Huyền Thiên

Chương 437: Giúp ta tu luyện!

Ô Sơn

17/03/2013

Mà ánh mắt của Kỷ Tiêu Lam, Triệu Nguyên, Kim Chính Thái, cùng với hai lão giả Ngân Hỏa, Ngân Thủy đều sáng ngời nhìn về phía Dương Thiên Lôi. Bọn hắn, cũng rất muốn biết thiêu niên 30 tuổi, đến từ một nơi cằn cỗi sẽ có biểu hiện gì!

Nhất là Kỷ Tiêu Lam!

Mà vẻ mặt của Trần Thiến lại lạnh nhạt, nhưng loại lạnh nhạt này cũng không phải là không quan tâm trận đấu của Dương Thiên Lôi mà là một loại tín nhiệm tuyệt đối với hắn! Vừa rồi chiến đấu trong phòng, tuy rằng hai người đều đã hạn chết pháp lực bản thân, khiến cho Trần Thiến không cách nào phát huy ra thực lực chân chính, Trần Thiến cũng không thi triển ra lực lượng chính thức của bản thân, nhưng nàng thân là Trần gia đại tiểu thư, ánh mắt sắc bén bực nào cơ chứ? Cho nên, nàng rất rõ, nàng thất bại.

Hơn nửa thất bại triệt để. Ít nhất, không dựa vào pháp bảo thì thế!

- Bắt đầu!

Theo trọng tài hét lớn một tiếng, khí tức của Dương Thiên Lôi đang đứng chắp tay bỗng nhiên biến đổi, quanh thân không gió mà bay, đạo bào lam sắc phần phật tiếng vang, nhưng không mảy may chút pháp lực chấn động. Phảng phất như gió đó chính là gió tự nhiên nhất trong thiên địa vậy.

Chỉ với cổ khí tức quỷ dị này thôi đã khiến cho con mắt của bọn người Kỷ Tiêu Lam đột nhiên sáng ngời. Mà kinh ngạc nhất chính là Trần Thiến!

Bởi vì Trần Thiến cảm ứng được từ trên người Dương Thiên Lôi một cỗ khí tức tương tự với Càn Khôn Như Ý Quyển!

Mà nhưng vào lúc này, Dương Thiên Lôi thần tình lạnh nhạt, song chưởng chậm rãi tách ra, lòng bàn tay hướng lên, chân phải hơi cong, chân trái bước lên trước điểm nhẹ mặt đất, chính là động tác chiêu bài của "Thái Cực Trương Tam Phong"!

Ở đây đều là cao thủ, động tác của Dương Thiên Lôi tuy rằng lộ ra vẻ âm nhu, nhưng không có kẻ nào bật cười cả, trái lại trong ánh mắt đầu bắn ra tinh quang, bởi vì, Dương Thiên Lôi lúc này đã khác hoàn toàn so sánh nổi với Dương Thiên Lôi lúc vừa bước vào hàng ngũ Tinh Giả, người của hắn, lòng của hắn, khí tức của hắn, tựa hồ như hoàn toàn dùng làm một thể với Thiên địa vậy!

Quanh thân không phát ra chút pháp lực nào, nhưng lại như là khắp nơi đều pháp lực, không chỉ khiến cho đối thủ không nhìn ra chút sơ hở nào, mà dù là người xem dưới lôi đài cũng vậy!

- NGAO

Đối thủ của Dương Thiên Lôi sau khi khiếp sợ trong ngắn ngủi, ánh mắt liền biến đổi, đột nhiên phát ra một tiếng thú rống, vậy ma lạì trực tiếp hiện hình, biến thành chân thân!

Vương giả của Báo tộc, Kim Tiền Báo!

Hiển nhiên, thức mở đầu nhìn như bình thường của Dương Thiên Lôi, hơn nữa thân phận của hắn lại là "bạn trai" của Trần Thiến, dĩ nhiên đã khiến tu luyện giả này tuyệt đối coi trọng, cho nên hắn bỏ qua thăm dò, trực tiếp dùng bản thể khai chiến!

"Vèo"

Kim Tiền Báo hóa thành một đạo điện quang, khoảng cách trăm trượng, Súc Địa Thành Thốn, lóe lên đánh về phía Dương Thiên Lôi!

Trong nháy mắt liền thể hiện ra pháp lực bàng bạc khủng bố và tốc độ kinh người! Trong lúc mọi người ở đây suy đoán Dương Thiên Lôi sẽ chống cự một kích cường đại này thế nào thì liền thấy được một màn khiếp sợ!

Dương Thiên Lôi vậy mà lại đứng bất động tại chỗ, hai tay nhu hòa khoanh tròn lại, bộ pháp dưới chân phiêu dật nhẹ nhàng, theo hai tay khoanh tròn, cũng rất nhanh xoay tròn, mà thân ảnh bưu hãn và công kích cường đại của Kim Tiền Báo giống như bị mất phương hướng, hoàn toàn bị năng lực cực nhu của Dương Thiên Lôi dẫn dắt, vậy mà lại biến thành chuyển động quanh người Dương Thiên Lôi!

Cùng lúc đó, thanh âm thanh thúy "BA~ BA~" không ngừng phát ra từ song chưởng của Dương Thiên Lôi, mà thân ảnh xoay tròn của Dương Thiên Lôi cũng càng lúc càng nhanh, thanh âm trở nên càng ngày càng dày đặc, Kim Tiền Báo giống như bị tiến vào trong một vòng xoáy năng lượng vậy, có lực nhưng không có chỗ dùng, trở thành một con ruồi bị mất đầu, tùy ý để Dương Thiên Lôi đùa giỡn!

- Này!

Lúc tốc độ xoat tròn đạt đến một mức kinh người, Dương Thiên Lôi bỗng nhiên phát ra một tiếng quát nhẹ, hai chưởng đình chỉ xoay tròn, đột nhiên đánh ra!

Chỉ dựa vào lực lượng thân thể đánh ra!

"Ầm ầm… "

Một tiếng vang thật lớn, thân ảnh khổng lồ, còn có cả công kích cường hãn do Kim Tiền Báo phát ra nữa, vậy mà đều giống như đạn pháp, bị Dương Thiên Lôi đánh bay, trực tiếp bắn ra mấy trăm trượng đập vào trong kết giới!

Tất cả mọi người đều khiếp sợ mở to mắt ra nhìn

Bời vì tất cả mọi người đều rõ, sự vận dụng lực lượng của Dương Thiên Lôi xảo diệu đến mức nào!

Hơn nữa tất cả mọi người cũng tin rằng, nếu như trong hai chưởng ấn mà Dương Thiên Lôi đánh ra có ẩn chứa pháp lực thì…, Kim Tiền Báo chỉ sợ chết cũng không biết mình chết thế nào ấy chứ!

- Đa tạ hạ thủ lưu tình!

Kim Tiền Báo đỏ bừng cả khuôn mặt đứng lên, nói với Dương Thiên Lôi.

- Không cần phải vậy. Ta không thích lưu tình, nhưng lại không thích tổn thương tánh mạng. Thế nhưng ta lại rất thích lưu lại 80% tài sản của người khác, cho nên người không cần phải cảm ta, ta không ngại đâu… ngươi cứ đưa ra chút gì thực tế đi!

Khiến cho tất cả mọi người không thể tưởng tượng nổi chính là, Dương Thiên Lôi vậy mà lại không có chút phong phạm của cao thủ, trên mặt mang theo một tia cười tà nói.

- Cái này…



Kim Tiền Báo cũng bị Dương Thiên Lôi nói cho chấn động, sau khi do dự một lát, liền không nói hai lời, trực tiếp móc ra vài bình đan dược, vẻ mặt đau lòng đưa cho Dương Thiên Lôi, sau đó xám xịt đi xuống đài. Hắn rất rõ lời của Dương Thiên Lôi nói là thật, nếu không hắn hiện giờ đã tan thành mây khói rồi. Cho nên, tuy rằng nghẹn khuất, nhưng vẫn sảng khoái móc ra tất cả đan dược trên người hắn, chỉ còn lại một chút phí tổn để quay lại gia tộc. Dù vậy, những đan dược kia vẫn xa xa không đủ 80%. Cho nên trong chuyện này hắn vẫn có lời.

Trần Thiến "Phốc phốc" một tiếng, yêu kiều cười ra tiếng.

Kim Chính Thái, Ngân Hỏa, Ngân Thủy vẻ mặt ngốc trệ.

Thần sắccuar Kỷ Tiêu Lam và Triệu Nguyên thì tương đối quái dị.

Phong Linh Nhi vốn hiểu rõ Dương Thiên Lôi lại tươi cười xinh đẹp.

- Phong Linh Nhi, sư đệ ngươi thật biết điều…

Trần Thiến bỗng nhiên lôi kéo Phong Linh Nhi nói

Phong Linh Nhi mắt nhìn Trần Thiến, không biết nên nói gì cho phải, bởi vì nàng cảm giác, có ai đó đã rời vào ma trảo của giặc rồi.

- Dương tiên sinh, thỉnh giao nạp 2% tiền thuê.

Trong lúc Dương Thiên Lôi đắc chí muốn thu lại đan dược thì, thân hình trọng tài nhoáng một cái liền tới trước mặt Dương Thiên Lôi, nói.

- Không phải chứ? Cái này cũng phải giao tiền thuế sao?

- Chỉ cần là tài sản chuyển dời phát sinh trên lôi đài thì đều phải giao tiền thuê.

- Dương tiên sinh, có thể nói cho ta biết tuyệt học của ngươi tên gì được không?

Trên lôi đài, lúc tu luyện giả thứ hai đạp lên lôi đài thì dừng ở trước Dương Thiên Lôi hỏi.

- Thái Cực!

- Thái Cực?

Tu luyện giả tựa hồ hơi kinh ngạc, Thái Cực Âm Dương, hắn đương nhiên rõ, cơ hồ tất cả các tu luyện giả đều rõ, nhưng chưa từng có bất luận thần thông và công pháp chỉ dùng hai chữ này để mệnh danh cả.

- Ân!

- Dương tiên sinh, ta chỉ muốn giao thủ với người, đừng lấy tính mạng của ta, ta thua sẽ giao cho ngươi 80% tài sản!

Tu luyện giả này thẳng thắng nói

- Vậy thì tốt, bất quá, ngươi cũng đừng đưa cho ta trên lôi đài. Lúc thua thì ngươi cứ xuống lôi đài giao cho vị muội muội xinh đẹp kia là được! Bằng không thì ta phải giao ra 2% tiền thuê, quá thua lỗ!

Trong lúc Dương Thiên Lôi thì chỉ chỉ Phong Linh Nhi đang nhìn hắn nói.

Ba gã trọng tài lập tức á khẩu. Mà tu luyện giả dưới lôi đài lại càng trợn mắt há môm. Về phần bọn người Trần Thiến và Kim Chính Thái thì không biết dùng từ nào để hình dung cảm thụ của mình nữa rồi. Ta kháo, đã từng thấy người vô sỉ, nhưng còn chưa thấy ai vô sỉ đến cảnh giới này cả, nhưng hắn lại khiến người khác không thể sinh ra hận ý mới đau chứ!

- Tốt, không có vấn đề gì!

Tu luyện giả sảng khoái nói.



Kết quả là, từng tràng trận đấu được trình diễn nhanh chóng, tất cả mọi người dưới lôi đài ngay cả cơ hội khép mắt cũng không có, cứ như vậy mà trừng lớn co mắt, mồm miệng há hốc, nhìn Dương Thiên Lôi biểu diễn. Mà dưới lôi đài, Phong Linh Nhi liền trở thành bà quản gia của Dương Thiên Lôi, thu lấy tiền lời hộ hắn!

Lúc trận đấu tiến hành đến năm trang, dưới lôi đài của Dương Thiên Lôi đã người ta tấp nập, không thể không nói, gã gia hỏa biến thái vô sỉ này rất nhanh đã mang đến oanh động xung quanh, khiến cho tu luyện gia vây đến xem ngày càng nhiều, mà những đệ tử của Kỷ gia, Triệu gia, Trần gia đã thắng trận cũng nhao nhao chạy đến xem trận đấu của Dương Thiên Lôi, đương nhiên, khiếp sợ và im lặng là việc không thể tránh khỏi rồi.

Mười cuộc tranh tài rất nhanh chấm dứt, từ đầu đến cuối, Dương Thiên Lôi cũng giống như Trần Thiến, chỉ sử dụng cái hắn gọi là "Thái Cực", hơn nữa còn không dùng một chút pháp lực.

Càng về sau, người muốn tranh nhau lên lôi đài đấu với Dương Thiên Lôi ngày một nhiều, dù sao tự thân thể nghiệm môn tuyệt học này, thì mới có thể lĩnh ngộ ra chút gì đấy… Hơn nữa, bởi vì phương thức trận đấu của tên Dương Thiên Lôi này hèn mọn bỉ ổi đến cực điểm nên cũng không nguy hiểm gì đến tính mạng, khiến cho nhiều tu luyện giả có mục đích tu luyện, lại không thiếu tiền người sau nối đuôi người trước, muốn đánh với hắn một trận!

Đương nhiên, mặc dù nói là 80%, nhưng người chính thức xuất ra 80% lại không nhiều. Nhưng cũng sẽ không quá khó coi.

Sau khi mười trận diễn ra, Dương Thiên Lôi ngược lại lời được một khoản lớn, thuận lời giành được tư cách thăng cấp.





- Vừa rồi không phải ngươi cố ý đấy chứ?

Trong lúc Dương Thiên Lôi và mọi người cùng nhau xé rách hư không trở lại Hỗn Loạn khách sạn thì Trần Thiến truyền âm nói với Dương Thiên Lôi.

- Cố ý gì chứ?

- Môn tuyệt học "Thái Cực" này của ngươi rõ ràng có thể thắng được ta, tại sao phải dùng Long Trảo Thủ?

- Thái Cực không thể thắng ngươi được. Nó cùng với Càn Khôn Như Ý Quyền của ngươi rất tương tự nhau, nhiều nhất là tám lạng nửa cân thôi. Ngược lại ngươi, rõ ràng nắm giữ tinh túy của Càn Khôn Như Ý Quyền, còn có tuyệt học cường đại hơn nữa nhưng hết lần này đến lần khác lại tỏ ra yếu thế, rõ ràng là câu dẫn… Ách, dụ dỗ ta, đúng không?

- Nào có? Lát nữa ngươi tới phòng tìm ta, ta và ngươi chính thức làm… Không phải, chính thức chiến một hồi!

Trần Thiến bị lời nói trực tiếp của Dương Thiên Lôi làm cho sắc mặt đỏ bừng, nhưng lại mang theo một tia ánh mắt khiêu khích liếc nhìn Dương Thiên Lôi, truyền âm nói.

- Ngày mai đi. Sư tỷ của ta vừa mới tới.

Dương Thiên Lôi nói.

- Thật đáng tiếc, tuyệt học không thể nhân đạo của ngươi rốt cục là gì? Ta rất ngạc nhiên!

- Không thể nói.

"Ai mà thèm! Dương công công, gặp lại!

Trần Thiến nhếch miệng, buồn cười truyền âm nói. Nói xong, nói với mọi người vài câu, liền bước nhanh đến gian phong của mình.

-…

Dương Thiên Lôi bị một tiếng công công của Trần Thiến làm cho toàn thân nổi da gà, mẹ nó, đây không phải là đang khiêu khích cực hạn của ca sao?

- Dương huynh đệ, Phong tiểu thư còn không có chỗ ở phải không? Cứ đến gian bên cạnh gian của Trần Thiến đi!

Đúng lúc này, Kỷ Tiêu Lam nói.

- Đa tạ Kỷ huynh, vậy ta cũng không khách khí nữa, cứ đưa thẻ vào cửa cho ta đi, ta và sư tỉ còn có chút chuyện phải làm Dương Thiên Lôi nói.

- Tốt, có gì buổi tối gặp lại, đến lúc đó chúng ta phải hảo hảo uống vài chén mới được!

Kỷ Tiêu Lam nói ra.

Nói xong mọi người liền nhao nhao đi đến gian phòng của mình, chiến đấu liên tục mười trận, mặc dùng không gặp phải đối thủ cường đại, nhưng cũng có thể từ trong chiến đấu lĩnh ngộ ra chút gì đó, cho nên, tất cả mọi người đều muốn trở về phòng củng cố một phen.

Kim Chính Thái nhìn chiến đấu cả ngày, mặc dù không tham dự, nhưng cũng có thể học được chút kinh nghiệm, nhất là trong thấy bọn người Kỷ Tiêu Lam chiến đấu càng khiến hắn có chỗ linh ngộ. Cho nên, cũng không nói thêm gì với Dương Thiên Lôi nữa, trực tiếp mang theo nhị lão vào trong phong, hiển nhiên, nhị lão sắp sửa làm đối tượng bồi luyện của hắn.

- Đi thôi.

Dương Thiên Lôi kéo bàn tay nhỏ bé của Phong Linh Nhi một cách tự nhiên, thân hình nhoáng một cái liền tới trước gian phòng của hắn.

Lúc Phong Linh Nhi đạp chân đến giữa phòng thì liền kinh ngạc, trừng tròng mắt nhìn gian phòng hết sức xa hoa rộng lớn này. Gian phòng có quy cách thế này nàng chưa thấy bao giờ cả.

- Sư đệ, sao ngươi lại biết bọn hắn?

Phong Linh Nhi rút bàn tay nhỏ bé của mình ra khỏi tay Dương Thiên Lôi, nhẹ giọng hỏi.

- Bọn hắn thấy sư đệ ta kinh tài tuyệt diễm nên cố ý kết giao. Có người cung cấp rượu và phòng miễn phí, ta đương nhiên không có ý kiến rồi.

Dương Thiên Lôi có thể cảm giác được Phong Linh Nhi đã không còn xúc động như ban đầu, cho nên, cũng không hề xoắn xuýt, liền nói đùa, bất quá sau khi nói xong, sắc mặt hắn bỗng nhiên trầm xuống, nói:

- Sư tỷ, nói cho ta, rốt cục vì nguyên nhân gì mà ngươi lại không tiếc đến đây chịu chết?

- Sư đệ… Ngươi nói trong vòng mười năm ta có thể tấn thăng đến Thần Đạo lục cấp được không?

Phong Linh Nhi không trả lời vấn đề của Dương Thiên Lôi mà lại hỏi ngược lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook