Chương 193: Thi nhau đột phá (1)
Ám Ma Sư
14/08/2019
Hoa La Huyên liền quy kết vấn đề này là do công pháp.
Diệp Huyền thản nhiên nói:
- Công pháp quả thực là một nhân tố rất lớn, nhưng ngươi phải biết là mặc dù tu luyện công pháp cường đại thì huyền khí cũng cường đại hơn so với công pháp bình thường, nhưng cường độ ngưng luyện ra huyền lực của bọn chúng cũng hơn hẳn so với huyền lực bình thường, cho nên nếu nói là độ khó khi ngưng luyện huyền khí thành huyền lực ta thấy cũng không khác gì nhau.
- Vậy thì là vì cái gì?
Hô hấp của Hoa La Huyên thoáng cái liền trở nên nặng nề.
Thanh âm của lão thậm chí còn có chút run rẩy.
Bởi vì sau khi lão nghĩ kĩ lại thì phát hiện lời Diệp Huyền nói quả thực rất đúng, trước kia mình quả thật đã nghĩ sai rồi.
Công pháp của những võ giả của các cường quốc bên ngoài tu luyện đúng là đáng sợ hơn nhiều so với nơi thâm sơn cùng cốc như Lưu Vân Quốc này nhiều.
Thế nhưng, tuy rằng bản thân huyền khí do công pháp cường đại tu luyện ra rất cường đại, nhưng huyền lực ngưng luyện ra cũng hơn hẳn so với huyền lực bình thường, cho nên, huyền lực do huyền khí ngưng luyện thành, mặc kệ công pháp mạnh yếu ra sao, mức độ khó khăn của nó cũng không khác gì nhau.
Như vậy, việc mình mãi mà vẫn không cách nào đột phá thiên võ sư nhất định là còn có nguyên nhân khác nữa.
Vừa nghĩ tới chuyện mình đi sai đường mới không cách nào đột phá được, trong lòng Hoa La Huyên lập tức kích động lên.
Việc này chẳng phải đại biểu rằng chỉ cần lão đi đúng đường thì có thể nhanh chóng đột phá hay sao?
Liên quan tới chuyện trùng kích thiên võ sư, Hoa La Huyên thoáng cái liền không thể bình tĩnh nổi.
Đây chính là thiên võ sư đó!
Đây chính là cảnh giới mà lão khổ tu mười năm cũng chưa từng bước tới!
Địa võ sư tam giai, ở thành trấn như Lam Nguyệt thành đã được xưng tụng là cường giả hàng đầu, tới nơi như vương đô thì chỉ có thể coi như ít ỏi, nhưng thiên võ sư tứ giai tới vương đô lại là người vô cùng quan trọng, được xưng tụng là cao thủ.
Hoa La Huyên lúc trước vốn cho rằng mình cần hao phí tinh lực nửa đời mới có thể thử đột phá cửa ải này.
Nhưng hôm nay, những lời Diệp Huyền nói liền giống như khiến cho một kẻ bồi hồi trong đêm đen mấy chục năm như lão đột nhiên thấy được ánh rạng đông.
Như thế này không khiến lão kích động sao được.
Trong ánh mắt kích động, chờ mong, khao khát của Hoa La Huyên, Diệp Huyền cuối cùng cũng mở miệng:
- Võ giả tu luyện chính là nghịch thiên sửa mệnh, giai đoạn trước chính là quá trình khai thác những điều bí mật ẩn giấu trong nhục thân.
- Mà từ địa võ sư đột phá tới thiên võ sư chính là hoàn tất khai thác nhục thân, tiến vào quá trình khai thác những điều bí mật ẩn giấu trong tinh thần.
- Cho nên, muốn trở thành thiên võ sư thì nhất định phải đạt tới độ cao nhất định ở nhục thân. Mà huyền khí ngưng lực thật ra chính là quá trình chuyển hoá toàn bộ lực lượng bản thân, hơi nước gặp lạnh thì hoá thành nước chảy, nước chảy gặp lạnh thì hoá thành băng, tất cả những thứ này đều là do hoàn cảnh bên ngoài gây nên, thuận theo tự nhiên là được.
- Cho nên ở trong giai đoạn địa võ sư tam trọng, võ giả phải bắt đầu cải tạo nhục thể của mình, khiến cho nó đạt tới hoàn cảnh có thể khiến cho huyền lực hình thành. Nếu như không có quá trình này, chỉ muốn dựa vào luyện hoá huyền khí ngưng luyện thành huyền lực, quá trình ngưng luyện này vô cùng khó khăn, mười người thì có hết chín người tới cuối cùng cũng không thể nào làm được.
- Chuyện này cũng như trong sông nhỏ chỉ có cá nhỏ sống, nơi biển rộng mới có thể sinh ra cự kình.
- Chỉ cần làm được điểm này thì võ giả căn bản không cần đi ngưng luyện huyền khí làm gì, chỉ cần đi tới bước này thì đương nhiên nước chảy thành sông, có thể dễ dàng bước vào cảnh giới thiên võ sư.
Những lời này chính là những điều quan trọng nhất để đột phá từ địa võ sư tới thiên võ sư, lại được Diệp Huyền nói ra vô cùng nhẹ nhàng.
Thế nhưng, dù cho ngữ khí của Diệp Huyền vô cùng nhẹ nhàng, nhưng trong tai của hai người Hoa La Huyên và Diệp Phách Thiên thì lại không khác gì tiếng chuông buổi sáng, khiến người nghe thấy trong nháy mắt liền ngây ngẩn.
Giống như trên con đường đen tối đột nhiên nhìn thấy ánh sáng loé lên ở phía trước con đường, khiến cả con đường sáng bừng lên, khiến cho mọi người cảm thấy cả người thư thái thoải mái, trong đầu loé lên một đạo linh quang, khoáng đạt.
- Mở ra bí mật ẩn giấu của cơ thể…. vừa bước tới thì tự nhiên nước chảy thành sông…. hoá ra là vậy, hoá ra là vậy!
Những lời này giống như có ma lực thần kỳ, không ngừng quanh quẩn trong đầu của lão, nhấc lên linh quang.
Đột nhiên, Hoa La Huyên cúi người thật sâu trước mặt Diệp Huyền:
- Huyền thiếu, bái phục, lão phu thật sự bái phục ngươi, từ nay về sau, nếu Huyền thiếu cần gì thì cứ mở miệng, Hoa La Huyên ta sẽ tận tâm tận lực tuyệt không chối từ.
Lão thật sự bội phục Diệp Huyền, lão căn bản không dám tưởng tượng, một thiếu niên mười mấy tuổi, ở phương diện luyện dược, luyện hồn, thậm chí ngay cả phương diện võ đạo còn lý giải thấu triệt hơn so với một cường giả địa võ sư tam trọng như lão.
Lão có thể cảm giác được, sau khi được Diệp Huyền chỉ dạy một phen, trong lòng của lão đã có điểm đốn ngộ, không bao lâu nữa là lão có thể đột phá tới cảnh giới thiên võ sư rồi.
Chuyện vốn nên khiến cho lão hưng phấn tới phát cuồng, nhưng hôm nay, trong lòng lão lại sinh ra một suy nghĩ khác nữa.
Đó chính là, lão rất muốn biết, thiếu niên như yêu nghiệt này sau này rốt cuộc có thể đi được tới đâu.
Lão vô cùng chờ mong đối với tương lai của Diệp Huyền.
- Được rồi, tất cả mọi người đi bế quan đi.
Diệp Huyền cười khẽ một cái, hắn biết rõ, lần này mình nhắc nhở, Hoa La Huyên và gia gia hẳn là đều lĩnh ngộ được đôi chút.
Thực ra thì những thứ này, trong một vài thế lực lớn và đại tông môn ở đại lục, đều không xem là gì, chỉ có thể xem như kiến thức căn bản mà thôi.
Nhưng ở một tiểu quốc như Lưu Vân Quốc thì lại không có cường giả nào có thể tổng kết ra những lời sâu sắc cỡ này, chỉ có thể dựa vào bản thân võ giả tự mình tìm kiếm.
Hoặc là có chút võ giả mơ hồ chạm tới tin tức ở phương diện này, nhưng cũng không ai nguyện ý chia sẻ và trao đổi.
Tiếp theo, hầu như tất cả cường giả đều bế quan.
Còn Diệp Huyền thì cũng đang bắt đầu khổ tu.
Thực ra thì lấy thực lực của Diệp Huyền bây giờ, đổi lại là võ giả bình thường thì đã sớm có thể đột phá võ sư nhị giai rồi.
Diệp Huyền thản nhiên nói:
- Công pháp quả thực là một nhân tố rất lớn, nhưng ngươi phải biết là mặc dù tu luyện công pháp cường đại thì huyền khí cũng cường đại hơn so với công pháp bình thường, nhưng cường độ ngưng luyện ra huyền lực của bọn chúng cũng hơn hẳn so với huyền lực bình thường, cho nên nếu nói là độ khó khi ngưng luyện huyền khí thành huyền lực ta thấy cũng không khác gì nhau.
- Vậy thì là vì cái gì?
Hô hấp của Hoa La Huyên thoáng cái liền trở nên nặng nề.
Thanh âm của lão thậm chí còn có chút run rẩy.
Bởi vì sau khi lão nghĩ kĩ lại thì phát hiện lời Diệp Huyền nói quả thực rất đúng, trước kia mình quả thật đã nghĩ sai rồi.
Công pháp của những võ giả của các cường quốc bên ngoài tu luyện đúng là đáng sợ hơn nhiều so với nơi thâm sơn cùng cốc như Lưu Vân Quốc này nhiều.
Thế nhưng, tuy rằng bản thân huyền khí do công pháp cường đại tu luyện ra rất cường đại, nhưng huyền lực ngưng luyện ra cũng hơn hẳn so với huyền lực bình thường, cho nên, huyền lực do huyền khí ngưng luyện thành, mặc kệ công pháp mạnh yếu ra sao, mức độ khó khăn của nó cũng không khác gì nhau.
Như vậy, việc mình mãi mà vẫn không cách nào đột phá thiên võ sư nhất định là còn có nguyên nhân khác nữa.
Vừa nghĩ tới chuyện mình đi sai đường mới không cách nào đột phá được, trong lòng Hoa La Huyên lập tức kích động lên.
Việc này chẳng phải đại biểu rằng chỉ cần lão đi đúng đường thì có thể nhanh chóng đột phá hay sao?
Liên quan tới chuyện trùng kích thiên võ sư, Hoa La Huyên thoáng cái liền không thể bình tĩnh nổi.
Đây chính là thiên võ sư đó!
Đây chính là cảnh giới mà lão khổ tu mười năm cũng chưa từng bước tới!
Địa võ sư tam giai, ở thành trấn như Lam Nguyệt thành đã được xưng tụng là cường giả hàng đầu, tới nơi như vương đô thì chỉ có thể coi như ít ỏi, nhưng thiên võ sư tứ giai tới vương đô lại là người vô cùng quan trọng, được xưng tụng là cao thủ.
Hoa La Huyên lúc trước vốn cho rằng mình cần hao phí tinh lực nửa đời mới có thể thử đột phá cửa ải này.
Nhưng hôm nay, những lời Diệp Huyền nói liền giống như khiến cho một kẻ bồi hồi trong đêm đen mấy chục năm như lão đột nhiên thấy được ánh rạng đông.
Như thế này không khiến lão kích động sao được.
Trong ánh mắt kích động, chờ mong, khao khát của Hoa La Huyên, Diệp Huyền cuối cùng cũng mở miệng:
- Võ giả tu luyện chính là nghịch thiên sửa mệnh, giai đoạn trước chính là quá trình khai thác những điều bí mật ẩn giấu trong nhục thân.
- Mà từ địa võ sư đột phá tới thiên võ sư chính là hoàn tất khai thác nhục thân, tiến vào quá trình khai thác những điều bí mật ẩn giấu trong tinh thần.
- Cho nên, muốn trở thành thiên võ sư thì nhất định phải đạt tới độ cao nhất định ở nhục thân. Mà huyền khí ngưng lực thật ra chính là quá trình chuyển hoá toàn bộ lực lượng bản thân, hơi nước gặp lạnh thì hoá thành nước chảy, nước chảy gặp lạnh thì hoá thành băng, tất cả những thứ này đều là do hoàn cảnh bên ngoài gây nên, thuận theo tự nhiên là được.
- Cho nên ở trong giai đoạn địa võ sư tam trọng, võ giả phải bắt đầu cải tạo nhục thể của mình, khiến cho nó đạt tới hoàn cảnh có thể khiến cho huyền lực hình thành. Nếu như không có quá trình này, chỉ muốn dựa vào luyện hoá huyền khí ngưng luyện thành huyền lực, quá trình ngưng luyện này vô cùng khó khăn, mười người thì có hết chín người tới cuối cùng cũng không thể nào làm được.
- Chuyện này cũng như trong sông nhỏ chỉ có cá nhỏ sống, nơi biển rộng mới có thể sinh ra cự kình.
- Chỉ cần làm được điểm này thì võ giả căn bản không cần đi ngưng luyện huyền khí làm gì, chỉ cần đi tới bước này thì đương nhiên nước chảy thành sông, có thể dễ dàng bước vào cảnh giới thiên võ sư.
Những lời này chính là những điều quan trọng nhất để đột phá từ địa võ sư tới thiên võ sư, lại được Diệp Huyền nói ra vô cùng nhẹ nhàng.
Thế nhưng, dù cho ngữ khí của Diệp Huyền vô cùng nhẹ nhàng, nhưng trong tai của hai người Hoa La Huyên và Diệp Phách Thiên thì lại không khác gì tiếng chuông buổi sáng, khiến người nghe thấy trong nháy mắt liền ngây ngẩn.
Giống như trên con đường đen tối đột nhiên nhìn thấy ánh sáng loé lên ở phía trước con đường, khiến cả con đường sáng bừng lên, khiến cho mọi người cảm thấy cả người thư thái thoải mái, trong đầu loé lên một đạo linh quang, khoáng đạt.
- Mở ra bí mật ẩn giấu của cơ thể…. vừa bước tới thì tự nhiên nước chảy thành sông…. hoá ra là vậy, hoá ra là vậy!
Những lời này giống như có ma lực thần kỳ, không ngừng quanh quẩn trong đầu của lão, nhấc lên linh quang.
Đột nhiên, Hoa La Huyên cúi người thật sâu trước mặt Diệp Huyền:
- Huyền thiếu, bái phục, lão phu thật sự bái phục ngươi, từ nay về sau, nếu Huyền thiếu cần gì thì cứ mở miệng, Hoa La Huyên ta sẽ tận tâm tận lực tuyệt không chối từ.
Lão thật sự bội phục Diệp Huyền, lão căn bản không dám tưởng tượng, một thiếu niên mười mấy tuổi, ở phương diện luyện dược, luyện hồn, thậm chí ngay cả phương diện võ đạo còn lý giải thấu triệt hơn so với một cường giả địa võ sư tam trọng như lão.
Lão có thể cảm giác được, sau khi được Diệp Huyền chỉ dạy một phen, trong lòng của lão đã có điểm đốn ngộ, không bao lâu nữa là lão có thể đột phá tới cảnh giới thiên võ sư rồi.
Chuyện vốn nên khiến cho lão hưng phấn tới phát cuồng, nhưng hôm nay, trong lòng lão lại sinh ra một suy nghĩ khác nữa.
Đó chính là, lão rất muốn biết, thiếu niên như yêu nghiệt này sau này rốt cuộc có thể đi được tới đâu.
Lão vô cùng chờ mong đối với tương lai của Diệp Huyền.
- Được rồi, tất cả mọi người đi bế quan đi.
Diệp Huyền cười khẽ một cái, hắn biết rõ, lần này mình nhắc nhở, Hoa La Huyên và gia gia hẳn là đều lĩnh ngộ được đôi chút.
Thực ra thì những thứ này, trong một vài thế lực lớn và đại tông môn ở đại lục, đều không xem là gì, chỉ có thể xem như kiến thức căn bản mà thôi.
Nhưng ở một tiểu quốc như Lưu Vân Quốc thì lại không có cường giả nào có thể tổng kết ra những lời sâu sắc cỡ này, chỉ có thể dựa vào bản thân võ giả tự mình tìm kiếm.
Hoặc là có chút võ giả mơ hồ chạm tới tin tức ở phương diện này, nhưng cũng không ai nguyện ý chia sẻ và trao đổi.
Tiếp theo, hầu như tất cả cường giả đều bế quan.
Còn Diệp Huyền thì cũng đang bắt đầu khổ tu.
Thực ra thì lấy thực lực của Diệp Huyền bây giờ, đổi lại là võ giả bình thường thì đã sớm có thể đột phá võ sư nhị giai rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.