Chương 817: Cao thủ tụ tập (thượng,hạ)!
Ô Sơn
11/09/2013
Lý lão nói:
- Thần Hoàng tông đã liên hệ. Chúng ta tạm thời hồi đáp rằng không có quan hệ với chúng ta. Đám người Thanh Long, lão Ngưu, đều phỏng đoán là có người cố ý hãm hại chúng ta, khiến cho R quốc và chúng ta tử chiến với nhau.
Nghe thấy lời nói của Lý lão, Dương Thiên Lôi khẽ nhíu mày.
Lý Hàn Mai thân là thành viên trung tâm của sở nghiên cứu siêu nhiên, đương nhiên rõ ràng hành vi của nàng và Dương Thiên Lôi mấy ngày nay đã sớm vi phạm "quy tắc ẩn" này. Trước khi hành động, Lý Hàn Mai đã nói qua với Dương Thiên Lôi, chỉ có điều, Dương Thiên Lôi lại không thèm để ý mảy may.
- Thiên Lôi à... Gia gia biết, cháu muốn trút giận cho Mai Mai, chẳng lẽ gia gia không muốn trút giận cho Mai Mai sao? Nhưng chúng ta thân là một phần tử của Hoa Hạ, phải biết lấy đại cục làm trọng. Nếu đối phương cũng hành động với Hoa Hạ chúng ta như thế, chúng ta có thể đề phòng được sao?
Thấy Dương Thiên Lôi không nói lời nào, Lý lão nói tiếp.
- Chúng ta không cần phòng!
Làm cho Lý lão kinh ngạc chính là, Dương Thiên Lôi sau khi trầm mặc trong chốc lát, không ngờ thanh âm hững hờ nói.
- Không cần phòng?
- Bởi vì không bao lâu nữa, bọn hắn sẽ không còn có cơ hội xuất thủ.
Trong thanh âm hờ hững kia của Dương Thiên Lôi tràn ngập một sự tự tin, nói:
- Không quản lão nhân gia ngài tin hay không, cháu đều phải làm như vậy. Hơn nữa... Đây là chuyện riêng của cháu, không quan hệ đến Hoa Hạ. Bất quá, xin gia gia yên tâm, cháu sẽ không mang nguy hại đến cho Hoa Hạ. Cứ như vậy đi!
Dương Thiên Lôi nói xong, liền trực tiếp cúp điện thoại của Lý lão.
Lý lão ở đầu dây bên kia, râu tóc dựng ngược thở phì phỉ, ông ta là người ra sao? Cho dù Dương Thiên Lôi có thể cứu Lý Hàn Mai, cũng rất cường đại, nhưng còn chưa có người nào dám ở trước mặt ông ta hành xử như thế. Đây... Cũng quá không coi ông ta vào đâu.
Sau khi đi qua đi lại trong phòng mấy phút đồng hồ, trong ánh mắt Lý lão hiện lên một sự quyết đoán lạnh lùng, đột nhiên cầm lấy điện thoại, kết nối.
- Lão Ngưu!
- Đây!
- Một là không làm hai là làm tới bến. Đã có người 'vu oan' chúng ta, cũng không thể giải thích, vậy phóng tay làm đi. Tập trung toàn bộ tinh nhuệ, lập tức chạy tới R quốc. Tôi sẽ cho thành viên của Thanh Long cùng với thành viên ‘Hắc Long tổ', toàn bộ qua tới.
- Rõ!
Ngưu lão ở đầu dây bên kia, trầm giọng đáp.
Một lát sau, "Hắc Long tổ" và Thanh Long, cùng với Dương Thiên Lôi, thậm chí Lý Hàn Mai đều chưa từng nghe qua nhận được "mệnh lệnh tối cao", trong thời gian ngắn nhất tập hợp, trực tiếp vận dụng phi cơ tàng hình tiên tiến nhất của Hoa Hạ, bay tới R quốc.
Quân lệnh như núi!
Ngưu lão, Thanh Long cùng với Hắc Long tổ thần bí, ngay khi nhận được mệnh lệnh liền trực tiếp chấp hành, không hỏi vì sao.
Mặc dù trong lòng bọn có nghi hoặc và khó hiểu, nhưng bọn họ vẫn không hỏi.
Nghi hoặc, khó hiểu là bởi vì cho dù liên thủ thế lực ba phương, căn bản cũng không nắm chắc đấu lại Thần Hoàng tông trên bản thổ R quốc.
Thần Hoàng tông ở quốc gia nhỏ như con kiến này, có được quyền lực và địa vị tối thượng, là chưởng khống giả chân chính của R quốc, có thể điều động hết thảy lực lượng của R quốc, nó có thể giống như con chó điên bên cạnh con voi Hoa Hạ, thỉnh thoảng xuất thủ cắn người, còn có thể tồn tại đến bây giờ, cũng không phải Hoa Hạ không muốn tiêu diệt, mà là không có biện pháp. Bởi vậy có thể thấy được, Thần Hoàng tông mạnh mẽ cỡ nào.
Mà hiện tại mệnh lệnh Lý lão truyền đạt lại là như vậy!
Nhưng chính là bởi vì mệnh lệnh của Lý lão, bọn họ sẽ không chút do dự chấp hành, không tiếc hết thảy đại giới để hoàn thành nhiệm vụ, cho dù toàn bộ hy sinh cũng không từ nan.
Cúp điện thoại, Lý lão nhắm hai mắt lại, ước chừng mấy phút đồng hồ sau, hít một hơi thật sâu, đây có lẽ là một trong những quyết định anh minh nhất, cũng có thể là thất bại thảm hại nhất trong cuộc đời ông ta, ông ta biết, ba đại thế lực gồm Ngưu lão, Thanh Long cùng Hắc Long tổ ở trên bản thổ R quốc, nhiều nhất là tám lạng nửa cân với Thần Hoàng tông, thậm chí kém hơn một bậc, mấu chốt chân chính quyết định thắng bại, đó là Dương Thiên Lôi, một người trẻ tuổi mà ông ta căn bản không thể nhìn thấu.
Ông ta đang cược!
Sự tình phát triển đến loại tình trạng này, ông ta không thể không cược, vô luận Hoa Hạ thừa nhận hay không, sự tình xảy ra mấy ngày nay ở R quốc, đều bị đổ lên người Hoa Hạ, ông ta tin tưởng, không bao lâu nữa, Thần Hoàng tông chắc chắn sẽ trả đũa Hoa Hạ bằng hành động tương tự. Nếu đã như thế, không bằng chơi tới bến luôn.
Đêm đó, mười giờ!
"Thần Mã Điểu Xã" của thần đạo tượng trưng cho quốc gia, luôn luôn do quân đội R quốc đặc biệt quản lý. Dân chúng trong phạm vi vài dặm xung quanh hoàn toàn bị giới nghiêm, trong phạm vi trăm mét từ đại môn của Thần Mã Điểu Xã cho đến bên trong, có hai hàng người đứng sừng sững giống như pho tượng tay cầm katana tản ra khí tức cường đại, ước chừng hơn một ngàn người.
Hơn một ngàn người này, mặc dù giống như pho tượng, nhưng quanh thân lại tản ra chiến ý ngút trời, từng cỗ chiến ý dung hợp vào một chỗ, càng làm cho phạm vi vài dặm chung quanh đều ở trong một cỗ uy áp kinh khủng, một vài loài động vật nhỏ đã sớm hoảng sợ chạy ra tứ phía, cũng không dám tiếp cận mảy may.
Sưu!
Đúng lúc này, ngoài đại môn Thần Mã Điểu Xã, phía gần hai hàng đội ngũ nhất, bỗng nhiên truyền đến khí lưu dao động rất nhỏ, một đạo thân ảnh giống như quỷ mị từ hư không xuất hiện.
- Tham kiến phó tông chủ.
Hai gã đứng gần nhất dùng điểu ngữ trầm giọng nói, vô cùng cung kính.
- Tham kiến phó tông chủ!
Trong phút chốc, từng tiếng hô lớn lãnh liệt xen lẫn cung kính từ ngoài vào trong trước sau vang lên, ngàn người giống như pho tượng, nhất tề quỳ bái, ước chừng kéo dài hai phút mới xong, mà người đến thì cước bộ vững chãi như núi chầm chậm bước vào bên trong Thần Mã Điểu Xã, tay nắm lấy chuôi đao bên hông, ánh mắt bắn ra tinh quang bốn phía, làm cho người ta nhìn thấy không rét mà run, sau khi nhìn đến bảng hiệu cực lớn phía trên đầu tường của Thần Mã Điểu Xã, đã biến thành bốn chữ Hoa Hạ cứng cáp mạnh mẽ "rùa đen rút đầu", tức thì càng trở nên âm tàn, nhất là hàng chữ nhỏ phía dưới bốn chữ to kia càng làm cho người ta sôi gan "Điểu Hoàng tông, rạng sáng mai, không gặp không về. Nếu như các ngươi sợ, lão tử sẽ san Thần Mã Điểu Xã thành bình địa".
- Ba dát!
Oanh!
Theo một tiếng gầm lên của người đến, một đạo đao quang từ hư không xuất hiện, mọi người ở đây tuyệt đại đa số căn bản không nhìn thấy rõ phó tông chủ xuất thủ, nhưng bảng hiệu to lớn kia liền ầm vang một tiếng, biến thành ngàn vạn mảnh phiến, bay lả tả trên không trung, chậm rãi rơi xuống.
Chương 817: Cao thủ tụ tập (hạ)!
Một trong ba phó tông chủ của Thần Hoàng tông, Đằng Tỉnh Nhất Lang, một trong những cao thủ tuyệt đỉnh của Thần Hoàng tông.
- Phó tông chủ! Tông chủ có đến không?
Đúng lúc này, một lão giả trên đầu quấn khăn màu trắng, ngưng mắt nhìn người đến, tựa hồ có chút không yên hỏi. Trong toàn bộ mọi người ở đây ngoại trừ Đằng Tỉnh Nhất Lang vừa đến thì lão giả này có chức vị cao nhất, tu vi cũng gần bằng với Đằng Tỉnh Nhất Lang, có thể nói khác biệt không có mấy, tên là Tiền Điền Trực Thụ.
- Loại rác rưởi này cũng cần đến tông chủ xuất thủ sao? Tiền Điền Trực Thụ, ông thân là người phụ trách thủ đô, không ngờ lại để cho đối phương liên tục thị uy mấy lần mà không thể ngăn cản, mất hết mặt mũi của Thần Hoàng tông chúng ta.
Ánh mắt Đằng Tỉnh Nhất Lang lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiền Điền Trực Thụ, lạnh giọng nói.
- Phó tông chủ... Thứ cho tôi nói thẳng, xin ngài lập tức thông tri tông chủ tới đây. Tôi biết tu vi của ngài rất mạnh, nhưng đối phương tuyệt đối là cao thủ đứng đầu Hoa Hạ! Bằng không, thuộc hạ đã sớm tạ tội với Thần Hoàng.
Tiền Điền Trực Thụ trầm giọng nói.
- Ha ha ha... Rất mạnh sao? Hay là ông quá ngu ngốc rồi? Năm đó cạnh tranh chức vị phó tông chủ, không phải ông rất không phục sao? Hôm nay sẽ cho ông được kiến thức, Đằng Tỉnh Nhất Lang ta so với ông mạnh hơn gấp trăm lần.
Đằng Tỉnh Nhất Lang nói xong liền ngồi xếp bằng xuống, “hây” một tiếng, rút bảo đao mang theo quang mang rét lạnh ra, khẽ vuốt ve, không hề quan tâm đến Tiền Điền Trực Thụ sắc mặt đỏ bừng.
Phi cơ chiến đấu tàng hình tiên tiến nhất của Hoa Hạ, chở Ngưu lão, Thanh Long, Hắc Long, ba phương thế lực tổng cộng một trăm tinh anh chân chính, vô thanh vô tức đáp xuống ngoại ô cách thủ đô R quốc hơn trăm dặm. Cho dù bọn họ di chuyển với thời gian nhanh nhất thì khi đến R quốc cũng đã hơn mười một giờ đêm.
Ba mươi người sở nghiên cứu siêu nhiên, ba mươi thủ hạ của Thanh Long, bốn mươi người của Hắc Long tổ, kể cả Ngưu lão, Thanh Long cùng Hắc Long tổng cộng một trăm lẻ ba người.
Ngưu lão và Thanh Long, trong lần xung đột với Hiên Viên Kiếm Tông, quan hệ không được êm đẹp cho lắm đã có được một chút cải thiện. Nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi. Về phần Hắc Long, Ngưu lão và Thanh Long hoàn toàn không quen thuộc, số lần gặp mặt đều tương đối hạn chế. Hơn nữa, cả người Hắc Long đều được phủ kín dưới lớp áo đen, lộ ra bên ngoài chỉ có đôi mắt. Đồng thời người này từ đầu đến giờ không hề nói lời nào, không biết là câm điếc bẩm sinh hay bởi tính cách đã thế. Dù sao khi ở trên phi cơ chiến đấu, Thanh Long đã được cử làm đệ nhất thủ lĩnh của hành động lần này.
Đối với điều này Ngưu lão không hề có bất kỳ kiến nghị nào, ở phương diện mưu trí ông ta kém xa Thanh Long, điểm ấy, ông ta biết rõ. Mà Hắc Long càng không có bất kỳ dị nghị gì, tràn ngập trong hai mắt chỉ có sự tàn bạo và chiến ý, chiến ý băng lãnh thấu xương, loại băng lãnh này, cho dù là băng sơn nữ nhân Lý Hàn Mai căn bản không thể so sánh.
Hắc Long tổ, từ trước đến nay là lực lượng bí mật nhất của Hoa Hạ, dưới tình huống bình thường căn bản sẽ không vận dụng. Cũng chính vì như thế, cho dù là Ngưu lão và Thanh Long cũng chỉ biết đến sự tồn tại của Hắc Long tổ mà thôi, hiểu biết phi thường có hạn. Nhưng khí tức từ tản mát ra từ trên thân hình không hề cao lớn của Hắc Long, lại làm cho hai người vô cùng rõ ràng, thực lực của Hắc Long tuyệt đối không dưới hai người bọn họ.
Sưu sưu...
Sau khi xuống khỏi phi cơ chiến đấu, Thanh Long đã chế định xong kế hoạch tác chiến, chủ yếu là lợi dụng năng lực của "người vu oan", chỉ cần phía chính phủ Hoa Hạ còn chưa thừa nhận kéo dài thời gian thì bọn họ cũng sẽ không vội vàng xuất thủ. "Người vu oan" có khả năng sẽ tiếp tục hành động, điểm ấy không hề nghi ngờ. Bởi vì mục đích của "người vu oan" đơn giản là muốn khơi mào ác chiến giữa Hoa Hạ và R quốc, ngồi làm ngư ông đắc lợi.
Một khi đã như vậy, Thanh Long tự nhiên sẽ lợi dụng lực lượng của đối phương làm suy yếu một phần lực lượng của Thần Hoàng, do đó gia tăng xác suất thắng lợi của bọn họ.
Lực lượng của Thần Hoàng tông, Thanh Long và Ngưu lão đều có nhận biết sâu sắc. Nhất là tông chủ Thần Hoàng tông, cho dù là Thanh Long được xưng là đệ nhất cao thủ của Hoa Hạ, cũng không nắm chắc chiến thắng, nhất là trên bản thổ của R quốc, cơ hội chiến thắng e rằng ngay cả bốn thành cũng không đến.
Nguyên nhân là, tông chủ Thần Hoàng tông vốn có một thanh chí cao thần khí, yêu đao Diệu Pháp Thôn Chính.
Đây vốn là thần khí trấn tông của Thần Hoàng tông, ẩn chứa lực lượng cực kỳ khủng bố, đao xuất như vạn quỷ tề minh, giả thiên tế nhật, trên đời khó ai địch nổi.
Quan trọng nhất là, Thần Hoàng tông cực kỳ bí ẩn, cho đến hiện tại các thế lực đặc thù của các quốc gia đều không rõ ràng lắm sào huyệt của Thần Hoàng tông ở nơi nào. Cho nên, có thể biết độ khó khăn của nhiệm vụ này đến nhường nào.
- Thời gian không sai biệt lắm, còn không chuẩn bị sao!
Trong căn phong xa hoa của một khách sạn nào đó, Lý Hàn Mai tóc búi lên cao, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ màu đen, mặc hộ giáp màu đen bó sát người, sau khi ra khỏi phòng thay đồ nhìn thấy Dương Thiên Lôi vẫn chưa thay quần áo, đang ngồi bắt chéo chân xem TV, nói.
- Đi thôi, tôi đã chuẩn bị xong rồi.
Dương Thiên Lôi mỉm cười nói, đồng thời nhảy xuống giường.
- Cậu cứ như vậy mà đi sao?
Lý Hàn Mai khẽ nhíu mày.
- Không thể sao?
- Như thế thì tất cả mọi người đều biết là do cậu làm.
- Hắc hắc... Vốn đây là mục đích của tôi mà! Nếu ấn giấu bộ mặt đi thì còn ý nghĩa gì nữa. Tôi muốn dùng trận chiến với Thần Hoàng tông của R quốc để nói cho mọi người biết rằng, bất kể ai động đến nữ... của Dương Thiên Lôi tôi, đều sẽ phải chết.
Dương Thiên Lôi nói. Chỉ có điều, hai chữ "nữ nhân", mới nói ra một chữ "nữ" liền bị ánh mắt "hung tợn" của Lý Hàn Mai làm phải nuốt chữ còn lại vào mồm.
- Cô đừng nhìn tôi như vậy... Những gì tôi nói đều là thật, tôi không có khả năng lúc nào cũng dẫn Tuyết tỷ, Hiểu Phân và cô theo bên cạnh, cái loại lực lượng kia tôi cũng không thể sử dụng thường xuyên, cho nên, chỉ có như thế mới tạo thành tác dụng uy hiếp. Bằng không, lần này, cũng chỉ là báo thù cho cô mà thôi.
Dương Thiên Lôi nói.
- Đi thôi!
Nói xong, Dương Thiên Lôi trực tiếp kéo tay Lý Hàn Mai, trong phút chốc, hai người liền biến mất khỏi phòng lặng yên không một tiếng động.
Lăng không phi hành!
Không sử dụng lực lượng của bản thân, Dương Thiên Lôi liền mượn dùng thiên địa chi lực, mang theo Lý Hàn Mai bay về phía Thần Mã Điểu Xã.
- Thần Hoàng tông đã liên hệ. Chúng ta tạm thời hồi đáp rằng không có quan hệ với chúng ta. Đám người Thanh Long, lão Ngưu, đều phỏng đoán là có người cố ý hãm hại chúng ta, khiến cho R quốc và chúng ta tử chiến với nhau.
Nghe thấy lời nói của Lý lão, Dương Thiên Lôi khẽ nhíu mày.
Lý Hàn Mai thân là thành viên trung tâm của sở nghiên cứu siêu nhiên, đương nhiên rõ ràng hành vi của nàng và Dương Thiên Lôi mấy ngày nay đã sớm vi phạm "quy tắc ẩn" này. Trước khi hành động, Lý Hàn Mai đã nói qua với Dương Thiên Lôi, chỉ có điều, Dương Thiên Lôi lại không thèm để ý mảy may.
- Thiên Lôi à... Gia gia biết, cháu muốn trút giận cho Mai Mai, chẳng lẽ gia gia không muốn trút giận cho Mai Mai sao? Nhưng chúng ta thân là một phần tử của Hoa Hạ, phải biết lấy đại cục làm trọng. Nếu đối phương cũng hành động với Hoa Hạ chúng ta như thế, chúng ta có thể đề phòng được sao?
Thấy Dương Thiên Lôi không nói lời nào, Lý lão nói tiếp.
- Chúng ta không cần phòng!
Làm cho Lý lão kinh ngạc chính là, Dương Thiên Lôi sau khi trầm mặc trong chốc lát, không ngờ thanh âm hững hờ nói.
- Không cần phòng?
- Bởi vì không bao lâu nữa, bọn hắn sẽ không còn có cơ hội xuất thủ.
Trong thanh âm hờ hững kia của Dương Thiên Lôi tràn ngập một sự tự tin, nói:
- Không quản lão nhân gia ngài tin hay không, cháu đều phải làm như vậy. Hơn nữa... Đây là chuyện riêng của cháu, không quan hệ đến Hoa Hạ. Bất quá, xin gia gia yên tâm, cháu sẽ không mang nguy hại đến cho Hoa Hạ. Cứ như vậy đi!
Dương Thiên Lôi nói xong, liền trực tiếp cúp điện thoại của Lý lão.
Lý lão ở đầu dây bên kia, râu tóc dựng ngược thở phì phỉ, ông ta là người ra sao? Cho dù Dương Thiên Lôi có thể cứu Lý Hàn Mai, cũng rất cường đại, nhưng còn chưa có người nào dám ở trước mặt ông ta hành xử như thế. Đây... Cũng quá không coi ông ta vào đâu.
Sau khi đi qua đi lại trong phòng mấy phút đồng hồ, trong ánh mắt Lý lão hiện lên một sự quyết đoán lạnh lùng, đột nhiên cầm lấy điện thoại, kết nối.
- Lão Ngưu!
- Đây!
- Một là không làm hai là làm tới bến. Đã có người 'vu oan' chúng ta, cũng không thể giải thích, vậy phóng tay làm đi. Tập trung toàn bộ tinh nhuệ, lập tức chạy tới R quốc. Tôi sẽ cho thành viên của Thanh Long cùng với thành viên ‘Hắc Long tổ', toàn bộ qua tới.
- Rõ!
Ngưu lão ở đầu dây bên kia, trầm giọng đáp.
Một lát sau, "Hắc Long tổ" và Thanh Long, cùng với Dương Thiên Lôi, thậm chí Lý Hàn Mai đều chưa từng nghe qua nhận được "mệnh lệnh tối cao", trong thời gian ngắn nhất tập hợp, trực tiếp vận dụng phi cơ tàng hình tiên tiến nhất của Hoa Hạ, bay tới R quốc.
Quân lệnh như núi!
Ngưu lão, Thanh Long cùng với Hắc Long tổ thần bí, ngay khi nhận được mệnh lệnh liền trực tiếp chấp hành, không hỏi vì sao.
Mặc dù trong lòng bọn có nghi hoặc và khó hiểu, nhưng bọn họ vẫn không hỏi.
Nghi hoặc, khó hiểu là bởi vì cho dù liên thủ thế lực ba phương, căn bản cũng không nắm chắc đấu lại Thần Hoàng tông trên bản thổ R quốc.
Thần Hoàng tông ở quốc gia nhỏ như con kiến này, có được quyền lực và địa vị tối thượng, là chưởng khống giả chân chính của R quốc, có thể điều động hết thảy lực lượng của R quốc, nó có thể giống như con chó điên bên cạnh con voi Hoa Hạ, thỉnh thoảng xuất thủ cắn người, còn có thể tồn tại đến bây giờ, cũng không phải Hoa Hạ không muốn tiêu diệt, mà là không có biện pháp. Bởi vậy có thể thấy được, Thần Hoàng tông mạnh mẽ cỡ nào.
Mà hiện tại mệnh lệnh Lý lão truyền đạt lại là như vậy!
Nhưng chính là bởi vì mệnh lệnh của Lý lão, bọn họ sẽ không chút do dự chấp hành, không tiếc hết thảy đại giới để hoàn thành nhiệm vụ, cho dù toàn bộ hy sinh cũng không từ nan.
Cúp điện thoại, Lý lão nhắm hai mắt lại, ước chừng mấy phút đồng hồ sau, hít một hơi thật sâu, đây có lẽ là một trong những quyết định anh minh nhất, cũng có thể là thất bại thảm hại nhất trong cuộc đời ông ta, ông ta biết, ba đại thế lực gồm Ngưu lão, Thanh Long cùng Hắc Long tổ ở trên bản thổ R quốc, nhiều nhất là tám lạng nửa cân với Thần Hoàng tông, thậm chí kém hơn một bậc, mấu chốt chân chính quyết định thắng bại, đó là Dương Thiên Lôi, một người trẻ tuổi mà ông ta căn bản không thể nhìn thấu.
Ông ta đang cược!
Sự tình phát triển đến loại tình trạng này, ông ta không thể không cược, vô luận Hoa Hạ thừa nhận hay không, sự tình xảy ra mấy ngày nay ở R quốc, đều bị đổ lên người Hoa Hạ, ông ta tin tưởng, không bao lâu nữa, Thần Hoàng tông chắc chắn sẽ trả đũa Hoa Hạ bằng hành động tương tự. Nếu đã như thế, không bằng chơi tới bến luôn.
Đêm đó, mười giờ!
"Thần Mã Điểu Xã" của thần đạo tượng trưng cho quốc gia, luôn luôn do quân đội R quốc đặc biệt quản lý. Dân chúng trong phạm vi vài dặm xung quanh hoàn toàn bị giới nghiêm, trong phạm vi trăm mét từ đại môn của Thần Mã Điểu Xã cho đến bên trong, có hai hàng người đứng sừng sững giống như pho tượng tay cầm katana tản ra khí tức cường đại, ước chừng hơn một ngàn người.
Hơn một ngàn người này, mặc dù giống như pho tượng, nhưng quanh thân lại tản ra chiến ý ngút trời, từng cỗ chiến ý dung hợp vào một chỗ, càng làm cho phạm vi vài dặm chung quanh đều ở trong một cỗ uy áp kinh khủng, một vài loài động vật nhỏ đã sớm hoảng sợ chạy ra tứ phía, cũng không dám tiếp cận mảy may.
Sưu!
Đúng lúc này, ngoài đại môn Thần Mã Điểu Xã, phía gần hai hàng đội ngũ nhất, bỗng nhiên truyền đến khí lưu dao động rất nhỏ, một đạo thân ảnh giống như quỷ mị từ hư không xuất hiện.
- Tham kiến phó tông chủ.
Hai gã đứng gần nhất dùng điểu ngữ trầm giọng nói, vô cùng cung kính.
- Tham kiến phó tông chủ!
Trong phút chốc, từng tiếng hô lớn lãnh liệt xen lẫn cung kính từ ngoài vào trong trước sau vang lên, ngàn người giống như pho tượng, nhất tề quỳ bái, ước chừng kéo dài hai phút mới xong, mà người đến thì cước bộ vững chãi như núi chầm chậm bước vào bên trong Thần Mã Điểu Xã, tay nắm lấy chuôi đao bên hông, ánh mắt bắn ra tinh quang bốn phía, làm cho người ta nhìn thấy không rét mà run, sau khi nhìn đến bảng hiệu cực lớn phía trên đầu tường của Thần Mã Điểu Xã, đã biến thành bốn chữ Hoa Hạ cứng cáp mạnh mẽ "rùa đen rút đầu", tức thì càng trở nên âm tàn, nhất là hàng chữ nhỏ phía dưới bốn chữ to kia càng làm cho người ta sôi gan "Điểu Hoàng tông, rạng sáng mai, không gặp không về. Nếu như các ngươi sợ, lão tử sẽ san Thần Mã Điểu Xã thành bình địa".
- Ba dát!
Oanh!
Theo một tiếng gầm lên của người đến, một đạo đao quang từ hư không xuất hiện, mọi người ở đây tuyệt đại đa số căn bản không nhìn thấy rõ phó tông chủ xuất thủ, nhưng bảng hiệu to lớn kia liền ầm vang một tiếng, biến thành ngàn vạn mảnh phiến, bay lả tả trên không trung, chậm rãi rơi xuống.
Chương 817: Cao thủ tụ tập (hạ)!
Một trong ba phó tông chủ của Thần Hoàng tông, Đằng Tỉnh Nhất Lang, một trong những cao thủ tuyệt đỉnh của Thần Hoàng tông.
- Phó tông chủ! Tông chủ có đến không?
Đúng lúc này, một lão giả trên đầu quấn khăn màu trắng, ngưng mắt nhìn người đến, tựa hồ có chút không yên hỏi. Trong toàn bộ mọi người ở đây ngoại trừ Đằng Tỉnh Nhất Lang vừa đến thì lão giả này có chức vị cao nhất, tu vi cũng gần bằng với Đằng Tỉnh Nhất Lang, có thể nói khác biệt không có mấy, tên là Tiền Điền Trực Thụ.
- Loại rác rưởi này cũng cần đến tông chủ xuất thủ sao? Tiền Điền Trực Thụ, ông thân là người phụ trách thủ đô, không ngờ lại để cho đối phương liên tục thị uy mấy lần mà không thể ngăn cản, mất hết mặt mũi của Thần Hoàng tông chúng ta.
Ánh mắt Đằng Tỉnh Nhất Lang lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiền Điền Trực Thụ, lạnh giọng nói.
- Phó tông chủ... Thứ cho tôi nói thẳng, xin ngài lập tức thông tri tông chủ tới đây. Tôi biết tu vi của ngài rất mạnh, nhưng đối phương tuyệt đối là cao thủ đứng đầu Hoa Hạ! Bằng không, thuộc hạ đã sớm tạ tội với Thần Hoàng.
Tiền Điền Trực Thụ trầm giọng nói.
- Ha ha ha... Rất mạnh sao? Hay là ông quá ngu ngốc rồi? Năm đó cạnh tranh chức vị phó tông chủ, không phải ông rất không phục sao? Hôm nay sẽ cho ông được kiến thức, Đằng Tỉnh Nhất Lang ta so với ông mạnh hơn gấp trăm lần.
Đằng Tỉnh Nhất Lang nói xong liền ngồi xếp bằng xuống, “hây” một tiếng, rút bảo đao mang theo quang mang rét lạnh ra, khẽ vuốt ve, không hề quan tâm đến Tiền Điền Trực Thụ sắc mặt đỏ bừng.
Phi cơ chiến đấu tàng hình tiên tiến nhất của Hoa Hạ, chở Ngưu lão, Thanh Long, Hắc Long, ba phương thế lực tổng cộng một trăm tinh anh chân chính, vô thanh vô tức đáp xuống ngoại ô cách thủ đô R quốc hơn trăm dặm. Cho dù bọn họ di chuyển với thời gian nhanh nhất thì khi đến R quốc cũng đã hơn mười một giờ đêm.
Ba mươi người sở nghiên cứu siêu nhiên, ba mươi thủ hạ của Thanh Long, bốn mươi người của Hắc Long tổ, kể cả Ngưu lão, Thanh Long cùng Hắc Long tổng cộng một trăm lẻ ba người.
Ngưu lão và Thanh Long, trong lần xung đột với Hiên Viên Kiếm Tông, quan hệ không được êm đẹp cho lắm đã có được một chút cải thiện. Nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi. Về phần Hắc Long, Ngưu lão và Thanh Long hoàn toàn không quen thuộc, số lần gặp mặt đều tương đối hạn chế. Hơn nữa, cả người Hắc Long đều được phủ kín dưới lớp áo đen, lộ ra bên ngoài chỉ có đôi mắt. Đồng thời người này từ đầu đến giờ không hề nói lời nào, không biết là câm điếc bẩm sinh hay bởi tính cách đã thế. Dù sao khi ở trên phi cơ chiến đấu, Thanh Long đã được cử làm đệ nhất thủ lĩnh của hành động lần này.
Đối với điều này Ngưu lão không hề có bất kỳ kiến nghị nào, ở phương diện mưu trí ông ta kém xa Thanh Long, điểm ấy, ông ta biết rõ. Mà Hắc Long càng không có bất kỳ dị nghị gì, tràn ngập trong hai mắt chỉ có sự tàn bạo và chiến ý, chiến ý băng lãnh thấu xương, loại băng lãnh này, cho dù là băng sơn nữ nhân Lý Hàn Mai căn bản không thể so sánh.
Hắc Long tổ, từ trước đến nay là lực lượng bí mật nhất của Hoa Hạ, dưới tình huống bình thường căn bản sẽ không vận dụng. Cũng chính vì như thế, cho dù là Ngưu lão và Thanh Long cũng chỉ biết đến sự tồn tại của Hắc Long tổ mà thôi, hiểu biết phi thường có hạn. Nhưng khí tức từ tản mát ra từ trên thân hình không hề cao lớn của Hắc Long, lại làm cho hai người vô cùng rõ ràng, thực lực của Hắc Long tuyệt đối không dưới hai người bọn họ.
Sưu sưu...
Sau khi xuống khỏi phi cơ chiến đấu, Thanh Long đã chế định xong kế hoạch tác chiến, chủ yếu là lợi dụng năng lực của "người vu oan", chỉ cần phía chính phủ Hoa Hạ còn chưa thừa nhận kéo dài thời gian thì bọn họ cũng sẽ không vội vàng xuất thủ. "Người vu oan" có khả năng sẽ tiếp tục hành động, điểm ấy không hề nghi ngờ. Bởi vì mục đích của "người vu oan" đơn giản là muốn khơi mào ác chiến giữa Hoa Hạ và R quốc, ngồi làm ngư ông đắc lợi.
Một khi đã như vậy, Thanh Long tự nhiên sẽ lợi dụng lực lượng của đối phương làm suy yếu một phần lực lượng của Thần Hoàng, do đó gia tăng xác suất thắng lợi của bọn họ.
Lực lượng của Thần Hoàng tông, Thanh Long và Ngưu lão đều có nhận biết sâu sắc. Nhất là tông chủ Thần Hoàng tông, cho dù là Thanh Long được xưng là đệ nhất cao thủ của Hoa Hạ, cũng không nắm chắc chiến thắng, nhất là trên bản thổ của R quốc, cơ hội chiến thắng e rằng ngay cả bốn thành cũng không đến.
Nguyên nhân là, tông chủ Thần Hoàng tông vốn có một thanh chí cao thần khí, yêu đao Diệu Pháp Thôn Chính.
Đây vốn là thần khí trấn tông của Thần Hoàng tông, ẩn chứa lực lượng cực kỳ khủng bố, đao xuất như vạn quỷ tề minh, giả thiên tế nhật, trên đời khó ai địch nổi.
Quan trọng nhất là, Thần Hoàng tông cực kỳ bí ẩn, cho đến hiện tại các thế lực đặc thù của các quốc gia đều không rõ ràng lắm sào huyệt của Thần Hoàng tông ở nơi nào. Cho nên, có thể biết độ khó khăn của nhiệm vụ này đến nhường nào.
- Thời gian không sai biệt lắm, còn không chuẩn bị sao!
Trong căn phong xa hoa của một khách sạn nào đó, Lý Hàn Mai tóc búi lên cao, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ màu đen, mặc hộ giáp màu đen bó sát người, sau khi ra khỏi phòng thay đồ nhìn thấy Dương Thiên Lôi vẫn chưa thay quần áo, đang ngồi bắt chéo chân xem TV, nói.
- Đi thôi, tôi đã chuẩn bị xong rồi.
Dương Thiên Lôi mỉm cười nói, đồng thời nhảy xuống giường.
- Cậu cứ như vậy mà đi sao?
Lý Hàn Mai khẽ nhíu mày.
- Không thể sao?
- Như thế thì tất cả mọi người đều biết là do cậu làm.
- Hắc hắc... Vốn đây là mục đích của tôi mà! Nếu ấn giấu bộ mặt đi thì còn ý nghĩa gì nữa. Tôi muốn dùng trận chiến với Thần Hoàng tông của R quốc để nói cho mọi người biết rằng, bất kể ai động đến nữ... của Dương Thiên Lôi tôi, đều sẽ phải chết.
Dương Thiên Lôi nói. Chỉ có điều, hai chữ "nữ nhân", mới nói ra một chữ "nữ" liền bị ánh mắt "hung tợn" của Lý Hàn Mai làm phải nuốt chữ còn lại vào mồm.
- Cô đừng nhìn tôi như vậy... Những gì tôi nói đều là thật, tôi không có khả năng lúc nào cũng dẫn Tuyết tỷ, Hiểu Phân và cô theo bên cạnh, cái loại lực lượng kia tôi cũng không thể sử dụng thường xuyên, cho nên, chỉ có như thế mới tạo thành tác dụng uy hiếp. Bằng không, lần này, cũng chỉ là báo thù cho cô mà thôi.
Dương Thiên Lôi nói.
- Đi thôi!
Nói xong, Dương Thiên Lôi trực tiếp kéo tay Lý Hàn Mai, trong phút chốc, hai người liền biến mất khỏi phòng lặng yên không một tiếng động.
Lăng không phi hành!
Không sử dụng lực lượng của bản thân, Dương Thiên Lôi liền mượn dùng thiên địa chi lực, mang theo Lý Hàn Mai bay về phía Thần Mã Điểu Xã.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.