Chương 45: Cái đó cũng liên quan đến hạnh phúc của nàng (hạ)
Ô Sơn Vân Vũ
22/07/2018
- Hây...
Trương Tử Hàm thở ra một hơi, ngừng lại, ánh mắt chậm rãi lướt qua hạ bộ đang được hai tay Dương Thiên Lôi bảo vệ kỹ càng, khuôn mặt nàng đột nhiên đỏ bừng, ngượng ngùng càng thêm vẻ kiều diễm động nhân. Chần chờ một lát, hai mắt Trương Tử Hàm bỗng nhiên ánh lên vẻ kiên định, hiện sâu một hơi, trầm giọng nói:
- Bỏ hai tay ngươi ra!
- Nàng muốn làm gì?
Dương Thiên Lôi cả kinh, nhất thời lùi về sau hai bước, mở mắt nhìn Trương Tử Hàm nói. Hai không những không thả ra mà còn phòng hộ càng thêm nghiêm mật, vẻ mặt kinh khủng như đang gặp đại địch.
- Rèn luyện lớp da toàn thân, bất luận bộ phận nào, chỉ rèn luyện đến mức trăm phần trăm thì mới không còn mệnh môn tồn tại, cũng chính là không còn nhược điểm.
Trương Tử Hàm bước tới hai bước, bộ dáng như đang giải quyết việc công, lại nói:
- Buông hai tay ngươi ra!
- Không được, chỗ này thì tuyệt đối không được!
Dương Thiên Lôi lại lùi về sau thêm hai bước nữa, dùng cả hai chân che kín hạ thân, nói:
- Yên tâm, ta không làm ngươi bị thương đâu, sẽ có chừng mực thôi!
Tử Hàm muội muội trầm giọng nói, thanh âm rất kiên quyết, cũng rất khẳng định, thế nhưng khuôn mặt của nha đầu này lại một mảng đỏ bừng, tròng lòng nàng cũng xấu hổ muốn chết, nhưng vì con đường tu luyện của Dương Thiên Lôi, nàng đành phải làm vậy.
Đã tu luyện thì tuyệt đối không thể qua loa. Tuy rằng Trương Tử Hàm thân là nữ nhân, nhưng nàng hiểu rõ, mệnh môn lớn nhất của nam nhấn chính là ở hạ bộ. Tuyệt đại đa số người rất khó rèn luyện chỗ mệnh môn này, kể cả Tinh Giả cấp chín đỉnh phong.
Cưởng giả cấp chín đỉnh phong nếu có thể rèn luyện thành công mệnh môn này thành công thì liền có thể tu thành thân thể kim cương bất hoại, toàn thân đều không có sơ hở.
Mệnh môn này tuy gọi là hạ âm, nhưng thật ra thì không phải là huyệt hạ bộ mà là cái vật kia của nam nhân. Cái vật này tuy là một bộ phận của thân thể, nhưng sự liên kết gân và các mạch đều rất ít, gần như mà một bộ phận độc lập. Nếu muốn rèn luyện chỗ này thì có thể nói là ngàn khó vạn khó, trong vạn khó có một.
- Không nên không nên, nếu như vạn nhất... Ta ta ta... Nàng bị thiệt hại thì sao?
- Hại ta?
Trương Tử Hàm nghi hoặc, chợt bừng tỉnh, đúng thât, nếu như có xui rủi làm bị Dương Thiên Lôi bị thương, Dương gia nhất định sẽ trách nàng, dù sao thì chỗ đó chính là vận mệnh của nam nhân, không ít người tu luyện chỗ này bị mất đi năng lực nối dõi tông đường. Trương Tử Hàm thuần khiết không hiểu sao lại vậy, nhưng điểm này thì nàng cũng có nghe nói qua.
Nhưng, Trương Tử Hàm cũng rất tự tin về khả năng khống chế động mạnh yếu lực đạo của mình, chỉ cần dùng một chút lực lượng thử xem Dương Thiên Lôi có thể dẫn tinh thần lực vào trong đó không là có thể biết ngay hắn có thể rèn luyện được hay không.
- Tin ta đi, không sao đâu!
Trong mắt Trương Tử Hàm có chút cảm động, Dương Thiên Lôi không hề nghĩ đến việc mình bị thương mà lo lắng gia tộc hắn tìm nàng gây phiền phức, điều này khiến Trương Tử Hàm có chút cảm động, giọng điệu cũng ôn nhu hơn nhiều.
- Được rồi... Ta tin nàng... Thân ái, nàng nhẹ tay chút... Cái này liên quan đến hạnh phúc sau này của nàng đó...
Dương Thiên Lôi chậm rãi duỗi người, hai ta để sang hai bên, bộ dạng vô cùng điềm đạm đáng yêu, rất vô sỉ nói. Đáng tiếc, Tử Hàm muội muội thuần khiết không hề hiểu cái tưởng tượng hèn mọn vô sỉ vượt thời đại dị giới của tên này. Hắn nói là hại Trương Tử Hàm tức là nếu cái vật của hắn mà mất đi hùng phong của nam nhân thì Tử Hàm muội muội tương lai sẽ mất đi niềm vui sướng thật sự mà thôi.
- Hạnh phúc? Chuyện này thì liên quan gì đến hạnh phúc tương lai của ta?
Tử Hàm muội muội thuần khiết suy nghĩ điều này trong đầu, đồng thời cánh tay nhỏ bé của nàng mang theo tinh thần lực nhẹ nhàng đánh tới.
Bàn tay của Tử Hàm muội muội còn chưa đến hạ bộ của Dương Thiên Lôi thì chỗ đó của hắn đã hùng dũng ngưỡng đầu, oai vệ, khí phách hiên ngang!
- Có tinh thần lực!
Trương Tử Hàm đoán ra gì đó, trong lòng kinh hỉ
- Lực mười cân --- Bịch Bịch.
- A!!!!
Dương Thiên Lôi rên to một tiếng, thanh âm có chút quỷ dị.
- Nhiệt lượng nồng đậm, tinh thần phấn chấn! Có thể đơn giản thừa nhận lực mười cân! Lực hai mươi cân!
Trương Tử Hàm lại vung quyền một lần nữa.
- A... a...a...
Từng tiếng rên quỷ dị phát ra từ miệng Dương Thiên Lôi, bàn tay mềm mại của Trương Tử Hàm càng đánh càng mạnh, càng đánh càng hưng phấn, nàng có thể cảm thấy được mệnh môn của Dương Thiên Lôi càng lúc càng cứng, càng nóng, tinh thần lực càng mạnh!
- Lực hai trăm cân!
Trương Tử Hàm bỗng nhiên quát một tiếng, tinh thần lực dũng mãnh tích tụ ở bàn tay.
- Bốp... AAAAAA---- ---
Dương Thiên Lôi đang lúc sung sướng thì bỗng hét lên một tiếng thảm thiết, hai tay bụm chặt háng, trên mặt đổ từng dòng mồ hôi lạnh. Thấy bộ dạng thống khổ của Dương Thiên Lôi, Trương Tử Hàm liền thu tay lại, trên khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng mỉm cười, nhẹ giọng nói:
- Tiểu Lôi, ngươi thật lợi hại! Chỗ mệnh môn của ngươi có thể thừa nhận lực lượng hai trăm cân, tương lai ngươi hoàn toàn có thể tu luyện thân thể kim cương bất hoại! Có đau lắm không?
“Thừa lời, lúc ca đang sảng khoái thì nàng tự nhiên tăng một phát lên lực hai trăm cân, hỏi ca có đau không à? Chỗ nào trên người chịu lực hai trăm cân đều bầm dập đau nhức chứ nói gì chỗ mệnh môn này?”
Dương Thiên Lôi chửi thầm trong đầu nhưng không dám nói ra, hai tay chà chà chỗ mệnh môn để có bớt đau, môi hôi ứa ra như tắm, dục niệm biến mất không còn một chút.
- Đừng lo, ta có chừng mực. Có đau một chút thì rèn luyện mới hiệu quả. Được rồi, tu luyện tạm dừng ở đây, ta cũng phải về tu luyện tiếp đây. Sau này ngươi có thể tự lu luện, có thể gặp chút khó khăn, có thể rất đau, dùng tất cả biện pháp tấn công bản thân mình. Đương nhiên là phải ưu tiên chất lượng, từ từ tăng lực, đừng nóng lòng cầu thành, cẩn thận bị thương chính mình.
- Sau này, mỗi ngày ta sẽ giúp ngươi rèn luyện một lần, cứ mỗi lần ta sẽ tăng lực lên một chút. Tin rằng không bao lâu sau, ngươi có thể đạt được cảnh giới Tinh Giả cấp ba đỉnh phong thật sự! Được rồi, ta đi đây, sáng sớm mai gặp lại!
Trương Tử Hàm nói xong liền quay người rời đi.
- Mỗi ngày rèn luyện một lần? Chẳng lẽ mỗi ngày ca vừa đau nhức vừa sung sướng như thế sao? Con mẹ nó, ca liều mạng vậy!
Dương Thiên Lôi cần mau chóng đề thăng sức chịu đựng của bản thân, lại bắt đầu phương pháp tu luyện tự mình hại mình này, nhất là ở vị trí hạ bộ, hắn càng tu luyện nỗ lực hơn, phải biết rằng chỉ có chỗ này tăng sức chịu đựng thì hắn mới có thể dễ dạng thừa nhận công kích của Tử Hàm muội muội, nghĩa là gì? Tức là sướng...
Trương Tử Hàm thở ra một hơi, ngừng lại, ánh mắt chậm rãi lướt qua hạ bộ đang được hai tay Dương Thiên Lôi bảo vệ kỹ càng, khuôn mặt nàng đột nhiên đỏ bừng, ngượng ngùng càng thêm vẻ kiều diễm động nhân. Chần chờ một lát, hai mắt Trương Tử Hàm bỗng nhiên ánh lên vẻ kiên định, hiện sâu một hơi, trầm giọng nói:
- Bỏ hai tay ngươi ra!
- Nàng muốn làm gì?
Dương Thiên Lôi cả kinh, nhất thời lùi về sau hai bước, mở mắt nhìn Trương Tử Hàm nói. Hai không những không thả ra mà còn phòng hộ càng thêm nghiêm mật, vẻ mặt kinh khủng như đang gặp đại địch.
- Rèn luyện lớp da toàn thân, bất luận bộ phận nào, chỉ rèn luyện đến mức trăm phần trăm thì mới không còn mệnh môn tồn tại, cũng chính là không còn nhược điểm.
Trương Tử Hàm bước tới hai bước, bộ dáng như đang giải quyết việc công, lại nói:
- Buông hai tay ngươi ra!
- Không được, chỗ này thì tuyệt đối không được!
Dương Thiên Lôi lại lùi về sau thêm hai bước nữa, dùng cả hai chân che kín hạ thân, nói:
- Yên tâm, ta không làm ngươi bị thương đâu, sẽ có chừng mực thôi!
Tử Hàm muội muội trầm giọng nói, thanh âm rất kiên quyết, cũng rất khẳng định, thế nhưng khuôn mặt của nha đầu này lại một mảng đỏ bừng, tròng lòng nàng cũng xấu hổ muốn chết, nhưng vì con đường tu luyện của Dương Thiên Lôi, nàng đành phải làm vậy.
Đã tu luyện thì tuyệt đối không thể qua loa. Tuy rằng Trương Tử Hàm thân là nữ nhân, nhưng nàng hiểu rõ, mệnh môn lớn nhất của nam nhấn chính là ở hạ bộ. Tuyệt đại đa số người rất khó rèn luyện chỗ mệnh môn này, kể cả Tinh Giả cấp chín đỉnh phong.
Cưởng giả cấp chín đỉnh phong nếu có thể rèn luyện thành công mệnh môn này thành công thì liền có thể tu thành thân thể kim cương bất hoại, toàn thân đều không có sơ hở.
Mệnh môn này tuy gọi là hạ âm, nhưng thật ra thì không phải là huyệt hạ bộ mà là cái vật kia của nam nhân. Cái vật này tuy là một bộ phận của thân thể, nhưng sự liên kết gân và các mạch đều rất ít, gần như mà một bộ phận độc lập. Nếu muốn rèn luyện chỗ này thì có thể nói là ngàn khó vạn khó, trong vạn khó có một.
- Không nên không nên, nếu như vạn nhất... Ta ta ta... Nàng bị thiệt hại thì sao?
- Hại ta?
Trương Tử Hàm nghi hoặc, chợt bừng tỉnh, đúng thât, nếu như có xui rủi làm bị Dương Thiên Lôi bị thương, Dương gia nhất định sẽ trách nàng, dù sao thì chỗ đó chính là vận mệnh của nam nhân, không ít người tu luyện chỗ này bị mất đi năng lực nối dõi tông đường. Trương Tử Hàm thuần khiết không hiểu sao lại vậy, nhưng điểm này thì nàng cũng có nghe nói qua.
Nhưng, Trương Tử Hàm cũng rất tự tin về khả năng khống chế động mạnh yếu lực đạo của mình, chỉ cần dùng một chút lực lượng thử xem Dương Thiên Lôi có thể dẫn tinh thần lực vào trong đó không là có thể biết ngay hắn có thể rèn luyện được hay không.
- Tin ta đi, không sao đâu!
Trong mắt Trương Tử Hàm có chút cảm động, Dương Thiên Lôi không hề nghĩ đến việc mình bị thương mà lo lắng gia tộc hắn tìm nàng gây phiền phức, điều này khiến Trương Tử Hàm có chút cảm động, giọng điệu cũng ôn nhu hơn nhiều.
- Được rồi... Ta tin nàng... Thân ái, nàng nhẹ tay chút... Cái này liên quan đến hạnh phúc sau này của nàng đó...
Dương Thiên Lôi chậm rãi duỗi người, hai ta để sang hai bên, bộ dạng vô cùng điềm đạm đáng yêu, rất vô sỉ nói. Đáng tiếc, Tử Hàm muội muội thuần khiết không hề hiểu cái tưởng tượng hèn mọn vô sỉ vượt thời đại dị giới của tên này. Hắn nói là hại Trương Tử Hàm tức là nếu cái vật của hắn mà mất đi hùng phong của nam nhân thì Tử Hàm muội muội tương lai sẽ mất đi niềm vui sướng thật sự mà thôi.
- Hạnh phúc? Chuyện này thì liên quan gì đến hạnh phúc tương lai của ta?
Tử Hàm muội muội thuần khiết suy nghĩ điều này trong đầu, đồng thời cánh tay nhỏ bé của nàng mang theo tinh thần lực nhẹ nhàng đánh tới.
Bàn tay của Tử Hàm muội muội còn chưa đến hạ bộ của Dương Thiên Lôi thì chỗ đó của hắn đã hùng dũng ngưỡng đầu, oai vệ, khí phách hiên ngang!
- Có tinh thần lực!
Trương Tử Hàm đoán ra gì đó, trong lòng kinh hỉ
- Lực mười cân --- Bịch Bịch.
- A!!!!
Dương Thiên Lôi rên to một tiếng, thanh âm có chút quỷ dị.
- Nhiệt lượng nồng đậm, tinh thần phấn chấn! Có thể đơn giản thừa nhận lực mười cân! Lực hai mươi cân!
Trương Tử Hàm lại vung quyền một lần nữa.
- A... a...a...
Từng tiếng rên quỷ dị phát ra từ miệng Dương Thiên Lôi, bàn tay mềm mại của Trương Tử Hàm càng đánh càng mạnh, càng đánh càng hưng phấn, nàng có thể cảm thấy được mệnh môn của Dương Thiên Lôi càng lúc càng cứng, càng nóng, tinh thần lực càng mạnh!
- Lực hai trăm cân!
Trương Tử Hàm bỗng nhiên quát một tiếng, tinh thần lực dũng mãnh tích tụ ở bàn tay.
- Bốp... AAAAAA---- ---
Dương Thiên Lôi đang lúc sung sướng thì bỗng hét lên một tiếng thảm thiết, hai tay bụm chặt háng, trên mặt đổ từng dòng mồ hôi lạnh. Thấy bộ dạng thống khổ của Dương Thiên Lôi, Trương Tử Hàm liền thu tay lại, trên khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng mỉm cười, nhẹ giọng nói:
- Tiểu Lôi, ngươi thật lợi hại! Chỗ mệnh môn của ngươi có thể thừa nhận lực lượng hai trăm cân, tương lai ngươi hoàn toàn có thể tu luyện thân thể kim cương bất hoại! Có đau lắm không?
“Thừa lời, lúc ca đang sảng khoái thì nàng tự nhiên tăng một phát lên lực hai trăm cân, hỏi ca có đau không à? Chỗ nào trên người chịu lực hai trăm cân đều bầm dập đau nhức chứ nói gì chỗ mệnh môn này?”
Dương Thiên Lôi chửi thầm trong đầu nhưng không dám nói ra, hai tay chà chà chỗ mệnh môn để có bớt đau, môi hôi ứa ra như tắm, dục niệm biến mất không còn một chút.
- Đừng lo, ta có chừng mực. Có đau một chút thì rèn luyện mới hiệu quả. Được rồi, tu luyện tạm dừng ở đây, ta cũng phải về tu luyện tiếp đây. Sau này ngươi có thể tự lu luện, có thể gặp chút khó khăn, có thể rất đau, dùng tất cả biện pháp tấn công bản thân mình. Đương nhiên là phải ưu tiên chất lượng, từ từ tăng lực, đừng nóng lòng cầu thành, cẩn thận bị thương chính mình.
- Sau này, mỗi ngày ta sẽ giúp ngươi rèn luyện một lần, cứ mỗi lần ta sẽ tăng lực lên một chút. Tin rằng không bao lâu sau, ngươi có thể đạt được cảnh giới Tinh Giả cấp ba đỉnh phong thật sự! Được rồi, ta đi đây, sáng sớm mai gặp lại!
Trương Tử Hàm nói xong liền quay người rời đi.
- Mỗi ngày rèn luyện một lần? Chẳng lẽ mỗi ngày ca vừa đau nhức vừa sung sướng như thế sao? Con mẹ nó, ca liều mạng vậy!
Dương Thiên Lôi cần mau chóng đề thăng sức chịu đựng của bản thân, lại bắt đầu phương pháp tu luyện tự mình hại mình này, nhất là ở vị trí hạ bộ, hắn càng tu luyện nỗ lực hơn, phải biết rằng chỉ có chỗ này tăng sức chịu đựng thì hắn mới có thể dễ dạng thừa nhận công kích của Tử Hàm muội muội, nghĩa là gì? Tức là sướng...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.