Chương 5: Điều này sao có thể (hạ)?
Ô Sơn
16/03/2013
Đúng lúc này, ba đạo thân ảnh lặng yên không tiếng động xuất hiện bên ngoài sân thần luyện.
…
- Oa... Thật nhanh a! Hoàng Dịch và Từ Ba đều đã đến thức thứ sáu… Nhìn đại ngu ngốc kia… Ha Ha… Có phải đang ngủ không?
- Nhìn hắn làm gì! Hắn chỉ là đồ ngốc thôi. Tốt nhất vẫn là nhìn Hoàng Dịch và Từ Ba đi, đối với chúng ta may ra có chỗ tốt.
Trong đám người có hai tiểu hài tử thấp giọng bàn luận.
…
Hai tiểu nam hài tên Hoàng Dịch và Từ Ba đã hoàn thành thức thứ sáu của Hùng Vương Đoán Cơ Công, nhưng Dương Thiên Lôi vẫn khép hờ hai mắt như trước, lẳng lặng đứng ở đó không nhúc nhích. Ánh mắt đám học viên nhìn về phía Dương Thiên Lôi vẫn tràn ngập khinh thường.
Nhưng mà, khác với đám học viên này, ánh mắt mỹ nữ lão sư Trương Tử Hàm cùng ba thân ảnh vừa mới lặng yên không tiếng động xuất hiện nhìn về phía Dương Thiên Lôi lại càng lúc càng kinh ngạc.
Thời gian từng giây, từng giây trôi qua, thân ảnh lộ vẻ đơn bạc của Dương Thiên Lôi tựa như chậm rãi lớn lên, lớn lên nữa… Hô hấp cũng càng lúc càng sâu, càng lúc càng mảnh, mảnh đến không thể nghe thấy.
Còn chưa bắt đầu thức thứ nhất của Hùng Vương Đoán Cơ Công, hai vai Dương Thiên Lôi bỗng nhiên kêu “Răng rắc” một tiếng, trầm xuống. Ngay sau đó, thắt lưng, eo, khố, đầu gối, mắt cá chân, các khớp ngón tay đều phát ra thanh âm cực nhỏ. Mặc dù người bình thường không nghe được, nhưng mỹ nữ lão sư và ba thân ảnh kia lại nghe rất rõ ràng. Bọn họ biết rõ đó là dấu hiệu về sau sẽ đạt tới cảnh giới “Lỏng tĩnh” chân chính.
Thế nhưng đây không phải là nguyên nhân khiến bọn họ kinh ngạc, mà nguyên nhân thực sự chính là trên người Dương Thiên Lôi tản ra cỗ khí tức nhàn nhạt, hơi thở mỏng manh này lại khiến người ta có cảm giác thuộc về một người lưng hùm vai gấu – khí tức của gấu. Đây mới chính là Hùng Vương Đoán Cơ Công đích thực!
Tuy rằng các tu luyện giả đều có thể thông qua Hùng Vương Đoán Cơ Công rèn luyện hoàn tất tuyệt đại bộ phận chủ cơ và phụ cơ quanh thân, trở thành Tinh giả cấp một, theo đó tiến bước càng lúc càng xa. Nhưng tuyệt đại đa số người lại không thể lĩnh ngộ Hùng Vương Đoán Cơ Công chân chính. Rất nhiều người khi trở thành cường giả cao cấp mới chậm rãi lĩnh ngộ. Thế nhưng, Dương Thiên Lôi này là thiếu niên ngay cả Tinh giả cấp một cũng chưa đạt tới, không ngờ lại lĩnh ngộ được Hùng Vương Đoán Cơ Công chân chính.
..
- Ồ! Đại ngu ngốc cuối cùng cũng bắt đầu rồi… Ha ha! Người ta đều đã xong rồi, hắn mới bắt đầu…
Ngay khi Hoàng Dịch và Từ Ba diễn luyện đến thức thư hai mươi hai, Dương Thiên Lôi vốn như tên ngốc đứng yên không nhúc nhích cuối cùng cũng động. Thấy một màn này, trong đám người nhất thời truyền đến vô số tiếng cười chế nhao.
- Ồ?
Chỉ là, tiếng cười của bọn hắn còn chưa kết thúc đã đột ngột ngừng bặt lại. Cả đám kinh ngạc thốt lên:
- Chuyện này…Sao có thể?
- Hùng Vương Đoán Cơ Công thức thứ nhất, thức thứ hai, thức thức ba, thức thứ bốn…
Chỉ thấy Dương Thiên Lôi diễn luyện sinh động lưu loát như nước chảy mây trôi, mỗi thức đều trong nháy mắt rèn luyện cơ bắp hoàn toàn lỏng xuống, không chút trở ngại, liền mạch lưu loát.
Đến nhanh đi nhanh! Trước giờ chưa từng thấy ai nhanh như vậy.
Đây là cái dạng tốc độ gì? Mỹ nữ lão sư và ba thân ảnh kia đều khiếp sợ mở to hai mắt nhìn.
- Cực hạn của Hùng Vương Đoán Cơ Công! Hắn lại có thể luyện tới cực hạn của Hùng Vương Đoán Cơ Công!
Trương Tử Hàm thì thào nói. Chính nàng cũng chỉ miễn cưỡng mới có thể làm được điều đó, nhưng chắc chắn không thể so với Dương Thiên Lôi. Mà mình đã là Tinh Giả cấp sáu, Dương Thiên Lôi lại chỉ là một người mới vừa tấn cấp Tinh giả cấp một. hắn làm sao có thể làm được?
Khiếp sợ! Tuyệt đối là vô cùng khiếp sợ!
Tại giờ khắc này, cái miệng anh đào nhỏ nhắn mê người của Trương Tử Hàm đang há thật to, thật tròn. Bộ dáng nàng lúc này thực sự có thể mê hoặc bất cứ nam nhân nào. Đáng tiếc, lúc này vẻ đẹp phong tình mê người ấy lại không được ai chú ý tới.
Ba thân ảnh kia nhìn nhau, cùng thấy được trong mắt đối phương vẻ khiếp sợ. Chỉ là, trong chốc lát, ba người không hẹn mà cùng nghĩ tới chuyện kia, bất đắc dĩ lắc đầu thở dài.
Nhưng mà, tiếng thở dài của bọn họ còn chưa dứt, đã đồng thời hít sâu một ngụm khí lạnh, kinh ngạc thốt lên:
- Sao lại thế? Điều này sao có thể?
Tinh thần lực dồi dào trong nháy mắt khi Dương Thiên Lôi hoàn thành Hùng Vương Đoán Cơ Công như hải nạp bách xuyên, vạn lưu quy hải. Thân thể hắn dường như sở hữu nam châm có lực hút cường đại, tinh thần lực như từng mảnh sắt vụn hội tụ về phía thân thể Dương Thiên Lôi bằng tốc độ kinh người.
Tốc độ hấp thu như vậy đối với cường giả Tinh giả ngoài cấp sáu mà nói không tính là gì, nhưng đối với một người trong cảm nhận của mọi người ngay cả Tinh giả cấp một còn chưa đạt tới thì là cái khái niệm gì?
Không thể tưởng tượng!
Chỉ trong chốc lát đó, tinh thần lực dồi dào liền bắt đầu bay nhanh tới dung nhập vào trong cơ thể Dương Thiên Lôi, cũng dần dần tích súc, đúng, là tích súc mà không phải biến mất một cách quỷ dị.
- Không biến mất…Không biến mất! Ta… Rốt cuộc có thể ngưng tụ tinh thần lực!
Tại giờ khắc này, hai Dương Thiên Lôi tại hai thế giới khác nhau hoàn toàn dung nhập làm một, không còn phân biệt rõ ràng nữa. Vô luận là tên sinh viên hèn mọn trên Địa Cầu hay là thiếu niên bi ai truy cầu đỉnh cao võ đạo trên đại lục Huyền Thiên đều trở thành một bộ phận không thể tách rời của sinh mệnh Dương Thiên Lôi. Hai nửa Dương Thiên Lôi cũng không phân rõ bên nào trọng, bên nào khinh, thật giống như một linh hồn hoàn chỉnh bị phân thành hai nửa, tại phương diện khác nhau, thời không khác nhau, địa điểm khác nhau, đã trải qua hai đoạn nhân sinh hoàn toàn khác nhau, tận đến bây giờ mới chính thức dung nhập làm một!
Hợp hai làm một, trở thành nguyên vẹn một Dương Thiên Lôi chân chính!
Một cảm giác no đủ, tràn đầy dần xuất hiện trong cơ thể Dương Thiên Lôi, khiến các cơ bắp phồng lên.
Dương Thiên Lôi lúc này biết đã đạt yêu cầu của mỹ nữ lão sư, ý niệm khẽ động, chủ cơ và phụ cơ quanh thân từ trên xuống dưới, từ trái sang phải bắt đầu khe khẽ run lên rất có quy luật, chỉ chốc lát đã tuần hoàn một vòng quanh cơ thể hắn.
- Haizzz!!!
Đúng lúc này, Dương Thiên Lôi bỗng mở hai mắt, cơ bắp quanh thân vặn thành nhất thể, bật lên thành tiếng, song chưởng toàn lực đẩy ra.
“Hizzz!”
Vậy mà phát ra tiếng xé gió rất nhỏ.
- Trăm phần trăm!
Trương Tử Hàm và ba thân ảnh kia lần thứ hai lộ ra ánh mắt khiếp sợ.
…
- Hồng Toàn, xem ra hôm nay ngươi không cần đưa tôn tử của ngươi về rồi…
Một lão nhân mặc bạch y, tóc bạc, râu bạc trắng, lông mi cũng bạc, toàn thân đều là màu trắng, nhìn không ra tuổi tác, chính là một trong ba thân ảnh, dừng lại trên người Dương Thiên Lôi, nhẹ giọng nói.
…
- Oa... Thật nhanh a! Hoàng Dịch và Từ Ba đều đã đến thức thứ sáu… Nhìn đại ngu ngốc kia… Ha Ha… Có phải đang ngủ không?
- Nhìn hắn làm gì! Hắn chỉ là đồ ngốc thôi. Tốt nhất vẫn là nhìn Hoàng Dịch và Từ Ba đi, đối với chúng ta may ra có chỗ tốt.
Trong đám người có hai tiểu hài tử thấp giọng bàn luận.
…
Hai tiểu nam hài tên Hoàng Dịch và Từ Ba đã hoàn thành thức thứ sáu của Hùng Vương Đoán Cơ Công, nhưng Dương Thiên Lôi vẫn khép hờ hai mắt như trước, lẳng lặng đứng ở đó không nhúc nhích. Ánh mắt đám học viên nhìn về phía Dương Thiên Lôi vẫn tràn ngập khinh thường.
Nhưng mà, khác với đám học viên này, ánh mắt mỹ nữ lão sư Trương Tử Hàm cùng ba thân ảnh vừa mới lặng yên không tiếng động xuất hiện nhìn về phía Dương Thiên Lôi lại càng lúc càng kinh ngạc.
Thời gian từng giây, từng giây trôi qua, thân ảnh lộ vẻ đơn bạc của Dương Thiên Lôi tựa như chậm rãi lớn lên, lớn lên nữa… Hô hấp cũng càng lúc càng sâu, càng lúc càng mảnh, mảnh đến không thể nghe thấy.
Còn chưa bắt đầu thức thứ nhất của Hùng Vương Đoán Cơ Công, hai vai Dương Thiên Lôi bỗng nhiên kêu “Răng rắc” một tiếng, trầm xuống. Ngay sau đó, thắt lưng, eo, khố, đầu gối, mắt cá chân, các khớp ngón tay đều phát ra thanh âm cực nhỏ. Mặc dù người bình thường không nghe được, nhưng mỹ nữ lão sư và ba thân ảnh kia lại nghe rất rõ ràng. Bọn họ biết rõ đó là dấu hiệu về sau sẽ đạt tới cảnh giới “Lỏng tĩnh” chân chính.
Thế nhưng đây không phải là nguyên nhân khiến bọn họ kinh ngạc, mà nguyên nhân thực sự chính là trên người Dương Thiên Lôi tản ra cỗ khí tức nhàn nhạt, hơi thở mỏng manh này lại khiến người ta có cảm giác thuộc về một người lưng hùm vai gấu – khí tức của gấu. Đây mới chính là Hùng Vương Đoán Cơ Công đích thực!
Tuy rằng các tu luyện giả đều có thể thông qua Hùng Vương Đoán Cơ Công rèn luyện hoàn tất tuyệt đại bộ phận chủ cơ và phụ cơ quanh thân, trở thành Tinh giả cấp một, theo đó tiến bước càng lúc càng xa. Nhưng tuyệt đại đa số người lại không thể lĩnh ngộ Hùng Vương Đoán Cơ Công chân chính. Rất nhiều người khi trở thành cường giả cao cấp mới chậm rãi lĩnh ngộ. Thế nhưng, Dương Thiên Lôi này là thiếu niên ngay cả Tinh giả cấp một cũng chưa đạt tới, không ngờ lại lĩnh ngộ được Hùng Vương Đoán Cơ Công chân chính.
..
- Ồ! Đại ngu ngốc cuối cùng cũng bắt đầu rồi… Ha ha! Người ta đều đã xong rồi, hắn mới bắt đầu…
Ngay khi Hoàng Dịch và Từ Ba diễn luyện đến thức thư hai mươi hai, Dương Thiên Lôi vốn như tên ngốc đứng yên không nhúc nhích cuối cùng cũng động. Thấy một màn này, trong đám người nhất thời truyền đến vô số tiếng cười chế nhao.
- Ồ?
Chỉ là, tiếng cười của bọn hắn còn chưa kết thúc đã đột ngột ngừng bặt lại. Cả đám kinh ngạc thốt lên:
- Chuyện này…Sao có thể?
- Hùng Vương Đoán Cơ Công thức thứ nhất, thức thứ hai, thức thức ba, thức thứ bốn…
Chỉ thấy Dương Thiên Lôi diễn luyện sinh động lưu loát như nước chảy mây trôi, mỗi thức đều trong nháy mắt rèn luyện cơ bắp hoàn toàn lỏng xuống, không chút trở ngại, liền mạch lưu loát.
Đến nhanh đi nhanh! Trước giờ chưa từng thấy ai nhanh như vậy.
Đây là cái dạng tốc độ gì? Mỹ nữ lão sư và ba thân ảnh kia đều khiếp sợ mở to hai mắt nhìn.
- Cực hạn của Hùng Vương Đoán Cơ Công! Hắn lại có thể luyện tới cực hạn của Hùng Vương Đoán Cơ Công!
Trương Tử Hàm thì thào nói. Chính nàng cũng chỉ miễn cưỡng mới có thể làm được điều đó, nhưng chắc chắn không thể so với Dương Thiên Lôi. Mà mình đã là Tinh Giả cấp sáu, Dương Thiên Lôi lại chỉ là một người mới vừa tấn cấp Tinh giả cấp một. hắn làm sao có thể làm được?
Khiếp sợ! Tuyệt đối là vô cùng khiếp sợ!
Tại giờ khắc này, cái miệng anh đào nhỏ nhắn mê người của Trương Tử Hàm đang há thật to, thật tròn. Bộ dáng nàng lúc này thực sự có thể mê hoặc bất cứ nam nhân nào. Đáng tiếc, lúc này vẻ đẹp phong tình mê người ấy lại không được ai chú ý tới.
Ba thân ảnh kia nhìn nhau, cùng thấy được trong mắt đối phương vẻ khiếp sợ. Chỉ là, trong chốc lát, ba người không hẹn mà cùng nghĩ tới chuyện kia, bất đắc dĩ lắc đầu thở dài.
Nhưng mà, tiếng thở dài của bọn họ còn chưa dứt, đã đồng thời hít sâu một ngụm khí lạnh, kinh ngạc thốt lên:
- Sao lại thế? Điều này sao có thể?
Tinh thần lực dồi dào trong nháy mắt khi Dương Thiên Lôi hoàn thành Hùng Vương Đoán Cơ Công như hải nạp bách xuyên, vạn lưu quy hải. Thân thể hắn dường như sở hữu nam châm có lực hút cường đại, tinh thần lực như từng mảnh sắt vụn hội tụ về phía thân thể Dương Thiên Lôi bằng tốc độ kinh người.
Tốc độ hấp thu như vậy đối với cường giả Tinh giả ngoài cấp sáu mà nói không tính là gì, nhưng đối với một người trong cảm nhận của mọi người ngay cả Tinh giả cấp một còn chưa đạt tới thì là cái khái niệm gì?
Không thể tưởng tượng!
Chỉ trong chốc lát đó, tinh thần lực dồi dào liền bắt đầu bay nhanh tới dung nhập vào trong cơ thể Dương Thiên Lôi, cũng dần dần tích súc, đúng, là tích súc mà không phải biến mất một cách quỷ dị.
- Không biến mất…Không biến mất! Ta… Rốt cuộc có thể ngưng tụ tinh thần lực!
Tại giờ khắc này, hai Dương Thiên Lôi tại hai thế giới khác nhau hoàn toàn dung nhập làm một, không còn phân biệt rõ ràng nữa. Vô luận là tên sinh viên hèn mọn trên Địa Cầu hay là thiếu niên bi ai truy cầu đỉnh cao võ đạo trên đại lục Huyền Thiên đều trở thành một bộ phận không thể tách rời của sinh mệnh Dương Thiên Lôi. Hai nửa Dương Thiên Lôi cũng không phân rõ bên nào trọng, bên nào khinh, thật giống như một linh hồn hoàn chỉnh bị phân thành hai nửa, tại phương diện khác nhau, thời không khác nhau, địa điểm khác nhau, đã trải qua hai đoạn nhân sinh hoàn toàn khác nhau, tận đến bây giờ mới chính thức dung nhập làm một!
Hợp hai làm một, trở thành nguyên vẹn một Dương Thiên Lôi chân chính!
Một cảm giác no đủ, tràn đầy dần xuất hiện trong cơ thể Dương Thiên Lôi, khiến các cơ bắp phồng lên.
Dương Thiên Lôi lúc này biết đã đạt yêu cầu của mỹ nữ lão sư, ý niệm khẽ động, chủ cơ và phụ cơ quanh thân từ trên xuống dưới, từ trái sang phải bắt đầu khe khẽ run lên rất có quy luật, chỉ chốc lát đã tuần hoàn một vòng quanh cơ thể hắn.
- Haizzz!!!
Đúng lúc này, Dương Thiên Lôi bỗng mở hai mắt, cơ bắp quanh thân vặn thành nhất thể, bật lên thành tiếng, song chưởng toàn lực đẩy ra.
“Hizzz!”
Vậy mà phát ra tiếng xé gió rất nhỏ.
- Trăm phần trăm!
Trương Tử Hàm và ba thân ảnh kia lần thứ hai lộ ra ánh mắt khiếp sợ.
…
- Hồng Toàn, xem ra hôm nay ngươi không cần đưa tôn tử của ngươi về rồi…
Một lão nhân mặc bạch y, tóc bạc, râu bạc trắng, lông mi cũng bạc, toàn thân đều là màu trắng, nhìn không ra tuổi tác, chính là một trong ba thân ảnh, dừng lại trên người Dương Thiên Lôi, nhẹ giọng nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.