Chương 590: Huyễn Thiến khiếp sợ. (Thượng.hạ)
Ô Sơn
17/03/2013
- Bức họa của ta!
Trong mắt Huyễn Thiến hiện lên một tia mơ hồ, thần niệm trong nháy mắt tập trung tại chỗ Dương Thiên Lôi vừa xuất hiện, hơi nhíu mày:
- Đệ tử Trảm Ma Tông sao lại thấy qua bức họa của ta? Kỳ quái...
Huyễn Thiến tuy rằng cùng thế lực của Vô Cực Tinh Vực cũng có lui tới. Nhưng chưa từng cùng Trảm Ma Tông có liên hệ. Huyễn Thiến lắc đầu, cảm ứng được hơn mười đạo khí tức nhìn nàng chăm chú, nhất thời đem khí tức Thiên Giai Đại viên mãn chi cảnh của mình tản mát ra, thân hình nhoáng lên liền biến mất tại chỗ.
Lúc này hơn mười đạo khí tức lại phủ về phía Dương Thiên Lôi.
- Chân Thần Cảnh Nhân Giai đỉnh phong, đệ tử Trảm Ma Tông, tiểu tử này dĩ nhiên tu luyện thành Đại Thuấn Di Thuật?
Hầu như mỗi Tu Luyện Giả trong lòng đều nói thầm. Trên ngọn núi này có bảy tám mươi cao thủ Chân Thần Cảnh, hơn nữa đại bộ phận đều là tu vi Địa giai. Tuy rằng không có gì bất ngờ xảy ra mỗi người đều có cơ hội thu được Thần Khấp Chi Lệ. Nhưng đó là dưới tình huống không có gì bất ngờ xảy ra, hiện tại, đạo Thần Khấp Chi Lệ thứ nhất đánh xuống, dĩ nhiên chỉ có một hạt là thật, lại khiến mọi người có chút lo lắng.
Tuy rằng khu vực này bình quân mỗi ngọn núi đều có khoảng trăm giọt, nhưng đó là bình quân!
Thần Khấp Chi Lệ chỉ có chín đạo.
Mà đạo thứ nhất chỉ có một giọt Thần Khấp Chi Lệ chân chính, điều này làm cho tất cả Tu Luyện Giả trên ngọn núi này cảm thụ được áp lực thật lớn. Nếu như không phải Huyễn Thiến bỗng nhiên đem khí tức của mình phtas ra, khiến mọi người biết nàng vượt xa bọn họ, e là đã sớm lao lên tranh đoạt. Khu vực của Chân Thần Cảnh tuy rằng tình huống tranh cướp không nhiều lắm, hơn nữa cơ bản mỗi cao thủ Chân Thần Cảnh đều có thể thu được Thần Khấp Chi Lệ. Nhưng đó là tình hình chung, vận khí thấp, gặp phải ngọn núi thiếu Thần Khấp Chi Lệ, tranh đoạt đó là tất nhiên.
Hơn nữa tất cả Tu Luyện Giả lúc này cũng căn bản không thể đến các ngọn núi khác. Bởi vì khi Thần Khấp Chi Lệ bắt đầu rơi xuống, toàn bộ các ngọn núi đều đã hình thành phong ấn cường đại, bất cứ ai cũng không thể bước ra!
Điều này làm cho tất cả Tu Luyện Giả đều muốn đem khí tức của mình đề thăng tới cực hạn, chuẩn bị nghênh tiếp lần Thần Khấp Chi Lệ thứ hai.
Mấy phút đồng hồ sau, bầu trời lại bộc phát ra một đạo lôi đình thật lớn.
Đạo Thần Khấp Chi Lệ thứ hai đến!
- Ầm ầm...
Hầu như trong nháy mắt, gần tám mươi gã Chân Thần Cảnh cao thủ liền bay lên trời, trong sát na chia làm ba hướng, lao tới Thần Khấp Chi Lệ chân chính gần với mình nhất.
Ba giọt!
Chỉ có ba giọt. Số lượng ít ỏi như vậy khiến Tu Luyện Giả thúc giục, đồng thời không có bảo trì bất cứ phong độ gì, các loại thần thông pháp tắc nhất thời tràn ngập bầu trời, tranh đoạt!
Dương Thiên Lôi cũng lại thi triển ra Đại Thuấn Di Thuật. Lúc này đây, không có Thiên Giai Đại viên mãn Huyễn Thiến, hơn nữa cũng nắm trong tay Đại Thuấn Di Thuật, hắn dễ dàng vượt qua đông đảo Tu Luyện Giả, đồng thời đem một giọt Thần Khấp Chi Lệ chân chính bắt được trong tay!
Bất quá, trong nháy mắt hắn nắm được Thần Khấp Chi Lệ, vô số đạo thần thông pháp tắc liền bủa về phía hắn!
- Muốn cướp!
Dương Thiên Lôi hừ lạnh một tiếng, khí tức quanh thân bỗng nhiên tiêu thăng, thần niệm và pháp lực hùng hậu khủng bố ngưng tụ thành từng đạo thần thông pháp tắc trực tiếp ngạnh đỡ từng đạo năng lượng tấn công về phía mình. Cùng lúc đó cũng thi triển ra Đại Thuấn Di Thuật!
- Ầm ầm...
Từng tiếng nổ mạnh vang lên, Dương Thiên Lôi thành công chạy ra khỏi vòng vây của mọi người.
Dương Thiên Lôi bề ngoài chỉ có thực lực Nhân Giai đỉnh phong, khi bày ra lực lượng tuyệt đối, khiến rất nhiều Tu Luyện Giả trong lòng khiếp sợ, đồng thời trong nháy mắt đưa ra quyết định không có truy kích hắn, mà đều lao về phía hai giọt Thần Khấp Chi Lệ còn lại.
Khác với Dương Thiên Lôi, hai Tu Luyện Giả kia cũng không có bất kỳ ai có thể đạt được Thần Khấp Chi Lệ chân chính. Bởi vì tốc độ của bọn họ không thể đạt được như Thần Khấp Chi Lệ. Do đó mắt thấy sắp tới gần Thần Khấp Chi Lệ, Tu Luyện Giả đều gặp phải vô số đạo công kích, so với tính mệnh, thì tất nhiên là tính mệnh quan trọng hơn!
Hỗn chiến, tranh đoạt!
- Chúc mừng!
Để Dương Thiên Lôi ngoài ý muốn là là khi hắn thuấn di đến sát ngọn núi, Huyễn Thiến dĩ nhiên xuất hiện ở bên cạnh, mỉm cười nói.
- Cảm ơn!
Dương Thiên Lôi cũng mỉm cười nói.
Lần thứ hai gặp được Huyễn Thiến, thật là trùng hợp. Tuy rằng Huyễn Thiến và Nguyễn Hi Vũ tướng mạo vấn giống nhau kinh người, nều như đơn thuần nhìn tướng mạo bên ngoài, hai đứng chung với nhau, Dương Thiên Lôi cũng không thể phân ra ai là Nguyễn Hi Vũ, ai là Huyễn Thiến. Bất quá vừa rồi trong nháy mắt nhìn thấy Huyễn Thiến, hắn đã biết nàng là Huyễn Thiến, mà không phải Nguyễn Hi Vũ. Bởi vì khí tức của nàng hắn nhớ kỹ.
- Ngươi là đệ tử Trảm Ma Tông? Không biết phải xưng hô ra sao?
Huyễn Thiến ngưng mắt nhìn Dương Thiên Lôi hỏi.
Khi Dương Thiên Lôi gọi tên nàng, Huyễn Thiến đã bắt đầu chú ý tới hắn. Nhất là Dương Thiên Lôi nói từng xem qua bức họa của nàng, càng khiến Huyễn Thiến kỳ quái. Đương nhiên, nàng cùng Trảm Ma Tông không có giao tiếp là một, hai là thanh âm cùng với nhãn thần của Dương Thiên Lôi, nàng dĩ nhiên cảm thấy vô cùng quen thuộc. Nhưng nàng tin tưởng mình căn bản chưa từng gặp Dương Thiên Lôi, hơn nữa lấy thực lực Chân Thần Cảnh Thiên Giai Đại viên mãn cũng không nhìn ra hắn có bất cứ ngụy trang gì.
Nhưng cảm giác quen thuộc này là là chuyện gì xảy ra?
- Đúng, ta là Tiêu Thiên! Huyễn tiền bối, thật cao hứng nhìn thấy chân nhân của ngươi!
Dương Thiên Lôi mỉm cười nói.
- Thật là kỳ quái! Thanh âm và nhẫn thần của ngươi rất giống một người quen của ta, chỉ là tướng mạo khác nhau, tu vi của hắn cũng kém hơn ngươi rất nhiều.
Huyễn Thiến nói.
- A? Trùng hợp đi sao, rất nhiều mỹ nữ nhìn thấy ta, tựa hồ cũng đều nói như vậy...ha ha. Bất quá ta tin tưởng Huyễn tiền bối hẳn là nói thật.
Nghe được Huyễn Thiến nói, Dương Thiên Lôi nhịn không được nghĩ đến tràng cảnh năm đó hắn gặp Huyễn Thiến, liền trêu chọc nàng.
- Ngươi tu vi không thấp, hẳn vẫn còn ẩn giấu đi, ngọn núi này khẳng định thiếu Thần Khấp Chi Lệ, đến lúc đó, phải cẩn thận một chút.
- Không sao, Trảm Ma Tông chúng ta rất nhiều đệ tử đều ở xung quanh đây. Đa tạ nhắc nhở!
Dương Thiên Lôi nói.
- Đúng rồi, ngươi biết Dương Thiên Lôi không?
Huyễn Thiến ngưng mắt nhìn Dương Thiên Lôi, hỏi.
- Dương Thiên Lôi? Nghe nói qua, chỉ là không nhận thức.
Dương Thiên Lôi nói:
- Ta giống hắn sao?
- Ừm, nhất là ánh mắt!
Huyễn Thiến mỉm cười nói, nói xong liền biến mất ở trước mặt Dương Thiên Lôi.
- Rẹt rẹt...
Đạo Thần Khấp Chi Lệ thứ ba đến! Cả thảy có mười lăm giọt!
Lần này dĩ nhiên có hơn mười lăm giọt, ngược lại ngoài dự liệu của mọi người, điều này làm cho đông đảo Tu Luyện Giả nhất thời hưng phấn, lại lao tới!
Còn Dương Thiên Lôi lại bỗng nhiên trợn trừng mắt!
- Sao có khả năng?
Dương Thiên Lôi kinh ngạc thầm nghĩ, giờ khắc này, hắn dĩ nhiên cảm ứng được mười lăm giọt Thần Khấp Chi Lệ tồn tại.
Phát hiện này khiến Dương Thiên Lôi cực kỳ khiếp sợ. Bởi vì dựa theo lời nói của Võ Thanh, mỗi Tu Luyện Giả sau khi thu được Thần Khấp Chi Lệ, liền không có khả năng lại thu được Thần Khấp Chi Lệ, cũng vô pháp cảm ứng được bất kỳ Thần Khấp Chi Lệ chân chính nào nữa. Nhưng hiện tại, sao hắn vẫn cảm ứng được?
- Lăng Hi!
Dưới kinh ngạc, Dương Thiên Lôi nhất thời quay về phía Lăng Hi đang chơi đùa với Thần Khấp Chi Lệ trong Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình nói.
- Sao?
- Nhanh, các ngươi đều phóng xuất thần niệm xem ngươi có thể cảm ứng được Thần Khấp Chi Lệ tồn tại hay không?
Dương Thiên Lôi quay về phía Lăng Hi và Bạch Tố Tố, Bạch Trinh Trinh nói.
- Sao cơ?
Lăng Hi nghi hoặc hỏi, nhưng vẫn làm theo lời đem thần niệm phóng xuất, nói:
- Không cảm ứng được.
- Cảm ứng được!
Bạch Tố Tố và Bạch Trinh Trinh nói.
- Ha ha ha... Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình dĩ nhiên có thể hoàn toàn chặt đứt liên hệ giữa ta và Thần Khấp Chi Lệ, Lăng Hi giọt Thần Khấp Chi Lệ này là của ngươi!
Dương Thiên Lôi hưng phấn nói.
Trong tiên cảnh không gian, bất cứ pháp bảo nào cũng không thể sử dụng, điều này đồng nghĩa với tất mọi thứ trong Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, bao gồm Lăng hi và Bạch Tố Tố, Bạch Trinh Trinh cũng không thể xuất hiện ở đây. Lăng Hi bởi vì cùng Dương Thiên Lôi có liên hệ đặc thù, có vào tiên cảnh không gian hay không đều như nhau. Nàng cùng tu vi của Dương Thiên Lôi đề thăng mà nước lên thì thuyền lên. Nhưng Bạch Tố Tố, Bạch Trinh Trinh thì khác.
Năm đó Dương Thiên Lôi sở dĩ không có để hai nàng cùng tiến nhập Tích Trúc Điện, là bởi vì hai người đặc thù quá rõ ràng. Đôi cánh tuyết bạch căn bản không thể ẩn dấu. Nhưng hiện tại, Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình thần kỳ lại có thể cho các nàng bước vào tiên cảnh không gian.
Quanh thân Dương Thiên Lôi bỗng nhiên tản mát ra từng đạo khí tức quỷ dị, thân hình trong trong nháy mắt phát sinh công biến, lại thi triển ra Đại Thuấn Di Thuật nhằm phía đoàn người đang tranh đoạt.
- Lại là Đại Thuấn Di Thuật?
Khi Dương Thiên Lôi lại vượt qua năm sáu Tu Luyện Giả vây quanh, dễ dàng cướp được một viên Thần Khấp Chi Lệ, năm sáu Tu Luyện Giả này vô cùng phiền muộn nói. Trong lòng đều oán giận mình vận khí kém. Có thể thấy một lần Đại Thuấn Di Thuật đã khó có được, nhưng trong số mười Tu Luyện Giả bọn hắn dĩ nhiên đã xuất hiện ba. Từ bao giờ Tam Thiên Đại Đạo trở nên mất giá như vậy?
Huyễn Thiến cũng đang chú ý đám Tu Luyện Giả điên cuồng tranh đoạt Thần Khấp Chi Lệ, khi nhìn thấy có người thi triển ra Đại Thuấn Di Thuật, cũng lộ vẻ chấn kinh. Thần niệm nhất thời lẳng lặng tập trung về phía Dương Thiên Lôi. Tuy rằng hắn đã cải biến thân hình và dung mạo, nhưng lại quên mất Huyễn Thiến tồn tại. Sau khi đạt được một giọt Thần Khấp Chi Lệ lập tức thuấn di đến sát ngọn núi, hơn nữa vẫn là chỗ hắn vừa xuất hiện.
- Là hắn? Tam Thiên Đại Đạo Đại Dịch Dung Thuật! Sao có khả năng?
Trong lòng Huyễn Thiến khiếp sợ, nhưng không phải vì hắn luyện thành Đại Dịch Dung Thuật, mà là khiếp sợ Dương Thiên Lôi sao có thể đạt được Thần Khấp Chi Lệ thứ hai?
Giờ khắc này, Huyễn Thiến đem toàn bộ tâm thần dung nhập trên người Dương Thiên Lôi.
Trực giác nhạy cảm nói cho nàng biết Tiêu Thiên, tuyệt đối không phải thân phận chân chính. Hơn nữa trên người Dương Thiên Lôi tuyệt đối cất dấu đại bí mật. Hắn biết nàng, mà không phải chỉ là từng nhìn thấy bức họa đơn giản như vậy!
Huyễn Thiến cũng muốn đem Tiêu Thiên và Dương Thiên Lôi liên hệ với nhau. Nhưng ngày đó gặp Dương Thiên Lôi, hắn bất quá là Thần Đạo Cảnh Giới. Mặc dù thiên phú của Dương Thiên Lôi cao hơn nàng tưởng tượng, nàng cũng không cho rằng hắn có thể trong thời gian ngắn như vậy tấn chức đến Chân Thần Cảnh Địa giai đỉnh phong! Đúng lúc này dung mạo Dương Thiên Lôi lại thay đổi, tuy chỉ là trong nháy mắt, nhưng Huyễn Thiến lại trợn mắt há hốc mồm!
- Dĩ nhiên...thực sự là hắn!
Huyễn Thiến khiếp sợ vô cùng thầm nghĩ trong lòng.
Dương Thiên Lôi cải biến thân hình và dung mạo trong nháy mắt tự nhiên có một quá trình, đầu tiên là khôi phục chân thân, sau đó lại biến thành một người khác.
Lúc này, Dương Thiên Lôi cũng không nhận thấy có người chú ý tới hắn. Hơn nữa chuyển biến cũng chỉ là sự tình trong nháy mắt, trong lúc hưng phấn hắn đã sớm quên mất Huyễn Thiến, hơn nữa là Huyễn Thiến có tu vi Thiên Giai Đại viên mãn.
Đạo Thần Khấp Chi Lệ thứ tư đã đến, Dương Thiên Lôi lại xuất thủ.
Lúc này khiến toàn bộ Tu Luyện Giả hưng phấn là dĩ nhiên có hai mươi tám giọt.
Số lượng tăng nhanh kinh người khiến tranh đoạt trở nên không còn kịch liệt như ban đầu. Hơn nữa Tu Luyện Giả có được Thần Khấp Chi Lệ cũng đều như Huyễn Thiến ẩn nấp một bên. Nhân số tranh đoạt đã ít lại càng ít.
Còn Dương Thiên Lôi lại một lần nữa thu được một giọt.
Sau đó, lần thứ năm, số lượng dĩ nhiên lại tăng thêm thành ba mươi sáu giọt, lần này qua đi chỉ còn có ba Tu Luyện Giả chưa có. Thế nhưng không ai nóng ruột, bởi còn lần thứ bảy, vô luận ra sao cũng có thể đạt được một giọt.
Đạo thứ sáu, có hai mươi bốn giọt, ba người dễ dàng thu được một giọt. Mà đúng lúc này, Dương Thiên Lôi khôi phục bộ dáng của Tiêu Thiên, bay lên bầu trời, trong ánh mắt lấp lánh quang mang hưng phấn, phát ra thần niệm bàng bạc đem toàn bộ Thần Khấp Chi Lệ thật giả đều thu về bên người, trong miệng còn không ngừng nói:
- Đẹp quá a! Thật xinh đẹp a!
Rất nhiều Tu Luyện Giả đương nhiên không có ý nghĩa gì, chỉ có Huyễn Thiến biết Dương Thiên Lôi chân chính đang làm gì.
Mãi cho đến đạo Thần Khấp Chi Lệ thứ chín rớt xuống. Kết giới của ngọn núi cũng theo đó biến mất, Dương Thiên Lôi mới trực tiếp xé rách hư không.
- Đại Dịch Dung Thuật?
- Ách...
Để Dương Thiên Lôi nghĩ không ra là ở trong nháy mắt hắn tiến nhập không gian hỗn loạn, thanh âm của Huyễn Thiến dĩ nhiên xuất hiện trong tai Dương Thiên Lôi. Hắn nhất thời giật mình một cái, có chút bối rối, nhìn về phía Huyễn Thiến đã bay đến bên cạnh hắn.
- Dương huynh đệ?
- Khụ khụ... Huyễn tiền bối, ta có nỗi khố, thực sự không có ý tứ, trong lòng Dương Thiên Lôi phiền muộn nói. Đã vậy còn quá sơ ý, quên mất Huyễn Thiến. Lúc này, cho dù không thừa nhận cũng vô dụng. Bởi vì Dương Thiên Lôi biết, Huyễn Thiến khẳng định đã thấy hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.