Chương 844: Nhiệt huyết sôi trào (1)
Ám Ma Sư
14/08/2019
Chính là thân pháp Phi Yến.
Nhưng hắn nhanh, tốc độ của bóng người màu đen còn nhanh hơn.
Vù vù vù!
Trường kiếm tinh tế lấy một loại góc độ xảo quyệt cực kỳ, xuất hiện ở trước ngực Diệp Huyền.
- Không tốt.
Diệp Huyền giật mình kinh ngạc. Ở thời khắc mấu chốt, ngực hắn chợt co lại, đồng thời trở tay đánh ra một chưởng.
Ầm!
Vù vù vù!
Kiếm quang hiện lên. Trên ngực Diệp Huyền, xuất hiện một vết thương dài đến gần thước. Áo bào bị cắt rách. Máu tươi từ trong phun ra tung toé.
Nếu như không phải Cửu Chuyển Thánh Thể có lực phòng ngự đáng sợ, cùng với hắn phản ứng đúng lúc, một kiếm này chỉ sợ cũng có thể đã lấy mạng của hắn.
Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn lên. Trên áo bào của bóng người màu đen đối diện, cũng xuất hiện lỗ thủng hình một bàn tay. Chỉ là da thịt ở phía dưới lỗ thủng, lại là bình yên vô sự.
- Ta hiểu được rồi.
Trong đầu Diệp Huyền, giống như có tia chớp sáng lên, giật mình tỉnh ra.
Khóe miệng của hắn lộ ra một nụ cười khổ.
Cho tới nay, Diệp Huyền vẫn đứng ở độ cao của kiếp trước, tới phân tích cái tháp thí luyện này. Hắn có một loại cảm giác cao cao tại thượng.
Hiện tại hắn rốt cuộc đã hiểu rõ, mình sai, hơn nữa còn sai thái quá.
Quả thực, nếu như đời này Diệp Huyền giống như kiếp trước, tu luyện công pháp giống nhau, vũ kỹ đồng dạng, như vậy không hề nghi ngờ, ở trong tháp thí luyện này, hắn đủ để dễ dàng giết chết đối thủ, xông đến tầng thứ sáu, tầng thứ bảy, căn bản không thành vấn đề. Thậm chí hắn có thể thử trùng kích tới tầng thứ chín.
Bởi vì những công pháp này, những vũ kỹ này, những kỹ xảo này, kiếp trước hắn gần như đã tu luyện đến cực hạn. Tháp thí luyện mô phỏng ra thể tinh thần, căn bản không có khả năng mạnh mẽ hơn hắn.
Nhưng trên thực tế, đời này, hắn tu luyện lại là công pháp nghịch thiên kiếp trước chưa từng tu luyện, Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết, Cửu Chuyển Thánh Thể, Thần Linh Đồng Nhãn.
Những công pháp này, vũ kỹ này, đối hắn hiện tại mà nói, cũng chỉ là xuất phát từ trong sự lục lọi.
Mà tháp thí luyện mô phỏng ra thể tinh thần, còn muốn thành thạo hơn so với hắn. Kể từ đó, khi vừa bắt đầu giao đấu, Diệp Huyền tự nhiên mà lại rơi vào thế hạ phong.
- Được, rất tốt!
Nghĩ thông suốt điểm này, máu tươi trong thân thể Diệp Huyền hoàn toàn sôi trào. Một chiến ý mạnh mẽ, từ trong tròng mắt hắn chợt bắn ra.
- Trước đó, ta lao thẳng đến tháp thí luyện này, cho rằng là một lần chơi trò chơi. Nhưng bây giờ, ta sai rồi. Ngươi... có tư cách, làm đối thủ của ta.
Trường kiếm ở trong tay, trên người Diệp Huyền đột nhiên phát ra một khí thế kinh người.
Chiến! Chiến! Chiến!
Trong lòng Diệp Huyền phát ra tiếng gào thét đầy sự hưng phấn.
Giờ này phút này, bóng người màu đen kia lại một lần nữa lao tới công kích.
Vèo, một đạo kiếm quang sáng chói, giống như một ngân hà treo trên cao, từ trên trời rơi xuống.
- Tinh Thần Kiếm Pháp!
Diệp Huyền vừa mừng vừa sợ. Tinh Thần Kiếm Pháp này là một môn kiếm pháp vô cùng cường đại hắn nắm giữ ở kiếp trước. Nhưng đời này, hắn từ trước đến nay cũng chưa từng thi triển qua.
Nhưng thể tinh thần do tháp thí luyện này mô phỏng ra, đơn giản lại thi triển đi ra. Hiển nhiên nó là có thể mô phỏng hoàn mỹ tất cả chiêu số hắn nắm giữ không quan tâm của kiếp trước hay kiếp này.
Đây là một một bảo vật gì vậy?
- Ha ha, tới rất hay. Ở trên phương diện Tinh Thần Kiếm Pháp, ta còn phải sợ ngươi sao?
Diệp Huyền hào khí vượt trơi, cười to. Hắn cầm trường kiếm trong tay, cũng thi triển ra một chiêu Tinh Thần Kiếm Pháp.
Kiếm khí trùng thiên, huyền lực lưu chuyển, giống như ngân hà trên bầu trời, từ trên trời hạ xuống, rơi xuống nhân gian.
Ầm!
Hai ngân hà treo lơ lửng, mênh mông cuồn cuộn va chạm ở trong hư không, phát ra tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc. Huyền lực mang theo tất cả cuốn vào trong. Diệp Huyền và bóng người màu đen kia đồng thời lui về phía sau.
Chỉ là, Diệp Huyền chỉ lui về phía sau có ba bước. Nhưng bóng người màu đen kia, lại lui về phía sau đủ năm sáu bước.
- Lực lượng, huyền lực, tốc độ, đều giống với ta như đúc. Chỉ có điều ở trên phương diện lĩnh ngộ ý cảnh Tinh Thần Kiếm Pháp, so với ta vẫn có một chút chênh lệch.
Diệp Huyền nhanh chóng phân biệt ra được sự khác nhau giữa hắn và bóng người màu đen kia. Đồng thời hắn cũng xác minh được suy nghĩ của hắn trước đó.
Tinh Thần Kiếm Pháp là kiếm pháp của hắn kiếp trước. Đối với lĩnh ngộ ý cảnh của nó, Diệp Huyền đã đạt đến đỉnh phong, căn bản không yếu hơn bất kỳ kẻ nào.
- Nếu như ta muốn giết chết hắn, cố gắng hết mức thi triển ra nhiều chiêu thức của kiếp trước, lại có thể tạo ra được hiệu quả ngoài dự đoán.
- Chỉ có điều, một cơ hội tốt như vậy, sao không chơi thêm một chút?
- Tới đi!
Diệp Huyền không nghĩ tìm mọi biện pháp đi chém giết thể tinh thần đầu tiên này, mà là cùng hắn không ngừng chiến đấu dây dưa. Thậm chí, ở trong quá trình giao đấu, hắn tận lực thi triển công pháp và vũ kỹ mà đời này mình còn chưa hoàn toàn nắm giữ.
- Vèo!
- Vèo!
- Vèo!
Từng công kích từ trong tay Diệp Huyền không ngừng thi triển ra. Huyền lực sáng chói ở trong hư không đánh ra. Thông qua không ngừng chém giết, Diệp Huyền đối với người áo đen kia đã hiểu cực kỳ rõ ràng.
Nhanh!
Giống như sấm sét chớp hiện!
Nhanh giống như tia sét đánh qua!
Hai bên trong chớp mắt lại giao đấu trên trăm chiêu, từng chiêu đều đầy nguy hiểm.
Vèo vèo!
Kiếm quang lại hiện lên. Diệp Huyền và người áo đen đồng thời bay ra ngoài. Trên người của mỗi người đều xuất hiện một vết thương máu chảy dầm dề.
- Ha ha, thoải mái, quá sung sướng.
Diệp Huyền hào khí cười to. Một vết máu tươi tràn ra bên khóe miệng. Nhưng hắn vẫn kích động không thôi.
Hắn có thể không kích động được sao?
Sau khi sống lại, Diệp Huyền gặp được không ít cuộc chiến đấu.
Nhưng mỗi lần giao đấu, hoặc là gặp phải cường giả trên phương diện cảnh giới vượt xa mình, ở trên phương diện cảnh giới lực ép chính mình; hoặc chính là gặp phải người có cảnh giới không chênh lệch lắm so với mình, bị mình dễ dàng nghiền ép, không có loại khả năng thứ ba.
Những trận chiến đấu này hoàn toàn không có một loại cảm giác nhiệt huyết. Khiến cho kiếp trước Diệp Huyền nhiệt tình yêu thương chiến đấu, hiện tại khổ não không thôi.
Nhưng hôm nay, ở trong tháp thí luyện này, Diệp Huyền lại được hưởng thụ loại nhiệt huyết này.
Tháp thí luyện mô phỏng ra người áo đen, ở các phương diện lực lượng, tốc độ, huyền lực, giống hắn như đúc. Ở trên một vài phương diện vũ kỹ không bằng hắn. Nhưng ở một ít phương diện vũ kỹ khác, lại vượt qua hắn.
Cái này căn bản là một thế lực ngang nhau. Trên đời này cũng khó cầu được đối thủ tốt như vậy.
Nhưng hắn nhanh, tốc độ của bóng người màu đen còn nhanh hơn.
Vù vù vù!
Trường kiếm tinh tế lấy một loại góc độ xảo quyệt cực kỳ, xuất hiện ở trước ngực Diệp Huyền.
- Không tốt.
Diệp Huyền giật mình kinh ngạc. Ở thời khắc mấu chốt, ngực hắn chợt co lại, đồng thời trở tay đánh ra một chưởng.
Ầm!
Vù vù vù!
Kiếm quang hiện lên. Trên ngực Diệp Huyền, xuất hiện một vết thương dài đến gần thước. Áo bào bị cắt rách. Máu tươi từ trong phun ra tung toé.
Nếu như không phải Cửu Chuyển Thánh Thể có lực phòng ngự đáng sợ, cùng với hắn phản ứng đúng lúc, một kiếm này chỉ sợ cũng có thể đã lấy mạng của hắn.
Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn lên. Trên áo bào của bóng người màu đen đối diện, cũng xuất hiện lỗ thủng hình một bàn tay. Chỉ là da thịt ở phía dưới lỗ thủng, lại là bình yên vô sự.
- Ta hiểu được rồi.
Trong đầu Diệp Huyền, giống như có tia chớp sáng lên, giật mình tỉnh ra.
Khóe miệng của hắn lộ ra một nụ cười khổ.
Cho tới nay, Diệp Huyền vẫn đứng ở độ cao của kiếp trước, tới phân tích cái tháp thí luyện này. Hắn có một loại cảm giác cao cao tại thượng.
Hiện tại hắn rốt cuộc đã hiểu rõ, mình sai, hơn nữa còn sai thái quá.
Quả thực, nếu như đời này Diệp Huyền giống như kiếp trước, tu luyện công pháp giống nhau, vũ kỹ đồng dạng, như vậy không hề nghi ngờ, ở trong tháp thí luyện này, hắn đủ để dễ dàng giết chết đối thủ, xông đến tầng thứ sáu, tầng thứ bảy, căn bản không thành vấn đề. Thậm chí hắn có thể thử trùng kích tới tầng thứ chín.
Bởi vì những công pháp này, những vũ kỹ này, những kỹ xảo này, kiếp trước hắn gần như đã tu luyện đến cực hạn. Tháp thí luyện mô phỏng ra thể tinh thần, căn bản không có khả năng mạnh mẽ hơn hắn.
Nhưng trên thực tế, đời này, hắn tu luyện lại là công pháp nghịch thiên kiếp trước chưa từng tu luyện, Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết, Cửu Chuyển Thánh Thể, Thần Linh Đồng Nhãn.
Những công pháp này, vũ kỹ này, đối hắn hiện tại mà nói, cũng chỉ là xuất phát từ trong sự lục lọi.
Mà tháp thí luyện mô phỏng ra thể tinh thần, còn muốn thành thạo hơn so với hắn. Kể từ đó, khi vừa bắt đầu giao đấu, Diệp Huyền tự nhiên mà lại rơi vào thế hạ phong.
- Được, rất tốt!
Nghĩ thông suốt điểm này, máu tươi trong thân thể Diệp Huyền hoàn toàn sôi trào. Một chiến ý mạnh mẽ, từ trong tròng mắt hắn chợt bắn ra.
- Trước đó, ta lao thẳng đến tháp thí luyện này, cho rằng là một lần chơi trò chơi. Nhưng bây giờ, ta sai rồi. Ngươi... có tư cách, làm đối thủ của ta.
Trường kiếm ở trong tay, trên người Diệp Huyền đột nhiên phát ra một khí thế kinh người.
Chiến! Chiến! Chiến!
Trong lòng Diệp Huyền phát ra tiếng gào thét đầy sự hưng phấn.
Giờ này phút này, bóng người màu đen kia lại một lần nữa lao tới công kích.
Vèo, một đạo kiếm quang sáng chói, giống như một ngân hà treo trên cao, từ trên trời rơi xuống.
- Tinh Thần Kiếm Pháp!
Diệp Huyền vừa mừng vừa sợ. Tinh Thần Kiếm Pháp này là một môn kiếm pháp vô cùng cường đại hắn nắm giữ ở kiếp trước. Nhưng đời này, hắn từ trước đến nay cũng chưa từng thi triển qua.
Nhưng thể tinh thần do tháp thí luyện này mô phỏng ra, đơn giản lại thi triển đi ra. Hiển nhiên nó là có thể mô phỏng hoàn mỹ tất cả chiêu số hắn nắm giữ không quan tâm của kiếp trước hay kiếp này.
Đây là một một bảo vật gì vậy?
- Ha ha, tới rất hay. Ở trên phương diện Tinh Thần Kiếm Pháp, ta còn phải sợ ngươi sao?
Diệp Huyền hào khí vượt trơi, cười to. Hắn cầm trường kiếm trong tay, cũng thi triển ra một chiêu Tinh Thần Kiếm Pháp.
Kiếm khí trùng thiên, huyền lực lưu chuyển, giống như ngân hà trên bầu trời, từ trên trời hạ xuống, rơi xuống nhân gian.
Ầm!
Hai ngân hà treo lơ lửng, mênh mông cuồn cuộn va chạm ở trong hư không, phát ra tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc. Huyền lực mang theo tất cả cuốn vào trong. Diệp Huyền và bóng người màu đen kia đồng thời lui về phía sau.
Chỉ là, Diệp Huyền chỉ lui về phía sau có ba bước. Nhưng bóng người màu đen kia, lại lui về phía sau đủ năm sáu bước.
- Lực lượng, huyền lực, tốc độ, đều giống với ta như đúc. Chỉ có điều ở trên phương diện lĩnh ngộ ý cảnh Tinh Thần Kiếm Pháp, so với ta vẫn có một chút chênh lệch.
Diệp Huyền nhanh chóng phân biệt ra được sự khác nhau giữa hắn và bóng người màu đen kia. Đồng thời hắn cũng xác minh được suy nghĩ của hắn trước đó.
Tinh Thần Kiếm Pháp là kiếm pháp của hắn kiếp trước. Đối với lĩnh ngộ ý cảnh của nó, Diệp Huyền đã đạt đến đỉnh phong, căn bản không yếu hơn bất kỳ kẻ nào.
- Nếu như ta muốn giết chết hắn, cố gắng hết mức thi triển ra nhiều chiêu thức của kiếp trước, lại có thể tạo ra được hiệu quả ngoài dự đoán.
- Chỉ có điều, một cơ hội tốt như vậy, sao không chơi thêm một chút?
- Tới đi!
Diệp Huyền không nghĩ tìm mọi biện pháp đi chém giết thể tinh thần đầu tiên này, mà là cùng hắn không ngừng chiến đấu dây dưa. Thậm chí, ở trong quá trình giao đấu, hắn tận lực thi triển công pháp và vũ kỹ mà đời này mình còn chưa hoàn toàn nắm giữ.
- Vèo!
- Vèo!
- Vèo!
Từng công kích từ trong tay Diệp Huyền không ngừng thi triển ra. Huyền lực sáng chói ở trong hư không đánh ra. Thông qua không ngừng chém giết, Diệp Huyền đối với người áo đen kia đã hiểu cực kỳ rõ ràng.
Nhanh!
Giống như sấm sét chớp hiện!
Nhanh giống như tia sét đánh qua!
Hai bên trong chớp mắt lại giao đấu trên trăm chiêu, từng chiêu đều đầy nguy hiểm.
Vèo vèo!
Kiếm quang lại hiện lên. Diệp Huyền và người áo đen đồng thời bay ra ngoài. Trên người của mỗi người đều xuất hiện một vết thương máu chảy dầm dề.
- Ha ha, thoải mái, quá sung sướng.
Diệp Huyền hào khí cười to. Một vết máu tươi tràn ra bên khóe miệng. Nhưng hắn vẫn kích động không thôi.
Hắn có thể không kích động được sao?
Sau khi sống lại, Diệp Huyền gặp được không ít cuộc chiến đấu.
Nhưng mỗi lần giao đấu, hoặc là gặp phải cường giả trên phương diện cảnh giới vượt xa mình, ở trên phương diện cảnh giới lực ép chính mình; hoặc chính là gặp phải người có cảnh giới không chênh lệch lắm so với mình, bị mình dễ dàng nghiền ép, không có loại khả năng thứ ba.
Những trận chiến đấu này hoàn toàn không có một loại cảm giác nhiệt huyết. Khiến cho kiếp trước Diệp Huyền nhiệt tình yêu thương chiến đấu, hiện tại khổ não không thôi.
Nhưng hôm nay, ở trong tháp thí luyện này, Diệp Huyền lại được hưởng thụ loại nhiệt huyết này.
Tháp thí luyện mô phỏng ra người áo đen, ở các phương diện lực lượng, tốc độ, huyền lực, giống hắn như đúc. Ở trên một vài phương diện vũ kỹ không bằng hắn. Nhưng ở một ít phương diện vũ kỹ khác, lại vượt qua hắn.
Cái này căn bản là một thế lực ngang nhau. Trên đời này cũng khó cầu được đối thủ tốt như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.