Chương 644: So đấu tài lực (2)
Ám Ma Sư
14/08/2019
Hắn cũng muốn giống như Diệp Huyền một lần tăng giá mấy trăm vạn nhưng lúc trước hắn đấu giá Ly Hỏa kiếm cho nên hao phí tất cả tài vật trong người, có thể lấy ra bốn ngàn vạn hay không cũng là vấn đề.
Luyện Khí Phường quy củ nghiêm khắc, nếu như lát nữa hắn chụp được Khinh Vũ huyền giáp nhưng không cầm ra huyền tệ, cho dù hắn là người Tần gia cũng không có kết cục tốt.
Huống chi nếu làm cho gia tộc biết rõ hắn đại xuất danh tiếng trong Luyện Khí Phường chỉ vì tranh cường háo thắng, hoặc là lấy niềm vui của nữ nhân, chỉ sợ gia tộc sẽ giảm tín nhiệm hắn xuống, cũng tổn hại địa vị của hắn trong gia tộc.
Nghĩ tới đây Tần Vũ lập tức cười lạnh nói:
- Tần Vũ ta cũng không phải người vì ưa thích hồng nhan mà tùy ý tiêu xài, chắc hẳn ngươi cạnh tranh Khinh Vũ huyền giáp là vì tặng Mộ Dung Vân Tiêu tiểu thư a, nếu ngươi muốn vỗ mông ngựa Mộ Dung Vân Tiêu tiểu thư thì ta không ngăn cản ngươi, ta nghĩ nữ tử như Mộ Dung tiểu thư và Chu tiểu thư tuyệt đối sẽ không tục nhân bởi vì ai mua cho một bộ y phục là có thể ưu ái người ta.
Nghe Tần Vũ nói thế mọi người đều nhìn sang Diệp Huyền, đồng thời bừng tỉnh đại ngộ.
Thì ra gia hỏa này đấu giá Khinh Vũ huyền giáp là vì lấy niềm vui của Mộ Dung tiểu thư ah, suy nghĩ này cũng có thể, không có nhìn thấy hắn ngay từ đầu căn bản không có ra tay, sau khi Mộ Dung tiểu thư vừa vứt bỏ thì lập tức đấu giá ah?
Chậc chậc, gia hỏa này thật biết tán gái.
Không ít người ghen ghét nhìn Diệp Huyền, nếu như có thể bọn họ cũng muốn giống như Diệp Huyền vung tiền như rác vì Mộ Dung tiểu thư, chỉ tiếc bọn họ không có tài lực đó, trong nội tâm ghen ghét vô cùng...
Mộ Dung Vân Tiêu cũng kinh ngạc nhìn Diệp Huyền, không biết trong nội tâm đang suy nghĩ cái gì.
Tần Vũ muốn tiêu sái lui lại, Diệp Huyền làm sao cho hắn cơ hội, trực tiếp khinh thường cười lạnh nói:
- Không có tiền thì nói thẳng đi, gia hỏa nghèo kiết xác còn tìm cớ nhiều như vậy làm gì.
- Ngươi...
Tần Vũ nghiến răng nghiến lợi, hắn im lặng cả buổi không nói câu nào.
- Bốn ngàn sáu trăm vạn.
Chu Khinh Vi làm sao có thể nhìn Diệp Huyền đập Khinh Vũ huyền giáp trở về, thấy Tần Vũ không ra giá, chính mình lập tức mở miệng, ánh mắt tức giận nhìn Diệp Huyền.
Nàng vừa dứt lời đã nghe Diệp Huyền báo giá lần nữa.
- Bốn ngàn bảy trăm vạn.
- Ngươi...
Chu Khinh Vi vẻ mặt vẻ giận dữ nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, luận giá cả của Khinh Vũ huyền giáp bình thường, hơn ba nghìn vạn đã là tận cùng, nàng đã khẳng định Diệp Huyền cố ý buồn nôn chính mình.
Diệp Huyền mặt không biểu tình, hắn cũng không thèm nhìn Chu Khinh Vi, chỉ nhìn chằm chằm vào kiện Khinh Vũ huyền giáp kia.
- Được rồi, ngươi rất có huyền tệ đúng không? Vị đại sư này, ta ra bốn ngàn khối huyền thạch hạ phẩm.
Chu Khinh Vi phẫn nộ nói ra, tính cách của nàng trong điều kiện ngang nhau tuyệt độ không thể bại bởi bất cứ kẻ nào.
Mặc kệ Diệp Huyền cạnh tranh Khinh Vũ huyền giáp có mục đích là ác tâm hay vì nịnh nọt Mộ Dung Vân Tiêu, Chu Khinh Vi đều không cho rằng mình bại bởi đối phương.
Trước mắt Khinh Vũ huyền giáp đã nhanh tiếp cận năm ngàn vạn huyền tệ, kỳ thật đã vượt qua giá cả bình thường.
Sở dĩ nàng báo bốn ngàn khối huyền thạch hạ phẩm, trừ trên người không đủ huyền tệ, cũng muốn dùng huyền thạch áp chế Diệp Huyền gắt gao, làm cho Diệp Huyền căn bản không có năng lực phản kháng.
Dùng huyền tệ ra giá rất đơn giản, một ít thương biết cái gì có mấy ngàn vạn huyền tệ rất bình thường, nhưng huyền thạch thì khác, sản lượng huyền thạch trên Mộng Cảnh bình nguyên có hạn, cho dù là huyền thạch hạ phẩm, gia tộc và thương hội bình thường đều rất khó xuất ra một lần nhiều như vậy, càng không dùng mấy ngàn khối huyền thạch hạ phẩm đi mua một kiện huyền giáp ba nghìn vạn huyền tệ.
Ánh mắt nàng rất độc, xem xét y phục trên người Diệp Huyền đã biết rõ hắn không phải là người thuộc quý tộc, có lẽ trên người có không ít tiền nhưng tuyệt đối sẽ không có quá nhiều huyền thạch.
Nàng tin tưởng, nàng ra giá tiền này, cho dù Diệp Huyền ra giá đến năm sáu trăm ngàn huyền tệ thì luyện khí đại sư nhất định cũng chọn huyền thạch hạ phẩm của nàng.
Cho nên khi nàng báo ra giá tiền này, nàng trực tiếp phóng bốn ngàn khối huyền thạch hạ phẩm lên quầy, bốn cái rương đặt chỉnh tề tại đó, rương hòm mở ra, bên trong chính là huyền thạch hạ phẩm sáng bóng, lực lượng huyền khí nồng đậm bao phủ chung quanh.
Nàng lạnh lùng nhìn Diệp Huyền, khóe miệng còn nở nụ cười khinh thường, nàng muốn Diệp Huyền biết rõ chút huyền tệ như vậy không nên cầm ra.
Hơn bốn nghìn vạn huyền tệ, trực tiếp biến thành bốn ngàn khối huyền thạch hạ phẩm, biểu hiện ra giá trị hình như không thay đổi nhưng Diệp Huyền lập tức hiểu suy nghĩ của Chu Khinh Vi.
Trong nội tâm Diệp Huyền lập tức cười lạnh một tiếng, nếu như là người bình thường đúng là bị nàng hù rồi, nhưng hắn là ai? Tài phú trên người hắn còn không thua gì một gia tộc trung đẳng, còn có thể so ra kém Chu Khinh Vi?
Chu Khinh Vi là có tiền nhưng làm sao có thể bằng một trưởng lão Huyền Cơ Tông? Làm sao hơn một gia tộc thành Hắc Thạch? Làm sao có được trân tàng của cả phù quang bí cảnh?
So tài lực với hắn, Chu Khinh Vi quả thực tự rước lấy nhục.
Nếu như bảo tộc trưởng Chu gia tới, có lẽ còn có tài lực áp chế hắn, Chu Khinh Vi chỉ là một đệ tử Chu gia cũng muốn áp chế Diệp Huyền, quả thực là chuyện quá buồn cười.
Nếu đối phương đã muốn trang bức thì mình phải trang bức lợi hại hơn mới được.
- Tám mươi khối huyền thạch trung phẩm.
Diệp Huyền mặt không biểu tình, hắn lập tức ra giá gấp đôi cái giá trên người Chu Khinh Vi.
Đây chỉ là giá cả mặt ngoài, mặc cho ai cũng biết huyền thạch trung phẩm còn quý hơn huyền thạch hạ phẩm nhiều lắm, tám mươi khối huyền thạch trng phẩm tương đương ả vạn khối huyền thạch hạ phẩm.
- Cái gì?
Chu Khinh Vi ngây ngốc, gia hỏa này điên sao? Tám mươi khối huyền thạch trung phẩm, nó hơn một tỷ huyền tệ, vượt qua giá trị của Khinh Vũ huyền giáp gấp vài lần.
Không chỉ nói Chu Khinh Vi ngây ngốc, những người ở đây và cả những luyện khí sư kia cũng ngơ ngác và khiếp sợ nhìn Diệp Huyền.
Ngay cả Lê Húc đại sư cũng ngạc nhiên nhìn Diệp Huyền, lần thứ nhất cẩn thận đánh giá Diệp Huyền.
Qua thật lâu Tần Vũ phản ứng đầu tiên chính là cười lạnh nhìn Diệp Huyền, nói:
- Ngươi là gia hỏa không hiểu quy củ? Ngươi biết quy củ Luyện Khí Phường không? Nếu như hôm nay ngươi không thể ở hiện trường xuất ra tám mươi khối huyền thạch trung phẩm, vậy ngươi đừng mơ còn sóng ra khỏi Luyện Khí Phường.
Luyện Khí Phường quy củ nghiêm khắc, nếu như lát nữa hắn chụp được Khinh Vũ huyền giáp nhưng không cầm ra huyền tệ, cho dù hắn là người Tần gia cũng không có kết cục tốt.
Huống chi nếu làm cho gia tộc biết rõ hắn đại xuất danh tiếng trong Luyện Khí Phường chỉ vì tranh cường háo thắng, hoặc là lấy niềm vui của nữ nhân, chỉ sợ gia tộc sẽ giảm tín nhiệm hắn xuống, cũng tổn hại địa vị của hắn trong gia tộc.
Nghĩ tới đây Tần Vũ lập tức cười lạnh nói:
- Tần Vũ ta cũng không phải người vì ưa thích hồng nhan mà tùy ý tiêu xài, chắc hẳn ngươi cạnh tranh Khinh Vũ huyền giáp là vì tặng Mộ Dung Vân Tiêu tiểu thư a, nếu ngươi muốn vỗ mông ngựa Mộ Dung Vân Tiêu tiểu thư thì ta không ngăn cản ngươi, ta nghĩ nữ tử như Mộ Dung tiểu thư và Chu tiểu thư tuyệt đối sẽ không tục nhân bởi vì ai mua cho một bộ y phục là có thể ưu ái người ta.
Nghe Tần Vũ nói thế mọi người đều nhìn sang Diệp Huyền, đồng thời bừng tỉnh đại ngộ.
Thì ra gia hỏa này đấu giá Khinh Vũ huyền giáp là vì lấy niềm vui của Mộ Dung tiểu thư ah, suy nghĩ này cũng có thể, không có nhìn thấy hắn ngay từ đầu căn bản không có ra tay, sau khi Mộ Dung tiểu thư vừa vứt bỏ thì lập tức đấu giá ah?
Chậc chậc, gia hỏa này thật biết tán gái.
Không ít người ghen ghét nhìn Diệp Huyền, nếu như có thể bọn họ cũng muốn giống như Diệp Huyền vung tiền như rác vì Mộ Dung tiểu thư, chỉ tiếc bọn họ không có tài lực đó, trong nội tâm ghen ghét vô cùng...
Mộ Dung Vân Tiêu cũng kinh ngạc nhìn Diệp Huyền, không biết trong nội tâm đang suy nghĩ cái gì.
Tần Vũ muốn tiêu sái lui lại, Diệp Huyền làm sao cho hắn cơ hội, trực tiếp khinh thường cười lạnh nói:
- Không có tiền thì nói thẳng đi, gia hỏa nghèo kiết xác còn tìm cớ nhiều như vậy làm gì.
- Ngươi...
Tần Vũ nghiến răng nghiến lợi, hắn im lặng cả buổi không nói câu nào.
- Bốn ngàn sáu trăm vạn.
Chu Khinh Vi làm sao có thể nhìn Diệp Huyền đập Khinh Vũ huyền giáp trở về, thấy Tần Vũ không ra giá, chính mình lập tức mở miệng, ánh mắt tức giận nhìn Diệp Huyền.
Nàng vừa dứt lời đã nghe Diệp Huyền báo giá lần nữa.
- Bốn ngàn bảy trăm vạn.
- Ngươi...
Chu Khinh Vi vẻ mặt vẻ giận dữ nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, luận giá cả của Khinh Vũ huyền giáp bình thường, hơn ba nghìn vạn đã là tận cùng, nàng đã khẳng định Diệp Huyền cố ý buồn nôn chính mình.
Diệp Huyền mặt không biểu tình, hắn cũng không thèm nhìn Chu Khinh Vi, chỉ nhìn chằm chằm vào kiện Khinh Vũ huyền giáp kia.
- Được rồi, ngươi rất có huyền tệ đúng không? Vị đại sư này, ta ra bốn ngàn khối huyền thạch hạ phẩm.
Chu Khinh Vi phẫn nộ nói ra, tính cách của nàng trong điều kiện ngang nhau tuyệt độ không thể bại bởi bất cứ kẻ nào.
Mặc kệ Diệp Huyền cạnh tranh Khinh Vũ huyền giáp có mục đích là ác tâm hay vì nịnh nọt Mộ Dung Vân Tiêu, Chu Khinh Vi đều không cho rằng mình bại bởi đối phương.
Trước mắt Khinh Vũ huyền giáp đã nhanh tiếp cận năm ngàn vạn huyền tệ, kỳ thật đã vượt qua giá cả bình thường.
Sở dĩ nàng báo bốn ngàn khối huyền thạch hạ phẩm, trừ trên người không đủ huyền tệ, cũng muốn dùng huyền thạch áp chế Diệp Huyền gắt gao, làm cho Diệp Huyền căn bản không có năng lực phản kháng.
Dùng huyền tệ ra giá rất đơn giản, một ít thương biết cái gì có mấy ngàn vạn huyền tệ rất bình thường, nhưng huyền thạch thì khác, sản lượng huyền thạch trên Mộng Cảnh bình nguyên có hạn, cho dù là huyền thạch hạ phẩm, gia tộc và thương hội bình thường đều rất khó xuất ra một lần nhiều như vậy, càng không dùng mấy ngàn khối huyền thạch hạ phẩm đi mua một kiện huyền giáp ba nghìn vạn huyền tệ.
Ánh mắt nàng rất độc, xem xét y phục trên người Diệp Huyền đã biết rõ hắn không phải là người thuộc quý tộc, có lẽ trên người có không ít tiền nhưng tuyệt đối sẽ không có quá nhiều huyền thạch.
Nàng tin tưởng, nàng ra giá tiền này, cho dù Diệp Huyền ra giá đến năm sáu trăm ngàn huyền tệ thì luyện khí đại sư nhất định cũng chọn huyền thạch hạ phẩm của nàng.
Cho nên khi nàng báo ra giá tiền này, nàng trực tiếp phóng bốn ngàn khối huyền thạch hạ phẩm lên quầy, bốn cái rương đặt chỉnh tề tại đó, rương hòm mở ra, bên trong chính là huyền thạch hạ phẩm sáng bóng, lực lượng huyền khí nồng đậm bao phủ chung quanh.
Nàng lạnh lùng nhìn Diệp Huyền, khóe miệng còn nở nụ cười khinh thường, nàng muốn Diệp Huyền biết rõ chút huyền tệ như vậy không nên cầm ra.
Hơn bốn nghìn vạn huyền tệ, trực tiếp biến thành bốn ngàn khối huyền thạch hạ phẩm, biểu hiện ra giá trị hình như không thay đổi nhưng Diệp Huyền lập tức hiểu suy nghĩ của Chu Khinh Vi.
Trong nội tâm Diệp Huyền lập tức cười lạnh một tiếng, nếu như là người bình thường đúng là bị nàng hù rồi, nhưng hắn là ai? Tài phú trên người hắn còn không thua gì một gia tộc trung đẳng, còn có thể so ra kém Chu Khinh Vi?
Chu Khinh Vi là có tiền nhưng làm sao có thể bằng một trưởng lão Huyền Cơ Tông? Làm sao hơn một gia tộc thành Hắc Thạch? Làm sao có được trân tàng của cả phù quang bí cảnh?
So tài lực với hắn, Chu Khinh Vi quả thực tự rước lấy nhục.
Nếu như bảo tộc trưởng Chu gia tới, có lẽ còn có tài lực áp chế hắn, Chu Khinh Vi chỉ là một đệ tử Chu gia cũng muốn áp chế Diệp Huyền, quả thực là chuyện quá buồn cười.
Nếu đối phương đã muốn trang bức thì mình phải trang bức lợi hại hơn mới được.
- Tám mươi khối huyền thạch trung phẩm.
Diệp Huyền mặt không biểu tình, hắn lập tức ra giá gấp đôi cái giá trên người Chu Khinh Vi.
Đây chỉ là giá cả mặt ngoài, mặc cho ai cũng biết huyền thạch trung phẩm còn quý hơn huyền thạch hạ phẩm nhiều lắm, tám mươi khối huyền thạch trng phẩm tương đương ả vạn khối huyền thạch hạ phẩm.
- Cái gì?
Chu Khinh Vi ngây ngốc, gia hỏa này điên sao? Tám mươi khối huyền thạch trung phẩm, nó hơn một tỷ huyền tệ, vượt qua giá trị của Khinh Vũ huyền giáp gấp vài lần.
Không chỉ nói Chu Khinh Vi ngây ngốc, những người ở đây và cả những luyện khí sư kia cũng ngơ ngác và khiếp sợ nhìn Diệp Huyền.
Ngay cả Lê Húc đại sư cũng ngạc nhiên nhìn Diệp Huyền, lần thứ nhất cẩn thận đánh giá Diệp Huyền.
Qua thật lâu Tần Vũ phản ứng đầu tiên chính là cười lạnh nhìn Diệp Huyền, nói:
- Ngươi là gia hỏa không hiểu quy củ? Ngươi biết quy củ Luyện Khí Phường không? Nếu như hôm nay ngươi không thể ở hiện trường xuất ra tám mươi khối huyền thạch trung phẩm, vậy ngươi đừng mơ còn sóng ra khỏi Luyện Khí Phường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.