Chương 846: Liên tiếp thông qua (1)
Ám Ma Sư
14/08/2019
- Thật thú vị, thật biết điều.
Đồng thời chiến đấu cùng hai người áo đen này, khiến cho Diệp Huyền càng thêm hưng phấn. Sự chú ý của hắn tập trung cao độ ở giữa hai người áo đen, tìm kiếm cơ hội sinh tồn.
Keng keng keng!
Liên tiếp có những kiếm quang sáng chói, nhanh chóng và mãnh liệt sáng lên ở trong không gian hư vô trong, sáng lạn giống như trong giấc mộng.
- Huyền Diệp này đã đi vào bên trong hơn nửa canh giờ, thế nào còn chưa đi ra?
Bên ngoài nơi thí luyện, không ít học viên đều đang đợi tên Diệp Huyền xuất hiện. Nhưng hiện tại cách thời điểm hắn tiến vào tháp thí luyện đã qua hơn nửa canh giờ. Nhưng cuộc sát hạch của hắn lại còn chưa có kết thúc.
Điều này làm cho không ít học viên ở đây đều bàn luận ầm ĩ, bắt đầu không nén được tức giận.
- Nửa canh giờ, đây cũng không phải là một thời gian ngắn. Nói chung, cũng phải có thể xông vào tầng thứ ba chứ?
- Rất có thể. Hầu Phi xếp hạng thứ hai trước đó đã xông qua tầng thứ ba. Lẽ nào Huyền Diệp này cũng muốn xông đến tầng thứ ba hay sao?
- Cái này cũng không nhất định. Cũng có vài người sát hạch chậm, còn đang ở tầng thứ hai đau khổ kiên trì. Nhưng, dù như thế nào đi nữa, nửa canh giờ, đây tuyệt đối không phải là một khoảng thời gian ngắn.
- Có thể, Huyền Diệp này trở ra, không lập tức bắt đầu kiểm tra?
- Điều này là không có khả năng đi? Ai sẽ ngốc tới mức ở bên trong không ra chứ? Huống gì, bên trong cũng có người bảo vệ.
...
- Không quan tâm như thế nào, thời gian lâu như vậy, Huyền Diệp này tối thiểu xông qua cửa thứ hai. Cho dù ở cửa thứ hai bị đào thải, vậy cũng không tính là kém. Nếu như hắn thật sự xông qua tầng thứ ba, như vậy là cùng.
- Lần đầu tiên sát hạch, có thể nhảy vào tầng thứ ba, trước đó ã có một Hầu Phi, lẽ nào học viện chúng ta lần khóa này, còn muốn lại xuất hiện ra một thiên tài sao?
Trong lúc chờ đợi, vô số học viên đều bàn luận ầm ĩ, nắm chặt hai tay.
Nếu như Diệp Huyền lần đầu tiên sát hạch, thật sự có thể xông vào cửa thứ ba, vậy chẳng những đối với những học viên mới, mà ngay cả đối với rất nhiều học viên cũ mà nói, cũng là một sự đả kích khổng lồ.
Dù sao không ít học viên cũ cực cực khổ khổ học tập một năm, cũng chưa chắc có thể xông đến tầng thứ ba.
- Diệp thiếu nhất định có thể xông đến tầng thứ ba.
- Đúng vậy. Diệp thiếu xông đến tầng thứ ba khiến cho bọn họ nhìn, sáng mù mắt chó của bọn họ.
La Thành và Trương Liệt ở một bên âm thầm khuyến khích nói.
Nếu như lúc này mọi người biết, hiện tại Diệp Huyền mới vừa tiến vào tầng thứ hai, không biết bọn họ sẽ có biểu tình như thế nào.
Trong tháp thí luyện.
Diệp Huyền đang cùng hai người áo đen điên cuồng giao đấu.
Thời gian một nén nhang, hắn đối với thực lực và sự phối hợp của hai người áo đen, đã có một sự hiểu rõ rõ ràng.
- Ở trong tầng thứ hai này, chỉ là hai người. Đối với ta mà nói, không rèn luyện được bao nhiêu.
- Sớm kết thúc một chút.
Đôi mắt của Diệp Huyền phát ra ánh sáng lạnh.
Vèo!
Đối mặt với thế tấn công mãnh liệt đến từ hai người, thân hình hắn như mộng như ảo, phút chốc né tránh được công kích của hai người, thi triển thân pháp kiếp trước. Thân hình hắn mờ ảo đến mức tận cùng, trong nháy mắt đi tới bên cạnh một người áo đen, một kiếm lại bổ ra ngoài.
Kiếm quang sáng chói, giống như núi lớn sụp đổ, ầm ầm chém xuống.
Ầm!
Người áo đen kia không chịu nổi, miệng phun ra máu tươi, bay ra ngoài.
Thân hình Diệp Huyền thoáng lắc một cái, nhanh như tia chớp truy kích.
Vèo!
Thời khắc mấu chốt, một người áo đen khác đuổi tới cứu viện.
Ánh mắt Diệp Huyền liếc nhìn về phía hắn, trong nháy mắt khóe miệng hắn cong lên, hiện ra một nụ cười nhạt.
- Mục tiêu chính là ngươi!
Trong lúc truy đuổi, thân hình hắn bất chợt dừng lại. Hắn trở tay đâm ra một kiếm, biến hóa kỳ ảo giống như giấc mộng vậy.
Xuy xuy xuy!
Khắp bầu trời kiếm quang, hóa thành từng đóa hoa máu nở rộ, thê lương tuyệt mỹ, giống như sinh mạng trước khi chết, nở rộ ra.
Leng keng leng keng!
Liên tiếp có những tiếng kim loại va chạm vang lên. Người áo đen vội vàng chống đỡ, trường kiếm run rẩy, giống như khổng tước xòe đuôi, bao phủ bốn phía xung quanh, rốt cuộc đỡ được tất cả kiếm quang do Diệp Huyền đâm ra.
- Thật ra sát chiêu thật sự ở chỗ này.
- Tiêu Diêu Du Côn Chưởng!
Vậy vào lúc này, Diệp Huyền đã xông tới bên cạnh người áo đen, ánh mắt lạnh lùng vô tình, lấy công pháp Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết, diễn biến côn chưởng của Bắc Minh Huyền Công, một chưởng ấn ở trên lưng của người áo đen kia.
Cho dù Cửu Chuyển Thánh Thể của người áo đen kia có lực phòng ngự kinh người, nhưng ở dưới một chưởng này, hắn cũng bị chấn động tới mức tâm mạch nát bấy. Trong miệng hắn phun ra một ngụm máu tươi màu tím đen.
Vèo!
Một đạo kiếm quang sáng lên. Theo đó, bay vọt lên cao, chính là cái đầu với ngũ quan mơ hồ của người áo đen. Ngay sau đó, thân thể và đầu của hắn, trong nháy mắt hóa thành hư vô.
Tất cả những điều này nói ra thì dài dằng dặc. Nhưng thật ra tất cả đều đang diễn ra chỉ trong một chớp mắt. Một người áo đen, chính là bị chém giết.
- Hiện tại chỉ còn lại ngươi. Hơn nữa ngươi lại còn đang bị thương.
Quay đầu lại, nhìn về phía người áo đen trước đó bị hắn đẩy lùi, khóe miệng Diệp Huyền lộ ra nụ cười mỉm.
Mấy hơi thở sau, một người áo đen khác cũng đầu thân tách rời, hóa thành hư vô.
- Tầng thứ hai này, vẫn tính là đơn giản.
Cầm thanh kiếm đứng yên, Diệp Huyền cười nhạt nói.
Nếu như bảo thời điểm hắn vừa mới bắt đầu tiến vào tháp thí luyện, liền trực tiếp đối mặt với hai người áo đen, chỉ sợ hắn ngay cả mấy hiệp cũng không kiên trì nổi, sẽ liền bị thua trận.
Nhưng ở trong tầng thứ nhất hơn nửa canh giờ, Diệp Huyền đã ghi nhớ thực lực, thói quen ra chiêu và đặc điểm của tất cả những thể tinh thần này ở trong lòng.
Dù sao người áo đen cũng là thể tinh thần được mô phỏng ra. Cho dù phối hợp có hoàn mỹ đi mấy, cũng không có ai tâm tư khó lường. Bởi vậy hắn chỉ cần sử dụng một ít thủ đoạn nhỏ, là có thể trong nháy mắt phân hoá sự tấn công của hai người, một kích đột phá.
Bởi vậy mặc dù tầng thứ hai này là hai người áo đen, nhưng đối với Diệp Huyền mà nói, mức độ khó khăn thậm chí còn không bằng tầng thứ nhất.
Tầng thứ nhất tiêu hao hơn nửa canh giờ, thông qua!
Tầng thứ hai, một nén hương, thông qua!
Ánh sáng trắng bao phủ xuống. Những vết thương và tiêu hao huyền lực của Diệp Huyền ở tầng thứ hai, lại một lần nữa khôi phục.
Vù vù vù vù!
Cùng lúc đó, bốn bóng người đã xuất hiện ở trước mặt Diệp Huyền.
Đồng thời chiến đấu cùng hai người áo đen này, khiến cho Diệp Huyền càng thêm hưng phấn. Sự chú ý của hắn tập trung cao độ ở giữa hai người áo đen, tìm kiếm cơ hội sinh tồn.
Keng keng keng!
Liên tiếp có những kiếm quang sáng chói, nhanh chóng và mãnh liệt sáng lên ở trong không gian hư vô trong, sáng lạn giống như trong giấc mộng.
- Huyền Diệp này đã đi vào bên trong hơn nửa canh giờ, thế nào còn chưa đi ra?
Bên ngoài nơi thí luyện, không ít học viên đều đang đợi tên Diệp Huyền xuất hiện. Nhưng hiện tại cách thời điểm hắn tiến vào tháp thí luyện đã qua hơn nửa canh giờ. Nhưng cuộc sát hạch của hắn lại còn chưa có kết thúc.
Điều này làm cho không ít học viên ở đây đều bàn luận ầm ĩ, bắt đầu không nén được tức giận.
- Nửa canh giờ, đây cũng không phải là một thời gian ngắn. Nói chung, cũng phải có thể xông vào tầng thứ ba chứ?
- Rất có thể. Hầu Phi xếp hạng thứ hai trước đó đã xông qua tầng thứ ba. Lẽ nào Huyền Diệp này cũng muốn xông đến tầng thứ ba hay sao?
- Cái này cũng không nhất định. Cũng có vài người sát hạch chậm, còn đang ở tầng thứ hai đau khổ kiên trì. Nhưng, dù như thế nào đi nữa, nửa canh giờ, đây tuyệt đối không phải là một khoảng thời gian ngắn.
- Có thể, Huyền Diệp này trở ra, không lập tức bắt đầu kiểm tra?
- Điều này là không có khả năng đi? Ai sẽ ngốc tới mức ở bên trong không ra chứ? Huống gì, bên trong cũng có người bảo vệ.
...
- Không quan tâm như thế nào, thời gian lâu như vậy, Huyền Diệp này tối thiểu xông qua cửa thứ hai. Cho dù ở cửa thứ hai bị đào thải, vậy cũng không tính là kém. Nếu như hắn thật sự xông qua tầng thứ ba, như vậy là cùng.
- Lần đầu tiên sát hạch, có thể nhảy vào tầng thứ ba, trước đó ã có một Hầu Phi, lẽ nào học viện chúng ta lần khóa này, còn muốn lại xuất hiện ra một thiên tài sao?
Trong lúc chờ đợi, vô số học viên đều bàn luận ầm ĩ, nắm chặt hai tay.
Nếu như Diệp Huyền lần đầu tiên sát hạch, thật sự có thể xông vào cửa thứ ba, vậy chẳng những đối với những học viên mới, mà ngay cả đối với rất nhiều học viên cũ mà nói, cũng là một sự đả kích khổng lồ.
Dù sao không ít học viên cũ cực cực khổ khổ học tập một năm, cũng chưa chắc có thể xông đến tầng thứ ba.
- Diệp thiếu nhất định có thể xông đến tầng thứ ba.
- Đúng vậy. Diệp thiếu xông đến tầng thứ ba khiến cho bọn họ nhìn, sáng mù mắt chó của bọn họ.
La Thành và Trương Liệt ở một bên âm thầm khuyến khích nói.
Nếu như lúc này mọi người biết, hiện tại Diệp Huyền mới vừa tiến vào tầng thứ hai, không biết bọn họ sẽ có biểu tình như thế nào.
Trong tháp thí luyện.
Diệp Huyền đang cùng hai người áo đen điên cuồng giao đấu.
Thời gian một nén nhang, hắn đối với thực lực và sự phối hợp của hai người áo đen, đã có một sự hiểu rõ rõ ràng.
- Ở trong tầng thứ hai này, chỉ là hai người. Đối với ta mà nói, không rèn luyện được bao nhiêu.
- Sớm kết thúc một chút.
Đôi mắt của Diệp Huyền phát ra ánh sáng lạnh.
Vèo!
Đối mặt với thế tấn công mãnh liệt đến từ hai người, thân hình hắn như mộng như ảo, phút chốc né tránh được công kích của hai người, thi triển thân pháp kiếp trước. Thân hình hắn mờ ảo đến mức tận cùng, trong nháy mắt đi tới bên cạnh một người áo đen, một kiếm lại bổ ra ngoài.
Kiếm quang sáng chói, giống như núi lớn sụp đổ, ầm ầm chém xuống.
Ầm!
Người áo đen kia không chịu nổi, miệng phun ra máu tươi, bay ra ngoài.
Thân hình Diệp Huyền thoáng lắc một cái, nhanh như tia chớp truy kích.
Vèo!
Thời khắc mấu chốt, một người áo đen khác đuổi tới cứu viện.
Ánh mắt Diệp Huyền liếc nhìn về phía hắn, trong nháy mắt khóe miệng hắn cong lên, hiện ra một nụ cười nhạt.
- Mục tiêu chính là ngươi!
Trong lúc truy đuổi, thân hình hắn bất chợt dừng lại. Hắn trở tay đâm ra một kiếm, biến hóa kỳ ảo giống như giấc mộng vậy.
Xuy xuy xuy!
Khắp bầu trời kiếm quang, hóa thành từng đóa hoa máu nở rộ, thê lương tuyệt mỹ, giống như sinh mạng trước khi chết, nở rộ ra.
Leng keng leng keng!
Liên tiếp có những tiếng kim loại va chạm vang lên. Người áo đen vội vàng chống đỡ, trường kiếm run rẩy, giống như khổng tước xòe đuôi, bao phủ bốn phía xung quanh, rốt cuộc đỡ được tất cả kiếm quang do Diệp Huyền đâm ra.
- Thật ra sát chiêu thật sự ở chỗ này.
- Tiêu Diêu Du Côn Chưởng!
Vậy vào lúc này, Diệp Huyền đã xông tới bên cạnh người áo đen, ánh mắt lạnh lùng vô tình, lấy công pháp Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết, diễn biến côn chưởng của Bắc Minh Huyền Công, một chưởng ấn ở trên lưng của người áo đen kia.
Cho dù Cửu Chuyển Thánh Thể của người áo đen kia có lực phòng ngự kinh người, nhưng ở dưới một chưởng này, hắn cũng bị chấn động tới mức tâm mạch nát bấy. Trong miệng hắn phun ra một ngụm máu tươi màu tím đen.
Vèo!
Một đạo kiếm quang sáng lên. Theo đó, bay vọt lên cao, chính là cái đầu với ngũ quan mơ hồ của người áo đen. Ngay sau đó, thân thể và đầu của hắn, trong nháy mắt hóa thành hư vô.
Tất cả những điều này nói ra thì dài dằng dặc. Nhưng thật ra tất cả đều đang diễn ra chỉ trong một chớp mắt. Một người áo đen, chính là bị chém giết.
- Hiện tại chỉ còn lại ngươi. Hơn nữa ngươi lại còn đang bị thương.
Quay đầu lại, nhìn về phía người áo đen trước đó bị hắn đẩy lùi, khóe miệng Diệp Huyền lộ ra nụ cười mỉm.
Mấy hơi thở sau, một người áo đen khác cũng đầu thân tách rời, hóa thành hư vô.
- Tầng thứ hai này, vẫn tính là đơn giản.
Cầm thanh kiếm đứng yên, Diệp Huyền cười nhạt nói.
Nếu như bảo thời điểm hắn vừa mới bắt đầu tiến vào tháp thí luyện, liền trực tiếp đối mặt với hai người áo đen, chỉ sợ hắn ngay cả mấy hiệp cũng không kiên trì nổi, sẽ liền bị thua trận.
Nhưng ở trong tầng thứ nhất hơn nửa canh giờ, Diệp Huyền đã ghi nhớ thực lực, thói quen ra chiêu và đặc điểm của tất cả những thể tinh thần này ở trong lòng.
Dù sao người áo đen cũng là thể tinh thần được mô phỏng ra. Cho dù phối hợp có hoàn mỹ đi mấy, cũng không có ai tâm tư khó lường. Bởi vậy hắn chỉ cần sử dụng một ít thủ đoạn nhỏ, là có thể trong nháy mắt phân hoá sự tấn công của hai người, một kích đột phá.
Bởi vậy mặc dù tầng thứ hai này là hai người áo đen, nhưng đối với Diệp Huyền mà nói, mức độ khó khăn thậm chí còn không bằng tầng thứ nhất.
Tầng thứ nhất tiêu hao hơn nửa canh giờ, thông qua!
Tầng thứ hai, một nén hương, thông qua!
Ánh sáng trắng bao phủ xuống. Những vết thương và tiêu hao huyền lực của Diệp Huyền ở tầng thứ hai, lại một lần nữa khôi phục.
Vù vù vù vù!
Cùng lúc đó, bốn bóng người đã xuất hiện ở trước mặt Diệp Huyền.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.