Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 319: Thiên tài tuyệt đối (2)

Ám Ma Sư

14/08/2019

- Bức tranh này, nhìn như bình thản, lại ẩn chứa một tia vị đạo lưu thủy kiếm ý, tuy rằng rất nhạt, nhưng ít nhất cũng bắt chước được một phần hai mươi lưu thủy kiếm ý của ta, người này là ai?

Nam tử trung niên kinh hỉ không dứt, bức họa này, xem như là bức mô phỏng ra lưu thủy kiếm ý của gã khá nhất trong suốt mười năm nay.

Quản sự trung niên tới gần xem xét, so sánh một phen, lúc này mới nói:

- Hồi đại nhân, người này là một tân sinh năm nay vừa mới gia nhập Huyền Linh học viện, tên là Lãnh Dĩnh Oánh, mười sáu tuổi, tu vi võ sĩ tam trọng.

- Không tệ, không tệ.

Nam tử trung niên gật đầu.

- Võ sĩ tam trọng mười sáu tuổi, thiên phú không tồi.

- Đại nhân, có muốn ta gọi nàng tới hay không?

- Không cần, người này còn cần tiếp tục quan sát.

Sở Vân Phi lắc đầu, đồng thời gã cũng phát hiện một chỗ thiếu hụt trong khảo hạch của mình.

Lúc trước gã xem thành tích, bình thường chỉ xem thành tích của hai cửa đầu, nhưng những thiên tài có biểu hiện tốt ở hai cửa đầu bình thường đều là những học viên cũ có tu vi võ sư tam trọng, những học viên cũ này, tu vi cao, học nhiều rồi, tri thức cũng hỗn tạp hơn.

Còn học viên nhỏ tuổi có thiên phú kinh người, nhưng bởi vì tuổi còn nhỏ, tu vi không cao, cho nên biểu hiện ở hai cửa đầu không tốt, cũng sẽ bị gã hoàn toàn bỏ qua.

Liền hôm nay nếu như không phải gã vô tình nhìn thấy bức họa của Lãnh Dĩnh Oánh thì gã cũng chưa chắc sẽ để ý tới đối phương.

- Xem ra lần sau cũng phải chú ý nhiều hơn đối với những học viên bình thường mới được.

Trong lòng nghĩ như vậy, ánh mắt của Sở Vân Phi nhịn không được rơi vào trên bảng thành tích, gã đột nhiên lại nhíu mày một cái.

- Người này là có chuyện gì? Vì sao không có thành tích mà chỉ có gạch chéo? Hơn nữa lại còn không đăng ký thông tin?

Người gã nói chính là Diệp Huyền tới khảo hạch cuối cùng.



- Hồi đại nhân.

Quản sự trung niên nói với vẻ khinh thường:

- Người này tới khảo hạch sau cùng, thành tích lại tệ hại không ra gì, thập bát mộc nhân trận, ngay cả dấu vết giao thủ cũng không có liền bị thua rồi, không đánh bại một mộc nhân nào, ở cửa thứ hai thì càng không kiên trì nổi mười giây trong huyễn cảnh, thành tích quá kém, cho nên tiểu nhân không ghi lại, về phần đăng ký tin tức, lúc khảo hạch kết thúc thì người này mới tới, rõ ràng không đủ thành ý, hơn nữa thành tích lại kém như vậy, nên tiểu nhân cũng không để cho hắn đăng ký.

Sở Vân Phi lại nhướng mày, nghi hoặc nói:

- Không đánh vỡ bất kỳ mộc nhân nào, ngay cả dấu vết giao thủ cũng không có, vậy hắn thông qua thông đạo mộc nhân kiểu gì?

Gã vừa nói xong thì tên quản sự trung niên kia cũng ngây ra.

Đúng nha.

Thiết trí của thập bát mộc nhân trận chính là phải giao chiến cùng với mộc nhân, một khi đánh không xong, học viên gặp phải nguy hiểm thì trận pháp mới có thể tự động đình chỉ.

Nhưng dựa theo lời gã nói, đối phương không hề có dấu hiệu giao thủ nào, như vậy hắn thông qua mộc nhân trận kiểu gì?

Quản sự trung niên cười gượng một tiếng:

- Đại nhân, cái này… đây có lẽ là vì thực lực của đối phương quá kém, mộc nhân trận chưa khởi động đã xét liệt đối phương vào hàng gặp nguy hiểm, cho nên mới không có dấu vết giao thủ.

Quản sự trung niên nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy lý do này khá là hợp lý.

Kỳ thật lúc đó gã đang cảm thấy khó chịu vì Diệp Huyền không bỏ tiền ra hiếu kính với mình, cho nên sau khi phát hiện không có mộc nhân nào bị đánh bại thì gã liền trực tiếp gạch chéo một cái, căn bản không cẩn thận quan sát.

- Nói hưu nói vượn.

Sở Vân Phi hừ lạnh một tiếng, mộc nhân trận này là do gã thiết trí, sao có thể không hiểu rõ tình huống bên trong, cửa này chính là khảo hạch phản ứng và độ mẫn duệ ứng đối của võ giả khi đối mặt với chiến trận, căn bản không thể nào xảy ra chuyện mà quản sự trung niên vừa nói được.

- Chẳng lẽ là do mộc nhân trận có trục trặc gì?

Quản sự trung niên ngập ngừng nói.



- Sau khi hắn thông qua mộc nhân trận ngươi có động tới mộc nhân trận này hay không?

Sở Vân Phi lạnh giọng hỏi.

- Chuyện này tiểu nhân không có làm, tiểu nhân một mực đăng ký thành tích, còn chưa kịp xử lý thiết trí khảo hạch ba cửa.

Sở Vân Phi không nói thêm gì nữa, đi thẳng tới chỗ mộc nhân trận.

Gã cũng cảm thấy hoài nghi liệu có phải giống như lời quản sự trung niên đã nói rằng mộc nhân trận thật sự bị trục trặc gì đó hay không, nếu không thì căn bản không thể nào có chuyện không có dấu vết giao thủ liền thông qua khảo hạch được.

Chỉ thấy trước mặt Sở Vân Phi chính là nguyên một đám mộc nhân đang giữ nguyên bộ dạng tấn công, cũng như động tác y hệt lúc Diệp Huyền thông qua.

- Mộc nhân trận này hình như không có vấn đề gì mà?

Sở Vân Phi thì thào tự nói, đột nhiên, gã giống như phát hiện ra gì đó, hai mắt trừng lớn, vẻ mặt khiếp sợ nhìn mộc nhân trận trước mặt:

- Đây…. đây… không thể nào!

Nếu để cho bất kỳ một võ giả nào tới đây, đều chưa chắc nhìn ra ảo diệu trong mộc nhân trận, nhưng thân là người tạo nên mộc nhân trận, Sở Vân Phi biết rõ hơn ai hết, mười tám mộc nhân bên trong thông đạo này, thoạt nhìn sắp xếp lộn xộn, thật ra lại ẩn chứa một loại quy luật tinh diệu.

- Người này hẳn là bắt đầu ở đây, tiếp theo liền đạp xuống chỗ này, lại đi qua hai mắt trận ở đây, đúng lúc tránh thoát thế tấn công của năm một nhân bên đây, sau đó lại quay về mắt trận này, khiến cho ba mộc nhân bên đây mất đi góc độ tấn công hắn, sau đó một giây lại bước lên mắt trận này….

Trong đầu Sở Vân Phi đang bắt đầu mô phỏng lại lộ tuyến và tiến độ của Diệp Huyền đi qua mộc nhân trận, đồng thời cũng ngây ra như phỗng.

- Chẳng trách người này căn bản không có dấu vết giao thủ ở bên trong mộc nhân trận liền dễ dàng thông qua mộc nhân trận, hóa ra hắn căn bản chính là triệt để phá giải chiến trận mộc nhân trận này, lợi dụng mắt trận, tìm ra một đạo lộ tuyến căn bản không bị trúng công kích, thoải mái đi qua.

Trong đầu Sở Vân Phi như nhấc lên từng cơn sóng dữ.

Thiên tài, tuyệt đối là thiên tài!

Muốn làm được điểm này, người này nhất định phải hiểu biết sâu rộng về trận pháp, ngoài ra, đối với thực lực của mộc nhân ở bên trong mộc nhân trận cũng phải nắm chắc và biết rõ, kết hợp với nhau, mới có thể hoàn mỹ làm được điểm này.

Cho dù là bản thân Sở Vân Phi, trước khi mô phỏng lộ tuyến của Diệp Huyền thì cũng khó mà làm được điểm này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên Hồn Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook