Chương 307: Hắn đã chết
Ô Sơn
17/03/2013
Tự bạo, lấy thân thể khổng lồ của nó cũng có thể miễn cưỡng chịu được, tổn thất duy nhất chính là nó không thể đoạt được tiểu linh thú mà thôi.
Đây cũng là chuyện duy nhất nó có thể làm ngay lúc này. Bởi vì theo như nó biết thì nếu cứ tiếp tục đánh với Dương Thiên Lôi thì người đầu tiên không chịu nổi không phải Dương Thiên Lôi mà chính là nó.
Tới lúc đó thì đừng nói là đoạt được tiểu linh thú, chỉ riêng việc bảo toàn mạng sống thôi đã vô cùng khó khăn rồi.
Hiện tại, giữa mạnh sống của mình và tiểu linh thú, nó chỉ có thể quyết đoạn chọn lấy mạng sống của mình.
Hơn nữa, nếu nó trực tiếp thôn phệ Dương Thiên Lôi cũng không phải hoàn toàn không có cơ hội đoạt được tiểu linh thú. Chỉ cần sau khi Dương Thiên Lôi tiến vào thân thể của nó không tự bạo ngay, đồng thời chính mình có thể khiên trì hút hắn vào đan điền, thì nó nhất định sẽ toàn thắng, không chỉ có thể thu được năng lượng và kim đan trên người Dương Thiên Lôi, còn có thể đưa tiểu linh thú hắn chưa kịp kích nổ để thối luyện.
- Tới tốt lắm.
Trong lòng Dương Thiên Lôi thầm nghĩ, dĩ nhiên không chống cự lại động tác thôn phệ của Thâm hải địch long, bỗng nhiên nương theo cỗ hấp lực kinh khủng kia, đổi lại còn dùng tốc độ kinh người nhắm thẳng vào cái miệng đầy nanh nhọn hoắc, sắc bén không gì sánh được của Thâm hải địch long.
Đây đối với Dương Thiên Lôi mà nói cũng đều là không còn cách nào khác.
Lúc này, Dương Thiên Lôi rốt cuộc cũng ý thức được, quan điểm của mình hình như hơi sai rồi. Thân thể dù có cường hãn hơn nữa thì cũng có mức độ, nếu như lúc này hắn có cầm theo Kinh Lôi kiếm thì hiệu quả nhất định hoàn toàn khác, tuyệt đối không thảm tới mức cả bộ vảy của yêu thú cũng không thể phá vỡ.
Một trận đại chiến điên cuồng dai dẳng như vậy, tuy rằng biểu hiện của Dương Thiên Lôi lúc này có vẻ sinh long hoạt hổ, nhưng pháp lực trong cơ thể cũng đã tiêu hao rất nhiều, nếu cứ tiếp tục chiến đấu như vậy thì cho dù là hắn cũng sẽ không chịu nổi. Bởi vì hắn căn bản không thể tạo thành bất kỳ thương tổn nặng nề gì cho yêu thú. Người huynh đệ này cũng giống như Thâm hải địch long, đều không biết được pháp lực của đối phương có thể duy trì được bao lâu nữa.
Cho nên, tuy cách của Dương Thiên Lôi và Thâm hải địch long khác nhau, nhưng lại vô cùng ăn nhịp.
Đều ôm quyết tâm liều mạng tới cùng.
- Thử ——
Không có bất kỳ lo lắng gì, thân thể tương đối nhỏ bé của Dương Thiên Lôi mắt thấy sắp chuôi tọt vào trong cái miệng lớn đỏ lòm của yêu thú, Thâm hải địch long nhắm đúng thời gian, bỗng nhiên cắn mạnh, trong nháy mắt, vô số cái răng nanh sắc bén nhanh như chớp đã cắn phập xuống dưới.
Nếu như có thể trực tiếp cắn chết Dương Thiên Lôi thì đúng là quá tốt.
- Nằm mơ đi.
Dương Thiên Lôi nói thầm trong đầu, vốn là tốc độ kinh người, ngay lúc này bỗng nhiên phát ra một tiếng nổ cực lớn, tốc độ kinh người lập tức nhanh hơn gấp bội, bắn ra cực nhanh.
Một tiếng ‘Bùm’, hai hàm răng nhọn hoắc của yêu thú đã hợp lại với sức mạnh kinh khủng. Chỉ là, trong nháy mắt khi nó khép lại, Dương Thiên Lôi bỗng nhiên biến nhanh đã lập tức tiến vào trong vòm miệng cực lớn của nó.
- Sát.
Dương Thiên Lôi bỗng nhiên hét to một tiếng, chống lại cỗ hấp lực kinh người trong cơ thể yêu thú, trực tiếp xuất ra đòn tấn công cường đại nhất của mình, nhanh như một cỗ máy khoan, mũi khoan hướng về phía hàm trên của yêu thú.
Chỉ cần xuyên thủng hàm trên, xuyên qua đại não của yêu thú thì Dương Thiên Lôi liền có thể giết được nó.
Chỉ là, trong nháy mắt này, Thâm hải địch long đã sớm dự liệu tới một màn này nên bỗng nhiên chuyển năng lượng toàn thân, nuốt xuống một cái ực vô cùng đơn giản và cuồng bạo, một cỗ lực lượng kinh khủng không gì sánh được liền trực tiếp đẩy Dương Thiên Lôi về phía đan điền của nó.
Trong nháy mắt, niệm lực và pháp lực toàn thân của yêu thú đều ngưng tụ trên người Dương Thiên Lôi, cứ như đang thối luyện đan dược, trực tiếp bắt đầu điên cuồng mà quán nhập vào thân thể Dương Thiên Lôi, đồng hóa, hòa tan, hấp thu….
Trong lòng của Thâm hải địch long liền tràn ngập hưng phấn, việc nó lo lắng nhất là Dương Thiên Lôi tự bạo đã không hề xảy ra, cho dù Dương Thiên Lôi còn muốn tự bạo thì cũng không cách nào làm được nữa, toàn bộ đều đã nằm trong tay nó.
Nguyên anh khổng lồ trong đan điền của nó đã bao quanh Dương Thiên Lôi, niệm lực và pháp lực của nó đã bắt đầu điên cuồng quán nhập, không bao lâu nữa nó đã hoàn toàn luyện hóa xong Dương Thiên Lôi, không chỉ có Dương Thiên Lôi, còn có tiểu linh thú trong cơ thể hắn cũng sẽ bị nó hấp thu hoàn toàn.
Chỉ là…
Nó chỉ mới hưng phấn được một chốc, thì bỗng nhiên lại khiếp sợ gầm lên đầy giận dữ, thân thể dường như phát điên, điên cuồng du động khắp đáy biển, nó khiếp ợ phát hiện, Dương Thiên Lôi dưới sự thối luyện của niệm lực và pháp lực kinh khủng của nó cư nhiên vẫn có thể ngồi xếp bằng. Nếu chỉ như vậy thì nó cxng không khiếp sợ tới mức ấy, nhưng khiến nó không ngờ được, càng không thể lý giải chính là nó đã chiếm ưu thế tuyệt đối, nhưng trong đan điền của nó, cứ hễ nó rót năng lượng vào để luyện hóa Dương Thiên Lôi thì năng lượng đó lại biến mất một cách kỳ lạ, hoàn toàn mất hết liên lạc với nó.
Thế này còn chưa tính, sau khi nó khiếp sợ thu hồi hết niệm lực và năng lượng của mình thì năng lượng của nó cư nhiên lại bắt đầu tự động chui vào cơ thể Dương Thiên Lôi, hơn nữa tốc độ chuyển còn vượt xa sức tưởng tượng của nó.
Đây là tình huống gì chứ?
…
- Sư muội…. tốt, thật tốt quá.
Đúng lúc này, Bộ Hàn Tinh đạp kiếm quang trên hư không bỗng nhiên hưng phấn reo lên.
- Làm sao vậy?
Bách Lý Thiên Thiên nghi hoặc hỏi.
- Đã chết…tên tiểu tử kia nhất định đã chết, truy tung thuật đã mất liên lạc với hắn rồi.
Bộ Hàn Tinh nhìn về phía Bách Lý Thiên Thiên. Nhãn thần tràn ngập vẻ hưng phấn, nói vô cùng chắc chắn.
- Thật… thật vậy sao?
Bách Lý Thiên Thiên tựa hồ có điểm không tin.
- Đương nhiên là thật, chỉ cần ta đuổi theo thì truy tung thuật tự nhiên sẽ không biến mất, nhưng hiện tại lại mất đi liên hệ với hắn, chỉ có hai loại khả năng, một chính là hắn đã chết rồi, không còn bất kỳ khí tức sinh mệnh nào, loại còn lại chính là hắn phát hiện ra truy tung thuật của ta, nên dùng thần thông chặt đứt khí tức của chính mình, loại thứ hai rõ ràng không có khả năng, nếu như hắn đã sớm phát hiện thì không thể nào đợi sau khi đánh xong với Thâm hải địch long rồi mới làm được, cho nên chỉ có thể là hắn đã chết, ha ha ha… A.
- Ầm——
Đúng lúc này, ngoài khơi bỗng nhiên truyền tới một tiếng nổ, Thâm hải địch long dài mấy trăm trượng cư nhiên cuồng bạo trồi lên khỏi mặt biển, quá mức kinh hãi nên trực tiếp khiến Bộ Hàn Tinh đang mãi đắc ý sợ hãi la lên, hai người nhất thời thúc kiếm quang né sang nơi khác nhanh như chớp.
Đây cũng là chuyện duy nhất nó có thể làm ngay lúc này. Bởi vì theo như nó biết thì nếu cứ tiếp tục đánh với Dương Thiên Lôi thì người đầu tiên không chịu nổi không phải Dương Thiên Lôi mà chính là nó.
Tới lúc đó thì đừng nói là đoạt được tiểu linh thú, chỉ riêng việc bảo toàn mạng sống thôi đã vô cùng khó khăn rồi.
Hiện tại, giữa mạnh sống của mình và tiểu linh thú, nó chỉ có thể quyết đoạn chọn lấy mạng sống của mình.
Hơn nữa, nếu nó trực tiếp thôn phệ Dương Thiên Lôi cũng không phải hoàn toàn không có cơ hội đoạt được tiểu linh thú. Chỉ cần sau khi Dương Thiên Lôi tiến vào thân thể của nó không tự bạo ngay, đồng thời chính mình có thể khiên trì hút hắn vào đan điền, thì nó nhất định sẽ toàn thắng, không chỉ có thể thu được năng lượng và kim đan trên người Dương Thiên Lôi, còn có thể đưa tiểu linh thú hắn chưa kịp kích nổ để thối luyện.
- Tới tốt lắm.
Trong lòng Dương Thiên Lôi thầm nghĩ, dĩ nhiên không chống cự lại động tác thôn phệ của Thâm hải địch long, bỗng nhiên nương theo cỗ hấp lực kinh khủng kia, đổi lại còn dùng tốc độ kinh người nhắm thẳng vào cái miệng đầy nanh nhọn hoắc, sắc bén không gì sánh được của Thâm hải địch long.
Đây đối với Dương Thiên Lôi mà nói cũng đều là không còn cách nào khác.
Lúc này, Dương Thiên Lôi rốt cuộc cũng ý thức được, quan điểm của mình hình như hơi sai rồi. Thân thể dù có cường hãn hơn nữa thì cũng có mức độ, nếu như lúc này hắn có cầm theo Kinh Lôi kiếm thì hiệu quả nhất định hoàn toàn khác, tuyệt đối không thảm tới mức cả bộ vảy của yêu thú cũng không thể phá vỡ.
Một trận đại chiến điên cuồng dai dẳng như vậy, tuy rằng biểu hiện của Dương Thiên Lôi lúc này có vẻ sinh long hoạt hổ, nhưng pháp lực trong cơ thể cũng đã tiêu hao rất nhiều, nếu cứ tiếp tục chiến đấu như vậy thì cho dù là hắn cũng sẽ không chịu nổi. Bởi vì hắn căn bản không thể tạo thành bất kỳ thương tổn nặng nề gì cho yêu thú. Người huynh đệ này cũng giống như Thâm hải địch long, đều không biết được pháp lực của đối phương có thể duy trì được bao lâu nữa.
Cho nên, tuy cách của Dương Thiên Lôi và Thâm hải địch long khác nhau, nhưng lại vô cùng ăn nhịp.
Đều ôm quyết tâm liều mạng tới cùng.
- Thử ——
Không có bất kỳ lo lắng gì, thân thể tương đối nhỏ bé của Dương Thiên Lôi mắt thấy sắp chuôi tọt vào trong cái miệng lớn đỏ lòm của yêu thú, Thâm hải địch long nhắm đúng thời gian, bỗng nhiên cắn mạnh, trong nháy mắt, vô số cái răng nanh sắc bén nhanh như chớp đã cắn phập xuống dưới.
Nếu như có thể trực tiếp cắn chết Dương Thiên Lôi thì đúng là quá tốt.
- Nằm mơ đi.
Dương Thiên Lôi nói thầm trong đầu, vốn là tốc độ kinh người, ngay lúc này bỗng nhiên phát ra một tiếng nổ cực lớn, tốc độ kinh người lập tức nhanh hơn gấp bội, bắn ra cực nhanh.
Một tiếng ‘Bùm’, hai hàm răng nhọn hoắc của yêu thú đã hợp lại với sức mạnh kinh khủng. Chỉ là, trong nháy mắt khi nó khép lại, Dương Thiên Lôi bỗng nhiên biến nhanh đã lập tức tiến vào trong vòm miệng cực lớn của nó.
- Sát.
Dương Thiên Lôi bỗng nhiên hét to một tiếng, chống lại cỗ hấp lực kinh người trong cơ thể yêu thú, trực tiếp xuất ra đòn tấn công cường đại nhất của mình, nhanh như một cỗ máy khoan, mũi khoan hướng về phía hàm trên của yêu thú.
Chỉ cần xuyên thủng hàm trên, xuyên qua đại não của yêu thú thì Dương Thiên Lôi liền có thể giết được nó.
Chỉ là, trong nháy mắt này, Thâm hải địch long đã sớm dự liệu tới một màn này nên bỗng nhiên chuyển năng lượng toàn thân, nuốt xuống một cái ực vô cùng đơn giản và cuồng bạo, một cỗ lực lượng kinh khủng không gì sánh được liền trực tiếp đẩy Dương Thiên Lôi về phía đan điền của nó.
Trong nháy mắt, niệm lực và pháp lực toàn thân của yêu thú đều ngưng tụ trên người Dương Thiên Lôi, cứ như đang thối luyện đan dược, trực tiếp bắt đầu điên cuồng mà quán nhập vào thân thể Dương Thiên Lôi, đồng hóa, hòa tan, hấp thu….
Trong lòng của Thâm hải địch long liền tràn ngập hưng phấn, việc nó lo lắng nhất là Dương Thiên Lôi tự bạo đã không hề xảy ra, cho dù Dương Thiên Lôi còn muốn tự bạo thì cũng không cách nào làm được nữa, toàn bộ đều đã nằm trong tay nó.
Nguyên anh khổng lồ trong đan điền của nó đã bao quanh Dương Thiên Lôi, niệm lực và pháp lực của nó đã bắt đầu điên cuồng quán nhập, không bao lâu nữa nó đã hoàn toàn luyện hóa xong Dương Thiên Lôi, không chỉ có Dương Thiên Lôi, còn có tiểu linh thú trong cơ thể hắn cũng sẽ bị nó hấp thu hoàn toàn.
Chỉ là…
Nó chỉ mới hưng phấn được một chốc, thì bỗng nhiên lại khiếp sợ gầm lên đầy giận dữ, thân thể dường như phát điên, điên cuồng du động khắp đáy biển, nó khiếp ợ phát hiện, Dương Thiên Lôi dưới sự thối luyện của niệm lực và pháp lực kinh khủng của nó cư nhiên vẫn có thể ngồi xếp bằng. Nếu chỉ như vậy thì nó cxng không khiếp sợ tới mức ấy, nhưng khiến nó không ngờ được, càng không thể lý giải chính là nó đã chiếm ưu thế tuyệt đối, nhưng trong đan điền của nó, cứ hễ nó rót năng lượng vào để luyện hóa Dương Thiên Lôi thì năng lượng đó lại biến mất một cách kỳ lạ, hoàn toàn mất hết liên lạc với nó.
Thế này còn chưa tính, sau khi nó khiếp sợ thu hồi hết niệm lực và năng lượng của mình thì năng lượng của nó cư nhiên lại bắt đầu tự động chui vào cơ thể Dương Thiên Lôi, hơn nữa tốc độ chuyển còn vượt xa sức tưởng tượng của nó.
Đây là tình huống gì chứ?
…
- Sư muội…. tốt, thật tốt quá.
Đúng lúc này, Bộ Hàn Tinh đạp kiếm quang trên hư không bỗng nhiên hưng phấn reo lên.
- Làm sao vậy?
Bách Lý Thiên Thiên nghi hoặc hỏi.
- Đã chết…tên tiểu tử kia nhất định đã chết, truy tung thuật đã mất liên lạc với hắn rồi.
Bộ Hàn Tinh nhìn về phía Bách Lý Thiên Thiên. Nhãn thần tràn ngập vẻ hưng phấn, nói vô cùng chắc chắn.
- Thật… thật vậy sao?
Bách Lý Thiên Thiên tựa hồ có điểm không tin.
- Đương nhiên là thật, chỉ cần ta đuổi theo thì truy tung thuật tự nhiên sẽ không biến mất, nhưng hiện tại lại mất đi liên hệ với hắn, chỉ có hai loại khả năng, một chính là hắn đã chết rồi, không còn bất kỳ khí tức sinh mệnh nào, loại còn lại chính là hắn phát hiện ra truy tung thuật của ta, nên dùng thần thông chặt đứt khí tức của chính mình, loại thứ hai rõ ràng không có khả năng, nếu như hắn đã sớm phát hiện thì không thể nào đợi sau khi đánh xong với Thâm hải địch long rồi mới làm được, cho nên chỉ có thể là hắn đã chết, ha ha ha… A.
- Ầm——
Đúng lúc này, ngoài khơi bỗng nhiên truyền tới một tiếng nổ, Thâm hải địch long dài mấy trăm trượng cư nhiên cuồng bạo trồi lên khỏi mặt biển, quá mức kinh hãi nên trực tiếp khiến Bộ Hàn Tinh đang mãi đắc ý sợ hãi la lên, hai người nhất thời thúc kiếm quang né sang nơi khác nhanh như chớp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.