Chương 822: Công chúa thần tộc, Thiên Diệp!
Ô Sơn
11/09/2013
Không hề nghi ngờ, cửu âm tuyệt mạch đồng dạng là thần thông của yêu
nghiệt Thần Tộc, cùng cửu dương tuyệt mạch là hai loại cực đoan, một âm
một dương, hấp dẫn lẫn nhau, đều là chí âm, chí dương, tương tự với Cửu
Dương Cung và Cửu Âm Cung ở Tam Thập Tam Thiên lúc trước, nhưng lại có
bất đồng, bởi vì sau khi cửu âm cửu dương tuyệt mạch giao hợp lẫn nhau,
căn bản là sẽ không trung hòa, tựa như Dương Thiên Lôi hấp thu nguyên âm của hai nàng, do đó biến thành đại bổ cho cửu dương tuyệt mạch, làm cho cửu dương tuyệt mạch của bản thân Dương Thiên Lôi càng trở nên cường
đại hơn. Mà hai nữ nhân kia chiếm được tinh nguyên cực dương của Dương
Thiên Lôi, đồng dạng cũng không phải dung hợp, mà là vận chuyển cửu âm
tuyệt mạch làm cho cực dương sinh ra cực âm để tăng cường cửu âm tuyệt
mạch của bản thân.
Ngoại trừ không nghĩ ra tại sao Tống Hiểu Phân lại có cửu âm tuyệt mạch ra, Dương Thiên Lôi còn không nghĩ ra chính là, trong hai người thì vì sao tông chủ Thần Hoàng tông không tìm Hiên Viên Kiếm Tông? Lấy địa vị của nàng, làm sao có thể không biết Hiên Viên Kiếm Tông tồn tại cửu dương tuyệt mạch?
- Xong rồi à?
Khi Dương Thiên Lôi thở dài, Lý Hàn Mai liền mở mắt, nhìn Dương Thiên Lôi hỏi.
- Xong rồi! Cô muốn phát hỏa thì phát đi, không nên trấn tĩnh như vậy... Làm cho tôi cảm giác là lạ.
Nhìn Lý Hàn Mai, Dương Thiên Lôi rốt cục vẫn là không nhịn được, nói.
- Nam nhân đều thân trên là người thân dưới là động vật, không phải thứ tốt lành gì, cậu cũng không cần kỳ quái... Với lại, tôi không phải là gì của cậu, vì sao tôi phải phát hỏa?
Lý Hàn Mai bĩu môi, nói:
- Tôi nghĩ thông...
- Nghĩ thông cái gì cơ?
Làm cho Dương Thiên Lôi trực tiếp dại ra chính là, Lý Hàn Mai không đáp lời hắn, mà là... Trực tiếp ôm lấy Dương Thiên Lôi vốn chỉ dùng chăn phủ giường che nửa thân dưới, nhấn xuống một cái, hai người liền ngã xuống giường, càng làm cho nửa thân dưới cực kỳ "chim động" chính là, Lý Hàn Mai mặc đồ ngủ không ngờ nghiêng thân mình quấn lên trên người Dương Thiên Lôi, khuôn mặt nhỏ nhắn vùi trên lồng ngực Dương Thiên Lôi.
- Ách... Mai Mai, cô... Ý là chúng ta có thể... Cái kia sao?
- Mơ hão! Bất quá...
Lý Hàn Mai sắc mặt đỏ bừng nói, khi nói đến hai chữ "bất quá" thì bàn tay nhỏ nhắn dọc theo đồi ngực của Dương Thiên Lôi chậm rãi luồn xuống phía dưới.
Khi Lý Hàn Mai di động đến chỗ bụng của Dương Thiên Lôi vẫn không có đình chỉ, toàn thân Dương Thiên Lôi nóng bừng lên, nhưng lại không thể tin nhìn chằm chằm Lý Hàn Mai trong lòng.
Rốt cục...
Lý Hàn Mai thẹn thùng vô hạn, nhưng vẫn cầm lấy cái vật cứng rắn nóng rực kia của Dương Thiên Lôi. Đầu hoàn toàn vùi trong lồng ngực của Dương Thiên Lôi, nhắm mắt lại nói:
- Tôi có thể... Làm vậy giúp cậu!
Nam nhân đều có nửa dưới là động vật, khi gặp được mỹ nữ, chín mươi chín phần trăm số người để sẽ dùng nửa người dưới thay bằng đầu để suy nghĩ. Huống chi mấy ngày nay còn dưới tình huống "có thể xem không thể ăn'' hấp dẫn a? Tựa như Dương Thiên Lôi vừa mới nói, hành vi đêm nay của hắn, chí ít có một chút là bởi vì chính mình. Trên thức tế, trước khi Dương Thiên Lôi đi ra ngoài, khi nói đến "thâu tình", Lý Hàn Mai cũng đã có quyết định, mà sau khi biết được Dương Thiên Lôi làm ra cái loại chuyện kia, Lý Hàn Mai còn do dự cái gì?
Dương Thiên Lôi vốn là người nàng yêu, huống chi mạng của nàng là do Dương Thiên Lôi giành cho?
Tuy nhiên, so sánh tuổi tác với Tống Hiểu Phân và Trương Nhã Tĩnh thì Lý Hàn Mai đều lớn hơn, so với các nàng cũng hiểu rõ nam nhân hơn. Mặc dù nàng chưa bao giờ yêu đương qua, những lại thấy được nhiều lắm. Nhân tính đều giống nhau, vô luận là nam nhân hay nữ nhân, càng là thứ dễ dàng có được thì càng không biết quý trọng. Đến nhanh, đi cũng nhanh. Chỉ có thứ không dễ có được, mới biết trân trọng. Cho nên, tuy rằng Lý Hàn Mai không ngại lập tức trở thành nữ nhân của Dương Thiên Lôi, nhưng nàng lại không thể làm như vậy, bởi vì nàng muốn Dương Thiên Lôi quý trọng nàng. Cũng chính bởi vì như thế, nàng mới chọn lựa một "biện pháp" vừa phải như thế để giảm đi chút ít thời gian Dương Thiên Lôi dùng nửa người dưới thay bằng cái đầu cùng đi "thâu tình". Trong nháy mắt bị Lý Hàn Mai cầm lấy mệnh căn, Dương Thiên Lôi đột nhiên xoay người, đối mặt với Lý Hàn Mai, trực tiếp hôn lên đôi môi phấn nộn của Lý Hàn Mai, khi cặp móng vuốt đáng khinh của Dương Thiên Lôi muốn "rà mìn" trên thân thể mềm mại của Lý Hàn Mai thì Lý Hàn Mai liền tách khỏi môi của Dương Thiên Lôi, nói:
- Chỉ có thể như vậy...
- Ách... Mai Mai, vì sao cô lại muốn làm như vậy?
- Phòng ngừa cậu bởi vì tôi mà đi thâu tình.
- Chuyện này... Tôi không phải là người tùy tiện như vậy... Tình huống hôm nay đích xác đặc thù.
Dương Thiên Lôi xấu hổ nói:
- Ngô... Nhẹ chút... Cách thức không đúng...
- Không đúng sao? Theo lời mẹ tôi nói chính là như vậy...
- Khụ khụ... Mẹ cô không nói đến những phương thức khác sao?
Dương Thiên Lôi nhìn vào đôi môi ướt át của Lý Hàn Mai, nhịn không được hỏi.
- Tôi chỉ làm cái này thôi... Ngoài điều này ra, cậu có muốn cũng đừng mong... Tôi không làm đâu!
…
- Khách khách khách...
Hai ngày sau, tại một thủy vực được quân đội giới nghiêm ở một nơi nào đó quanh R quốc, trong một tòa kiến trúc dưới đáy nước giống như thủy tinh cung, một tiếng cười như chuông bạc, bỗng nhiên vang vọng cả tòa kiến trúc dưới đáy nước, cùng lúc đó, một cỗ khí tức vô cùng cường đại, trong phút chốc bao phủ cả quần thể kiến trúc.
- Nhìn thấy lại ánh mặt trời, bổn công chúa rốt cục một lần nữa thấy ánh mặt trời... Cổ Xuyên Huệ Tử, ừ, cái tên của người này cũng không tệ... Phong ấn còn chưa giải trừ, xem ra bổn công chúa là người đầu tiên khôi phục sao? Yếu quá... Thân thể thật quá yếu... Xem ra muốn khôi phục thực lực, còn cần rất thời gian rất dài... Thời đại mạt pháp, nhân loại liệu sẽ có loại năng lực này sao?
Nữ tử nhẹ vuốt ve lưỡi dao sắc bén của yêu đao Diệu Pháp đang tản ra hào quang dày đặc, trong đầu tiêu hóa trí nhớ của thân thể này. Ngay cả nàng cũng không nghĩ tới, Địa Cầu thời đại mạt pháp, thật không ngờ "khoa học kỹ thuật" lại tiến bộ, nhất là ký ức liên quan đến vũ khí công nghệ cao trong đầu Cổ Xuyên Huệ Tử, ngay cả nàng ta cũng có chút kinh hãi. Bởi vì thân thể lúc này của nàng quá kém, căn bản chống không lại loại công kích "vũ lực" này. Cho nên, muốn làm mưa làm gió đề thăng tu vi, hiển nhiên là không được.
- Xem ra, bổn công chúa cần phải đóng giả Cổ Xuyên Huệ Tử một đoạn thời gian vậy...
Sau khi tiêu hóa hoàn toàn trí nhớ của Cổ Xuyên Huệ Tử, trên dung nhan hoa nhường nguyệt thẹn của nữ nhân hiện ra một nụ cười nhạt yêu mị.
Ngoại trừ không nghĩ ra tại sao Tống Hiểu Phân lại có cửu âm tuyệt mạch ra, Dương Thiên Lôi còn không nghĩ ra chính là, trong hai người thì vì sao tông chủ Thần Hoàng tông không tìm Hiên Viên Kiếm Tông? Lấy địa vị của nàng, làm sao có thể không biết Hiên Viên Kiếm Tông tồn tại cửu dương tuyệt mạch?
- Xong rồi à?
Khi Dương Thiên Lôi thở dài, Lý Hàn Mai liền mở mắt, nhìn Dương Thiên Lôi hỏi.
- Xong rồi! Cô muốn phát hỏa thì phát đi, không nên trấn tĩnh như vậy... Làm cho tôi cảm giác là lạ.
Nhìn Lý Hàn Mai, Dương Thiên Lôi rốt cục vẫn là không nhịn được, nói.
- Nam nhân đều thân trên là người thân dưới là động vật, không phải thứ tốt lành gì, cậu cũng không cần kỳ quái... Với lại, tôi không phải là gì của cậu, vì sao tôi phải phát hỏa?
Lý Hàn Mai bĩu môi, nói:
- Tôi nghĩ thông...
- Nghĩ thông cái gì cơ?
Làm cho Dương Thiên Lôi trực tiếp dại ra chính là, Lý Hàn Mai không đáp lời hắn, mà là... Trực tiếp ôm lấy Dương Thiên Lôi vốn chỉ dùng chăn phủ giường che nửa thân dưới, nhấn xuống một cái, hai người liền ngã xuống giường, càng làm cho nửa thân dưới cực kỳ "chim động" chính là, Lý Hàn Mai mặc đồ ngủ không ngờ nghiêng thân mình quấn lên trên người Dương Thiên Lôi, khuôn mặt nhỏ nhắn vùi trên lồng ngực Dương Thiên Lôi.
- Ách... Mai Mai, cô... Ý là chúng ta có thể... Cái kia sao?
- Mơ hão! Bất quá...
Lý Hàn Mai sắc mặt đỏ bừng nói, khi nói đến hai chữ "bất quá" thì bàn tay nhỏ nhắn dọc theo đồi ngực của Dương Thiên Lôi chậm rãi luồn xuống phía dưới.
Khi Lý Hàn Mai di động đến chỗ bụng của Dương Thiên Lôi vẫn không có đình chỉ, toàn thân Dương Thiên Lôi nóng bừng lên, nhưng lại không thể tin nhìn chằm chằm Lý Hàn Mai trong lòng.
Rốt cục...
Lý Hàn Mai thẹn thùng vô hạn, nhưng vẫn cầm lấy cái vật cứng rắn nóng rực kia của Dương Thiên Lôi. Đầu hoàn toàn vùi trong lồng ngực của Dương Thiên Lôi, nhắm mắt lại nói:
- Tôi có thể... Làm vậy giúp cậu!
Nam nhân đều có nửa dưới là động vật, khi gặp được mỹ nữ, chín mươi chín phần trăm số người để sẽ dùng nửa người dưới thay bằng đầu để suy nghĩ. Huống chi mấy ngày nay còn dưới tình huống "có thể xem không thể ăn'' hấp dẫn a? Tựa như Dương Thiên Lôi vừa mới nói, hành vi đêm nay của hắn, chí ít có một chút là bởi vì chính mình. Trên thức tế, trước khi Dương Thiên Lôi đi ra ngoài, khi nói đến "thâu tình", Lý Hàn Mai cũng đã có quyết định, mà sau khi biết được Dương Thiên Lôi làm ra cái loại chuyện kia, Lý Hàn Mai còn do dự cái gì?
Dương Thiên Lôi vốn là người nàng yêu, huống chi mạng của nàng là do Dương Thiên Lôi giành cho?
Tuy nhiên, so sánh tuổi tác với Tống Hiểu Phân và Trương Nhã Tĩnh thì Lý Hàn Mai đều lớn hơn, so với các nàng cũng hiểu rõ nam nhân hơn. Mặc dù nàng chưa bao giờ yêu đương qua, những lại thấy được nhiều lắm. Nhân tính đều giống nhau, vô luận là nam nhân hay nữ nhân, càng là thứ dễ dàng có được thì càng không biết quý trọng. Đến nhanh, đi cũng nhanh. Chỉ có thứ không dễ có được, mới biết trân trọng. Cho nên, tuy rằng Lý Hàn Mai không ngại lập tức trở thành nữ nhân của Dương Thiên Lôi, nhưng nàng lại không thể làm như vậy, bởi vì nàng muốn Dương Thiên Lôi quý trọng nàng. Cũng chính bởi vì như thế, nàng mới chọn lựa một "biện pháp" vừa phải như thế để giảm đi chút ít thời gian Dương Thiên Lôi dùng nửa người dưới thay bằng cái đầu cùng đi "thâu tình". Trong nháy mắt bị Lý Hàn Mai cầm lấy mệnh căn, Dương Thiên Lôi đột nhiên xoay người, đối mặt với Lý Hàn Mai, trực tiếp hôn lên đôi môi phấn nộn của Lý Hàn Mai, khi cặp móng vuốt đáng khinh của Dương Thiên Lôi muốn "rà mìn" trên thân thể mềm mại của Lý Hàn Mai thì Lý Hàn Mai liền tách khỏi môi của Dương Thiên Lôi, nói:
- Chỉ có thể như vậy...
- Ách... Mai Mai, vì sao cô lại muốn làm như vậy?
- Phòng ngừa cậu bởi vì tôi mà đi thâu tình.
- Chuyện này... Tôi không phải là người tùy tiện như vậy... Tình huống hôm nay đích xác đặc thù.
Dương Thiên Lôi xấu hổ nói:
- Ngô... Nhẹ chút... Cách thức không đúng...
- Không đúng sao? Theo lời mẹ tôi nói chính là như vậy...
- Khụ khụ... Mẹ cô không nói đến những phương thức khác sao?
Dương Thiên Lôi nhìn vào đôi môi ướt át của Lý Hàn Mai, nhịn không được hỏi.
- Tôi chỉ làm cái này thôi... Ngoài điều này ra, cậu có muốn cũng đừng mong... Tôi không làm đâu!
…
- Khách khách khách...
Hai ngày sau, tại một thủy vực được quân đội giới nghiêm ở một nơi nào đó quanh R quốc, trong một tòa kiến trúc dưới đáy nước giống như thủy tinh cung, một tiếng cười như chuông bạc, bỗng nhiên vang vọng cả tòa kiến trúc dưới đáy nước, cùng lúc đó, một cỗ khí tức vô cùng cường đại, trong phút chốc bao phủ cả quần thể kiến trúc.
- Nhìn thấy lại ánh mặt trời, bổn công chúa rốt cục một lần nữa thấy ánh mặt trời... Cổ Xuyên Huệ Tử, ừ, cái tên của người này cũng không tệ... Phong ấn còn chưa giải trừ, xem ra bổn công chúa là người đầu tiên khôi phục sao? Yếu quá... Thân thể thật quá yếu... Xem ra muốn khôi phục thực lực, còn cần rất thời gian rất dài... Thời đại mạt pháp, nhân loại liệu sẽ có loại năng lực này sao?
Nữ tử nhẹ vuốt ve lưỡi dao sắc bén của yêu đao Diệu Pháp đang tản ra hào quang dày đặc, trong đầu tiêu hóa trí nhớ của thân thể này. Ngay cả nàng cũng không nghĩ tới, Địa Cầu thời đại mạt pháp, thật không ngờ "khoa học kỹ thuật" lại tiến bộ, nhất là ký ức liên quan đến vũ khí công nghệ cao trong đầu Cổ Xuyên Huệ Tử, ngay cả nàng ta cũng có chút kinh hãi. Bởi vì thân thể lúc này của nàng quá kém, căn bản chống không lại loại công kích "vũ lực" này. Cho nên, muốn làm mưa làm gió đề thăng tu vi, hiển nhiên là không được.
- Xem ra, bổn công chúa cần phải đóng giả Cổ Xuyên Huệ Tử một đoạn thời gian vậy...
Sau khi tiêu hóa hoàn toàn trí nhớ của Cổ Xuyên Huệ Tử, trên dung nhan hoa nhường nguyệt thẹn của nữ nhân hiện ra một nụ cười nhạt yêu mị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.