Huyền Thiên

Chương 869: Đại kết cục (7).

Ô Sơn

11/09/2013

- Không…

Để Dương Thiên Lôi không nghĩ ra chính là, Lăng Hi dĩ nhiên nhào vào trong lòng Dương Thiên Lôi, chăm chú ôm lấy hắn, quật cường nói:

- Kết cục ngươi không thể khẳng định… Đối với ngươi không muốn, đây là kết cục của ta…

Lăng Hi gần như lẩm bẩm nói trong đầu Dương Thiên Lôi. Bọn họ đã khôi phục lại tâm tinh tương thông, nhất thời Dương Thiên Lôi rõ ràng suy nghĩ của Lăng Hi.

Sáng Thế Nguyên Linh đã trở thành cao thủ Hồng Mông cảnh thật lâu thật lâu, Dương Thiên Lôi mới bước vào Hồng Mông cảnh không lâu có thể địch nổi với hắn sao?

Dương Thiên Lôi không thể xác định, Lăng Hi càng không thể xác định.

Hơn nữa quyết định của Dương Thiên Lôi rất rõ ràng, một trận chiến này, không phải sống thì là chết. Sống, hắn và toàn bộ mọi người đều sống, chết, đó là toàn bộ cùng chết.

Đồng sinh cộng tử, đây là tất nhiên, cũng không thể thay đổi. Bởi vì một khi Dương Thiên Lôi tử vong, đám người Lăng Hi căn bản không có bất cứ chỗ nào ẩn thân.

Nguyên nhân không cho dám người Lăng Hi hỗ trợ, một là cảnh giới của đám người Lăng Hi không thể giúp đỡ được cái gì, hai là nếu như các nàng hỗ trợ mà nói, cơ bản là pháo hôi hẳn phải chết không cần nghi ngờ, đến lúc đó cho dù Dương Thiên Lôi thu được thắng lợi cuối cùng thì đã làm sao?

Sợ rằng so với “cùng chết” càng thống khổ hơn.

Vì vậy, Dương Thiên Lôi tuyệt đối không thể đám người Lăng Hi tham dựa vào cuộc chiến. Nói như vậy, lúc hắn thu được thắng lợi, chúng nữ cùng với không ít người hắn thủ hộ mới có thể nguyện vẹn ở bên cạnh hắn.

Mà suy nghĩ của Lăng Hi và Dương Thiên Lôi hoàn toàn tương đồng, nàng không phải không muốn tham gia chiến đấu, mà là không muốn sau khi Dương Thiên Lôi thất bại, để kết cục này, trực tiếp trở thành kết cục của nàng và Dương Thiên Lôi.

Bởi vì, nàng rốt cuộc đã trở thành chính mình hoàn chỉnh, nàng không giống như đám người Trương Tử Hàm, hoàn toàn chỉnh chỉnh thuộc về Dương Thiên Lôi, trở thành nữ nhân của hắn!

Trong hỗn độn, hắn che chở chính mình năm tháng vô tận, sau khi sở hữu linh trí, chính mình hầu như thủy chung làm bạn với hắn, nhưng chưa bao giờ chân chân chính chính trở thành nữ nhân của hắn…

Nàng trở thành chính mình hoàn hoàn chỉnh chỉnh, không còn bất cứ cố kỵ nào, đối mặt với tồn tại cường đại cấp bậc Sáng Thế Nguyên Linh, một khi thất bại, lẽ nào đây là kết cục của nàng và hắn?

Nàng có thể cùng chết với hắn, không oán không hối hận, thế nhưng không muốn chết đơn giản như vậy.



Trước khi chết, vô luận như thế nào nàng cũng muốn trở thành nữ nhân của hắn, cho hắn toàn bộ…

Như vậy, cho dù là chết, cũng không tiếc nuối!



- Lăng Hi…

Thân hình đang bay rất nhanh của Dương Thiên Lôi bỗng nhiên ngừng lại, nhìn khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành ngay trong gang tấc, luyến ái vô tận năm tháng, mãi mãi vĩnh tồn, giờ khắc này, Dương Thiên Lôi cảm ngộ được tâm niệm của Lăng Hi, bỗng nhiên trở nên kích động!

Bại?

Cho dù Dương Thiên Lôi không thể xác định kết cục cuối cùng của cuộc đại chiến với Sáng Thế Nguyên Linh là cái gì, thế nhưng hắn chưa từng nghĩ tới thất bại, lúc khổ tận cam lai, hắn sao có thể cho phép chính mình thất bại? Cũng bởi vì như vậy, hắn đã quên đi căm thụ của Lăng Hi, bởi vì hắn tin tưởng, chính mình sẽ trở thành người chiến thắng cuối cùng, cuối cùng có thể thu được Lăng Hi hoàn mỹ.

Mà lúc này hiểu được suy nghĩ của Lăng Hi, Dương Thiên Lôi biết, tại thời điểm không thể khẳng định được, Lăng Hi đã đúng!

Dương Thiên Lôi còn muốn nói cái gì, khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành của Lăng Hi càng tản mát vẻ mỹ lệ kinh tâm động phách, từ lâu đã trở nên đỏ bừng, nhưng kiên định ngẩng đầu lên, bỗng nhiên chủ động hôn đôi môi Dương Thiên Lôi!

Ầm ầm ầm…

Khi hai người lần đầu tiên chân chân chính chính hôi môi nhau, tình yêu say đắm của hai người so với sông cạn đá mòn, vật đổi sao dời đều dài đằng đẵng hơn, đọng lại nghìn năm, vạn năm, triệu năm, trăm triệu năm, hàng tỉ năm, rốt cuộc triệt để bạo phát.

Vô luận là Dương Thiên Lôi hay Lăng Hi, linh hồn, tâm cảnh, trong nháy mắt này đều bắt đầu rung động không gì sánh được, giống như tiếng sấm vang lên ầm ầm nổ tung trong đầu hai người, cùng lúc đó, những hình ảnh từ viễn cổ xuất hiện trong lòng hai người.

Khuynh thành chi luyến, tại trước mặt hai người chỉ có thể coi như muối bỏ biển, ánh sáng hạt gạo nho nhỏ!

Xoẹt xoẹt xoẹt…

Một tia linh trí còn xót lại của Dương Thiên Lôi, bỗng nhiên bày ra kết giới cực mạnh cảnh giới Hồng Mông xung quanh hắn và Lăng Hi, chặt đứt tất cả, bao gồm cả nắm giữ ba Hồng Mông đại thế giới trong tay, đều triệt triệt để để chặt đứt tất cả!



Cùng lúc đó, pháp tắc thời không cường hãn đã hình thành trong hai người!



Linh khí chưa mở, trong năm tháng dài dằng dặc từ thủa hỗn độn, dưới cơ duyên, gặp nhau và làm bạn với nhau vô tận năm tháng, đại lục Huyền Thiên, Hỗn Loạn tinh vực, Vô Cực tinh vực, Cửu Thiên, Tam Thập Tam Thiên, Hồng Mông đại thế giới, Địa Cầu… Một đường làm bạn, tương tùy, thẳng cho tới hôm nay, cho tới lúc này!

Không hề có bất cứ từ ngữ hoa lệ trau chuốt, ngôn ngữ êm ai nào có thể hình dùng được tình cảm và cảm giác của hai người tại giờ khắc này!

Là tính, cũng không phải là tính, là dục, cũng không phải là dục!

Dương Thiên Lôi hèn mọn, phong lưu, hảo sắc, tại giờ khắc này, cảm giác so với bất cứ lần nào trong quá khứ, so với bất cứ nữ nhân nào khác đều khác nhau hoàn toàn, cho dù hai người còn chưa chân chính bắt đầu, thế nhưng có một loại “định trước từ trong số mệnh” chân thật nhất, bắt đầu tràn ngập trong trái tim hai người.

Càng kinh người chính là. Dương Thiên Lôi và Lăng Hi dĩ nhiên cảm giác được rất rõ ràng, không có đôi phương, chính mình phảng phất căn bản không được hoàn chỉnh.

So với cửu dương tuyệt mạch và cửu âm tuyệt mạch đều cường liệt hơn trăm nghìn vạn lần!

Không có bất cứ ngôn ngữ nào có thể hình dung được!



Rốt cuộc, dưới tình yêu mãi mãi say đắm kích phát, hai người rất tự nhiên kết hợp cùng một chỗ, chân chân chính chính hợp nhất!



Ầm ầm…

Chìm đắm trong say đắm vô tận và linh nhục giao hòa, Dương Thiên Lôi và Lăng Hi không hề phát hiện ra, khi hai người hoàn toàn kết hợp cùng một chỗ, đồng thời bắt đầu rung động nguyên thủy nhất, trong hỗn độn, lôi đình vô tận bỗng nhiên ngưng tụ về phía hai người, nghìn nghìn vạn vạn đạo lôi đình kinh khủng không gì sánh được, giống như những con cự long màu lam khổng lồ, ngay trong chớp mắt đã đánh kết giới cường hãn của Dương Thiên Lôi thành tro tàn, phương viên hàng tỉ dặm đều bị chằm đắm trong lôi đình kinh khủng, rậm rạp!

Mạnh mẽ chặn đứng Sáng Thế Nguyên Linh tiếp cận!

Lấy tu vi của Sáng Thế Nguyên Linh cũng không dám tiếp cận mảy may, hoảng sợ biến sắc!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook