Chương 275: Trấn linh đan (2)
Ám Ma Sư
14/08/2019
Sau khi nói xong chữ cuối cùng thì Diệp Huyền đã biến mất ở đầu cầu thang.
Hoa La Huyên ngây người đứng ở đó, trong miệng thì thào:
- Chỉ ky thảo, tâm dương thủy, phật thủy tử phủ dịch? Hóa ra là thế, đan phương mà hiệp hội luyện dược sư cung đình chúng ta vất vả nghiên cứu mấy tháng, đều không thể nghiên cứu ra được cứ thế là hoàn thành rồi sao? Đúng rồi, Huyền thiếu, Huyền thiếu…
Hồi lâu sau, khi Hoa La Huyên tỉnh thần lại, vội vàng lao xuống thang lầu thì không còn thấy bóng dáng Diệp Huyền đâu.
- Thôi đi vậy.
Hoa La Huyên lắc đầu trở về phòng luyện chế của mình, miệng lẩm bẩm:
- Đan phương mà Huyền thiếu nói nhất định là thật, nếu như ta thật sự luyện chế ra được trấn linh đan này chẳng phải có thể chữa khỏi bệnh cho vị kia rồi sao?
Hoa La Huyên đột nhiên trở nên kích động.
- Chuyện này tạm thời phải giữ bí mật, chờ ta luyện chế ra được đan dược rồi xem công hiệu xong lại tính tiếp, nếu như được ban thưởng gì thì đưa cho Huyền thiếu.
Trong lòng quyết định, Hoa La Huyên vội vàng phân phó cho người chuẩn bị tài liệu, lão phải bắt đầu thí nghiệm luyện chế trấn linh đan mới được.
Mặc dù đã biết đan phương cùng với những điểm cần lưu ý, nhưng Hoa La Huyên biết rõ, trấn linh đan là đan dược tứ phẩm thượng cổ, lấy tu vi của lão muốn luyện chế nó thì độ khó khăn vẫn rất cao, ít nhất trong khoảng thời gian ngắn cũng khó mà luyện ra được.
Nhưng chỉ cần có thể cố gắng nghiên cứu luyện chế thử thì tốn ít thời gian nhất định có thể luyện chế ra được.
Vì vậy sau khi lấy đủ tài liệu xong thì Hoa La Huyên lại tiếp tục bế quan, lâm vào luyện chế.
Trên đường lớn phồn hoa tấp nập, Diệp Huyền đi trong đám người đông đúc.
- Hôm nay đã chuẩn bị xong đan dược rồi, tiếp theo nên chuẩn bị trận pháp, nhất định phải luyện chế thập phương thủ hồn trận này.
Ra ngoài lịch luyện nhất định phải chuẩn bị một vài thứ để kề bên người, lấy cấp bậc của Diệp Huyền hiện tại, thì thực lực có thể phát huy ra được cũng chỉ có hạn, nên chỉ có thể ra tay ở những phương diện khác.
Đặc biệt là mục đích chuyến đi này là vì để bắt huyền thú, trước đó Diệp Huyền trợ giúp Khô Trần trưởng lão luyện chế ra thập phương thủ hồn trận, thứ này rất có ích khi bắt huyền thú, hơn nữa trên người Diệp Huyền vẫn còn tài liệu dư lại của thập phương thủ hồn trận, cho nên hắn ưu tiên xếp việc luyện chế trận pháp này lên đầu.
- Luyện chế trận pháp này cần khá nhiều tài liệu, xem ra còn phải đi làm phiền Khô Trần trưởng lão một lần nữa rồi.
Luyện chế trận pháp có yêu cầu rất cao đối với tràng địa và tài liệu, trận pháp đại sư mà Diệp Huyền quen biết ở vương thành này chỉ có một mình Khô Trần trưởng lão, cho nên hắn chuẩn bị tới hồn sư tháp mượn phòng luyện chế của Khô Trần trưởng lão một phen.
Lấy quan hệ của hắn và Khô Trần trưởng lão thì chắc sẽ không phải vấn đề gì lớn lao.
Ể?
Đang đi tới, Diệp Huyền đột nhiên nhíu mày một cái, hắn xoay người lại, ánh mắt như sấm sét, đột nhiên bắn về phía nóc nhà ở chỗ xa.
Bá!
Một bóng người màu đen nhô ra nửa cái đầu cũng cảm giác được ánh mắt của Diệp Huyền bắn tới, cho nên lặng lẽ biến mất không thấy đâu nữa.
- Cư nhiên có người theo dõi ta?
Diệp Huyền nhíu nhíu mày.
Người lúc nãy có cảm giác vô cùng nhạy bén, đi ra khỏi hiệp hội luyện dược sư không bao lâu thì Diệp Huyền liền cảm nhận được khí tức như có như không của đối phương, chỉ là luôn không dò ra chỗ.
Đợi tới khi hắn tìm được chỗ ẩn nấp của đối phương thì đối phương cũng cảm giác được Diệp Huyền cho nên lập tức ẩn nấp không thấy đâu.
Công phu ẩn nấp cỡ này cũng không phải võ giả bình thường có thể làm được, khiến cho Diệp Huyền nhíu mày.
- Chẳng lẽ là người của đại vương tử?
Người đầu tiên hắn nghĩ tới chính là đại vương tử.
Ở trong vương thành này, người hắn từng đắc tội cũng không nhiều, tính ra thì chỉ có Hương Mính quận chúa và mấy người trong học viện mà thôi.
Nhưng có thể phái ra thám tử cỡ này thì chỉ lác đác không bao nhiêu.
Đại vương tử là người có khả năng cao nhất, đương nhiên những người khác cũng có chút khả năng.
- Hừ, ta muốn xem, rốt cuộc là ai theo dõi ta.
Diệp Huyền cúi đầu xuống, trong mắt lóe lên một tia sắc bén.
Loại cảm giác bị người ta theo dõi thế này vô cùng khó chịu.
Tiếp theo, Diệp Huyền liền lặng lẽ phóng thích hồn lực của mình ra, huyền thức tạo thành một cái lưới lớn, bố trí quanh thân.
Chỉ cần người lúc nãy xuất hiện thêm lần nữa thì Diệp Huyền tuyệt đối có thể nắm chắc tìm ra kẻ đó mà không kinh động tới đối phương.
Chỉ là khiến Diệp Huyền nghi hoặc chính là kế tiếp người theo dõi hắn một mực không xuất hiện nữa.
- Công phu ẩn nấp tuyệt đỉnh, mỗi lần bị phát hiện thì lập tức yên lặng lùi ra xa, không hề dây dưa, người này không đơn giản. Đáng tiếc, ngươi tốt nhất là vĩnh viễn đừng nên xuất hiện, nếu không, bị ta bắt được thì hậu quả sẽ vô cùng thê thảm.
Mặc dù đối phương xuất hiện khiến cho Diệp Huyền thất thần một chút, nhưng hắn cũng không để ý gì nhiều, sau khi phát hiện đối phương không quay lại thì hắn thoải mái ung dung đi tới hồn sư tháp.
Nơi này là vương thành chứ không phải nơi thôn nhỏ xa xôi, bất luận kẻ nào muốn làm gì hắn thì tạm thời cũng chỉ có thể theo dõi mà thôi, không thể ra tay ngay trên đường cái được
Lại nói, kiếp trước có dạng ám sát gì mà Diệp Huyền chưa từng thấy qua, lúc nãy người nọ cũng chỉ theo dõi mà thôi, cho nên mới không thể phát hiện sớm, nếu như lộ ra sát ý thì sợ là đã sớm bị hắn phát giác rồi.
Đối với điểm này, Diệp Huyền vẫn rất có lòng tin.
Tiến vào hồn sư tháp, Diệp Huyền cũng không tìm Thạch Nghiên mà đi thẳng tới khu hoạt động của trưởng lão.
- Xin dừng bước, nơi này là khu hoạt động của trưởng lão!
Hai hộ vệ đứng giữ ở nơi này không phải người lần trước, chắc là do khác phiên gác, nhìn thấy Diệp Huyền đi tới thì lập tức lạnh giọng quát.
- Ta tới tìm Khô Trần trưởng lão.
- Tìm Khô Trần trưởng lão?
Hai gã hộ vệ lại càng lấy làm giật mình, thanh âm lập tức trở nên nhu hòa hơn:
- Ngươi có hẹn trước hay không?
- Không có!
Diệp Huyền lắc đầu.
- Cái gì? Không có? Không có hẹn trước mà ngươi tới đây làm cái gì.
Hai gã hộ vệ lập tức lộ ra vẻ bực dọc.
Người này tới gây rối đúng không, vừa rồi dọa cho bọn họ sợ hết hồn.
Thiếu chút nữa còn tưởng là nhân vật quan trọng gì rồi.
- Đây không phải là Diệp đại sư sao?
Đúng lúc này, bên trong khu hoạt động truyền tới một đạo thanh âm kinh hỉ, chỉ thấy một trung niên nam tử bộ dạng như tùy tùng bước vội ra từ bên trong, vẻ mặt hưng phấn, vô cùng nhiệt tình.
Hoa La Huyên ngây người đứng ở đó, trong miệng thì thào:
- Chỉ ky thảo, tâm dương thủy, phật thủy tử phủ dịch? Hóa ra là thế, đan phương mà hiệp hội luyện dược sư cung đình chúng ta vất vả nghiên cứu mấy tháng, đều không thể nghiên cứu ra được cứ thế là hoàn thành rồi sao? Đúng rồi, Huyền thiếu, Huyền thiếu…
Hồi lâu sau, khi Hoa La Huyên tỉnh thần lại, vội vàng lao xuống thang lầu thì không còn thấy bóng dáng Diệp Huyền đâu.
- Thôi đi vậy.
Hoa La Huyên lắc đầu trở về phòng luyện chế của mình, miệng lẩm bẩm:
- Đan phương mà Huyền thiếu nói nhất định là thật, nếu như ta thật sự luyện chế ra được trấn linh đan này chẳng phải có thể chữa khỏi bệnh cho vị kia rồi sao?
Hoa La Huyên đột nhiên trở nên kích động.
- Chuyện này tạm thời phải giữ bí mật, chờ ta luyện chế ra được đan dược rồi xem công hiệu xong lại tính tiếp, nếu như được ban thưởng gì thì đưa cho Huyền thiếu.
Trong lòng quyết định, Hoa La Huyên vội vàng phân phó cho người chuẩn bị tài liệu, lão phải bắt đầu thí nghiệm luyện chế trấn linh đan mới được.
Mặc dù đã biết đan phương cùng với những điểm cần lưu ý, nhưng Hoa La Huyên biết rõ, trấn linh đan là đan dược tứ phẩm thượng cổ, lấy tu vi của lão muốn luyện chế nó thì độ khó khăn vẫn rất cao, ít nhất trong khoảng thời gian ngắn cũng khó mà luyện ra được.
Nhưng chỉ cần có thể cố gắng nghiên cứu luyện chế thử thì tốn ít thời gian nhất định có thể luyện chế ra được.
Vì vậy sau khi lấy đủ tài liệu xong thì Hoa La Huyên lại tiếp tục bế quan, lâm vào luyện chế.
Trên đường lớn phồn hoa tấp nập, Diệp Huyền đi trong đám người đông đúc.
- Hôm nay đã chuẩn bị xong đan dược rồi, tiếp theo nên chuẩn bị trận pháp, nhất định phải luyện chế thập phương thủ hồn trận này.
Ra ngoài lịch luyện nhất định phải chuẩn bị một vài thứ để kề bên người, lấy cấp bậc của Diệp Huyền hiện tại, thì thực lực có thể phát huy ra được cũng chỉ có hạn, nên chỉ có thể ra tay ở những phương diện khác.
Đặc biệt là mục đích chuyến đi này là vì để bắt huyền thú, trước đó Diệp Huyền trợ giúp Khô Trần trưởng lão luyện chế ra thập phương thủ hồn trận, thứ này rất có ích khi bắt huyền thú, hơn nữa trên người Diệp Huyền vẫn còn tài liệu dư lại của thập phương thủ hồn trận, cho nên hắn ưu tiên xếp việc luyện chế trận pháp này lên đầu.
- Luyện chế trận pháp này cần khá nhiều tài liệu, xem ra còn phải đi làm phiền Khô Trần trưởng lão một lần nữa rồi.
Luyện chế trận pháp có yêu cầu rất cao đối với tràng địa và tài liệu, trận pháp đại sư mà Diệp Huyền quen biết ở vương thành này chỉ có một mình Khô Trần trưởng lão, cho nên hắn chuẩn bị tới hồn sư tháp mượn phòng luyện chế của Khô Trần trưởng lão một phen.
Lấy quan hệ của hắn và Khô Trần trưởng lão thì chắc sẽ không phải vấn đề gì lớn lao.
Ể?
Đang đi tới, Diệp Huyền đột nhiên nhíu mày một cái, hắn xoay người lại, ánh mắt như sấm sét, đột nhiên bắn về phía nóc nhà ở chỗ xa.
Bá!
Một bóng người màu đen nhô ra nửa cái đầu cũng cảm giác được ánh mắt của Diệp Huyền bắn tới, cho nên lặng lẽ biến mất không thấy đâu nữa.
- Cư nhiên có người theo dõi ta?
Diệp Huyền nhíu nhíu mày.
Người lúc nãy có cảm giác vô cùng nhạy bén, đi ra khỏi hiệp hội luyện dược sư không bao lâu thì Diệp Huyền liền cảm nhận được khí tức như có như không của đối phương, chỉ là luôn không dò ra chỗ.
Đợi tới khi hắn tìm được chỗ ẩn nấp của đối phương thì đối phương cũng cảm giác được Diệp Huyền cho nên lập tức ẩn nấp không thấy đâu.
Công phu ẩn nấp cỡ này cũng không phải võ giả bình thường có thể làm được, khiến cho Diệp Huyền nhíu mày.
- Chẳng lẽ là người của đại vương tử?
Người đầu tiên hắn nghĩ tới chính là đại vương tử.
Ở trong vương thành này, người hắn từng đắc tội cũng không nhiều, tính ra thì chỉ có Hương Mính quận chúa và mấy người trong học viện mà thôi.
Nhưng có thể phái ra thám tử cỡ này thì chỉ lác đác không bao nhiêu.
Đại vương tử là người có khả năng cao nhất, đương nhiên những người khác cũng có chút khả năng.
- Hừ, ta muốn xem, rốt cuộc là ai theo dõi ta.
Diệp Huyền cúi đầu xuống, trong mắt lóe lên một tia sắc bén.
Loại cảm giác bị người ta theo dõi thế này vô cùng khó chịu.
Tiếp theo, Diệp Huyền liền lặng lẽ phóng thích hồn lực của mình ra, huyền thức tạo thành một cái lưới lớn, bố trí quanh thân.
Chỉ cần người lúc nãy xuất hiện thêm lần nữa thì Diệp Huyền tuyệt đối có thể nắm chắc tìm ra kẻ đó mà không kinh động tới đối phương.
Chỉ là khiến Diệp Huyền nghi hoặc chính là kế tiếp người theo dõi hắn một mực không xuất hiện nữa.
- Công phu ẩn nấp tuyệt đỉnh, mỗi lần bị phát hiện thì lập tức yên lặng lùi ra xa, không hề dây dưa, người này không đơn giản. Đáng tiếc, ngươi tốt nhất là vĩnh viễn đừng nên xuất hiện, nếu không, bị ta bắt được thì hậu quả sẽ vô cùng thê thảm.
Mặc dù đối phương xuất hiện khiến cho Diệp Huyền thất thần một chút, nhưng hắn cũng không để ý gì nhiều, sau khi phát hiện đối phương không quay lại thì hắn thoải mái ung dung đi tới hồn sư tháp.
Nơi này là vương thành chứ không phải nơi thôn nhỏ xa xôi, bất luận kẻ nào muốn làm gì hắn thì tạm thời cũng chỉ có thể theo dõi mà thôi, không thể ra tay ngay trên đường cái được
Lại nói, kiếp trước có dạng ám sát gì mà Diệp Huyền chưa từng thấy qua, lúc nãy người nọ cũng chỉ theo dõi mà thôi, cho nên mới không thể phát hiện sớm, nếu như lộ ra sát ý thì sợ là đã sớm bị hắn phát giác rồi.
Đối với điểm này, Diệp Huyền vẫn rất có lòng tin.
Tiến vào hồn sư tháp, Diệp Huyền cũng không tìm Thạch Nghiên mà đi thẳng tới khu hoạt động của trưởng lão.
- Xin dừng bước, nơi này là khu hoạt động của trưởng lão!
Hai hộ vệ đứng giữ ở nơi này không phải người lần trước, chắc là do khác phiên gác, nhìn thấy Diệp Huyền đi tới thì lập tức lạnh giọng quát.
- Ta tới tìm Khô Trần trưởng lão.
- Tìm Khô Trần trưởng lão?
Hai gã hộ vệ lại càng lấy làm giật mình, thanh âm lập tức trở nên nhu hòa hơn:
- Ngươi có hẹn trước hay không?
- Không có!
Diệp Huyền lắc đầu.
- Cái gì? Không có? Không có hẹn trước mà ngươi tới đây làm cái gì.
Hai gã hộ vệ lập tức lộ ra vẻ bực dọc.
Người này tới gây rối đúng không, vừa rồi dọa cho bọn họ sợ hết hồn.
Thiếu chút nữa còn tưởng là nhân vật quan trọng gì rồi.
- Đây không phải là Diệp đại sư sao?
Đúng lúc này, bên trong khu hoạt động truyền tới một đạo thanh âm kinh hỉ, chỉ thấy một trung niên nam tử bộ dạng như tùy tùng bước vội ra từ bên trong, vẻ mặt hưng phấn, vô cùng nhiệt tình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.