Diệp Huyền không chút do dự gật đầu, những linh dược cấp bậc tháp này là đại lượng Huyền thú, yêu thú của Kim Lân đi tìm trong phù quang bí cảnh, hắn cũng không phí tinh lực gì.
Quan trọng hơn là, dùng thực lực hêện tại của Diệp Huyền không sử dụng linh dược cấp thấp, sớm muộn gì vẫn phải bán ra, không bằng dùng để hối đoái Thất Sắc Hỗn Độn Thổ.
Sau khi mang tất cả linh dược tam tứ giai đặt vào trong một trữ vật giới chỉ, Diệp Huyền trực tiếp giao cho Đông Phương Tử Ti.
- Nơi này là linh dược tam tứ giai mà ngươi cần, kiểm tra một chút đi, nếu như chính xác không sai thì giao Thất Sắc Hỗn Độn Thổ cho ta.
Tâm thần Đông Phương Tử Ti chấn động, :
- Diệp Huyền vậy mà tiện tay xuất ra đồ vật giá trị mấy tỷ đưa cho ta, chẳng lẽ không sợ ta gian lận hay sao?
Huyền thức thẩm thấu vào trong trữ vật giới chỉ, Đông Phương Tử Ti cẩn thận kiểm tra một lần, linh dược bên trong không ít một cây, hơn nữa mỗi một cây đều giống như lúc trước, ẩn chứa dược tính vượt qua linh dược cùng loại trên thị trường.
- Dạ thúc, giao Thất Sắc Hỗn Độn Thổ cho hắn đi.
Đông Phương Tử Ti thở một hơi thật dài, ý bảo đúng số lượng.
Toàn trường lập tức xôn xao, tất cả mọi người giật mình nhìn Diệp Huyền.
Thiếu niên này vậy mà thật xuất ra linh dược Phẩm Bảo Các yêu cầu, hối đoái Thất Sắc Hỗn Độn Thổ Vương cấp thất giai.
Trong đó đám người Mạc thiếu gia liên tục trào phúng Diệp Huyền là hai lúa giờ phút này lại chấn động cả kinh không nói thành lời.
Lưu quản sự đứng trong đám người, sắc mặt của hắn biến thành màu đen, hắn đã hối hận xanh ruột, nếu như sớm biết Diệp Huyền có nhiều linh dược như thế, hắn đánh chết cũng không có khả năng lại bảo Diệp Huyền đến Phẩm Bảo Các ah.
Phát hiện đúng là Thất Sắc Hỗn Độn Thổ, Diệp Huyền mững rỡ và trực tiếp thu vào trữ vật giới chỉ.
Có Thất Sắc Hỗn Độn Thổ, thực lực của hắn lại tinh tiến.
- Không biết hai vị hiện tại đang ở nơi nào? Vi chúc mừng giao dịch thành công, đêm nay ta muốn mở tiệc chiêu đãi hai vị.
Giao dịch thành công, Đông Phương Tử Ti cũng vui mừng, u sâu trên mặt biến mất hoàn toàn, trong nội tâm vui rạo rực, tự nhiên cười nói như hoa.
Có những linh dược này, thần hành thương hội có thể vượt qua cửa ải khó.
Rất nhiều nam nhân chung quanh hâm mộ nhìn sang Diệp Huyền và Kim Lân, Đông Phương Tư Ti tiểu thử là một trong mười mỹ nhân Mộng Cảnh bình nguyên tự mình mở tiệc chiêu đãi, đây là chuyện vô số nam nhân ước mơ tha thiết, không ngờ hai tiểu tử này lại đụng phải.
- Thật có lỗi, chúng ta còn có việc, mở tiệc chiêu đãi thì miễn đi.
Diệp Huyền mới không tham gia loại tiệc xã giao như thế này, hắn không có thời gian.
- Đúng rồi, nếu như Phẩm Bảo Các các ngươi còn có bảo vật thất giai bán ra, ngược lại có thể nói cho ta biết.
Diệp Huyền nói xong liền quay người rời đi.
Trời ạ,
- Tiểu tử này lại cự tuyệt Đông Phương Tử Ti tiểu thư mở tiệc chiêu đãi...
- Mắt hắn bị mù rồi!
- Không đi cho chúng ta đi ah!
- Hắn còn cự tuyệt thẳng thừng như vậy...
...
Tất cả mọi người há hốc mồm, chẳng lẽ gia hỏa này bị mù mắt hay sao?
Bọn họ tự xưng nếu như là chính mình, bọn họ tuyệt đối không thể ngăn cản hấp dẫn của Đông Phương Tử Ti tiểu thư.
Đông Phương Tử Ti tiểu thư chẳng những là đại tiểu thư của thần hành thương hội, nàng còn xinh đẹp tuyệt luân, mấu chốt nàng còn là đệ tử thiên tài của Lam Quang học viện, hai mười hai tuổi đã đạt tới Vũ Tông ngũ giai nhất trọng, hơn nữa còn là luyện dược sư tứ phẩm, không biết làm bao nhiêu nam nhân trong Vô Không Lĩnh ngưỡng mộ.
Diệp Huyền lại cự tuyệt không chút do dự, hắn có còn là nam nhân hay không?
Hơn nữa Diệp Huyền lại còn nói nếu có bảo vật thất giai cứ báo cho hắn, chẳng lẽ trên người hắn vẫn còn linh dược hay sao?
Đông Phương Tử Ti giật mình, nàng lộ vẻ mặt xấu hổ, hiển nhiên nàng không có ngờ tới Diệp Huyền sẽ nói như vậy, nàng không ngờ có người cự tuyệt nàng, nàng hơi ổn định tâm thần sau đó lại nói:
- Hai vị chậm đã.
Nói xong nàng xuất ra một tấm lệnh bài ngâm đen đưa cho Diệp Huyền:
- Đây là lệnh bài khách quý đẳng cấp cao nhất của thần hành thương hội chúng ta, có lệnh bài này, về sau các hạ tới cửa hàng thần hành thương hội mua sắm bất cứ vật gì cũng có thể chiết khấu tám thành.
- Đa tạ!
Diệp Huyền ngẫm lại vẫn tiếp nhận lệnh bài, quay đầu nói với Kim Lân:
- Kim Lân, chúng ta đi!
- Đợi đã nào...
Tên Lưu quản sự lập tức lên tiếng, hắn không lên tiếng không được.
- Không biết Lưu quản sự ngăn cản tại hạ có gì muốn làm?
Đôi mắt Diệp Huyền nheo lại, ánh mắt của hắn có một tia hàn quang.
- Vị tiểu huynh đệ này, đừng hiểu lầm, ta không chuẩn bị làm phiền ngươi, mà là vừa rồi tại hạ có mắt không nhìn được thái sơn, trong nội tâm sợ hãi nên cố ý xin lỗi.
Lưu quản sự cười ha hả nói ra.
- Ngươi không có gì đắc tội ta, ta cũng không cần xin lỗi, không có việc gì thì tránh ra, ta phải đi.
Diệp Huyền nhìn thấy ánh mắt tham lam của hắn, tuy không rõ mục đích chính thức của hắn là gì nhưng cũng không quan tâm.
- Ah, tiểu huynh đệ, là như thế này, ta thấy trên người của ngươi có không ít linh dược ngũ giai, nghe nói còn có linh dược lục giai, thiên nhai thương hội chúng ta chính là đại thương hội số một trên Mộng Cảnh bình nguyên, chúng ta cảm thấy hứng thú với đồ vật trên người của ngươi, Tụ Bảo Hiên chúng ta muốn mua linh dược của ngươi, chỉ cần ngươi ra giá!
Bây giờ nghe Đông Phương Tử Ti vừa nói như vậy, mới phát hiện Diệp Huyền cầm linh dược còn tốt hơn linh dược ngang cấp của cửa hàng tới ba thành.
Hắn bỏ lỡ giao dịch linh dược như thế?
Trong nội tâm Lưu quản sự vô cùng hối hận, Diệp Huyền đi đã đi Tụ Bảo Hiên của hắn trước đấy.
Diệp Huyền gật gật đầu, Đông Phương Tử Ti nói ra giá cả còn cao hơn Tụ Bảo Hiên một nửa.
Dưới tình huống bình thường, gốc Hoàng Tinh Thảo như thế bán cho luyện dược sư sẽ bán bảy tám ngàn huyền tệ cũng không thành vấn đề, nếu là giá thu mua sẽ thấp hơn một ít.
- Nói tổng số đi.
Nội tâm Diệp Huyền suy nghĩ một chút.
- Vừa rồi ta định giá Thất Sắc Hỗn Độn Thổ là dựa theo bảo vật thất cấp bình thường, ngươi mang linh dược cấp bậc khá thấp nhưng tỉ lệ rất tốt, cho nên tính toán ba trăm triệu năm trăm ngàn, như vậy tính toán ra chúng ta cần bốn ngàn gốc linh dược tứ giai, một vạn sáu ngàn gốc linh dược tam giai.
Số lượng này gần như hối đoái sạch những linh dược cấp bậc thấp trong trữ vật giới chỉ của Diệp Huyền.
- Thành giao.
Diệp Huyền không chút do dự gật đầu, những linh dược cấp bậc tháp này là đại lượng Huyền thú, yêu thú của Kim Lân đi tìm trong phù quang bí cảnh, hắn cũng không phí tinh lực gì.
Quan trọng hơn là, dùng thực lực hêện tại của Diệp Huyền không sử dụng linh dược cấp thấp, sớm muộn gì vẫn phải bán ra, không bằng dùng để hối đoái Thất Sắc Hỗn Độn Thổ.
Sau khi mang tất cả linh dược tam tứ giai đặt vào trong một trữ vật giới chỉ, Diệp Huyền trực tiếp giao cho Đông Phương Tử Ti.
- Nơi này là linh dược tam tứ giai mà ngươi cần, kiểm tra một chút đi, nếu như chính xác không sai thì giao Thất Sắc Hỗn Độn Thổ cho ta.
Tâm thần Đông Phương Tử Ti chấn động, :
- Diệp Huyền vậy mà tiện tay xuất ra đồ vật giá trị mấy tỷ đưa cho ta, chẳng lẽ không sợ ta gian lận hay sao?
Huyền thức thẩm thấu vào trong trữ vật giới chỉ, Đông Phương Tử Ti cẩn thận kiểm tra một lần, linh dược bên trong không ít một cây, hơn nữa mỗi một cây đều giống như lúc trước, ẩn chứa dược tính vượt qua linh dược cùng loại trên thị trường.
- Dạ thúc, giao Thất Sắc Hỗn Độn Thổ cho hắn đi.
Đông Phương Tử Ti thở một hơi thật dài, ý bảo đúng số lượng.
Toàn trường lập tức xôn xao, tất cả mọi người giật mình nhìn Diệp Huyền.
Thiếu niên này vậy mà thật xuất ra linh dược Phẩm Bảo Các yêu cầu, hối đoái Thất Sắc Hỗn Độn Thổ Vương cấp thất giai.
Trong đó đám người Mạc thiếu gia liên tục trào phúng Diệp Huyền là hai lúa giờ phút này lại chấn động cả kinh không nói thành lời.
Lưu quản sự đứng trong đám người, sắc mặt của hắn biến thành màu đen, hắn đã hối hận xanh ruột, nếu như sớm biết Diệp Huyền có nhiều linh dược như thế, hắn đánh chết cũng không có khả năng lại bảo Diệp Huyền đến Phẩm Bảo Các ah.
Phát hiện đúng là Thất Sắc Hỗn Độn Thổ, Diệp Huyền mững rỡ và trực tiếp thu vào trữ vật giới chỉ.
Có Thất Sắc Hỗn Độn Thổ, thực lực của hắn lại tinh tiến.
- Không biết hai vị hiện tại đang ở nơi nào? Vi chúc mừng giao dịch thành công, đêm nay ta muốn mở tiệc chiêu đãi hai vị.
Giao dịch thành công, Đông Phương Tử Ti cũng vui mừng, u sâu trên mặt biến mất hoàn toàn, trong nội tâm vui rạo rực, tự nhiên cười nói như hoa.
Có những linh dược này, thần hành thương hội có thể vượt qua cửa ải khó.
Rất nhiều nam nhân chung quanh hâm mộ nhìn sang Diệp Huyền và Kim Lân, Đông Phương Tư Ti tiểu thử là một trong mười mỹ nhân Mộng Cảnh bình nguyên tự mình mở tiệc chiêu đãi, đây là chuyện vô số nam nhân ước mơ tha thiết, không ngờ hai tiểu tử này lại đụng phải.
- Thật có lỗi, chúng ta còn có việc, mở tiệc chiêu đãi thì miễn đi.
Diệp Huyền mới không tham gia loại tiệc xã giao như thế này, hắn không có thời gian.
- Đúng rồi, nếu như Phẩm Bảo Các các ngươi còn có bảo vật thất giai bán ra, ngược lại có thể nói cho ta biết.
Diệp Huyền nói xong liền quay người rời đi.
Trời ạ,
- Tiểu tử này lại cự tuyệt Đông Phương Tử Ti tiểu thư mở tiệc chiêu đãi...
- Mắt hắn bị mù rồi!
- Không đi cho chúng ta đi ah!
- Hắn còn cự tuyệt thẳng thừng như vậy...
...
Tất cả mọi người há hốc mồm, chẳng lẽ gia hỏa này bị mù mắt hay sao?
Bọn họ tự xưng nếu như là chính mình, bọn họ tuyệt đối không thể ngăn cản hấp dẫn của Đông Phương Tử Ti tiểu thư.
Đông Phương Tử Ti tiểu thư chẳng những là đại tiểu thư của thần hành thương hội, nàng còn xinh đẹp tuyệt luân, mấu chốt nàng còn là đệ tử thiên tài của Lam Quang học viện, hai mười hai tuổi đã đạt tới Vũ Tông ngũ giai nhất trọng, hơn nữa còn là luyện dược sư tứ phẩm, không biết làm bao nhiêu nam nhân trong Vô Không Lĩnh ngưỡng mộ.
Diệp Huyền lại cự tuyệt không chút do dự, hắn có còn là nam nhân hay không?
Hơn nữa Diệp Huyền lại còn nói nếu có bảo vật thất giai cứ báo cho hắn, chẳng lẽ trên người hắn vẫn còn linh dược hay sao?
Đông Phương Tử Ti giật mình, nàng lộ vẻ mặt xấu hổ, hiển nhiên nàng không có ngờ tới Diệp Huyền sẽ nói như vậy, nàng không ngờ có người cự tuyệt nàng, nàng hơi ổn định tâm thần sau đó lại nói:
- Hai vị chậm đã.
Nói xong nàng xuất ra một tấm lệnh bài ngâm đen đưa cho Diệp Huyền:
- Đây là lệnh bài khách quý đẳng cấp cao nhất của thần hành thương hội chúng ta, có lệnh bài này, về sau các hạ tới cửa hàng thần hành thương hội mua sắm bất cứ vật gì cũng có thể chiết khấu tám thành.
- Đa tạ!
Diệp Huyền ngẫm lại vẫn tiếp nhận lệnh bài, quay đầu nói với Kim Lân:
- Kim Lân, chúng ta đi!
- Đợi đã nào...
Tên Lưu quản sự lập tức lên tiếng, hắn không lên tiếng không được.
- Không biết Lưu quản sự ngăn cản tại hạ có gì muốn làm?
Đôi mắt Diệp Huyền nheo lại, ánh mắt của hắn có một tia hàn quang.
- Vị tiểu huynh đệ này, đừng hiểu lầm, ta không chuẩn bị làm phiền ngươi, mà là vừa rồi tại hạ có mắt không nhìn được thái sơn, trong nội tâm sợ hãi nên cố ý xin lỗi.
Lưu quản sự cười ha hả nói ra.
- Ngươi không có gì đắc tội ta, ta cũng không cần xin lỗi, không có việc gì thì tránh ra, ta phải đi.
Diệp Huyền nhìn thấy ánh mắt tham lam của hắn, tuy không rõ mục đích chính thức của hắn là gì nhưng cũng không quan tâm.
- Ah, tiểu huynh đệ, là như thế này, ta thấy trên người của ngươi có không ít linh dược ngũ giai, nghe nói còn có linh dược lục giai, thiên nhai thương hội chúng ta chính là đại thương hội số một trên Mộng Cảnh bình nguyên, chúng ta cảm thấy hứng thú với đồ vật trên người của ngươi, Tụ Bảo Hiên chúng ta muốn mua linh dược của ngươi, chỉ cần ngươi ra giá!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.