Chương 811: Áy náy, khiếp sợ (thượng,hạ)!
Ô Sơn
11/09/2013
Khi cô gái nhìn thấy thủ thế này, hai mắt lập tức mở lớn, khuôn mặt nháy mắt trở nên đỏ bừng, thân thể run rẩy, thấp giọng cung kính nói:
- Mời ngài vào bên trong!
Sau khi dẫn Dương Thiên Lôi vào phòng, cô gái lập tức cúi lạy trên mặt đất:
- Tham kiến tông chủ!
Tin tức Hiên Viên Cửu Dương chính thức tiếp nhận chức vị tông chủ chín ngày trước đã công bố nội bộ cả Hiên Viên Kiếm Tông. Tuy nhiên thiếu nữ này chưa từng gặp qua Dương Thiên Lôi, lúc Dương Thiên Lôi đi vào hoàn toàn không làm thủ thế của Hiên Viên Kiếm Tông, cho nên cô gái mới chủ động đặt câu hỏi. Chỉ có điều, khi Dương Thiên Lôi làm ra thủ thế chỉ có tông chủ mới được làm, nàng ta lập tức vô cùng sợ hãi.
- Tông chủ... Ngài có gì phân phó?
Cô gái quỳ trên mặt đất, nhìn người thanh niên anh tuấn trước mắt, Hiên Viên Cửu Dương so với trước kia, khí tức quanh thân càng vô cùng cường đại, trong lòng tràn ngập kích động cùng thấp thỏm hỏi.
- Đứng lên đi, trước tiên sạc hộ di động của ta cái.
Dương Thiên Lôi nói xong, lấy ra hai cái di động từ trong túi áo đưa cho cô gái.
- Dạ!
Cô gái cung kính tiếp nhận di động nói.
Quán cơm nhỏ này trên thực tế chính là một trong các cứ điểm liên hệ với ngoại giới của Hiên Viên Kiếm Tông, Hiên Viên Cửu Dương đương nhiên đã từng đến đây, cũng nhận biết thiếu nữ này, chẳng qua là sau khi Hiên Viên Cửu Dương bị Dương Thiên Lôi cắn nuốt chưa từng ghé lại mà thôi. Cho nên cô gái mới không nhận ra. Bất quá, cô gái lại biết, thiếu chủ đã cải biến dung mạo, vì thế không hề có chút kinh ngạc.
- Tham kiến tông chủ!
- Tham kiến tông chủ!
Vốn các thành viên khác của tiệm cơm đã chú ý đến Dương Thiên Lôi, lúc này cũng tiến vào, khom người khúm núm.
- Tất cả đứng lên đi. Tông quy mới do bản tông chủ chế định, các người đã xem qua chưa?
- Đều nhớ kỹ trong lòng!
- Ừ, tốt lắm. Các ngươi lo việc của mình đi, tiểu Lệ bồi tiếp ta được rồi.
Dương Thiên Lôi thản nhiên nói. Tiểu Lệ chính là tên của cô gái kia.
- Dạ tông chủ! Tông chủ, hiếm khi ngài đến được một lần, chúng tôi đã bày tiệc thiết yến cho ngài, Tiểu Lệ, dẫn tông chủ đến nội đường.
Một trung niên nam tử, trên trán có ba phần tương tự với cô gái, hắn chính là người phụ trách nơi này, cũng là phụ thân của tiểu Lệ. Hai người đều là người lớn lên ở trấn này, người ngoài căn bản không biết hai người còn có thân phận khác. Khi trung niên nam tử nói ra lời này thì đánh mắt với tiểu Lệ.
Vốn tiểu Lệ đã đỏ bừng cả khuôn mặt, làm sao không biết ý tứ của phụ thân mình?
Nàng năm nay mười tám tuổi, mắt thấy sắp chính thức bắt đầu tu luyện, hơn nữa luận tư sắc của nàng, tự nhiên có thể tiến vào bên trong Hiên Viên Kiếm Tông, đương nhiên, cũng sẽ trở thành bạn lữ của một đệ tử đích hệ nào đó trong Hiên Viên Kiếm Tông, bất kể như thế nào, địa vị tương lai đều vượt qua phụ thân nàng. Mà hiện tại Dương Thiên Lôi lẻ loi một mình đến đây, đó quả thực là cơ hội ngàn năm một thuở, tình huống này căn bản không có khả năng xuất hiện trong quá khứ, bởi vì bên cạnh Hiên Viên Cửu Dương luôn có mười nữ nhân tuyệt sắc kề cận. Mặc dù trung niên nhân này biết nữ nhi của mình không thể so kè tư sắc với các nữ nhân kia, nhưng nàng có lợi thế vẫn là tấm thân xử nữ, nói không chừng tông chủ trẻ tuổi tân nhậm sẽ bời vì hứng thú nhất thời, sủng ái tiểu Lệ một lần. Vậy tiểu Lệ sẽ trực tiếp bay lên như diều gặp gió. Cho dù chỉ một lần cũng đủ rồi. Bởi vì nữ nhân mà tông chủ động qua, cho dù tặng cho những người khác trở thành bạn lữ, địa vị cũng tương đối tôn quý.
- Tông chủ... Mời ngài.
Trong lòng tiểu Lệ thấp thỏm bất an, đồng thời kích động cầm theo hai chiếc di động, nói với Dương Thiên Lôi.
Dương Thiên Lôi tự nhiên nhìn ra dụng tâm của cô gái này, chẳng qua là làm như không thấy, thản nhiên nói:
- Chuẩn bị đồ ăn đơn giản thôi, sạc di động xong bổn tông chủ sẽ lập tức rời đi.
- Dạ!
Một giờ sau, khi Dương Thiên Lôi dùng xong bữa trưa "phong phú" đơn giản kia thì tiểu Lệ hai tay cung kính dâng hai chiếc di động lên trước mặt Dương Thiên Lôi, không ngờ nha đầu kia đã đổi một bộ quần áo tương đối khiêu gợi, khuôn mặt phủ kín ráng hồng, thật cẩn thận, nơm nớp cố gắng tranh thủ hy vọng cuối cùng.
Dương Thiên Lôi tiếp nhận di động, liếc nhìn tiểu Lệ một cái nói:
- Cô làm tốt lắm. Chỉ là từ nay về sau không cần như vậy. Sau này, toàn bộ đệ tử đích hệ của Hiên Viên Kiếm Tông sẽ không có quyền ép buộc, cô có thể lựa chọn người mình thích. Chỉ cần hai người tâm đầu ý hợp, có thể trở thành bạn lữ.
Dương Thiên Lôi nói xong, vỗ vỗ đầu tiểu Lệ đứng dậy, thân hình nhoáng lên một cái, liền biến mất trước mặt tiểu Lệ.
Tiểu Lệ ngây ngốc nhìn căn phòng trống không, sau khi thẫn thờ một hồi, mới quỳ rạp xuống đất:
- Cung tiễn tông chủ!
Trong chốc lát, Dương Thiên Lôi liền giống như quỷ mị, biến mất khỏi trấn nhỏ, không ai chứng kiến, dưới ban ngày ban mặt cũng không có người nào nhìn thấy thân hình của hắn. Hơn nữa, đây chỉ là Dương Thiên Lôi ở trạng thái hóa phàm.
Sau khi xuyên qua rừng núi rậm rạp, Dương Thiên Lôi mở di động của hắn ra.
Tuy rằng di động của hắn rất hiện đại, nhưng dưới trận pháp bảo hộ của Hiên Viên Kiếm Tông thì không hề có chút sóng tín hiệu nào, không qua bao lâu cũng hết sạch điện. Cho nên, thời gian một tháng này Dương Thiên Lôi hoàn toàn đoạn tuyệt liên hệ với ngoại giới. Tuy rằng trước khi đi đã sắp xếp xong xuôi, căn bản không cần lo lắng đến an toàn của đám người Tống Hiểu Phân, Trương Nhã Tĩnh, nhưng thời gian hắn đi quá dài, lúc rời đi, hắn nói với đám người Tống Hiểu Phân là đi khoảng một tuần, nhiều nhất là nữa tháng. Nhưng hiện tại thì đã được một tháng rồi.
Dương Thiên Lôi biết, khẳng định Tống Hiểu Phân, Trương Nhã Tĩnh còn có Lý Hàn Mai Lý đang vô cùng lo lắng.
- Uy?
Dương Thiên Lôi trực tiếp bấm số điện thoại đặc biệt của Lý Hàn Mai. Không có biện pháp, ở nơi xa xôi rừng rú này, di động bình thường căn bản không có tín hiệu.
- Lão đại? Là anh sao? Anh ở đâu thế? Mau... Mau tới a... Ô ô...
Khiến cho Dương Thiên Lôi vô cùng hoảng sợ chính là, thanh âm truyền ra từ điện thoại không ngờ không phải Lý Hàn Mai mà là Lý Ngọc.
Càng làm cho Dương Thiên Lôi cảm thấy cực kỳ bất an chính là, Lý Ngọc là một đại nam nhân, không ngờ lại khóc nức nở, nói còn chưa dứt lời đã khóc thành tiếng.
- Phát sinh chuyện gì?
Dương Thiên Lôi lo lắng hỏi.
- Tỷ tỷ... Tỷ tỷ không ổn rồi... Một mực kêu tên của anh, anh mau tới đi... Lão đại... Ô ô...
- Ở chỗ nào?
Chương 811: Áy náy, khiếp sợ (hạ)!
- Đế Đô, trong nhà của chúng em. Lão đại, anh phải đến bằng tốc độ nhanh nhất, để cho tỷ tỷ gặp mặt anh một lần cuối...
Thanh âm Lý Ngọc run rẩy nói, chẳng qua hắn còn chưa nói xong, từ đầu dây bên kia đã truyền đến tiếng "tu tu", hiển nhiên, Dương Thiên Lôi đã cúp điện thoại.
Dương Thiên Lôi không biết xảy ra chuyện gì, nhưng giờ phút này trong lòng tràn ngập áy náy.
Lý Hàn Mai, ở trong lòng hắn luôn luôn là cường giả, ít nhất ở trên Địa Cầu, nàng là cường giả.
Cho nên, tuy rằng Dương Thiên Lôi đối với Lý Hàn Mai gợi cảm xinh đẹp, vả lại "chủ động câu dẫn" làm hắn động tâm không thôi, ở sâu trong lòng cũng đã sớm tiếp nhận nàng, nhưng lại chưa bao giờ đặt nàng ở cùng vị trí như Lý Tuyết, Tống Hiểu Phân và Trương Nhã Tĩnh, cũng chỉ vì như thế Dương Thiên Lôi chẳng những không có lo lắng đến an toàn của Lý Hàn Mai, ngược lại coi Lý Hàn Mai là thủ hạ phân phó đi bảo hộ Lý Tuyết. Mà khi hắn tới Hiên Viên Kiếm Tông, cũng chỉ băn khoăn đến Tống Hiểu Phân và Trương Nhã Tĩnh, để cho thế lực của Hiên Viên Kiếm Tông bảo hộ các nàng, vẫn không quan tâm đến Lý Hàn Mai.
Tuy nhiên hiện tại... Lý Hàn Mai mà mình yên tâm nhất, ngược lại xảy ra chuyện.
Áy náy!
Áy náy chỉ có đối với Lý Hàn Mai, trong nháy mắt đó, Dương Thiên Lôi nghĩ tới các loại khả năng, nhưng vẫn không thể xác định, thật sự hắn nghĩ không ra người nào có thể đưa Lý Hàn Mai thực lực cường đại vào chỗ chết.
Gọi tên của mình... Gặp mặt lần cuối... Thanh âm khó nức nở của Lý Ngọc, như là cây kim tàn nhẫn đâm vào trái tim của Dương Thiên Lôi.
Không kịp hỏi tình huống cụ thể là gì, Dương Thiên Lôi liền cúp điện thoại, vốn là hắn sử dụng công phu "súc địa thành thốn" để di chuyển thì bây giờ, hắn trực tiếp "sưu" một tiếng, bay về phía không trung, trong chớp mắt liền biến mất vô ảnh vô tung.
Chỉ cần Lý Hàn Mai còn có một hơi cuối cùng, Dương Thiên Lôi tuyệt không thể để cho nàng chết đi.
Chẳng sợ thân thể đã chết, chỉ cần linh hồn không tiêu tán, Dương Thiên Lôi cũng không tiếc hết thảy đại giới cứu nàng sống lại.
Vô luận Lý Hàn Mai sống hay chết, những người hãm hại nàng sẽ phải trả giá bằng cái chết, không thể vãn hồi, không thể thương lượng.
Tất cả chết hết!
Sưu sưu sưu...
Dương Thiên Lôi hoàn toàn phóng xuất năng lượng, lúc này đây, không những cùng thiên địa tan ra làm một thể, mượn dùng thiên địa chi lực, mà còn thúc dục năng lượng bổn nguyên, khoảng cách mấy nghìn dặm, với hắn mà nói, chỉ là trong cái nháy mắt.
Thần niệm khủng bố dồi dào trong nháy mắt bao phủ cả Đế Đô.
Dương Thiên Lôi chưa từng đến nhà Lý Hàn Mai, nhưng lúc ấy làm sao còn tâm trạng hỏi Lý Ngọc? Cho dù kinh động cao thủ cả Đế Đô, hắn cũng không e ngại.
Trong phút chốc, trong cả Đế Đô, khí tức mọi người tản mát ra, đều như tia chớp tuôn vào não hải của Dương Thiên Lôi...
Giờ khắc này, bên trong đế đô, vô luận là người hay thú. Bất kể là người thường, hay người đặc biệt, cơ hồ cùng một lúc cảm thấy trái tim đập nhanh một hồi, cái loại cảm giác này giống như bị một cỗ lực lượng thần kỳ chế ước, người thường không rõ, cho rằng mình bỗng nhiên xuất hiện bệnh trạng, nhưng cao thủ ẩn nấp ở đế đô, trong nháy mắt này liền hoảng sợ nhìn về phía không trung. Tuy rằng không nhìn thấy cái gì, nhưng sắc mặt lại trở nên khiếp sợ cùng khủng bố dị thường.
Cao thủ!
Siêu cấp cao thủ!
Nhất là trong mấy cao thủ trong cao thủ ở Đế Đô, trong lòng càng kinh hãi mãnh liệt hơn.
Tuy nhiên, chỉ trong nháy mắt cảm giác này liền biến mất không thấy gì nữa, phảng phất như chưa từng phát sinh, thế nhưng, cao thủ cả đế đô, rốt cuộc không thể bình tĩnh, đồng loạt hồi báo, xuất động, nhất là bên cạnh nhân vật trọng yếu của Hoa Hạ, lại như lâm đại địch...
Dương Thiên Lôi không biết rằng, lần này hắn vận dụng thần niệm, trực tiếp làm cho cả Đế Đô luôn luôn ở trong trọng thái khẩn trương kéo dài khoảng một tháng, càng làm cho viện nghiên cứu siêu nhiên, cùng với tổ chức của Thanh Long xuất động vô số cao thủ, tề tụ Đế Đô, cũng có cao nhân lánh đời rời núi đến tương trợ, mãi cho đến sau này không tiếp tục xuất hiện bất cứ động tĩnh nào, mới dần dần buông lỏng một chút cảnh giác...
Sưu!
Dương Thiên Lôi trực tiếp xuất hiện trong một trang viên tư nhân ở vùng ven Đế Đô.
- Lý Ngọc, tôi tới rồi!
Dương Thiên Lôi bỗng nhiên xuất hiện, không có người nào phát giác, khi đi thẳng tới cửa một biệt thự nhỏ, Dương Thiên Lôi mới la lớn.
Lúc này, tụ tập tại đại sảnh biệt thự cùng với bên ngoài biệt thự có đến ba bốn mươi người cả trai lẫn gái, có lão nhân, có thanh niên, có trung niên, cả đám đều khiếp sợ nhìn về phía cửa biệt thự. Bởi vì thanh âm của Dương Thiên Lôi rất lớn, lớn đến nỗi bất kỳ ai cũng có thể nghe thấy.
Khi Dương Thiên Lôi nhìn thấy những người này, nhất là lão giả kia, tuy rằng đã sớm đoán ra gia tộc của Lý Hàn Mai không đơn giản, nhưng trong lòng vẫn có chút khiếp sợ.
- Lão đại!
Lý Ngọc dường như còn ở trong biệt thự, lập tức từ bên trong biệt thự vọt ra.
Khi Lý Ngọc nghe thấy Dương Thiên Lôi hét lớn thì đang ở bên cạnh Lý Hàn Mai đang hấp hối, dường như đã hoàn toàn mất đi ý thức, đang không ngừng lẩm bẩm "Lão đại mau tới, mau tới... Tỷ, chị phải chống đỡ..."
Tuy rằng ngoài miệng Lý Ngọc nói như thế, nhưng lúc này vẻ mặt tiều tụy, hốc mắt trũng sâu, Lý Hàn Mai đang thở ô-xy, có thể chống đỡ đến hiện tại đã là kỳ tích, mười tám ngày a, trọn mười tám ngày. Trước mười tám ngày, tất cả cao thủ của sở nghiên cứu siêu nhiên, cùng với Thanh Long nhân vật như thần thoại, còn có các thần y của "Hoa Hạ" cũng đã bất đắc dĩ tuyên bố Lý Hàn Mai vô phương cứu chữa, không bao lâu nữa sẽ chết, chỉ có điều, không ngờ Lý Hàn Mai ngoan cường kiên trì trọn mười tám ngày, cho dù dấu hiệu sinh mệnh của nàng đã mỏng manh đến mức gần như không có, tuy nhiên thủy chung vẫn còn một hơi thở.
Theo như lời nói của Thanh Long, Lý Hàn Mai hoàn toàn bằng vào một cỗ chấp niệm mà chống đỡ, linh hồn mới không bị tiêu tán, vẫn bám vào trên thân hình đã hoàn toàn hoại tử.
Mà cỗ chấp niệm này là gì?
Tất cả mọi người đều biết, đó chính là Dương Thiên Lôi.
Bởi vì, ban đầu, Lý Hàn Mai yếu ớt trong hôn mê một mực kêu tên của Dương Thiên Lôi, mãi đến khi thân thể gần như hoàn toàn hoại tử không thể cử động mới đình chỉ.
Vào ngày thứ mười tám, toàn bộ các cao thủ được mời đến đều rời đi.
Mà hiện tại, toàn bộ người bồi tiếp bên cạnh Lý Hàn Mai chỉ còn một hơi tàn là người nhà của nàng bao gồm cha mẹ, gia gia nãi nãi, thúc bá, thẩm thẩm, cùng với các đường huynh đệ tỷ muội Lý Ngọc...
- Mời ngài vào bên trong!
Sau khi dẫn Dương Thiên Lôi vào phòng, cô gái lập tức cúi lạy trên mặt đất:
- Tham kiến tông chủ!
Tin tức Hiên Viên Cửu Dương chính thức tiếp nhận chức vị tông chủ chín ngày trước đã công bố nội bộ cả Hiên Viên Kiếm Tông. Tuy nhiên thiếu nữ này chưa từng gặp qua Dương Thiên Lôi, lúc Dương Thiên Lôi đi vào hoàn toàn không làm thủ thế của Hiên Viên Kiếm Tông, cho nên cô gái mới chủ động đặt câu hỏi. Chỉ có điều, khi Dương Thiên Lôi làm ra thủ thế chỉ có tông chủ mới được làm, nàng ta lập tức vô cùng sợ hãi.
- Tông chủ... Ngài có gì phân phó?
Cô gái quỳ trên mặt đất, nhìn người thanh niên anh tuấn trước mắt, Hiên Viên Cửu Dương so với trước kia, khí tức quanh thân càng vô cùng cường đại, trong lòng tràn ngập kích động cùng thấp thỏm hỏi.
- Đứng lên đi, trước tiên sạc hộ di động của ta cái.
Dương Thiên Lôi nói xong, lấy ra hai cái di động từ trong túi áo đưa cho cô gái.
- Dạ!
Cô gái cung kính tiếp nhận di động nói.
Quán cơm nhỏ này trên thực tế chính là một trong các cứ điểm liên hệ với ngoại giới của Hiên Viên Kiếm Tông, Hiên Viên Cửu Dương đương nhiên đã từng đến đây, cũng nhận biết thiếu nữ này, chẳng qua là sau khi Hiên Viên Cửu Dương bị Dương Thiên Lôi cắn nuốt chưa từng ghé lại mà thôi. Cho nên cô gái mới không nhận ra. Bất quá, cô gái lại biết, thiếu chủ đã cải biến dung mạo, vì thế không hề có chút kinh ngạc.
- Tham kiến tông chủ!
- Tham kiến tông chủ!
Vốn các thành viên khác của tiệm cơm đã chú ý đến Dương Thiên Lôi, lúc này cũng tiến vào, khom người khúm núm.
- Tất cả đứng lên đi. Tông quy mới do bản tông chủ chế định, các người đã xem qua chưa?
- Đều nhớ kỹ trong lòng!
- Ừ, tốt lắm. Các ngươi lo việc của mình đi, tiểu Lệ bồi tiếp ta được rồi.
Dương Thiên Lôi thản nhiên nói. Tiểu Lệ chính là tên của cô gái kia.
- Dạ tông chủ! Tông chủ, hiếm khi ngài đến được một lần, chúng tôi đã bày tiệc thiết yến cho ngài, Tiểu Lệ, dẫn tông chủ đến nội đường.
Một trung niên nam tử, trên trán có ba phần tương tự với cô gái, hắn chính là người phụ trách nơi này, cũng là phụ thân của tiểu Lệ. Hai người đều là người lớn lên ở trấn này, người ngoài căn bản không biết hai người còn có thân phận khác. Khi trung niên nam tử nói ra lời này thì đánh mắt với tiểu Lệ.
Vốn tiểu Lệ đã đỏ bừng cả khuôn mặt, làm sao không biết ý tứ của phụ thân mình?
Nàng năm nay mười tám tuổi, mắt thấy sắp chính thức bắt đầu tu luyện, hơn nữa luận tư sắc của nàng, tự nhiên có thể tiến vào bên trong Hiên Viên Kiếm Tông, đương nhiên, cũng sẽ trở thành bạn lữ của một đệ tử đích hệ nào đó trong Hiên Viên Kiếm Tông, bất kể như thế nào, địa vị tương lai đều vượt qua phụ thân nàng. Mà hiện tại Dương Thiên Lôi lẻ loi một mình đến đây, đó quả thực là cơ hội ngàn năm một thuở, tình huống này căn bản không có khả năng xuất hiện trong quá khứ, bởi vì bên cạnh Hiên Viên Cửu Dương luôn có mười nữ nhân tuyệt sắc kề cận. Mặc dù trung niên nhân này biết nữ nhi của mình không thể so kè tư sắc với các nữ nhân kia, nhưng nàng có lợi thế vẫn là tấm thân xử nữ, nói không chừng tông chủ trẻ tuổi tân nhậm sẽ bời vì hứng thú nhất thời, sủng ái tiểu Lệ một lần. Vậy tiểu Lệ sẽ trực tiếp bay lên như diều gặp gió. Cho dù chỉ một lần cũng đủ rồi. Bởi vì nữ nhân mà tông chủ động qua, cho dù tặng cho những người khác trở thành bạn lữ, địa vị cũng tương đối tôn quý.
- Tông chủ... Mời ngài.
Trong lòng tiểu Lệ thấp thỏm bất an, đồng thời kích động cầm theo hai chiếc di động, nói với Dương Thiên Lôi.
Dương Thiên Lôi tự nhiên nhìn ra dụng tâm của cô gái này, chẳng qua là làm như không thấy, thản nhiên nói:
- Chuẩn bị đồ ăn đơn giản thôi, sạc di động xong bổn tông chủ sẽ lập tức rời đi.
- Dạ!
Một giờ sau, khi Dương Thiên Lôi dùng xong bữa trưa "phong phú" đơn giản kia thì tiểu Lệ hai tay cung kính dâng hai chiếc di động lên trước mặt Dương Thiên Lôi, không ngờ nha đầu kia đã đổi một bộ quần áo tương đối khiêu gợi, khuôn mặt phủ kín ráng hồng, thật cẩn thận, nơm nớp cố gắng tranh thủ hy vọng cuối cùng.
Dương Thiên Lôi tiếp nhận di động, liếc nhìn tiểu Lệ một cái nói:
- Cô làm tốt lắm. Chỉ là từ nay về sau không cần như vậy. Sau này, toàn bộ đệ tử đích hệ của Hiên Viên Kiếm Tông sẽ không có quyền ép buộc, cô có thể lựa chọn người mình thích. Chỉ cần hai người tâm đầu ý hợp, có thể trở thành bạn lữ.
Dương Thiên Lôi nói xong, vỗ vỗ đầu tiểu Lệ đứng dậy, thân hình nhoáng lên một cái, liền biến mất trước mặt tiểu Lệ.
Tiểu Lệ ngây ngốc nhìn căn phòng trống không, sau khi thẫn thờ một hồi, mới quỳ rạp xuống đất:
- Cung tiễn tông chủ!
Trong chốc lát, Dương Thiên Lôi liền giống như quỷ mị, biến mất khỏi trấn nhỏ, không ai chứng kiến, dưới ban ngày ban mặt cũng không có người nào nhìn thấy thân hình của hắn. Hơn nữa, đây chỉ là Dương Thiên Lôi ở trạng thái hóa phàm.
Sau khi xuyên qua rừng núi rậm rạp, Dương Thiên Lôi mở di động của hắn ra.
Tuy rằng di động của hắn rất hiện đại, nhưng dưới trận pháp bảo hộ của Hiên Viên Kiếm Tông thì không hề có chút sóng tín hiệu nào, không qua bao lâu cũng hết sạch điện. Cho nên, thời gian một tháng này Dương Thiên Lôi hoàn toàn đoạn tuyệt liên hệ với ngoại giới. Tuy rằng trước khi đi đã sắp xếp xong xuôi, căn bản không cần lo lắng đến an toàn của đám người Tống Hiểu Phân, Trương Nhã Tĩnh, nhưng thời gian hắn đi quá dài, lúc rời đi, hắn nói với đám người Tống Hiểu Phân là đi khoảng một tuần, nhiều nhất là nữa tháng. Nhưng hiện tại thì đã được một tháng rồi.
Dương Thiên Lôi biết, khẳng định Tống Hiểu Phân, Trương Nhã Tĩnh còn có Lý Hàn Mai Lý đang vô cùng lo lắng.
- Uy?
Dương Thiên Lôi trực tiếp bấm số điện thoại đặc biệt của Lý Hàn Mai. Không có biện pháp, ở nơi xa xôi rừng rú này, di động bình thường căn bản không có tín hiệu.
- Lão đại? Là anh sao? Anh ở đâu thế? Mau... Mau tới a... Ô ô...
Khiến cho Dương Thiên Lôi vô cùng hoảng sợ chính là, thanh âm truyền ra từ điện thoại không ngờ không phải Lý Hàn Mai mà là Lý Ngọc.
Càng làm cho Dương Thiên Lôi cảm thấy cực kỳ bất an chính là, Lý Ngọc là một đại nam nhân, không ngờ lại khóc nức nở, nói còn chưa dứt lời đã khóc thành tiếng.
- Phát sinh chuyện gì?
Dương Thiên Lôi lo lắng hỏi.
- Tỷ tỷ... Tỷ tỷ không ổn rồi... Một mực kêu tên của anh, anh mau tới đi... Lão đại... Ô ô...
- Ở chỗ nào?
Chương 811: Áy náy, khiếp sợ (hạ)!
- Đế Đô, trong nhà của chúng em. Lão đại, anh phải đến bằng tốc độ nhanh nhất, để cho tỷ tỷ gặp mặt anh một lần cuối...
Thanh âm Lý Ngọc run rẩy nói, chẳng qua hắn còn chưa nói xong, từ đầu dây bên kia đã truyền đến tiếng "tu tu", hiển nhiên, Dương Thiên Lôi đã cúp điện thoại.
Dương Thiên Lôi không biết xảy ra chuyện gì, nhưng giờ phút này trong lòng tràn ngập áy náy.
Lý Hàn Mai, ở trong lòng hắn luôn luôn là cường giả, ít nhất ở trên Địa Cầu, nàng là cường giả.
Cho nên, tuy rằng Dương Thiên Lôi đối với Lý Hàn Mai gợi cảm xinh đẹp, vả lại "chủ động câu dẫn" làm hắn động tâm không thôi, ở sâu trong lòng cũng đã sớm tiếp nhận nàng, nhưng lại chưa bao giờ đặt nàng ở cùng vị trí như Lý Tuyết, Tống Hiểu Phân và Trương Nhã Tĩnh, cũng chỉ vì như thế Dương Thiên Lôi chẳng những không có lo lắng đến an toàn của Lý Hàn Mai, ngược lại coi Lý Hàn Mai là thủ hạ phân phó đi bảo hộ Lý Tuyết. Mà khi hắn tới Hiên Viên Kiếm Tông, cũng chỉ băn khoăn đến Tống Hiểu Phân và Trương Nhã Tĩnh, để cho thế lực của Hiên Viên Kiếm Tông bảo hộ các nàng, vẫn không quan tâm đến Lý Hàn Mai.
Tuy nhiên hiện tại... Lý Hàn Mai mà mình yên tâm nhất, ngược lại xảy ra chuyện.
Áy náy!
Áy náy chỉ có đối với Lý Hàn Mai, trong nháy mắt đó, Dương Thiên Lôi nghĩ tới các loại khả năng, nhưng vẫn không thể xác định, thật sự hắn nghĩ không ra người nào có thể đưa Lý Hàn Mai thực lực cường đại vào chỗ chết.
Gọi tên của mình... Gặp mặt lần cuối... Thanh âm khó nức nở của Lý Ngọc, như là cây kim tàn nhẫn đâm vào trái tim của Dương Thiên Lôi.
Không kịp hỏi tình huống cụ thể là gì, Dương Thiên Lôi liền cúp điện thoại, vốn là hắn sử dụng công phu "súc địa thành thốn" để di chuyển thì bây giờ, hắn trực tiếp "sưu" một tiếng, bay về phía không trung, trong chớp mắt liền biến mất vô ảnh vô tung.
Chỉ cần Lý Hàn Mai còn có một hơi cuối cùng, Dương Thiên Lôi tuyệt không thể để cho nàng chết đi.
Chẳng sợ thân thể đã chết, chỉ cần linh hồn không tiêu tán, Dương Thiên Lôi cũng không tiếc hết thảy đại giới cứu nàng sống lại.
Vô luận Lý Hàn Mai sống hay chết, những người hãm hại nàng sẽ phải trả giá bằng cái chết, không thể vãn hồi, không thể thương lượng.
Tất cả chết hết!
Sưu sưu sưu...
Dương Thiên Lôi hoàn toàn phóng xuất năng lượng, lúc này đây, không những cùng thiên địa tan ra làm một thể, mượn dùng thiên địa chi lực, mà còn thúc dục năng lượng bổn nguyên, khoảng cách mấy nghìn dặm, với hắn mà nói, chỉ là trong cái nháy mắt.
Thần niệm khủng bố dồi dào trong nháy mắt bao phủ cả Đế Đô.
Dương Thiên Lôi chưa từng đến nhà Lý Hàn Mai, nhưng lúc ấy làm sao còn tâm trạng hỏi Lý Ngọc? Cho dù kinh động cao thủ cả Đế Đô, hắn cũng không e ngại.
Trong phút chốc, trong cả Đế Đô, khí tức mọi người tản mát ra, đều như tia chớp tuôn vào não hải của Dương Thiên Lôi...
Giờ khắc này, bên trong đế đô, vô luận là người hay thú. Bất kể là người thường, hay người đặc biệt, cơ hồ cùng một lúc cảm thấy trái tim đập nhanh một hồi, cái loại cảm giác này giống như bị một cỗ lực lượng thần kỳ chế ước, người thường không rõ, cho rằng mình bỗng nhiên xuất hiện bệnh trạng, nhưng cao thủ ẩn nấp ở đế đô, trong nháy mắt này liền hoảng sợ nhìn về phía không trung. Tuy rằng không nhìn thấy cái gì, nhưng sắc mặt lại trở nên khiếp sợ cùng khủng bố dị thường.
Cao thủ!
Siêu cấp cao thủ!
Nhất là trong mấy cao thủ trong cao thủ ở Đế Đô, trong lòng càng kinh hãi mãnh liệt hơn.
Tuy nhiên, chỉ trong nháy mắt cảm giác này liền biến mất không thấy gì nữa, phảng phất như chưa từng phát sinh, thế nhưng, cao thủ cả đế đô, rốt cuộc không thể bình tĩnh, đồng loạt hồi báo, xuất động, nhất là bên cạnh nhân vật trọng yếu của Hoa Hạ, lại như lâm đại địch...
Dương Thiên Lôi không biết rằng, lần này hắn vận dụng thần niệm, trực tiếp làm cho cả Đế Đô luôn luôn ở trong trọng thái khẩn trương kéo dài khoảng một tháng, càng làm cho viện nghiên cứu siêu nhiên, cùng với tổ chức của Thanh Long xuất động vô số cao thủ, tề tụ Đế Đô, cũng có cao nhân lánh đời rời núi đến tương trợ, mãi cho đến sau này không tiếp tục xuất hiện bất cứ động tĩnh nào, mới dần dần buông lỏng một chút cảnh giác...
Sưu!
Dương Thiên Lôi trực tiếp xuất hiện trong một trang viên tư nhân ở vùng ven Đế Đô.
- Lý Ngọc, tôi tới rồi!
Dương Thiên Lôi bỗng nhiên xuất hiện, không có người nào phát giác, khi đi thẳng tới cửa một biệt thự nhỏ, Dương Thiên Lôi mới la lớn.
Lúc này, tụ tập tại đại sảnh biệt thự cùng với bên ngoài biệt thự có đến ba bốn mươi người cả trai lẫn gái, có lão nhân, có thanh niên, có trung niên, cả đám đều khiếp sợ nhìn về phía cửa biệt thự. Bởi vì thanh âm của Dương Thiên Lôi rất lớn, lớn đến nỗi bất kỳ ai cũng có thể nghe thấy.
Khi Dương Thiên Lôi nhìn thấy những người này, nhất là lão giả kia, tuy rằng đã sớm đoán ra gia tộc của Lý Hàn Mai không đơn giản, nhưng trong lòng vẫn có chút khiếp sợ.
- Lão đại!
Lý Ngọc dường như còn ở trong biệt thự, lập tức từ bên trong biệt thự vọt ra.
Khi Lý Ngọc nghe thấy Dương Thiên Lôi hét lớn thì đang ở bên cạnh Lý Hàn Mai đang hấp hối, dường như đã hoàn toàn mất đi ý thức, đang không ngừng lẩm bẩm "Lão đại mau tới, mau tới... Tỷ, chị phải chống đỡ..."
Tuy rằng ngoài miệng Lý Ngọc nói như thế, nhưng lúc này vẻ mặt tiều tụy, hốc mắt trũng sâu, Lý Hàn Mai đang thở ô-xy, có thể chống đỡ đến hiện tại đã là kỳ tích, mười tám ngày a, trọn mười tám ngày. Trước mười tám ngày, tất cả cao thủ của sở nghiên cứu siêu nhiên, cùng với Thanh Long nhân vật như thần thoại, còn có các thần y của "Hoa Hạ" cũng đã bất đắc dĩ tuyên bố Lý Hàn Mai vô phương cứu chữa, không bao lâu nữa sẽ chết, chỉ có điều, không ngờ Lý Hàn Mai ngoan cường kiên trì trọn mười tám ngày, cho dù dấu hiệu sinh mệnh của nàng đã mỏng manh đến mức gần như không có, tuy nhiên thủy chung vẫn còn một hơi thở.
Theo như lời nói của Thanh Long, Lý Hàn Mai hoàn toàn bằng vào một cỗ chấp niệm mà chống đỡ, linh hồn mới không bị tiêu tán, vẫn bám vào trên thân hình đã hoàn toàn hoại tử.
Mà cỗ chấp niệm này là gì?
Tất cả mọi người đều biết, đó chính là Dương Thiên Lôi.
Bởi vì, ban đầu, Lý Hàn Mai yếu ớt trong hôn mê một mực kêu tên của Dương Thiên Lôi, mãi đến khi thân thể gần như hoàn toàn hoại tử không thể cử động mới đình chỉ.
Vào ngày thứ mười tám, toàn bộ các cao thủ được mời đến đều rời đi.
Mà hiện tại, toàn bộ người bồi tiếp bên cạnh Lý Hàn Mai chỉ còn một hơi tàn là người nhà của nàng bao gồm cha mẹ, gia gia nãi nãi, thúc bá, thẩm thẩm, cùng với các đường huynh đệ tỷ muội Lý Ngọc...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.