Huyền Thiên

Chương 632: Cầm tặc trước tiên cầm vương.

Ô Sơn

17/03/2013



Rất nhiều tu luyện giả, kể cả Tiếu Kiến Nhân, tuy có điểm cổ quái, nhưng cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng Dương Thiên Lôi cố ý đả kích Kỷ Trùng Kiền.

Đại chiến chính thức bắt đầu.

Thần niệm của Dương Thiên Lôi, bị Kỷ Trùng Kiền, không, phỉa nói là Kỷ Trùng Tiêu, tiến vào trong óc của hắn, Dương Thiên Lôi làm như vậy chẳng khác nào hắn đang chiến đấu với Tiếu Kiến Nhân.

Vào lúc này, Kỷ Trùng Tiêu trải qua đại kiếp nạn, phá rồi lại lập, thực lực đã siêu việt bản thân mình trước kia, Dương Thiên Lôi cũng không rõ ràng lắm, tất cả những việc này đều do hắn ban tặng!

Mấy năm trước, Kỷ Trùng Tiêu trải qua thiên tân vạn khổ mới có thể hàng phục được thần kiếm, hơn nữa còn luyện hóa, thời điểm hắn hoàn thành, cũng là lúc hắn suy yếu đến tận cùng, mà vào lúc này, thân thể của hắn bị thân đệ đệ Kỷ Trùng Kiền hủy diệt, hơn nữa thừa dịp pháp lực, thần niệm của hắn bị hao tổn, trực tiếp luyện hóa hắn.

May mà, hắn sớm đạt tới Thiên giai đỉnh phong đại viên mãn, hơn nữa tâm thần đã đạt tới cảnh giới bất biến(không thay đổi), tuy thực lực Kỷ Trùng Kiền mạnh mẽ, nhưng tâm thuật bất chánh, cho nên tâm thần kém Kỷ Trùng Tiêu quá xa, Kỷ Trùng Kiền không cách nào chính thức luyện hóa Kỷ Trùng Tiêu được, cũng không thể khống chế thần kiếm một cách chân chính.

Lần đại kiếp nạn này, Kỷ Trùng Tiêu đã sớm cảm ngộ được ý chí Thiên Đạo, nhưng hắn không nghĩ tới đại kiếp nạn của mình là do thân đệ đệ tạo thành.

Mà Dương Thiên Lôi và Kỷ Trùng Kiền chiến đấu với nhau, nếu không phải pháp lực của Kỷ Trùng Kiền tiêu hao hết, thần niệm cũng hao hết, nguyên thần của hắn bị trọng thương, do đó Kỷ Trùng Tiêu nhân cơ hội tuyệt hảo này đã đoạt xá Kỷ Trùng Kiền, hơn nữa lợi dụng việc hắn là người khống chế thần kiếm chân chính, đã phá vỡ cấm chế mà Dương Thiên Lôi bố trí trùng trùng điệp điệp trong người mình, khôi phục lại.

Kỷ Trùng Kiền là người vô tình vô nghĩa, lại bị Kỷ Trùng Kiền hành động dứt khoát luyện hóa hắn hoàn toàn, tính cả thần thông pháp tắc, trí nhớ, tất cả đều biến thành lực lượng của Kỷ Trùng Tiêu.

Tiếu Kiến Nhân và Kỷ Trùng Tiêu bay lên không trung, không nói với nhau lời nào, khí tức của hai người tăng vọt một cách điên cuồng!

Tiếu Kiến Nhân biến một tay thành trảo, bên trong ẩn chứa thiên địa pháp tắc khủng bố và cuồng bạo, lúc này đang tụ tập trong tay của hắn, đột nhiên hắn ném về phía Kỷ Trùng Tiêu, cuồng phong gào thét, trong chốc lát năng lượng đen kịt bao trùm cả hư không, hóa thành từng đoàn Hắc Long cuốn lấy Kỷ Trùng Tiêu.

Vừa ra tay đã chấn nhiếp toàn trường.

Ngay cả Dương Thiên Lôi cũng phải khiếp sợ mở to mắt.



- Đây mới là thực lực chân chính của hắn? Không ngờ thật khủng bố.

Thần niệm của Dương Thiên Lôi và Kỷ Trùng Tiêu tương thông, rõ ràng đã cảm ứng được Kỷ Trùng Tiêu đang đối mặt với áp lực cực lớn!

Bầu trời đen kịt không ánh sáng, tất cả hoàn cảnh bên trong hoàn toàn biến mất, bên tai truyền ra tiếng cuồng phong gào thét không dứt, giống như những mũi tên đánh vào mỗi lỗ chân lông của Kỷ Trùng Tiêu.

Chỉ một chiêu, Kỷ Trùng Tiêu đã cảm ứng được ngũ tạng của mình đang quay cuồng, ngay cả máu huyết cũng đông lại, giống như toàn thân bị ép thành phấn vụng.

- Một chiêu đã thua rồi sao?

Dương Thiên Lôi hoảng sợ nghĩ đến việc này.

Đúng lúc này, bỗng nhiên mi tâm của Kỷ Trùng Tiêu bắt đầu run rẩy kịch liệt, oanh một tiếng, giống như hắn vừa từ trong ác mộng tỉnh lại, đột nhiên bạo phát ra một vầng hào quang sáng chói.

- Phá!

Kỷ Trùng Tiêu hét lớn một tiếng, từ trên thân thần kiếm xuất hiện một đạo quang mang sáng chói, ầm ầm bạo phá ra, đem phong bạo đen như mực đang bao trùm hắn, chém ra một cái khe lớn, nắm chặt cơ hội này, Kỷ Trùng Tiêu lao ra khỏi vòng vây của phong bạo.

- Không ngờ lại có thể phá vỡ.

Thấy một màn này, Tiếu Kiến Nhân khẽ nhíu mày, trong ánh mắt xuất hiện một tia âm tàn.

Tuy một chiêu này Tiếu Kiến Nhân biểu hiện rất nhẹ nhõm, giống như tiện tay mà thành, nhưng thực tế không phải như vậy.

Bởi vì, mục tiêu chân chính của Tiếu Kiến Nhân chính là Mộc Dịch Đình, cho nên, ngay từ đầu hắn đã thi triển sát chiêu, đánh bại Tiếu Kiến Nhân, miễn cho việc hao phí quá nhiều thần niệm và pháp lực, cũng tránh cho việc Mộc Dịch Đình nhìn ra thực lực chân chính của hắn.



Cho nên một chiêu này không phải công kích mạnh nhất của hắn, nhưng cũng là một tuyệt học cường đại nhất mà hắn có thể khống chế, Hắc Viêm Phong Bạo!

Hắc Viêm Phong Bạo không có lực công kích cường đại đến cực điểm, mà nó ẩn chứa tinh thần công kích, chỉ nói riêng lực công kích, Kỷ Trùng Kiền có thể ngăn cản, Tiếu Kiến Nhân cũng không cảm thấy kỳ quái, nhưng công kích này có tác dụng làm cho người trúng phải không thể giãy dụa, Kỷ Trùng Kiền có thể phá tan nó, chính chuyện này đã làm Tiếu Kiến Nhân kinh ngạc.

Bởi vì dựa theo sự hiểu biết của hắn về Kỷ Trùng Kiền, tâm thần của hắn không mạnh như vậy.

- Chẳng lẽ tâm thần của thằng này ở cảnh giới Chân Thần Cảnh đã tăng tiến? Đã như vầy, ta sẽ cho ngươi nhìn thấy chỗ lợi hại của ta.

Tiếu Kiến Nhân sinh ra lòng độc ác, khí tức tà ác thao thiên, lúc này phóng thẳng lên trời, năng lượng đen kịt cuồn cuộn trên đỉnh đầu, ngưng tụ thành một đạo hư ảnh quái vật khủng bố, giống như vạn ma xuất thế, chẳng những tụ mà không tán, biến ảo ngàn vạn, hơn nữa còn ẩn chứa vô số trận pháp cường đại khủng bố, gào thét lao thẳng về phía Kỷ Trùng Tiêu!

Vào lúc này, không khí trong phương viên vạn dặm như bị đông cứng lại, dù là thần niệm của Dương Thiên Lôi cũng không cảm ứng sâu được, lợi hại hơn là, hư ảnh quái vật kinh khủng kia, vô hình vô tướng, còn ẩn chứa tâm thần công kích cường đại.

- Gian dương nhị khí, quân lâm thiên hạ, Bất Tử Thần Công, uy chấn cổ kim, Bất Diệt Kim Thân!

Trong chốc lát, toàn thân Kỷ Trùng Tiêu ngưng tụ thành chiến bào kim sắc, thống lĩnh Âm Dương, nghịch chuyển Càn Khôn, ngay cả đôi mắt cũng biến thành màu kim sắc, cùng lúc đó, bỗng nhiên thần kiếm bộc phát ra kiếm quang vạn trượng, chém về phía hư ảnh quái vật vô hình vô tướng.

- Rầm rầm rầm...

Quang mang sáng chói của thần kiếm va chạm với hư ảnh quái vật, lập tức bộc phát ra tiếng nổ thiên băng địa liệt, kiếm quang và quái vật hóa thành bụi phấn, nhưng làm cho tất cả mọi người khiếp sợ là, kiếm quang đã biến mất, nhưng quái vật hóa thành bụi phấn, lúc này đã ngưng tụ lại, tiếp tục công kích về phía Kỷ Trùng Tiêu.

Cầm tặc tiên cầm vương!

Kỷ Trùng Tiêu thấy công kích của mình không có hiệu quả, gọn gàng linh hoạt buông tha việc công kích hư ảnh quái vật, Nhân Kiếm Hợp Nhất, dùng toàn bộ pháp lực và thần niệm toàn thân, phóng về phía Tiếu Kiến Nhân.

- Hí...

Hư không nhanh chóng bị chém ra một khe nứt rộng trăm trượng, không gian giống như bị chia thành hai nửa, sau đó là một tiếng nổ mạnh, phương viên vạn dặm được kiếm quang của Kỷ Trùng Tiêu bao phủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook