Chương 793: Boyfriend (thượng,hạ)!
Ô Sơn
17/03/2013
- Tình huống bây giờ của ta có chút đặc thù, ngươi thông tri lão nhân gia, ta vì trong tình huống bất đắc dĩ đã có thân phận mới, hiện tại ta rất an toàn. Ta thu được tin tức, cao thủ đối phương đang tập trung đến Ma Đô, báo với lão nhân gia lập tức mang người của chúng ta trở về. Không cần lo cho ta, mấy ngày nữa ta sẽ về nhà...
Dương Thiên Lôi cuồng ngạo nói. Nói xong liền trực tiếp cúp máy.
- Dạ rõ!
Rõ ràng đã vang lên tiếng gác máy, nhưng người ở phía đầu dây bên kia vẫn vô cùng cung kính hồi đáp.
Đây chỉ là một người liên lạc bình thường, cho nên, Dương Thiên Lôi nói rất mơ hồ, cũng rất khó hiểu. Đối phương nghe không hiểu, nhưng tông chủ của Hiên Viên Kiếm Tông tự nhiên sẽ hiểu.
- A! Cậu muốn làm gì?
- A! Anh... Muốn làm gì?
Trong vài phút ngắn ngủi, từ trong hai phòng tắm trước sau truyền ra tiếng thét chói tai cùng kinh hô của Tống Hiểu Phân và Lý Hàn Mai, câu nói đầu tiên cơ hồ là giống nhau, chỉ bất quá phản ứng tiếp theo thì khác nhau.
Tống Hiểu Phân dĩ nhiên là sợ tới mức bối rối dùng một tay che hai tòa ngọc phong của mình, tay còn lại thì che mảnh đất tam giác dụ hoặc của mình.
Còn Lý Hàn Mai thì đỏ bừng cả khuôn mặt, thân thể mềm mại run rẩy rồi đột nhiên kéo khăn tắm chắn trước người.
Hai người tự nhiên là đã khóa trái cửa phòng tắm, đáng tiếc đối với người nào đó thì không có bất kỳ tác dụng nào.
Mà câu trả lời cho cùng một câu hỏi của hai người là :
- Đương nhiên là nhìn lại, hai bên không thiếu nợ nhau, ha ha ha...
Người nào đó nhìn ngắm đến say sưa, nhất là bộ dáng của Tống Hiểu Phân, khiến cho hắn cảm thấy cực thích, cũng không phải Tống Hiểu Phân so với Lý Hàn Mai có sức hấp dẫn hơn đối với người nào đó, mà là sự bối rối của Tống Hiểu Phân, làm cho người nào đó nhìn được triệt để hơn, càng thoải mái, càng cảm thấy được mình có lời mà thôi.
Bất quá, Dương Thiên Lôi cũng không biết, nếu như hắn không có cắn nuốt linh hồn của Hiên Viên Cửu Dương, nói không chừng chưa chắc hắn sẽ làm ra chuyện tình đáng khinh như thế. Nhưng chính là bởi vì chuyện đáng khinh này mà mới đúng là bản chất của Dương Thiên Lôi hơn, hắn của trước đây, trong lòng phân vân giữa bỏ và chọn, cuối cùng khiến bản tính của hắn lệch khỏi quỹ đạo.
Nửa giờ sau, Lý Hàn Mai cùng Tống Hiểu Phân mới trước sau ra khỏi phòng tắm, Lý Hàn Mai cầm một bộ đồ ngủ của mình cho Tống Hiểu Phân mặc, trái ngược với Lý Hàn Mai, kiều đồn của Tống Hiểu Phân quả thật hơi nhỏ một chút, tuy áo ngủ của Lý Hàn Mai mặc vào hơi rộng, nhưng lại càng có vẻ động lòng người hơn.
Không có biện pháp, kiểu dáng áo ngủ của Lý Hàn Mai, thật sự là hơi gợi cảm “một chút”.
- Nhà này chỉ có phòng ngủ của tôi là có giường, Hiểu Phân ngủ với tôi, cậu ngủ tạm trên ghế sa *** đi nhé... Tôi có chuẩn bị cho cậu một bộ quần áo, cậu tắm rửa xong rồi thay đồ.
Dương Thiên Lôi rất muốn nói "ngủ cùng nhau", tuy nhiên, cuối cùng vẫn không thể nói ra miệng, nhìn hai nàng mặc đồ ngủ, đột nhiên Dương Thiên Lôi cảm giác được áp lực lâu rồi không gần nữ sắc thật sự lợi hại, có vẻ như ý niệm nào đó, đang trở nên ngày càng mãnh liệt.
Dương Thiên Lôi biết loại cảm giác này tất nhiên có quan hệ đến việc cắn nuốt linh hồn của Hiên Viên Cửu Dương, cho nên, chỉ có thể nhịn dục vọng của mình xuống miễn cho chuốc lấy tai họa...
- Mai tỷ, em không buồn ngủ, nhưng mà... Em thấy đói quá...
Tống Hiểu Phân nói. Tiểu nha đầu này ngủ một mạch từ sáng hôm qua, cho đến hiện tại cũng chưa ăn gì, làm sao có thể không đói bụng cho được?
- Bảo mẫu trước gần đây đã bị chị sa thải mất tiêu rồi... Chỉ có đồ ăn vặt, em muốn ăn không?
Lý Hàn Mai nói.
- Muốn!
- Vậy thì được rồi, đến phòng ngủ chị, có rất nhiều đồ ăn ngon, tùy ý em chọn!
Lý Hàn Mai chào hỏi Dương Thiên Lôi một tiếng xong liền kéo Tống Hiểu Phân vào phòng ngủ.
Sau khi tắm một phát, Dương Thiên Lôi quấn khăn tắm nằm ở trên ghế sa ***, nhắm mắt lại, sàng lọc trí nhớ mới xuất hiện trong đầu, có thể khẳng định giờ phút này Dương Thiên Lôi so với Hiên Viên Cửu Dương còn rõ ràng hơn cả chính bản thân hắn, một số ký ức rất lâu rồi tồn tại trong tiềm thức, hết thảy mọi thứ trên đời từ khi Hiên Viên Cửu Dương mở mắt đi tới thế giới này, đều được tái hiện ra. Vô dụng thì ném qua một bên, hữu dụng thì lưu lại.
Hơn mười phút ngắn ngủi, ý nghĩ trong đầu xoay chuyển như bay, Dương Thiên Lôi đã hoàn toàn nắm trong tay tất cả tư liệu. Trong lòng không thể không bội phục "năng lực" của Hiên Viên Cửu Dương. Ở Tam Thập Tam Thiên Dương Thiên Lôi đã gọi là trâu bò rồi, so với Hiên Viên Cửu Dương miệt mài khai khẩn ruộng hoang của vô số nữ nhân quả thực là một trời một vực, hoàn toàn không cùng đẳng cấp.
Cái gì gọi là duyệt qua vô số nữ nhân? Đó chính là dùng trong trường hợp của Hiên Viên Cửu Dương.
- Phù…
Nhẹ nhàng thở một hơi, Dương Thiên Lôi khởi động lại năng lực, không có biện pháp, giờ phút này hắn nhất định phải ẩn tàng hoàn toàn khí tức của Hiên Viên Cửu Dương đi, làm cho Tống Hiểu Phân không thể cảm ứng được nữa mới được. Bằng không, Ngưu lão đã quá quen thuộc với khí tức của đám người Hiên Viên Kiếm Tông, chỉ sợ sẽ cảm ứng được khí tức của cửu dương tuyệt mạch
Cửu dương tuyệt mạch đối với Dương Thiên Lôi mà nói đã không phải là chuyện không thể nắm giữ, khoảng vài canh giờ, hắn đã hoàn toàn hiểu thấu đáo sự huyền ảo trong linh hồn lạc ấn của Hiên Viên Cửu Dương, sự huyền ảo đó chính là gốc rễ của cửu dương tuyệt mạch.
Cho nên, giờ phút này muốn che giấu, đối với Dương Thiên Lôi mà nói cũng không phải là chuyện khó khăn gì.
Sau khi làm xong tất cả chuyện này, Dương Thiên Lôi nhắm mắt lại, bắt đầu ngủ như người bình thường.
Tút... Tút...
Dương Thiên Lôi cảm giác vừa mới ngủ được chốc lát, điện thoại trong tay hắn bỗng nhiên vang lên, lúc này là hơn bảy giờ rưỡi sáng, ai lại gọi điện vào lúc này nhỉ?
Cơ hồ trong nháy mắt, Dương Thiên Lôi liền ý thức được đó là Lý Tuyết.
- Tuyết tỷ, thu xếp ổn cả?
Sau khi Dương Thiên Lôi bắt máy, vội vàng hỏi. Tối hôm qua hẳn Lý Tuyết đã đến nơi, từ Ma Đô đến Anh quốc mất khoảng mười hai giờ, rồi chạy tới trường học, tối đa cũng hai tiếng.
- Ừm, Thiên Lôi, em ở đâu thế? Tỷ tỷ vừa mới gọi điện về nhà thì không ai bắt máy... Hiểu Phân cũng không có ở nhà.
Lý Tuyết nói.
- À, Mai tỷ có việc cần chúng em hỗ trợ, từ sáng đã đến nhà Mai tỷ rồi, chị không cần lo lắng. Bên kia tình hình thế nào?
Dương Thiên Lôi nói qua loa, đại khái không muốn làm cho Lý Tuyết lo lắng.
- Rất tốt, bây giờ bên này hiện giờ là ba giờ chiều, chị đã đến ký túc xá. Chờ em có thời gian, chúng ta chat webcam cho em nhìn xem.
Chương 793: Boyfriend (hạ)!
- Ừm, được! Thời gian ở đó lệch với Bắc Kinh tám tiếng, hai giờ chiều thứ hai, chúng ta chat webcam. Nhỡ rõ, nếu như có chuyện gì mà các bảo tiêu không giải quyết được, nhất định phải lập tức liên hệ với em, biết chưa?
- Biết rồi, thần tiên đệ đệ.
Khóe miệng Lý Tuyết mang theo nụ cười ngọt ngao, mắt còn đọng nước, nói. Tuy rằng chỉ cách xa một ngày nhưng Lý Tuyết lại cảm thấy như rất dài, hai năm này phải vượt qua như thế nào đây? Tuy nhiên, vì Dương Thiên Lôi, cũng vì làm cho Dương Thiên Lôi yêu thương mình hơn, Lý Tuyết phải thích ứng với cuộc sống bây giờ.
- Hắc hắc... Biết là tốt rồi.
- Tears... Are your boyfriend?
Đúng lúc này, giọng tiếng anh của một cô gái truyền vào trong tai Dương Thiên Lôi. Nước mắt, bạn trai? Tâm thần Dương Thiên Lôi run lên, trong thanh âm, căn bản hắn nghe không ra Lý Tuyết đang khóc, nhưng nghe giọng nói của cô gái kia, lại làm cho hắn biết được, Lý Tuyết đang rơi lệ.
- Tuyết tỷ?
- Thiên Lôi, chị cúp trước đây, thứ bảy gặp lại.
Lý Tuyết vội vàng nói, rồi dập máy.
Nghe âm thanh tu tu trong điện thoại, Dương Thiên Lôi bất đắc dĩ lắc lắc đầu.
- Tuyết tỷ phải không?
Tống Hiểu Phân đã quen dậy sớm, đi tới bên cạnh Dương Thiên Lôi hỏi.
- Ừ, Tuyết tỷ rõ ràng không muốn rời đi... Hiểu Phân, em thành thật khai báo, trước khi Tuyết tỷ rời đi đã nói chuyện gì với em?
Dương Thiên Lôi hỏi.
- Không có gì... Dù sao... Tuyết tỷ cũng là vì muốn tốt cho anh...
Tống Hiểu Phân hàm hồ nói.
Tống Hiểu Phân mặc quần áo của Lý Hàn Mai, Dương Thiên Lôi thì mặc quần áo kiểu nam mà Lý Hàn Mai thường dùng để ngụy trang, không chờ Lý Hàn Mai tiễn, hai người đánh xe ra khỏi đại học Hoa Kiếm, sau khi về đến nhà, đều đổi lại y phục của mình rồi cùng đến trường học.
Những việc kinh tâm động phách tối hôm qua, giống như căn bản chưa từng xảy ra, hết thảy đã khôi phục lại bình thường, Tống Hiểu Phân như con chim nhỏ, lôi kéo Dương Thiên Lôi vừa đi vừa nhảy, không có biện pháp, hơn nửa năm nay, gia hỏa Dương Thiên Lôi này hoàn toàn không đến trường với Tống Hiểu Phân.
Rất nhiều đồng học nếu không phải nhìn thấy Dương Thiên Lôi còn đến trường thi lại, e là thật sự nghĩ rằng Dương Thiên Lôi đã chuyển trường. Đương nhiên, bọn bạn thân ở ký túc xá, bởi vì có Lý Ngọc nên còn biết một chút.
Bất quá, dù vậy không tiếp xúc thời gian dài, cũng làm cho các đồng học vốn giao tình không sâu, dần dần giảm bớt sự cảnh giác với "Dương Thiên hiệp".
Cho dù biết được lời đồn về Dương Thiên Lôi, nhưng bọn họ chung quy vẫn là không kìm nổi trước vẻ xinh đẹp kinh người của Tống Hiểu Phân, triển khai tiến công. Đáng tiếc, mặc dù Tống Hiểu Phân không động quyền cước giống như trước đây, nhưng chưa từng để ý đến bất kỳ người nào, tuy nhiên cũng rất phiền não với đám ruồi bọ này.
Có lẽ vì nguyên nhân này, Dương Thiên Lôi đáp ứng cùng Tống Hiểu Phân đi học mới khiến cho Tống Hiểu Phân vui vẻ như thế.
Hôm nay thứ sáu, có môn kinh tế chính trị, mấy lớp học viện nhân văn cùng học trong một phòng.
Khi Tống Hiểu Phân thân mật kéo cánh tay của Dương Thiên Lôi xuất hiện trong giảng đường, nháy máy đã làm cả phòng náo động.
Bạn học cùng lớp với Dương Thiên Lôi lập tức cả đám giống như nhìn thấy người ngoài hành tinh, nhiệt tình, kinh ngạc, sôi nổi không chút cố kỵ chào hỏi Dương Thiên Lôi.
- Dương đại hiệp!
- Dương đại hiệp
- Oa, Dương đại hiệp, cậu rốt cục chịu đi học rồi... Hiểu Phân đồng học xinh đẹp thật hạnh phúc... Ha ha!
- Lão đại, Hiểu Phân, chỗ này chỗ này.
Bị chúng nhân bao quanh, Lý Ngọc ngồi ở bàn trên cao, hô gọi Dương Thiên Lôi và Tống Hiểu Phân.
Hơn nửa năm qua, Lý Ngọc cũng là một nhân vật nổi tiếng ở học viện, bề ngoài nhã nhặn, thiên phú vận động giống như dã thú, thành tích học tập chói sáng, đây chính là tồn tại xếp sau Dương Thiên Lôi, hơn nữa còn khiêm tốn, không hề nghi ngờ sức hấp dẫn đối với các tiểu muội muội là tương đối lớn.
Đáng tiếc, Lý Ngọc đối với các tiểu muội muội này rất thờ ơ, duy nhất Tống Hiểu Phân có thể so sánh với Lý Hàn Mai lại có quan hệ không minh bạch với Dương Thiên Lôi, hắn nào dám có ý tứ với nàng chứ?
- Lão đại, chị dâu Hiểu Phân...
Trần Đào và Mã Hiểu Hổ ở ký túc xá, mỗi người một muội muội, cười nịnh với Dương Thiên Lôi và Tống Hiểu Phân.
Hai người bọn họ cũng không biết nhiều như Lý Ngọc, bất kể như thế nào Lý Ngọc cũng không gọi được hai chữ "chị dâu" này, bởi vì Lý Ngọc biết Dương Thiên Lôi còn có một vị "Tuyết tỷ" ôn nhu xinh đẹp. Hơn nữa còn đã xác định quan hệ.
- Chị dâu cái gì chứ! Hừ!
Khuôn mặt Tống Hiểu Phân đỏ bừng, giơ giơ tay về phía đám Trần Đào và Mã Hiểu Hổ, nhưng ý cười dạt dào trên khuôn mặt nhỏ nhắn, đã lộ ra nàng không hề có chút tức giận nào.
Dương Thiên Lôi liên tiếp gật đầu với mọi người, khóe miệng mang theo nụ cười, hắn giờ phút này, giống như lại trở thành một thiếu niên tưới rói vô hại, đối với nghị luận của đám đông không hề quan tâm, nhìn bộ dáng vui vẻ thẹn thùng của Tống Hiểu Phân, trong lòng có chút áy náy. Đoạn thời gian này, hắn chỉ biết đuổi ruồi cho Lý Tuyết, lại chưa từng nghĩ tới việc đuổi ruồi cho Tống Hiểu Phân. Vào lúc này, riêng trong số hai trăm người ở đây, Dương Thiên Lôi đã tinh tường cảm ứng được có đến bốn năm ánh mắt thù địch.
Đương nhiên chuyện này là có liên quan đến Tống Hiểu Phân, cho nên Dương Thiên Lôi hoàn toàn không để ý.
- Xem ra tình địch của anh có không ít a?
Làm cho Tống Hiểu Phân không ngờ được rằng, sau khi Dương Thiên Lôi và nàng ngồi ở phía sau Lý Ngọc, Dương Thiên Lôi lại tiến sát đến tai nàng, thì thầm nói.
Vốn Tống Hiểu Phân đã có chút thẹn thừng tức thì ngay cả cổ cũng đỏ lên, mở to hai mắt nhìn Dương Thiên Lôi, trong lòng vô cùng kích động.
- Tình địch... Anh ấy thực sự coi mình là bạn gái sao?
- Lão đại, sao hôm nay lại muốn đi học thế?
Từ trước đến nay, Lý Ngọc lịch thiệp, không kiêu không ngạo, khiến cho những nữ sinh xung quanh cố ý tiếp cận hắn cực kỳ kinh ngạc, giờ phút này, không ngờ thái độ khác thường, giống như biến thành một con người khác, vẻ mặt nịnh hót nói chuyện với "Dương đại hiệp" trong truyền thuyết.
- Thiên chức của học sinh là gì? Chính là học tập! Đương nhiên tôi phải đi học, điều này có gì mà kỳ quái...
Dương Thiên Lôi nhìn Lý Ngọc, ra vẻ nghiêm túc nói.
- Ách... Không kỳ quái, không kỳ quái... Vậy, lão đại, có thể cầu anh một chuyện được hay không?
- Chuyện gì?
- Cái kia, lão đại, anh có thể cho tiểu đệ đi theo làm tùy tùng hay không, lo liệu chút chuyện giùm anh a...
Hai mắt Lý Ngọc phát sáng nhìn Dương Thiên Lôi, bề ngoài có chút lúng túng, nhưng càng nhiều hơn là sự hưng phấn, ngập ngừng, ấp úng nói :
- Em biết lão đại đang làm gì...
Dương Thiên Lôi cuồng ngạo nói. Nói xong liền trực tiếp cúp máy.
- Dạ rõ!
Rõ ràng đã vang lên tiếng gác máy, nhưng người ở phía đầu dây bên kia vẫn vô cùng cung kính hồi đáp.
Đây chỉ là một người liên lạc bình thường, cho nên, Dương Thiên Lôi nói rất mơ hồ, cũng rất khó hiểu. Đối phương nghe không hiểu, nhưng tông chủ của Hiên Viên Kiếm Tông tự nhiên sẽ hiểu.
- A! Cậu muốn làm gì?
- A! Anh... Muốn làm gì?
Trong vài phút ngắn ngủi, từ trong hai phòng tắm trước sau truyền ra tiếng thét chói tai cùng kinh hô của Tống Hiểu Phân và Lý Hàn Mai, câu nói đầu tiên cơ hồ là giống nhau, chỉ bất quá phản ứng tiếp theo thì khác nhau.
Tống Hiểu Phân dĩ nhiên là sợ tới mức bối rối dùng một tay che hai tòa ngọc phong của mình, tay còn lại thì che mảnh đất tam giác dụ hoặc của mình.
Còn Lý Hàn Mai thì đỏ bừng cả khuôn mặt, thân thể mềm mại run rẩy rồi đột nhiên kéo khăn tắm chắn trước người.
Hai người tự nhiên là đã khóa trái cửa phòng tắm, đáng tiếc đối với người nào đó thì không có bất kỳ tác dụng nào.
Mà câu trả lời cho cùng một câu hỏi của hai người là :
- Đương nhiên là nhìn lại, hai bên không thiếu nợ nhau, ha ha ha...
Người nào đó nhìn ngắm đến say sưa, nhất là bộ dáng của Tống Hiểu Phân, khiến cho hắn cảm thấy cực thích, cũng không phải Tống Hiểu Phân so với Lý Hàn Mai có sức hấp dẫn hơn đối với người nào đó, mà là sự bối rối của Tống Hiểu Phân, làm cho người nào đó nhìn được triệt để hơn, càng thoải mái, càng cảm thấy được mình có lời mà thôi.
Bất quá, Dương Thiên Lôi cũng không biết, nếu như hắn không có cắn nuốt linh hồn của Hiên Viên Cửu Dương, nói không chừng chưa chắc hắn sẽ làm ra chuyện tình đáng khinh như thế. Nhưng chính là bởi vì chuyện đáng khinh này mà mới đúng là bản chất của Dương Thiên Lôi hơn, hắn của trước đây, trong lòng phân vân giữa bỏ và chọn, cuối cùng khiến bản tính của hắn lệch khỏi quỹ đạo.
Nửa giờ sau, Lý Hàn Mai cùng Tống Hiểu Phân mới trước sau ra khỏi phòng tắm, Lý Hàn Mai cầm một bộ đồ ngủ của mình cho Tống Hiểu Phân mặc, trái ngược với Lý Hàn Mai, kiều đồn của Tống Hiểu Phân quả thật hơi nhỏ một chút, tuy áo ngủ của Lý Hàn Mai mặc vào hơi rộng, nhưng lại càng có vẻ động lòng người hơn.
Không có biện pháp, kiểu dáng áo ngủ của Lý Hàn Mai, thật sự là hơi gợi cảm “một chút”.
- Nhà này chỉ có phòng ngủ của tôi là có giường, Hiểu Phân ngủ với tôi, cậu ngủ tạm trên ghế sa *** đi nhé... Tôi có chuẩn bị cho cậu một bộ quần áo, cậu tắm rửa xong rồi thay đồ.
Dương Thiên Lôi rất muốn nói "ngủ cùng nhau", tuy nhiên, cuối cùng vẫn không thể nói ra miệng, nhìn hai nàng mặc đồ ngủ, đột nhiên Dương Thiên Lôi cảm giác được áp lực lâu rồi không gần nữ sắc thật sự lợi hại, có vẻ như ý niệm nào đó, đang trở nên ngày càng mãnh liệt.
Dương Thiên Lôi biết loại cảm giác này tất nhiên có quan hệ đến việc cắn nuốt linh hồn của Hiên Viên Cửu Dương, cho nên, chỉ có thể nhịn dục vọng của mình xuống miễn cho chuốc lấy tai họa...
- Mai tỷ, em không buồn ngủ, nhưng mà... Em thấy đói quá...
Tống Hiểu Phân nói. Tiểu nha đầu này ngủ một mạch từ sáng hôm qua, cho đến hiện tại cũng chưa ăn gì, làm sao có thể không đói bụng cho được?
- Bảo mẫu trước gần đây đã bị chị sa thải mất tiêu rồi... Chỉ có đồ ăn vặt, em muốn ăn không?
Lý Hàn Mai nói.
- Muốn!
- Vậy thì được rồi, đến phòng ngủ chị, có rất nhiều đồ ăn ngon, tùy ý em chọn!
Lý Hàn Mai chào hỏi Dương Thiên Lôi một tiếng xong liền kéo Tống Hiểu Phân vào phòng ngủ.
Sau khi tắm một phát, Dương Thiên Lôi quấn khăn tắm nằm ở trên ghế sa ***, nhắm mắt lại, sàng lọc trí nhớ mới xuất hiện trong đầu, có thể khẳng định giờ phút này Dương Thiên Lôi so với Hiên Viên Cửu Dương còn rõ ràng hơn cả chính bản thân hắn, một số ký ức rất lâu rồi tồn tại trong tiềm thức, hết thảy mọi thứ trên đời từ khi Hiên Viên Cửu Dương mở mắt đi tới thế giới này, đều được tái hiện ra. Vô dụng thì ném qua một bên, hữu dụng thì lưu lại.
Hơn mười phút ngắn ngủi, ý nghĩ trong đầu xoay chuyển như bay, Dương Thiên Lôi đã hoàn toàn nắm trong tay tất cả tư liệu. Trong lòng không thể không bội phục "năng lực" của Hiên Viên Cửu Dương. Ở Tam Thập Tam Thiên Dương Thiên Lôi đã gọi là trâu bò rồi, so với Hiên Viên Cửu Dương miệt mài khai khẩn ruộng hoang của vô số nữ nhân quả thực là một trời một vực, hoàn toàn không cùng đẳng cấp.
Cái gì gọi là duyệt qua vô số nữ nhân? Đó chính là dùng trong trường hợp của Hiên Viên Cửu Dương.
- Phù…
Nhẹ nhàng thở một hơi, Dương Thiên Lôi khởi động lại năng lực, không có biện pháp, giờ phút này hắn nhất định phải ẩn tàng hoàn toàn khí tức của Hiên Viên Cửu Dương đi, làm cho Tống Hiểu Phân không thể cảm ứng được nữa mới được. Bằng không, Ngưu lão đã quá quen thuộc với khí tức của đám người Hiên Viên Kiếm Tông, chỉ sợ sẽ cảm ứng được khí tức của cửu dương tuyệt mạch
Cửu dương tuyệt mạch đối với Dương Thiên Lôi mà nói đã không phải là chuyện không thể nắm giữ, khoảng vài canh giờ, hắn đã hoàn toàn hiểu thấu đáo sự huyền ảo trong linh hồn lạc ấn của Hiên Viên Cửu Dương, sự huyền ảo đó chính là gốc rễ của cửu dương tuyệt mạch.
Cho nên, giờ phút này muốn che giấu, đối với Dương Thiên Lôi mà nói cũng không phải là chuyện khó khăn gì.
Sau khi làm xong tất cả chuyện này, Dương Thiên Lôi nhắm mắt lại, bắt đầu ngủ như người bình thường.
Tút... Tút...
Dương Thiên Lôi cảm giác vừa mới ngủ được chốc lát, điện thoại trong tay hắn bỗng nhiên vang lên, lúc này là hơn bảy giờ rưỡi sáng, ai lại gọi điện vào lúc này nhỉ?
Cơ hồ trong nháy mắt, Dương Thiên Lôi liền ý thức được đó là Lý Tuyết.
- Tuyết tỷ, thu xếp ổn cả?
Sau khi Dương Thiên Lôi bắt máy, vội vàng hỏi. Tối hôm qua hẳn Lý Tuyết đã đến nơi, từ Ma Đô đến Anh quốc mất khoảng mười hai giờ, rồi chạy tới trường học, tối đa cũng hai tiếng.
- Ừm, Thiên Lôi, em ở đâu thế? Tỷ tỷ vừa mới gọi điện về nhà thì không ai bắt máy... Hiểu Phân cũng không có ở nhà.
Lý Tuyết nói.
- À, Mai tỷ có việc cần chúng em hỗ trợ, từ sáng đã đến nhà Mai tỷ rồi, chị không cần lo lắng. Bên kia tình hình thế nào?
Dương Thiên Lôi nói qua loa, đại khái không muốn làm cho Lý Tuyết lo lắng.
- Rất tốt, bây giờ bên này hiện giờ là ba giờ chiều, chị đã đến ký túc xá. Chờ em có thời gian, chúng ta chat webcam cho em nhìn xem.
Chương 793: Boyfriend (hạ)!
- Ừm, được! Thời gian ở đó lệch với Bắc Kinh tám tiếng, hai giờ chiều thứ hai, chúng ta chat webcam. Nhỡ rõ, nếu như có chuyện gì mà các bảo tiêu không giải quyết được, nhất định phải lập tức liên hệ với em, biết chưa?
- Biết rồi, thần tiên đệ đệ.
Khóe miệng Lý Tuyết mang theo nụ cười ngọt ngao, mắt còn đọng nước, nói. Tuy rằng chỉ cách xa một ngày nhưng Lý Tuyết lại cảm thấy như rất dài, hai năm này phải vượt qua như thế nào đây? Tuy nhiên, vì Dương Thiên Lôi, cũng vì làm cho Dương Thiên Lôi yêu thương mình hơn, Lý Tuyết phải thích ứng với cuộc sống bây giờ.
- Hắc hắc... Biết là tốt rồi.
- Tears... Are your boyfriend?
Đúng lúc này, giọng tiếng anh của một cô gái truyền vào trong tai Dương Thiên Lôi. Nước mắt, bạn trai? Tâm thần Dương Thiên Lôi run lên, trong thanh âm, căn bản hắn nghe không ra Lý Tuyết đang khóc, nhưng nghe giọng nói của cô gái kia, lại làm cho hắn biết được, Lý Tuyết đang rơi lệ.
- Tuyết tỷ?
- Thiên Lôi, chị cúp trước đây, thứ bảy gặp lại.
Lý Tuyết vội vàng nói, rồi dập máy.
Nghe âm thanh tu tu trong điện thoại, Dương Thiên Lôi bất đắc dĩ lắc lắc đầu.
- Tuyết tỷ phải không?
Tống Hiểu Phân đã quen dậy sớm, đi tới bên cạnh Dương Thiên Lôi hỏi.
- Ừ, Tuyết tỷ rõ ràng không muốn rời đi... Hiểu Phân, em thành thật khai báo, trước khi Tuyết tỷ rời đi đã nói chuyện gì với em?
Dương Thiên Lôi hỏi.
- Không có gì... Dù sao... Tuyết tỷ cũng là vì muốn tốt cho anh...
Tống Hiểu Phân hàm hồ nói.
Tống Hiểu Phân mặc quần áo của Lý Hàn Mai, Dương Thiên Lôi thì mặc quần áo kiểu nam mà Lý Hàn Mai thường dùng để ngụy trang, không chờ Lý Hàn Mai tiễn, hai người đánh xe ra khỏi đại học Hoa Kiếm, sau khi về đến nhà, đều đổi lại y phục của mình rồi cùng đến trường học.
Những việc kinh tâm động phách tối hôm qua, giống như căn bản chưa từng xảy ra, hết thảy đã khôi phục lại bình thường, Tống Hiểu Phân như con chim nhỏ, lôi kéo Dương Thiên Lôi vừa đi vừa nhảy, không có biện pháp, hơn nửa năm nay, gia hỏa Dương Thiên Lôi này hoàn toàn không đến trường với Tống Hiểu Phân.
Rất nhiều đồng học nếu không phải nhìn thấy Dương Thiên Lôi còn đến trường thi lại, e là thật sự nghĩ rằng Dương Thiên Lôi đã chuyển trường. Đương nhiên, bọn bạn thân ở ký túc xá, bởi vì có Lý Ngọc nên còn biết một chút.
Bất quá, dù vậy không tiếp xúc thời gian dài, cũng làm cho các đồng học vốn giao tình không sâu, dần dần giảm bớt sự cảnh giác với "Dương Thiên hiệp".
Cho dù biết được lời đồn về Dương Thiên Lôi, nhưng bọn họ chung quy vẫn là không kìm nổi trước vẻ xinh đẹp kinh người của Tống Hiểu Phân, triển khai tiến công. Đáng tiếc, mặc dù Tống Hiểu Phân không động quyền cước giống như trước đây, nhưng chưa từng để ý đến bất kỳ người nào, tuy nhiên cũng rất phiền não với đám ruồi bọ này.
Có lẽ vì nguyên nhân này, Dương Thiên Lôi đáp ứng cùng Tống Hiểu Phân đi học mới khiến cho Tống Hiểu Phân vui vẻ như thế.
Hôm nay thứ sáu, có môn kinh tế chính trị, mấy lớp học viện nhân văn cùng học trong một phòng.
Khi Tống Hiểu Phân thân mật kéo cánh tay của Dương Thiên Lôi xuất hiện trong giảng đường, nháy máy đã làm cả phòng náo động.
Bạn học cùng lớp với Dương Thiên Lôi lập tức cả đám giống như nhìn thấy người ngoài hành tinh, nhiệt tình, kinh ngạc, sôi nổi không chút cố kỵ chào hỏi Dương Thiên Lôi.
- Dương đại hiệp!
- Dương đại hiệp
- Oa, Dương đại hiệp, cậu rốt cục chịu đi học rồi... Hiểu Phân đồng học xinh đẹp thật hạnh phúc... Ha ha!
- Lão đại, Hiểu Phân, chỗ này chỗ này.
Bị chúng nhân bao quanh, Lý Ngọc ngồi ở bàn trên cao, hô gọi Dương Thiên Lôi và Tống Hiểu Phân.
Hơn nửa năm qua, Lý Ngọc cũng là một nhân vật nổi tiếng ở học viện, bề ngoài nhã nhặn, thiên phú vận động giống như dã thú, thành tích học tập chói sáng, đây chính là tồn tại xếp sau Dương Thiên Lôi, hơn nữa còn khiêm tốn, không hề nghi ngờ sức hấp dẫn đối với các tiểu muội muội là tương đối lớn.
Đáng tiếc, Lý Ngọc đối với các tiểu muội muội này rất thờ ơ, duy nhất Tống Hiểu Phân có thể so sánh với Lý Hàn Mai lại có quan hệ không minh bạch với Dương Thiên Lôi, hắn nào dám có ý tứ với nàng chứ?
- Lão đại, chị dâu Hiểu Phân...
Trần Đào và Mã Hiểu Hổ ở ký túc xá, mỗi người một muội muội, cười nịnh với Dương Thiên Lôi và Tống Hiểu Phân.
Hai người bọn họ cũng không biết nhiều như Lý Ngọc, bất kể như thế nào Lý Ngọc cũng không gọi được hai chữ "chị dâu" này, bởi vì Lý Ngọc biết Dương Thiên Lôi còn có một vị "Tuyết tỷ" ôn nhu xinh đẹp. Hơn nữa còn đã xác định quan hệ.
- Chị dâu cái gì chứ! Hừ!
Khuôn mặt Tống Hiểu Phân đỏ bừng, giơ giơ tay về phía đám Trần Đào và Mã Hiểu Hổ, nhưng ý cười dạt dào trên khuôn mặt nhỏ nhắn, đã lộ ra nàng không hề có chút tức giận nào.
Dương Thiên Lôi liên tiếp gật đầu với mọi người, khóe miệng mang theo nụ cười, hắn giờ phút này, giống như lại trở thành một thiếu niên tưới rói vô hại, đối với nghị luận của đám đông không hề quan tâm, nhìn bộ dáng vui vẻ thẹn thùng của Tống Hiểu Phân, trong lòng có chút áy náy. Đoạn thời gian này, hắn chỉ biết đuổi ruồi cho Lý Tuyết, lại chưa từng nghĩ tới việc đuổi ruồi cho Tống Hiểu Phân. Vào lúc này, riêng trong số hai trăm người ở đây, Dương Thiên Lôi đã tinh tường cảm ứng được có đến bốn năm ánh mắt thù địch.
Đương nhiên chuyện này là có liên quan đến Tống Hiểu Phân, cho nên Dương Thiên Lôi hoàn toàn không để ý.
- Xem ra tình địch của anh có không ít a?
Làm cho Tống Hiểu Phân không ngờ được rằng, sau khi Dương Thiên Lôi và nàng ngồi ở phía sau Lý Ngọc, Dương Thiên Lôi lại tiến sát đến tai nàng, thì thầm nói.
Vốn Tống Hiểu Phân đã có chút thẹn thừng tức thì ngay cả cổ cũng đỏ lên, mở to hai mắt nhìn Dương Thiên Lôi, trong lòng vô cùng kích động.
- Tình địch... Anh ấy thực sự coi mình là bạn gái sao?
- Lão đại, sao hôm nay lại muốn đi học thế?
Từ trước đến nay, Lý Ngọc lịch thiệp, không kiêu không ngạo, khiến cho những nữ sinh xung quanh cố ý tiếp cận hắn cực kỳ kinh ngạc, giờ phút này, không ngờ thái độ khác thường, giống như biến thành một con người khác, vẻ mặt nịnh hót nói chuyện với "Dương đại hiệp" trong truyền thuyết.
- Thiên chức của học sinh là gì? Chính là học tập! Đương nhiên tôi phải đi học, điều này có gì mà kỳ quái...
Dương Thiên Lôi nhìn Lý Ngọc, ra vẻ nghiêm túc nói.
- Ách... Không kỳ quái, không kỳ quái... Vậy, lão đại, có thể cầu anh một chuyện được hay không?
- Chuyện gì?
- Cái kia, lão đại, anh có thể cho tiểu đệ đi theo làm tùy tùng hay không, lo liệu chút chuyện giùm anh a...
Hai mắt Lý Ngọc phát sáng nhìn Dương Thiên Lôi, bề ngoài có chút lúng túng, nhưng càng nhiều hơn là sự hưng phấn, ngập ngừng, ấp úng nói :
- Em biết lão đại đang làm gì...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.