Huyền Thiên

Chương 203: Đại chiến (thượng,hạ)

Ô Sơn

17/03/2013

Ba người nơm nớp lo sợ bị mang về môn phái, vô luận là hỏi cái gì ba người cũng chỉ ngậm miệng không nói.

Thẳng cho tới đoạn thời gian trước, vẫn không hề có bất cứ đệ tử Tạo Hóa Môn nào tìm tới cửa, ba người mới coi như ăn định tâm hoàn, nói ra những chuyện xảy ra bên trong Ma Vực, bất quá lại nói căn bản không hề biết đối phương là ai, hơn nữa thay đổi một số việc có lợi cho mình.

Thoáng cái đã chết mấy đệ tử đắc ý, nhất là Thương Kế Tùng, đã sớm khiến Thương Vô Song giận dữ vô cùng, lúc này liền trực tiếp tới Tinh Diệu Công Hội, muốn kiểm tra xem đệ tử hắn gặp chuyện không may là lúc có người nào tiến vào trong địa đồ Ma Vực cùng bọn họ, đáng tiếc, không biết vì sao, Tinh Diệu Công Hội từ trước tới nay có tiền là mua được tiên phật lại trực tiếp cự tuyệt yêu cầu của hắn, trả lời là tất cả những tư liệu đăng ký tiến vào Ma Vực trong đoạn thời gian kia bởi vì ngoài ý muốn đánh mất toàn bộ.

Điều này khiến Thương Vô Song cảm thấy cái gì đó, chỉ có thể tạm thời đè lửa giận trong lòng xuống, không hề tiếp tục truy xét sâu hơn. Bất quá chuyện này cũng khiến hắn ý thức được, đệ tử của hắn tựa hồ rất thiếu thốn từng trải, không đủ tính cảnh giác đối với chuyện bất ngờ xảy ra.

Nguyên nhân chính là vì như vậy hắn mới dẫn theo vài tên đệ tử ra ngoài lịch lãm, để bọn họ có thể tăng thêm kiến thức và từng trải giang hồ. Tránh cho chuyện như trươc đó lại phát sinh.

Tất cả các thiếu niên trong phòng đều có vẻ khiếp sợ, bất quá ba gã đệ tử này càng có điểm khoa trương hơn. Điều này cũng không thể tránh thoát được con mắt của Thương Vô Song, bất quá Thương Vô Song không nghi ngờ nhiều, còn tưởng rằng ba người đã trải qua một lần đau khổ, hiện tại coi như thông suốt, minh bạch đạo lý ngoài núi có núi, ngoài người có người.

- Các ngươi không cần phải quá mức khiếp sợ, tu luyện giới thiên tài vô số kể, Trảm Không Kiếm Phái thân là một trong bát đại môn phái, có thể có một hai đệ tử thiên tài như vậy cũng là chuyện bình thường. Tất cả các ngươi đều là người có đại khí vận, chỉ cần các ngươi nỗ lực tu luyện, thành tựu sau này không nhất định sẽ kém hơn so với hai gã đệ tử kia!

Thương Vô Song sợ đả kích lòng tin của các đệ tử, liền cổ vũ nói.

Trong lòng Âu Dương Minh âm thầm đắc ý, đồng thời đối với vận cứt chó của Đan Thanh Dương vô cùng đố kỵ, tùy tiện tìm kiếm một gã đệ tử bình thường tới không thể bình thường hơn, tại giờ khắc này dĩ nhiên trở thành một trong hai nhân tài kiệt xuất nhất của Trảm Không Kiếm Phái trong một đời tuổi trẻ, mà thời gian chỉ ngắn ngủi trong vòng mấy tháng.

- Âu Dương tiền bối… Bọn họ tên là gì?

Trong ba gã thiếu niên, một người nhìn qua tuổi tác tương đối lớn hơn một chút bỗng nhiên hỏi Âu Dương Minh.

- Hai đệ tử này, một tên là Lôi Hoành, uhm, chính là đệ tử nắm giữ năng lượng thuộc tính lôi kia. Một người tên là Dương Thiên Lôi, tiểu tử này phi thường kỳ lạ, hai tháng trước vẫn chỉ là Tinh giả cấp tám Hậu Thiên…

- Tinh giả cấp tám Hậu Thiên… Dương Thiên Lôi!

- Dương Thiên Lôi, có gan huyết chiến với lão tử, không hết không thôi hay sao?

Thời điểm Lôi Hoành đề thăng khí thế tới cực điểm, hắn bỗng nhiên lạnh giọng nói, trong ánh mắt tản mát ra sát khí và cừu hận vô cùng nồng đậm.

- Chỉ bằng loại não tàn giống như ngươi cũng xứng không chết không ngớt tới ta?

Dương Thiên Lôi khinh miệt nói.

- A, nhu nhược! Lão tử chỉ biết ngươi không dám, bất quá trong quyết đấu có rất nhiều chuyện ngoài ý muốn, không phải sao? Ha ha ha…

Lôi Hoành cuồng ngạo cười to, nhãn thần vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm vào Dương Thiên Lôi, như vậy rõ ràng là muốn cắt nát Dương Thiên Lôi thành thịt vụn, tiếng cười còn chưa dứt, hắn bỗng nhiên lạnh lùng nhìn chăm chú vào Dương Thiên Lôi, hạ giọng âm ngoan tới cực điểm nói:

- Ngày này sang năm chính là ngày giỗ của ngươi! Trương Tử Hàm, Sở Hương Hương, Dương Thiên Lệ… Tất cả các nữ nhân bên cạnh ngươi đều sẽ trở thành vật dưới khố của lão tử! Phong Mã Ngưu, Dương Thiên Ngạo, Vũ Đại Lãng… Tất cả nam nhân bên cạnh ngươi đều nhất định bị lão tử chém chết dưới kiếm, còn có Dương gia các ngươi, hừ!

Lời nói của Lôi Hoành tuyệt đối là phát ra từ phế phủ, nhưng giờ khắc này nói ra đơn giả chỉ là muốn khiến Dương Thiên Lôi tưc giận, chân chính liều mạng với hắn! Bằng không một ngày Dương Thiên Lôi chịu thua, hắn sẽ một lần nữa bỏ qua cơ hội giết chết hắn.

Bỏ qua lúc này, Lôi Hoành sợ là sẽ không còn bất cứ cơ hội nào khác có thể giết chết được Dương Thiên Lôi!

- Ha ha ha ha…

Nghe được lời nói của Lôi Hoành, Dương Thiên Lôi bỗng nhiên cười ha hả.



- Ngươi cười cái gì? Lẽ nào hoài nghi lời lão tử nói.

- Ồ không không! Lão tử chỉ là cười ngươi ngốc bức mà thôi, ngươi không phải muốn ta tức giận, liều mạng với ngươi, cho ngươi một lý do để giết chết ta sao?

Dương Thiên Lôi khinh thường nói.

- Ngươi…

Lôi Hoành không nghĩ tới Dương Thiên Lôi đã trực tiếp xem thấu ý đồ của hắn.

- Không cần phải lo lắng, đây là chuyện mà bản soái ca cầu còn không được! Đồng thời cũng có một câu nói tặng cho ngươi, ngày này sang năm chính là ngày giỗ của ngươi! Đến đây đi ngốc bức!

- Muốn chết!

Lôi Hoành gầm lên một tiếng, Lôi Đình Kiếm phía sau phát sinh một tiếng kiếm minh réo rắt, nhất thời bay ra khỏi vỏ kiếm, tiến vào trong tay Lôi Hoành, theo một tiếng hét lớn của hắn, xuất kiếm mạch lạc lưu loát, trong lúc thoáng chốc, lôi điện lam mang chói mắt xuất ngưng tụ trên mũi Lôi Đình Kiếm, giống như mũi tên rời khỏi dây cung, trực tiếp oanh kích về phía Dương Thiên Lôi.

- Hừ!

Dương Thiên Lôi hừ lạnh một tiếng, dĩ nhiên không hề có một chút ý tứ né tránh, chưởng phải trực tiếp đón nhận kiếm mang thuộc tính lôi của Lôi Hoành, thiểm điện đẩy dời đi.

Trong sát na, một chưởng ảnh cực lớn màu vàng xẹt qua trời, va chạm cùng một chỗ với kiếm mang của Lôi Hoành!

Chiến đấu rốt cuộc bạo phát!

Oanh một tiếng nổ, chưởng ảnh màu vàng dưới năng lượng thuộc tính lôi bàng bạc kinh khủng nhất thời âm ầm vỡ vụn.

Điện lưu tàn sát bừa bãi hóa thành từng đạo thiểm điện. Ầm ầm ầm oanh kích lên trên người Dương Thiên Lôi, thân thể Dương Thiên Lôi nhất thời ầm ầm vỡ vụn.

Thuộc tính lôi và thuộc tính quang không cần nghi ngờ chính là thuộc tính diễn sinh có tốc độ nhanh nhất trong tất cả các thuộc tính diễn sinh từ ngũ hành.

Tựa hồ Dương Thiên Lôi căn bản không kịp né tránh, liền bị oanh kích tan thành bột phấn.

Một tiếng kinh hô nhất thời bộc phát, chỉ là mới giật mình kinh hô được phân nửa liền mở to hai mắt nhìn, thân ảnh của Dương Thiên Lôi dĩ nhiên lần thứ hai xuất hiện ngay trong tầm mắt mọi người.

Nguyên lai vỡ vụn ầm ầm kia chỉ là một đạo tàn ảnh.

- Muốn chạy?

Trong lòng Lôi Hoành cả kinh, không nghĩ tới tốc độ của Dương Thiên Lôi nhanh tới như vậy, nhất thời hét lớn một tiếng, pháp lực bàng bạc dưới niệm lực chống đỡ, trong sát na ngưng tụ thành từng đạo ký hiệu cường đại, năng lượng thiên địa điên cuồng ngưng tụ vào người hắn, từng đạo điện mang lôi điện kinh khủng, thiểm điện từ trong Lôi Đình Kiếm bắn ra. Ầm ầm ầm công kích bắn về phía Dương Thiên Lôi.

- Di Hình Hoán Ảnh!

Chỉ nghe một tiếng quát nhẹ phát sinh từ trong miệng Dương Thiên Lôi

Chỉ trong nháy mắt, Lôi Hoành lại khiếp sợ mở to hai mắt nhìn, tất cả mọi người dưới dài, bao gồm cả Sở Hương Hương và Dương Thiên Lệ là người lý giải Dương Thiên Lôi nhất đều không thể tưởng tượng được trợn to mắt, toàn bộ lôi đài dĩ nhiên tràn đầy thân ảnh Dương Thiên Lôi.

Tiên Thiên cấp ba, thần thông cấp ba, Di Hình Hoán Ảnh!



Một ít đệ tử tu vi Tiên Thiên cấp hai trở xuống còn không cảm giác được, dù sao loại pháp thuật thần thông này không phải là tồn tại bọn hắn có thể tiếp xúc được, đừng nói tới tu luyện. Thế nhưng hiện tại trên lôi đài, không ít cao thủ Tiên Thiên cấp ba trở lên đều khiếp sợ tới tột đỉnh trong lòng!

Di Hình Hoán Ảnh, chỉ cần đạt tới tu vi Tiên Thiên cấp ba, niệm lực mới có thể đủ chống đỡ tu luyện thành công, nhưng có thể biến ảo được bao nhiêu lân ảnh lại có liên quan trực tiếp tới người tu luyện, pháp lực càng hùng hồn, cấp độ niệm lực càng cao càng có thể biến ảo được nhiều thân ảnh hơn. Nhưng cho dù là niệm lực đạt tới cảnh giới Tiên Thiên cấp ba đỉnh phong, số lượng thân ảnh có thể biến ảo được nhiều nhất chỉ là sáu mươi bốn người, nhưng Dương Thiên Lôi thì sao? Hắn vừa mới tấn chức tới Tiên Thiên cấp một, vì sao có khả năng học tập được thần thông Tiên Thiên cấp ba, lại vì sao có thể huyễn hóa được nhiều thân ảnh như vậy?

Một đạo, hai đạo, ba đạo… Toàn bộ trên lôi dài, dĩ nhiên là một trăm lẻ tám đạo! Mỗi một đạo thân ảnh đều trông giống như thực thể, căn bản không thể nhìn ra được thân ảnh nào là ảo hóa, thân ảnh nào là thực!

- Thuộc tính quang! Hắn đang thi triển tuyệt đối không phải là Di Hình Hoán Ảnh, là là thần thông đồng thời phát động nhiều ảnh tượng thuộc tính quang!

Nhìn quang mang màu bạc nồng đạm tản mát ra trên người Dương Thiên Lôi, một ít cao thủ đã nhìn ra được một tia mánh khóe.

Cảm thụ được uy hiếp thật lớn, Lôi Hoành phát ra tiếng rống giận giống như dã thú, pháp lực quanh thân thôi động tới cực hạn, năng lượng thuộc tính lôi bàng bạc nhất thời phô thiên cái đại bắn ra từ trên người hắn.

Tất cả nhục nhã trước kia, vinh quang ngày hôm nay, quyết không cho phép hắn thất bại!

Từ trước tới nay hắn luôn luôn lớn lên trong vòng quang mang ước ao và đố kỵ, khuất nhục duy nhất đó chính là Dương Thiên Lôi. Một phế sài từ trước tới nay không có bất cứ người nào chú ý tới như Dương Thiên Lôi lại lần lượt biến hắn thành đầu heo, từ đế quốc Cát Ương tới Trảm Không Kiếm Phái, nhất là khi hắn trở thành ngôi sao chói mắt nhất Trảm Không Kiếm Phái, Dương Thiên Lôi đã tạo thành sỉ nhục lớn nhất cho hắn, cho dù nằm mơ hắn cũng cảm thấy chính mình khuất nhục, thấy dơ bẩn, loại dơ bẩn này mỗi lần nghe người khác nhắc tới Dương Thiên Lôi đều khiến hắn phẫn nộ run người.

Nhất là tại Thiên Minh Phong, Dương Thiên Lôi đã chà đạp hắn thành đầu heo, thiếu chút nữa chết đi!

Lần này, vô luận như thế nào hắn cũng phải tìm về tôn nghiêm và vinh quang thuộc về chính mình, triệt triệt để để lau đi vết bẩn lớn nhất trong sinh mệnh của hắn!

Vì vậy, hắn không thể bại!

Năng lượng kinh khủng thuộc tính lôi nhất thời từ trong Lôi Đình Kiếm cuồng bạo phát ra, một đạo nối tiếp một đạo, hóa thành từng đạo thiểm điện sấm sét, oanh kích về bốn phương tám hướng.

Ầm ầm ầm… Mỗi một đạo lôi điện nổ tung, thân ảnh của Dương Thiên Lôi sẽ bị hủy diệt một người, chỉ trong nháy mắt liền có hơn mười đạo hôi phi yên diệt, chỉ là để mọi người khiếp sợ, khi mỗi một đạo thân ảnh bị hủy diệt trong nháy mắt sẽ lập tức sinh ra một lần nữa.

Giống như sinh vật bất tử, giết không chết, hủy không tận!

Một trăm lẻ tám đạo thân ảnh của Dương Thiên Lôi, mỗi một đạo thân ảnh đều lấp lánh quang mang màu bạc, biểu tình động tác hoàn toàn giống hệt nhau, khuôn mặt suất khí chảy nước của hắn, lãnh khốc, lãnh tính, nhãn thần sắc bén như kiếm, tản mát quang mang băng lãnh, tựa hồ hoàn toàn không nhìn công kích của Lôi Hoành, mặc cho lôi đình oanh kích lên trên người chính mình, di chuyển từ bốn phương tám hướng, cố định tới gần Lôi Hoành.

Tất cả mọi người đều bị thực lực mạnh mẽ của Dương Thiên Lôi chấn động, hắn rốt cuộc là loại quái vật gì?

Năng lượng thuộc tính lôi, đối với bất cứ tu luyện giả nào mà nói đều được coi là cấm kỵ, là một loại năng lượng có tính công kích kinh khủng nhất, đối thủ cùng cấp bậc một khi bị năng lượng thuộc tính lôi công kích tới, cho dù thân thể chịu đựng được cũng phải gặp tê dại trong thời gian nhất định, để năng lượng pháp lực quanh thân thể tán loạn trong nháy mắt, tạo thành thời cơ tốt nhất cho địch nhân công kích! Nhưng tựa hồ Dương Thiên Lôi đối với năng lượng pháp lực thuộc tính lôi hoàn toàn không sợ hãi.

Trên người hắn không chỉ có chiến ý ngập trời, còn có sát khí không gì sánh được.

Hắn đối với Lôi Hoành đã tồn tại tâm phải giết, mà những lời nói vừa rồi của Lôi Hoành đã triệt để châm ngòi nổ trong cơ thể Dương Thiên Lôi, để hắn bắt đầu chân chính bạo tạc.

Lôi Hoành lần lượt muốn đẩy chính mình vào chỗ chết, độc được, thủ đoạn đê tiện, không gì không dùng, nhưng Dương Thiên Lôi vẫn có thể dễ dàng tha thứ cho hắn, nhưng hắn không nên hạ thủ lên mấy người Sở Hương Hương, Dương Thiên Lệ, càng không nên dùng các nàng và Dương gia để uy hiếp chính mình! Mỗi một bước bước đi khí thế trên người hắn lại càng tăng lên mãnh liệt, quang mang màu bạc trên người hắn cũng đã trở nên lấp lánh chói lòa, tựa hồ như mỗi một lần đề thăng tới cảnh giới đỉnh cao, không thể tiếp tục đề cao, thế nhưng lại lần lượt đồ phá cực hạn, lần lượt kéo lên không ngừng.

Sát khí nồng đậm tới cực điểm kia dĩ nhiên ngưng kết thành kết giới thực chất, rõ ràng truyền vào trong lòng mọi người, khiến mọi người sợ hãi.

Lôi Hoành giống như điên cuồng công kích tới Dương Thiên Lôi, tại giờ khắc này dĩ nhiên cảm thấy một tia sợ hãi từ tận đáy lòng, Dương Thiên Lôi quá cường đại, một lần nữa hoàn toàn vượt qua dự liệu của hắn!

Thế nhưng giờ khắc này, hắn đã không còn bất cứ đường lui nào khác, cũng không nghĩ tới, hôm nay, chỉ có quyết sinh tử, không có thắng bại, chỉ có sinh tử!

Trong nháy mắt này, Lôi Hoành đã chân chính không để ý tới sinh tử của chính mình, hắn đang trong lúc công kích điên cuồng, bỗng nhiên ngừng lại, lực lượng lôi đình cuồng bạo tàn sát bốn phía nhất thời dừng lại, hoàn toàn ngưng tụ xung quanh thân thể hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook