Chương 241: Trận pháp thượng cổ (1)
Ám Ma Sư
14/08/2019
- Lão phu Khô Trần tuy rằng tính khí không tốt, nhưng cũng không phải hạng người không phân rõ trắng đen phải trái, nếu như ngươi đã nói như vậy rồi thì ta sẽ cho ngươi một cơ hội, ta cũng không cần ngươi giải quyết vấn đề của ta nữa, nơi này có một khối trận bàn, nếu như ngươi có thể nói ra bất kỳ vấn đề nào của khối trận bàn này thì ta sẽ không trừng phạt ngươi nữa, nhưng nếu như ngươi không nói ra được thì ta sẽ phạt gấp đôi.
Khô Trần nói xong thì trực tiếp ném một khối trận bàn vào trong tay Diệp Huyền, nhếch môi cười lạnh.
Đối với những kẻ đầu cơ trục lợi, trong lòng gã vẫn luôn vô cùng xem thường.
Diệp Huyền nhận lấy khối trận bàn kia, cũng không có biểu hiện gì, cố ý vờ vịt xem qua vài phút, ngay tại lúc Khô Trần trưởng lão muốn cười lạnh mở miệng thì Diệp Huyền lại nói với vẻ vô cùng tự tin:
- Khô Trần trưởng lão, trận bàn mà ngươi đưa cho ta, hẳn là một phần của trận pháp nhị cấp hóa linh ngưng huyền trận, hơn nữa nếu như ta đoán không sai thì đây là trận bàn thứ ba trong số sáu trận bàn của hóa linh ngưng huyền trận, lắp vào với nhau thì sẽ liên tục chuyển động, có tác dụng nối liên thông cả đại trận, về phần có vấn đề nào hay không đó à? Trên khối trận bàn này, ít nhất có hơn ba chỗ có vấn đề…
- Đầu tiên, nơi này có một tiết điểm trận mạch bị thiếu, không thể dùng được nữa.
- Tiếp theo là đường đi của trận văn ở hai chỗ này có vấn đề….
Dưới ánh mắt giật mình của Khô Trần trưởng lão, Diệp Huyền tràn đầy tự tin, liên tục nói ra ba bốn chỗ có vấn đề.
Thực tế thì khi Diệp Huyền vừa nhận lấy trận bàn nhìn qua một cái thì liền phát hiện ra bảy tám chỗ có vấn đề, bởi vì khối trận bàn này không phải gỡ xuống từ đại trận hoàn chỉnh, căn bản chỉ là một tàn thứ phẩm mà thôi.
Bất quá có rất nhiều vấn đề, vượt qua phạm vi mà một luyện hồn sư nhất phẩm như Diệp Huyền có thể biết được, cho nên hắn cố ý che giấu chỉ nói ra ba bốn chỗ tương đối rõ ràng.
Hắn biết mấy chỗ này cũng đủ để cho Khô Trần trưởng lão chú ý rồi.
Quả nhiên, mỗi khi Diệp Huyền nói ra một điểm có vấn đề thì ánh mắt của Khô Trần trưởng lão lại trợn lớn thêm một phần, ngay lúc Diệp Huyền nói ra được bốn điểm thì trong ánh mắt của lão chỉ tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Dù sao thì trận pháp nhị cấp của hóa linh ngưng huyền đan này, theo như Khô Trần trưởng lão thấy, luyện hồn sư nhất phẩm như Diệp Huyền có thể biết được như vậy đã xem như cực kỳ nghịch thiên rồi, chứ đừng nói gì tới việc nhận ra mấy chỗ có vấn đề thế này.
Lại không thể ngờ, Diệp Huyền chẳng những nhận ra trận bàn này lấy ra từ nơi nào trên trận pháp nào, lại còn nhận ra vị trí của trận bàn và bốn vấn đề trên đó.
Trong phòng khách, vẻ mặt của Khô Trần trưởng lão âm trầm bất định, trong nhất thời không khí thập phần quỷ dị, đột nhiên….
- Ha ha ha, hảo tiểu tử, giỏi lắm, giỏi lắm, là do lão phu câu nệ khuông sáo, thất thố rồi, lão phu xin lỗi vì hành động khi nãy, hy vọng ngươi chớ để trong lòng.
Hành động của Diệp Huyền rốt cuộc khiến cho Khô Trần trưởng lão thay đổi cái nhìn của lão.
Mặc kệ mục đích của Diệp Huyền khi tới đây là gì, nhưng hắn chỉ là luyện hồn sư nhất phẩm mà có thể nhìn ra điểm sai lầm trên trận pháp nhị phẩm, thì đúng là cũng có tạo nghệ không tệ trên trận pháp nhất đạo, bởi vì có lòng tin với bản thân cho nên mới tìm tới.
Chứ không giống như một số luyện hồn sư nhị phẩm khác, ngay cả trận pháp nhị cấp cũng không biết được bao nhiêu cái đã vội vã chạy tới đây đòi giúp lão giải quyết vấn đề, rõ ràng là có toan tính khác thì có.
- Khô Trần trưởng lão, không cần phải khách khí làm gì, hiện tại có thể cho ta biết nội dung cụ thể của nhiệm vụ là gì hay không?
Diệp Huyền cười khẽ hỏi.
Khô Trần trưởng lão này tuy rằng tính tình không được tốt lắm, nhưng cũng coi như hiểu lễ nghĩa, cư nhiên còn xin lỗi luyện hồn sư nhất phẩm như hắn.
- Ha ha, có thể, đương nhiên là được rồi, mời.
Khô Trần trưởng lão cười ha ha, đưa Diệp Huyền đi vào bên trong sở nghiên cứu.
Sở nghiên cứu này có một động thiên khác, khắp nơi đều đặt toàn trận bàn, từng cây trận kỳ sắp xếp ngay ngắn ở đó, những thiết bị liên quan tới phương diện trận đạo cư nhiên còn nhiều hơn so với những thiết bị luyện hồn.
- Xem ra Khô Trần trưởng lão này cũng có hứng thú không nhỏ với phương diện trận đạo, hơn nữa cũng có thể xem như một vị trận đạo đại sư đây mà.
Diệp Huyền thầm nhủ trong lòng, nơi này có một vài trận bàn và trận kỳ, theo như kinh nghiệm của hắn từ kiếp trước thì chẳng là gì hết, nhưng ở Lưu Vân Quốc này chắc có thể xếp vào hàng nghịch thiên.
- Đúng rồi, lão phu còn chưa hỏi qua, tiểu tử ngươi gọi là gì vậy?
Khô Trần trưởng lão vừa đi vừa hỏi.
- Tại hạ Diệp Huyền.
Diệp Huyền gật gật đầu, cũng không nhiều lời, rõ ràng chỉ đáp lại câu hỏi của Khô Trần trưởng lão chứ không hề có chút ý tứ muốn thể hiện nào.
Như vậy lại khiến cho Khô Trần trưởng lão cảm thấy hơi kinh ngạc, phải biết rằng những người trẻ tuổi đi tới nơi này của lão, lúc nhìn thấy lão, ai mà không cố dốc hết khả năng thể hiện bản thân, hy vọng có thể lưu lại ấn tượng trong mắt lão.
Một khi lão hỏi tới bọn họ thì lại khoác loác không ngừng, hận không thể kể hết tất cả những sự tích huy hoàng của bản thân lúc trước ra cho lão nghe.
Nhưng Diệp Huyền chỉ bình bình đạm đạm, đối mặt với mấy lời thăm hỏi của mình cũng vẫn giữ trạng thái không màng vinh nhục.
Mặc dù vẫn không ôm hy vọng gì về việc Diệp Huyền có thể giải quyết vấn đề của mình, nhưng Khô Trần trưởng lão vẫn cảm thấy có chút hứng thú với bản thân Diệp Huyền.
- Diệp Huyền, trận pháp mà lão phu đang luyện chế tên là thập phương thủ hồn trận.
Khô Trần trưởng lão vừa đi vừa nói.
- Thập phương thủ hồn trận?
Diệp Huyền nhớ lại một lượt, nhưng trong trí nhớ của kiếp trước cũng không có ấn tượng gì về trận pháp này.
- Nghe qua thì hình như là một trận pháp thủ hộ linh hồn nào đó thì phải?
Mặc dù trong đầu Diệp Huyền không có ấn tượng gì về thập phương thủ hồn trận này, nhưng trong lòng của hắn cũng không có nửa điểm lo lắng.
Trên đời này có hàng trăm ngàn trận pháp, đủ loại, đủ kiểu, gần như nhiều vô số kể, bất cứ người nào cũng không dám nói là có thể biết hết tất cả các trận pháp.
Nhưng trận đạo và đan dược và luyện hồn nhất đạo đều như nhau, trăm sông vẫn đổ về một biển, chỉ cần Diệp Huyền nhìn thấy trận pháp thì lập tức có thể phân tích ra được vấn đề từ bản thân trận pháp để tìm ra điểm mấu chốt.
Khô Trần nói xong thì trực tiếp ném một khối trận bàn vào trong tay Diệp Huyền, nhếch môi cười lạnh.
Đối với những kẻ đầu cơ trục lợi, trong lòng gã vẫn luôn vô cùng xem thường.
Diệp Huyền nhận lấy khối trận bàn kia, cũng không có biểu hiện gì, cố ý vờ vịt xem qua vài phút, ngay tại lúc Khô Trần trưởng lão muốn cười lạnh mở miệng thì Diệp Huyền lại nói với vẻ vô cùng tự tin:
- Khô Trần trưởng lão, trận bàn mà ngươi đưa cho ta, hẳn là một phần của trận pháp nhị cấp hóa linh ngưng huyền trận, hơn nữa nếu như ta đoán không sai thì đây là trận bàn thứ ba trong số sáu trận bàn của hóa linh ngưng huyền trận, lắp vào với nhau thì sẽ liên tục chuyển động, có tác dụng nối liên thông cả đại trận, về phần có vấn đề nào hay không đó à? Trên khối trận bàn này, ít nhất có hơn ba chỗ có vấn đề…
- Đầu tiên, nơi này có một tiết điểm trận mạch bị thiếu, không thể dùng được nữa.
- Tiếp theo là đường đi của trận văn ở hai chỗ này có vấn đề….
Dưới ánh mắt giật mình của Khô Trần trưởng lão, Diệp Huyền tràn đầy tự tin, liên tục nói ra ba bốn chỗ có vấn đề.
Thực tế thì khi Diệp Huyền vừa nhận lấy trận bàn nhìn qua một cái thì liền phát hiện ra bảy tám chỗ có vấn đề, bởi vì khối trận bàn này không phải gỡ xuống từ đại trận hoàn chỉnh, căn bản chỉ là một tàn thứ phẩm mà thôi.
Bất quá có rất nhiều vấn đề, vượt qua phạm vi mà một luyện hồn sư nhất phẩm như Diệp Huyền có thể biết được, cho nên hắn cố ý che giấu chỉ nói ra ba bốn chỗ tương đối rõ ràng.
Hắn biết mấy chỗ này cũng đủ để cho Khô Trần trưởng lão chú ý rồi.
Quả nhiên, mỗi khi Diệp Huyền nói ra một điểm có vấn đề thì ánh mắt của Khô Trần trưởng lão lại trợn lớn thêm một phần, ngay lúc Diệp Huyền nói ra được bốn điểm thì trong ánh mắt của lão chỉ tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Dù sao thì trận pháp nhị cấp của hóa linh ngưng huyền đan này, theo như Khô Trần trưởng lão thấy, luyện hồn sư nhất phẩm như Diệp Huyền có thể biết được như vậy đã xem như cực kỳ nghịch thiên rồi, chứ đừng nói gì tới việc nhận ra mấy chỗ có vấn đề thế này.
Lại không thể ngờ, Diệp Huyền chẳng những nhận ra trận bàn này lấy ra từ nơi nào trên trận pháp nào, lại còn nhận ra vị trí của trận bàn và bốn vấn đề trên đó.
Trong phòng khách, vẻ mặt của Khô Trần trưởng lão âm trầm bất định, trong nhất thời không khí thập phần quỷ dị, đột nhiên….
- Ha ha ha, hảo tiểu tử, giỏi lắm, giỏi lắm, là do lão phu câu nệ khuông sáo, thất thố rồi, lão phu xin lỗi vì hành động khi nãy, hy vọng ngươi chớ để trong lòng.
Hành động của Diệp Huyền rốt cuộc khiến cho Khô Trần trưởng lão thay đổi cái nhìn của lão.
Mặc kệ mục đích của Diệp Huyền khi tới đây là gì, nhưng hắn chỉ là luyện hồn sư nhất phẩm mà có thể nhìn ra điểm sai lầm trên trận pháp nhị phẩm, thì đúng là cũng có tạo nghệ không tệ trên trận pháp nhất đạo, bởi vì có lòng tin với bản thân cho nên mới tìm tới.
Chứ không giống như một số luyện hồn sư nhị phẩm khác, ngay cả trận pháp nhị cấp cũng không biết được bao nhiêu cái đã vội vã chạy tới đây đòi giúp lão giải quyết vấn đề, rõ ràng là có toan tính khác thì có.
- Khô Trần trưởng lão, không cần phải khách khí làm gì, hiện tại có thể cho ta biết nội dung cụ thể của nhiệm vụ là gì hay không?
Diệp Huyền cười khẽ hỏi.
Khô Trần trưởng lão này tuy rằng tính tình không được tốt lắm, nhưng cũng coi như hiểu lễ nghĩa, cư nhiên còn xin lỗi luyện hồn sư nhất phẩm như hắn.
- Ha ha, có thể, đương nhiên là được rồi, mời.
Khô Trần trưởng lão cười ha ha, đưa Diệp Huyền đi vào bên trong sở nghiên cứu.
Sở nghiên cứu này có một động thiên khác, khắp nơi đều đặt toàn trận bàn, từng cây trận kỳ sắp xếp ngay ngắn ở đó, những thiết bị liên quan tới phương diện trận đạo cư nhiên còn nhiều hơn so với những thiết bị luyện hồn.
- Xem ra Khô Trần trưởng lão này cũng có hứng thú không nhỏ với phương diện trận đạo, hơn nữa cũng có thể xem như một vị trận đạo đại sư đây mà.
Diệp Huyền thầm nhủ trong lòng, nơi này có một vài trận bàn và trận kỳ, theo như kinh nghiệm của hắn từ kiếp trước thì chẳng là gì hết, nhưng ở Lưu Vân Quốc này chắc có thể xếp vào hàng nghịch thiên.
- Đúng rồi, lão phu còn chưa hỏi qua, tiểu tử ngươi gọi là gì vậy?
Khô Trần trưởng lão vừa đi vừa hỏi.
- Tại hạ Diệp Huyền.
Diệp Huyền gật gật đầu, cũng không nhiều lời, rõ ràng chỉ đáp lại câu hỏi của Khô Trần trưởng lão chứ không hề có chút ý tứ muốn thể hiện nào.
Như vậy lại khiến cho Khô Trần trưởng lão cảm thấy hơi kinh ngạc, phải biết rằng những người trẻ tuổi đi tới nơi này của lão, lúc nhìn thấy lão, ai mà không cố dốc hết khả năng thể hiện bản thân, hy vọng có thể lưu lại ấn tượng trong mắt lão.
Một khi lão hỏi tới bọn họ thì lại khoác loác không ngừng, hận không thể kể hết tất cả những sự tích huy hoàng của bản thân lúc trước ra cho lão nghe.
Nhưng Diệp Huyền chỉ bình bình đạm đạm, đối mặt với mấy lời thăm hỏi của mình cũng vẫn giữ trạng thái không màng vinh nhục.
Mặc dù vẫn không ôm hy vọng gì về việc Diệp Huyền có thể giải quyết vấn đề của mình, nhưng Khô Trần trưởng lão vẫn cảm thấy có chút hứng thú với bản thân Diệp Huyền.
- Diệp Huyền, trận pháp mà lão phu đang luyện chế tên là thập phương thủ hồn trận.
Khô Trần trưởng lão vừa đi vừa nói.
- Thập phương thủ hồn trận?
Diệp Huyền nhớ lại một lượt, nhưng trong trí nhớ của kiếp trước cũng không có ấn tượng gì về trận pháp này.
- Nghe qua thì hình như là một trận pháp thủ hộ linh hồn nào đó thì phải?
Mặc dù trong đầu Diệp Huyền không có ấn tượng gì về thập phương thủ hồn trận này, nhưng trong lòng của hắn cũng không có nửa điểm lo lắng.
Trên đời này có hàng trăm ngàn trận pháp, đủ loại, đủ kiểu, gần như nhiều vô số kể, bất cứ người nào cũng không dám nói là có thể biết hết tất cả các trận pháp.
Nhưng trận đạo và đan dược và luyện hồn nhất đạo đều như nhau, trăm sông vẫn đổ về một biển, chỉ cần Diệp Huyền nhìn thấy trận pháp thì lập tức có thể phân tích ra được vấn đề từ bản thân trận pháp để tìm ra điểm mấu chốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.