Huyền Thiên

Chương 329: Bảo Khố Minh Huyền

Ô Sơn

17/03/2013

Dương Thiên Lôi dị thường tỉnh táo hỏi. Mặt ngoài không có bất cứ dị thường nào, nhưng bên trong "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình" đang diễn ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

- Long Tượng Cốc, Long Tĩnh! Được rồi, ngoan ngoan mau giao ra bản tôn có thể cho người một cái chết thoải mái!

Lão giả nói.

Hiển nhiên, ba gã cường giả Thần Đạo hoàn toàn không chút nào lo lắng, thần niệm bọn hắn đã khóa chặt trên người Dương Thiên Lôi. Trong ý nghĩ của bọn hắn, Dương Thiên Lôi đã sớm bị bọn hắn hoàn toàn không chế, căn bản không sợ Dương Thiên Lôi có thể giở trò gì. Sở dĩ thỏa mãn yêu cầu này của Dương Thiên Lôi là bởi vì khí tức cường đại của "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình" đích thật bọn hắn chưa từng thấy qua bao giờ. Đến cùng giống như lời của Dương Thiên Lôi có hay không loại năng lực bước vào thời không loạn lưu, cũng không có cách nào xác định được. Cho nên vì bảo toàn đạt được mục đích, mới đáp ứng yêu của hắn. Dù sao mặc kệ Dương Thiên Lôi nói thực hay là giả, nhưng hắn chết chắc rồi.

- Long Tĩnh! Nguyên lai là hắn! Còn nữa, xin hỏi tôn tính đại danh của ba vị, ta muốn biết rõ là ai sắp giết ta mà?

- Bản tôn Long Hùng! Hai vị này Tượng Chử, Tượng Hầu!

- Cẩu Hùng! Tượng Trư, Tượng Cẩu...Ha ha ha!

Dương Thiên Lôi bỗng nhiên ngửa mặt lên trời cười lớn, trong nháy mắt thanh âm vang lên, ngũ sắc quang hoa trên người hắn đột nhiên tràn ra như một vầng thái dương, không ngờ ngạnh sanh chặt đứt thần niện của ba đại Thần Đạo cao thủ!

Ba đại Thần Đạo cao thủ đồng thời kinh hãi!

- Các ngươi đừng mơ tưởng lấy được bất cứ thứ gì của ta! Bạo!

Đúng lúc này, thanh âm của thanh âm của Dương Thiên Lôi bỗng nhiên truyền ra.

- Ầm ầm!

Một tiếng nổ thật lớn vang lên, trong nháy mắt bạo tạc, ba gã Thần Đạo cao thủ bị chặt đứt thần niệm, căn bản không kịp ngăn cản. Trong phút chốc ngũ sắc quang hoa biến mất, bọn hắn liền thấy được một màn cực kỳ khiếp sợ!

Đầu lâu, thân thể, tứ chi trực tiếp nổ nát như dưa hấu, chia nắm xẻ bảy!

- Bạo thể mà chết?

Ba người khiếp sợ nói.

Chỉ ngây người ngắn ngủi trong giây lát, lão giả gọi là Long Hùng, hai mắt bỗng nhiên bắn ra hàn quang, nói:

- Không đúng! Cái thân thể nổ tung này, chỉ là một cỗ tử thi, không phải là tiểu tử kia! Không ngờ, hắn rõ ràng lại có thể chặt đứt thần niệm của chúng ta, xem ra bảo vật kia đích xác cường đại! Bằng không dựa vào tu vi Tiên Thiên cảnh giới của hắn, sao có thể phát ra uy lực cường đại như vậy? Hơn nữa hắn thừa dịp chúng ta kinh hãi, lại có thể ẩn nấp đi khí tức của mình! Hừ, tên tiểu tử đó nghĩ làm như vậy là đã có thể thoát khỏi lòng bàn tay chúng ta sao?

Trong chốc lát thân hình ba người liền nhoáng lên một cái, trực tiếp hóa thành ba đạo cầu vồng, thần niệm cường đại trực tiếp đem cầu vồng luyện thành một mảnh, nhanh chóng hạ sâu xuống phía dưới! Bọn hắn đã sớm bố trí một đạo kết giới ở khoảng không phía trên vực sâu, căn bản không sợ Dương Thiên Lôi trốn lên phía trên, phương hướng hắn có thể trốn chỉ có hướng sâu xuống phía dưới! Phía bên dưới là vô cùng vô tận Thiên Ma, đến tột cùng tổng số có bao nhiêu bọn hắn cũng không biết được, nhưng lại chắc chắn rằng, Dương Thiên Lôi chính là đang đi vào ngõ cụt.

Sưu sưu sưu...

Ba gã cường giả Thần Đạo tốc độ vô cùng kinh người, dùng tu vi của bọn hắn, bảo vật đã đến tay há lại có thể buông tha? Nếu như để cho vài trò vặt vãnh của Dương Thiên Lôi che mắt để chạy mất, như vậy bọn họ cũng không cần làm cường giả Thần Đạo nữa rồi!

-!@#$%^&, Quả nhiên không qua mặt được ba lão bất tử này!

Dương Thiên Lôi giống như tia chớp, không ngừng hướng xuống dưới hạ xuống, trong đầu tức giận không nhịn được chửi đổng một câu. Tấm thân thể nổ tung kia, chính là khối thân thể mà hắn đoạt được từ bên trong không gian giới chỉ của mấy tên Thiên Ma hắn săn giết khi mới tiến vào Ma vực, bề ngoài như thật. Không nghĩ tới, vẫn không lừa gạt được ba gã cường giả Thần Đạo này.

- Thôi, tạm thời thoát khỏi cũng đã không tệ rồi! Lấy ánh mắt của bọn hắn, sao ngươi có thể qua mặt được? Tuy rằng ta đem khí tức của ngươi ẩn giấu đi, nhưng khẳng định sẽ không kéo dài được bao lâu! Hi vọng dưới đáy vực sâu này, không phải là đường cùng, nếu không....

Lăng Hi trong đầu Dương Thiên Lôi có chút lo lắng nói.

- Sợ cái gì, đánh không lại bọn chúng thì ca chạy, chúng ngăn cản được sao? Yên tâm đi!

Dương Thiên Lôi cực kỳ khẳng định nói, đồng thời trong đầu vạch ra một kế hoạch chạy trốn, Lăng Hi lập tức hiểu được, thân thể nàng đang ở bên trong "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình" lập tức mở mắt, khuôn mặt hoàn mỹ không tỳ vế chợt hiện ra kinh hỉ.

- Thiên Lôi, vậy vì sao vừa rồi ngươi không trốn?

Lăng Hi hỏi.

- Vào bảo sơn mà tay không quay về, đó không phải là tính cách của ca! Bất luận thế nào ca cũng muốn xuống dưới đáy vực xem xét qua một chút!

Dương Thiên Lôi được Lăng Hi hoàn toàn ẩn giấu đi khí tức, thân thể giống như du xà, không ngừng xuyên qua vô tận Thiên Ma mà không đụng chạm bất cứ một chút nào! Trong nháy mắt liền hạ xuống trăm ngàn trược, tốc độ so với ba gã cường giả Thần Đạo đang truy đuổi còn phải nhanh hơn ba phần!

- Mẹ nó! Vậy mà lại không có cái gì sao!

Khi Dương Thiên Lôi chạm đến đáy vực, ánh mắt quét qua bốn phía, những nơi đi qua, ngoại trừ dày đặc Thiên Ma ra, không có bất cứ một thứ gì khác. Tựa hồ, cái vực sâu này là một không gian chuyên phong bế Thiên Ma.

- Thiên Lôi, đi thôi, bọn hắn sắp đuổi kịp rồi!

Lăng Hi nói.

- Aizz, sớm biết thế này thì lúc trước đã sớm chạy rồi, đúng là lãng phí...Ồ?

Dương Thiên Lôi vừa nói vừa hạ xuống dưới đáy vực. Chỉ là khi thân thể của hắn chạm vào đáy vực, một luồng cảm giác kì di lập tức dũng mãnh truyền vào bên trong thân thể của hắn, khiến cho hắn không nhịn được nhẹ kêu lên một tiếng.

Trong chốc lát, thần bí đan điền của Dương Thiên Lôi không ngờ lại điên cuồng vận chuyển, nguồn năng lượng thần bí trước đó dung nhập ở trong đan điền, lúc này lại tự động thoát ra khỏi kim đan, trong nháy mắt liền dung nhập vào mỗi tế bào trên thân thể Dương Thiên Lôi! Mỗi một tế bào bên trong thân thể đại viên mãn của hắn đã có hình thức ban đầu của một đại thế giới, các loại năng lượng ẩn chứa trong đó đã đạt đến một loại cân đối vi diệu. Nhưng ngay khi cỗ năng lượng thần bí này dung nhập vào bên trong đó, mỗi tế bào trên thân thể Dương Thiên Lôi đột nhiên sôi trào lên! Cùng lúc này, từng đạo hào quang bảy màu, phát ra từ bên trong mỗi một tế bào trên thân thể Dương Thiên Lôi!

- Làm sao vậy, Thiên Lôi?

Lăng Hi đang chờ Dương Thiên Lôi tiến vào bên trong "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình". Nhưng sau một lát, Dương Thiên Lôi chỉ "Ồ!" lên một tiếng chứ không có phản ứng gì, liền nhịn không được hỏi.

Híz-khà-zzz

Đúng lúc quanh thân Dương Thiên Lôi tràn ra hào quang bảy mày, thân thể củ hắn không ngờ "Híz-khà-zzz" một tiếng, trực tiếp dung nhập vào bên trong nham thạch vô cùng cứng rắn ở dưới đáy vực.

- A, đây là chuyện gì?

Lăng Hi cảm ứng được trạng thái của Dương Thiên Lôi, khiếp sợ hỏi. Giờ phút này, thân thể của Dương Thiên Lôi không ngờ trước bế mặt nhạm thạch vô cùng cứng rắn lại không bị bất luận chút cản trở nào, trực tiếp đi xuyên qua một cách hoàn toàn tự nhiên!



- Ầm

Sau một tiếng xé gió rất nhỏ, Dương Thiên Lôi cảm thấy khí tức xung quanh đột nhiên biến đổi, từng cơn gió mát thổi đến trên người của hắn, hắn khôn ngờ lại có thể trực tiếp đi xuyên qua bức tường dày mấy trăm trượng, trực tiếp xuất hiện ở bên trong không trung!

- Cung điện? Bảo tàng?

Dương Thiên Lôi nhìn xuống phía dưới, vô cùng hưng phấn kêu to.

- Cái này, con mẹ nó đến tốt cùng là đang xảy ra chuyện gì? Ca.. chẳng lẽ được Thổ Hành Tôn phụ thể?

Dương Thiên Lôi ngẩng đầu nhìn lên, phía trên đầu hắn là vô biên vô hạn nham thạch. Giờ phút này, dường như hắn đã tiến vào bên trong một động đá vôi cực lớn!

- Chẳng lẽ cái này mới là hạch tâm di tích?

- Thiên Lôi, đây là chuyện gì? Ta không cảm ứng được khí tức của ba người kia nữa rồi!

Lăng Hi kinh ngạc nói.

- Lăng Hi, ngươi ra mà xem, mẹ kiếp, chúng ta phát tài lớn rồi! Ha ha ha! Đại vận khí, đại cơ duyên! Cái này chính là đại vận khí, đại cơ duyên thuộc về ca sao?

Dương Thiên Lôi hưng phấn gào lên, nhìn cung điển trước mặt, kích động nói.

Chỉ thấy tòa cung điện này vô cùng lớn, tỏa ra một cỗ khí tức cổ xưa mà trầm trọng, dưới cảm ứng của Dương Thiên Lôi, tòa cung điện này phảng phất được luyện chế thành một chỉnh thể, chỉ cần từ hào quang óng ánh kia, đã có thể khẳng định là do tài liệu cực kỳ trân quý luyện chết thành.

Vô cùng xa thoa, được đúc vô cùng khéo léo, xinh đẹp huyền ảo!

Một đạo bạch quang hiện lên, thân ảnh Lăng Hi khuynh quốc khuynh thành, hoàn mỹ không tì vết xuất hiện ở trước mặt Dương Thiên Lôi. Hai con ngươi tuyệt mỹ của nàng lập lòe ngũ sắc quang hoa, thời điểm nhìn thấy tràng cảnh phía dưới, cũng khiếp sợ không thôi. Cái miệng anh đào nhỏ nhắn, mở lớn thành hình chữ "O"!

- Lăng Hi! Thu, thu, con mẹ nó chúng ta phải thu hết vào bên trong "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình"! Ha ha ha ha

Dương Thiên Lôi hưng phấn nói, lập tức muốn ôm chầm lấy Lăng Hi. Chỉ là thân hình Lăng Hi nhoáng lên một cái, liền vượt qua Dương Thiên Lôi trược mặt, hướng cung điện dưới đáy bay đi!

Một thân y sam màu trắng, không hề đạp trên bất luận kiếm quang nào, cứ như vậy y sam bay phần phật, giống như là cửu thiên tiên nữ, cả người phiêu dật hướng cung điện bay đi! Cho Dương Thiên Lôi đang hưng phấn, nhưng chứng kiến một hình ảnh tuyệt mỹ này, cũng phải ngẩn ngơ! Đột nhiên nhanh như tia chớp hóa thành một đạo lưu quang đuổi theo phía sau Lăng Hi!

- Thiên Tinh Thạch! Thiên Lôi, cung điện này không ngờ được luyện chế từ Thiên Tinh thạch!

Thời Dương Thiên Lôi đuổi tới bên cạnh người Lăng Hi, Lăng Hi tràn ngập khiếp sợ nói.

- Thiên Tinh Thạch? Rất trân quý sao?

- Phi thường trân quý! Bất luận Đạo khí nào, muốn dung nhập được thời không pháp tác, thời điểm luyện chế, đều cần dùng đến Thiên Tinh Thạch! Tu luyện giới, Đạo khí tuy rằng không ít, nhưng Đạo khí có được thời không pháp tắc lại phi thường thưa thớt. Lấy ví dụ như Trảm Không Kiếm Phái các ngươi, cũng chỉ có Huyền Hoàng Kỳ mới có công năng như vậy! Cũng không phải là do dung nhập thời không pháp tắc là việc khó khăn, mà quan trọng là Thiên Tinh Thạch là tài liệu cực kỳ hiếm gặp! Mà cung điện này...

- Ha ha ha! Còn do dự cái gì? Lăng Hi, chúng ta bắt đầu thu thôi!

Dương Thiên Lôi lập tức hưng phấn nói.

- Ừ!

Lăng Hi nhẹ gật đầu, trong nháy mắt liền biến thành một đạo bạch quang dung nhập vào bên trong mi tâm Dương Thiên Lôi. Hai người lập tức Nhân Khí Hợp Nhất, Dương Thiên Lôi lần thứ nhất không hề giữ lại, trực tiếp tế ra "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình", trong nháy mắt liền biến ảo thành một cái bình vô cung lớn tản ra vô tận ngũ sắc quang hoa, nhanh như tia chớp bắn về phía cung điện cực lớn dưới đáy vực!

- Bảo khố Minh Huyền?

Khi Dương Thiên Lôi trực tiếp bay về phía cửa vào cung điện, muốn bắt đầu cắn nuốt từ cửa điện, hắn chợt thấy được bốn chữ cổ cực lớn tỏa ra kim quang lóng lánh! Khiến cho Dương Thiên Lôi khiếp sợ dừng thân hình lại, mở to hai mặt, kinh ngạc nhìn bốn chữ kia! Nhìn kỹ chúng, Dương Thiên Lôi chợt cảm nhận được một luồng khí tức cường đại mang theo khí thế vô cùng cuồng ngạo " thiên thượng địa hạ, duy ngã độc tôn".

Loại này khí tức này phảng phất như một thanh bảo kiếm vô cùng lợi hại trực tiếp đâm sâu vào bên trong nội tâm của Dương Thiên Lôi!

Cường đại, khủng bố!

Chỉ bốn chữ, nhưng lại khiến cho Dương Thiên Lôi cảm giác đã vượt qua bất cứ vị cường giả nào hắn từng gặp mặt!

Chỉ là bốn chữ đã có thể tỏa ra khí tức cường đại như thế, như vậy người khắc ra bốn chữ này phải mạnh đến mức nào?

- Bảo khố Minh Huyền! Bảo khố Minh Huyền! Thiên Lôi, cung điện này chính là bảo tàng!

- Bảo khố! Ha ha ha ha!

Lăng Hi chợt nói khiến cho Dương Thiên Lôi từ bên trong khiếp sợ tỉnh táo lại. Tận cho đến lúc này, người này mới nhận thức được ý nghĩa đại biểu của hai từ "bảo khố", lập tức hưng phấn gào lên!

Theo thanh âm Dương Thiên Lôi truyền ra. "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình" lập tức tràn ra ngũ sắc quang hoa, bắt đầu căn nuốt cung điện giống như là khi cắn nuốt trận đồ của Thiên Cương Quần Tinh Trận!

Chỉ là thời điểm ngũ sắc quang hoa chạm vào bên ngoài cung điện, bốn chữ lớn "Bảo khố Minh Huyền" kia trong chốc lát kim quang đại thịnh, không ngờ trực tiếp đẩy lui Dương Thiên Lôi cùng "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình"!

- Ồ? Đây là chuyện gì?

Dương Thiên Lôi lập tức cả kinh.

- Thiên Lôi, tòa cung điện ngưng tụ từ Thiên Tinh Thạch này nếu đã là bảo khố, chỉ sợ là sẽ tồn tại lực lượng truyền thừa cùng với cả cấm chế vô cùng cường đại! Chúng ta nếu muốn thu nói, chỉ có cách là ngươi phải đạt được nó tán thành!

Lăng Hi nói.

Đến chỗ này, nàng dừng lại một chút, rồi nói tiếp:

- Thiên Lôi! Vừa rôi sao ngươi có thể xuyên qua tầng nham thạch dày kia?

- Ặc, ta cũng cảm thấy rất kỳ quái. Dường như là có quan hệ với cỗ năng lượng thần bí ở bên trong đan điền của ta!



Dương Thiên Lôi nhíu mày nói.

- Khí tức của ba gã cường giả Thần Đạo kia đã hoàn toàn biến mất. Hiển nhiên là bọn hắn không có cách nào đi xuyên qua tầng nham thạch tiến vào bên trong không gian này! Mà ngươi lại có thể đi vào đây, đủ để chứng minh, ngươi đã đạt được bảo khố này sợ bộ tán thành! Chuyện này rất có thể là đại vận khí, đại cơ duyên của ngươi! Thiên Lôi, ngươi tự mình thử xem sao!

Lăng Hi nói xong liền trở lại "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình", hóa thành một đạo bạch quang tiến vào bên trong mi tâm Dương Thiên Lôi. Dương Thiên Lôi ngưng mắt nhìn cũng điện tỏa ra hào quang lóng lánh, một mình đi đến trước đại môn!

- Sao có thể như thế này? Tại sao lại không phát hiện ra một chút khí tức nào của tên tiểu tử kia?

Khi ba gã Thần Đạo cao thủ Long Hùng, Tượng Chử, Tượng Hầu đi tới đáy vực, không ngờ lại không phát hiện ra một chút khí tức nào của Dương Thiên Lôi. Phải biết rằng, ba người liên thủ bố trí ra đại pháp sử dụng thần niệm tìm kiếm, cho dù là cường giả Thần Đạo so với bọn hắn còn cao hơn hai cấp cũng đừng mơ tưởng có thể giấu diếm được cảm giác của bọn hắn.

Thế nhưng mà Dương Thiên Lôi lại giống như là biến mất hoàn toàn vậy.

- Chẳng lẽ, tên tiểu tử kia thực sự tự bạo?

Tượng Chử nghi ngờ.

- Không có khả năng, cái thân thể tự bạo kia, không có ẩn chứa bất luận chút khí tức sinh mệnh nào!

Long Hùng phản bác.

- Nếu không phải là tự bạo, vậy hắn có thể chạy đi đâu? Chẳng lẽ một tên gia hỏa cảnh giới Tiên Thiên lại có thể tránh được cảm giác của chúng ta hay sao?

Tượng Chử nhíu mày hỏi ngược lại.

- Cái này.. Rất có thể là tự bạo rồi! Long huynh, ngươi ngẫm lại mà xem, tuy rằng thân thể bị nổ tung kia không có chút khí tức sinh mệnh nào, có chút không giống như là tên kia, nhưng bảo vật trên người tiểu tử kia đích xác là vô cùng thần kỳ, ai có thể đó không phải là tác dụng của bảo vật kia! Hơn nữa, người bình thường, ai lại mang theo thi thể người tùy thân?

Tượng Hầu nói.

- Đáng tiếc....

Nghe được Tượng Hầu phân tích. Long Hùng cực kỳ phiền muộn lắc lắc đầu nói:

Xem ra tên tiểu tử kia đích xác là không có gạt chúng ta, bảo vật kia rất có thể là tồn tại đã siêu việt Đạo khí, nếu không căn bản là không thể giải thích được chuyện này! Sau khi hắn tự bạo, không có lưu lại bất cứ thứ gì, khẳng định là theo như lời nói của hắn, bảo vaajtr kia đã tiến vào bên trong thời không loạn lưu rồi!

- Sớm biết như thế đã trực tiếp giết chết hắn rồi!

- Không có tác dụng, hắn đã có thể chặt đứt thần niệm của chúng ta, muốn tự bạo mà nói...chúng ta căn bản là không có cách nào ngăn cản!

- Mẹ nó, bảo vật đến tay mà còn để vuột mất, lãng phí không biết bao nhiêu thời gian của chúng ta rồi! Bắt đầu chém giết đi!

Dương Thiên Lôi hít sâu một hơi, chẩm rãi đẩy hai cánh cửa làm bằng Thiên Tinh Thạch của đại môn cung điện! Khi hai tay hắn chạm vào đại môn, mỗi một tế bào trên thân thể Dương Thiên Lôi lại một lần nữa tỏa ra vô số hào quang bảy màu!

Cửa chưa đẩy ra! Nhưng Dương Thiên Lôi lại quỷ dị tiến thẳng vào bên trong cung điện!

Vừa bước vào cung điện, Dương Thiên Lôi lập tức nhìn thấy một tấm bia đá cực lớn màu đen, đứng sừng sững ở trước mặt của hắn, ngẩng đầu lên có thể thấy được bốn chữ lớn "Bảo khố Minh Huyền". Ở phía dưới được ghi chi chít những chữ nhỏ, dĩ nhiên là giải thích về Bảo khố Minh Huyền!

- Ngô Minh Huyền! Cường giả Thần Đạo đỉnh phong?

Khi Dương Thiên Lôi thấy được văn bi, lập tức khiếp sợ nói.

Thần đạo đỉnh phong chính là Thần Đạo cấp chín, "Hỗn Độn cảnh"!

Cảnh giới Thần Đạo chia từ cấp một đến cấp chín phân biệt gồm Nguyên Anh, Xuất Khiếu, Đoạt Phách, Hóa Thần, Âm Dương, Càn Khôn, Vũ Không, Trụ Quang, Hỗn Độn!

Trăm triệu năm qua, toàn bộ Thủy Nguyên Tinh tu luyện, đã từng xuất hiện qua vô số Thần Đạo cao thủ. Một khi tấn cấp Thần Đạo liền có thể thoát khỏi trói buộc của Thiên Nguyên, chân chính bước lên trên con đường tu luyện, nghịch thiên mà tu, thành tựu vô thượng chân thân!

Trong tu luyện giới, tu luyện giả có thể tấn cấp lên Thần Đạo chính là vạn người có một, mà sau khi tấn cấp Thần Đạo, nếu có thể tấn thăng lên đến Chân Thần Cảnh thì càng là phượng mao lân giác, trăm ngàn vạn năm may ra mới có thể xuất hiện một vị!

Thần Đạo cấp chín Hỗn Độn cảnh, chính là tồn tại đỉnh phong ở bên trong Thủy Nguyên Tinh!

Mà Bảo khố Minh Huyền này, chính là do cao thủ Thần Đạo cấp chín đỉnh phong Ngô Minh Huyền lưu lại.

Thông qua chi chít văn tự phía trên mặt văn bi, Dương Thiên Lôi biết được Bảo khố Minh Huyền này chính là tích lũy tiên đan pháp bảo của Ngô Minh Huyền sau khi tấn thăng lên Chân Thần Cảnh trước khi phải trải qua "Đại Thiên Kiếp", hơn nữa còn đem một chút sở học, một chút ngộ đạo của bản thân ngưng tụ thành thần thông pháp quyết, cô đọng bên trong Bảo khố Minh Huyền!

Đại thiên kiếp, thiên kiếp mà Thần đạo đỉnh phong cao thủ độ kiếp phải trải qua thì được gọi là Đại thiên kiếp! Thiên kiếp mà từ cảnh giới Tiên Thiên đỉnh phong bước vào Thần đạo thì được gọi là tiểu thiên kiếp. Chênh lệch giữa cả hai căn bản là không thể so sánh được, hoàn toàn không phải là cùng một cấp bậc. Trình độ khủng khiếp của Đại thiên kiếp so với tiểu thiên kiếp còn khủng bố hơn trăm ngàn, vạn lần!

Mà xác xuất độ kiếp thành công phi thường thấp. Một vạn vị cường giả Thần Đạo cấp chín đỉnh phong Hỗn Độn cảnh, trải qua thiên kiếp, có thể có được một người thành công đã là phi thường khó. Có thể tưởng tượng tỷ lệ tử vong trong thiên kiếp lớn đến bao nhiêu! Nguyên nhân chính là như thế, rất nhiêu cao thủ bước vào Thần Đạo cấp chín Hỗn Độn cảnh, đều áp chế khí tức của mình, thẳng cho tới tận khi sắp sửa hao hết năm vạn bốn ngàn năm thọ nguyên, mới mạo hiểm độ kiếp!

Bại thì trở về cát bụi!

Thành thì nhất phi trùng thiên! Bước vào hàng ngũ cường giả chân chính có thể ngao du trong vô hạn tinh không, Chân Thần Cảnh! Trực tiếp đạt được "nhất nguyên", đạt được mười hai vạn chín ngàn sáu trăm năm thọ nguyên! Chân chính thành tựu đại đạo, hướng đến trường sinh đại đạo, bất diệt vĩnh sinh bước đến!

Nguyên nhân chính là như thế, tuyệt đại đa số cường giả Thần đạo cấp chín, thời điểm trước khi độ Đại thiên kiếp, đều sẽ có an bài hậu sự cuối cùng. Bảo khố Minh Huyền này hiển nhiên là truyền thừa mà vị cường giả Thần đạo cấp chín đỉnh phong Ngô Minh Huyền lưu lại trước khi độ Đại thiên kiếp.

- Hắn có thành công không?

Xem hết những chữ ghi lại trên văn bi, Dương Thiên Lôi nhịn không được nghĩ:

- Có lẽ là không thành công? Nếu thành công, cái bảo khố này có lẽ đã sớm bị hắn lấy đi rồi, sao còn ở chỗ này?

- Nói không chừng.

Đúng lúc này, Lăng Hi bỗng nhiên lên tiếng trong đầu Dương Thiên Lôi:

- Nếu như hắn không thành công, cái bảo khố này tự nhiên sẽ lưu lại, nhưng nếu hắn thành công, bảo khố này có cũng có khả năng rất lớn vẫn ở nơi này.

Chân Thần Cảnh, bước vào hàng ngũ cường giả cường giả, chẳng lẽ còn quan tâm những vật ngoại thân này? Dù sao, thời điểm hắn độ kiếp, tất cả các pháp baỏa, trang bị cường đại nhất đều đã ở trên người hắn rồi. Đồ vật ở bên trong bảo khố này, với hắn mà nói, chỉ có thể coi là vật ngoại thân mà thôi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook