Chương 209: Luyện dược sư khảo hạch (1)
Ám Ma Sư
14/08/2019
Đứng trước mặt gã chính là ba người Mông Nghị đang quỳ trên mặt đất, trán ứa mồ hôi, còn thiếu nữ kiêu ngạo kia thì lạnh lùng ngồi một bên.
- Vâng, thân vương đại nhân, chuyện là thế này…
Mông Nghị liền kể hết những gì mình biết ra.
- Thiên võ sư tứ giai, hơn nữa còn là luyện dược sư cung đình?
Hoà Thân Vương Triệu Huân nhướng mày, thì thào mở miệng.
- Phụ thân, ngươi nhất định phải báo thù cho Tinh Nhi, con lớn như vậy rồi, lần đầu tiên bị người ta tát thế này.
Thiếu nữ kiêu ngạo kia cắn răng, trong ánh mắt chỉ toàn vẻ oán độc.
- Tinh Nhi, ngươi cứ yên tâm đi, phụ thân nhất định sẽ lấy lại công đạo cho ngươi, ngươi mau kể hết những gì đã xảy ra cho ta nghe.
- Dạ!
Thiếu nữ kiêu ngạo tên Triệu Tinh liền một mạch kể lại chuyện Diệp Huyền đánh nàng thế nào ra.
- Một thiếu niên mới mười sáu mười bảy tuổi, có thể dễ dàng ngăn chặn công kích của ngươi, thiên tài như vậy ở Huyền Linh học viện cũng không có mấy ai, không phải là đệ tử niên cấp cao nào đó ở Huyền Linh học viện các ngươi đấy chứ?
Triệu Huân nhíu mày, con gái của gã, bản thân gã đương nhiên hiểu rõ, mặc dù có chút ngang ngược càn rỡ, điêu ngoa tuỳ hứng, nhưng chỉ gần mười bảy tuổi đã là võ sĩ tam trọng, cũng là một thiên tài ở Huyền Linh học viện,
Còn thiếu niên đã đánh nữ nhi, nghe kể thì tuổi tác cũng chỉ xêm xêm với nữ nhi của gã, thực lực cư nhiên còn mạnh hơn cả nữ nhi, khiến cho gã có chút giật mình.
- Phụ thân, người này cũng không phải học viên của Huyền Linh học viện ta, ít nhất trước kia nữ nhi ở học viện chưa bao giờ gặp qua hắn.
Thiếu nữ kiêu ngạo mở miệng bất mãn lầm bầm:
- Phụ thân, chẳng lẽ ngươi không muốn báo thù cho nữ nhi sao?
- Ngươi yên tâm.
Hoà Thân Vương dịu dàng vỗ đầu của Triệu Tinh, trong mắt loé ra vẻ sắc bén:
- Mặc kệ đối phương là ai, dám đánh con gái của Triệu Huân ta, chính là không nể mặt Triệu Huân ta, ta sao lại có thể bỏ qua cho hắn, chẳng qua biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng, muốn báo thù thì ít nhất cũng phải biết được địa vị của đối phương trước đã.
- Mông Nghị!
- Có thuộc hạ!
- Mau đi điều tra cho ta, xem bên trong luyện dược sư cung đình có người nào tên Hoa La Huyên hay không, hạn cho ngươi nửa canh giờ phải lập tức báo lại cho ta biết.
- Vâng!
Sau khi Triệu Huân ra lệnh thì tổ chức tình báo của phủ Hoà Thân Vương lập tức hoạt động.
Không tới nửa canh giờ, một phần tình báo lập tức đặt trên bàn của Triệu Huân.
- A? Hoa La Huyên, hội trưởng hiệp hội luyện dược sư Lam Nguyệt thành, luyện dược sư tam phẩm, địa võ sư tam trọng, luyện dược sư cung đình…
Hoa La Huyên đã báo ra tên của mình, lấy lực lượng của phủ Hoà Thân Vương thì đương nhiên có thể dễ dàng tra ra tin tức của lão.
- Hoá ra kẻ này chỉ là hội trưởng của hiệp hội luyện dược sư ở một thành trì nho nhỏ mà thôi.
- Luyện dược sư tam phẩm.
- Trên tình báo nói lão chỉ là địa võ sư tam trọng, xem ra lão chắc là đã đột phá rồi.
Mỗi khi nhìn thêm một tin thì nụ cười lạnh trên môi của Triệu Huân lại nồng đậm thêm một phần.
- Phụ thân…
Thiếu nữ kiêu ngạo tên Triệu Tinh mong mỏi trông qua.
- Ta còn tưởng lão là đại nhân vật gì đó, luyện dược sư tam phẩm thì chỉ là tiêu chuẩn nhập môn của luyện dược sư cung đình mà thôi, một tên hội trưởng của hiệp hội luyện dược sư ở một thành trì quê mùa, cũng dám tới vương thành kiêu ngạo.
Triệu Huân cười lạnh, đột nhiên đứng dậy:
- Tinh Nhi, thù này của ngươi, vi phụ lập tức giúp ngươi báo, người đâu!
- Có thuộc hạ.
- Lập tức theo ta tới hiệp hội luyện dược sư vương thành đòi người, ta muốn xem, rốt cuộc kẻ này có bản lĩnh gì mà dám ngông nghênh như vậy.
Khoé miệng Triệu Huân nhếch lên thành một nụ cười lạnh đầy hung tợn.
Lúc này, tầng thứ năm ở hiệp hội luyện dược sư, đang vội vàng tiến hành một cuộc khảo hạch….
Sắc mặt Hoa La Huyên nhìn chằm chằm vào lò đan đang lơ lửng trên không, hai tay không ngừng đánh ra từng đạo phù ấn tiến vào bên trong trận văn, từng cổ huyền hoả giống như có sinh mệnh vậy, không ngừng thối luyện lò đan đã bị thiêu thành màu đỏ rực kia, sóng nhiệt lượng bốc lên từng cơn, khiến cho nhiệt độ bên trong phòng luyện chế tăng lên cực cao.
Ở góc đối diện trong phòng luyện chế, bốn vị lão giả mặc áo luyện dược sư không hề bị khí tức nóng rực này ảnh hưởng chút nào, chỉ ngưng thần nhìn về phía Hoa La Huyên đang luyện chế, hơn nữa huyền thức xoay quanh ở trận pháp trên không, chăm chăm xem Hoa La Huyên luyện chế.
Chỉ thấy động tác của Hoa La Huyên càng lúc càng nhanh, đánh ra từng đạo phù ấn, trận pháp không ngừng bị kích hoạt, huyền hoả mạnh yếu khác nhau tiến hành luyện chế lò đan kia toàn diện, trong phòng luyện chế dần dần sinh ra một mùi hương nồng đậm.
Đột nhiên, cả lò đan bắt đầu rung động.
Hoa La Huyên xoè năm ngón tay ra, huyền thức đầy trời giống như một cái lưới lớn, chui vào bên trong lò đan, thanh âm bạo động của lò đan ngày càng vang vọng, mùi thuốc thanh tân cũng càng lúc càng nồng đậm.
Trong mắt của Hoa La Huyên loé ra tinh quang, cả người hoàn toàn đắm chìm vào bên trong sự phản ứng của lò đan, quên hết tất thảy mọi chuyện bên ngoài.
Bốn vị lão giả ở đối diện lộ ra vẻ kinh ngạc, cũng châu đầu ghé tai thấp giọng bàn tán cùng nhau.
Luyện chế tiến hành không ngừng, thần sắc của Hoa La Huyên luôn giữ vẻ thản nhiên, đột nhiên, trong mắt lão bắn ra hai đạo tinh quang, hai tay biến ảo tạo thành vài đạo ấn quyết, đột nhiên liền bắn ra một cỗ huyền hoả thông thiên.
Lò đan lắc lư đột nhiên trở nên kịch liệt hơn hẳn, sau đó nháy mắt liền yên tĩnh trở lại.
- Thu!
Khẽ quát một tiếng, trận pháp bay đầy trời đột nhiên bị đóng lại, lò đan trên không nhẹ nhàng rơi xuống mặt đất, một mùi hương nồng đậm nhanh chóng toả ra khắp phòng luyện chế.
Ánh mắt của bốn vị lão giả kia nhìn chằm chằm vào trong lò đan phía trước.
Hoa La Huyên mỉm cười, mở lò đan ra, bốn viên đan dược đột nhiên bắn ra, bay lên sau đó chia ra rơi vào tay của bốn vị lão gia.
Lão cười khẽ, nói với vẻ tự tin:
- Các vị đại sư, mời xem!
Huyền thức của bốn vị lão giả không ngừng xẹt qua viên đan dược trong tay, trên mặt lộ ra từng hồi kinh ngạc, cảm khái, không nói thành lời, sau một hồi, ánh mắt của ba người đều tập trung vào người đứng giữa.
Người ngồi giữa, khí tức rõ ràng còn mạnh hơn ba người kế bên một chút, lão thở dài một hơi rồi khen ngợi:
- Không cần xem nữa, Hoa La Huyên, hoá huyền đan tứ phẩm mà ngươi luyện chế, mỗi viên đều no tròn vành vạnh, mùi hương thanh tân, dược tính dung hợp có thể nói là hoàn mỹ, đều là thượng phẩm, không ngờ ngươi mới trở thành luyện dược sư tứ phẩm không lâu đã có thể luyện chế ra được đan dược có phẩm chất cao như thế này rồi, lão phu cũng cảm thấy kinh ngạc vạn phần. Hoa La Huyên, ngươi đã thông qua lần khảo hạch này rồi.
- Vâng, thân vương đại nhân, chuyện là thế này…
Mông Nghị liền kể hết những gì mình biết ra.
- Thiên võ sư tứ giai, hơn nữa còn là luyện dược sư cung đình?
Hoà Thân Vương Triệu Huân nhướng mày, thì thào mở miệng.
- Phụ thân, ngươi nhất định phải báo thù cho Tinh Nhi, con lớn như vậy rồi, lần đầu tiên bị người ta tát thế này.
Thiếu nữ kiêu ngạo kia cắn răng, trong ánh mắt chỉ toàn vẻ oán độc.
- Tinh Nhi, ngươi cứ yên tâm đi, phụ thân nhất định sẽ lấy lại công đạo cho ngươi, ngươi mau kể hết những gì đã xảy ra cho ta nghe.
- Dạ!
Thiếu nữ kiêu ngạo tên Triệu Tinh liền một mạch kể lại chuyện Diệp Huyền đánh nàng thế nào ra.
- Một thiếu niên mới mười sáu mười bảy tuổi, có thể dễ dàng ngăn chặn công kích của ngươi, thiên tài như vậy ở Huyền Linh học viện cũng không có mấy ai, không phải là đệ tử niên cấp cao nào đó ở Huyền Linh học viện các ngươi đấy chứ?
Triệu Huân nhíu mày, con gái của gã, bản thân gã đương nhiên hiểu rõ, mặc dù có chút ngang ngược càn rỡ, điêu ngoa tuỳ hứng, nhưng chỉ gần mười bảy tuổi đã là võ sĩ tam trọng, cũng là một thiên tài ở Huyền Linh học viện,
Còn thiếu niên đã đánh nữ nhi, nghe kể thì tuổi tác cũng chỉ xêm xêm với nữ nhi của gã, thực lực cư nhiên còn mạnh hơn cả nữ nhi, khiến cho gã có chút giật mình.
- Phụ thân, người này cũng không phải học viên của Huyền Linh học viện ta, ít nhất trước kia nữ nhi ở học viện chưa bao giờ gặp qua hắn.
Thiếu nữ kiêu ngạo mở miệng bất mãn lầm bầm:
- Phụ thân, chẳng lẽ ngươi không muốn báo thù cho nữ nhi sao?
- Ngươi yên tâm.
Hoà Thân Vương dịu dàng vỗ đầu của Triệu Tinh, trong mắt loé ra vẻ sắc bén:
- Mặc kệ đối phương là ai, dám đánh con gái của Triệu Huân ta, chính là không nể mặt Triệu Huân ta, ta sao lại có thể bỏ qua cho hắn, chẳng qua biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng, muốn báo thù thì ít nhất cũng phải biết được địa vị của đối phương trước đã.
- Mông Nghị!
- Có thuộc hạ!
- Mau đi điều tra cho ta, xem bên trong luyện dược sư cung đình có người nào tên Hoa La Huyên hay không, hạn cho ngươi nửa canh giờ phải lập tức báo lại cho ta biết.
- Vâng!
Sau khi Triệu Huân ra lệnh thì tổ chức tình báo của phủ Hoà Thân Vương lập tức hoạt động.
Không tới nửa canh giờ, một phần tình báo lập tức đặt trên bàn của Triệu Huân.
- A? Hoa La Huyên, hội trưởng hiệp hội luyện dược sư Lam Nguyệt thành, luyện dược sư tam phẩm, địa võ sư tam trọng, luyện dược sư cung đình…
Hoa La Huyên đã báo ra tên của mình, lấy lực lượng của phủ Hoà Thân Vương thì đương nhiên có thể dễ dàng tra ra tin tức của lão.
- Hoá ra kẻ này chỉ là hội trưởng của hiệp hội luyện dược sư ở một thành trì nho nhỏ mà thôi.
- Luyện dược sư tam phẩm.
- Trên tình báo nói lão chỉ là địa võ sư tam trọng, xem ra lão chắc là đã đột phá rồi.
Mỗi khi nhìn thêm một tin thì nụ cười lạnh trên môi của Triệu Huân lại nồng đậm thêm một phần.
- Phụ thân…
Thiếu nữ kiêu ngạo tên Triệu Tinh mong mỏi trông qua.
- Ta còn tưởng lão là đại nhân vật gì đó, luyện dược sư tam phẩm thì chỉ là tiêu chuẩn nhập môn của luyện dược sư cung đình mà thôi, một tên hội trưởng của hiệp hội luyện dược sư ở một thành trì quê mùa, cũng dám tới vương thành kiêu ngạo.
Triệu Huân cười lạnh, đột nhiên đứng dậy:
- Tinh Nhi, thù này của ngươi, vi phụ lập tức giúp ngươi báo, người đâu!
- Có thuộc hạ.
- Lập tức theo ta tới hiệp hội luyện dược sư vương thành đòi người, ta muốn xem, rốt cuộc kẻ này có bản lĩnh gì mà dám ngông nghênh như vậy.
Khoé miệng Triệu Huân nhếch lên thành một nụ cười lạnh đầy hung tợn.
Lúc này, tầng thứ năm ở hiệp hội luyện dược sư, đang vội vàng tiến hành một cuộc khảo hạch….
Sắc mặt Hoa La Huyên nhìn chằm chằm vào lò đan đang lơ lửng trên không, hai tay không ngừng đánh ra từng đạo phù ấn tiến vào bên trong trận văn, từng cổ huyền hoả giống như có sinh mệnh vậy, không ngừng thối luyện lò đan đã bị thiêu thành màu đỏ rực kia, sóng nhiệt lượng bốc lên từng cơn, khiến cho nhiệt độ bên trong phòng luyện chế tăng lên cực cao.
Ở góc đối diện trong phòng luyện chế, bốn vị lão giả mặc áo luyện dược sư không hề bị khí tức nóng rực này ảnh hưởng chút nào, chỉ ngưng thần nhìn về phía Hoa La Huyên đang luyện chế, hơn nữa huyền thức xoay quanh ở trận pháp trên không, chăm chăm xem Hoa La Huyên luyện chế.
Chỉ thấy động tác của Hoa La Huyên càng lúc càng nhanh, đánh ra từng đạo phù ấn, trận pháp không ngừng bị kích hoạt, huyền hoả mạnh yếu khác nhau tiến hành luyện chế lò đan kia toàn diện, trong phòng luyện chế dần dần sinh ra một mùi hương nồng đậm.
Đột nhiên, cả lò đan bắt đầu rung động.
Hoa La Huyên xoè năm ngón tay ra, huyền thức đầy trời giống như một cái lưới lớn, chui vào bên trong lò đan, thanh âm bạo động của lò đan ngày càng vang vọng, mùi thuốc thanh tân cũng càng lúc càng nồng đậm.
Trong mắt của Hoa La Huyên loé ra tinh quang, cả người hoàn toàn đắm chìm vào bên trong sự phản ứng của lò đan, quên hết tất thảy mọi chuyện bên ngoài.
Bốn vị lão giả ở đối diện lộ ra vẻ kinh ngạc, cũng châu đầu ghé tai thấp giọng bàn tán cùng nhau.
Luyện chế tiến hành không ngừng, thần sắc của Hoa La Huyên luôn giữ vẻ thản nhiên, đột nhiên, trong mắt lão bắn ra hai đạo tinh quang, hai tay biến ảo tạo thành vài đạo ấn quyết, đột nhiên liền bắn ra một cỗ huyền hoả thông thiên.
Lò đan lắc lư đột nhiên trở nên kịch liệt hơn hẳn, sau đó nháy mắt liền yên tĩnh trở lại.
- Thu!
Khẽ quát một tiếng, trận pháp bay đầy trời đột nhiên bị đóng lại, lò đan trên không nhẹ nhàng rơi xuống mặt đất, một mùi hương nồng đậm nhanh chóng toả ra khắp phòng luyện chế.
Ánh mắt của bốn vị lão giả kia nhìn chằm chằm vào trong lò đan phía trước.
Hoa La Huyên mỉm cười, mở lò đan ra, bốn viên đan dược đột nhiên bắn ra, bay lên sau đó chia ra rơi vào tay của bốn vị lão gia.
Lão cười khẽ, nói với vẻ tự tin:
- Các vị đại sư, mời xem!
Huyền thức của bốn vị lão giả không ngừng xẹt qua viên đan dược trong tay, trên mặt lộ ra từng hồi kinh ngạc, cảm khái, không nói thành lời, sau một hồi, ánh mắt của ba người đều tập trung vào người đứng giữa.
Người ngồi giữa, khí tức rõ ràng còn mạnh hơn ba người kế bên một chút, lão thở dài một hơi rồi khen ngợi:
- Không cần xem nữa, Hoa La Huyên, hoá huyền đan tứ phẩm mà ngươi luyện chế, mỗi viên đều no tròn vành vạnh, mùi hương thanh tân, dược tính dung hợp có thể nói là hoàn mỹ, đều là thượng phẩm, không ngờ ngươi mới trở thành luyện dược sư tứ phẩm không lâu đã có thể luyện chế ra được đan dược có phẩm chất cao như thế này rồi, lão phu cũng cảm thấy kinh ngạc vạn phần. Hoa La Huyên, ngươi đã thông qua lần khảo hạch này rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.