Huyền Thiên

Chương 650: Cửu Âm Tuyệt Địa.

Ô Sơn

17/03/2013



- Xin thiếu chủ yên tâm!

Thiếu nữ mỉm cười, ngữ khí cung kính, nói xong đánh một chiêu lên hư không, hai đạo thân ảnh nhanh như thiểm điện xuất hiện trước mặt nàng.

- Tham kiến Quỳ tiên tử!

Từ trên người của hai gã này tản ra khí tức khủng bố, khom người quỳ gối trước mặt thiếu nữ, trầm giọng nói ra.

- Còn không bái kiến thiếu chủ?

Quỳ tiên tử cau mày nói ra.

- Thiếu chủ?

Hai gã đại hán hơi sửng sờ.

- Thiếu chủ chính là người được chủ nhân dùng thần lực vô thượng khởi động Vô Môn Chi Môn tiếp dẫn từ trong Cửu Thiên tới đây! Là huyết mạch dòng chính của chủ nhân!

Quỳ tiên tử giải thích.

Hai gã đại hán lập tức ngạc nhiên mở to mắt, tiếp tục khom người quỳ gối, âm thanh cung kính, nói ra:

- Tham kiến thiếu chủ!

Nhìn thấy hai tên đại hán có thực lực đủ để tung hoành Cửu Thiên, đang cung kính quỳ trước mặt mình, thần sắc của Tiếu Kiến Nhân hưng phấn, nhưng ngoài mặt vẫn làm ra vẻ bình tĩnh thong dong, phất phất tay, nói:

- Đứng lên đi!

- Tạ ơn thiếu chủ!

- Đem người này nhốt vào Cửu Âm Tuyệt Địa, nhớ kỹ, ngàn vạn lần đừng làm cho hắn chết! Hắn còn hữu dụng với thiếu chủ!

Quỳ tiên tử chỉ chỉ Dương Thiên Lôi, nói ra.

- Vâng!

Hai người ứng một tiếng, một trái một phải nâng hai cánh tay Dương Thiên Lôi lên, hóa thành một đạo lưu quang, biến mất trước mặt hai người.

- Thiếu chủ, chúng ta đi thôi!

Quỳ tiên tử mỉm cười với Tiếu Kiến Nhân, chủ động nâng cánh tay Tiếu Kiến Nhân, ôn nhu nói ra.

- Ân... Quỳ tiên tử, ngươi gọi là Quỳ tiên tử sao?

Thời điểm hai người lăng không bay đi, Tiếu Kiến Nhân nghiêng mặt nhìn qua khuôn mặt xinh đẹp vũ mị động lòng người, ánh mắt bắn ra một tia quang mang nóng bỏng khó có thể phát hiện được, nhẹ giọng hỏi.

Tư sắc của Quỳ tiên tử này, dung mạo đều là cực phẩm, hơn nữa từ trên người nàng để lộ ra khí tức Chân Thần Cảnh cực kỳ cường đại, đối với Tiếu Kiến Nhân mà nói, tuyệt đối là có lực hấp dẫn cực lớn. Nhưng mà, Tiếu Kiến Nhân rất khôn khéo, khắc chế được, hắn chỉ vừa mới đến Cửu Âm Cung, tất cả tình huống đều khó hiểu, nhất định không được lưu lại ấn tượng xấu trước mặt lão tổ tông.

- Tiên Tử chính là cách gọi chung của Chí Cao Thần trong "Lục Thiên", ta tên là Tiếu Quỳ, là một trong những thân truyền đệ tử của chủ nhân, thiếu chủ gọi ta là Tiếu Quỳ là được rồi.

Âm thanh Tiếu Quỳ cung kính.

- Ân, Tiểu Quỳ, vừa rồi ngươi nói Cửu Âm Tuyệt Địa là địa phương nào? Vì sao biết tiểu tử kia không chạy trốn? Trên người của tiểu tử kia mang theo pháp bảo vô thượng, thể chất, thiên phú, tư chất đều phi thường quỷ dị...

Tiếu Kiến Nhân nói ra.

- Đúng là tiểu tử kia có điểm quỷ dị, lúc chủ nhân khởi động Vô Môn Chi Môn, chỉ bằng thực lực của hắn, có lẽ đã sớm hóa thành tro bụi, nhưng không nghĩ tới hắn lại có thể theo thiếu chủ tới đây. Nhưng mà, thiếu chủ, ngươi cứ việc yên tâm đi! Cửu Âm Tuyệt Địa, chính là một không gian giam cầm được chủ nhân dùng thần thông vô thượng tạo ra, chuyên môn để giam giữ cao thủ Chí Cao Thần. Dù là cảnh giới Chí Cao Thần ở Cửu Thiên, cũng đừng mơ tưởng trốn thoát! Hơn nữa, trong Cửu Âm Tuyệt Địa, hắn không thể nào ngưng tụ ra một tia pháp lực nào.



Tiếu Quỳ mỉm cười nói ra.

- Thiếu chủ, đến rồi!

Vào lúc này, hai người đã đi vào một tòa cung điện đen kịt.

...

Hai gã đại hán mang theo Dương Thiên Lôi phi hành trong hư không, nhanh chóng tiến đến một ngọn núi nguy nga to lớn màu đen.

Đỉnh núi, khói đen lượn lờ, tràn ngập khí tức tà ác, tuy lúc này Dương Thiên Lôi không thể khống chế thân thể của mình, nhưng tâm thần thì cảm ứng được nơi đây tản ra khí tức âm hàn đến cực điểm.

- Tam thập tam thiên, lão tổ tông Tiếu gia, con mẹ nó... Tại sao lại có thể như vậy?

Trong nội tâm Dương Thiên Lôi lúc này đã biết rõ cái gì gọi là bi kịch.

Dù thế nào hắn cũng không thể tưởng tượng được, vào lúc chiến đấu cuối cùng với Tiếu Kiến Nhân lại xuất hiện tình cảnh như thế này. Hắn không biết mình đang đi tới nơi nào, hắn chỉ nhớ rõ, vào thời điểm hắn định triệu hóa Lăng Hi trở về, bỗng nhiên bị một đạo ánh sáng bao quanh, thời điểm tỉnh táo lại, thì thấy cô gái kia xuất hiện.

- Người nào?

Nhưng vào lúc này, một âm thanh vô cùng âm trầm vang lên.

- Hắc Hổ, Hắc Báo, tham kiến Âm tiên tử, chúng ta phụng mệnh Quỳ tiên tử, mang tên tiểu tử này đến đây.

- Ah? Là người nào?

Âm thanh âm trầm đó lại vang lên.

Hai gã đại hán vạm vỡ trầm giọng nói ra:

- Thuộc hạ không biết. Chỉ biết thời điểm chủ nhân khởi động Vô Môn Chi Môn tiếp dẫn thiếu chủ từ Cửu Thiên lên đây, tên tiểu tử này đã ở bên người thiếu chủ. Quỳ tiên tử nói rằng, không được để hắn chết, có chỗ hữu dụng với thiếu chủ.

Hắc Hổ trầm giọng nói ra.

- Ném xuống đây đi!

Sau một lúc yên lặng, âm thanh âm trầm kia lại xuất hiện lần nữa.

Sau khi âm thanh âm trầm kia biến mất, một đạo hắc quang phóng thẳng lên trời, ngưng tụ trên đỉnh núi một vòng xoáy khổng lồ đen ngòm, Hắc Hổ Hắc Báo liền ném Dương Thiên Lôi vào trong đó.

Sau một hồi trời đất quay cuồng, Dương Thiên Lôi liền dung nhập vào trong vòng xoáy hắc quang, một lát sau hắn xuất hiện trong một không gian hắc ám vô cùng âm lãnh.

- Cấm chế thật lợi hại! Chó chết, chẳng lẽ ta phải bỏ mạng ở đây?

Lúc này, tuy Dương Thiên Lôi mất đi quyền khống chế thân thể, nhưng ý thức của hắn vô cùng tỉnh táo, vừa rồi nhìn thấy thiếu nữ kia là cao thủ Chân Thần Cảnh, nhưng nàng chỉ là một đệ tử trong Cửu Âm Cung mà thôi. Mà hai gã đại hán áp giải mình tới đây cũng là Chân Thần Cảnh, bọn họ còn là cường giả trong Chân Thần Cảnh, đây là cái khái niệm chó má gì? Tùy tùy tiện tiện một người, đã có thể làm cho Dương Thiên Lôi không thể chống lại, chớ đừng nói chi bỏ trốn, càng bi kịch hơn là, Dương Thiên Lôi đã đánh mất chỗ dựa cường đại nhất của mình, Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình!

Đây chính là chuyện chưa từng có, cũng là chuyện Dương Thiên Lôi không thể tưởng tượng được. Chân trời góc biển, cùng quân làm bạn. Từ đầu đến cuối, Dương Thiên Lôi chưa từng nghĩ tới sẽ có ngày mình chia lìa với Lăng Hi.

- Tiểu gia hỏa, tên ngươi là gì?

Nhưng vào lúc này, một âm thanh của nữ nhân vàng lên, âm thanh này truyền vào trong tai của Dương Thiên Lôi.

- Khốn kiếp! Ồ?

Tâm thần của Dương Thiên Lôi lưu chuyển, hơn nữa có ý đồ thúc dục năng lượng thần bí phá vỡ cấm chế của Quỳ tiên tử bố trí trong người của hắn, hắn đã bị giam cầm, làm sao mà nói được? Nhưng mà, làm cho hắn không nghĩ tới là, sau hai chữ khốn kiếp, không ngờ hắn nói ra bằng miệng, điều này đã làm cho hắn cả kinh. Cấm chế Quỳ tiên tử bố trí toàn thân của hắn biến mất vô thanh vô tức.

- Sắp chết đến nơi, tính tình vẫn nóng nảy a... Chân Thần Cảnh? Ngươi chỉ là Chân Thần Cảnh?

- Chân Thần Cảnh thì sao... Ngươi là ai?

Thời điểm ánh mắt của Dương Thiên Lôi nhìn về hướng phát ra âm thanh, hắn mở to mắt, vô cùng kinh ngạc hỏi thăm. Thời điểm hắn nghe được âm thanh của đối phương, Dương Thiên Lôi còn tưởng rằng đây là âm thanh của thủ hộ giả Cửu Âm Tuyệt Địa, nhưng không nghĩ tới, người nói chuyện với hắn lại bị xiềng xích trên một cây cột màu đen treo lủng lẳng trên đầu, phía dưới là một bình đài, bình đài là một hình tròn có đường kính năm trượng, không gian bên ngoài bình đài là một cái ao, trong cái ao đó có một thứ chất lỏng màu đỏ tươi như máu, không ngừng sủi bọt.



Mà bản thân Dương Thiên Lôi cũng bị treo trên một trụ sắt, nhưng nó tương đối nhỏ, hơn nữa cũng không có xiềng xích khóa hắn lại, chung quanh bị nước ao như máu tươi vây quanh.

Cả không gian, vô cùng rộng lớn, nhìn không thấy giới hạn, ở xung quanh có nhiều trụ lớn nhỏ, đứng vững trong đó, giống như trụ chống trời, nhìn không thấy điểm cuối, ở đây tràn ngập một cổ khí tức âm trầm đến cực điểm.

Càng làm cho Dương Thiên Lôi khiếp sợ là, thần niệm của hắn ở đây chỉ có thể lan tràn đến khoảng cách ngàn mét, muốn tiến xa hơn cũng không được. Hắn chỉ nhìn thấy dưới cây cột tròn trên bình đài, đều có thi cốt rập rạp.

Xương trắng chất đống, phát ra tinh quang lóng lánh!

Đây là khái niệm gì?

Cơ hồ trong nháy mắt Dương Thiên Lôi đã có thể khẳng định, nhưng khối thi cốt ở đây khi còn sống đều là cao thủ Chân Thần Cảnh! Bởi vì, nếu không phải thi cốt của Chân Thần Cảnh, sẽ không có khả năng phát ra tinh quang lóng lánh.

- Ta là thân truyền đệ tử của Thuần Dương Chân Tiên cung chủ Cửu Dương Cung Đoạn Tử Ích, Đoạn Ngọc Nhan!

Đoạn Ngọc Nhan nhìn thấy Dương Thiên Lôi đang khiếp sợ, nói ra.

- Ta gọi là Dương Thiên Lôi, vì sao ngươi lại bị bắt đến nơi này? Vì sao lại bị nhiều khóa sắt như thế?

Dương Thiên Lôi cảm thấy kỳ quái, lúc này Dương Thiên Lôi đã phát hiện, cấm chế trong không gian này khủng bố đến cực điểm, không chỉ thần niệm của hắn bị hạn chế nghiêm trọng, pháp lực toàn thân cũng không thể điều động được mảy may, mà bình đài và nước ao trước mặt cũng ngưng tụ thành một đạo phong ấn vô cùng cường hãn. Không gian hoạt động của hắn chỉ giới hạn trong bình đài này mà thôi.

Điều duy nhất làm cho Dương Thiên Lôi cảm thấy an tầm là. năng lượng thần bí trong đan điền, vẫn vận chuyển từ từ trong đan điền.

- Ngươi có thể nhìn thấy ta?

Làm cho Dương Thiên Lôi không nghĩ tới là, Đoạn Ngọc Nhan nghe được lời hắn nói, không ngờ nàng lại kinh ngạc như vậy.

- Chẳng lẽ ngươi không nhìn thấy ta?

Dương Thiên Lôi khó hiểu nên hỏi thăm.

- Ta đương nhiên có thể nhìn thấy ngươi, thần niệm Thuần Dương như ta thì cái Cửu Âm Tuyệt Địa như thế này làm sao vây khốn được? Nhưng ngươi chỉ là tu luyện giả cấp thấp Chân Thần Cảnh... Tiểu gia hỏa, ngươi thuộc môn phái nào?

Đoạn Ngọc Nhan hỏi.

- Xem như... Huyền Thiên Phái đi, ở đây chính là tam thập tam thiên sao?

- Huyền Thiên Phái... Vì sao ta chưa từng nghe qua? Ngươi thật sự không biết đây là nơi nào sao?

- Không biết!

Dương Thiên Lôi vô cùng phiền muộn nói ra.

- Thế vì sao ngươi lại bị bắt đến nơi đây?

- Ta đang chiến đấu với con yêu nghiệt Tiếu gia Tiếu Kiến Nhân, không hiểu vì sao lại bị một cánh cửa ánh sáng thần kỳ mang tới đây. Mẹ khiếp, chủ nhân của Cửu Âm Cung này lại chính là lão tổ tông của Tiếu gia!

- Vô Môn Chi Môn... Không ngờ tên "Tiếu Bá" hèn hạ vô sỉ kia lại bước vào Cửu Trọng Thiên đại viên mãn rồi a! Ngươi... Từ nơi nào đến đây?

Với kiến thức của Đoạn Ngọc Nhan đương nhiên biết cái cửa ánh sáng mà Dương Thiên Lôi nói là cái gì.

- Trong Cửu Thiên, Vô Cực tinh vực, Vũ Hồn Tinh!

- Trong Cửu Thiên... Ngươi nói tâm thần của Tiếu Kiến Nhân đã đột phá Chân Thần Cảnh rồi phải không?

- Hẳn là đã đột phá, Vô Môn Chi Môn là cái gì?

Dương Thiên Lôi nói ra.

- Trách không được... Vô Môn Chi Môn chính là thông đạo truyền tống chỉ có Chí Cao Thần Cửu Trọng Thiên đại viên mãn mới có thể thúc dục, giống như Chân Thần Cảnh Thiên giai của các ngươi thúc dục Thiên Môn, nhưng mà, nó chỉ cường đại hơn Thiên Môn rất nhiều mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook