Chương 1320: Khó thoát khỏi cái chết (1)
Ám Ma Sư
14/08/2019
Ầm!
Hai bóng người ở trong thông đạo nhanh chóng giao thủ, mỗi một kích đều nổ vang kịch liệt, Huyền Nguyên đáng sợ kích đãng, đủ để đánh tan từng toà núi lớn.
Mà ở trong thông đạo kiên cố, mặc dù không cách nào tạo thành phá hoại bao lớn, nhưng lực lượng đáng sợ bởi vì không cách nào phát tiết, càng không ngừng tụ tập, chấn động đến mức toàn bộ đường nối đều lay động lên.
Ầm ầm ầm!
Lực lượng ở trong đường hầm qua lại kích đãng, kinh thiên động địa.
- Ha ha ha, thoải mái, quá thoải mái, Úy Trì Bất Công, ngươi chỉ có chút sức chiến đấu ấy sao? Thật là làm cho ta xem thường a!
Hai người tốc độ cực nhanh, thời gian trong chớp mắt liền giao thủ hơn trăm chiêu, mỗi một kích như thiên thạch truy địa, kinh thiên động địa.
Đã bao lâu, Diệp Huyền không tưởng tượng ra được đã bao lâu, mình không có tùy ý chiến đấu qua như thế.
Trước đây cấp bậc của hắn ở dưới đáy, hoặc là gặp phải đối thủ so với mình kém quá nhiều, hoặc chính là gặp phải cường giả mình không cách nào ngang hàng, căn bản không có cách ở cùng một cấp bậc tiến hành giao chiến.
Coi như tình cờ gặp phải một ít không khác mình là mấy, cũng là lấy tu vi cực thấp, đối chiến tầng thứ càng cao hơn.
Loại giao chiến không cách nào thoải mái tràn trề kia, để trong lòng Diệp Huyền vẫn tràn ngập uất ức.
Mà bây giờ, hắn đột phá Vũ Hoàng, tuy cách tu vi kiếp trước càng gần hơn tầng chút, nhưng ở cấp độ Vũ Hoàng, tồn tại có thể giao thủ với hắn đã ít lại càng ít, còn Cửu Thiên Vũ Đế, Diệp Huyền rất rõ ràng, cho dù tu vi của mình cao đến đâu, lấy Vũ Hoàng nhất trọng, là làm sao cũng không thể giao chiến với Vũ Đế.
Giờ khắc này Úy Trì Bất Công dùng Bạo Huyết đan, lại trở thành đối tượng bồi luyện tốt nhất của Diệp Huyền.
- Đáng chết, thực lực của tiểu tử này làm sao đáng sợ như thế, hắn đúng là Vũ Hoàng nhất trọng sao, đến tột cùng là biến thái nơi nào đến? Đáng ghét a.
Diệp Huyền hưng phấn, nhưng trong lòng Úy Trì Bất Công lại vừa kinh vừa sợ.
Hắn chẳng thể nghĩ tới, sau khi mình uống Bạo Huyết đan, còn không cách nào giết được Diệp Huyền.
- Không được, lại tiếp tục như thế, sinh mệnh lực của ta sẽ nhanh chóng tiêu hao hết, đến thời điểm đó tất nhiên sẽ trở thành vong hồn dưới kiếm của hắn.
- Thiên Phủ Chiến Pháp, chết đi!
Úy Trì Bất Công không lo được sinh mệnh lực trong cơ thể trôi qua, gia tăng thôi thúc Bạo Huyết đan.
Phủ ảnh ngập trời, lít nha lít nhít vây quanh Diệp Huyền, một loại khí tức ngột ngạt trầm trọng ở trong lòng Diệp Huyền bay lên, trên thân hình bao trùm áo giáp nham thạch của hắn, dĩ nhiên có một loại hàn ý giống như châm đâm bay lên.
- Tinh Thần Kiếm Pháp ... Nhất Kiếm Tinh Hà!
Diệp Huyền không dám khinh thường, liền sử dụng tới Tinh Thần Kiếm Pháp mạnh nhất của mình.
Lúc trước thời điểm hắn ở cấp bảy nhị trọng đỉnh phong, liền lợi dụng chiêu này đẩy lùi Vũ Hoàng tam trọng tóc nâu nắm giữ Định Không Châu, bây giờ hắn đã đột phá đến Vũ Hoàng, chiêu kiếm này bổ ra, kiếm ý doạ người bốc lên, trong đầu Úy Trì Bất Công nhất thời hiện lên cảnh tượng vũ trụ tinh không.
Trong tinh không, vô số tinh thần xoay chuyển, hóa thành dòng lũ Ngân hà bao phủ tới, hủy thiên diệt địa.
- Kiếm ý thật đáng sợ, Huyền Diệp này rõ ràng vừa đột phá Vũ Hoàng, làm sao sẽ có kiếm ý đáng sợ như thế, kiếm ý bực này, e là Cửu Thiên Vũ Đế cũng chưa chắc nắm giữ.
Úy Trì Bất Công tê cả da đầu, trong lòng tức giận đan xen, hắn biết không ổn, toàn lực thiêu đốt tinh huyết trong cơ thể.
- Ầm!
Bên ngoài thân của hắn, có Huyền Nguyên hỏa diễm nóng rực thiêu đốt, trên chiến phủ phóng ra đạo đạo hồng mang, thôn phệ từng tia kiếm khí.
Ầm ầm!
Tiếng đinh tai nhức óc vang lên ầm ầm, chiến phủ cùng trọng kiếm hung hãn giao chiến, sản sinh sóng trùng kích năng lượng khổng lồ.
Phốc!
Diệp Huyền phun ra một ngụm máu tươi, nham thạch áo giáp bên ngoài thân vỡ vụn, cả người rên lên một tiếng, bay ngược ra ngoài, một mặt trắng xám.
Mà Úy Trì Bất Công càng thêm thê thảm, áo bào trên người hắn triệt để nát tan, giáp bảo vệ bên trong ở dưới ánh kiếm thủng trăm ngàn lỗ, há mồm ho ra máu tươi.
- Sau khi Úy Trì Bất Công dùng Bạo Huyết đan, sức chiến đấu hầu như đạt đến cực hạn mà Vũ Hoàng có thể chịu đựng, luận lực chiến đấu chân chính, ta so với hắn vẫn là kém một chút.
Sắc mặt của Diệp Huyền vui sướng, trong lòng hắn rất rõ ràng, tuy thương thế của hắn nhẹ hơn Úy Trì Bất Công, nhưng đó là bởi vì hắn tu luyện Cửu Chuyển Thánh Thể, nhục thân phòng ngự liền tiếp cận Cửu Thiên Vũ Đế, hơn nữa còn nắm giữ Đại Địa Võ Hồn.
Mà Úy Trì Bất Công tuy ở dưới Bạo Huyết đan tăng cường, nhưng phòng ngự tuyệt đối không có đạt đến mức độ Cửu Thiên Vũ Đế, đây là một nguyên nhân, thứ hai, bản thân Úy Trì Bất Công thì có thương tích, tự nhiên phòng ngự không bằng hắn.
Có điều, coi như biết sức chiến đấu của mình so với Úy Trì Bất Công dùng Bạo Huyết đan còn kém một chút, nhưng Diệp Huyền cũng đã hết sức hài lòng.
Dù sao hắn bây giờ mới Vũ Hoàng nhất trọng, hơn nữa, hắn dựa vào hoàn toàn là võ kỹ, công pháp, lĩnh ngộ của bản thân, còn có Thiên Hỏa, Thôn Phệ Võ Hồn… căn bản là chưa sử dụng.
Một khi dùng đến, đối với chiến cuộc tất nhiên là kết quả khác.
Mà thời điểm ở Diệp Huyền âm thầm phân tích, Úy Trì Bất Công lại khiếp sợ tột đỉnh.
- Không thể, ta thiêu đốt sinh mệnh lực cùng tinh huyết một đòn toàn lực, không những không chém giết tiểu tử này, ngay cả trọng thương hắn cũng không có, cái này không thể nào.
Úy Trì Bất Công phẫn nộ đến sắp nổi khùng.
Hắn đánh bạc một đòn toàn lực, tạo thành kết quả vẻn vẹn là để áo giáp nham thạch của Diệp Huyền phá nát, sau đó ói ra ngụm máu, loại thương thế hời hợt này, trực tiếp đánh tan chiến ý của Úy Trì Bất Công.
Hắn cuối cùng đã rõ ràng, Diệp Huyền đã trưởng thành đến mức độ hắn không cách nào với tới, nếu hắn tiếp tục giao thủ, chết tuyệt đối là hắn.
- Trốn!
Thời khắc này, một ý nghĩ ở trong đầu Úy Trì Bất Công bay lên, thân hình của hắn loáng một cái, hóa thành một đạo lưu quang màu máu, đột nhiên bay vút đi.
- Dĩ nhiên chạy trốn?
Diệp Huyền ngạc nhiên.
Nhưng hắn làm sao sẽ thật sự để Úy Trì Bất Công chạy thoát, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh lùng, thân hình Diệp Huyền đột nhiên mê huyễn lên.
Luận tốc độ, hắn mới bát giai nhất trọng, là căn bản không sánh được Úy Trì Bất Công đạt đến bát giai cực hạn.
Nhưng kiếp trước Diệp Huyền bí danh là gì?
Tiêu Diêu Hồn Hoàng, Tiêu Dao Vũ Hoàng!
Cái Tiêu Dao này, vừa chỉ tính cách tiêu do, càng bởi vì hắn tu luyện tuyệt cường võ kỹ ... Tiêu Dao Du!
Hai bóng người ở trong thông đạo nhanh chóng giao thủ, mỗi một kích đều nổ vang kịch liệt, Huyền Nguyên đáng sợ kích đãng, đủ để đánh tan từng toà núi lớn.
Mà ở trong thông đạo kiên cố, mặc dù không cách nào tạo thành phá hoại bao lớn, nhưng lực lượng đáng sợ bởi vì không cách nào phát tiết, càng không ngừng tụ tập, chấn động đến mức toàn bộ đường nối đều lay động lên.
Ầm ầm ầm!
Lực lượng ở trong đường hầm qua lại kích đãng, kinh thiên động địa.
- Ha ha ha, thoải mái, quá thoải mái, Úy Trì Bất Công, ngươi chỉ có chút sức chiến đấu ấy sao? Thật là làm cho ta xem thường a!
Hai người tốc độ cực nhanh, thời gian trong chớp mắt liền giao thủ hơn trăm chiêu, mỗi một kích như thiên thạch truy địa, kinh thiên động địa.
Đã bao lâu, Diệp Huyền không tưởng tượng ra được đã bao lâu, mình không có tùy ý chiến đấu qua như thế.
Trước đây cấp bậc của hắn ở dưới đáy, hoặc là gặp phải đối thủ so với mình kém quá nhiều, hoặc chính là gặp phải cường giả mình không cách nào ngang hàng, căn bản không có cách ở cùng một cấp bậc tiến hành giao chiến.
Coi như tình cờ gặp phải một ít không khác mình là mấy, cũng là lấy tu vi cực thấp, đối chiến tầng thứ càng cao hơn.
Loại giao chiến không cách nào thoải mái tràn trề kia, để trong lòng Diệp Huyền vẫn tràn ngập uất ức.
Mà bây giờ, hắn đột phá Vũ Hoàng, tuy cách tu vi kiếp trước càng gần hơn tầng chút, nhưng ở cấp độ Vũ Hoàng, tồn tại có thể giao thủ với hắn đã ít lại càng ít, còn Cửu Thiên Vũ Đế, Diệp Huyền rất rõ ràng, cho dù tu vi của mình cao đến đâu, lấy Vũ Hoàng nhất trọng, là làm sao cũng không thể giao chiến với Vũ Đế.
Giờ khắc này Úy Trì Bất Công dùng Bạo Huyết đan, lại trở thành đối tượng bồi luyện tốt nhất của Diệp Huyền.
- Đáng chết, thực lực của tiểu tử này làm sao đáng sợ như thế, hắn đúng là Vũ Hoàng nhất trọng sao, đến tột cùng là biến thái nơi nào đến? Đáng ghét a.
Diệp Huyền hưng phấn, nhưng trong lòng Úy Trì Bất Công lại vừa kinh vừa sợ.
Hắn chẳng thể nghĩ tới, sau khi mình uống Bạo Huyết đan, còn không cách nào giết được Diệp Huyền.
- Không được, lại tiếp tục như thế, sinh mệnh lực của ta sẽ nhanh chóng tiêu hao hết, đến thời điểm đó tất nhiên sẽ trở thành vong hồn dưới kiếm của hắn.
- Thiên Phủ Chiến Pháp, chết đi!
Úy Trì Bất Công không lo được sinh mệnh lực trong cơ thể trôi qua, gia tăng thôi thúc Bạo Huyết đan.
Phủ ảnh ngập trời, lít nha lít nhít vây quanh Diệp Huyền, một loại khí tức ngột ngạt trầm trọng ở trong lòng Diệp Huyền bay lên, trên thân hình bao trùm áo giáp nham thạch của hắn, dĩ nhiên có một loại hàn ý giống như châm đâm bay lên.
- Tinh Thần Kiếm Pháp ... Nhất Kiếm Tinh Hà!
Diệp Huyền không dám khinh thường, liền sử dụng tới Tinh Thần Kiếm Pháp mạnh nhất của mình.
Lúc trước thời điểm hắn ở cấp bảy nhị trọng đỉnh phong, liền lợi dụng chiêu này đẩy lùi Vũ Hoàng tam trọng tóc nâu nắm giữ Định Không Châu, bây giờ hắn đã đột phá đến Vũ Hoàng, chiêu kiếm này bổ ra, kiếm ý doạ người bốc lên, trong đầu Úy Trì Bất Công nhất thời hiện lên cảnh tượng vũ trụ tinh không.
Trong tinh không, vô số tinh thần xoay chuyển, hóa thành dòng lũ Ngân hà bao phủ tới, hủy thiên diệt địa.
- Kiếm ý thật đáng sợ, Huyền Diệp này rõ ràng vừa đột phá Vũ Hoàng, làm sao sẽ có kiếm ý đáng sợ như thế, kiếm ý bực này, e là Cửu Thiên Vũ Đế cũng chưa chắc nắm giữ.
Úy Trì Bất Công tê cả da đầu, trong lòng tức giận đan xen, hắn biết không ổn, toàn lực thiêu đốt tinh huyết trong cơ thể.
- Ầm!
Bên ngoài thân của hắn, có Huyền Nguyên hỏa diễm nóng rực thiêu đốt, trên chiến phủ phóng ra đạo đạo hồng mang, thôn phệ từng tia kiếm khí.
Ầm ầm!
Tiếng đinh tai nhức óc vang lên ầm ầm, chiến phủ cùng trọng kiếm hung hãn giao chiến, sản sinh sóng trùng kích năng lượng khổng lồ.
Phốc!
Diệp Huyền phun ra một ngụm máu tươi, nham thạch áo giáp bên ngoài thân vỡ vụn, cả người rên lên một tiếng, bay ngược ra ngoài, một mặt trắng xám.
Mà Úy Trì Bất Công càng thêm thê thảm, áo bào trên người hắn triệt để nát tan, giáp bảo vệ bên trong ở dưới ánh kiếm thủng trăm ngàn lỗ, há mồm ho ra máu tươi.
- Sau khi Úy Trì Bất Công dùng Bạo Huyết đan, sức chiến đấu hầu như đạt đến cực hạn mà Vũ Hoàng có thể chịu đựng, luận lực chiến đấu chân chính, ta so với hắn vẫn là kém một chút.
Sắc mặt của Diệp Huyền vui sướng, trong lòng hắn rất rõ ràng, tuy thương thế của hắn nhẹ hơn Úy Trì Bất Công, nhưng đó là bởi vì hắn tu luyện Cửu Chuyển Thánh Thể, nhục thân phòng ngự liền tiếp cận Cửu Thiên Vũ Đế, hơn nữa còn nắm giữ Đại Địa Võ Hồn.
Mà Úy Trì Bất Công tuy ở dưới Bạo Huyết đan tăng cường, nhưng phòng ngự tuyệt đối không có đạt đến mức độ Cửu Thiên Vũ Đế, đây là một nguyên nhân, thứ hai, bản thân Úy Trì Bất Công thì có thương tích, tự nhiên phòng ngự không bằng hắn.
Có điều, coi như biết sức chiến đấu của mình so với Úy Trì Bất Công dùng Bạo Huyết đan còn kém một chút, nhưng Diệp Huyền cũng đã hết sức hài lòng.
Dù sao hắn bây giờ mới Vũ Hoàng nhất trọng, hơn nữa, hắn dựa vào hoàn toàn là võ kỹ, công pháp, lĩnh ngộ của bản thân, còn có Thiên Hỏa, Thôn Phệ Võ Hồn… căn bản là chưa sử dụng.
Một khi dùng đến, đối với chiến cuộc tất nhiên là kết quả khác.
Mà thời điểm ở Diệp Huyền âm thầm phân tích, Úy Trì Bất Công lại khiếp sợ tột đỉnh.
- Không thể, ta thiêu đốt sinh mệnh lực cùng tinh huyết một đòn toàn lực, không những không chém giết tiểu tử này, ngay cả trọng thương hắn cũng không có, cái này không thể nào.
Úy Trì Bất Công phẫn nộ đến sắp nổi khùng.
Hắn đánh bạc một đòn toàn lực, tạo thành kết quả vẻn vẹn là để áo giáp nham thạch của Diệp Huyền phá nát, sau đó ói ra ngụm máu, loại thương thế hời hợt này, trực tiếp đánh tan chiến ý của Úy Trì Bất Công.
Hắn cuối cùng đã rõ ràng, Diệp Huyền đã trưởng thành đến mức độ hắn không cách nào với tới, nếu hắn tiếp tục giao thủ, chết tuyệt đối là hắn.
- Trốn!
Thời khắc này, một ý nghĩ ở trong đầu Úy Trì Bất Công bay lên, thân hình của hắn loáng một cái, hóa thành một đạo lưu quang màu máu, đột nhiên bay vút đi.
- Dĩ nhiên chạy trốn?
Diệp Huyền ngạc nhiên.
Nhưng hắn làm sao sẽ thật sự để Úy Trì Bất Công chạy thoát, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh lùng, thân hình Diệp Huyền đột nhiên mê huyễn lên.
Luận tốc độ, hắn mới bát giai nhất trọng, là căn bản không sánh được Úy Trì Bất Công đạt đến bát giai cực hạn.
Nhưng kiếp trước Diệp Huyền bí danh là gì?
Tiêu Diêu Hồn Hoàng, Tiêu Dao Vũ Hoàng!
Cái Tiêu Dao này, vừa chỉ tính cách tiêu do, càng bởi vì hắn tu luyện tuyệt cường võ kỹ ... Tiêu Dao Du!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.