Chương 1671: Không nể mặt mũi (1)
Ám Ma Sư
14/08/2019
- Vâng, Diệp thiếu!
Trong con ngươi Kim Lân lộ ra một nụ cười hưng phấn, kỳ thực hắn sớm xem Trịnh Nguyên Thu này không hợp mắt, chỉ là bị vướng bởi Diệp Huyền yêu cầu, nhẫn nhịn không nhúc nhích mà thôi, hiện tại Diệp Huyền dặn dò, thân hình hắn nhất thời loáng một cái.
Bạch!
Một vệt kim quang lướt qua, tiếng xương cốt vỡ nát cùng tiếng bạt tai lanh lảnh vang lên, Trịnh Nguyên Thu lập tức bay ra ngoài, ngã chổng vó ở trên mặt đất, hàm răng phun ra ngoài, mà bàn tay nguyên bản chỉ vào Diệp Huyền đã biến hình méo mó, máu me đầm đìa.
- A!
Trịnh Nguyên Thu thống khổ gào thét, một bên gào thét, một bên khó có thể tin nhìn chằm chằm Diệp Huyền cùng Kim Lân, gào thét nói:
- Ngươi dám đánh ta, ngươi dám động thủ đánh ta? Ta là người của Y Ba Thương Hội, ngươi lại dám đánh ta, chết chắc rồi, các ngươi chết chắc rồi.
Trịnh Nguyên Thu một bên gào thét, một bên cấp tốc phát sinh một đạo tin tức, hiển nhiên là đang gọi người.
Xung quanh không ít người bị động tĩnh của nơi này quấy nhiễu đến, mới đầu đều tràn đầy phấn khởi nhìn sang, nhưng phát hiện bị thương chính là Trịnh Nguyên Thu, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt thương hại nhìn Diệp Huyền cùng Kim Lân.
- Hai vị tiền bối, các ngươi làm sao. . .
Lúc này trên mặt Tiểu Đông cũng lộ ra thần sắc lo lắng, không lo được nói thêm cái gì, liền lôi kéo hai người nói:
- Hai vị tiền bối, các ngươi đi, đi mau a, tuy Trịnh thúc chỉ là một quản sự của Y Ba Thương Hội, nhưng mà Y Ba Thương Hội là một trong thập đại thương hội của Thiên Hải Thành, các ngươi đánh người của bọn họ, Y Ba Thương Hội nhất định sẽ không bỏ qua.
Diệp Huyền nhìn Tiểu Đông lo lắng, nhưng không hề rời đi, mà nhàn nhạt hỏi:
- Tiểu Đông, tên này là gì của ngươi?
Tiểu Đông thấy Diệp Huyền một chút cũng không hề có ý nghĩ rời đi, trái lại nhàn nhã hỏi mình, không khỏi sửng sốt một chút, chợt cười khổ không ngớt, trên thực tế hắn gọi Diệp Huyền đi cũng chỉ là ý nghĩ dưới tình thế cấp bách, lúc này nhớ tới, ở Thiên Hải Thành đánh người của Y Ba Thương Hội, e là muốn đi cũng đi không được.
Hắn bất đắc dĩ nói:
- Trịnh thúc trước đây là bằng hữu của phụ thân, sau đó phụ thân ta ở một lần ra biển chết rồi, Trịnh thúc liền rất ít cùng nhà ta vãng lai.
Nói tới chỗ này, Tiểu Đông đột nhiên nhỏ giọng, trong con ngươi mang theo một tia cừu hận:
- Lần đó phụ thân ta ra biển, tên này đi cùng phụ thân ta, cũng là cùng đội ngũ của Y Ba Thương Hội, sau đó phụ thân ta chết, tên này lại giao cho Y Ba Thương Hội một viên Thủy Nguyên Châu cấp bảy, trở thành một tiểu quản sự của Y Ba Thương Hội.
- Sau đó ta nghe những người khác nói, viên Thủy Nguyên Châu cấp bảy này là phụ thân ta tìm được trước, kết quả trên đường trở về, phụ thân ta cùng tên này đi ra ngoài một chuyến, ai biết phụ thân ta liền xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tên này nói phụ thân ta là chết ở trên tay hải yêu, nhưng hắn không mất một sợi tóc. . .
Trong quá trình nói, song quyền của Tiểu Đông đã nắm đến trắng bệch, trong mắt cũng lộ ra hào quang cừu hận.
Diệp Huyền ngay lập tức rõ ràng, phụ thân của Tiểu Đông rất có thể là chết ở trên tay Trịnh Nguyên Thu này.
Chẳng trách mặc dù Tiểu Đông đối với đối phương rất khách khí, nhưng trong mắt vẫn mang theo một loại cừu hận ẩn giấu.
- Tiểu Đông, nếu như ở đây giết người sẽ như thế nào?
Trong lòng Diệp Huyền nhìn Trịnh Nguyên Thu đã nổi lên sát cơ.
Tiểu Đông sửng sốt một chút, nói:
- Ở Thiên Hải sân bãi, là không thể tùy tiện giết người, có điều nếu như võ giả cấp thấp mạo phạm võ giả cấp cao, võ giả cấp cao có thể giết không tha, thế nhưng quản sự có thể ở Thiên Hải sân bãi cất bước, rất nhiều đều là có bối cảnh, vì lẽ đó bình thường sẽ không xảy ra chuyện như vậy.
- Trịnh Nguyên Thu chính là người của Y Ba Thương Hội, Y Ba Thương Hội ở Thiên Hải Thành thuộc về mười đại thương hội, tuy xếp hạng chỉ là thứ mười, nhưng cũng có thể xem như thế lực lớn.
Hiện tại Diệp Huyền cùng Kim Lân tổn thương Trịnh Nguyên Thu, trong lòng Tiểu Đông cũng rất thấp thỏm, dựa theo cá tính của Y Ba Thương Hội, là chắc chắn sẽ không giảng hoà.
Nói xong hắn lo lắng liếc nhìn Trịnh Nguyên Thu đang gào thét, cẩn thận truyền âm cho Diệp Huyền nói:
- Có thể trở thành một trong thập đại thương hội ở Thiên Hải Thành, chí ít cũng cần có Cửu Thiên Vũ Đế tọa trấn, Y Ba Thương Hội hội trưởng này có người nói chính là một tên Vũ Đế nhất trọng, hai vị tiền bối, các ngươi nhất định không thể hành động theo cảm tình...
Diệp Huyền ngẩng đầu lên, hắn đã cảm giác được vài cỗ lực lượng không kém lướt tới.
- Người nào, dám đả thương người của Y Ba Thương Hội ta.
Quả nhiên không ra chốc lát, một tiếng quát lạnh đột nhiên vang lên, chợt mấy bóng người toả ra khí thế khủng bố cấp tốc rơi xuống sân bãi.
Mấy người này trên người đều mặc trường bào tương tự Trịnh Nguyên Thu, có điều điêu khắc từng viền vàng, có vẻ cực kỳ xa hoa đại khí, tu vi của mấy người này đều ở Vũ Hoàng, mạnh nhất là một tên bát giai nhị trọng đỉnh phong.
Mấy người nhìn thấy Trịnh Nguyên Thu bị thương nằm trên đất, trong mắt lập tức lướt qua một tia giận dữ, lạnh lùng nói:
- Trịnh Nguyên Thu, chuyện gì thế này?
Trịnh Nguyên Thu nhìn thấy mấy người này đến, lập tức kích động gào thét lên, oán độc chỉ vào Diệp Huyền nói:
- Mấy vị đại nhân, vừa nãy tên này biết rõ ta là người của Y Ba Thương Hội, dĩ nhiên để ta lăn, trong lòng ta tức không nhịn nổi, vừa mới chuẩn bị cùng bọn họ lý luận, không ngờ tiểu tử tóc vàng kia liền đả thương ta thành dáng dấp như vậy, căn bản không để Y Ba Thương Hội ta ở trong mắt, mấy đại nhân, ngươi phải vì ta làm chủ a.
Trịnh Nguyên Thu gào khóc kêu to, tuy vẻ mặt thống khổ, nhưng tràn ngập oán hận cùng hung hăng, căm tức nhìn Diệp Huyền cùng Kim Lân, trong mắt mang theo mùi vị oán độc.
- Mấy vị đại nhân, sự tình không phải như vậy, vừa nãy là Trịnh Nguyên Thu muốn lôi kéo chúng ta tham gia Y Ba Thương Hội ra biển, căn cứ quy củ của Thiên Hải sân bãi, bất kỳ thương hội nào cũng không được mạnh mẽ mời chào khách hàng, hai vị tiền bối cũng là bị bức ép bất đắc dĩ, mới không cẩn thận tổn thương Trịnh Nguyên Thu quản sự.
Tiểu Đông vội vàng ở bên cạnh giải thích.
- Là như vậy sao?
Vũ Hoàng trung niên lạnh lùng nói.
- Sự tình chính là như vậy, vừa nãy nơi này rất nhiều người đều nhìn thấy.
Tiểu Đông vội vàng nói.
- Chư vị vừa nãy ai nhìn thấy chuyện đã xảy ra đứng ra cho ta, có phải là cùng tên này nói như thế không?
Trung niên Vũ Hoàng ánh mắt lạnh lùng nhìn quét rất nhiều võ giả ở đây, ánh mắt sắc bén, đằng đằng sát khí.
Trong con ngươi Kim Lân lộ ra một nụ cười hưng phấn, kỳ thực hắn sớm xem Trịnh Nguyên Thu này không hợp mắt, chỉ là bị vướng bởi Diệp Huyền yêu cầu, nhẫn nhịn không nhúc nhích mà thôi, hiện tại Diệp Huyền dặn dò, thân hình hắn nhất thời loáng một cái.
Bạch!
Một vệt kim quang lướt qua, tiếng xương cốt vỡ nát cùng tiếng bạt tai lanh lảnh vang lên, Trịnh Nguyên Thu lập tức bay ra ngoài, ngã chổng vó ở trên mặt đất, hàm răng phun ra ngoài, mà bàn tay nguyên bản chỉ vào Diệp Huyền đã biến hình méo mó, máu me đầm đìa.
- A!
Trịnh Nguyên Thu thống khổ gào thét, một bên gào thét, một bên khó có thể tin nhìn chằm chằm Diệp Huyền cùng Kim Lân, gào thét nói:
- Ngươi dám đánh ta, ngươi dám động thủ đánh ta? Ta là người của Y Ba Thương Hội, ngươi lại dám đánh ta, chết chắc rồi, các ngươi chết chắc rồi.
Trịnh Nguyên Thu một bên gào thét, một bên cấp tốc phát sinh một đạo tin tức, hiển nhiên là đang gọi người.
Xung quanh không ít người bị động tĩnh của nơi này quấy nhiễu đến, mới đầu đều tràn đầy phấn khởi nhìn sang, nhưng phát hiện bị thương chính là Trịnh Nguyên Thu, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt thương hại nhìn Diệp Huyền cùng Kim Lân.
- Hai vị tiền bối, các ngươi làm sao. . .
Lúc này trên mặt Tiểu Đông cũng lộ ra thần sắc lo lắng, không lo được nói thêm cái gì, liền lôi kéo hai người nói:
- Hai vị tiền bối, các ngươi đi, đi mau a, tuy Trịnh thúc chỉ là một quản sự của Y Ba Thương Hội, nhưng mà Y Ba Thương Hội là một trong thập đại thương hội của Thiên Hải Thành, các ngươi đánh người của bọn họ, Y Ba Thương Hội nhất định sẽ không bỏ qua.
Diệp Huyền nhìn Tiểu Đông lo lắng, nhưng không hề rời đi, mà nhàn nhạt hỏi:
- Tiểu Đông, tên này là gì của ngươi?
Tiểu Đông thấy Diệp Huyền một chút cũng không hề có ý nghĩ rời đi, trái lại nhàn nhã hỏi mình, không khỏi sửng sốt một chút, chợt cười khổ không ngớt, trên thực tế hắn gọi Diệp Huyền đi cũng chỉ là ý nghĩ dưới tình thế cấp bách, lúc này nhớ tới, ở Thiên Hải Thành đánh người của Y Ba Thương Hội, e là muốn đi cũng đi không được.
Hắn bất đắc dĩ nói:
- Trịnh thúc trước đây là bằng hữu của phụ thân, sau đó phụ thân ta ở một lần ra biển chết rồi, Trịnh thúc liền rất ít cùng nhà ta vãng lai.
Nói tới chỗ này, Tiểu Đông đột nhiên nhỏ giọng, trong con ngươi mang theo một tia cừu hận:
- Lần đó phụ thân ta ra biển, tên này đi cùng phụ thân ta, cũng là cùng đội ngũ của Y Ba Thương Hội, sau đó phụ thân ta chết, tên này lại giao cho Y Ba Thương Hội một viên Thủy Nguyên Châu cấp bảy, trở thành một tiểu quản sự của Y Ba Thương Hội.
- Sau đó ta nghe những người khác nói, viên Thủy Nguyên Châu cấp bảy này là phụ thân ta tìm được trước, kết quả trên đường trở về, phụ thân ta cùng tên này đi ra ngoài một chuyến, ai biết phụ thân ta liền xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tên này nói phụ thân ta là chết ở trên tay hải yêu, nhưng hắn không mất một sợi tóc. . .
Trong quá trình nói, song quyền của Tiểu Đông đã nắm đến trắng bệch, trong mắt cũng lộ ra hào quang cừu hận.
Diệp Huyền ngay lập tức rõ ràng, phụ thân của Tiểu Đông rất có thể là chết ở trên tay Trịnh Nguyên Thu này.
Chẳng trách mặc dù Tiểu Đông đối với đối phương rất khách khí, nhưng trong mắt vẫn mang theo một loại cừu hận ẩn giấu.
- Tiểu Đông, nếu như ở đây giết người sẽ như thế nào?
Trong lòng Diệp Huyền nhìn Trịnh Nguyên Thu đã nổi lên sát cơ.
Tiểu Đông sửng sốt một chút, nói:
- Ở Thiên Hải sân bãi, là không thể tùy tiện giết người, có điều nếu như võ giả cấp thấp mạo phạm võ giả cấp cao, võ giả cấp cao có thể giết không tha, thế nhưng quản sự có thể ở Thiên Hải sân bãi cất bước, rất nhiều đều là có bối cảnh, vì lẽ đó bình thường sẽ không xảy ra chuyện như vậy.
- Trịnh Nguyên Thu chính là người của Y Ba Thương Hội, Y Ba Thương Hội ở Thiên Hải Thành thuộc về mười đại thương hội, tuy xếp hạng chỉ là thứ mười, nhưng cũng có thể xem như thế lực lớn.
Hiện tại Diệp Huyền cùng Kim Lân tổn thương Trịnh Nguyên Thu, trong lòng Tiểu Đông cũng rất thấp thỏm, dựa theo cá tính của Y Ba Thương Hội, là chắc chắn sẽ không giảng hoà.
Nói xong hắn lo lắng liếc nhìn Trịnh Nguyên Thu đang gào thét, cẩn thận truyền âm cho Diệp Huyền nói:
- Có thể trở thành một trong thập đại thương hội ở Thiên Hải Thành, chí ít cũng cần có Cửu Thiên Vũ Đế tọa trấn, Y Ba Thương Hội hội trưởng này có người nói chính là một tên Vũ Đế nhất trọng, hai vị tiền bối, các ngươi nhất định không thể hành động theo cảm tình...
Diệp Huyền ngẩng đầu lên, hắn đã cảm giác được vài cỗ lực lượng không kém lướt tới.
- Người nào, dám đả thương người của Y Ba Thương Hội ta.
Quả nhiên không ra chốc lát, một tiếng quát lạnh đột nhiên vang lên, chợt mấy bóng người toả ra khí thế khủng bố cấp tốc rơi xuống sân bãi.
Mấy người này trên người đều mặc trường bào tương tự Trịnh Nguyên Thu, có điều điêu khắc từng viền vàng, có vẻ cực kỳ xa hoa đại khí, tu vi của mấy người này đều ở Vũ Hoàng, mạnh nhất là một tên bát giai nhị trọng đỉnh phong.
Mấy người nhìn thấy Trịnh Nguyên Thu bị thương nằm trên đất, trong mắt lập tức lướt qua một tia giận dữ, lạnh lùng nói:
- Trịnh Nguyên Thu, chuyện gì thế này?
Trịnh Nguyên Thu nhìn thấy mấy người này đến, lập tức kích động gào thét lên, oán độc chỉ vào Diệp Huyền nói:
- Mấy vị đại nhân, vừa nãy tên này biết rõ ta là người của Y Ba Thương Hội, dĩ nhiên để ta lăn, trong lòng ta tức không nhịn nổi, vừa mới chuẩn bị cùng bọn họ lý luận, không ngờ tiểu tử tóc vàng kia liền đả thương ta thành dáng dấp như vậy, căn bản không để Y Ba Thương Hội ta ở trong mắt, mấy đại nhân, ngươi phải vì ta làm chủ a.
Trịnh Nguyên Thu gào khóc kêu to, tuy vẻ mặt thống khổ, nhưng tràn ngập oán hận cùng hung hăng, căm tức nhìn Diệp Huyền cùng Kim Lân, trong mắt mang theo mùi vị oán độc.
- Mấy vị đại nhân, sự tình không phải như vậy, vừa nãy là Trịnh Nguyên Thu muốn lôi kéo chúng ta tham gia Y Ba Thương Hội ra biển, căn cứ quy củ của Thiên Hải sân bãi, bất kỳ thương hội nào cũng không được mạnh mẽ mời chào khách hàng, hai vị tiền bối cũng là bị bức ép bất đắc dĩ, mới không cẩn thận tổn thương Trịnh Nguyên Thu quản sự.
Tiểu Đông vội vàng ở bên cạnh giải thích.
- Là như vậy sao?
Vũ Hoàng trung niên lạnh lùng nói.
- Sự tình chính là như vậy, vừa nãy nơi này rất nhiều người đều nhìn thấy.
Tiểu Đông vội vàng nói.
- Chư vị vừa nãy ai nhìn thấy chuyện đã xảy ra đứng ra cho ta, có phải là cùng tên này nói như thế không?
Trung niên Vũ Hoàng ánh mắt lạnh lùng nhìn quét rất nhiều võ giả ở đây, ánh mắt sắc bén, đằng đằng sát khí.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.