Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 863: Hỗn chiến bắt đầu (1)

Ám Ma Sư

14/08/2019

Mà các học viên cũng đều đi tới trường đấu võ của học viện.

Trường đấu võ, là nơi học viện Lam Quang tiến hành các hạng thi đấu. Trường đấu võ chiếm diện tích vô cùng cực lớn.

Giờ này phút này, trên toàn bộ trường đấu võ, đã có rất nhiều các học viên ngồi vây quanh.

Mỗi một lần sát hạch nội viện, gần như đại biểu sát hạch cao cấp nhất của ngoại viện. Bởi vậy bất kể là học viên mới hay học viên cũ, đều sẽ không bỏ qua chuyện trọng đại như vậy.

...

Trên ghế trọng tài của trường đấu võ, mấy đại cường giả đã sớm ngồi ở chỗ đó.

Mà một trăm học viên trong danh sách thông qua thi viết, cũng từng người xếp hàng ở trước trường đấu võ.

- Căn cứ vào mấy người chúng ta thương nghị, phân tổ hiệp thứ nhất của võ tuyển sát hạch nội viện lần này, đã hoàn thành.

Trên ghế trọng tài, Lỗ Tuấn đứng lên, sau đó vung tay lên. Một đạo huyền lực vô hình, nhanh chóng tràn ngập ở trên người một trăm học viên.

Ong ong ong ong oong...

Vào giờ phút này, lệnh bài học viên trên người mỗi một người học viên đều sáng lên. Chỉ là có người sáng lên ánh sáng màu đỏ, có người sáng lên ánh sáng màu xanh lục.

- Hiện tại, mời năm mươi tuyển thủ có lệnh bài học viên sáng lên ánh sáng màu đỏ, lên trường đấu võ.

Theo Lỗ Tuấn vừa dứt lời.

Vút vút vút!

Từng bóng người tản ra ánh sáng huyền lực các màu, đều lao lên lôi đài.

- Lâm Nguyên sư huynh. Nhìn kia, là Lâm Nguyên sư huynh.

- Còn có Đông Phương Tử Tư.

- Hầu Phi xếp hạng thứ hai trong học viên mới cũng ở đó.

Cả đám người lập tức quay sang bàn luận về nhóm năm mươi người đầu tiên.

- Ừ?



Trong đám người phía dưới, ánh mắt Phùng Quang đột nhiên liếc nhìn về phía chỗ của Diệp Huyền, khóe miệng nhếch lên hiện ra một t nụ cười dữ tợn.

- Không nghĩ tới tiểu tử này lại có thể cùng một tổ với ta. Thực sự là lão thiên gia cho ta cơ hội.

Nhóm năm mươi người đầu tiên vừa đi lên, nhóm năm mươi người thứ hai tất nhiên cũng lại phân ra.

- Hiện tại, ta tới tuyên bố một chút về quy tắc võ tuyển hiệp thứ nhất. Năm mươi người, ở trên lôi đài tiến hành chém giết. Quy tắc, chính là đào thải những người khác ra khỏi phạm vi của trường đấu võ. Một khi rơi xuống khỏi trường đấu võ, liền tính là thất bại. Thứ hai, mất đi lực chiến đấu, coi như là thất bại.

- Mãi đến khi trên trường đấu võ cuối cùng chỉ còn lại có mười lăm người, sát hạch kết thúc. Mười lăm người còn lại, cũng thuận lợi tiến vào hiệp sát hạch tiếp theo.

- Nhưng có điều, hi vọng mọi người nhớ kỹ. Đó chính là ở trong quá trình chiến đầu, tuyệt đối không cho phép hạ sát thủ. Một khi phát hiện bất kỳ một học viên nào tận lực hạ sát thủ, căn cứ theo hậu quả hắn tạo thành, nhẹ thì cướp đoạt tư cách sát hạch, nặng thì lập tức tiêu diệt.

- Hiện tại, các vị chuẩn bị.

Vù!

Theo lời vừa nói xong, năm mươi học viên, gần như tất cả đều phân tán ra, cảnh giác nhìn bốn phía xung quanh.

Bên trong trường đấu võ.

Trong tay Hầu Phi cầm một thanh chiến đao, ánh mắt cẩn thận nhìn lướt qua bốn phía xung quanh. Chiều dài và độ rộng của trường đấu võ này khoảng chừng mấy trăm thước. năm mươi người ở phía trên đó, căn bản sẽ không có vẻ gì là chật chội.

Nhưng Hầu Phi lại hiểu rất rõ, Vũ Tôn lục giai tạo thành lực phá hoại sẽ kinh người tới mức nào. Một khi bắt đầu hỗn chiến, lôi đài mấy trăm thước này, căn bản không đủ nhìn.

Luận về tu vi, Hầu Phi mới là ngũ giai tam trọng, là một trong mấy người có tu vi thấp nhất trong sát hạch. Cho nên, đầu óc hắn lại đang lập tức suy nghĩ phương pháp.

Chẳng những là hắn, cách đó không xa, trong đầu Đông Phương Tử Tư cũng nhanh chóng vận chuyển.

- Trong năm mươi người này, mạnh nhất chắc là Lâm Nguyên. Trừ hắn ra, còn có năm người cũng rất mạnh. Mấy người bọn họ, rõ ràng vượt qua những học viên khác một đoạn.

Đông Phương Tử Tư làm học viên cũ gia nhập học viện một năm, đối với tư liệu các một số cao thủ trong học viện, nàng tất nhiên hiểu rất rõ. Nàng biết người nào là xương cứng, người nào là trái hồng mềm.

- Hỗn chiến bắt đầu, hỗn chiến với người yếu trước, tạm thời giữ được tính mạng.

- Chờ sau khi đào thải một số người, sau đó lại liều mạng.

Ở thời điểm Đông Phương Tử Tư nghĩ như vậy, Hầu Phi cũng định ra kế sách tương tự.

Bọn họ những võ giả ngũ giai tam trọng, nếu như ngay từ lúc đầu tránh né từ phía xa, rất dễ dàng trở thành bia ngắm cho những người khác. Phương pháp duy nhất chính là lập tức cùng người khác chém giết.

- Hiện tại, sát hạch bắt đầu.



Âm âm hùng hậu, trong nháy mắt truyền tới bên tai mỗi người trong khắp trường đấu võ.

- Ầm!

- Giết!

Khí lưu của huyền khí cuồng bạo c mang theo tất cả cuốn ra. Bên trong trường đấu võ năm mươi cao thủ thiên tài bắt đầu nhanh chóng xung phong liều chết giao chiến.

- Cút ra ngoài.

Một người thanh niên thân hình khôi ngô trong đó rít gào một tiếng. Dưới tiếng gầm thét giận dữ, hắn lại trực tiếp xông ra mấy chục thước, một quyền đánh về phía một học viên cóa hình thể gầy yếu.

Hai tròng mắt của học viên hình thể gầy yếu này giống như hai hỏa diễm thiêu đốt, nhe răng trợn mắt. Thân hình hắn đột nhiên thoáng lách một cái, sau đó một chưởng phản kích ra.

Ầm ầm!

Chưởng quyền của hai người va chạm. Học viên gầy yếu này lập tức bay ra ngoài gần mười thước. Chỉ là vị trí kia, có một học viên tóc ngắn đang đứng. Nhìn thấy tình cảnh này, hắn đột nhiên giơ một chân đá ra ngoài. Cước ảnh hùng hậu hóa thành sóng đào dâng lên khắp bầu trời, bao phủ lấy học viên gầy yếu này.

Chỉ nghe phù một tiếng, học viên gầy yếu này phun ra máu tươi, bị đánh bay sang một bên.

- Ha ha, lại tiếp ta một quyền.

Người thanh niên khôi ngô này vốn lại xông tới phía trước mặt. Trong tiếng gầm thét giận dữ, thiết quyền giống như lưu tinh rơi xuống đất, nhanh như tia chớp đánh ra.

Người thanh niên gầy yếu này vốn đã bị thương, căn bản không nghĩ tới công kích của đối phương sẽ hung mãnh như vậy. Trong lúc kinh sợ, hắn muốn né tránh, đồng thời cũng một quyền đánh ra.

- Ầm!

Từng quyền va chạm vào nhau, thế không thể đỡ.

Giống như một chiếc xe tải lớn nhanh như tên bắn xông tới. Người thanh niên gầy yếu này trực tiếp bị đập bay ra bên cạnh lôi đài, mất đi tư cách sát hạch.

- Ha ha ha, tới đi, tới đi.

Người thanh niên khôi ngô cười lớn, ánh mắt xác định phong tỏa học viên tóc ngắn đã ra tay trước đó. Hắn bước dài một bước, ầm ầm lao đến.

- Hùng Thiên, ta chẳng lẽ lại sợ ngươi sao?

Hai chân của học viên tóc ngắn này được huyền lực quấn quanh. Từng đạo ánh sáng chói lòa, lưu chuyển ở hai chân hắn chỗ. Đồng thời trên đỉnh đầu của hắn, một đạo Vũ Hồn cũng lặng lẽ hiện rõ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên Hồn Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook