Chương 540: Chính thức có được
Ô Sơn
17/03/2013
Ý nghĩa của Bách Thế Luân Hồi là gì? Dương Thiên Lôi rất rõ, mẫu thân hắn cũng Bách Thế Luân Hồi, phụ thân trên danh nghĩa của hắn, chính là bi kịch khi mẫu thân trải qua Bách Thế Luân Hồi, tuy bọn họ đã quên, nhưng nó vẫn là bi kịch. Ít nhất, Dương Thiên Lôi quyết không để chuyện này phát sinh trên người của mình. Cho nên, thời điểm Tiêu Như Mộng khẳng định, tất cả ý niệm kiều diễm trong nội tâm Dương Thiên Lôi đã biến mất, mà biến thành một cổ hào khí, hai tay nắm chặt bả vai của Nguyễn Hi Vũ! Chân Thần Cảnh thì thế nào? Dù là Chí Cao Thần, Dương Thiên Lôi cũng không buông tha!
- Thiên Lôi, ngươi nhẹ một chút...
Nguyễn Hi Vũ lại ôm chặt lấy Dương Thiên Lôi, nói ra:
- Ta vừa mới nói, ta vĩnh viễn là Tiêu Như Mộng trong lòng của ngươi, Nguyễn Hi Vũ... Là ta đã chặt đứt luân hồi, hiện tại ta chính là ta.
- Chặt đứt?
Tâm tình khẩn trương của Dương Thiên Lôi buông lỏng một hơi, trong lòng tràn ngập yêu thương ôm lấy Nguyễn Hi Vũ, nói:
- Vì sao chặt đứt? Ngươi khôi phục chân thân, chính lànChân Thần Cảnh! Chỉ cần cảm tình chúng ta còn, tu vi cao thấp có là gì? Chẳng lẽ ta lại là người tự ti sao?
- Thiên Lôi, ngươi không hiểu... Nếu như... Nếu như khôi phục chân thân, ta đúng là Chân Thần Cảnh, nhưng trí nhớ đời này, sẽ biến thành một đoạn kinh nghiệm trong dòng chảy luân hồi, nó sẽ không thể chiếm vị trí chủ đạo, thậm chí... Thậm chí sẽ bị xem là một đoạn ký ức nhiễu loạn và cần bị xóa đi...
- Ta hiểu!
Dương Thiên Lôi ngốc trệ đúng một phút, ôm lấy Nguyễn Hi Vũ vào lòng.
Lúc này, tâm tình của Dương Thiên Lôi cảm động đến không cách nào hình dung được.
Tiêu Như Mộng, đã từng là sư phụ, là sư phụ đã từng muốn luyện hóa mình. Nhưng trong quá trình hai người tiếp xúc, trùng hợp, mình rất háo sắc, ngay từ đầu, hắn không biết tình huống này, bị sư phụ mỹ nữ làm như vô tình ý, nhưng lại cố tình trêu đùa, sau đó sinh ra dục vọng chinh phục rất mãnh liệt, chính loại dục vọng này, cho nên dù ở đâu Dương Thiên Lôi cũng nghĩ tới Tiêu Như Mộng, sau khi Tiêu Như Mộng chết bốn trăm năm, thiện tâm tỉnh lại, dù sống hay đã chết, cảm tình của hai người biến hóa một cáchvi diệu, làm cho Dương Thiên Lôi chính thức yêu nàng...
Không hề nghi ngờ, tình cảm của Dương Thiên Lôi và Tiêu Như Mộng, là khúc triết nhất trong chúng nữ. Có thể nói, cũng vì Dương Thiên Lôi trả giá tối đa, lo lắng tối đa, thương cảm tối đa. Đã biến thành kinh nghiệm đau đớn nhất đời nàng, thậm chí nếu không cho Dương Thiên Lôi thì hắn sẽ biến thành đau lòng.
Hào khí trùng thiên!
Lúc này, Dương Thiên Lôi đã hiểu, nếu Nguyễn Hi Vũ không buông tha luân hồi, mà khôi phục chân thân, chỉ sợ hắn sẽ đối mặt với tình cảnh mất đi Tiêu Như Mộng vĩnh viễn! Dù tương lai có một ngày, hắn đạt tới độ cao, đạt được Nguyễn Hi Vũ lần nữa, thì đó cũng là một đoạn cảm tình khác, hoàn toàn khác với Nguyễn Hi Vũ lúc này!
Điều này đã không còn ý nghĩa!
Mà bây giờ, Nguyễn Hi Vũ đã vì hắn mà buông tha tu vi Chân Thần Cảnh mà bất cứ tu luyện giả này cũng ước mơ, buông tha cho tất cả, vì nàng lựa chọn chặt bỏ Bách ThếLuân Hồi!
Có thể không cảm động sao?
Nguyễn Hi Vũ lo lắng Dương Thiên Lôi tiếp tục hỏi tiếp, cho nên, nàng chủ động hôn lên môi của Dương Thiên Lôi.
Một lát sau, hai người lâm vào màn hôn nhau thắm thiết.
Đã từng vô số lần va chạm tại biên giới, nhưng vì cấm chế, cho nên hai người chưa bao giờ giao hòa chính thức, hỏa diễm trong nội tâm, lập tức bị đốt lên một cách triệt để!
Đạo bào, nội y, nhanh chóng được cởi ra, nằm vương vãi trên mặt đất.
Dương Thiên Lôi như ngựa quen đường cũ, hai tay du động trên da thịt bóng láng như mở dê của Nguyễn Hi Vũ, cảm thụ được thân thể ấm áp mềm mại và tràn đầy mị hoặc này, hôn hít hai điểm đỏ tươi trên kiều đồn cao vút.
Chỉ một lát sau, Nguyễn Hi Vũ liên tục thở gấp, bao nhiêu năm, mỗi lần đều trận trụi, mỗi lần như thế đều bị dục hỏa thiêu đốt, nàng còn khát vọng hơn cả Dương Thiên Lôi!
Nữ nhân cũng là người, cho nên cũng có dục vọng.
Nhất là, vô số lần chơi lửa với Dương Thiên Lôi, nhưng vẫn không cách nào làm thỏa mãn nàng, có thể không khát vọng sao?
Lúc này, cái gì khí tức nữ thần, tất cả đều là vô nghĩa!
Trước mặt nam nhân mà mình yêu mến, nàng chỉ muốn giao chính mình cho hắn!
Dương Thiên Lôi tiếp tục khiêu khích, làm cho Nguyễn Hi Vũ bị thiêu đốt một cách triệt để, Nguyễn Hi Vũ xoay người đè Dương Thiên Lôi xuống, cưỡi người Dương Thiên Lôi!
Cầm chặt khúc côn nóng hổi như bị lửa thiêu đốt kia, lông mày nàng khẽ nhíu, đặt trước nơi hoài bích (còn trình) của mình, nhấn xuống!
Dương Thiên Lôi hưng phấn khi nhìn thấy Nguyễn Hi Vũ còn điên cuồng hơn cả mình.
Nhìn hai ngọn núi tuyết trắng đang lắc lư trước mặt của mình, lại nhìn vòng eo nhỏ nhắn, nhìn cặp mông tròn trịa và vùng rừng rậm nhiệt đới đang ở trước mặt.
Rốt cục, Dương Thiên Lôi cảm thấy rất ấm áp, nhẹ nhàng mâu thuẫn, từ từ ấn xuống!
Lúcnày, trong đầu Dương Thiên Lôi hiện ra hình ảnh mỗi lần thăm dò ngày xưa, đều bị cái cấm chế chết tiệt kia cản trở, hiện giờ, nó xuất hiện không?
Không có!
Nguyễn Hi Vũ cau mày, thời điểm dùng sức ấn xuống, rốt cục, Dương Thiên Lôi mình như bị một cái chăn ấm áp bao phủ!
Lúc này!
Hắn đã chính thức có được nàng!
Rốt cuộc nàng đã chính thức trở thành nữ nhân của hắn!
Sau khi dừng lại khoảng một phút đồng hồ, lúc này Nguyễn Hi Vũ mới từ từ dùng sức vặn vẹo bờ eo của mình.
Thời gian qua đi, Nguyễn Hi Vũ càng ngày càng đầu nhập vào trong đó, vòng eo lên xuống càng lúc càng nhanh, Dương Thiên Lôi cũng nhịn không được mà phát ra tiếng rên rỉ, cùng tràng cảnh Nguyễn Hi Vũ thở gấp tạo thành một hình ảnh kiều diễm!
Rốt cục, Dương Thiên Lôi vẫn không thỏa mãn được dù Nguyễn Hi Vũ đang điên cuồng, nghiêng người đè Nguyễn Hi Vũ xuống dưới.
Nam nhân, phải là ngươi nắm thế chủ động tuyệt đối, mới có thêN̉ đưa cuộc vui đến điểm cực khoái!
Trong chốc lát, bị Dương Thiên Lôi công kích liên tục, Nguyễn Hi Vũ đã cất ra tiếng rên rỉ động lòng người!
Không có bất cứ hoa mỹ nào, chỉ có công kích đơn giản và trực tiếp nhất.
Một lần, lại lặp lại một lần!
Không có khởi động Âm Dương Niết Bàn Kinh, bọn họ cứ như thế, làm đối phương đạt tận cùng của khoái cảm!
Không biết tiếp tục bao lâu, Nguyễn Hi Vũ đã co rút nhiều lần, cuối cùng cũng kiệt sức, cho đến lúc này, Dương Thiên Lôi không thể không khởi động Âm Dương Niết Bàn Kinh!
Sau khi tuần hoàn một chu thiên, Dương Thiên Lôi thành công lĩnh ngộ ảo diệu bích chướng Thần Đạo Tứ cấp đỉnh phong từ Nguyễn Hi Vũ!
Không thể không nói, từ khi không chế Âm Dương Niết Bàn Kinh đến nay, chỉ có Nguyễn Hi Vũ mới là đối tượng giúp Dương Thiên Lôi tăng cảnh giới. Còn với chúng nữ còn lại, đều là đối tượng mà Dương Thiên Lôi quán thâu ảo diệu bích chướng!
- Thiên Lôi, ngươi nhẹ một chút...
Nguyễn Hi Vũ lại ôm chặt lấy Dương Thiên Lôi, nói ra:
- Ta vừa mới nói, ta vĩnh viễn là Tiêu Như Mộng trong lòng của ngươi, Nguyễn Hi Vũ... Là ta đã chặt đứt luân hồi, hiện tại ta chính là ta.
- Chặt đứt?
Tâm tình khẩn trương của Dương Thiên Lôi buông lỏng một hơi, trong lòng tràn ngập yêu thương ôm lấy Nguyễn Hi Vũ, nói:
- Vì sao chặt đứt? Ngươi khôi phục chân thân, chính lànChân Thần Cảnh! Chỉ cần cảm tình chúng ta còn, tu vi cao thấp có là gì? Chẳng lẽ ta lại là người tự ti sao?
- Thiên Lôi, ngươi không hiểu... Nếu như... Nếu như khôi phục chân thân, ta đúng là Chân Thần Cảnh, nhưng trí nhớ đời này, sẽ biến thành một đoạn kinh nghiệm trong dòng chảy luân hồi, nó sẽ không thể chiếm vị trí chủ đạo, thậm chí... Thậm chí sẽ bị xem là một đoạn ký ức nhiễu loạn và cần bị xóa đi...
- Ta hiểu!
Dương Thiên Lôi ngốc trệ đúng một phút, ôm lấy Nguyễn Hi Vũ vào lòng.
Lúc này, tâm tình của Dương Thiên Lôi cảm động đến không cách nào hình dung được.
Tiêu Như Mộng, đã từng là sư phụ, là sư phụ đã từng muốn luyện hóa mình. Nhưng trong quá trình hai người tiếp xúc, trùng hợp, mình rất háo sắc, ngay từ đầu, hắn không biết tình huống này, bị sư phụ mỹ nữ làm như vô tình ý, nhưng lại cố tình trêu đùa, sau đó sinh ra dục vọng chinh phục rất mãnh liệt, chính loại dục vọng này, cho nên dù ở đâu Dương Thiên Lôi cũng nghĩ tới Tiêu Như Mộng, sau khi Tiêu Như Mộng chết bốn trăm năm, thiện tâm tỉnh lại, dù sống hay đã chết, cảm tình của hai người biến hóa một cáchvi diệu, làm cho Dương Thiên Lôi chính thức yêu nàng...
Không hề nghi ngờ, tình cảm của Dương Thiên Lôi và Tiêu Như Mộng, là khúc triết nhất trong chúng nữ. Có thể nói, cũng vì Dương Thiên Lôi trả giá tối đa, lo lắng tối đa, thương cảm tối đa. Đã biến thành kinh nghiệm đau đớn nhất đời nàng, thậm chí nếu không cho Dương Thiên Lôi thì hắn sẽ biến thành đau lòng.
Hào khí trùng thiên!
Lúc này, Dương Thiên Lôi đã hiểu, nếu Nguyễn Hi Vũ không buông tha luân hồi, mà khôi phục chân thân, chỉ sợ hắn sẽ đối mặt với tình cảnh mất đi Tiêu Như Mộng vĩnh viễn! Dù tương lai có một ngày, hắn đạt tới độ cao, đạt được Nguyễn Hi Vũ lần nữa, thì đó cũng là một đoạn cảm tình khác, hoàn toàn khác với Nguyễn Hi Vũ lúc này!
Điều này đã không còn ý nghĩa!
Mà bây giờ, Nguyễn Hi Vũ đã vì hắn mà buông tha tu vi Chân Thần Cảnh mà bất cứ tu luyện giả này cũng ước mơ, buông tha cho tất cả, vì nàng lựa chọn chặt bỏ Bách ThếLuân Hồi!
Có thể không cảm động sao?
Nguyễn Hi Vũ lo lắng Dương Thiên Lôi tiếp tục hỏi tiếp, cho nên, nàng chủ động hôn lên môi của Dương Thiên Lôi.
Một lát sau, hai người lâm vào màn hôn nhau thắm thiết.
Đã từng vô số lần va chạm tại biên giới, nhưng vì cấm chế, cho nên hai người chưa bao giờ giao hòa chính thức, hỏa diễm trong nội tâm, lập tức bị đốt lên một cách triệt để!
Đạo bào, nội y, nhanh chóng được cởi ra, nằm vương vãi trên mặt đất.
Dương Thiên Lôi như ngựa quen đường cũ, hai tay du động trên da thịt bóng láng như mở dê của Nguyễn Hi Vũ, cảm thụ được thân thể ấm áp mềm mại và tràn đầy mị hoặc này, hôn hít hai điểm đỏ tươi trên kiều đồn cao vút.
Chỉ một lát sau, Nguyễn Hi Vũ liên tục thở gấp, bao nhiêu năm, mỗi lần đều trận trụi, mỗi lần như thế đều bị dục hỏa thiêu đốt, nàng còn khát vọng hơn cả Dương Thiên Lôi!
Nữ nhân cũng là người, cho nên cũng có dục vọng.
Nhất là, vô số lần chơi lửa với Dương Thiên Lôi, nhưng vẫn không cách nào làm thỏa mãn nàng, có thể không khát vọng sao?
Lúc này, cái gì khí tức nữ thần, tất cả đều là vô nghĩa!
Trước mặt nam nhân mà mình yêu mến, nàng chỉ muốn giao chính mình cho hắn!
Dương Thiên Lôi tiếp tục khiêu khích, làm cho Nguyễn Hi Vũ bị thiêu đốt một cách triệt để, Nguyễn Hi Vũ xoay người đè Dương Thiên Lôi xuống, cưỡi người Dương Thiên Lôi!
Cầm chặt khúc côn nóng hổi như bị lửa thiêu đốt kia, lông mày nàng khẽ nhíu, đặt trước nơi hoài bích (còn trình) của mình, nhấn xuống!
Dương Thiên Lôi hưng phấn khi nhìn thấy Nguyễn Hi Vũ còn điên cuồng hơn cả mình.
Nhìn hai ngọn núi tuyết trắng đang lắc lư trước mặt của mình, lại nhìn vòng eo nhỏ nhắn, nhìn cặp mông tròn trịa và vùng rừng rậm nhiệt đới đang ở trước mặt.
Rốt cục, Dương Thiên Lôi cảm thấy rất ấm áp, nhẹ nhàng mâu thuẫn, từ từ ấn xuống!
Lúcnày, trong đầu Dương Thiên Lôi hiện ra hình ảnh mỗi lần thăm dò ngày xưa, đều bị cái cấm chế chết tiệt kia cản trở, hiện giờ, nó xuất hiện không?
Không có!
Nguyễn Hi Vũ cau mày, thời điểm dùng sức ấn xuống, rốt cục, Dương Thiên Lôi mình như bị một cái chăn ấm áp bao phủ!
Lúc này!
Hắn đã chính thức có được nàng!
Rốt cuộc nàng đã chính thức trở thành nữ nhân của hắn!
Sau khi dừng lại khoảng một phút đồng hồ, lúc này Nguyễn Hi Vũ mới từ từ dùng sức vặn vẹo bờ eo của mình.
Thời gian qua đi, Nguyễn Hi Vũ càng ngày càng đầu nhập vào trong đó, vòng eo lên xuống càng lúc càng nhanh, Dương Thiên Lôi cũng nhịn không được mà phát ra tiếng rên rỉ, cùng tràng cảnh Nguyễn Hi Vũ thở gấp tạo thành một hình ảnh kiều diễm!
Rốt cục, Dương Thiên Lôi vẫn không thỏa mãn được dù Nguyễn Hi Vũ đang điên cuồng, nghiêng người đè Nguyễn Hi Vũ xuống dưới.
Nam nhân, phải là ngươi nắm thế chủ động tuyệt đối, mới có thêN̉ đưa cuộc vui đến điểm cực khoái!
Trong chốc lát, bị Dương Thiên Lôi công kích liên tục, Nguyễn Hi Vũ đã cất ra tiếng rên rỉ động lòng người!
Không có bất cứ hoa mỹ nào, chỉ có công kích đơn giản và trực tiếp nhất.
Một lần, lại lặp lại một lần!
Không có khởi động Âm Dương Niết Bàn Kinh, bọn họ cứ như thế, làm đối phương đạt tận cùng của khoái cảm!
Không biết tiếp tục bao lâu, Nguyễn Hi Vũ đã co rút nhiều lần, cuối cùng cũng kiệt sức, cho đến lúc này, Dương Thiên Lôi không thể không khởi động Âm Dương Niết Bàn Kinh!
Sau khi tuần hoàn một chu thiên, Dương Thiên Lôi thành công lĩnh ngộ ảo diệu bích chướng Thần Đạo Tứ cấp đỉnh phong từ Nguyễn Hi Vũ!
Không thể không nói, từ khi không chế Âm Dương Niết Bàn Kinh đến nay, chỉ có Nguyễn Hi Vũ mới là đối tượng giúp Dương Thiên Lôi tăng cảnh giới. Còn với chúng nữ còn lại, đều là đối tượng mà Dương Thiên Lôi quán thâu ảo diệu bích chướng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.