Chương 1324: Ma địa phong bế
Ám Ma Sư
14/08/2019
Phốc!
Ma khí ngập trời bao phủ mà qua, ở trên mặt đất nổ ra một hố sâu cực lớn, mà Vũ Hoàng vẻ mặt tuyệt vọng kia đã biến mất không còn tăm hơi.
Không chỉ hắn, thời khắc này chỉ cần là võ giả nhân loại ở trên Cổ Ma Chi Địa, chỉ cần bị cỗ lực lượng không gian bao phủ qua toàn bộ Cổ Ma Chi Địa này lan đến gần, sẽ biến mất không còn tăm hơi, rời đi Cổ Ma Chi Địa.
Huyền Vực tam trọng!
Thiên Âm Cốc bí cảnh!
Xoạt xoạt xoạt!
Ba bóng người đang ở trong Thiên Âm Cốc hăng hái bay lượn.
Ba người này ngoại trừ đầu lĩnh là một tên Vũ Hoàng nhị trọng ra, hai người khác lại chỉ là Vũ Vương tam trọng.
- Sư phụ, Thiên Âm Cốc hàng năm chỉ có ba tháng có thể tiến vào, lần này mở ra đã qua hơn hai tháng, hiện tại chúng ta tiến vào không gian bí ẩn kia còn kịp sao?
Một tên Vũ Vương tam trọng đang bay lượn nghi hoặc hỏi.
Vũ Hoàng nhị trọng mặt lộ vẻ đau lòng nói:
- Lần này là sư phụ sơ sẩy, không nghĩ tới rời Huyền Vực một chuyến, Thiên Âm Cốc bí cảnh dĩ nhiên xuất hiện một khối bảo địa như thế, nghe nói trong không gian bí ẩn này bảo vật đông đảo, cho dù chỉ có thể đi vào mấy ngày, cũng không thể lãng phí.
- Vâng, có điều sư phụ, đến thời điểm đó ta cùng sư huynh vẫn theo ngươi sao?
- Không cần, sư phụ nghe nói trong không gian bí ẩn này bảo vật nhiều nhất là ở vực sâu hạch tâm, có điều bên trong nguy hiểm cũng nhiều nhất, đến thời điểm đó hai người các ngươi ở ngoại vi không gian bí ẩn tầm bảo, sư phụ một người tiến vào hạch tâm là được. Nhớ kỹ, vừa qua thời gian Thiên Âm Cốc mở ra, các ngươi liền rời khỏi nơi này trước.
Trên mặt Vũ Hoàng nhị trọng, mơ hồ mang theo vẻ kích động.
Ba người này, vẻn vẹn là một chi không đáng chú ý lướt về phía không gian bí ẩn, ở những nơi còn lại của Thiên Âm Cốc, cũng có từng cường giả vẫn hăng hái lao về phía Thiên Âm Cốc.
Bởi vì Cổ Ma Chi Địa đột nhiên nối tiếp, khiến cho cường giả trong Huyền Vực tam trọng ở mấy tháng này chen chúc đến, dù đến hiện tại, còn có một chút Vũ Hoàng đến từ địa vực khác, cũng dồn dập tụ tập ở trong Thiên Âm Cốc.
Trong đó yếu nhất cũng là Vũ Vương.
Mà cường đại, thì có cả cường giả Cửu Thiên Vũ Đế.
Không ai không bị không gian bí ẩn kia hấp dẫn.
Ầm ầm ầm!
Nhưng vào lúc này ...
Phảng phất như trời quang phích lịch, một tiếng nổ vang cực lớn vang vọng toàn bộ Thiên Âm Cốc, những cường giả hăng hái lướt về phía không gian bí ẩn kia, dồn dập ngẩng đầu lên.
Sau đó bọn họ liền nhìn thấy một màn làm bọn họ kinh hãi.
Nơi sâu xa của Thiên Âm Cốc, đại địa thần bí cùng Thiên Âm Cốc giáp giới kia, dĩ nhiên đung đưa kịch liệt lên, từng đạo từng đạo hào quang óng ánh từ bên trong tỏa ra, khối đại lục đột nhiên hiển hiện này, dĩ nhiên như một phi thuyền di động, từ từ rời đi Thiên Âm Cốc.
- Chuyện gì thế này?
- Đến cùng phát sinh cái gì?
Hết thảy võ giả ở trong Thiên Âm Cốc đều kinh hãi ngẩng đầu, trơ mắt nhìn không gian bí ẩn ở hơn hai tháng trước đột nhiên xuất hiện, từ từ trôi nổi mà lên, sau đó chậm rãi biến mất ở cuối tầm mắt.
Cuối cùng ở dưới một đạo không gian rung động kịch liệt, đột nhiên biến mất, không gặp bất kỳ hình bóng.
- Không còn.
- Không gian bí ẩn biến mất rồi.
- Lão phu còn chưa tiến vào, làm sao liền không còn.
Hết thảy cường giả đều vẻ mặt ngạc nhiên, có tiếc nuối, có nghĩ mà sợ, có kinh hãi, đủ kiểu nét mặt.
Ở đây đại đa số người nhìn thấy không gian bí ẩn biến mất, ý niệm đầu tiên là hận mình không có thể bắt được cơ duyên này, tiến vào không gian bí ẩn thu bảo vật.
Nhưng cũng có một chút người sáng suốt kinh hãi, ngay lập tức nghĩ đến những võ giả ở trong không gian bí ẩn kia.
Hơn hai tháng nay, cường giả tiến vào không gian bí ẩn đếm không xuể a.
Cường giả Cửu Thiên Vũ Đế liền không dưới mười mấy người, càng không cần phải nói Vũ Hoàng cùng Vũ Vương.
Bây giờ không gian bí ẩn biến mất, bọn họ là chết rồi? Hay trốn ra được?
Đội ngũ do một tên Vũ Hoàng nhị trọng cùng hai Vũ Vương tam trọng tạo thành cũng sững sờ tại chỗ, trong đầu bốc lên một ý niệm như vậy.
Oành!
Oành!
Đột nhiên không gian phía trước ba động, chợt bọn họ liền nhìn thấy, hai bóng người từ trong hư không phía trước đột nhiên xuất hiện, sau đó phân biệt rơi xuống ở trên mặt đất, hai người cách nhau cũng chỉ có mấy chục mét.
- Sư phụ, hai người này nơi nào đến, tu vi của bọn họ ta lại nhìn không thấu, sẽ không phải là Cửu Thiên Vũ Đế chứ.
Một tên Vũ Vương tam trọng trong đó kêu lên sợ hãi, một mặt ngơ ngác.
Hai người này từ trong hư không đột nhiên xuất hiện, giống hư không qua lại trong truyền thuyết, nhưng hư không qua lại chỉ Cửu Thiên Vũ Đế cao cấp mới có thể khống chế, lẽ nào hai người này đều là Cửu Thiên Vũ Đế cao cấp?
Nhưng mà một người trong đó rõ ràng tuổi còn trẻ, so với hắn cũng nhỏ hơn ít nhất mười tuổi, tại sao có thể có Cửu Thiên Vũ Đế trẻ tuổi như vậy?
- Không nên nói chuyện lung tung.
Vũ Hoàng nhị trọng sắc mặt nghiêm nghị, thấp giọng truyền âm nói.
- Hai người này lớn tuổi là Vũ Hoàng nhị trọng, một cái khác là Vũ Hoàng nhất trọng, trên người bọn họ đều có một luồng tà khí nồng nặc của Thiên Âm Cốc, rất có thể là từ không gian bí ẩn kia đi ra.
- Hai người các ngươi đợi ở chỗ này, để sư phụ đi tới hỏi thăm một chút, nhớ đừng lỗ mãng, khí tức trên người Vũ Hoàng nhị trọng kia so với sư phụ còn đáng sợ hơn rất nhiều, tu vi rất có thể còn ở trên sư phụ.
Vũ Hoàng nhị trọng thấp giọng nhắc nhở đồ nhi của mình, sau đó đi lên phía trước nói:
- Hai vị, tại hạ Thiết Kiếm Hoàng, không biết hai vị có phải từ trong không gian bí ẩn đi ra hay không?
Để Thiết Kiếm Hoàng giật mình chính là, trong hai người này lại là thiếu niên kia trước tiên phục hồi tinh thần lại.
- Nơi này là? Ân, tựa hồ là Thiên Âm Cốc.
Diệp Huyền hơi nghi hoặc một chút đánh giá bốn phía, vừa nãy hắn đang bay lượn ở trong đường hầm, liền bị một luồng lực lượng không gian vô hình bao phủ, sau một khắc hắn liền xuất hiện ở nơi này.
Chợt hắn liền nhận ra, nơi này tựa hồ cùng Thiên Âm Cốc trong Huyền Vực tam trọng vô cùng tương tự.
Tên Vũ Hoàng nhị trọng đỉnh phong kia cũng tỉnh táo lại, liếc nhìn bốn phía, ngay lập tức vui vẻ nói:
- Lão phu dĩ nhiên trở lại Thiên Âm Cốc, được, quá tốt rồi, rốt cục rời đi địa phương quỷ quái kia.
Người này hiển nhiên là vô cùng kích động, âm thanh có chút run rẩy, mà trên người hắn còn có một vệt máu, hiển nhiên là chịu một chút thương tích, nói không chắc lúc hắn truyền tống ra, đang đứng ở trong chém giết.
Ma khí ngập trời bao phủ mà qua, ở trên mặt đất nổ ra một hố sâu cực lớn, mà Vũ Hoàng vẻ mặt tuyệt vọng kia đã biến mất không còn tăm hơi.
Không chỉ hắn, thời khắc này chỉ cần là võ giả nhân loại ở trên Cổ Ma Chi Địa, chỉ cần bị cỗ lực lượng không gian bao phủ qua toàn bộ Cổ Ma Chi Địa này lan đến gần, sẽ biến mất không còn tăm hơi, rời đi Cổ Ma Chi Địa.
Huyền Vực tam trọng!
Thiên Âm Cốc bí cảnh!
Xoạt xoạt xoạt!
Ba bóng người đang ở trong Thiên Âm Cốc hăng hái bay lượn.
Ba người này ngoại trừ đầu lĩnh là một tên Vũ Hoàng nhị trọng ra, hai người khác lại chỉ là Vũ Vương tam trọng.
- Sư phụ, Thiên Âm Cốc hàng năm chỉ có ba tháng có thể tiến vào, lần này mở ra đã qua hơn hai tháng, hiện tại chúng ta tiến vào không gian bí ẩn kia còn kịp sao?
Một tên Vũ Vương tam trọng đang bay lượn nghi hoặc hỏi.
Vũ Hoàng nhị trọng mặt lộ vẻ đau lòng nói:
- Lần này là sư phụ sơ sẩy, không nghĩ tới rời Huyền Vực một chuyến, Thiên Âm Cốc bí cảnh dĩ nhiên xuất hiện một khối bảo địa như thế, nghe nói trong không gian bí ẩn này bảo vật đông đảo, cho dù chỉ có thể đi vào mấy ngày, cũng không thể lãng phí.
- Vâng, có điều sư phụ, đến thời điểm đó ta cùng sư huynh vẫn theo ngươi sao?
- Không cần, sư phụ nghe nói trong không gian bí ẩn này bảo vật nhiều nhất là ở vực sâu hạch tâm, có điều bên trong nguy hiểm cũng nhiều nhất, đến thời điểm đó hai người các ngươi ở ngoại vi không gian bí ẩn tầm bảo, sư phụ một người tiến vào hạch tâm là được. Nhớ kỹ, vừa qua thời gian Thiên Âm Cốc mở ra, các ngươi liền rời khỏi nơi này trước.
Trên mặt Vũ Hoàng nhị trọng, mơ hồ mang theo vẻ kích động.
Ba người này, vẻn vẹn là một chi không đáng chú ý lướt về phía không gian bí ẩn, ở những nơi còn lại của Thiên Âm Cốc, cũng có từng cường giả vẫn hăng hái lao về phía Thiên Âm Cốc.
Bởi vì Cổ Ma Chi Địa đột nhiên nối tiếp, khiến cho cường giả trong Huyền Vực tam trọng ở mấy tháng này chen chúc đến, dù đến hiện tại, còn có một chút Vũ Hoàng đến từ địa vực khác, cũng dồn dập tụ tập ở trong Thiên Âm Cốc.
Trong đó yếu nhất cũng là Vũ Vương.
Mà cường đại, thì có cả cường giả Cửu Thiên Vũ Đế.
Không ai không bị không gian bí ẩn kia hấp dẫn.
Ầm ầm ầm!
Nhưng vào lúc này ...
Phảng phất như trời quang phích lịch, một tiếng nổ vang cực lớn vang vọng toàn bộ Thiên Âm Cốc, những cường giả hăng hái lướt về phía không gian bí ẩn kia, dồn dập ngẩng đầu lên.
Sau đó bọn họ liền nhìn thấy một màn làm bọn họ kinh hãi.
Nơi sâu xa của Thiên Âm Cốc, đại địa thần bí cùng Thiên Âm Cốc giáp giới kia, dĩ nhiên đung đưa kịch liệt lên, từng đạo từng đạo hào quang óng ánh từ bên trong tỏa ra, khối đại lục đột nhiên hiển hiện này, dĩ nhiên như một phi thuyền di động, từ từ rời đi Thiên Âm Cốc.
- Chuyện gì thế này?
- Đến cùng phát sinh cái gì?
Hết thảy võ giả ở trong Thiên Âm Cốc đều kinh hãi ngẩng đầu, trơ mắt nhìn không gian bí ẩn ở hơn hai tháng trước đột nhiên xuất hiện, từ từ trôi nổi mà lên, sau đó chậm rãi biến mất ở cuối tầm mắt.
Cuối cùng ở dưới một đạo không gian rung động kịch liệt, đột nhiên biến mất, không gặp bất kỳ hình bóng.
- Không còn.
- Không gian bí ẩn biến mất rồi.
- Lão phu còn chưa tiến vào, làm sao liền không còn.
Hết thảy cường giả đều vẻ mặt ngạc nhiên, có tiếc nuối, có nghĩ mà sợ, có kinh hãi, đủ kiểu nét mặt.
Ở đây đại đa số người nhìn thấy không gian bí ẩn biến mất, ý niệm đầu tiên là hận mình không có thể bắt được cơ duyên này, tiến vào không gian bí ẩn thu bảo vật.
Nhưng cũng có một chút người sáng suốt kinh hãi, ngay lập tức nghĩ đến những võ giả ở trong không gian bí ẩn kia.
Hơn hai tháng nay, cường giả tiến vào không gian bí ẩn đếm không xuể a.
Cường giả Cửu Thiên Vũ Đế liền không dưới mười mấy người, càng không cần phải nói Vũ Hoàng cùng Vũ Vương.
Bây giờ không gian bí ẩn biến mất, bọn họ là chết rồi? Hay trốn ra được?
Đội ngũ do một tên Vũ Hoàng nhị trọng cùng hai Vũ Vương tam trọng tạo thành cũng sững sờ tại chỗ, trong đầu bốc lên một ý niệm như vậy.
Oành!
Oành!
Đột nhiên không gian phía trước ba động, chợt bọn họ liền nhìn thấy, hai bóng người từ trong hư không phía trước đột nhiên xuất hiện, sau đó phân biệt rơi xuống ở trên mặt đất, hai người cách nhau cũng chỉ có mấy chục mét.
- Sư phụ, hai người này nơi nào đến, tu vi của bọn họ ta lại nhìn không thấu, sẽ không phải là Cửu Thiên Vũ Đế chứ.
Một tên Vũ Vương tam trọng trong đó kêu lên sợ hãi, một mặt ngơ ngác.
Hai người này từ trong hư không đột nhiên xuất hiện, giống hư không qua lại trong truyền thuyết, nhưng hư không qua lại chỉ Cửu Thiên Vũ Đế cao cấp mới có thể khống chế, lẽ nào hai người này đều là Cửu Thiên Vũ Đế cao cấp?
Nhưng mà một người trong đó rõ ràng tuổi còn trẻ, so với hắn cũng nhỏ hơn ít nhất mười tuổi, tại sao có thể có Cửu Thiên Vũ Đế trẻ tuổi như vậy?
- Không nên nói chuyện lung tung.
Vũ Hoàng nhị trọng sắc mặt nghiêm nghị, thấp giọng truyền âm nói.
- Hai người này lớn tuổi là Vũ Hoàng nhị trọng, một cái khác là Vũ Hoàng nhất trọng, trên người bọn họ đều có một luồng tà khí nồng nặc của Thiên Âm Cốc, rất có thể là từ không gian bí ẩn kia đi ra.
- Hai người các ngươi đợi ở chỗ này, để sư phụ đi tới hỏi thăm một chút, nhớ đừng lỗ mãng, khí tức trên người Vũ Hoàng nhị trọng kia so với sư phụ còn đáng sợ hơn rất nhiều, tu vi rất có thể còn ở trên sư phụ.
Vũ Hoàng nhị trọng thấp giọng nhắc nhở đồ nhi của mình, sau đó đi lên phía trước nói:
- Hai vị, tại hạ Thiết Kiếm Hoàng, không biết hai vị có phải từ trong không gian bí ẩn đi ra hay không?
Để Thiết Kiếm Hoàng giật mình chính là, trong hai người này lại là thiếu niên kia trước tiên phục hồi tinh thần lại.
- Nơi này là? Ân, tựa hồ là Thiên Âm Cốc.
Diệp Huyền hơi nghi hoặc một chút đánh giá bốn phía, vừa nãy hắn đang bay lượn ở trong đường hầm, liền bị một luồng lực lượng không gian vô hình bao phủ, sau một khắc hắn liền xuất hiện ở nơi này.
Chợt hắn liền nhận ra, nơi này tựa hồ cùng Thiên Âm Cốc trong Huyền Vực tam trọng vô cùng tương tự.
Tên Vũ Hoàng nhị trọng đỉnh phong kia cũng tỉnh táo lại, liếc nhìn bốn phía, ngay lập tức vui vẻ nói:
- Lão phu dĩ nhiên trở lại Thiên Âm Cốc, được, quá tốt rồi, rốt cục rời đi địa phương quỷ quái kia.
Người này hiển nhiên là vô cùng kích động, âm thanh có chút run rẩy, mà trên người hắn còn có một vệt máu, hiển nhiên là chịu một chút thương tích, nói không chắc lúc hắn truyền tống ra, đang đứng ở trong chém giết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.